Chương 4: Độc thực (1)
CƯỜNG BÁCH
Tác giả: Chỉ Xuyên
Edit by Muội
????????????????
Chương 4: Độc thực (1)
???? Giải thích tên chương: độc thực có nghĩa là ăn một mình. Nó là ẩn dụ cho lợi ích riêng, không chia sẻ cho người khác.
Đã hơn một tuần trôi qua kể từ ngày đó. Ngày hôm sau, Tô Ngôn tỉnh dậy trong phòng Triệu Nhiên, cậu nghĩ mình được chuyển qua sau khi cậu hôn mê.
Triệu Nhiên cũng không hề phát hiện ra cái gì, anh chỉ cho là mình xuống tay quá tàn nhẫn mới khiến Tô Ngôn trở thành như này, anh đau lòng hầu hạ Tô Ngôn vài ngày.
Sau khi xong việc, ba người kia không đến tìm Tô Ngôn nữa, cậu luôn lo lắng đề phòng, vài ngày sau mới nói bóng nói gió hỏi tình hình của bọn họ, Tô Ngôn mới biết được bọn họ vốn không phải là dân ở thành phố này. Sau ngày hôm đó cũng đã rời đi rồi, Tô Ngôn thở phào nhẹ nhõm, cậu tiếp tục sống yên ổn với Triệu Nhiên, coi như ngày hôm đó chưa từng xảy ra chuyện gì.
Chỉ là thỉnh thoảng lúc đi tắm hoặc đi ngủ, cái lỗ đằng sau của Tô Ngôn luôn ngứa ngáy, kích thích dục vọng muốn được người khác vuốt ve toàn thân. Nhưng cậu lại ngại ngùng nói với Triệu Nhiên, mỗi lần như thế cậu chỉ có thể kiềm nén và đợi dục vọng bình ổn trở lại.
Thời tiết hôm nay vừa lúc, Tô Ngôn vươn vai đang chuẩn bị hạ bút, điện thoại đặt ở một bên rung lên vài cái liền nhận được tin nhắn. Tô Ngôn cầm điện thoại bấm vào, nỗi sợ hãi của ngày hôm đó lại quay về trong lòng cậu.
Tin nhắn được gửi đến từ một dãy số lạ, nội dung chỉ có một bức ảnh, là cả người cậu trần trụi nằm trên giường, tinh dịch phủ đầy cơ thể, lỗ đít hồng hào đang ngậm một cây dương v*t tím đen, trong miệng và trong tay đều có một cây khác, vẻ mặt ý loạn tình mê, có nhìn thế nào thì cũng thấy cậu đang rất hưởng thụ.
Vài giây trôi qua, một tin nhắn khác lại được gửi đến, là địa chỉ khách sạn cùng số phòng, bên dưới còn đính kèm thêm một câu.
[Đến đây trước buổi trưa, nếu không tôi không thể đảm bảo bất kỳ ai khác sẽ không nhìn thấy một bức ảnh giống như này.]
Ngón tay chuẩn bị bấm vào nút xoá của Tô Ngôn chợt dừng lại khi cậu nhìn thấy câu này, cậu nhớ tới gương mặt của Triệu Nhiên, ngón tay siết lại thật chặt, một lúc sau mới xoá hết mấy cái tin nhắn vừa nhận được, sau đó cậu ném điện thoại sang một bên, cầm cọ vẽ lên tiếp tục làm việc.
Còn chưa đến buổi trưa, Tô Ngôn đã xuất hiện ở nơi theo như tin nhắn. Cùng khách sạn với ngày hôm đó, trong căn phòng không xa lạ khiến Tô Ngôn không tự chủ được lại nhớ đến cảnh tượng ngày đó.
Trong phòng vẫn chưa có ai, Tô Ngôn đứng ngồi không yên, thấp thỏm lo lắng nhìn chằm chằm cánh cửa phòng, như là muốn đốt nó thành một cái lỗ.
Tô Ngôn lại đợi thêm mười phút, vẫn không có ai xuất hiện, cậu cầm điện thoại nhìn dãy số, nghĩ xem có nên gọi lại hay không, chợt nghe thấy "lạch cạch" một tiếng, tay vịn xoay một cái, cửa mở ra.
"Ồ, bé dâm đãng, mấy ngày nay của em trôi qua như thế nào khi không có đàn ông an ủi nhỉ?" Một giọng nói ngả ngớn vang lên, Tô Ngôn nhìn người bước vào, cậu cố gắng nhịn xuống ý nghĩ muốn đạp cửa chạy trốn.
Là Phương Tư Viễn.
Phương Tư Viễn đóng cửa lại, hắn vừa bước về phía Tô Ngôn vừa kéo cà vạt ra, ánh mắt mang theo cân nhắc: "Em tới sớm như vậy là muốn tìm người chịch à?"
"Mong anh nói chuyện tôn trọng chút." Rốt cuộc Tô Ngôn vẫn nhịn không được đứng lên tránh xa Phương Tư Viễn đang đến gần, cố gắng kiềm chế giọng nói run rẩy của mình, "Tôi tới đây là muốn nói chuyện rõ ràng với anh Phương."
"Hy vọng anh đừng có mà được voi đòi tiên, xoá ảnh đi, sau này đừng bao giờ đến tìm Triệu Nhiên nữa, tôi cũng sẽ coi như chưa từng xảy ra chuyện gì."
Nhìn thấy Tô Ngôn lời lẽ chính đáng, Phương Tư Viễn cười lạnh một tiếng như nghe được chuyện gì buồn cười lắm, hắn bắt lấy cổ tay Tô Ngôn ném người xuống giường, hắn lật người lại rồi đè lên trên, một bàn tay của hắn nắm lấy đôi tay của cậu kéo qua đầu cậu đè trên giường, thân dưới kề sát người Tô Ngôn: "Rốt cuộc là bé đĩ dâm có hiểu rõ hay không, cuối cùng thì tình huống hiện tại là như thế nào?"
Tô Ngôn hoảng sợ khi cậu cảm nhận được có thứ to lớn đụng lên bụng của cậu cách một lớp áo, sau đó cậu nhìn Phương Tư Viễn lấy điện thoại ở bên cạnh, mở album ra cho cậu xem từng tấm hình.
"Bé nhìn thử xem mấy tấm hình này nè, sợ là diễn viên GV cũng không dâm được như bé đâu... Lỗ đít dâm như vậy là của ai nhở?... Chậc chậc, bé nhìn vẻ mặt của bé đi, ai sẽ dâm đãng như vậy... Còn có núm vú dâm nè..."
"Em nói thử xem, nếu Triệu Nhiên nhìn thấy những bức ảnh này thì sẽ nghĩ thế nào?"
"Không cần!" Tô Ngôn hét lên, cậu nhắm mắt lại tránh né những bức ảnh dâm dục đó, giọng nói của cậu run rẩy nhìn về phía Phương Tư Viễn, "Tôi, tôi có thể cho anh tiền..."
"Tiền thì làm sao có thể so với lỗ đít dâm của bé chứ." Phương Tư Viễn nhéo núm vú của Tô Ngôn càng lúc càng mạnh hơn, "Ở lại đây phục vụ anh cho tốt, hay là bé muốn cho Triệu Nhiên xem bạn trai yêu dấu của nó nằm ở dưới thân người khác bị *** đến trở nên dâm đãng hở."
Tô Ngôn bị nhéo đến có chút đau, cậu vặn vẹo thân thể lắc đầu muốn thoát khỏi nanh vuốt của Phương Tư Viễn, nhưng nhìn thấy đối phương bấm mở khung tin nhắn với Triệu Nhiên, tiện tay chọn mấy tấm hình dâm uế thật sự muốn gửi cho đối phương, đột nhiên Tô Ngôn không còn giãy giụa nữa, cậu run rẩy nhắm mắt lại, nghiến răng nghiến lợi hét lên.
"Được."
"Lúc này mới chịu nghe lời." Vốn là chỉ muốn doạ Tô Ngôn mà thôi, Phương Tư Viễn ném điện thoại sang một bên rồi nhanh chóng lột sạch quần áo của hai người, sau đó hắn đè đầu Tô Ngôn vùi vào háng của mình, dùng dương v*t cứng ngắc chảy ra ít nước chọc lên mặt Tô Ngôn, "Ngậm vào."
Tô Ngôn còn chưa kịp chuẩn bị tâm lý thật tốt, đột nhiên trước mặt xuất hiện dương v*t của đàn ông nên có chút không biết làm sao. Trên gậy th*t tím đen nổi đầy đường gân xanh, trong lỗ niệu đạo nhỏ xuống vài giọt nước làm cho đôi môi của Tô Ngôn trở nên bóng lưỡng.
Phương Tư Viễn sốt ruột chà chà lên miệng Tô Ngôn, hắn vươn tay bóp lấy cằm của người vẫn còn đang dại ra, gậy th*t từng chút từng chút nhét vào trong khuôn miệng đang hé mở.
Lông mu cứng ngắc đâm vào Tô Ngôn khiến cậu hơi ngứa, Phương Tư Viễn tiến sâu vào lại không hề nhúc nhích, hắn chỉnh tư thế cho thoải mái, vươn tay vuốt ve qua lại sau gáy của Tô Ngôn: "Liếm đi."
Khoang miệng bị nhét đầy khiến đầu lưỡi khó có thể hành động, ngoại trừ lần trước bị ba người họ chơi đùa thì Tô Ngôn chưa từng có kinh nghiệm làm bằng miệng cho người khác. Hương vị tanh nồng tràn ngập trong khoang miệng, cả người của Tô Ngôn đang ngậm dương v*t cứng đờ, chỉ còn chờ cho đối phương có thể giống như lần trước mau mau xong việc, sau đó buông tha cho mình.
Nhìn dáng vẻ không biết làm sao của Tô Ngôn, Phương Tư Viễn cười một tiếng, hắn rút gậy th*t ra cọ xát lên môi Tô Ngôn: "Sao thế, đó giờ Triệu Nhiên không để cho em bú giúp nó à?"
Tô Ngôn xấu hổ cùng tức giận đến gương mặt đỏ rần, cậu xoay đầu tránh đi dương v*t đang chọc vào mình, "Anh cho rằng ai cũng hạ lưu giống như mấy anh sao...!"
"Vậy thì anh đây càng phải thay Triệu Nhiên dạy dỗ cưng cho tốt, cái này thì sao có thể nói là hạ lưu chứ." Ngón tay của Phương Tư Viễn xoa xoa bờ môi cậu: "Cái này gọi là khai phá."
Tô Ngôn không hiểu lời này của hắn có ý gì, đầu cậu bị ấn xuống dưới háng của Phương Tư Viễn, dương v*t nóng như lửa phả lên gương mặt cậu, Phương Tư Viễn bóp cằm của cậu rồi lại đè người xuống lần nữa, hạ thể chọc chọc hai cái: "Nào, liếm cho nó ướt trước đi."
Tô Ngôn chưa từng ở gần với dương v*t của đàn ông như vậy bao giờ, cậu bị bắt phải vươn lưỡi liếm lên trứng dái của Phương Tư Viễn, trong đầu cậu hiện lên hình ảnh lần trước cậu làm bằng miệng cho người ta, có khác thì lần này đã đổi thành chính cậu chủ động.
Đầu lưỡi dọc theo hình dáng của trứng dái một vòng, trượt quanh các nếp gấp trên đó, cậu liếm cho bề mặt trơn bóng. Tô Ngôn cảm thấy mình đã liếm sắp xong rồi nên cậu giương mắt nhìn về phía Phương Tư Viễn, đối phương lại từ trên cao nhìn xuống cậu, hoàn toàn không có hướng dẫn cho bước tiếp theo. Tô Ngôn mím môi, cuối cùng vẫn dựa theo trong trí nhớ, cậu từ giữa hai cái trứng dái liếm lên gậy th*t, há miệng ngậm đầu khấc to lớn vào.
Phương Tư Viễn bị cậu liếm láp giống như mèo liếm làm cho trái tim ngứa ngáy, nhưng hắn vẫn chịu đựng dục vọng mở miệng hướng dẫn Tô Ngôn: "Đúng, đúng vậy đó, bé dâm đãng học nhanh ghê, đừng chỉ ngậm không, mau nuốt vào, di chuyển cái lưỡi một chút, ừm... Cứ vậy đó, tiếp tục bú!"
Tô Ngôn làm theo từng bước một như hướng dẫn của Phương Tư Viễn. Cánh môi ngậm đầu khấc, dùng đầu lưỡi chọc vào miệng nhỏ ở trên đỉnh, cậu di chuyển trái phải dọc theo từng thớ thịt, lướt qua khe rãnh bên dưới rồi tiếp tục đi xuống, dùng khoang miệng ấm áp từ từ bao bọc toàn bộ dương v*t.
Cậu hút cái thứ trong miệng giống như đang ăn kem. Bựa lưỡi áp lên những đường gân xanh trên gậy th*t, Phương Tư Viễn ấn nhẹ đầu Tô Ngôn xuống, để cho con *** có thể đi vào nơi sâu hơn.
"Hừm... Ngậm sâu vào chút nữa..." Phương Tư Viễn hài lòng nhắm mắt lại tận hưởng cổ họng của Tô Ngôn đang siết chặt, "Tiếp tục liếm, đúng, em thật xứng đáng là học sinh giỏi, bé dâm đãng học nhanh ghê."
Đầu của Tô Ngôn đong đưa lên xuống, lần nào Phương Tư Viễn cũng ấn Tô Ngôn để cậu nuốt hết sức có thể. Tô Ngôn cố gắng thả lỏng cổ họng để bản thân cảm thấy dễ chịu hơn, nhưng mỗi lần như thế cậu đều không tránh khỏi cảm giác khó chịu mà nôn khan. Miệng bị căng ra có hơi đau, hai mắt Tô Ngôn đỏ hoe nghĩ hết tất cả các cách có thể bú liếm cho người này, chỉ hy vọng đối phương có thể phóng thích càng sớm càng tốt.
Phương Tư Viễn lại rất tận hưởng cảm giác hiện tại, gậy th*t giống như ngâm mình trong suối nước nóng, vô cùng ấm áp, cái lưỡi mềm mại liếm một cái làm cho lòng người ta ngứa ngáy, dụ dỗ dục vọng của hắn càng ngày càng tăng.
Tô Ngôn chỉ lo liếm láp gậy th*t như thế nào mà quên luôn tốc độ nuốt xuống, cậu phun ra từ từ rồi lại nuốt vào từ từ, giống như là cố ý, tiếng bú mút cứ vang lên, Tô Ngôn không hề ý thức được hành vi của mình dụ người đến mức nào, nếu không phải thỉnh thoảng hàm răng của cậu cắn lên gậy th*t, thì Phương Tư Viễn cho rằng Tô Ngôn đã làm loại chuyện này không dưới trăm lần.
Phương Tư Viễn thoải mái cảm nhận được cổ họng của Tô Ngôn co rút lại, hắn cũng không nhắc nhở cậu, chỉ nhìn đầu tóc đen tuyền di chuyển lên xuống ở giữa háng, dưới đáy mắt là tình dục cuồn cuộn.
Tô Ngôn lại có chút không nhịn được. Rõ ràng là cậu nên cảm thấy ghê tởm, nhưng thân thể vì mùi vị trong miệng mà dần dần khô nóng, trong đầu cậu không thể ngừng nhớ lại tình cảnh của mình bị đùa giỡn vào ngày hôm đó. Chỉ cần nhớ đến cái loại khoái cảm khủng bố con người ta này, tay chân của cậu liền mềm nhũn cả ra, trong miệng không tự giác được liếm mạnh hơn.
dương v*t dưới thân đã từ từ đứng thẳng, cái chỗ bí ẩn ở giữa mông cũng vì mùi vị của dương v*t mà bắt đầu ngứa ngáy, thậm chí Tô Ngôn còn cảm thấy có thứ gì đó đang chảy ra từ bên trong. Hai chân của cậu khép lại cọ xát nhẹ nhàng, tốc độ liếm mút dương v*t dần dần nhanh hơn nhằm giảm bớt cảm giác ngứa ngáy đang dâng lên trong cơ thể.
Nhìn Tô Ngôn lắc lư vòng eo, Phương Tư Viễn liền biết bé dâm đãng bắt đầu động dục rồi, tự cậu cho rằng động tác của mình đã vô cùng kín đáo nhưng trong mắt của người khác thì lại dâm đãng vô cùng.
Phương Tư Viễn bị cặp mông trắng nõn trước mắt làm cho nổi lửa, hắn rút *** ra, nâng khuôn mặt còn chưa kịp phản ứng của Tô Ngôn lên hôn một cái thật kêu, sau đó hắn chui vào dưới thân của đối phương, tạo thành dáng vẻ Tô Ngôn nằm úp sấp trên người hắn.
Tác giả: Chỉ Xuyên
Edit by Muội
????????????????
Chương 4: Độc thực (1)
???? Giải thích tên chương: độc thực có nghĩa là ăn một mình. Nó là ẩn dụ cho lợi ích riêng, không chia sẻ cho người khác.
Đã hơn một tuần trôi qua kể từ ngày đó. Ngày hôm sau, Tô Ngôn tỉnh dậy trong phòng Triệu Nhiên, cậu nghĩ mình được chuyển qua sau khi cậu hôn mê.
Triệu Nhiên cũng không hề phát hiện ra cái gì, anh chỉ cho là mình xuống tay quá tàn nhẫn mới khiến Tô Ngôn trở thành như này, anh đau lòng hầu hạ Tô Ngôn vài ngày.
Sau khi xong việc, ba người kia không đến tìm Tô Ngôn nữa, cậu luôn lo lắng đề phòng, vài ngày sau mới nói bóng nói gió hỏi tình hình của bọn họ, Tô Ngôn mới biết được bọn họ vốn không phải là dân ở thành phố này. Sau ngày hôm đó cũng đã rời đi rồi, Tô Ngôn thở phào nhẹ nhõm, cậu tiếp tục sống yên ổn với Triệu Nhiên, coi như ngày hôm đó chưa từng xảy ra chuyện gì.
Chỉ là thỉnh thoảng lúc đi tắm hoặc đi ngủ, cái lỗ đằng sau của Tô Ngôn luôn ngứa ngáy, kích thích dục vọng muốn được người khác vuốt ve toàn thân. Nhưng cậu lại ngại ngùng nói với Triệu Nhiên, mỗi lần như thế cậu chỉ có thể kiềm nén và đợi dục vọng bình ổn trở lại.
Thời tiết hôm nay vừa lúc, Tô Ngôn vươn vai đang chuẩn bị hạ bút, điện thoại đặt ở một bên rung lên vài cái liền nhận được tin nhắn. Tô Ngôn cầm điện thoại bấm vào, nỗi sợ hãi của ngày hôm đó lại quay về trong lòng cậu.
Tin nhắn được gửi đến từ một dãy số lạ, nội dung chỉ có một bức ảnh, là cả người cậu trần trụi nằm trên giường, tinh dịch phủ đầy cơ thể, lỗ đít hồng hào đang ngậm một cây dương v*t tím đen, trong miệng và trong tay đều có một cây khác, vẻ mặt ý loạn tình mê, có nhìn thế nào thì cũng thấy cậu đang rất hưởng thụ.
Vài giây trôi qua, một tin nhắn khác lại được gửi đến, là địa chỉ khách sạn cùng số phòng, bên dưới còn đính kèm thêm một câu.
[Đến đây trước buổi trưa, nếu không tôi không thể đảm bảo bất kỳ ai khác sẽ không nhìn thấy một bức ảnh giống như này.]
Ngón tay chuẩn bị bấm vào nút xoá của Tô Ngôn chợt dừng lại khi cậu nhìn thấy câu này, cậu nhớ tới gương mặt của Triệu Nhiên, ngón tay siết lại thật chặt, một lúc sau mới xoá hết mấy cái tin nhắn vừa nhận được, sau đó cậu ném điện thoại sang một bên, cầm cọ vẽ lên tiếp tục làm việc.
Còn chưa đến buổi trưa, Tô Ngôn đã xuất hiện ở nơi theo như tin nhắn. Cùng khách sạn với ngày hôm đó, trong căn phòng không xa lạ khiến Tô Ngôn không tự chủ được lại nhớ đến cảnh tượng ngày đó.
Trong phòng vẫn chưa có ai, Tô Ngôn đứng ngồi không yên, thấp thỏm lo lắng nhìn chằm chằm cánh cửa phòng, như là muốn đốt nó thành một cái lỗ.
Tô Ngôn lại đợi thêm mười phút, vẫn không có ai xuất hiện, cậu cầm điện thoại nhìn dãy số, nghĩ xem có nên gọi lại hay không, chợt nghe thấy "lạch cạch" một tiếng, tay vịn xoay một cái, cửa mở ra.
"Ồ, bé dâm đãng, mấy ngày nay của em trôi qua như thế nào khi không có đàn ông an ủi nhỉ?" Một giọng nói ngả ngớn vang lên, Tô Ngôn nhìn người bước vào, cậu cố gắng nhịn xuống ý nghĩ muốn đạp cửa chạy trốn.
Là Phương Tư Viễn.
Phương Tư Viễn đóng cửa lại, hắn vừa bước về phía Tô Ngôn vừa kéo cà vạt ra, ánh mắt mang theo cân nhắc: "Em tới sớm như vậy là muốn tìm người chịch à?"
"Mong anh nói chuyện tôn trọng chút." Rốt cuộc Tô Ngôn vẫn nhịn không được đứng lên tránh xa Phương Tư Viễn đang đến gần, cố gắng kiềm chế giọng nói run rẩy của mình, "Tôi tới đây là muốn nói chuyện rõ ràng với anh Phương."
"Hy vọng anh đừng có mà được voi đòi tiên, xoá ảnh đi, sau này đừng bao giờ đến tìm Triệu Nhiên nữa, tôi cũng sẽ coi như chưa từng xảy ra chuyện gì."
Nhìn thấy Tô Ngôn lời lẽ chính đáng, Phương Tư Viễn cười lạnh một tiếng như nghe được chuyện gì buồn cười lắm, hắn bắt lấy cổ tay Tô Ngôn ném người xuống giường, hắn lật người lại rồi đè lên trên, một bàn tay của hắn nắm lấy đôi tay của cậu kéo qua đầu cậu đè trên giường, thân dưới kề sát người Tô Ngôn: "Rốt cuộc là bé đĩ dâm có hiểu rõ hay không, cuối cùng thì tình huống hiện tại là như thế nào?"
Tô Ngôn hoảng sợ khi cậu cảm nhận được có thứ to lớn đụng lên bụng của cậu cách một lớp áo, sau đó cậu nhìn Phương Tư Viễn lấy điện thoại ở bên cạnh, mở album ra cho cậu xem từng tấm hình.
"Bé nhìn thử xem mấy tấm hình này nè, sợ là diễn viên GV cũng không dâm được như bé đâu... Lỗ đít dâm như vậy là của ai nhở?... Chậc chậc, bé nhìn vẻ mặt của bé đi, ai sẽ dâm đãng như vậy... Còn có núm vú dâm nè..."
"Em nói thử xem, nếu Triệu Nhiên nhìn thấy những bức ảnh này thì sẽ nghĩ thế nào?"
"Không cần!" Tô Ngôn hét lên, cậu nhắm mắt lại tránh né những bức ảnh dâm dục đó, giọng nói của cậu run rẩy nhìn về phía Phương Tư Viễn, "Tôi, tôi có thể cho anh tiền..."
"Tiền thì làm sao có thể so với lỗ đít dâm của bé chứ." Phương Tư Viễn nhéo núm vú của Tô Ngôn càng lúc càng mạnh hơn, "Ở lại đây phục vụ anh cho tốt, hay là bé muốn cho Triệu Nhiên xem bạn trai yêu dấu của nó nằm ở dưới thân người khác bị *** đến trở nên dâm đãng hở."
Tô Ngôn bị nhéo đến có chút đau, cậu vặn vẹo thân thể lắc đầu muốn thoát khỏi nanh vuốt của Phương Tư Viễn, nhưng nhìn thấy đối phương bấm mở khung tin nhắn với Triệu Nhiên, tiện tay chọn mấy tấm hình dâm uế thật sự muốn gửi cho đối phương, đột nhiên Tô Ngôn không còn giãy giụa nữa, cậu run rẩy nhắm mắt lại, nghiến răng nghiến lợi hét lên.
"Được."
"Lúc này mới chịu nghe lời." Vốn là chỉ muốn doạ Tô Ngôn mà thôi, Phương Tư Viễn ném điện thoại sang một bên rồi nhanh chóng lột sạch quần áo của hai người, sau đó hắn đè đầu Tô Ngôn vùi vào háng của mình, dùng dương v*t cứng ngắc chảy ra ít nước chọc lên mặt Tô Ngôn, "Ngậm vào."
Tô Ngôn còn chưa kịp chuẩn bị tâm lý thật tốt, đột nhiên trước mặt xuất hiện dương v*t của đàn ông nên có chút không biết làm sao. Trên gậy th*t tím đen nổi đầy đường gân xanh, trong lỗ niệu đạo nhỏ xuống vài giọt nước làm cho đôi môi của Tô Ngôn trở nên bóng lưỡng.
Phương Tư Viễn sốt ruột chà chà lên miệng Tô Ngôn, hắn vươn tay bóp lấy cằm của người vẫn còn đang dại ra, gậy th*t từng chút từng chút nhét vào trong khuôn miệng đang hé mở.
Lông mu cứng ngắc đâm vào Tô Ngôn khiến cậu hơi ngứa, Phương Tư Viễn tiến sâu vào lại không hề nhúc nhích, hắn chỉnh tư thế cho thoải mái, vươn tay vuốt ve qua lại sau gáy của Tô Ngôn: "Liếm đi."
Khoang miệng bị nhét đầy khiến đầu lưỡi khó có thể hành động, ngoại trừ lần trước bị ba người họ chơi đùa thì Tô Ngôn chưa từng có kinh nghiệm làm bằng miệng cho người khác. Hương vị tanh nồng tràn ngập trong khoang miệng, cả người của Tô Ngôn đang ngậm dương v*t cứng đờ, chỉ còn chờ cho đối phương có thể giống như lần trước mau mau xong việc, sau đó buông tha cho mình.
Nhìn dáng vẻ không biết làm sao của Tô Ngôn, Phương Tư Viễn cười một tiếng, hắn rút gậy th*t ra cọ xát lên môi Tô Ngôn: "Sao thế, đó giờ Triệu Nhiên không để cho em bú giúp nó à?"
Tô Ngôn xấu hổ cùng tức giận đến gương mặt đỏ rần, cậu xoay đầu tránh đi dương v*t đang chọc vào mình, "Anh cho rằng ai cũng hạ lưu giống như mấy anh sao...!"
"Vậy thì anh đây càng phải thay Triệu Nhiên dạy dỗ cưng cho tốt, cái này thì sao có thể nói là hạ lưu chứ." Ngón tay của Phương Tư Viễn xoa xoa bờ môi cậu: "Cái này gọi là khai phá."
Tô Ngôn không hiểu lời này của hắn có ý gì, đầu cậu bị ấn xuống dưới háng của Phương Tư Viễn, dương v*t nóng như lửa phả lên gương mặt cậu, Phương Tư Viễn bóp cằm của cậu rồi lại đè người xuống lần nữa, hạ thể chọc chọc hai cái: "Nào, liếm cho nó ướt trước đi."
Tô Ngôn chưa từng ở gần với dương v*t của đàn ông như vậy bao giờ, cậu bị bắt phải vươn lưỡi liếm lên trứng dái của Phương Tư Viễn, trong đầu cậu hiện lên hình ảnh lần trước cậu làm bằng miệng cho người ta, có khác thì lần này đã đổi thành chính cậu chủ động.
Đầu lưỡi dọc theo hình dáng của trứng dái một vòng, trượt quanh các nếp gấp trên đó, cậu liếm cho bề mặt trơn bóng. Tô Ngôn cảm thấy mình đã liếm sắp xong rồi nên cậu giương mắt nhìn về phía Phương Tư Viễn, đối phương lại từ trên cao nhìn xuống cậu, hoàn toàn không có hướng dẫn cho bước tiếp theo. Tô Ngôn mím môi, cuối cùng vẫn dựa theo trong trí nhớ, cậu từ giữa hai cái trứng dái liếm lên gậy th*t, há miệng ngậm đầu khấc to lớn vào.
Phương Tư Viễn bị cậu liếm láp giống như mèo liếm làm cho trái tim ngứa ngáy, nhưng hắn vẫn chịu đựng dục vọng mở miệng hướng dẫn Tô Ngôn: "Đúng, đúng vậy đó, bé dâm đãng học nhanh ghê, đừng chỉ ngậm không, mau nuốt vào, di chuyển cái lưỡi một chút, ừm... Cứ vậy đó, tiếp tục bú!"
Tô Ngôn làm theo từng bước một như hướng dẫn của Phương Tư Viễn. Cánh môi ngậm đầu khấc, dùng đầu lưỡi chọc vào miệng nhỏ ở trên đỉnh, cậu di chuyển trái phải dọc theo từng thớ thịt, lướt qua khe rãnh bên dưới rồi tiếp tục đi xuống, dùng khoang miệng ấm áp từ từ bao bọc toàn bộ dương v*t.
Cậu hút cái thứ trong miệng giống như đang ăn kem. Bựa lưỡi áp lên những đường gân xanh trên gậy th*t, Phương Tư Viễn ấn nhẹ đầu Tô Ngôn xuống, để cho con *** có thể đi vào nơi sâu hơn.
"Hừm... Ngậm sâu vào chút nữa..." Phương Tư Viễn hài lòng nhắm mắt lại tận hưởng cổ họng của Tô Ngôn đang siết chặt, "Tiếp tục liếm, đúng, em thật xứng đáng là học sinh giỏi, bé dâm đãng học nhanh ghê."
Đầu của Tô Ngôn đong đưa lên xuống, lần nào Phương Tư Viễn cũng ấn Tô Ngôn để cậu nuốt hết sức có thể. Tô Ngôn cố gắng thả lỏng cổ họng để bản thân cảm thấy dễ chịu hơn, nhưng mỗi lần như thế cậu đều không tránh khỏi cảm giác khó chịu mà nôn khan. Miệng bị căng ra có hơi đau, hai mắt Tô Ngôn đỏ hoe nghĩ hết tất cả các cách có thể bú liếm cho người này, chỉ hy vọng đối phương có thể phóng thích càng sớm càng tốt.
Phương Tư Viễn lại rất tận hưởng cảm giác hiện tại, gậy th*t giống như ngâm mình trong suối nước nóng, vô cùng ấm áp, cái lưỡi mềm mại liếm một cái làm cho lòng người ta ngứa ngáy, dụ dỗ dục vọng của hắn càng ngày càng tăng.
Tô Ngôn chỉ lo liếm láp gậy th*t như thế nào mà quên luôn tốc độ nuốt xuống, cậu phun ra từ từ rồi lại nuốt vào từ từ, giống như là cố ý, tiếng bú mút cứ vang lên, Tô Ngôn không hề ý thức được hành vi của mình dụ người đến mức nào, nếu không phải thỉnh thoảng hàm răng của cậu cắn lên gậy th*t, thì Phương Tư Viễn cho rằng Tô Ngôn đã làm loại chuyện này không dưới trăm lần.
Phương Tư Viễn thoải mái cảm nhận được cổ họng của Tô Ngôn co rút lại, hắn cũng không nhắc nhở cậu, chỉ nhìn đầu tóc đen tuyền di chuyển lên xuống ở giữa háng, dưới đáy mắt là tình dục cuồn cuộn.
Tô Ngôn lại có chút không nhịn được. Rõ ràng là cậu nên cảm thấy ghê tởm, nhưng thân thể vì mùi vị trong miệng mà dần dần khô nóng, trong đầu cậu không thể ngừng nhớ lại tình cảnh của mình bị đùa giỡn vào ngày hôm đó. Chỉ cần nhớ đến cái loại khoái cảm khủng bố con người ta này, tay chân của cậu liền mềm nhũn cả ra, trong miệng không tự giác được liếm mạnh hơn.
dương v*t dưới thân đã từ từ đứng thẳng, cái chỗ bí ẩn ở giữa mông cũng vì mùi vị của dương v*t mà bắt đầu ngứa ngáy, thậm chí Tô Ngôn còn cảm thấy có thứ gì đó đang chảy ra từ bên trong. Hai chân của cậu khép lại cọ xát nhẹ nhàng, tốc độ liếm mút dương v*t dần dần nhanh hơn nhằm giảm bớt cảm giác ngứa ngáy đang dâng lên trong cơ thể.
Nhìn Tô Ngôn lắc lư vòng eo, Phương Tư Viễn liền biết bé dâm đãng bắt đầu động dục rồi, tự cậu cho rằng động tác của mình đã vô cùng kín đáo nhưng trong mắt của người khác thì lại dâm đãng vô cùng.
Phương Tư Viễn bị cặp mông trắng nõn trước mắt làm cho nổi lửa, hắn rút *** ra, nâng khuôn mặt còn chưa kịp phản ứng của Tô Ngôn lên hôn một cái thật kêu, sau đó hắn chui vào dưới thân của đối phương, tạo thành dáng vẻ Tô Ngôn nằm úp sấp trên người hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất