Bầu Trời Đêm

Chương 92: Mặt đối mặt

Trước Sau
Đúng là rất đáng sợ……

Chỉ cần nhìn vào sác mặt của mọi người có mặt sẽ biết.

“Vậy… Ý ông là… Toàn bộ thí nghiệm thời gian là một âm mưu được Bạch Ngân Chi Thành chống lưng, bọn họ sử dụng hành tinh của chúng ta như một trong những địa điểm thí nghiệm để nghiên cứu cách thoát khỏi trói buộc của thời gian, đồng thời mượn hệ thống Long Trụ trải rộng toàn cầu chuyển những hậu quả tàn khốc khác nhau của cuộc thực nghiệm ở Bạch Ngân Chi Thành trực tiếp sang phía chúng ta?! “

Thiệu Hành cả người đều mờ mịt, khi nói câu cuối cùng, âm điệu tăng lên một cách không kiểm soát, giọng nói như bị chặt.

“Chính xác.”

“Vậy hành tinh của chúng ta phát nổ như thế này, là kết quả của sự chuyển dịch thiệt hại từ Bạch Ngân Chi Thành sang???”

“E là đúng rồi. Cậu tưởng tượng xem, nếu có một quả bóng bay như vậy——” Hai bàn tay Kim vòng một vòng tròn, “Năng lượng cực kỳ hỗn loạn không ngừng xung đột dao động, thời – không gian có xu hướng sụp đổ và hỗn loạn, một khối muốn đẩy mạnh về phía trước, mà một khối khả năng còn lôi kéo về phía sau. Bởi vì hiệu ứng tới quá nhanh, không kịp nghiền ngẫm ứng phó thích hợp, không thỏa hiệp lẫn nhau thì kết quả là gì?”

Gã đặt hai tay sang hai bên, bắt chước: “Boom!”

Hành tinh đã tan rã trong hoàn cảnh như vậy.

Không có gì ngạc nhiên khi nói rằng quá trình phản ứng năng lượng địa tâm đột ngột tăng tốc do không rõ lý do, mất kiểm soát, và tốc độ giãn nở vượt xa giới hạn trêи. Không thể có bất kỳ hành tinh nào đang phát triển bình thường đột nhiên trải qua loại thay đổi này, quả nhiên đã bị can thiệp bởi con người…

Khi họ nhìn thấy bản đồ sao chiến lược của Quân bộ trước đó, còn nghi hoặc tại sao quân đội Bạch Ngân Chi Thành lại vây quanh bên ngoài đường cảnh giới, như thể đang bảo vệ khu vực cứu hộ khỏi sự can thiệp từ các hành tinh khác, lại giống như có thâm ý chờ đợi gì đó.

Họ khi đó không thể lý giải loại trạng thái quỷ dị này đến tột cùng là cái gì, hiện tại đã biết rõ —— Giống như một nhóm thực nghiệm lén lút vi phạm xung quanh khay nuôi cấy, quan sát ghi lại tiến trình và kết quả của thí nghiệm.

Không chừng còn nghĩ đến việc thêm chút thuốc thử để xem có thay đổi nhiều hơn không.

Thật điên rồ lại ghê tởm.

“Nhưng nếu là Long Trụ, mẹ nó nên làm cái gì bây giờ?!” Kiệt Ngân lại bắt đầu nắm tóc mình, vấn đề lần này đau đầu hơn lần trước gấp vạn lần.

Tương đương sát thương trực tiếp của kẻ địch đến trái tim, nếu không xử lý, máu trong toàn bộ cơ thể sẽ theo nó cùng nhau biến chất, hoặc nói là đã biến chất rồi, chỉ càng ngày càng nghiêm trọng. Nhưng nếu giải quyết nó… Tim phải được cắt bỏ và thay máu.

Nhưng trái tim bị vỡ thì có thể thay thế được, còn Long Trụ thì không thể thay thế được.

Dự án Long Trụ được thực hiện trong ngần ấy năm và hướng đến sự tồn tại tiếp nối của loài người sau thảm họa toàn cầu. Toàn bộ hệ thống liên quan đến tất cả các khía cạnh, về cơ bản, chỉ cần Long Trụ bật chế độ thảm họa, nó có thể duy trì trạng thái môi trường cơ bản cần thiết cho sự tồn tại của con người. Có thể nói, sở dĩ những người thức tỉnh trêи các mảnh vỡ hành tinh có thể đứng trêи mặt đất sống sót là phụ thuộc vào sự bảo vệ của hệ thống Long Trụ.

Một khi Long Trụ bị buộc phải đóng lại, các mảnh vỡ hành tinh trôi nổi sẽ không bị cản trở mà tiếp xúc với vũ trụ rộng lớn. Tất cả các vấn đề về trọng lực, quay, hấp dẫn, bức xạ, khí quyển, nhiệt độ, v.v. sẽ nảy sinh theo đó và kết quả chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!

“Đây là những gì chúng tôi đã làm trong hai ngày nay.” Kim không hề vội vàng, giải thích: “Ban đầu, chúng tôi thực sự thiết lập một hệ thống tự trị và kết nối âm thầm với Pháo đài Ba Ni Bảo bị bỏ hoang. Miễn là chúng tôi gửi mệnh lệnh đến Pháo đài Ba Ni Bảo, nó có thể tự động kϊƈɦ hoạt thiết bị ngầm và sau đó khởi động Cách Bàn. Lúc ấy một số xác minh danh tính đã được thiết lập, chủ yếu do một số người trong chúng tôi thực hiện. Sau lại để phòng ngừa trường hợp, kéo theo thế hệ các cậu.”

Sở Tư đột nhiên nghĩ tới khi họ bước vào ranh giới Pháo đài Ba Ni Bảo, hệ thống của Pháo đài Ba Ni Bảo đã tự động được kϊƈɦ hoạt và đã phát hiện ra nguồn lệnh S001. Lúc ấy còn làm cho bọn họ không hiểu ra sao.

Nguyên lai cái gọi là nguồn lệnh S001 là do bọn họ làm ra?



Anh chợt hiểu tại sao Pháo đài Ba Ni Bảo bị cấm hoàn toàn, có lẽ là do các thế lực thù địch lúc đó nhận ra có thể động tay động chân một chút trong Pháo đài Ba Ni Bảo nên đã kiểm tra Pháo đài Ba Ni Bảo bằng cách kiểm tra tên của quân phản loạn, lại không thành công tra ra những vấn đề tiềm ẩn, vì vậy với thái độ thà rằng giết sai một nghìn người còn hơn bỏ qua, trực tiếp thổi bay Pháo đài Ba Ni Bảo.

“Nhưng chúng tôi không ngờ rằng Long Trụ có vấn đề, vì vậy chương trình tự trị ban đầu không thể tiếp tục sử dụng được, lại lần nữa hoạt động ngầm, thay đổi cài đặt trước đó.” Kim tiếp tục nói, “Tôi và Tạp Bối Nhĩ có vỏ bọc danh tính yểm hộ, có thể quang minh chính đại mà ngốc ở Pháo đài Ba Ni Bảo, cho nên tôi phụ trách tối ưu hóa từ xa máy bay Thiên Nga Đen cho họ, Tạp Bối Nhĩ có lợi thế tự nhiên, phụ trách liên hệ với mọi người, liên tục đồng bộ hóa tin tức mới nhất về tiến độ và bật mí vào thời điểm thích hợp mở đường thời không cho những người khác có thể đi vào lòng đất Pháo đài Ba Ni Bảo.”

“Trong số người ở dưới lòng đất, có những người trong lĩnh vực công nghệ sinh học, máy móc thông minh, dụng cụ chính xác cao và những người đã tham gia vào thiết kế giai đoạn đầu của Long Trụ. Thiết bị ban đầu được đóng gói cùng với hệ thống căn cứ thí nghiệm thời gian. Bây giờ cần phải gắn hệ thống Long Trụ vào tấm lưới từ xa để cắt đứt hoàn toàn mối liên hệ giữa Bạch Ngân Chi Thành và hành tinh chúng ta, đồng thời khôi phục cài đặt ban đầu trong điều kiện độc lập, nói cách khác, người thiết kế Long Trụ hậu kỳ lặng lẽ che giấu các chương trình kết nối ẩn đều sẽ bị loại bỏ, chỉ còn lại chương trình mô phỏng môi trường được thiết kế ban đầu để phục vụ sự sống còn cơ bản của nhân loại”.

“Trong quá trình có thể phát sinh nguy hiểm gì không?” Theo thói quen, khi Sở Tư nghe được hết thảy các giải pháp, trước tiên sẽ để bên kia liệt kê tất cả những nguy hiểm tiềm ẩn có thể phát sinh trước khi quyết định có sử dụng giải pháp này hay không.

Đương nhiên, trong tình huống hiện tại, bọn họ có lẽ không còn cách nào khác ngoài loại biện pháp khôi phục này, nếu không sẽ luôn ở thế bị động mà để Bạch Ngân Chi Thành làm thịt. Một lần chuyển dịch những hậu quả tàn khốc đã khiến hành tinh tan rã như hiện tại, nếu lại tái diễn thì sao? Nếu đối phương chỉ đơn giản coi đây như một bãi rác, thì mọi hậu quả sau này sẽ ném vào đây mà không do dự sao?

Những người ủng hộ nhóm thí nghiệm thời gian này có thể làm nhiều điều điên rồ, bản chất ích kỷ, không quan tâm đến số phận của hành tinh này hay số phận của những người khác trêи hành tinh này. Họ cũng giống như những tập đoàn tư bản nào đó di cư để kiếm nhiều lợi ích hơn, nếu hành tinh nơi họ ở vẫn sinh lời thì sẽ lựa chọn tiếp tục hoạt động, một khi không còn thì sẽ từ bỏ không chút do dự mà chuyển đổi vị trí.

Nhưng ngay cả khi không còn lựa chọn nào khác, Sở Tư vẫn muốn nói rõ về những thay đổi có thể có trong kế hoạch này.

Kim chưa kịp nói gì thì đã dừng lại. Sở Tư theo ánh mắt gã và Ai Tư Đặc · Tạp Bối Nhĩ, liền thấy màn hình lớn bị tắt đen đã vô tình được bật lại.

Một giọng nói phát ra từ màn hình, bình tĩnh và nhẹ nhàng trả lời câu hỏi của Sở Tư: “Ước tính sẽ mất một giờ. Nói chính xác, toàn bộ chương trình lưới sẽ mất 58 phút 12 giây, tỷ lệ thành công là 97,12%, yếu tố ảnh hưởng là ‘Ngoài ý muốn’ chúng ta sống lại do sự hỗn loạn của thời – không gian. Thời gian hỗn loạn trêи cơ thể chúng ta có thể ảnh hưởng hoặc bị ảnh hưởng bởi quá trình này. Nhưng nhờ phúc của lão Thiệu, buồng lái đơn ở đây đều trải qua điều chỉnh thử. Sau khi quá trình bắt đầu, chúng ta sẽ vào buồng lái này, nơi có một mức độ cô lập nhất định. Ngoài ra —— Trong quá trình này, có thể xảy ra rối loạn thời không ngắn hạn, đây là cơ chế tự điều chỉnh thời gian, chờ quá trình kết thúc sẽ hoàn thiện trạng thái ổn định nhất.”

Nói chuyện chính là Tưởng Kỳ.

Ông đang đứng trong màn ảnh, hướng màn hình nói những lời này, vẻ mặt dịu dàng, đôi mắt sáng ngời, giống như dáng vẻ vừa ly biệt không lâu trước đó.

Thân thể Sở Tư cứng đờ trong giây lát, không thể nói là khẩn trương hay gì khác, anh mấp máy môi, như thể muốn gọi người kia.

Khi còn nhỏ anh chưa bao giờ giáp mặt gọi Tưởng Kỳ là “Cha”, luôn trực tiếp nói thẳng, không cần xưng hô riêng. Và trong mười mấy năm sau đó, không có Tưởng Kỳ, anh cũng không gọi ai như vậy. Cho nên xưng hô này đối với Sở Tư mà nói, có điểm gượng gạo khó có thể mở miệng.

Sau khi thử vài giây, cuối cùng anh cũng từ bỏ xưng hô này, “Ông… có thể nhìn thấy bên này sao?”

Tưởng Kỳ bật cười, vẻ mặt dịu dàng phức tạp kia trở nên có chút mờ nhạt, nhưng càng giống bộ dạng không hợp đánh nhau trước kia, “Thấy ta giống như đang nói chuyện với không khí lắm sao?”

Tát Ách · Dương không xuất hiện trong màn ảnh, nhưng âm thanh lại rõ ràng nhất, có thể thấy thiết bị camera vẫn ở trêи người hắn, “Tôi cảm thấy các người nên mặt đối mặt nói vài câu, cho nên chủ động bại lộ. Vừa rồi hình ảnh chưa được điều chỉnh tốt, âm thanh truyền tới trước, có vẻ như quá trình bức cung diễn ra tốt đẹp nhỉ?”

Sở Tư không biết phải nói cái gì, “Ừm” một tiếng, “Gần như vậy.”

Kim hẳn đã liên hệ với Tưởng Kỳ từ trước, cho nên cách màn hình gặp lại, so với Sở Tư phản ứng tự nhiên hơn nhiều. Gã nghiêng người về phía Sở Tư, như muốn chen vào màn ảnh quơ quơ tay, nói: “Tưởng, cậu cũng biết lá gan của tôi trước nay không lớn mà. Con trai cậu lại hù người tốt như vậy, cậu biết đấy…… Tôi đã thẳng thắn để được khoan hồng.”

Tưởng Kỳ: “Không có gì ngạc nhiên.”

“…” Kim lại nói, “Tôi giúp cậu quan sát con trai nhiều năm như vậy, lại chăm sóc Tạp Bối Nhĩ tiểu thư mấy năm —— Mặc dù lúc đầu tôi không biết cô ấy là ai —— Hy vọng tình hữu nghị vĩ đại của chúng ta vẫn bền chặt.”

“Cậu giống như ở trước mặt một người vô gia cư nói ‘Tôi thay bạn ăn bữa tiệc lớn nhiều năm’, đoán xem kết quả sẽ thế nào?”



Kim:”……”

Sau khi suy nghĩ thì lùi về chỗ ngồi, nhường màn ảnh lại cho Sở Tư, làm tư thế mời: “Tiếp tục đi, tôi chơi không nổi với cha cậu nữa.”

Sở Tư: “…”

Trong một thoáng, anh có điểm phản ứng không kịp —— Cái gì gọi là “Chăm sóc Tạp Bối Nhĩ tiểu thư mấy năm ——”?

Anh vô thức nhìn về phía Ai Tư Đặc · Tạp Bối Nhĩ, chỉ thấy cô gái nhỏ đã di chuyển ra xa khỏi vài chỗ ngồi, ngăn khả năng mình lẫn vào màn ảnh.

Cô bắt gặp ánh mắt của Sở Tư, giơ tay lên gõ một bộ nhịp điệu trêи bàn điều khiển bên cạnh, được dịch thành câu này ——

Ta sẽ không đi qua, so với hình tượng lúc nhỏ như thế này, ta vẫn hi vọng bọn họ nhớ tới bộ dáng ban đầu của ta.

Mã tiết tấu như vậy không khó đối với rất nhiều người tại Trung tâm Chỉ huy cùng màn hình giải mã, cho nên Tưởng Kỳ trêи màn hình bên kia sửng sốt một chút, Sở Tư thậm chí có thể nhìn thấy không ít người từ mép màn hình thò ra một cái đầu rồi lại nhanh chóng lùi về, thì thầm hết đợt này đến đợt khác ——

“Là Tạp Bối Nhĩ sao?”

“Đã lâu không gặp Tạp Bối Nhĩ.”

“Tuổi nhỏ không thành vấn đề, nói thật thì chúng tôi chưa được gặp qua bộ dáng cô lúc bé đâu.”

Tưởng Kỳ có vẻ muốn nói gì đó, nhưng chưa kịp nói, Kim đã quay đầu nói với Ai Tư Đặc · Tạp Bối Nhĩ: “Đừng giãy giụa nữa Tạp Bối Nhĩ tiểu thư, bây giờ không thấy, một lát nữa qua bên kia cũng sẽ thấy, trốn không xong đâu.”

Tạp Bối Nhĩ mặt vô cảm gõ một chuỗi trả lời: “Dù sao cũng phải giãy giụa một chút.”

Mặc dù đang nghiêm trang nói đùa nhưng cô không hề có ý động đậy, có lẽ đã hạ quyết tâm sẽ chiến đấu đến cùng.

Nhưng……

“Một lát nữa qua bên kia” nghĩa là gì? ”Sở Tư cau mày hỏi.

“Người trẻ tuổi đừng lúc nào cũng cau mày.” Giọng nói của Tưởng Kỳ bên kia lập tức vang lên, Sở Tư sửng sốt.

Khi còn nhỏ anh luôn nghe thấy những lời tương tự, lâu lâu Tưởng Kỳ sẽ nói với anh: “Con mới bao lớn, cau mày làm cái gì.” Anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ lại có cơ hội nghe lời này, chẳng qua chỉ trong chớp mắt đã hơn bốn mươi năm trôi qua.

Tổng cộng một đời người chỉ có mấy lần bốn mươi năm.

Tưởng Kỳ nói xong câu này liền giải thích với anh: “Mấy người Ai Tư Đặc cũng cần phải qua đây, bọn họ giống như chúng ta, là một phần của ngoài ý muốn. Chúng ta không thể tìm ra tất cả các yếu tố ảnh hưởng, nhưng tác động nhỏ nhất cũng luôn có chỗ tốt. “

Kim bổ sung: “Nguyên bản chúng tôi định tìm cơ hội đi đến rìa ranh giới Pháo đài Ba Ni Bảo, đợi một trong số họ lái Thiên Nga Đen đến đón, nhưng bây giờ đã nói hết rồi, vậy làm phiền các cậu đưa một đoạn đi.”

Tát Ách · Dương bên kia nói, “Vừa lúc tôi ra ngoài, đem Thiên Nga Đen đổi cho các người.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau