Chương 5: Động phòng (tiếp)
*Hé lu các nàng, lại là tui đây, mn nhớ tặng tym và bình luận để tui có động lực nhe _<
- ---------------------------------------------------------------
Chương 5: Động phòng (tiếp)
Giữa đùi Dịch vương không chỉ trắng nõn mà còn không có lông, nhìn giống như chiếc bánh bao mới ra lò vậy, so với thân thể cường tráng có chút không cân xứng. Đổng Tín nhìn hai cánh môi non mềm, no đủ đang khép lại, trong lòng vừa yêu vừa thương, nhịn không được cúi đầu xuống hôn nó.
Giọng Dịch vương có phần run rẩy: "Văn Doãn... Ngươi...."
"Hửm?" Đổng Tín đáp lời, ngồi dậy dùng tay tách hai cánh môi ra.
"Ngươi trước kia có phải..." Hai chân Dịch vương khép lại một chút, như muốn không cho Đổng Tín nhìn: "Chỗ ấy của ta có phải.... là rất quái dị hay không?"
Hắn hiểu được ý của Dịch vương, Đổng Tín vừa nhẹ nhàng vừa cứng rắn tách hai chân y ra, say mê ngắm nhìn nơi bí ẩn mê người kia, kiên nhẫn đáp: "Không hề, ta chưa từng chạm qua ai hết, chỉ nhìn thấy của ngươi thôi."
Dịch vương rõ ràng là thở phào nhẹ nhõm.
Đổng Tín cười hôn bắp đùi y một cái, tiếp tục nói: "Cho nên ta chỉ biết chỗ này của ngươi cực kỳ xinh xắn, ta rất thích. Còn việc có quái dị hay không, hiện tại ta cũng không biết, về sau cũng không thể nào so sánh được."
Lập tức Dịch vương trở nên vui vẻ, giống như mặt trời lúc bình minh vậy. Y ưỡn hạ thân, không hề xấu hổ mà thúc giục: "Mời vừa nãy hôn hôn như vậy có chút ngứa nha, nhưng rất dễ chịu. Tiếp tục đi ~ Văn Doãn ~"
"Ừm."
Đổng Tín dứt khoát đáp lại, nhưng chưa lập tức chạm vào hai cánh hoa mềm mại đó mà hôn cậu bé đang vểnh cao ở phía trên. Vật nhỏ này cũng non mềm cực kỳ. Đổng Tín vừa chạm môi thì vật nhỏ run rẩy dữ dội, bộ dáng vô cùng đáng thương, vốn Đổng Tín chỉ tính trêu chọc nhưng trong lòng lại sinh ra chút thương mến, không nhịn được càng nâng niu, yêu thương nhiều hơn.
Cậu bé của y nhỏ nhắn nên hầu hạ cũng dễ dàng, Đổng Tín há miệng, một ngụm ngậm toàn bộ vào, đầu lưỡi cũng lập tức cọ cọ lên vật nhỏ, cẩn thận liếm mút, vuốt ve.
Dịch Vương chính là một xử nữ chân chính, trước đây chưa hề trải qua cảm giác này. Đầu lưỡi hắn chỉ liếm có hai lần, tay của hắn liền gắt gao túm lấy đầu hắn, trong miệng không ngừng rên rỉ: "Ưm... Văn Doãn... a~"
Đổng Tín bị túm có chút đau, nhưng trong lòng cũng rất vui vẻ, hắn tỉ mẩn liếm vật nhỏ hai lần, lại dùng đầu lưỡi cọ cọ, chọc đỉnh lỗ nhỏ, cho đến khi nếm được mùi tinh mới nhả vật nhỏ ra, sau đó liếm láp hai túi trứng nho nhỏ.
"A~...a~" Dịch vương ưỡn người hùa theo môi lưỡi của hắn, hiển nhiên là cực kỳ sảng khoái, nhưng không lâu sau đó, tay đang túm đầu hắn chẳng biết làm sao lại bắt đầu đẩy đầu Đổng Tín ra: "Không a~... Văn Doãn.... Không mà ~"
Đổng Tín do dự một lúc, buông tha vật nhỏ, ngẩng đầu hỏi: "Làm sao vậy, A Thất?"
Dịch vương dùng hai tay tách cánh môi non mềm ra, nhìn Đổng Tín ùi, ấm ức nói: "Phía dưới khó chịu a, ngươi cũng hôn hôn phía dưới đi ~"
Đổng Tín cúi đầu xuống, nhìn Dịch vương lộ ra cánh môi đỏ sậm đang ướt đẫm nước dâm, vật dưới háng hắn sắp nổ tung mất. Hắn sợ tổn thương Dịch vương, hắn nhắm mắt hít sâu một hơi rồi thở ra, cực lực đè nén sắc dục đang cuồn cuồn dâng trào trong cơ thể.
"Ừm." Đổng Tín mở mắt gian nan đáp.
Một tay hắn giữ chặt hai cổ tay Dịch vương, ngăn cản y lại tiếp tục đẩy hắn, tay kia thì móc ra gậy th*t đã cứng như đá trong khố, chọc chọc, cọ cọ lên hạt đậu nhỏ nhỏ chỗ giao nhau của hai cánh môi.
"A Thất." Đổng Tín thẳng lưng, dùng quy đầu mạnh mẽ chọc chọc rồi cọ sát: "Ta không đi vào, ta không muốn làm ngươi bị thương.."
"A~ Văn Doãn... Chỗ ấy... chỗ ấy..." Hôm qua, chỗ này Dịch vương đã được chơi đùa, sau khi được hưởng tư vị mất hồn kia nên rất nhạy cảm. Đổng Tín mới cọ có mấy lần, hạt đậu liền cứng. Dịch vương chịu không nổi muốn rút tay về, lại bị Đổng Tín mạnh mẽ đè lại: "Đừng cọ cọ nữa mà ~ Văn Doãn ~ Đừng cọ nữa... Bên trong... bên trong lại muốn chảy nước rồi a~"
Đổng Tín đã đi đến bước này đã không thể dừng lại, chỉ có thể khắc chế không thâm nhập vào trong. Mắt hắn thấy hạ thể đang mở rộng của y, vốn hai cánh môi non mềm nho nhỏ bị hắn cọ thành sưng múp ửng đỏ, hắn không tự chủ được mà càng dùng sức niết, rồi lại chọc cọ.
Đổng Tín không buông tay Dịch vương ra, Dịch vương lại dần dần giống như bị hắn cọ quen, chẳng những không giãy dụa nữa, mà còn ưỡn người lên như nãy để cho Đổng Tín cọ. Dịch vương ngày ngày luyện võ nên hông cực kỳ có lực, càng về sau có lẽ thấy lực đạo của Đổng Tín không đủ, y còn không hề thấy xấu hổ mà chủ động nâng hông cọ cọ gậy th*t của Đổng Tín.
Ánh mắt y tan rã, đôi môi khẽ nhếch, vừa nhìn thì biết chính là sướng đến mất hồn. Đổng Tín nhìn y đang vui sướng hưởng thụ dưới thân mình, cả người rực lên một ngọn lửa mãnh liệt.
"A Thất... A Thất..." Đổng Tín nhìn Dịch vương gọi. Giờ khắc này tình yêu và ham muốn hòa quyện, hắn rất nhanh sắp đạt được.
Cậu bé Dịch vương bỗng nhiên giật giật vài cái, hiển nhiên là muốn bắn ra. Hông của y càng ngày càng nhanh, đột ngột ngẩng đầu kêu lên: "Ra~ Ra a~ Cả hai đều chảy nước rồi!"
Lời y còn chưa dứt, Đổng Tín chỉ thấy cơ thể y ưỡn lên, vật nhỏ phun ra một dòng dịch màu trắng đục. gậy th*t hắn lúc này liên tục ép nghiền môi nhỏ sưng đỏ, lỗ sáo hắn liên tục cọ hạt đậu nhỏ cứng kia. Hắn cũng cảm thấy lỗ sáo có dòng nước nóng ấm tiết ra, ngay sau đó bắn lên người Dịch vương.
Sau khi Đổng Tín bắn ra, Dịch vương bị tinh dịch nóng hun đến run rẩy. Hắn nằm xuống ôm Dịch vương vào trong ngực. Một mặt vỗ về thân thể giúp y hưởng thụ dư âm vừa qua, một mặt từ từ nhắm hai mắt hưởng thụ sự sung sướng và sảng khoái đã lâu chưa trải qua.
Không lâu sau, hô hấp Dịch vương bình phục lại, y nằm trong ngực Đổng Tín trở mình, đối mặt với hắn nói: "Văn Doãn, mời nãy dễ chịu lắm, nhưng không tính viên phòng sao?"
Đổng Tín mở mắt ra, thấy Dịch vương dựa vào ngực mình tha thiết nhìn hắn, không khỏi cười nói: "Nhanh như vậy lại muốn rồi?"
Dịch vương mặt không hề đỏ, gật đầu nói: "Còn muốn nha~"
Mặc dù thân hình y cường tráng, nhưng lại là một người cực kỳ thuần khiết, trên mặt luôn phảng phất nét ngây thơ. Lúc này y trông mong nhìn Đổng Tín giống như một đứa trẻ đang xin kẹo của người lớn vậy. Đổng Tín nhìn thấy vậy, dưới thân mới phát tiết lập tức nhanh chóng cứng lên.
"Được rồi." Đổng Tín kìm lòng không được, cúi đầu hôn mắt môi y, tay của hắn thì chui vào giữa hai chân Dịch vương, khuấy động khe hở đầy nước nhờn: "Chỉ cần A Thất muốn, vi phu chắc sẽ thỏa mãn A Thất."
Mặt Dịch vương lúc này thế mà lại đỏ lên, y vùi đầu ôm chặt eo Đổng Tín, trong miệng phát ra những tiếng rên rỉ nho nhỏ: "Ưm... A~ Văn Doãn... Tại sao.. sao so với vừa rồi còn... A~"
Dịch vương tiết một lần, thân thể tất nhiên càng thêm nhạy cảm, Đổng Tín đè lên hạt châu trong khe hở kia, lập tức nó cứng lên, hắn thân mật hôn đỉnh đầu y hỏi: "Sướng hơn sao?"
"Vâng ~" Dịch vương nhỏ tiếng thừa nhận: "Dễ chịu lắm ~"
Dịch vương cứ như vậy mà thuận theo hắn, Đổng Tín thích đến mức trong lòng cũng đau. Dịch vương chính là bảo bối hắn đánh mất rồi lại có được, cho dù thế nào yêu thương hay cưng chiều thế nào, hắn cũng cảm thấy như vậy là chưa đủ. May mắn thay, kiếp trước để bù đắp cho Dịch vương, hắn đã từng nghiên cứu qua các thuật phòng the (???), cũng hiểu rõ thân thể Dịch vương, hắn cúi đầu hít tóc Dịch vương một hơi, trong lòng có chút suy tư, rất nhanh liền đưa ra quyết định.
Đổng Tín nhìn thoáng qua hộp sơn mài* bên cạnh gối chuẩn bị lúc nãy, đẩy ngã Dịch vương trên giường: "Ta xem trước chỗ kia của ngươi đã, mới vừa làm quá mãnh, không biết có bị thương không."
* Nguyên văn 漆盒: Hộp sơn mài được làm bằng nhựa và bột giấy trộn lốp xe, nhẹ, mỏng và dẻo dai, không dễ bị biến dạng, được sơn nhiều lớp sơn đen, màu sơn sáng. (ảnh cuối chương nhe)
Dịch vương không tình nguyện mà buông Đổng Tín ra, gập hai chân lộ ra nữ huyệt: "Nếu bị thương cũng không sao mà, ta cũng không phải là nữ tử, không có yếu ớt như vậy đâu."
"Ngoan." Đổng Tín lại hôn hôn lông mày đang nhíu lại của y, thuận tay cầm hộp sơn mài để bên cạnh Dịch vương. Thật ra hắn cũng biết vừa rồi cũng không làm Dịch vương bị thương, nhưng vẫn cẩn thận tách hai cánh môi lớn, cẩn thận xem xét hạt châu và cánh môi nhỏ núp ở bên trong.
Môi nhỏ có chút sưng tấy, Đổng Tín nhẹ nhàng niết niết, nhìn Dịch vương hỏi: "Có đau không?"
Y lắc lắc đầu nói: "Không đau."
"Ừm." Đổng Tín gật đầu, lại bắt lấy hạt đậu nhỏ, thoáng dùng sức bóp một cái: "Chỗ này thì sao?"
Dịch vương lại lắc đầu một cái, hô hấp có chút gấp gáp: "Không... không đau ~"
Hắn trở nên vui vẻ: "Vậy thì tốt rồi."
Đổng Tín nói xong nhưng vẫn chưa rút tay về, mà lại tiếp tục xoa hạt đậu bé xinh. Dịch vương bị hắn xoa đến rên rỉ không ngớt, hai đùi cũng bắt đầu run rẩy, rõ ràng là không chịu nổi. Không bao lâu lại chống tay lên, tò mò nhìn tay Đổng Tín.
Hắn thấy bộ dáng ngơ ngác của Dịch vương, không cầm được mỉm cười hỏi: "Nhìn thấy sao?"
Dịch vương vẻ mặt tiếc nuối nói: "Không nhìn thấy."
"A Thất ngốc." Đổng Tín cưng chiều gọi, nghiêng người hôn môi Dịch vương. Hạt đậu trong tay hắn một lần nữa lại cứng lên, hắn thấy ổn rồi thì dừng lại nói với y: "Nhìn chút đi, A Thất."
Dịch vương nghi hoặc chớp chớp mắt mấy cái, nhưng không hỏi chỉ nói: "Vâng."
"Ngoan quá." Đổng Tín lại mổ mổ môi Dịch vương một chút, ngồi dậy giữa hai chân y. Hắn mở hộp sơn mài ra, từ bên trong hộp lấy ra một ít thuốc mỡ. Sau đó, chậm rãi tách cánh môi lớn ra, bôi thuốc mỡ lên hạt đậu đang lộ ra.
"Ưm.." Dịch vương ưm một tiếng, mê mang nhìn hắn hỏi: "Cái gì vậy, Văn Doãn?"
Lòng bàn tay Đổng Tín nhẹ xoa thuốc mỡ cho đến khi nó thành chất lỏng sền sệt, sau đó thoa chất lỏng lên hạt đậu nhỏ, rồi đáp: "Là tình dược cao**đó, A Thất."
** Mình nghĩ chắc kiểu là xuân dược á, nhưng mà kiểu nồng độ thấp:v Mình không biết dịch ra thế nào cho thuần Việt nên mình để nguyên vậy á.
"Cái gì a?" Dịch vương kinh ngạc, hai mặt trừng lên.
Đổng Tín khẽ hôn bắp đù y, trấn an nói: "Hãy tin ta, A Thất, đừng sợ."
Thuốc mỡ này là bí dược trong cung, để giảm bớt đau đớn lúc bị phá thân. Kiếp trước Dịch vương bị hắn làm một cách thô bạo, từng sợ hãi việc hoan hảo với Đổng Tín. Sau đó, y nhớ tới lúc thành thân trong cung đã chuẩn bị thuốc mỡ, nên nhưng lần hoan hảo tiếp theo y đều dùng đến. Rồi sau này khi Đổng Tín rơi vào lưới tình với Dịch vương thì mới biết được việc này nên cực kỳ áy náy. Hắn vì thế đã đặc biệt đi hỏi thái y, biết được thuốc này rất nhẹ, lúc hoan ái cũng có thể coi như là một chút tình thú dùng lên người Dịch vương.
Dịch vương lúc này hình như cũng nhớ ra hộp thuốc mỡ này, vẻ mặt dần dần thả lỏng. Y cũng không biết thuốc mở kia tốt ở chỗ nào, rất nhanh lại không thành thật mà gạt cậu bé sang một bên nhìn xuống chỗ giữa hai đùi kia.
Đổng Tín thấy thế, biết Dịch vương nếu mà không được nhìn một cái thì sẽ không cam lòng, vì vậy hắn lui lại để y nhìn.
"Ngươi nha." Đổng Tín không khỏi xoa đầu Dịch vương cười bất đắc dĩ, còn chưa kịp rút tay lại thì đã bị y bất ngờ nắm cổ tay.
"Văn Doãn..." Hai chân Dịch vương liên tục cọ cọ vào nhau, hoang mang nhìn Đổng Tín: "Ngứa a~ Phía dưới thật ngứa..."
- ---------------------------------------------------------------
Chương 5: Động phòng (tiếp)
Giữa đùi Dịch vương không chỉ trắng nõn mà còn không có lông, nhìn giống như chiếc bánh bao mới ra lò vậy, so với thân thể cường tráng có chút không cân xứng. Đổng Tín nhìn hai cánh môi non mềm, no đủ đang khép lại, trong lòng vừa yêu vừa thương, nhịn không được cúi đầu xuống hôn nó.
Giọng Dịch vương có phần run rẩy: "Văn Doãn... Ngươi...."
"Hửm?" Đổng Tín đáp lời, ngồi dậy dùng tay tách hai cánh môi ra.
"Ngươi trước kia có phải..." Hai chân Dịch vương khép lại một chút, như muốn không cho Đổng Tín nhìn: "Chỗ ấy của ta có phải.... là rất quái dị hay không?"
Hắn hiểu được ý của Dịch vương, Đổng Tín vừa nhẹ nhàng vừa cứng rắn tách hai chân y ra, say mê ngắm nhìn nơi bí ẩn mê người kia, kiên nhẫn đáp: "Không hề, ta chưa từng chạm qua ai hết, chỉ nhìn thấy của ngươi thôi."
Dịch vương rõ ràng là thở phào nhẹ nhõm.
Đổng Tín cười hôn bắp đùi y một cái, tiếp tục nói: "Cho nên ta chỉ biết chỗ này của ngươi cực kỳ xinh xắn, ta rất thích. Còn việc có quái dị hay không, hiện tại ta cũng không biết, về sau cũng không thể nào so sánh được."
Lập tức Dịch vương trở nên vui vẻ, giống như mặt trời lúc bình minh vậy. Y ưỡn hạ thân, không hề xấu hổ mà thúc giục: "Mời vừa nãy hôn hôn như vậy có chút ngứa nha, nhưng rất dễ chịu. Tiếp tục đi ~ Văn Doãn ~"
"Ừm."
Đổng Tín dứt khoát đáp lại, nhưng chưa lập tức chạm vào hai cánh hoa mềm mại đó mà hôn cậu bé đang vểnh cao ở phía trên. Vật nhỏ này cũng non mềm cực kỳ. Đổng Tín vừa chạm môi thì vật nhỏ run rẩy dữ dội, bộ dáng vô cùng đáng thương, vốn Đổng Tín chỉ tính trêu chọc nhưng trong lòng lại sinh ra chút thương mến, không nhịn được càng nâng niu, yêu thương nhiều hơn.
Cậu bé của y nhỏ nhắn nên hầu hạ cũng dễ dàng, Đổng Tín há miệng, một ngụm ngậm toàn bộ vào, đầu lưỡi cũng lập tức cọ cọ lên vật nhỏ, cẩn thận liếm mút, vuốt ve.
Dịch Vương chính là một xử nữ chân chính, trước đây chưa hề trải qua cảm giác này. Đầu lưỡi hắn chỉ liếm có hai lần, tay của hắn liền gắt gao túm lấy đầu hắn, trong miệng không ngừng rên rỉ: "Ưm... Văn Doãn... a~"
Đổng Tín bị túm có chút đau, nhưng trong lòng cũng rất vui vẻ, hắn tỉ mẩn liếm vật nhỏ hai lần, lại dùng đầu lưỡi cọ cọ, chọc đỉnh lỗ nhỏ, cho đến khi nếm được mùi tinh mới nhả vật nhỏ ra, sau đó liếm láp hai túi trứng nho nhỏ.
"A~...a~" Dịch vương ưỡn người hùa theo môi lưỡi của hắn, hiển nhiên là cực kỳ sảng khoái, nhưng không lâu sau đó, tay đang túm đầu hắn chẳng biết làm sao lại bắt đầu đẩy đầu Đổng Tín ra: "Không a~... Văn Doãn.... Không mà ~"
Đổng Tín do dự một lúc, buông tha vật nhỏ, ngẩng đầu hỏi: "Làm sao vậy, A Thất?"
Dịch vương dùng hai tay tách cánh môi non mềm ra, nhìn Đổng Tín ùi, ấm ức nói: "Phía dưới khó chịu a, ngươi cũng hôn hôn phía dưới đi ~"
Đổng Tín cúi đầu xuống, nhìn Dịch vương lộ ra cánh môi đỏ sậm đang ướt đẫm nước dâm, vật dưới háng hắn sắp nổ tung mất. Hắn sợ tổn thương Dịch vương, hắn nhắm mắt hít sâu một hơi rồi thở ra, cực lực đè nén sắc dục đang cuồn cuồn dâng trào trong cơ thể.
"Ừm." Đổng Tín mở mắt gian nan đáp.
Một tay hắn giữ chặt hai cổ tay Dịch vương, ngăn cản y lại tiếp tục đẩy hắn, tay kia thì móc ra gậy th*t đã cứng như đá trong khố, chọc chọc, cọ cọ lên hạt đậu nhỏ nhỏ chỗ giao nhau của hai cánh môi.
"A Thất." Đổng Tín thẳng lưng, dùng quy đầu mạnh mẽ chọc chọc rồi cọ sát: "Ta không đi vào, ta không muốn làm ngươi bị thương.."
"A~ Văn Doãn... Chỗ ấy... chỗ ấy..." Hôm qua, chỗ này Dịch vương đã được chơi đùa, sau khi được hưởng tư vị mất hồn kia nên rất nhạy cảm. Đổng Tín mới cọ có mấy lần, hạt đậu liền cứng. Dịch vương chịu không nổi muốn rút tay về, lại bị Đổng Tín mạnh mẽ đè lại: "Đừng cọ cọ nữa mà ~ Văn Doãn ~ Đừng cọ nữa... Bên trong... bên trong lại muốn chảy nước rồi a~"
Đổng Tín đã đi đến bước này đã không thể dừng lại, chỉ có thể khắc chế không thâm nhập vào trong. Mắt hắn thấy hạ thể đang mở rộng của y, vốn hai cánh môi non mềm nho nhỏ bị hắn cọ thành sưng múp ửng đỏ, hắn không tự chủ được mà càng dùng sức niết, rồi lại chọc cọ.
Đổng Tín không buông tay Dịch vương ra, Dịch vương lại dần dần giống như bị hắn cọ quen, chẳng những không giãy dụa nữa, mà còn ưỡn người lên như nãy để cho Đổng Tín cọ. Dịch vương ngày ngày luyện võ nên hông cực kỳ có lực, càng về sau có lẽ thấy lực đạo của Đổng Tín không đủ, y còn không hề thấy xấu hổ mà chủ động nâng hông cọ cọ gậy th*t của Đổng Tín.
Ánh mắt y tan rã, đôi môi khẽ nhếch, vừa nhìn thì biết chính là sướng đến mất hồn. Đổng Tín nhìn y đang vui sướng hưởng thụ dưới thân mình, cả người rực lên một ngọn lửa mãnh liệt.
"A Thất... A Thất..." Đổng Tín nhìn Dịch vương gọi. Giờ khắc này tình yêu và ham muốn hòa quyện, hắn rất nhanh sắp đạt được.
Cậu bé Dịch vương bỗng nhiên giật giật vài cái, hiển nhiên là muốn bắn ra. Hông của y càng ngày càng nhanh, đột ngột ngẩng đầu kêu lên: "Ra~ Ra a~ Cả hai đều chảy nước rồi!"
Lời y còn chưa dứt, Đổng Tín chỉ thấy cơ thể y ưỡn lên, vật nhỏ phun ra một dòng dịch màu trắng đục. gậy th*t hắn lúc này liên tục ép nghiền môi nhỏ sưng đỏ, lỗ sáo hắn liên tục cọ hạt đậu nhỏ cứng kia. Hắn cũng cảm thấy lỗ sáo có dòng nước nóng ấm tiết ra, ngay sau đó bắn lên người Dịch vương.
Sau khi Đổng Tín bắn ra, Dịch vương bị tinh dịch nóng hun đến run rẩy. Hắn nằm xuống ôm Dịch vương vào trong ngực. Một mặt vỗ về thân thể giúp y hưởng thụ dư âm vừa qua, một mặt từ từ nhắm hai mắt hưởng thụ sự sung sướng và sảng khoái đã lâu chưa trải qua.
Không lâu sau, hô hấp Dịch vương bình phục lại, y nằm trong ngực Đổng Tín trở mình, đối mặt với hắn nói: "Văn Doãn, mời nãy dễ chịu lắm, nhưng không tính viên phòng sao?"
Đổng Tín mở mắt ra, thấy Dịch vương dựa vào ngực mình tha thiết nhìn hắn, không khỏi cười nói: "Nhanh như vậy lại muốn rồi?"
Dịch vương mặt không hề đỏ, gật đầu nói: "Còn muốn nha~"
Mặc dù thân hình y cường tráng, nhưng lại là một người cực kỳ thuần khiết, trên mặt luôn phảng phất nét ngây thơ. Lúc này y trông mong nhìn Đổng Tín giống như một đứa trẻ đang xin kẹo của người lớn vậy. Đổng Tín nhìn thấy vậy, dưới thân mới phát tiết lập tức nhanh chóng cứng lên.
"Được rồi." Đổng Tín kìm lòng không được, cúi đầu hôn mắt môi y, tay của hắn thì chui vào giữa hai chân Dịch vương, khuấy động khe hở đầy nước nhờn: "Chỉ cần A Thất muốn, vi phu chắc sẽ thỏa mãn A Thất."
Mặt Dịch vương lúc này thế mà lại đỏ lên, y vùi đầu ôm chặt eo Đổng Tín, trong miệng phát ra những tiếng rên rỉ nho nhỏ: "Ưm... A~ Văn Doãn... Tại sao.. sao so với vừa rồi còn... A~"
Dịch vương tiết một lần, thân thể tất nhiên càng thêm nhạy cảm, Đổng Tín đè lên hạt châu trong khe hở kia, lập tức nó cứng lên, hắn thân mật hôn đỉnh đầu y hỏi: "Sướng hơn sao?"
"Vâng ~" Dịch vương nhỏ tiếng thừa nhận: "Dễ chịu lắm ~"
Dịch vương cứ như vậy mà thuận theo hắn, Đổng Tín thích đến mức trong lòng cũng đau. Dịch vương chính là bảo bối hắn đánh mất rồi lại có được, cho dù thế nào yêu thương hay cưng chiều thế nào, hắn cũng cảm thấy như vậy là chưa đủ. May mắn thay, kiếp trước để bù đắp cho Dịch vương, hắn đã từng nghiên cứu qua các thuật phòng the (???), cũng hiểu rõ thân thể Dịch vương, hắn cúi đầu hít tóc Dịch vương một hơi, trong lòng có chút suy tư, rất nhanh liền đưa ra quyết định.
Đổng Tín nhìn thoáng qua hộp sơn mài* bên cạnh gối chuẩn bị lúc nãy, đẩy ngã Dịch vương trên giường: "Ta xem trước chỗ kia của ngươi đã, mới vừa làm quá mãnh, không biết có bị thương không."
* Nguyên văn 漆盒: Hộp sơn mài được làm bằng nhựa và bột giấy trộn lốp xe, nhẹ, mỏng và dẻo dai, không dễ bị biến dạng, được sơn nhiều lớp sơn đen, màu sơn sáng. (ảnh cuối chương nhe)
Dịch vương không tình nguyện mà buông Đổng Tín ra, gập hai chân lộ ra nữ huyệt: "Nếu bị thương cũng không sao mà, ta cũng không phải là nữ tử, không có yếu ớt như vậy đâu."
"Ngoan." Đổng Tín lại hôn hôn lông mày đang nhíu lại của y, thuận tay cầm hộp sơn mài để bên cạnh Dịch vương. Thật ra hắn cũng biết vừa rồi cũng không làm Dịch vương bị thương, nhưng vẫn cẩn thận tách hai cánh môi lớn, cẩn thận xem xét hạt châu và cánh môi nhỏ núp ở bên trong.
Môi nhỏ có chút sưng tấy, Đổng Tín nhẹ nhàng niết niết, nhìn Dịch vương hỏi: "Có đau không?"
Y lắc lắc đầu nói: "Không đau."
"Ừm." Đổng Tín gật đầu, lại bắt lấy hạt đậu nhỏ, thoáng dùng sức bóp một cái: "Chỗ này thì sao?"
Dịch vương lại lắc đầu một cái, hô hấp có chút gấp gáp: "Không... không đau ~"
Hắn trở nên vui vẻ: "Vậy thì tốt rồi."
Đổng Tín nói xong nhưng vẫn chưa rút tay về, mà lại tiếp tục xoa hạt đậu bé xinh. Dịch vương bị hắn xoa đến rên rỉ không ngớt, hai đùi cũng bắt đầu run rẩy, rõ ràng là không chịu nổi. Không bao lâu lại chống tay lên, tò mò nhìn tay Đổng Tín.
Hắn thấy bộ dáng ngơ ngác của Dịch vương, không cầm được mỉm cười hỏi: "Nhìn thấy sao?"
Dịch vương vẻ mặt tiếc nuối nói: "Không nhìn thấy."
"A Thất ngốc." Đổng Tín cưng chiều gọi, nghiêng người hôn môi Dịch vương. Hạt đậu trong tay hắn một lần nữa lại cứng lên, hắn thấy ổn rồi thì dừng lại nói với y: "Nhìn chút đi, A Thất."
Dịch vương nghi hoặc chớp chớp mắt mấy cái, nhưng không hỏi chỉ nói: "Vâng."
"Ngoan quá." Đổng Tín lại mổ mổ môi Dịch vương một chút, ngồi dậy giữa hai chân y. Hắn mở hộp sơn mài ra, từ bên trong hộp lấy ra một ít thuốc mỡ. Sau đó, chậm rãi tách cánh môi lớn ra, bôi thuốc mỡ lên hạt đậu đang lộ ra.
"Ưm.." Dịch vương ưm một tiếng, mê mang nhìn hắn hỏi: "Cái gì vậy, Văn Doãn?"
Lòng bàn tay Đổng Tín nhẹ xoa thuốc mỡ cho đến khi nó thành chất lỏng sền sệt, sau đó thoa chất lỏng lên hạt đậu nhỏ, rồi đáp: "Là tình dược cao**đó, A Thất."
** Mình nghĩ chắc kiểu là xuân dược á, nhưng mà kiểu nồng độ thấp:v Mình không biết dịch ra thế nào cho thuần Việt nên mình để nguyên vậy á.
"Cái gì a?" Dịch vương kinh ngạc, hai mặt trừng lên.
Đổng Tín khẽ hôn bắp đù y, trấn an nói: "Hãy tin ta, A Thất, đừng sợ."
Thuốc mỡ này là bí dược trong cung, để giảm bớt đau đớn lúc bị phá thân. Kiếp trước Dịch vương bị hắn làm một cách thô bạo, từng sợ hãi việc hoan hảo với Đổng Tín. Sau đó, y nhớ tới lúc thành thân trong cung đã chuẩn bị thuốc mỡ, nên nhưng lần hoan hảo tiếp theo y đều dùng đến. Rồi sau này khi Đổng Tín rơi vào lưới tình với Dịch vương thì mới biết được việc này nên cực kỳ áy náy. Hắn vì thế đã đặc biệt đi hỏi thái y, biết được thuốc này rất nhẹ, lúc hoan ái cũng có thể coi như là một chút tình thú dùng lên người Dịch vương.
Dịch vương lúc này hình như cũng nhớ ra hộp thuốc mỡ này, vẻ mặt dần dần thả lỏng. Y cũng không biết thuốc mở kia tốt ở chỗ nào, rất nhanh lại không thành thật mà gạt cậu bé sang một bên nhìn xuống chỗ giữa hai đùi kia.
Đổng Tín thấy thế, biết Dịch vương nếu mà không được nhìn một cái thì sẽ không cam lòng, vì vậy hắn lui lại để y nhìn.
"Ngươi nha." Đổng Tín không khỏi xoa đầu Dịch vương cười bất đắc dĩ, còn chưa kịp rút tay lại thì đã bị y bất ngờ nắm cổ tay.
"Văn Doãn..." Hai chân Dịch vương liên tục cọ cọ vào nhau, hoang mang nhìn Đổng Tín: "Ngứa a~ Phía dưới thật ngứa..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất