Chương 21: Khi ngÆ°á»i phÃa trÆ°á»c gánh vác trách nhiá»m nặng trÄ©u trên vai. Buá»n Äau của ngÆ°á»i phÃa sau Äá»u Äược bao phủ bá»i sá»
Chuyá»n ngữ: Red de Ed
Tá»nh dáºy trong phòng bá»nh của bá»nh viá»n, trÆ°á»c mắt là gÆ°Æ¡ng mặt má»t má»i nhÆ°ng hết sức vui mừng của mẹ. Lý Gia Thiên thá» gá»i bà thì phát hiá»n giá»ng mình khà n Äặc nhÆ° cái á»ng Äiếu già nua. Lý Mai nhanh chóng Äá» má»t bát canh từ trong bình giữ nhiá»t ra, cầm thìa lên Äút hắn.
âÄn canh Äi con. Mẹ ninh gà vÆ°á»n bằng lá»a nhá» Äấy. Có cả cháo nữa, Äá» chá»c nữa Än.â
Lý Gia Thiên nuá»t từng ngụm từng ngụm xuá»ng. Dù biết rõ Thẩm Hà m Äã Äi tháºt rá»i, thì trong lòng hắn, vẫn lẩn khuất Äôi phần yên tâm: Chà Ãt thì, mẹ không giáºn.
Mấy ngà y nay Äã là cá»±c hạn của hắn rá»i. Bạt mạng tÄng ca, thức khuya dáºy sá»m. Gá»i Äiá»n vá» nhà mẹ không nghe máy, gá»i Äến công ti thì ngÆ°á»i ta bảo hắn rằng, Lý Mai bá» thấp khá»p Äã xin nghá» á»m từ lâu.
Thẩm Hà m Äang là m luáºn vÄn, chôn thân cả ngà y trong phòng thà nghiá»m vá»i thầy hÆ°á»ng dẫn. Lý Gia Thiên hiá»u rõ chấp niá»m của anh vá»i lÄ©nh vá»±c nà y, nhÆ°ng tình huá»ng nhÆ° hiá»n giá», trong lòng cÅ©ng khó tránh khá»i hụt hẫng. TrÆ°á»c giá» hắn vẫn không thÃch Thẩm Hà m nhá»t mình tháºt lâu trong phòng thà nghiá»m, những khi Äá»ng và o máy móc là Äôi ngÆ°Æ¡i Thẩm Hà m sẽ sáng lên, chẳng buá»n ÄỠý thứ gì khác. Lúc em ấy kéo Äà n anh há»c nghiên cứu sinh lại Äá» há»i vấn Äá», ánh mắt lim dim mÆ¡ mà ng và Äầy thán phục Äó, chÆ°a từng hiá»n hữu cho mìnhâ¦
Äầu óc hắn cá»±c kì rá»i bá»i, những suy nghÄ© thoắt hiá»n ngà y thÆ°á»ng giá» Äây chá»ng chất, kêu gà o âm Ä© và bất kham. Lý Gia Thiên biết mình Äang cá» tình giáºn cá chém thá»t, nhÆ°ng hắn không kìm lòng Äược. Từ nhá» mong Æ°á»c lá»n nhất của hắn là cho mẹ mình má»t cuá»c sá»ng tá»t, mẹ cÅ©ng vô cùng yên tâm vá» hắn, là háºu phÆ°Æ¡ng vững chắc nhất của hắn. Sau khi thÃch Thẩm Hà m, chuyá»n khó khÄn nhất, chÃnh là Äá»i diá»n vá»i sá»± thất vá»ng và buá»n lòng của Lý Mai. Lý Mai không cá» bắt há» chia tay, chá» chặn Äứt nguá»n kinh tế của hắn. Lý Gia Thiên cảm thấy Äó là sá»± nhún nhÆ°á»ng lá»n nhất mà mẹ có thá» là m cho mình rá»i. Suy cho cùng, nếu Lý Mai khóc lóc rầy la, hoặc là m ra hà nh Äá»ng nà o Äó mất lý trÃ, Lý Gia Thiên rất khó bảo Äảm mình còn có thá» á» bên Thẩm Hà m nhÆ° bây giá» hay chÄng.
Thế nên, lòng hắn ngáºp trà n áy náy dà nh cho mẹ. Mặt khác, cÅ©ng không khá»i trá» nên nghiêm khắc vá»i Thẩm Hà m.
Lý Gia Thiên Äá» xe lại ven ÄÆ°á»ng, nhìn từng ngá»n Äèn ÄÆ°á»ng hai bên bắt Äầu sáng lên.
Sau Äó, Thẩm Hà m bá» Äi mất.
Hắn nhắm mắt lại.
Tiá»u Hà m Æ¡i.
Lúc phát hiá»n mình và em ấy là m chung má»t trÆ°á»ng, suy nghÄ© Äầu tiên hiá»n lên là trá»n Äi. May mà trÆ°á»c nay há»c viá»n Váºt Lý và há»c viá»n Quản Trá» Kinh Doanh không dÃnh dáng gì Äến nhau, trÆ°á»ng há»c quá rá»ng lá»n, mình cÅ©ng không hay Äến trÆ°á»ng. Chá» má»t lần duy nhất há»i thÄm sinh viên của em ấy, cáºu trai tên DÆ°Æ¡ng Lạc Äó, lấy Äược câu trả lá»i âRất tá»tâ.
Hôm sau mÆ°a to, khắp trÆ°á»ng toà n là sinh viên che chung tán ô. Lý Gia Thiên nhá», há»i ấy Thẩm Hà m rất thÃch thá»i tiết thế nà y, bá»i vì có thá» cùng che chung ô vá»i hắn trong trÆ°á»ng chẳng cần kiêng dè. Lúc Äi Äến cÄn tin, dá»c ÄÆ°á»ng toà n là Äám con trai túm nÄm tụm ba che chung ô, ká» vai sát cánh. Thẩm Hà m ngẩng Äầu, ná» nụ cÆ°á»i rạng rỡ vá»i hắnâ¦
Tiá»u Hà m.
Phải chÄng nhá» nhung quá Äá»i sẽ trá» thà nh má»t loại sợ hãi? Hắn hi vá»ng Thẩm Hà m có thá» sá»ng tá»t, nhÆ°ng sâu trong tiá»m thức, lại không muá»n thấy anh bá» rÆ¡i mình mà cuá»c sá»ng sau Äó chẳng mảy may ảnh hÆ°á»ng. Thế nên, hắn vừa hi vá»ng, lại vừa không muá»n phá vỡ hi vá»ng cuá»i cùng của mình.
Lý Gia Thiên dá»±a Äầu và o kÃnh cá»a sá».
Ban nãy nghi lá» kết thúc, từ há»i trÆ°á»ng Äi ra, tá»i bãi Äá» xe á» con phá» Äá»i diá»n. Lúc sang ÄÆ°á»ng, bá»ng nhiên nhìn thấy Thẩm Hà m và DÆ°Æ¡ng Lạc Äang Äứng Äằng xa, nom dáng vẻ cÅ©ng sắp chuẩn bá» qua ÄÆ°á»ng. Trái tim Lý Gia Thiên Äáºp nhanh má»t nhá»p.
âá», Äó chẳng phải là cáºu tiến sÄ© á» há»c viá»n Váºt Lý các cáºu hay sao.â Nhà thiết kế công trình của toà nhà do hắn phụ tránh Äứng cạnh, Äánh mắt nhìn sang theo tầm mắt hắn, nói rằng, âHá»i trÆ°á»c bà n viá»c vá»i giáo sÆ° Hoà ng từng gặp cáºu ấy.â
âAi cÆ¡?â Lý Gia Thiên nhìn Thẩm Hà m, không quay Äầu lại há»i.
Bấy giá» Äèn Äá» sáng lên. DÆ°Æ¡ng Lạc cúi Äầu nói vá»i Thẩm Hà m câu gì Äó, rá»i má»i Äỡ anh bÆ°á»c xuá»ng báºc thang.
âTiếc cho cáºu ấy tháºt. Cáºu ấy rất có nÄng khiếu, phải tá»i mắt há»ng mất rá»i. Sau nà y không thá» phát triá»n thêm nữa.â
Lý Gia Thiên vừa Äi vừa ngoái Äầu: âAnh vừa nói gì?â
NgÆ°á»i kia báºt cÆ°á»i: âChẳng phải ngÆ°á»i Äi cùng Äang Äỡ cáºu ấy sang ÄÆ°á»ng hay sao? Mắt cáºu ấy không nhìn Äược nữa.â
Lý Gia Thiên chá» cảm thấy bên tai ong ong, ngay cả tầm mắt cÅ©ng bắt Äầu nhoà Äi. Chá» sang ÄÆ°á»ng rá»i, vá»i vã tạm biá»t ngÆ°á»i Äó, rá»i bạt mạng, à o và o xe nhÆ° chạy trá»n.
Hắn dá»n dáºp thá» gấp, dần dần cảm thấy Äầu nhói lòng Äau, cả cÆ¡ thá» nhÆ° bá»c cháy, sôi sục, nhÆ°ng lại chết lặng tá»±a rÆ¡i và o há» bÄng.
Rá»t cuá»c chuyá»n gì Äã xảy ra? Tại sao bá» Äi không nói má»t lá»i?
Mắt, sao lại không nhìn Äược nữa?
Có Äau không?
Có khóc má»t mình hay không?
Tiá»u Hà m Æ¡iâ¦
***
Ngải Bình ngạc nhiên giây lát, sau Äó bình tÄ©nh lại ngay: âTháºt ạ? Chắc là chuyá»n sau khi chúng ta xuất ngoại, em chÆ°a nghe nói bao giá» hết.â
Lý Gia Thiên nhìn vẻ mặt khó tin của cô, lại nhắm nghiá»n hai mắt.
âHôm nay anh cÅ©ng má»i biết. Em ra ngoà i Äi, anh ngủ trÆ°á»c Äây.â
Ngải Bình nhẹ nhà ng ra ngoà i, tiá»n thá» khép cá»a lại.
Cô Äứng trÆ°á»c cá»a má»t lát, sau Äó Äi Äến phòng ngủ của Lý Mai.
âSao và o mà chả gõ cá»a gì thế?â Lý Mai ngá»i tá»±a lÆ°ng và o giÆ°á»ng, cầm trong tay quyá»n sách.
Ngải Bình Äóng cá»a má»t cách cẩn tháºn: âMẹ Æ¡i, con nói mẹ nghe chuyá»n nà y.â
Lý Mai ngẩng Äầu nhìn cô, sắc mặt cô nghiêm túc, không giá»ng Äang nói dá»i. Vì thế chá» và o chiếc ghế á» bà n trang Äiá»m gần mép giÆ°á»ng mình: âCon ngá»i xuá»ng Äi.â
Ngải Bình Äi Äến ngá»i xuá»ng.
âMẹ biết chuyá»n Thẩm Hà m bá» mù không ạ?â
Lý Mai gáºp sách lại: âGia Thiên vừa biết à ?â Bà hÆ¡i ngả ngÆ°á»i vá» trÆ°á»c, nhìn Ngải Bình chằm chằm rá»i há»i.
âVừa má»i biết xong. Äi ÄÆ°á»ng trông thấy.â Giá»ng Äiá»u Ngải Bình mang theo tiếng khóc, âMẹ nói xem nên là m sao bây giá»?â
Lý Mai không trả lá»i cô.
Bà n tay Äang Äặt trên mặt chÄn nhẵn thá»m của bà run lên.
âCon Äừng cuá»ng. Chuyá»n gì rá»i cÅ©ng có cách. Con nói rõ mẹ nghe xem rá»t cuá»c Äã xảy ra những gì? Äừng nóng. Chuyá»n gì rá»i cÅ©ng có cách.â Bà lặp lại lá»i mình, nhÆ°ng trong lòng lại dâng lên sợ hãi không sao cản ná»i.
Nghe Ngải Bình nói xong, Lý Mai rũ mắt.
Äúng nhÆ° những gì Äã Äoán.
Bà cảm thấy không nhấc ná»i tứ chi nữa, bèn phất tay vá»i Ngải Bình: âCon ngủ trÆ°á»c Äi. Äá» mẹ nghÄ© Äã.â
Ngải Bình Äứng lên, nhìn gÆ°Æ¡ng mặt má»i má»t của bà : âMẹ cÅ©ng nghá» sá»m Äi ạ. Ngà y mai mẹ con mình bà n bạc vá»i nhau.â Sau Äó Äi ra.
Lý Mai giÆ¡ tay tắt Äèn á» Äầu giÆ°á»ng, bóng tá»i láºp tức bao phủ tầm mắt.
Äây chÃnh là cảm giác khi mù Æ°? Lý Mai tá»± há»i lòng mình.
Báo ứng.
Äúng là báo ứng mà .
Tá»nh dáºy trong phòng bá»nh của bá»nh viá»n, trÆ°á»c mắt là gÆ°Æ¡ng mặt má»t má»i nhÆ°ng hết sức vui mừng của mẹ. Lý Gia Thiên thá» gá»i bà thì phát hiá»n giá»ng mình khà n Äặc nhÆ° cái á»ng Äiếu già nua. Lý Mai nhanh chóng Äá» má»t bát canh từ trong bình giữ nhiá»t ra, cầm thìa lên Äút hắn.
âÄn canh Äi con. Mẹ ninh gà vÆ°á»n bằng lá»a nhá» Äấy. Có cả cháo nữa, Äá» chá»c nữa Än.â
Lý Gia Thiên nuá»t từng ngụm từng ngụm xuá»ng. Dù biết rõ Thẩm Hà m Äã Äi tháºt rá»i, thì trong lòng hắn, vẫn lẩn khuất Äôi phần yên tâm: Chà Ãt thì, mẹ không giáºn.
Mấy ngà y nay Äã là cá»±c hạn của hắn rá»i. Bạt mạng tÄng ca, thức khuya dáºy sá»m. Gá»i Äiá»n vá» nhà mẹ không nghe máy, gá»i Äến công ti thì ngÆ°á»i ta bảo hắn rằng, Lý Mai bá» thấp khá»p Äã xin nghá» á»m từ lâu.
Thẩm Hà m Äang là m luáºn vÄn, chôn thân cả ngà y trong phòng thà nghiá»m vá»i thầy hÆ°á»ng dẫn. Lý Gia Thiên hiá»u rõ chấp niá»m của anh vá»i lÄ©nh vá»±c nà y, nhÆ°ng tình huá»ng nhÆ° hiá»n giá», trong lòng cÅ©ng khó tránh khá»i hụt hẫng. TrÆ°á»c giá» hắn vẫn không thÃch Thẩm Hà m nhá»t mình tháºt lâu trong phòng thà nghiá»m, những khi Äá»ng và o máy móc là Äôi ngÆ°Æ¡i Thẩm Hà m sẽ sáng lên, chẳng buá»n ÄỠý thứ gì khác. Lúc em ấy kéo Äà n anh há»c nghiên cứu sinh lại Äá» há»i vấn Äá», ánh mắt lim dim mÆ¡ mà ng và Äầy thán phục Äó, chÆ°a từng hiá»n hữu cho mìnhâ¦
Äầu óc hắn cá»±c kì rá»i bá»i, những suy nghÄ© thoắt hiá»n ngà y thÆ°á»ng giá» Äây chá»ng chất, kêu gà o âm Ä© và bất kham. Lý Gia Thiên biết mình Äang cá» tình giáºn cá chém thá»t, nhÆ°ng hắn không kìm lòng Äược. Từ nhá» mong Æ°á»c lá»n nhất của hắn là cho mẹ mình má»t cuá»c sá»ng tá»t, mẹ cÅ©ng vô cùng yên tâm vá» hắn, là háºu phÆ°Æ¡ng vững chắc nhất của hắn. Sau khi thÃch Thẩm Hà m, chuyá»n khó khÄn nhất, chÃnh là Äá»i diá»n vá»i sá»± thất vá»ng và buá»n lòng của Lý Mai. Lý Mai không cá» bắt há» chia tay, chá» chặn Äứt nguá»n kinh tế của hắn. Lý Gia Thiên cảm thấy Äó là sá»± nhún nhÆ°á»ng lá»n nhất mà mẹ có thá» là m cho mình rá»i. Suy cho cùng, nếu Lý Mai khóc lóc rầy la, hoặc là m ra hà nh Äá»ng nà o Äó mất lý trÃ, Lý Gia Thiên rất khó bảo Äảm mình còn có thá» á» bên Thẩm Hà m nhÆ° bây giá» hay chÄng.
Thế nên, lòng hắn ngáºp trà n áy náy dà nh cho mẹ. Mặt khác, cÅ©ng không khá»i trá» nên nghiêm khắc vá»i Thẩm Hà m.
Lý Gia Thiên Äá» xe lại ven ÄÆ°á»ng, nhìn từng ngá»n Äèn ÄÆ°á»ng hai bên bắt Äầu sáng lên.
Sau Äó, Thẩm Hà m bá» Äi mất.
Hắn nhắm mắt lại.
Tiá»u Hà m Æ¡i.
Lúc phát hiá»n mình và em ấy là m chung má»t trÆ°á»ng, suy nghÄ© Äầu tiên hiá»n lên là trá»n Äi. May mà trÆ°á»c nay há»c viá»n Váºt Lý và há»c viá»n Quản Trá» Kinh Doanh không dÃnh dáng gì Äến nhau, trÆ°á»ng há»c quá rá»ng lá»n, mình cÅ©ng không hay Äến trÆ°á»ng. Chá» má»t lần duy nhất há»i thÄm sinh viên của em ấy, cáºu trai tên DÆ°Æ¡ng Lạc Äó, lấy Äược câu trả lá»i âRất tá»tâ.
Hôm sau mÆ°a to, khắp trÆ°á»ng toà n là sinh viên che chung tán ô. Lý Gia Thiên nhá», há»i ấy Thẩm Hà m rất thÃch thá»i tiết thế nà y, bá»i vì có thá» cùng che chung ô vá»i hắn trong trÆ°á»ng chẳng cần kiêng dè. Lúc Äi Äến cÄn tin, dá»c ÄÆ°á»ng toà n là Äám con trai túm nÄm tụm ba che chung ô, ká» vai sát cánh. Thẩm Hà m ngẩng Äầu, ná» nụ cÆ°á»i rạng rỡ vá»i hắnâ¦
Tiá»u Hà m.
Phải chÄng nhá» nhung quá Äá»i sẽ trá» thà nh má»t loại sợ hãi? Hắn hi vá»ng Thẩm Hà m có thá» sá»ng tá»t, nhÆ°ng sâu trong tiá»m thức, lại không muá»n thấy anh bá» rÆ¡i mình mà cuá»c sá»ng sau Äó chẳng mảy may ảnh hÆ°á»ng. Thế nên, hắn vừa hi vá»ng, lại vừa không muá»n phá vỡ hi vá»ng cuá»i cùng của mình.
Lý Gia Thiên dá»±a Äầu và o kÃnh cá»a sá».
Ban nãy nghi lá» kết thúc, từ há»i trÆ°á»ng Äi ra, tá»i bãi Äá» xe á» con phá» Äá»i diá»n. Lúc sang ÄÆ°á»ng, bá»ng nhiên nhìn thấy Thẩm Hà m và DÆ°Æ¡ng Lạc Äang Äứng Äằng xa, nom dáng vẻ cÅ©ng sắp chuẩn bá» qua ÄÆ°á»ng. Trái tim Lý Gia Thiên Äáºp nhanh má»t nhá»p.
âá», Äó chẳng phải là cáºu tiến sÄ© á» há»c viá»n Váºt Lý các cáºu hay sao.â Nhà thiết kế công trình của toà nhà do hắn phụ tránh Äứng cạnh, Äánh mắt nhìn sang theo tầm mắt hắn, nói rằng, âHá»i trÆ°á»c bà n viá»c vá»i giáo sÆ° Hoà ng từng gặp cáºu ấy.â
âAi cÆ¡?â Lý Gia Thiên nhìn Thẩm Hà m, không quay Äầu lại há»i.
Bấy giá» Äèn Äá» sáng lên. DÆ°Æ¡ng Lạc cúi Äầu nói vá»i Thẩm Hà m câu gì Äó, rá»i má»i Äỡ anh bÆ°á»c xuá»ng báºc thang.
âTiếc cho cáºu ấy tháºt. Cáºu ấy rất có nÄng khiếu, phải tá»i mắt há»ng mất rá»i. Sau nà y không thá» phát triá»n thêm nữa.â
Lý Gia Thiên vừa Äi vừa ngoái Äầu: âAnh vừa nói gì?â
NgÆ°á»i kia báºt cÆ°á»i: âChẳng phải ngÆ°á»i Äi cùng Äang Äỡ cáºu ấy sang ÄÆ°á»ng hay sao? Mắt cáºu ấy không nhìn Äược nữa.â
Lý Gia Thiên chá» cảm thấy bên tai ong ong, ngay cả tầm mắt cÅ©ng bắt Äầu nhoà Äi. Chá» sang ÄÆ°á»ng rá»i, vá»i vã tạm biá»t ngÆ°á»i Äó, rá»i bạt mạng, à o và o xe nhÆ° chạy trá»n.
Hắn dá»n dáºp thá» gấp, dần dần cảm thấy Äầu nhói lòng Äau, cả cÆ¡ thá» nhÆ° bá»c cháy, sôi sục, nhÆ°ng lại chết lặng tá»±a rÆ¡i và o há» bÄng.
Rá»t cuá»c chuyá»n gì Äã xảy ra? Tại sao bá» Äi không nói má»t lá»i?
Mắt, sao lại không nhìn Äược nữa?
Có Äau không?
Có khóc má»t mình hay không?
Tiá»u Hà m Æ¡iâ¦
***
Ngải Bình ngạc nhiên giây lát, sau Äó bình tÄ©nh lại ngay: âTháºt ạ? Chắc là chuyá»n sau khi chúng ta xuất ngoại, em chÆ°a nghe nói bao giá» hết.â
Lý Gia Thiên nhìn vẻ mặt khó tin của cô, lại nhắm nghiá»n hai mắt.
âHôm nay anh cÅ©ng má»i biết. Em ra ngoà i Äi, anh ngủ trÆ°á»c Äây.â
Ngải Bình nhẹ nhà ng ra ngoà i, tiá»n thá» khép cá»a lại.
Cô Äứng trÆ°á»c cá»a má»t lát, sau Äó Äi Äến phòng ngủ của Lý Mai.
âSao và o mà chả gõ cá»a gì thế?â Lý Mai ngá»i tá»±a lÆ°ng và o giÆ°á»ng, cầm trong tay quyá»n sách.
Ngải Bình Äóng cá»a má»t cách cẩn tháºn: âMẹ Æ¡i, con nói mẹ nghe chuyá»n nà y.â
Lý Mai ngẩng Äầu nhìn cô, sắc mặt cô nghiêm túc, không giá»ng Äang nói dá»i. Vì thế chá» và o chiếc ghế á» bà n trang Äiá»m gần mép giÆ°á»ng mình: âCon ngá»i xuá»ng Äi.â
Ngải Bình Äi Äến ngá»i xuá»ng.
âMẹ biết chuyá»n Thẩm Hà m bá» mù không ạ?â
Lý Mai gáºp sách lại: âGia Thiên vừa biết à ?â Bà hÆ¡i ngả ngÆ°á»i vá» trÆ°á»c, nhìn Ngải Bình chằm chằm rá»i há»i.
âVừa má»i biết xong. Äi ÄÆ°á»ng trông thấy.â Giá»ng Äiá»u Ngải Bình mang theo tiếng khóc, âMẹ nói xem nên là m sao bây giá»?â
Lý Mai không trả lá»i cô.
Bà n tay Äang Äặt trên mặt chÄn nhẵn thá»m của bà run lên.
âCon Äừng cuá»ng. Chuyá»n gì rá»i cÅ©ng có cách. Con nói rõ mẹ nghe xem rá»t cuá»c Äã xảy ra những gì? Äừng nóng. Chuyá»n gì rá»i cÅ©ng có cách.â Bà lặp lại lá»i mình, nhÆ°ng trong lòng lại dâng lên sợ hãi không sao cản ná»i.
Nghe Ngải Bình nói xong, Lý Mai rũ mắt.
Äúng nhÆ° những gì Äã Äoán.
Bà cảm thấy không nhấc ná»i tứ chi nữa, bèn phất tay vá»i Ngải Bình: âCon ngủ trÆ°á»c Äi. Äá» mẹ nghÄ© Äã.â
Ngải Bình Äứng lên, nhìn gÆ°Æ¡ng mặt má»i má»t của bà : âMẹ cÅ©ng nghá» sá»m Äi ạ. Ngà y mai mẹ con mình bà n bạc vá»i nhau.â Sau Äó Äi ra.
Lý Mai giÆ¡ tay tắt Äèn á» Äầu giÆ°á»ng, bóng tá»i láºp tức bao phủ tầm mắt.
Äây chÃnh là cảm giác khi mù Æ°? Lý Mai tá»± há»i lòng mình.
Báo ứng.
Äúng là báo ứng mà .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất