24 Từ Mấu Chốt

Chương 20: Từ mấu chốt thứ hai mươi Say rượu

Trước Sau
Năm ấy tôi ngốc ở nhà Mạc Kiệt ba ngày liền, con người ông anh cũng giống như anh, bất cẩu ngôn tiếu*, thế nhưng đối với tôi có thể coi là miễn cưỡng có thể trưng vẻ mặt ôn hòa.

*tính cách nghiêm túc, không hay nói cười.

Chính là người già rồi, tai mắt có chút không dễ dùng, nói chuyện đều phải nói thật to, nhà bọn họ tối hôm ba mươi đặc biệt náo nhiệt, cả một đám nhóc con líu ra líu ríu vây quanh.

Trong nhà anh cũng nhiều thân thích, anh hẳn là nói với họ rằng tôi là bạn anh cho nên thi thoảng sẽ có vài ba cô ba bà sáu chạy đến hỏi tôi sang năm mới tết đến mà lại không về nhà, còn hỏi thăm xem tại sao Mạc Kiệt đến giờ vẫn chưa thấy có bạn gái.

Tôi còn phải nâng mặt tỏ vẻ công việc của ông chủ Mạc đã bay lên cao đến độ trước mắt không xem xét đến những chuyện râu ria ấy.

Thế là có người vụng trộm nói với tôi rằng tôi làm bạn anh thì phải khuyên bảo anh một chút, tiền cần thì cần thật nhưng trong nhà vẫn phải có vợ chăm sóc, sinh con mới tốt.

Tôi liền vội vàng đồng ý.

Mạc Kiệt đang phải ứng phó với một đám chú dì cô bác nhà anh, thế là tôi bèn ra ngoài hút điếu thuốc.

Có bạn nhỏ giơ đèn lồng đảo một vòng quanh người tôi, ngểnh cổ nói với tôi rằng chú ơi đốt pháo bông cho bọn con với, thế là tôi bèn ngồi xuống đốt pháo, lũ chúng nó che lỗ tai đứng cạnh tôi bắt đầu rít the thé.

Tôi đưa pháo bông cho chúng nó, để chúng nó tự chơi.

Híp mắt nhìn lên trời, tôi rít một hơi thuốc, thấy không xe có pháo hoa nổ tung trên bầu trời, chiếu sáng toàn bộ thiên không, sau đó cảm giác được có người đứng cạnh tôi: "Nhiều người quá, rất ồn có đúng không?"

Tôi cắn thuốc cười cười: "Tết nhất nhà em cũng đông người như vậy." Tôi nói, "Tết mà, đương nhiên phải náo nhiệt vậy rồi."

Tôi ngửa đầu ngắm pháo bông, cúi đầu đập tắt điếu thuốc thì thấy anh đột nhiên đưa một cái lì xì đến trước mặt tôi

Tôi thật sự nghi hoặc, nhìn anh.

Thấy trên mặt anh có ánh sáng của pháo bông lúc sáng lúc tối chiếu rọi, anh cười nói: "Năm mới vui vẻ." Lại nói thêm, "Tiền mừng tuổi."

Tôi cười ha ha hai tiếng, nhận lấy lì xì của anh, cúi đầu tự hỏi: "Em không chuẩn bị tiền mừng tuổi cho anh."

Thế là anh đột nhiên ghé sát vào tai tôi, tôi đoán rằng chắc là hôm nay anh uống nhiều rượu rồi, mặt cũng hơi hơi đỏ, anh nhẹ giọng nói: "Vậy thì buổi tối nay em hảo hảo bồi thường lại cho anh."

Tôi theo lý thì đương nhiên là đồng ý.

Anh uống có chút nhiều, tôi vừa đỡ vừa dẫn anh vào phòng, vừa vào là anh bắt đầu vén quần áo của tôi lên.

May là anh coi như còn có chút ý thức, biết đợi đến khi vào phòng mới lột quần áo tôi.

Tôi đỡ anh lên giường, đi vào phòng tắm giặt khăn mặt ra lau mặt cho anh, bấy giờ mới thấy anh có ý thức, khàn giọng hỏi tôi: "Đến ha?"

Tôi thả khăn xuống, hôn hôn lên mặt anh: "Anh lợi hại quá nhỉ, uống say thế này mà vẫn có hứng trí?"

Anh kéo tôi lên giường, nhẹ giọng nói: "Chỉ cần là em, dưới tình huống nào anh cũng có hứng trí."



Tôi thò tay cởi quần áo cho anh: "Biết anh biết ăn nói rồi."

Thế là anh rũ mắt xuống nở nụ cười.

Anh uống say nên có chút phóng khoáng hơn một chút, không thở hổn hển áp tiếng rên rỉ xuống nữa, tôi nhất thời vùng dậy thử liếm dương v*t cương cứng của anh, thế là anh hét lên một tiếng, đứt quãng nói tôi dừng lại.

Tôi thì không am hiểu chuyện này, sợ răng nanh làm anh mềm xuống, thế là tùy tiện liếm cho anh mấy cái rồi bò lên hôn hôn anh, anh nháy đôi mắt đỏ ửng nói nhanh lên.

Tôi buồn cười hỏi anh gấp cái gì?

Anh A một tiếng, thế nhưng lại trực tiếp leo lên liếm lỗ tai tôi.

Tôi nói: "Anh mà đã gấp như thế thì anh tự ngồi lên động đi."

Một bàn tay của anh vẫn đang vuốt ve dưới thân thôi, hít thở hai tiếng rồi anh khàn giọng nói: "Đừng bắt nạt anh nữa, xin em." Anh bắt đầu oán giận tôi, "Nói phải bồi thường anh mà."

Tôi cảm thấy có chút đáng cười, cúi đầu ngậm lấy một điểm trước ngực anh, đầu lưỡi ve vuốt xung quanh quầng vú của anh, anh thò tay nhẹ nhàng bắt lấy tóc của tôi, hạ thân hơi nâng lên cọ cọ người tôi.

Tôi buông miệng ra, cố ý ra vẻ vô cùng nghiêm túc nói với anh rằng: "Không cho cọ."

Anh vòng tay ôm lấy lưng tôi, hai cái đùi tách ra quấn lấy phía sau tôi, anh nói: "Anh khó chịu lắm." Sau đó lại nói, "Em sờ anh có được hay không?"

Tôi nói: "Sao anh uống say lại trở nên khả ái như thế."

Anh ngẩng lên hôn tôi, quay cuồng trong miệng một vòng rồi chầm chậm mổ lên mặt tôi, khàn giọng nói: "Em có thích không?" Anh nói, "Thế thì về sau lần nào anh cũng uống rượu trước khi làm có được hay không?"

Tôi nói anh cố ý ép em chứ gì, hạ thân đẩy đùi anh ra rồi chậm rãi đưa mình vào trong thân thể anh.

Anh há miệng thở dốc, lại chớp chớp mắt, đột nhiên con mắt đỏ lên, tôi còn chưa kịp phản ứng đã thấy anh đột nhiên khóc rống lên.

Anh nói Quan Dịch Tiêu em có biết anh thích em nhiều đến mức nào hay không?

Anh nói trước khi gặp em anh vẫn không thể tưởng tượng được mình sẽ thích một người nhiều đến thế.

Anh nói sao mà kỳ quái thế cơ chứ, vì sao lại thích một người đến như vậy.

Này nọ cứng rắn của tôi còn đang ở trong cơ thể anh, thấy anh đột nhiên bắt đầu khiển trách tôi thì tôi nháy mắt cảm thấy xấu hổ quá dỗi, động cũng không dám động.

Lại nghe anh nói: "Lúc tốt nghiệp đại học em còn bày ra tư thái tuyệt giao với anh, anh ở nước ngoài không dám gọi điện cho em, không dám gửi bưu kiện cho em, anh không dám hỏi em đang ở đâu, không dám liên hệ với em."

Rồi rồi, anh ấm ức anh ấm ức, tôi cũng ấm ức thay anh, lúc không thích anh thì không cảm giác được bản thân mình lúc ấy có bao nhiêu quá phận, sau khi thích anh thì chỉ hận sao lúc ấy mình cứ như thằng ngốc.

Nhưng tôi cũng hiểu mình có oan uổng, thế là tôi giải oan cho mình: "Quan cho em quá, em không có tuyệt giao với anh." Tôi nói, "Anh không liên hệ với em nhiều năm như thế em cũng rất tức giận a, còn nói sao hồi đại học quan hệ tốt như thế cơ mà." Tôi nói, "Em còn tưởng anh ở bên ngoài gặp được người tốt hơn nên hoàn toàn vứt bỏ tình bạn thủa đại học của em."

Anh bình thường hẳn ít khi uống rượu, hôm nay giao thừa bị chính thân thích của mình chuốc loạn cho nên đại khái thật sự say mèn mất rồi, một chuyện bé xíu cũng có thể phóng đại vô hạn.



Tôi vừa giải thích xong chuyện tuyệt giao thì đã thấy anh nói to: "Ai mẹ nó muốn làm bạn cùng phòng với em!" Anh lặp lại: "Ai mẹ nó muốn làm bạn cùng phòng với em chứ!"

Tôi nói: "Dừng!" Tôi cảm giác trạng thái của mình hiện tại thật sự rất thảm, về sau làm tình có thể có bóng ma không a, tôi cúi người hôn hôn anh, "Được rồi, anh uống say anh lớn nhất." Tôi nói, "Em sắp mềm mất rồi."

Anh ừ một tiếng, thò tay ôm lấy tôi, nhẹ giọng nói bên tai tôi: "Anh với em không phải bạn cùng phòng."

Tôi nói dạ.

Anh rất chi là kiên định nói lặp lại: "Không phải bạn cùng phòng."

Tôi quay đầu hôn hôn mắt anh: "Là người yêu."

Anh ừ một tiếng, sau đó lại nói: "Em không động à?"

Tôi xin phép thu lại cái câu sau khi say rượu anh đặc biệt khả ái, tôi mềm mất rồi còn đâu.

Cuối cùng vẫn làm không thành, lúc tôi chuẩn bị khai chiến lại phát hiện người này thế nhưng lại lăn ra ngủ mất rồi, tôi thật sự không biết nên khóc hay nên cười.

Tôi bèn nói mẹ nhà anh đàn ông uống say căn bản không hề có ý muốn ở phương diện kia!

Sáng sớm hôm sau tôi bị tiếng chuông di động liên hồi đánh thức, mùng một năm mới, đại khái tất cả đều là tin nhắn chúc tết và điện thoại, tôi híp mắt tìm di động của mình trong quần, vơ lấy di động híp mắt nhìn, người bên cạnh giật giật, vang lên vài tiếng rên rỉ.

Sau đó anh dán đến cạnh tôi, một lát sau, tôi thấy anh mở mắt, khàn giọng nói: "Đau đầu."

Tôi giơ điện thoại nhìn anh: "Vậy anh có đau mắt không?"

Anh ngây cả người.

Tôi nói anh có nhớ chuyện gì đã xảy ra không?

Anh nhíu nhíu mày, đột nhiên biểu tình thay đổi, có chút xấu hổ nói: "Anh nói mỗi lần trước khi làm đều uống rượu?" Nói đến đây biểu tình trên mặt anh lại biến đổi thêm lần nữa, anh dùng tay che mặt mình, tôi ngờ rằng anh nhớ đến khúc khác rồi, ngay cả giọng cũng trở nên vô cùng hối hận: "Anh sau này sẽ không uống rượu nữa."

Tôi giơ điện thoại liếc mắt nhìn anh.

Thấy anh âm thầm hối hận một lát rồi buông cánh tay đang che mặt mình xuống, dán lên cánh tay tôi, độ ấm trên đó thật sự rất cao, anh giương mắt nhìn tôi: "Em muốn anh nhận sai như thế nào mới tốt?"

Tôi cười: "Em nghĩ rằng nếu sau này em không cứng nổi nữa thì anh có phụ trách hay không?"

Anh liền liếm khóe miệng, đột nhiên chồm lên lật người tôi lại, anh thò tay lấy di động của tôi, cổ họng bình tĩnh nói: "Anh bắt đầu phụ trách từ bây giờ luôn."

Anh chui xuống, sau đó tôi cảm nhận đồ của mình tiến vào một nơi ấm áp ẩm ướt.

Ừa, tàm tạm, tôi còn cứng được.

Cuối cùng buổi sáng hôm đó anh vẫn ngồi lên tự mình động.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau