[70] Đại Lão Mạt Thế Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Trong Niên Đại Văn
Chương 3:
Đợi đến khi Ôn Thu Vũ đến tuổi kết hôn, ông nội Ôn và bà nội Ôn liền chiêu rể cho con gái, tìm một thanh niên trí thức đẹp trai nhất.
Mặc dù là chiêu rể, nhưng nhà họ Ôn và nhà trai đã nói rõ, đứa con đầu tiên bất kể là trai hay gái đều họ Ôn, đứa con thứ hai bất kể là trai hay gái đều theo họ nhà trai.
Nhà trai mặc dù là người thành phố, nhưng gia đình không giàu có, còn có mấy anh em trai, ít đi một đứa con trai không được coi trọng, còn có thể nhường chỗ cho mấy đứa con trai khác được cưng chiều trong nhà, nhà trai rất vui vẻ.
Vì vậy mới có nguyên chủ, đặt tên là Ôn Noãn.
Ôn Noãn được hai tuổi, người cha đẹp trai của nguyên chủ khi về thành phố thăm người thân, đã bị con gái của một gia đình lãnh đạo trong thành phố để mắt tới, người ta không quan tâm cha của nguyên chủ đã kết hôn hay chưa, sau một vài lần hành động đã đưa về thành phố, thậm chí không cần ly hôn, vì thời đó ở nông thôn chưa thịnh hành việc đăng ký kết hôn, nhà họ Ôn cứ như vậy mà chịu thiệt lớn cũng không có chỗ để nói lý.
Nguyên chủ cứ như vậy mà không có cha, còn Ôn Thu Vũ khi đó đã mang thai đứa con trai út trong bụng, đợi đến khi cô ấy bình tĩnh lại sau cú sốc, phát hiện mình lại mang thai thì đã bỏ lỡ thời điểm phá thai tốt nhất.
Sự sỉ nhục và phản bội mà nhà họ Ôn phải chịu vẫn còn đó, em trai của nguyên chủ được sinh ra trong bầu không khí vô cùng ngột ngạt của nhà họ Ôn.
Tệ hơn nữa là đứa em trai này trông gần như được đúc ra từ cùng một khuôn với cha của nguyên chủ.
Ôn Noãn thì ngược lại, lại giống mẹ Ôn Thu Vũ hơn, được nhà họ Ôn cưng chiều mấy năm, không phải nói ghét bỏ là có thể dễ dàng ghét bỏ được. Do đó sau khi Ôn Noãn không có cha, không những không bị ghét bỏ, mà còn vì mất cha mà được nhà họ Ôn thương xót hơn.
Đứa con trai út vừa mới chào đời, không những chưa từng ở chung, mà còn trông giống hệt người cha tồi tệ, mỗi lần nhìn thấy nó, giống như có người đang tát vào mặt người nhà họ Ôn vậy.
Còn đứa nhỏ mới sinh được mấy ngày, ông nội Ôn đi đường ban đêm bị ngã gãy chân, người đàn ông duy nhất trong nhà có thể làm việc ngã xuống, cuộc sống của nhà họ Ôn đột nhiên rơi vào cảnh khốn cùng.
Mặc dù là chiêu rể, nhưng nhà họ Ôn và nhà trai đã nói rõ, đứa con đầu tiên bất kể là trai hay gái đều họ Ôn, đứa con thứ hai bất kể là trai hay gái đều theo họ nhà trai.
Nhà trai mặc dù là người thành phố, nhưng gia đình không giàu có, còn có mấy anh em trai, ít đi một đứa con trai không được coi trọng, còn có thể nhường chỗ cho mấy đứa con trai khác được cưng chiều trong nhà, nhà trai rất vui vẻ.
Vì vậy mới có nguyên chủ, đặt tên là Ôn Noãn.
Ôn Noãn được hai tuổi, người cha đẹp trai của nguyên chủ khi về thành phố thăm người thân, đã bị con gái của một gia đình lãnh đạo trong thành phố để mắt tới, người ta không quan tâm cha của nguyên chủ đã kết hôn hay chưa, sau một vài lần hành động đã đưa về thành phố, thậm chí không cần ly hôn, vì thời đó ở nông thôn chưa thịnh hành việc đăng ký kết hôn, nhà họ Ôn cứ như vậy mà chịu thiệt lớn cũng không có chỗ để nói lý.
Nguyên chủ cứ như vậy mà không có cha, còn Ôn Thu Vũ khi đó đã mang thai đứa con trai út trong bụng, đợi đến khi cô ấy bình tĩnh lại sau cú sốc, phát hiện mình lại mang thai thì đã bỏ lỡ thời điểm phá thai tốt nhất.
Sự sỉ nhục và phản bội mà nhà họ Ôn phải chịu vẫn còn đó, em trai của nguyên chủ được sinh ra trong bầu không khí vô cùng ngột ngạt của nhà họ Ôn.
Tệ hơn nữa là đứa em trai này trông gần như được đúc ra từ cùng một khuôn với cha của nguyên chủ.
Ôn Noãn thì ngược lại, lại giống mẹ Ôn Thu Vũ hơn, được nhà họ Ôn cưng chiều mấy năm, không phải nói ghét bỏ là có thể dễ dàng ghét bỏ được. Do đó sau khi Ôn Noãn không có cha, không những không bị ghét bỏ, mà còn vì mất cha mà được nhà họ Ôn thương xót hơn.
Đứa con trai út vừa mới chào đời, không những chưa từng ở chung, mà còn trông giống hệt người cha tồi tệ, mỗi lần nhìn thấy nó, giống như có người đang tát vào mặt người nhà họ Ôn vậy.
Còn đứa nhỏ mới sinh được mấy ngày, ông nội Ôn đi đường ban đêm bị ngã gãy chân, người đàn ông duy nhất trong nhà có thể làm việc ngã xuống, cuộc sống của nhà họ Ôn đột nhiên rơi vào cảnh khốn cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất