[70] Hôn Nhân Tạm Bợ Của Mỹ Nhân Và Quân Ca Ở Nông Trường

Chương 29:

Trước Sau
Anh liếc nhìn mấy người trước mặt, đứng lệch hàng lệch lối đang nói chuyện phiếm rất thoải mái.

Hắng giọng, Hách Thiếu Đông thu hút sự chú ý của mọi người: "Đồng chí, hỏi anh một chuyện, nhà Trần Diệp Vân ở đâu?"

Nhị Cẩu nhìn người đàn ông đột nhiên xuất hiện trước mặt, đánh giá từ trên xuống dưới. Thân hình thẳng tắp, đi lại oai phong. Khuôn mặt nghiêm nghị và kiên cường rất có tinh thần, chắc chắn là người có bản lĩnh! Anh ta đổi sang một khuôn mặt tươi cười trả lời: "Ngay ở đó, đếm từ bên trái sang là nhà thứ ba. Đồng chí, tôi thấy anh lạ quá, là của đội nào vậy?"

Hách Thiếu Đông nhận được tin, nói lời cảm ơn rồi mới trả lời Nhị Cẩu: "Tôi chính là tên mặt rỗ chân thọt mà anh vừa nói đấy."

Nói xong cũng không nhìn phản ứng của mọi người mà trực tiếp sải bước đi.

Nhìn theo bóng lưng Hách Thiếu Đông rời đi, mấy người nhìn nhau, không biết ai nhỏ giọng lẩm bẩm: "Đây là chồng của Tiểu Vân sao?"

Hách Thiếu Đông thấy cổng nhà họ Trần mở toang, đứng ở cửa nhìn vào trong sân sạch sẽ gọn gàng, hai ngôi nhà đất liền kề nhau.

Trong sân có một cô gái đứng trước mặt hai đứa trẻ, đứng thẳng tắp, hai tay buông thõng hai bên. Lúc đầu cô gái vẫn nhẹ nhàng nói, sau đó không tự chủ được mà nghiêm túc hẳn lên.



"Hai đứa còn cãi nữa à? Sao có thể đánh nhau với người khác!" Hai đứa trẻ hôm nay xảy ra xung đột với ba đứa trẻ trong đội, Trần Diệp Vân lật trước lật sau Đại Quân và Linh Linh xem: "Có bị thương không? Nếu chỗ nào đau nhất định phải nói với chị."

"Không đau đâu chị. Mông của Thiết Đản mới đau, nó ngã sõng soài ra kìa ha ha ha..." Nửa câu đầu Đại Quân còn nói yếu ớt, nửa câu sau thì đắc ý hẳn lên thành công thu hút được ánh mắt cảnh cáo của Trần Diệp Vân, lập tức ngậm miệng.

"Em là anh trai mà còn dẫn theo em gái đánh nhau? Nếu bị thương thì phải làm sao!" Trần Diệp Vân mặt nghiêm dạy dỗ hai đứa.

"Em sai rồi chị, lần sau em đánh nhau nhất định không dẫn theo Linh Linh."

"Anh! Em không, em mới không chạy một mình, em đánh bọn chúng cùng anh!" Linh Linh nắm chặt nắm đấm nhỏ, nói lời hùng hồn.

Trần Diệp Vân nghe càng thêm đau đầu, hôm nay hai đứa trẻ chơi hạt ngô với mấy đứa nhỏ trong đội. Kết quả Thiết Đản chơi xấu không chịu thua còn đẩy Linh Linh một cái, Đại Quân lập tức nhảy lên, mấy đứa trẻ xúm vào đánh nhau.

"Hai đứa còn ở đây một người hát người múa nữa. Dù thế nào cũng không được đánh nhau, biết chưa! Nếu các em vì thế mà bị thương thì chị và bác cả bác gái không đau lòng sao? Nếu người bị các em đánh bị thương thì người nhà họ không đau lòng sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau