[70] Hôn Nhân Tạm Bợ Của Mỹ Nhân Và Quân Ca Ở Nông Trường

Chương 9:

Trước Sau
"Đồng chí nhanh lên nào, nếu không gửi được điện tín thì gửi thư cũng được."

"Tôi viết ngay đây." Trần Diệp Vân hít một hơi thật sâu, cầm bút. Trong đầu nhớ lại cảnh cãi vã của bác cả và bác gái tối qua, nhớ lại ánh mắt lưu manh của tên côn đồ sáng nay, cuối cùng cô quyết tâm viết sột soạt.

Nhân viên bưu điện thấy cô viết khá nhiều chữ hơi kinh ngạc, tính cả địa chỉ thì phải mất mấy hào, có thể mua được một cân thịt lợn rồi. Đợi Trần Diệp Vân đưa tờ giấy, cô ta lướt mắt nhìn nội dung trên đó càng trợn tròn mắt.

Sao lại có người gửi nội dung như thế này, thật là không biết xấu hổ!

Trên tờ điện tín ghi tên người nhận: Hách Thiếu Đông

Địa chỉ người nhận: Nông trường 628

Nội dung điện tín: Tôi là Trần Diệp Vân, anh có đồng ý kết hôn với tôi không?

Trần Diệp Vân luyện được một nét chữ đẹp, thanh tú bay bướm, nhìn rất đẹp mắt. Đồng chí nhân viên bưu điện nhìn chữ, lại ngẩng đầu nhìn người thấy rất kinh ngạc.



"Đây là đối tượng mai mối từ nhỏ của tôi, lâu ngày không liên lạc nên ít liên hệ..." Trần Diệp Vân nhìn ánh mắt sóng to gió lớn và cái miệng há hốc có thể nhét vừa quả trứng của cô ta, tự giải thích.

Tất nhiên, lời này, vừa đúng vừa không đúng.

Năm đó Hách Uy và Trần Chí Quốc ở cùng một chiến khu, chỉ là một người xuất thân danh môn, một người xuất thân bần hàn. Nhưng hai người trên chiến trường cùng vào sinh ra tử, lại kết thành tình đồng chí sâu sắc.

Hách Uy nửa đùa nửa thật nói muốn hai nhà kết thông gia, thân càng thêm thân. Nhưng nhà hai người đều là con trai, chỉ có thể hẹn sau này cháu trai cháu gái kết thành thông gia, nói xong còn tặng một vỏ đạn làm vật đính ước.

Sau đó Hách Uy thăng quan tiến chức, Trần Chí Quốc xuất ngũ về quê. Mấy năm đầu còn liên lạc thư từ, hai người trong thư hẹn ước hôn sự của cháu trai Hách Thiếu Đông và cháu gái Trần Diệp Vân đã chào đời. Khi Hách Uy đi làm nhiệm vụ còn dẫn theo cháu trai Hách Thiếu Đông mười tuổi đến thăm gia đình người đồng chí cũ.

Nhưng thời gian trôi qua, bên ngoài lại loạn lạc. Thêm vào đó hai nhà đều chuyển đi nơi khác, trời nam biển bắc nên đứt liên lạc.

Mãi đến năm ngoái, Hách Uy mới tìm hiểu nhiều nơi, lại có Hách Thiếu Đông đi cùng mới tìm được người đồng chí cũ Trần Chí Quốc.

"Đồng chí, đồng chí." Nhân viên bưu điện gọi Trần Diệp Vân đang đắm chìm trong hồi ức trở về, cô ta vừa mới kết hôn, trên mặt vẫn còn nụ cười hạnh phúc của tân hôn: "Chắc chắn sẽ tìm được, tôi thấy cô là người có phúc, đến lúc đó kết hôn với đối tượng cuộc sống sẽ tốt đẹp."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau