[80] Mỹ Nhân Đáng Thương Xuyên Thành Nữ Phụ Nông Gia Độc Ác

Chương 49:

Trước Sau
Đây là lần đầu tiên cô nghiêm túc quan sát bà bà, chỉ thấy có vài điểm trùng với ngoại hình của bà ngoại cô. Bà bà nhỏ nhắn gầy gò, búi tóc củ hành, bó ống quần, khiến cô liên tưởng đến hình ảnh bà ngoại ngồi trên giường, tay cầm tẩu hút thuốc nghi ngút khói.

Một lúc sau, cô ngẩn người ra.

Bà nội Chương không ngờ lại bắt gặp ánh mắt có phần mơ màng của Tô Doanh, giật mình, không biết nha đầu này lại toan tính chuyện gì nữa đây? Chắc chắn là mẹ nó xúi giục cô nghĩ quẩn gì đây, mình không được mất cảnh giác không thì sẽ bị hai mẹ con cô ta tính kế.

Nhưng mà gần đây nha đầu này như biến thành người khác, cũng không nghe lời Lương Mỹ Anh như trước, bà nội Trương thấy vậy rất hả hê.

Bà xúi giục cháu gái lớn của ta, lẽ nào ta không thể giật dây con gái bà?

Lần trước đưa một quả táo tàu để thử, nha đầu tự ăn, lần này cho luôn hai quả!

Bà lại lấy ra thêm hai quả táo tàu đưa cho Tô Doanh.

Mắt Tô Doanh sáng lên, nhanh chóng nhét táo vào trong túi, vậy là có thể cho Tuyết Mai và Tráng Tráng mỗi người một quả.

Bà nội Tương nhìn cô nhét táo vào túi, khóe miệng hiện lên nụ cười, lại đưa tám hào tiền cho Tô Doanh, nói rằng tiền mua vải đỏ tươi và xanh lá cây bà sẽ trả.

Tô Doanh cũng không từ chối, bây giờ cô rất nghèo, một xu cũng đủ làm khó anh hùng.

Trong phòng nhanh chóng tối đen, phải thắp đèn, vì tiết kiệm dầu nên về đêm cơ bản không làm việc.

Tô Doanh nghĩ tới việc Tuyết Mai nhà ăn cơm xong, cô sẽ nói với bà nội Trương một tiếng đến nhà Tuyết Mai ngủ.

Bên ngoài trời đã tối đen, cách mười bước đã không nhìn rõ mặt người. Lúc cô đi ra, phát hiện anh thợ mộc Cao đang đứng ở trong ngõ trước cổng sân, thân hình cao lớn trông rất có cảm giác bức bách.



"He he, cô nương, đi chơi à? Có muốn chú dẫn đi chơi không?"

Tô Doanh:

"Chú định ở nhà cháu mấy ngày?"

Thợ mộc Cao đáp:

"Điều đó không biết được, phải xem sửa nhà mất mấy ngày thì xong."

Nói rồi anh ta lại cười tươi rói:

"Chú dẫn cháu đi xem đồ của chú, hấp dẫn lắm, chú còn có thể làm ngựa gỗ, cháu có muốn xem không?"

Tô Doanh không thèm để ý tới anh ta nữa, nhấc chân chạy đến nhà Tuyết Mai.

Cô phát hiện Tô Hướng Đông vẫn đang ngồi trên giường nhà người ta tán gẫu, liền tìm cớ bảo ông ta về nhà nhanh.

Tô Hướng Đông nghe vậy mới miễn cưỡng đứng dậy cáo từ.

Phó Dân Hữu cười nói:

"Mùa đông cũng không có gì làm, ngồi thêm đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau