80 Quân Hôn Nóng Bỏng: Giả Thiên Kim Làm Mẹ Kế Nuôi Con
Chương 30: Khoe Khoang (1)
Cũng không biết hôm nay cô ta trở về làm gì.
Tuy chỉ mới ở chung mấy ngày ngắn ngủi, nhưng bọn họ đã hoàn toàn tiếp nhận người chị gái ruột Phương Hiểu Lạc này rồi, mọi người ở chung rất hòa hợp.
Phương Hiểu Lạc nấu đồ ăn ngon cho bọn họ, cùng bọn họ làm việc nhà, chưa bao giờ lười biếng như Từ Nhã Thu.
Từ Nhã Thu vẫn luôn ỷ bản thân là chị cả mà ngày ngày sai sử bọn họ làm này làm nọ.
Trương Tân Diễm nhìn Từ Nhã Thu mà bà nuôi nấng từ nhỏ tới lớn, trong lòng cũng rất chua xót, nhưng bà vẫn nói:
“Nhã Thu, con mang đồ về đi, con ở trong thành sống cho tốt là được rồi.”
Từ Nhã Thu thấy hiện tại mọi người đã không còn chào đón cô ta nữa, trong lòng cô ta rất oán hận.
Chắc chắn là do Phương Hiểu Lạc phá rối!
Nhưng không sao, chẳng phải Phương Hiểu Lạc yêu Chu Ngạn Văn lắm sao?
“Mẹ, dù sao con cũng mua tới rồi, mọi người đừng từ chối.” Từ Nhã Thu vừa cười vừa nói: “Hôm nay con đến là cố ý muốn mời mọi người, ngày 6 tháng 4 tới tỉnh thành tham gia hôn lễ của con.”
Trương Tân Diễm hơi sửng sốt: “Con… con muốn kết hôn? Là với vị Thẩm trung đoàn trưởng kia?”
Trước đây khi người tiến cử nhắc tới Thẩm trung đoàn trưởng, bọn họ không muốn đồng ý xem mắt.
Tuy nói vị Thẩm trung đoàn trưởng kia có quyền cao chức trọng, nhưng đối phương đã hơi lớn tuổi, còn có ba đứa con.
Mặc dù ba đứa con này không phải con ruột của hắn, nhưng ai gả cho vị Thẩm trung đoàn trưởng kia xong, người đó sẽ phải trở thành mẹ kế của bọn nhỏ.
Bọn họ không muốn con gái đi xem mắt, nhưng hết lần này tới lần khác, Từ Nhã Thu lại cảm thấy tốt.
Từ Nhã Thu nhìn Phương Hiểu Lạc với vẻ đắc ý: “Không phải, chú rể tên là Chu Ngạn Văn, là con trai lớn của giám đốc nhà máy trang phục Giang Thành.”
Phương Hiểu Lạc nghe thấy cái tên này xong cũng không thấy bất ngờ. Đủ loại dấu hiệu chứng tỏ, Từ Nhã Thu muốn được gả cho Chu Ngạn Văn.
Nhưng cũng vừa lúc, tra nam tiện nữ trời sinh một đôi. Nhưng điều khiến cô bất ngờ là, hai người tiến triển với tốc độ nhanh quá đi.
“Hiểu Lạc, sao cô không nói gì? Tuy Chu Ngạn Văn vốn là đối tượng của cô, nhưng hai chúng tôi tâm đầu ý hợp, Chu gia cũng đã tới cầu hôn, Chu Ngạn Văn còn cho tôi 2000 tiền lễ hỏi đó.”
Từ Nhã Thu vừa nói xong câu này, mọi người đã ồ lên.
Trong số các hương thân có không ít người bàn tán khoản lễ hỏi 2000 đồng kia, đó đúng là một khoản lễ hỏi lớn.
Rất nhiều người đều nói, Từ Nhã Thu thật tốt số, vừa về thành đã có thể gả cho con trai của giám đốc nhà máy, đây không phải là có mệnh phú quý thì là gì?
Từ Nhã Thu nghe tiếng bàn tán của mọi người, tự đắc vô cùng. Đây chính là điều cô ta muốn.
Nhưng khi cô ta lại nhìn Phương Hiểu Lạc chợt phát hiện, Phương Hiểu Lạc hoàn toàn thờ ơ với chuyện này.
Tuy chỉ mới ở chung mấy ngày ngắn ngủi, nhưng bọn họ đã hoàn toàn tiếp nhận người chị gái ruột Phương Hiểu Lạc này rồi, mọi người ở chung rất hòa hợp.
Phương Hiểu Lạc nấu đồ ăn ngon cho bọn họ, cùng bọn họ làm việc nhà, chưa bao giờ lười biếng như Từ Nhã Thu.
Từ Nhã Thu vẫn luôn ỷ bản thân là chị cả mà ngày ngày sai sử bọn họ làm này làm nọ.
Trương Tân Diễm nhìn Từ Nhã Thu mà bà nuôi nấng từ nhỏ tới lớn, trong lòng cũng rất chua xót, nhưng bà vẫn nói:
“Nhã Thu, con mang đồ về đi, con ở trong thành sống cho tốt là được rồi.”
Từ Nhã Thu thấy hiện tại mọi người đã không còn chào đón cô ta nữa, trong lòng cô ta rất oán hận.
Chắc chắn là do Phương Hiểu Lạc phá rối!
Nhưng không sao, chẳng phải Phương Hiểu Lạc yêu Chu Ngạn Văn lắm sao?
“Mẹ, dù sao con cũng mua tới rồi, mọi người đừng từ chối.” Từ Nhã Thu vừa cười vừa nói: “Hôm nay con đến là cố ý muốn mời mọi người, ngày 6 tháng 4 tới tỉnh thành tham gia hôn lễ của con.”
Trương Tân Diễm hơi sửng sốt: “Con… con muốn kết hôn? Là với vị Thẩm trung đoàn trưởng kia?”
Trước đây khi người tiến cử nhắc tới Thẩm trung đoàn trưởng, bọn họ không muốn đồng ý xem mắt.
Tuy nói vị Thẩm trung đoàn trưởng kia có quyền cao chức trọng, nhưng đối phương đã hơi lớn tuổi, còn có ba đứa con.
Mặc dù ba đứa con này không phải con ruột của hắn, nhưng ai gả cho vị Thẩm trung đoàn trưởng kia xong, người đó sẽ phải trở thành mẹ kế của bọn nhỏ.
Bọn họ không muốn con gái đi xem mắt, nhưng hết lần này tới lần khác, Từ Nhã Thu lại cảm thấy tốt.
Từ Nhã Thu nhìn Phương Hiểu Lạc với vẻ đắc ý: “Không phải, chú rể tên là Chu Ngạn Văn, là con trai lớn của giám đốc nhà máy trang phục Giang Thành.”
Phương Hiểu Lạc nghe thấy cái tên này xong cũng không thấy bất ngờ. Đủ loại dấu hiệu chứng tỏ, Từ Nhã Thu muốn được gả cho Chu Ngạn Văn.
Nhưng cũng vừa lúc, tra nam tiện nữ trời sinh một đôi. Nhưng điều khiến cô bất ngờ là, hai người tiến triển với tốc độ nhanh quá đi.
“Hiểu Lạc, sao cô không nói gì? Tuy Chu Ngạn Văn vốn là đối tượng của cô, nhưng hai chúng tôi tâm đầu ý hợp, Chu gia cũng đã tới cầu hôn, Chu Ngạn Văn còn cho tôi 2000 tiền lễ hỏi đó.”
Từ Nhã Thu vừa nói xong câu này, mọi người đã ồ lên.
Trong số các hương thân có không ít người bàn tán khoản lễ hỏi 2000 đồng kia, đó đúng là một khoản lễ hỏi lớn.
Rất nhiều người đều nói, Từ Nhã Thu thật tốt số, vừa về thành đã có thể gả cho con trai của giám đốc nhà máy, đây không phải là có mệnh phú quý thì là gì?
Từ Nhã Thu nghe tiếng bàn tán của mọi người, tự đắc vô cùng. Đây chính là điều cô ta muốn.
Nhưng khi cô ta lại nhìn Phương Hiểu Lạc chợt phát hiện, Phương Hiểu Lạc hoàn toàn thờ ơ với chuyện này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất