80 Thiểm Hôn Tùy Quân: Tháo Hán Cấm Dục
Chương 49: Một Cặp Nam Nữ Kỳ Lạ
Giang Ninh nói rất nhẹ nhàng, cũng rất tùy ý, không hề để thân phận phú nhị đại của Cận Đông Lai vào mắt.
Trong bộ truyện niên đại này, phú nhị đại nào có thể sánh với ba đời quân nhân.
Còn là nam chính.
Giang Ninh nhìn Tần Cửu Liệt, cười rất vui vẻ. Mà câu “một người không quan trọng thôi” của cô cũng khiến Tần Cửu Liệt cảm thấy vui vẻ hẳn lên.
Cảm giác ghen tuông mới vừa trào dâng đã lập tức tiêu tán sạch.
“Tiểu Cao, lái xe đi.”
Tần Cửu Liệt trầm giọng ra lệnh cho lính cần vụ Cao Phóng đang ngồi trên ghế lái.
“Vâng, Tần trung đoàn.”
Theo xe quân đội nổ máy, bánh xe bắt đầu chuyển động, nghiền ép bụi bặm trên mặt đất, phóng nhanh ra ngoài!
Mà hành động này cũng khiến Cận Đông Lai mới vừa đi tới bên đường, đang chuẩn bị chào hỏi bọn họ trực tiếp được hưởng một đống khói bụi.
“Khụ khụ khụ! Khụ khụ khụ!”
Cận Đông Lai ho khan dữ dội, trong lòng càng nghĩ… Đúng là một cặp nam nữ kỳ quái!
Nam thì lạnh băng băng, nữ thì còn chẳng thèm chào tạm biệt, Cận Đông Lai anh thiếu cảm giác tồn tại tới thế sao?
…
Lúc này, trên xe quân đội.
Giang Ninh không chỉ ngồi ngay sát bên Tần Cửu Liệt mà đôi mắt sáng rực như sao trời của cô còn đang nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt.
Cô vui vẻ hỏi: “Sao anh về sớm vậy? Đã làm xong hết mọi chuyện rồi ư?”
“Ừm, tất cả rất thuận lợi, công việc xong sớm, anh nhớ tới hứa hẹn với em nên vội vàng trở về.”
Đôi môi mỏng của Tần Cửu Liệt hơi cong lên, gương mặt anh tuấn khiến người ta mê mẩn, mà giọng nói của anh cũng trầm thấp say lòng người.
Giang Ninh nghĩ như vậy, trong lòng cảm thấy ngọt ngào.
“Cửu Liệt, chúng ta đúng là một đôi do trời đất tác hợp, quá hữu duyên, nếu không sao chúng ta có thể gặp nhau ở đây được?”
Giang Ninh vui vẻ nói xong lại cười híp mắt, nói tiếp: “Báo cáo kết hôn của anh thì sao? Đã được phê duyệt chưa?”
“Đêm qua đã được phê duyệt rồi.”
Đây cũng là nguyên nhân Tần Cửu Liệt sốt ruột như vậy.
Thậm chí đêm qua anh còn không nghỉ ngơi lại nhà khách mà trực tiếp lái xe về ngay trong đêm.
Đoạn đường này tuy uể oải, nhưng nhìn Giang Ninh tươi cười rực rỡ như vậy, anh cảm thấy tất cả trả giá của mình đều xứng đáng.
Hơn nữa…
Cửu Liệt…
Đây là lần đầu tiên Giang Ninh gọi tên anh.
Giọng cô mềm mại thanh thúy, đôi môi đỏ mọng khép mở, thậm chí anh còn có thể nhìn thấy đầu lưỡi phấn nộn bên trong.
Hai chữ này phát ra từ miệng của cô, có vẻ êm ái dễ nghe không gì sánh nổi.
Hơn nữa, dường như trong giọng nói còn có thêm một chút hàm súc khác…
Màu mắt của Tần Cửu Liệt trở nên sâu hơn, cất giấu ham muốn nồng đậm, ánh mắt gần như không thể rời khỏi đôi môi Giang Ninh.
Yết hầu trượt trượt nặng nề, thân thể khô nóng, có thứ gì đó bắt đầu dâng trào khiến anh rất muốn được hôn lên môi người phụ nữ trước mặt.
Nhưng hôm nay mới là lần thứ hai bọn họ gặp mặt, hơn nữa anh còn chưa dẫn cô đi đăng ký kết hôn.
Trong bộ truyện niên đại này, phú nhị đại nào có thể sánh với ba đời quân nhân.
Còn là nam chính.
Giang Ninh nhìn Tần Cửu Liệt, cười rất vui vẻ. Mà câu “một người không quan trọng thôi” của cô cũng khiến Tần Cửu Liệt cảm thấy vui vẻ hẳn lên.
Cảm giác ghen tuông mới vừa trào dâng đã lập tức tiêu tán sạch.
“Tiểu Cao, lái xe đi.”
Tần Cửu Liệt trầm giọng ra lệnh cho lính cần vụ Cao Phóng đang ngồi trên ghế lái.
“Vâng, Tần trung đoàn.”
Theo xe quân đội nổ máy, bánh xe bắt đầu chuyển động, nghiền ép bụi bặm trên mặt đất, phóng nhanh ra ngoài!
Mà hành động này cũng khiến Cận Đông Lai mới vừa đi tới bên đường, đang chuẩn bị chào hỏi bọn họ trực tiếp được hưởng một đống khói bụi.
“Khụ khụ khụ! Khụ khụ khụ!”
Cận Đông Lai ho khan dữ dội, trong lòng càng nghĩ… Đúng là một cặp nam nữ kỳ quái!
Nam thì lạnh băng băng, nữ thì còn chẳng thèm chào tạm biệt, Cận Đông Lai anh thiếu cảm giác tồn tại tới thế sao?
…
Lúc này, trên xe quân đội.
Giang Ninh không chỉ ngồi ngay sát bên Tần Cửu Liệt mà đôi mắt sáng rực như sao trời của cô còn đang nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt.
Cô vui vẻ hỏi: “Sao anh về sớm vậy? Đã làm xong hết mọi chuyện rồi ư?”
“Ừm, tất cả rất thuận lợi, công việc xong sớm, anh nhớ tới hứa hẹn với em nên vội vàng trở về.”
Đôi môi mỏng của Tần Cửu Liệt hơi cong lên, gương mặt anh tuấn khiến người ta mê mẩn, mà giọng nói của anh cũng trầm thấp say lòng người.
Giang Ninh nghĩ như vậy, trong lòng cảm thấy ngọt ngào.
“Cửu Liệt, chúng ta đúng là một đôi do trời đất tác hợp, quá hữu duyên, nếu không sao chúng ta có thể gặp nhau ở đây được?”
Giang Ninh vui vẻ nói xong lại cười híp mắt, nói tiếp: “Báo cáo kết hôn của anh thì sao? Đã được phê duyệt chưa?”
“Đêm qua đã được phê duyệt rồi.”
Đây cũng là nguyên nhân Tần Cửu Liệt sốt ruột như vậy.
Thậm chí đêm qua anh còn không nghỉ ngơi lại nhà khách mà trực tiếp lái xe về ngay trong đêm.
Đoạn đường này tuy uể oải, nhưng nhìn Giang Ninh tươi cười rực rỡ như vậy, anh cảm thấy tất cả trả giá của mình đều xứng đáng.
Hơn nữa…
Cửu Liệt…
Đây là lần đầu tiên Giang Ninh gọi tên anh.
Giọng cô mềm mại thanh thúy, đôi môi đỏ mọng khép mở, thậm chí anh còn có thể nhìn thấy đầu lưỡi phấn nộn bên trong.
Hai chữ này phát ra từ miệng của cô, có vẻ êm ái dễ nghe không gì sánh nổi.
Hơn nữa, dường như trong giọng nói còn có thêm một chút hàm súc khác…
Màu mắt của Tần Cửu Liệt trở nên sâu hơn, cất giấu ham muốn nồng đậm, ánh mắt gần như không thể rời khỏi đôi môi Giang Ninh.
Yết hầu trượt trượt nặng nề, thân thể khô nóng, có thứ gì đó bắt đầu dâng trào khiến anh rất muốn được hôn lên môi người phụ nữ trước mặt.
Nhưng hôm nay mới là lần thứ hai bọn họ gặp mặt, hơn nữa anh còn chưa dẫn cô đi đăng ký kết hôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất