[Abo] Anh Không Phải Ghét Omega Nhất Sao?
Chương 76
"Đơn giản như vậy?"
Tần Thu khó tin nhìn Nam Viên, Nam gia giải quyết như vậy là xong rồi.
Nam Viên xoa xoa tóc Tần Thu, có chút bất đắc dĩ: "Anh đã sớm nói rồi, anh là về nhà, không phải đi cục cảnh sát. Vốn chỉ là lo lắng anh bị em lừa, mới bảo anh về hỏi một chút, nếu biết hết thảy là giả, hơn nữa em còn là Omega, bọn họ dĩ nhiên an tâm."
Tần Thu nói thầm: "Anh có cái gì để em lừa......"
Chuyện này quả thật là đơn giản như vậy, sau khi biết Tần Thu là Omega, Nam gia cũng an tâm, dù sao một khi Omega bị Alpha đánh dấu, sẽ không thể rời khỏi Alpha.
Vốn lo lắng Nam Viên tuổi trẻ, sẽ bị Tần Thu lừa tình cảm lẫn tiền tài, hiện tại nhưng thật ra cũng không có gì lo lắng, thậm chí ước gì Nam Viên với Tần Thu sớm kết hôn một chút.
Hôn nhân của Nam Nghi đối với Nam gia mà nói là một loại sỉ nhục không muốn nhắc đến, vì con của Lâm Ngôn, ở Nam gia địa vị có chút đặc thù, lại nói tiếp quả thật là người Nam gia, nhưng cùng con riêng không có gì khác biệt.
Nếu Nam Viên và Tần Thu thành đôi, lại sinh đứa nhỏ. Vậy với bên ngoài, Nam gia mới xem như thật sự có hậu duệ.
"Trình Hạo đã liên hệ với phóng viên các đài truyền thông lớn, vài ngày nữa sẽ mời đến dự họp báo." Tần Thu nói, "Bảo chúng ta mấy ngày này im lặng một chút, tốt nhất đừng ra khỏi cửa, miễn cho bị người nhân cơ hội nắm thóp."
Tần Thu có chút bất mãn, rõ ràng Trình Hạo mới nên ngốc ở nhà, đều đã mang thai, còn quản nhiều như vậy. Bất quá Trình Hạo là làm việc cho cậu, vội trước vội sau cũng là y, Tần Thu thật đúng là không có can đảm phản bác.
Nam Viên gật gật đầu, tỏ vẻ hắn đã biết.
Chuyển hướng đề tài: "Buổi tối ăn gì đây?"
Tần Thu trả lồi: "Lần trước Trình Hạo nói Tạ Tấn Trạch đem đồ ăn tới cho chúng ta, bỏ vào tủ lạnh, lát nữa em nhìn xem, tùy tiện làm hai món đi!"
Ăn xong cơm tối.
Tần Thu và Nam Viên rúc vào trên sô pha xem TV, tiện tay mở đến một kênh giải trí, đang thảo luận chuyện của Tần Thu.
Tần Thu:......
Tần Thu bực quá, đoạt lấy điều khiển, trực tiếp tắt TV.
"Ngủ ngủ!" Tần Thu hờn dỗi, đẩy nhẹ Nam Viên, "Anh đi tắm trước, em đi rửa chén."
Nam Viên ừ một tiếng, thuận tay xoa đầu Tần Thu một phen, bộ dáng tức giận của Tần Thu cũng thực đáng yêu, làm cho người ta càng muốn hung hăng bắt nạt.
Nam Viên đi tắm, Tần Thu đem chén đĩa rửa sạch, về phòng ngủ, từ trong ngăn tủ lấy ra thuốc ức chế.
Kì động dục của cậu còn chưa chấm dứt, lần trước bị cắt ngang, lúc sau liền vẫn dựa vào thuốc ức chế đè xuống. Nam Viên không ở đó còn tốt, Nam Viên một khi đến gần, tin tức tố quen thuộc vây quanh bốn phía cậu, cậu liền nhịn không được choáng váng đầu.
Kim tiêm của thuốc ức chế nhắm ngay cánh tay, kim tiêm lạnh lẽo dán lên da thịt.
Tần Thu lại đột nhiên do dự.
Rõ ràng bên người có Alpha của mình, tại sao kì động dục còn muốn dùng thuốc ức chế để vượt qua? Kim tiêm đâm vào cánh tay đau rát, trên cánh tay Tần Thu có vài dấu vết của kim tiêm, là dấu vết lưu lại của mấy hôm trước, sau khi tiêm thuốc ức chế, cả người cũng vô cùng không thoải mái, vừa tỉnh vừa mê. Huống hố, thuốc ức chế chung quy vẫn là thuốc, đối với cơ thể chỉ có hại không có lợi.
Qua một lúc lâu, Tần Thu thở dài, buông ống tiêm xuống, cất lại thuốc ức chế vào ngăn tủ.
Nam Viên tắm rửa xong, bán khỏa thân ra khỏi phòng tắm.
Tần Thu mặt không chút thay đổi nhìn hắn một cái, cầm quần áo và khăn tắm đi vào phòng tắm.
Nam Viên có chút khó hiểu, không biết vi tổ tông này lại làm sao vậy? Đi tới phòng bếp lấy hai ly sữa nóng, một ly đặt ở phòng khách, một ly cầm về phòng.
Tần Thu tắm lâu hơn thường ngày, mỗi một bộ phận đều chà xát ít nhất ba lần, gội đầu hai lần, tắm sữa tắm ba đợt, Tần Thu suýt chút nữa cọ nát một tầng da, mới chậm rãi chà từ từ, dằn vặt xong rời khỏi phòng tắm.
Sữa nóng để trên bàn, hoàn toàn bị Tần Thu bỏ qua.
Cậu chậm rãi đi tới phòng của Nam Viên.
Đẩy cửa phòng ra.
Nam Viên nằm ở trên giường xem di động, đèn bàn mờ ảo, ngọn đèn ấm áo dừng trên sườn mặt Nam Viên, ở trên tường kéo ra một cái bóng thật dài.
Tần Thu đi về phía hắn.
"Làm sao thế?" Nam Viên hỏi.
Trả lời hắn, là bàn tay đột nhiên xốc chăn của hắn lên, sau đó người nào liền như vậy nằm xuống bên cạnh hắn.
Giường là giường đôi, cho dù ngủ hai người cũng không lo phải chen chúc. Nhưng cố tình hai người lại gắt gao ôm lấy nhau.
Mùi hương ngọt ngào của hoa bạch lan lan ra căn phòng.
Nam Viên khẽ run lên, Tần Thu rất ít khi chủ động phóng ra tin tức tố trước mặt hắn, cái này tựa như một loại mời mọc không tiếng động, là một nam nhân sao có thể chịu được.
Nam Viên xoay người một cái, đặt Tần Thu dưới thân mình.
"Kì động dục của em còn chưa có xong." Tần Thu cúi đầu nhẹ giọng nói, "Nhưng em không muốn tiêm thuốc ức chế."
Nam Viên ôm Tần Thu: "Kì động dục phải tới vài ngày."
Tần Thu hơi nâng người lên, hai tay ôm lấy cổ Nam Viên: "Em gửi tin nhắn cho Trình Hạo rồi, mấy ngày này anh ta sẽ không quấy rầy chúng ta đâu. Huống hồ, anh không biết, dùng tin tức tố, tuyên bố em là Omega, không phải có tính thuyết phục hơn sao?"
Ánh mắt Nam Viên tối đi.
Tần Thu ở trên môi Nam Viên dâng lên một cái hôn.
"Đánh dấu em đi."
——
Chuyện tình yêu đẹp nhất trên thế giới này là gì?
Nếu để Tần Thu nói, nhất định là câu nói kia của Nam Viên, cậu muốn cùng hắn kết hôn sinh con.
Nhưng để Nam Viên nói, chính là Omega mình yêu nhất nằm dưới thân, nói với hắn câu "đánh dấu em đi".
Bốn chữ, đủ để cho một người hoàn toàn mất lý trí.
Nam Viên điên cuồng hôn lên môi Tần Thu, một bàn tay đỡ cơ thể, tay kia túm nhẹ tóc Tần Thu, đem người trong ổ chăn hung hăn hôn.
Môi lưỡi dây dưa, tin tức tố của Alpha hoàn toàn buông thả, nặng nề đặt trên người Tần Thu, Tần Thu hô hấp từng đợt, trên mặt cũng nổi lên một mảng ửng đỏ.
Hương vị quen thuộc, hoàn toàn dụ dỗ cậu tiến vào kì động dục.
Chìm đắm vào bản năng và dục vọng. Thần phục dưới thân Alpha, mở ra tất cả của mình.
Nam Viên từ lông mày hôn xuống môi, hôn đến xương quai xanh, nhẹ nhàng cắn một ngụm, hạ xuống một cái dấu rõ ràng, trước khi Tần Thu phản ứng lại, tiếp tục hôn xuống môi, sau có có ý xấu ở một bên đầu v*, nhẹ nhàng cắn.
Tần Thu hít một hơi.
Trên ngực đột nhiên xuất hiện cảm giác tê dại, làm cho cậu suýt nữa kêu lên. Nhưng lại không có ý tốt đè nén xuống, chỉ có rất nhẹ rất nhẹ tràn ra một chút âm thanh.
Nam Viên giống như tìm được một thứ đồ ăn hương vị ngọt ngào lại ngon miệng, chơi đùa bốn phía hai đầu v* của Tần Thu.
Thẳng đến khi Tần Thu không nhịn được nữa kéo tóc hắn, túm đầu Nam Viên kéo lên phía trên, dùng miệng che lại cái miệng hư hỏng này. Nam Viên cũng không phản kháng, thậm chí đảo khách thành chủ, xâm chiếm khoang miệng Tần Thu.
Làn da của Tần Thu rất mỏng, cảm giác sờ lên rất thích, Nam Viên yêu thích không buông nơi nơi chạm vào, nơi nơi đốt lửa, cuối cùng không tiến động tham lam chạm vào nơi riêng tư của Tần Thu.
Trên tay Nam Viên một mảnh ướt át.
Nơi đó đã sớm tự phân bố chất lỏng bôi trơn, chờ mong một thứ gì đó cắm vào.
Nam Viên khẽ cười một tiếng, bỏ vào một ngón tay.
Tần Thu vô thức phát ra một tiếng rên rỉ thỏa mãn, thật giống như người đã khát thật lâu rốt cuộc được một tia ngon ngọt, vô cùng thỏa mãn.
Nam Viên thấy một ngón tay không có vấn đề gì với Tần Thu, liền trực tiếp bỏ thêm một ngón tay.
Ngón trỏ và ngón giữa cùng một chỗ, có chút thô bạo cọ xát vách tường bên trong, cho đến khi sờ lên được một chỗ nhô lên.
"A!" Tần Thu bị kích thích suýt chút từ trên giường nhảy dựng lên.
Nam Viên một phen đè cậu lại, ngón tay tiếp tục trêu chọc điểm nhạy cảm của Tần Thu.
Đầu óc Tần Thu trống rỗng, chỉ có thể nghe theo ôm lấy Nam Viên, ở dưới thân hắn run rẩy.
Khi Nam Viên hạ xuống một cái hôn ôn nhu, Tần Thu lần đầu tiên lên cao trào. Tiểu Tần Thu hơi run rẩy bắn ra vài giọt bạch trọc.
Nhưng kì động dục của Omega, cao trào này căn bản không thể giảm bớt dục vọng của thân thể, thậm chí nghĩ tới một tia ngon ngọt vừa nãy, mà càng trở nên mẫn cảm hơn, càng thêm khát vọng bị Alpha hoàn toàn chiếm giữ.
"Tiến, tiến vào!" Tần Thu thở hổn hển, nhịn không được cọ cọ Nam Viên.
Ánh mắt Nam Viên sáng ngời, rút ngon tay ra, bắt lấy đùi đang phát run của Tần Thu, kéo lên trên đặt ở vai, hậu huyệt phấn nộn hoàn toàn bày ra trước mắt hắn.
Rất đẹp!
Huynh đệ của Nam Viên đã sớm dựng thẳng, ánh mắt của Tần Thu nhìn thoáng qua quái vật đặt ở huyện khẩu của mình, hoảng sợ. Lớn như vậy, sao lại tiến vào được đây?
Nhưng Nam Viên không cho cậu cơ hội nghĩ ngợi, động thân một cái, vững vàng cắm vào tiểu huyệt sớm đã ướt ác rối tinh rối mù. "Ách a!" Tần Thu kêu lên một tiếng đau đớn.
Phải cảm tạ thân thể Omega trời sinh đã thích hợp bị người chiếm giữ, hơn nữa Tần Thu lại vừa lúc trong kì động dục, Nam Viên hoàn toàn cắm toàn bộ vào, cũng không làm cho Tần Thu cảm thấy đau đớn nhiều, ngược lại có một loại cảm giác rốt cuộc được thỏa mãn,
Nam Viên nhẹ nhàng động. Hơi rời khỏi, rồi tiến vào thật sâu, mỗi một lần cắm đều chạm đến điểm nhạy cảm của Tần Thu, làm cho Tần Thu không khống chế được kêu ra tiếng.
Đột nhiên, Nam Viên phá lệ xâm nhập một cái, cắm vào nơi hẹp trong tiểu huyệt.
Một trận tê dại thình lình xuất hiện theo cột sống lên trên, kích thích thật lớn, làm cho Tần Thu lại lên cao trào.
Sau khi qua đi trống rỗng trong đầu, Tần Thu mới ý thức được Nam Viên đỉnh tới nơi nào.
Dù cho đã sớm là tốt chuẩn bị, nhưng thời khắc sắp xảy ra, Tần Thu vẫn là sợ hãi, cậu theo bản năng muốn chạy trốn.
Nam Viên làm sao có thể dễ dàng tha cho Tần Thu, chặt chẽ bắt lấy thắt lưng Tần Thu, cố định dưới thân mình.
Sau đó tiếp tục đỉnh vào bên trong.
Lối vào khoang sinh sản thật hẹp, lại ấm áp, lúc Nam Viên đỉnh vào, suýt chút nữa không nhịn được, dừng lại một chút, mới lại tiếp tục xâm nhập.
Cuối cùng, Nam Viên hoàn toàn tiến vào nơi tư mật và mềm mại nhất của Tần Thu.
Nam Viên nhẹ nhàng hôn lên khóe mắt Tần Thu.
"Anh yêu em!"
Tần Thu theo bản năng ôm chặt Nam Viên.
Thứ gì đó vốn đã lớn lại đột nhiên nhanh chóng trướng đại, dính chặt vào thân thể Tần Thu, trướng lên làm cho Tần Thu một trận đau. Tiếp đến, một cỗ tinh dịch mạnh mẽ bắn vào trong khoang sinh sản.
Từ nay về sau.
Trên người Omega này, bị Alpha là hắn hoàn toàn đánh dấu.
——
Trận động dục ày giằng co ba ngày, tình triều cũng chầm chậm lui đi.
Bình thường, kì động dục của Omega phải kéo dài khoảng một tuần, nhưng dù sao kì động dục của Tần Thu cũng không phải đầy đủ, vài ngày trước đều là dựa vào thuốc ức chế để vượt qua.
Ba ngày này, Tần Thu bị Nam Viên đè từ đầu giường đến cuối giường, lại từ phòng cho khách đến phòng ngủ chính, từ phòng bếp làm đến phòng tắm.
Ngoại trừ ăn ngủ, hai người dành toàn bộ thời gian trên giường.
Đương nhiên trạng thái này của Tần Thu khẳng định không làm cơm được, Nam Viên bớt thời gian ra ngoài một chuyến, mua về một đống thức ăn nhanh ở siêu thị, ba ngày này hai người hoàn toàn phụ thuộc và đống đồ ăn này.
Sau khi Tần Thu tỉnh tảo lại, cảm giác trong miệng như có rận.
Thật khó ăn.
Trong không khí trộn lẫn tin tức tố cùng mùi tình dục, mở cửa sổ nửa ngày, cũng không tản đi, đương nhiên cũng có thể bởi vì trên người Tần Thu và Nam Viên vẫn tản ra mùi hương như vậy.
Hai người họ mất liên lạc ba ngày.
Trình Hạo quả thực sắp điên rồi.
Tần Thu đột nhiên gửi cho y một tin nhắn, nói y lùi lại họp báo vài ngày mới tổ chức, sau đó không liên lạc nữa.
Không riêng gì Tần Thu, lần này thế nhưng ngay cả điện thoại của Viên ca cũng gọi không được.
Quỷ mới biết hai người bọn họ rốt cuộc đang làm gì?
Nhưng họp báo nói lùi là có thể lùi sao? Rốt cuộc có biết y vì liên hệ truyền thông với phóng viên chạy muốn đứt chân hay không? Hơn nữa tài liệu đen của Tần Thu kinh khủng như vậy, làm sao có thể trì hoãn? Bọn họ mặc kệ không lên tiếng như vậy, không phản ứng, chẳng phải được lợi cho người ta sao?
Tần Thu và Nam Viên rốt cuộc có biết sự tình nghiêm trọng lắm không hả? Đang làm cái gì đó?
Tần Thu khó tin nhìn Nam Viên, Nam gia giải quyết như vậy là xong rồi.
Nam Viên xoa xoa tóc Tần Thu, có chút bất đắc dĩ: "Anh đã sớm nói rồi, anh là về nhà, không phải đi cục cảnh sát. Vốn chỉ là lo lắng anh bị em lừa, mới bảo anh về hỏi một chút, nếu biết hết thảy là giả, hơn nữa em còn là Omega, bọn họ dĩ nhiên an tâm."
Tần Thu nói thầm: "Anh có cái gì để em lừa......"
Chuyện này quả thật là đơn giản như vậy, sau khi biết Tần Thu là Omega, Nam gia cũng an tâm, dù sao một khi Omega bị Alpha đánh dấu, sẽ không thể rời khỏi Alpha.
Vốn lo lắng Nam Viên tuổi trẻ, sẽ bị Tần Thu lừa tình cảm lẫn tiền tài, hiện tại nhưng thật ra cũng không có gì lo lắng, thậm chí ước gì Nam Viên với Tần Thu sớm kết hôn một chút.
Hôn nhân của Nam Nghi đối với Nam gia mà nói là một loại sỉ nhục không muốn nhắc đến, vì con của Lâm Ngôn, ở Nam gia địa vị có chút đặc thù, lại nói tiếp quả thật là người Nam gia, nhưng cùng con riêng không có gì khác biệt.
Nếu Nam Viên và Tần Thu thành đôi, lại sinh đứa nhỏ. Vậy với bên ngoài, Nam gia mới xem như thật sự có hậu duệ.
"Trình Hạo đã liên hệ với phóng viên các đài truyền thông lớn, vài ngày nữa sẽ mời đến dự họp báo." Tần Thu nói, "Bảo chúng ta mấy ngày này im lặng một chút, tốt nhất đừng ra khỏi cửa, miễn cho bị người nhân cơ hội nắm thóp."
Tần Thu có chút bất mãn, rõ ràng Trình Hạo mới nên ngốc ở nhà, đều đã mang thai, còn quản nhiều như vậy. Bất quá Trình Hạo là làm việc cho cậu, vội trước vội sau cũng là y, Tần Thu thật đúng là không có can đảm phản bác.
Nam Viên gật gật đầu, tỏ vẻ hắn đã biết.
Chuyển hướng đề tài: "Buổi tối ăn gì đây?"
Tần Thu trả lồi: "Lần trước Trình Hạo nói Tạ Tấn Trạch đem đồ ăn tới cho chúng ta, bỏ vào tủ lạnh, lát nữa em nhìn xem, tùy tiện làm hai món đi!"
Ăn xong cơm tối.
Tần Thu và Nam Viên rúc vào trên sô pha xem TV, tiện tay mở đến một kênh giải trí, đang thảo luận chuyện của Tần Thu.
Tần Thu:......
Tần Thu bực quá, đoạt lấy điều khiển, trực tiếp tắt TV.
"Ngủ ngủ!" Tần Thu hờn dỗi, đẩy nhẹ Nam Viên, "Anh đi tắm trước, em đi rửa chén."
Nam Viên ừ một tiếng, thuận tay xoa đầu Tần Thu một phen, bộ dáng tức giận của Tần Thu cũng thực đáng yêu, làm cho người ta càng muốn hung hăng bắt nạt.
Nam Viên đi tắm, Tần Thu đem chén đĩa rửa sạch, về phòng ngủ, từ trong ngăn tủ lấy ra thuốc ức chế.
Kì động dục của cậu còn chưa chấm dứt, lần trước bị cắt ngang, lúc sau liền vẫn dựa vào thuốc ức chế đè xuống. Nam Viên không ở đó còn tốt, Nam Viên một khi đến gần, tin tức tố quen thuộc vây quanh bốn phía cậu, cậu liền nhịn không được choáng váng đầu.
Kim tiêm của thuốc ức chế nhắm ngay cánh tay, kim tiêm lạnh lẽo dán lên da thịt.
Tần Thu lại đột nhiên do dự.
Rõ ràng bên người có Alpha của mình, tại sao kì động dục còn muốn dùng thuốc ức chế để vượt qua? Kim tiêm đâm vào cánh tay đau rát, trên cánh tay Tần Thu có vài dấu vết của kim tiêm, là dấu vết lưu lại của mấy hôm trước, sau khi tiêm thuốc ức chế, cả người cũng vô cùng không thoải mái, vừa tỉnh vừa mê. Huống hố, thuốc ức chế chung quy vẫn là thuốc, đối với cơ thể chỉ có hại không có lợi.
Qua một lúc lâu, Tần Thu thở dài, buông ống tiêm xuống, cất lại thuốc ức chế vào ngăn tủ.
Nam Viên tắm rửa xong, bán khỏa thân ra khỏi phòng tắm.
Tần Thu mặt không chút thay đổi nhìn hắn một cái, cầm quần áo và khăn tắm đi vào phòng tắm.
Nam Viên có chút khó hiểu, không biết vi tổ tông này lại làm sao vậy? Đi tới phòng bếp lấy hai ly sữa nóng, một ly đặt ở phòng khách, một ly cầm về phòng.
Tần Thu tắm lâu hơn thường ngày, mỗi một bộ phận đều chà xát ít nhất ba lần, gội đầu hai lần, tắm sữa tắm ba đợt, Tần Thu suýt chút nữa cọ nát một tầng da, mới chậm rãi chà từ từ, dằn vặt xong rời khỏi phòng tắm.
Sữa nóng để trên bàn, hoàn toàn bị Tần Thu bỏ qua.
Cậu chậm rãi đi tới phòng của Nam Viên.
Đẩy cửa phòng ra.
Nam Viên nằm ở trên giường xem di động, đèn bàn mờ ảo, ngọn đèn ấm áo dừng trên sườn mặt Nam Viên, ở trên tường kéo ra một cái bóng thật dài.
Tần Thu đi về phía hắn.
"Làm sao thế?" Nam Viên hỏi.
Trả lời hắn, là bàn tay đột nhiên xốc chăn của hắn lên, sau đó người nào liền như vậy nằm xuống bên cạnh hắn.
Giường là giường đôi, cho dù ngủ hai người cũng không lo phải chen chúc. Nhưng cố tình hai người lại gắt gao ôm lấy nhau.
Mùi hương ngọt ngào của hoa bạch lan lan ra căn phòng.
Nam Viên khẽ run lên, Tần Thu rất ít khi chủ động phóng ra tin tức tố trước mặt hắn, cái này tựa như một loại mời mọc không tiếng động, là một nam nhân sao có thể chịu được.
Nam Viên xoay người một cái, đặt Tần Thu dưới thân mình.
"Kì động dục của em còn chưa có xong." Tần Thu cúi đầu nhẹ giọng nói, "Nhưng em không muốn tiêm thuốc ức chế."
Nam Viên ôm Tần Thu: "Kì động dục phải tới vài ngày."
Tần Thu hơi nâng người lên, hai tay ôm lấy cổ Nam Viên: "Em gửi tin nhắn cho Trình Hạo rồi, mấy ngày này anh ta sẽ không quấy rầy chúng ta đâu. Huống hồ, anh không biết, dùng tin tức tố, tuyên bố em là Omega, không phải có tính thuyết phục hơn sao?"
Ánh mắt Nam Viên tối đi.
Tần Thu ở trên môi Nam Viên dâng lên một cái hôn.
"Đánh dấu em đi."
——
Chuyện tình yêu đẹp nhất trên thế giới này là gì?
Nếu để Tần Thu nói, nhất định là câu nói kia của Nam Viên, cậu muốn cùng hắn kết hôn sinh con.
Nhưng để Nam Viên nói, chính là Omega mình yêu nhất nằm dưới thân, nói với hắn câu "đánh dấu em đi".
Bốn chữ, đủ để cho một người hoàn toàn mất lý trí.
Nam Viên điên cuồng hôn lên môi Tần Thu, một bàn tay đỡ cơ thể, tay kia túm nhẹ tóc Tần Thu, đem người trong ổ chăn hung hăn hôn.
Môi lưỡi dây dưa, tin tức tố của Alpha hoàn toàn buông thả, nặng nề đặt trên người Tần Thu, Tần Thu hô hấp từng đợt, trên mặt cũng nổi lên một mảng ửng đỏ.
Hương vị quen thuộc, hoàn toàn dụ dỗ cậu tiến vào kì động dục.
Chìm đắm vào bản năng và dục vọng. Thần phục dưới thân Alpha, mở ra tất cả của mình.
Nam Viên từ lông mày hôn xuống môi, hôn đến xương quai xanh, nhẹ nhàng cắn một ngụm, hạ xuống một cái dấu rõ ràng, trước khi Tần Thu phản ứng lại, tiếp tục hôn xuống môi, sau có có ý xấu ở một bên đầu v*, nhẹ nhàng cắn.
Tần Thu hít một hơi.
Trên ngực đột nhiên xuất hiện cảm giác tê dại, làm cho cậu suýt nữa kêu lên. Nhưng lại không có ý tốt đè nén xuống, chỉ có rất nhẹ rất nhẹ tràn ra một chút âm thanh.
Nam Viên giống như tìm được một thứ đồ ăn hương vị ngọt ngào lại ngon miệng, chơi đùa bốn phía hai đầu v* của Tần Thu.
Thẳng đến khi Tần Thu không nhịn được nữa kéo tóc hắn, túm đầu Nam Viên kéo lên phía trên, dùng miệng che lại cái miệng hư hỏng này. Nam Viên cũng không phản kháng, thậm chí đảo khách thành chủ, xâm chiếm khoang miệng Tần Thu.
Làn da của Tần Thu rất mỏng, cảm giác sờ lên rất thích, Nam Viên yêu thích không buông nơi nơi chạm vào, nơi nơi đốt lửa, cuối cùng không tiến động tham lam chạm vào nơi riêng tư của Tần Thu.
Trên tay Nam Viên một mảnh ướt át.
Nơi đó đã sớm tự phân bố chất lỏng bôi trơn, chờ mong một thứ gì đó cắm vào.
Nam Viên khẽ cười một tiếng, bỏ vào một ngón tay.
Tần Thu vô thức phát ra một tiếng rên rỉ thỏa mãn, thật giống như người đã khát thật lâu rốt cuộc được một tia ngon ngọt, vô cùng thỏa mãn.
Nam Viên thấy một ngón tay không có vấn đề gì với Tần Thu, liền trực tiếp bỏ thêm một ngón tay.
Ngón trỏ và ngón giữa cùng một chỗ, có chút thô bạo cọ xát vách tường bên trong, cho đến khi sờ lên được một chỗ nhô lên.
"A!" Tần Thu bị kích thích suýt chút từ trên giường nhảy dựng lên.
Nam Viên một phen đè cậu lại, ngón tay tiếp tục trêu chọc điểm nhạy cảm của Tần Thu.
Đầu óc Tần Thu trống rỗng, chỉ có thể nghe theo ôm lấy Nam Viên, ở dưới thân hắn run rẩy.
Khi Nam Viên hạ xuống một cái hôn ôn nhu, Tần Thu lần đầu tiên lên cao trào. Tiểu Tần Thu hơi run rẩy bắn ra vài giọt bạch trọc.
Nhưng kì động dục của Omega, cao trào này căn bản không thể giảm bớt dục vọng của thân thể, thậm chí nghĩ tới một tia ngon ngọt vừa nãy, mà càng trở nên mẫn cảm hơn, càng thêm khát vọng bị Alpha hoàn toàn chiếm giữ.
"Tiến, tiến vào!" Tần Thu thở hổn hển, nhịn không được cọ cọ Nam Viên.
Ánh mắt Nam Viên sáng ngời, rút ngon tay ra, bắt lấy đùi đang phát run của Tần Thu, kéo lên trên đặt ở vai, hậu huyệt phấn nộn hoàn toàn bày ra trước mắt hắn.
Rất đẹp!
Huynh đệ của Nam Viên đã sớm dựng thẳng, ánh mắt của Tần Thu nhìn thoáng qua quái vật đặt ở huyện khẩu của mình, hoảng sợ. Lớn như vậy, sao lại tiến vào được đây?
Nhưng Nam Viên không cho cậu cơ hội nghĩ ngợi, động thân một cái, vững vàng cắm vào tiểu huyệt sớm đã ướt ác rối tinh rối mù. "Ách a!" Tần Thu kêu lên một tiếng đau đớn.
Phải cảm tạ thân thể Omega trời sinh đã thích hợp bị người chiếm giữ, hơn nữa Tần Thu lại vừa lúc trong kì động dục, Nam Viên hoàn toàn cắm toàn bộ vào, cũng không làm cho Tần Thu cảm thấy đau đớn nhiều, ngược lại có một loại cảm giác rốt cuộc được thỏa mãn,
Nam Viên nhẹ nhàng động. Hơi rời khỏi, rồi tiến vào thật sâu, mỗi một lần cắm đều chạm đến điểm nhạy cảm của Tần Thu, làm cho Tần Thu không khống chế được kêu ra tiếng.
Đột nhiên, Nam Viên phá lệ xâm nhập một cái, cắm vào nơi hẹp trong tiểu huyệt.
Một trận tê dại thình lình xuất hiện theo cột sống lên trên, kích thích thật lớn, làm cho Tần Thu lại lên cao trào.
Sau khi qua đi trống rỗng trong đầu, Tần Thu mới ý thức được Nam Viên đỉnh tới nơi nào.
Dù cho đã sớm là tốt chuẩn bị, nhưng thời khắc sắp xảy ra, Tần Thu vẫn là sợ hãi, cậu theo bản năng muốn chạy trốn.
Nam Viên làm sao có thể dễ dàng tha cho Tần Thu, chặt chẽ bắt lấy thắt lưng Tần Thu, cố định dưới thân mình.
Sau đó tiếp tục đỉnh vào bên trong.
Lối vào khoang sinh sản thật hẹp, lại ấm áp, lúc Nam Viên đỉnh vào, suýt chút nữa không nhịn được, dừng lại một chút, mới lại tiếp tục xâm nhập.
Cuối cùng, Nam Viên hoàn toàn tiến vào nơi tư mật và mềm mại nhất của Tần Thu.
Nam Viên nhẹ nhàng hôn lên khóe mắt Tần Thu.
"Anh yêu em!"
Tần Thu theo bản năng ôm chặt Nam Viên.
Thứ gì đó vốn đã lớn lại đột nhiên nhanh chóng trướng đại, dính chặt vào thân thể Tần Thu, trướng lên làm cho Tần Thu một trận đau. Tiếp đến, một cỗ tinh dịch mạnh mẽ bắn vào trong khoang sinh sản.
Từ nay về sau.
Trên người Omega này, bị Alpha là hắn hoàn toàn đánh dấu.
——
Trận động dục ày giằng co ba ngày, tình triều cũng chầm chậm lui đi.
Bình thường, kì động dục của Omega phải kéo dài khoảng một tuần, nhưng dù sao kì động dục của Tần Thu cũng không phải đầy đủ, vài ngày trước đều là dựa vào thuốc ức chế để vượt qua.
Ba ngày này, Tần Thu bị Nam Viên đè từ đầu giường đến cuối giường, lại từ phòng cho khách đến phòng ngủ chính, từ phòng bếp làm đến phòng tắm.
Ngoại trừ ăn ngủ, hai người dành toàn bộ thời gian trên giường.
Đương nhiên trạng thái này của Tần Thu khẳng định không làm cơm được, Nam Viên bớt thời gian ra ngoài một chuyến, mua về một đống thức ăn nhanh ở siêu thị, ba ngày này hai người hoàn toàn phụ thuộc và đống đồ ăn này.
Sau khi Tần Thu tỉnh tảo lại, cảm giác trong miệng như có rận.
Thật khó ăn.
Trong không khí trộn lẫn tin tức tố cùng mùi tình dục, mở cửa sổ nửa ngày, cũng không tản đi, đương nhiên cũng có thể bởi vì trên người Tần Thu và Nam Viên vẫn tản ra mùi hương như vậy.
Hai người họ mất liên lạc ba ngày.
Trình Hạo quả thực sắp điên rồi.
Tần Thu đột nhiên gửi cho y một tin nhắn, nói y lùi lại họp báo vài ngày mới tổ chức, sau đó không liên lạc nữa.
Không riêng gì Tần Thu, lần này thế nhưng ngay cả điện thoại của Viên ca cũng gọi không được.
Quỷ mới biết hai người bọn họ rốt cuộc đang làm gì?
Nhưng họp báo nói lùi là có thể lùi sao? Rốt cuộc có biết y vì liên hệ truyền thông với phóng viên chạy muốn đứt chân hay không? Hơn nữa tài liệu đen của Tần Thu kinh khủng như vậy, làm sao có thể trì hoãn? Bọn họ mặc kệ không lên tiếng như vậy, không phản ứng, chẳng phải được lợi cho người ta sao?
Tần Thu và Nam Viên rốt cuộc có biết sự tình nghiêm trọng lắm không hả? Đang làm cái gì đó?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất