[Abo] Đốt Tâm

Chương 7: Với Quý Nhiêu là người của hai thế giới

Trước
Ngày 28 tết âm lịch, Quý Nhiêu nhận được tin nhắn của Lâm Sâm gửi đến, nói rằng cậu ngày kia sẽ chuẩn bị về quê ăn tết, mùng bốn mới quay lại, trước khi đi muốn hẹn Quý Nhiêu ăn một bữa cơm.

Quý Nhiêu ngồi ở quầy bar trong phòng khách uống cà phê, cầm điện thoại xem không trả lời.

Trong phòng bếp Diệp Hoài Ninh loay hoay gọi hắn: "Cái bánh gato trong lò nướng chắc được rồi đó, Quý Nhiêu anh lấy ra giúp em đi"

Quý Nhiêu đứng dậy đi qua, đeo bao tay cách nhiệt lấy bánh trong lò ra.

Diệp Hoài Ninh đang pha trà, cậu hôm nay tự nhiên tâm huyết dâng trào, nói muốn tự mình làm bánh ngọt, hiệu quả hình như cũng không tệ lắm.

Diệp Hoài Ninh sang đây, đặt ly trà xuống, lấy muỗng sắn thử một miếng bánh cười hì hì đưa đến bên miệng Quý Nhiêu.

Quý Nhiêu nhìn cậu.

Diệp Hoài Ninh nhắc nhở hắn: "Nếm thử một chút"

Hắn liền cầm tay Diệp Hoài Ninh nếm thử.

"Ăn ngon không?"

"Không ngọt bằng em"

Ý cười trong mắt Diệp Hoài Ninh càng thêm xán lạn: "Anh ngày càng dẻo miệng"

Ăn bánh xong, Diệp Hoài Ninh đột nhiên nói với Quý Nhiêu: "Em gọi xe rồi, chút nữa sẽ tới đón chúng ta ra sân bay, dù sao hai ngày này ăn Tết cũng không có việc gì làm nên chúng ta sẽ đi trượt tuyết luôn."

Ngày trước Diệp Hoài Ninh đã đề cập chuyện này với Quý Nhiêu, sáng nay ngủ dậy cậu đột nhiên bảo muốn đi, liền trực tiếp gọi người tới sắp xếp máy bay tư nhân.

Quý Nhiêu không có thời gian từ chối.

Hắn hỏi Diệp Hoài Ninh: "Tết em không về nhà sao? Ba không tìm em hả?"

"Có Diệp Hoài An ở nhà làm đứa con hiếu thảo với ba rồi, em không cần đi" Diệp Hoài Ninh lơ đễnh nói.

Quý Nhiêu không hỏi thêm nữa, đi lên lầu thu dọn hành lí, tiện thể trả lời tin nhắn của Lâm Sâm.

"Hôm nay tôi có việc, bận quá không có thời gian, chờ cậu trở lại rồi tính"

Bên kia rất nhanh trả lời lại một tin: "Được, vậy thì chờ sang năm gặp lại"

Ở phía Đông Bắc, Diệp gia có sở hữu một sân trượt tuyết tư nhân rất lớn và đây cũng là lần đầu Quý Nhiêu theo Diệp Hoài Ninh tới đây.

Vừa đến nơi, Diệp thiếu gia nhanh chóng vui chơi đến điên cuồng, từ dốc núi tuyết cao lao thẳng xuống làm tuyết trắng bay đầy trên trời.

Quý Nhiêu đứng dưới dốc nhìn cậu.

Diệp Hoài Ninh luôn là như vậy, muốn cái gì đều phải làm cho bằng được, giống như sáng nay nói muốn đi trượt tuyến thì buổi chiều bọn họ đã đứng đây rồi.

Với Quý Nhiêu đúng là người của hai thế giới.

Diệp Hoài Ninh vọt tới trước mặt Quý Nhiêu dừng lại, hai tay chống gậy trượt tuyết, nghiêng nghiêng ngã ngã dựa lên người hắn cười cười: "Quý Nhiêu, anh ở đây ngây người làm gì vậy? Không muốn chơi chút sao? Anh muốn trượt tuyết không, em sẽ dạy cho anh nhé?"

Quý Nhiêu cũng cười: "Em lao xuống nhanh như vậy, anh cũng không dám làm"

"Vậy tới bãi trượt cơ bản đi, thầy Diệp dạy xíu là anh giỏi ngay"

Chóp mũi Diệp Hoài Ninh đỏ bừng giữa gió tuyết, ngữ khí lại thoải mái tự tại.

Quý Nhiêu đưa tay véo nhẹ mặt cậu: "Tùy ý Diệp lão sư định đoạt"

Hai ngày sau đó, Quý Nhiêu theo Diệp Hoài Ninh đi học trượt tuyết, Diệp Hoài Ninh chơi đến mệt đủ rồi lại gọi người lấy xe trượt tuyết ra, cùng Quý Nhiêu ngồi lên để cho mấy chú chó Alaska kéo trên tuyết chạy như điên.

Diệp Hoài Ninh hưng phấn hét to, ở bên tai Quý Nhiêu nói lớn: "Khi còn nhỏ em vẫn cho là trên thế giới này có ông già Noel, nhưng đợi thế nào ông già Noel cũng không đến tặng quà cho em, cho nên em chỉ muốn tự mình biến thành ông già Noel, anh nhìn xem chúng ta bây giờ có giống như đang đi phát quà không?"

Quý Nhiêu trả lời cậu: "Vậy em phải đổi mấy chú Alaska này thành tuần lộc tới kéo chúng ta mới được"

Diệp Hoài Ninh suy nghĩ một chút, cười nói: "Đề nghị này rất hay nha, lát nữa em phải tìm quản lí nói chuyện một chút rồi"



Ban đêm, bọn họ cùng nghỉ lại một căn nhà gỗ trên núi tuyết.

Đóng cửa lại đốt lò sưởi lên, màn đêm buông xuống che phủ cả màn tuyết trắng xóa, chẳng có một ngôi sao nào xuất hiện, không gian lúc này như bị tách biệt với thế giới bên ngoài vậy.

Diệp Hoài Ninh vô cùng yêu thích cảm giác này, cả đêm quấn lấy Quý Nhiêu, rõ ràng là chưa tới kì phát tình nhưng cậu lại sắp vắt khô Alpha của mình rồi.

Tối mùng hai Tết, Diệp Hoài Ninh nằm trong lòng Quý Nhiêu, bật máy chiếu lên xem tập 3 của chương trình giải trí được phát sóng tối nay.

Thịnh Tinh cũng đưa thực tập sinh đi tham gia chương trình này, nhưng Diệp Hoài Ninh cũng không quan tâm tới họ lắm, cậu chỉ xem bởi vì có Quý Nhiêu thôi.

Sau hai tập đầu tiên, cảnh quay của ban cố vấn không có nhiều nữa, Diệp Hoài Ninh xem chăm chú một hồi cũng không thấy gì đặc biệt, bèn cầm điện thoại lướt xem cái khác, vừa nhìn bên này xem bên kia không chuyên tâm tập trung chút nào cả.

Nhưng Quý Nhiêu lại xem rất nghiêm túc.

Cảnh quay được lên sóng của Lâm Sâm không nhiều cũng không ít. Cậu được xếp vào lớp A, qua hai tập gần đây có vẻ nhân khí không tệ, thứ hạng đứng vững vàng ở trong top 20.

Chỉ cần có thể giữ vững tình thế này, thì cơ hội được debut chắc chắn sẽ cao hơn.

Trong tập này, các vị huấn luyện viên sẽ chia lớp ngẫu nhiên để chỉ bảo cho các thực tập sinh, Quý Nhiêu lại rút được thăm xếp vào ban A, hắn chỉ điểm cho một mình Lâm Sâm rất nhiều lần, còn đặc biệt cho cậu nhiều cơ hội để biểu diễn trước ống kính hơn.

Người đang nằm trong lòng Quý Nhiêu bỗng "chậc" một tiếng, ánh mắt Quý Nhiêu rời khỏi màn hình nhìn cậu, Diệp Hoài Ninh cười như không cười nhìn hắn: "Quý lão sư, anh có phần thiên vị rất rõ ràng nha, chiếu cố như người ta đến như vậy, anh xem nãy giờ anh gọi tên cậu ta mấy lần rồi? Nếu chuyện trước kia của hai người mà bị khui ra, người khác không phải sẽ nói anh lấy việc công ra làm việc tư hay sao? Thanh danh của mình anh còn cần nữa hay không đây hả?"

"Cũng phải là người yêu cũ hay gì mà" Quý Nhiêu ném ra câu này, ánh mắt lại trở về trên màn hình chiếu.

Diệp Hoài Ninh có chút không vui, thấy Quý Nhiêu không để ý tới mình liền đưa tay kéo cằm hắn, để hắn quay lại nhìn mình.

"Thật không phải người yêu cũ hay gì sao?"

Ánh mắt Quý Nhiêu vẫn bình tĩnh như thường: "không phải"

Diệp Hoài Ninh đè nén sự khó chịu nói: "Nhưng trên mạng đã bắt đầu có người ghép CP cho hai người rồi"

Từ lần đầu lúc nhận xét khen ngợi đến lúc sau chia lớp chỉ dẫn, Quý Nhiêu mấy lần đối đãi với Lâm Sâm luôn đặc biệt so với những thí sinh khác, tổ chương trình đại khái muốn tăng độ hot lên nên thuận thế đẩy CP. Đến lúc chương trình đang phát sóng, thì đã xông thẳng lên hot search Weibo luôn.

Dù rằng Fan hâm mộ của Quý Nhiêu rất bất mãn việc này nhưng người chủ động lại là Quý Nhiêu, cho nên bọn họ cũng không có sức lực để mắng chửi người được.

Diệp Hoài Ninh lại càng bất mãn hơn.

Quý Nhiêu là của cậu, chỉ có thể là của cậu nên cậu chán ghét những lời ghép đôi Quý Nhiêu với người khác của ngôn luận.

Mà bộ dạng của Quý Nhiêu lại không mảy may để ý chút nào.

Diệp Hoài Ninh giơ điện thoại lên trước mắt Quý Nhiêu để hắn tự xem.

Siêu thoại về CP Quý Nhiêu x Lâm Sâm cũng có luôn rồi, lại còn rất náo nhiệt, nhân số đu CP cũng đang không ngừng tăng lên.

Chuyện như vậy trước đây chưa bao giờ xảy ra. Quý Nhiêu nổi tiếng rất nhanh, vừa mới ra mắt mà độ hot đã chênh lệch rất nhiều so với các thành viên khác trong nhóm, kéo hắn ghép CP với ai cũng sẽ bị Fan ruột mắng cho bể đầu, chính Quý Nhiêu cũng rất chú ý tới điểm này, ngay cả phòng làm việc cũng không dám chủ động xào CP tùy tiện. Đó là lí do vì sao mà lần này hắn có thái độ thay đổi khác thường, đối với một thực tập sinh không có bối cảnh gì mà lại quan tâm để ý nhiều như vậy, quả thật làm người ta khó hiểu không giải thích được.

Cũng để cho hội người thích ghép CP hết sức phấn khích.

Quý Nhiêu nhìn lướt qua, thuận miệng nói: "Ngôn luận trên mạng loạn lắm, em xem nhiều làm gì?"

Diệp Hoài Ninh từ trong lòng hắn ngồi dậy, đẩy hắn một cái: "Sao anh lại như vậy, anh không đối xử đặc biệt với cậu ấy, người khác có thể nhân cơ hội này ồn ào sao? Còn nói không phải người cũ, không phải người cũ thì anh quan tâm để ý cậu ta khắp nơi vậy làm gì?"

"Anh đừng nghĩ em không biết, hai người trước kia cùng nhóm nhạc, còn là thanh mai trúc mã của nhau, anh với cậu ta thân nhau lúc đó em còn chưa biết anh nữa"

Diệp Hoài Ninh càng nói càng cảm thấy hụt hẫng, Quý Nhiêu lúc trước là người thế nào, cậu một chút cũng không biết, người này chưa bao giờ chịu nói gì với cậu.

Bây giờ lại xuất hiện thêm một Lâm Sâm mà Quý Nhiêu quen biết trước kia, Quý Nhiêu đối đãi với người này đặc biệt như thế, cho nên cậu có không vui hay bất mãn gì, Quý Nhiêu căn bản cũng không để trong lòng.

"Bạn cũ thôi mà, anh cũng chỉ là thuận tay giúp cậu ấy một chút"'

'Quý Nhiêu cau mày, lại ném ra một câu: "Tụi anh quen nhau từ bé, em có tức giận hay không vui gì cũng không thay đổi được sự thật", nói rồi liền đứng dậy tới quầy pha cà phê.

Diệp Hoài Ninh lạnh mặt, ngồi trên sofa không nhúc nhích.



Show thực tế đang phát tới đoạn phỏng vấn Lâm Sâm, Omega mặt mũi xinh đẹp ngại ngùng trước ống kính nói: "Quý lão sư rất tốt, nghiêm túc lại rất có trách nhiệm, trình độ vững vàng chuyên nghiệp, lúc nào cũng tận tình chỉ dạy cho mỗi người tụi em cả."

Quý Nhiêu bưng ly cà phê trở lại, ngồi xuống sofa, một tay kéo Diệp Hoài Ninh về lại trong lòng mình lần nữa.

Diệp Hoài Ninh tức giận, dùng sức nhéo đùi hắn một cái.

Quý Nhiêu cười, nghiêng đầu dùng cằm mình cọ lên đỉnh đầu có mái tóc mềm mềm của cậu: "Tức giận thật hả?"

"Em tức giận cũng không thay đổi được sự thật, có tức giận thì anh cũng không để ý, chỉ có thể tự làm mình tức chết thôi"

Diệp Hoài Ninh học theo giọng điệu của Quý Nhiêu nói lời trách móc.

Quý Nhiêu đè thấp tiếng cười: "Không dám, em là kim chủ của anh, em tức chết rồi anh phải làm sao đây?"

Sắc mặt Diệp Hoài Ninh trầm xuống, lần này giống như thực sự nổi giận, lạnh lùng nhìn Quý Nhiêu.

"Cho tới hôm nay anh vẫn còn phân biệt rõ ràng với em như vậy? Ở trong lòng anh em cũng chỉ là kim chủ của anh thôi sao?"

Quý Nhiêu nhìn cậu trả lời: "Chẳng lẽ không đúng?"

Cả hai im lặng giằng co giây lát, Quý Nhiêu đưa tay nhéo mặt Diệp Hoài Ninh một chút, giọng điệu xoa dịu: "Tức cái gì, em không phải kim chủ của anh sao?"

Không đợi Diệp Hoài Ninh nói nữa, hắn vừa cười vừa thêm một câu: "Cũng là Omega của anh nữa"

Lời mắng người đến bên mép rồi Diệp Hoài Ninh lại phải nuốt trở về.

"Anh chỉ biết mỗi chiêu này, mỗi lần chọc em tức lên rồi mới nói mấy lời dễ nghe để dỗ em"

Nhưng lại chưa bao giờ thật sự để tâm tới em cả.

Nghe ra được sự giận hờn trong giọng nói của Diệp Hoài Ninh, Quý Nhiêu nín cười nói: "Sao em lại không nói em là người dễ giận vậy chứ?"

Thái độ bất cần đời, dầu muối không ăn này của Quý Nhiêu khiến Diệp Hoài Ninh có cảm giác thất bại như là đang tự mình đấm vào bông gòn vậy.

Người này căn bản chẳng để tâm chút nào.

"Em không nói với anh nữa, anh chính là đang già mồm át lẽ phải với em."

Quý Nhiêu đem người kéo lên, Diệp Hoài Ninh chưa kịp phản ứng đã bị hắn khiêng lên vai.

Ôm người ném lên giường, tin tức tố mùi bạc hà lành lạnh của Alpha sáp đến gần, Diệp Hoài Ninh nghiêng mặt sang một bên, nhưng lại không đỡ được cơ thể cứ theo bản năng bị hấp dẫn, hơi thở trong nháy mắt liền trở nên bất ổn.

Ngoài miệng vẫn treo lời hờn trách như cũ: "Anh cũng chỉ biết lấy tin tức tố áp chế người khác thôi"

Quý Nhiêu cúi đầu xuống, chóp mũi nhẹ nhàng cọ cọ bên gò má cậu, giọng nói mang theo ý cười: "Oan uổng cho anh quá, rõ ràng là do Omega của anh quá đáng yêu mà"

Diệp Hoài Ninh cảm thấy nhột nhột, không giữ nổi sắc mặt nữa cuối cùng cũng phải nở nụ cười.

Cho dù trong lòng vẫn là còn một chút khó chịu, bỏ đi...

Nụ hôn của Quý Nhiêu hạ xuống, từng cái từng nơi đều dịu dàng với hoa hồng nhỏ của hắn.

"Không giận nữa nhé?"

Qua hai ngày sau, Quý Nhiêu quả thật được nhìn thấy hai con tuần lộc kéo xe, Diệp Hoài Ninh đã gọi người thuần hóa nó hai ngày, tuần lộc đã có thể kéo xe cho bọn họ đi trượt tuyết.

So với mấy ngày trước Diệp Hoài Ninh lại càng trở nên hăng hái hơn, khắp nơi trong màn tuyết đều có thể nghe thấy tiếng cười vui vẻ của cậu.

Cậu đứng trên xe trượt tuyết, duỗi hai tay ra, hét lớn tên của Quý Nhiêu. Quý Nhiêu liền kéo người ngồi xuống, buồn cười nhắc nhở cậu: "Ông già Noel này, đừng phấn khích quá sẽ ngã bây giờ."

Đáng tiếc ngày mai là bọn họ phải trở về rồi, mùng bảy này Quý Nhiêu phải tiếp tục lịch trình, Diệp Hoài Ninh qua hai ngày nữa cũng phải chuẩn bị đi làm trở lại.

Diệp Hoài Ninh ngoảnh đầu lại, một nụ hôn lạnh lẽo rơi xuống trên mặt Quý Nhiêu.

"Em sẽ kêu người nuôi thêm mấy con tuần lộc nữa, chờ đến Tết năm sau, hai chúng ta sẽ quay lại chơi tiếp nhé."

Quý Nhiêu cười đồng ý với cậu: "Được."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước