Chương 2: Trung tướng trẻ tuổi nhất
Editor: Michyo
Beta: Tịch, Đậu
Năm thứ 3033 theo lịch Ngân Hà, chiến tranh giữa hai cường quốc lớn trong hệ ngân hà – Liên Bang Ngân Hà và Đế Quốc Tinh Diệu đã kéo dài một trăm năm.
Một ngàn năm trăm năm trước, tất cả những tinh cầu lớn trong hệ ngân hà đã thành lập nên cộng hòa dân chủ Liên Bang, tổng thống Liên Bang do nhân nhân trong Liên Bang cùng bầu cử, nhiệm kỳ mười năm một, thời đại dân chủ hòa bình cứ thế kéo dài được hơn một ngàn năm. Thế nhưng, thời gian dần trôi, chế độ Liên Bang dần xuất hiện chênh lệch giai cấp, mấy gia tộc lớn bắt đầu nắm giữ chính quyền và kinh tế, cục diện chính trị dần dần mục nát, thói quan liêu ngày càng phổ biến, "dân chủ" chỉ còn là hư danh hão huyền.
Một trăm năm trước, thượng tướng Augustine Muller, người đứng đầu gia tộc Muller – thống lĩnh của ba quân đoàn lớn, thủ lĩnh quân đoàn Hoa Tường Vi, đồng thời cũng là người nắm trong tay những mạch khoáng sản quan trọng bậc nhất trong hệ ngân hà ngang nhiên khởi binh, thống lĩnh quân đoàn Hoa Tường Vi dưới trướng mình khống chế hơn năm ngàn hành tinh và tuyên bố độc lập, tách ra khỏi Liên Bang, lập nên Đế Quốc Tinh Diệu với chế độ quân chủ tập quyền. Augustine Muller tuyên thệ nhậm chức và lên ngôi hoàng đế tại hành tinh Trác Nhã, đồng thời trở thành vị hoàng đế đầu tiên của Đế Quốc Tinh Diệu.
Đương nhiên Liên Bang không thể khoanh tay đứng nhìn, bọn họ lập tức khởi binh chinh phạt, cũng chính vì vậy mà hơn một ngàn năm hòa bình chính thức chấm dứt, chiến tranh giữa Liên Bang và Đế Quốc kéo dài cả thế kỷ, được sử sách xưng là "Trận chiến trăm năm".
Giai đoạn ba mươi năm đầu của trận chiến trăm năm, Đế Quốc Tinh Diệu rơi vào thế bị động, luôn phải chịu thiệt, chỉ nhờ vào quân đoàn Hoa Tường Vi dũng mãnh thiện chiến gắng gượng chèo chống, có điều Augustine quả không hổ danh là một tướng tài kiệt xuất, sau khi Đế quốc vượt qua giai đoạn khó khăn thời kỳ đầu, Augustine lập tức bắt đầu xây dựng kế hoạch cải cách, dốc lòng xây dựng đất nước, khuyến khích đổi mới. Augustine còn đầu tư một lượng tài nguyên và tiền của cực lớn cho lĩnh vực quân sự, không ngừng tiến hành nghiên cứu khoa học, phát triển ngành nghiên cứu vũ khí quân sự thành ngành mũi nhọn lúc bấy giờ. Khi sức mạnh về kinh tế và quân sự của Đế Quốc dần được cải thiện, Đế Quốc càng ngày càng chiếm được nhiều lãnh thổ của Liên Bang hơn, chiến tranh cũng bước vào giai đoạn giằng co khốc liệt.
Giai đoạn giằng co giữa hai nước kéo dài bốn mươi năm, mãi cho tới năm thứ 3003 theo lịch Ngân Hà, cũng chính là ba mươi năm trước, một sự kiện có tính chất quan trọng bậc nhất trong lịch sử chiến tranh Ngân Hà đã xảy ra. Nguyên Soái quân Liên Bang lúc bấy giờ được nhân dân Liên Bang ca tụng là Quân Thần bất bại – Francois Riegel, trong lúc thống lĩnh quân tinh nhuệ của Liên Bang chống lại Đế Quốc thì bất ngờ làm phản, phản quốc theo địch, khiến hơn chục triệu quân Liên Bang gần như bị diệt sạch, thương vong vô số, Đế Quốc cũng nhờ đó mà dành thắng lợi trong trận chiến mang tính mấu chốt, được sử sách xưng là "Chiến dịch hành tinh tử vong". Sau trận chiến này, quân Liên Bang tổn thất nặng nề, dần rơi vào thế yếu, từ chủ động tấn công chuyển sang bị động phòng thủ, còn Đế Quốc cũng nhân cơ hội đó mở rộng lãnh thổ, từ từ nuốt gọn những nước thuộc địa của Liên Bang.
Có điều, chẳng phải người xưa có câu "lạc đà dù gầy vẫn lớn hơn ngựa" đó sao? Dù gì Liên Bang cũng là chính quyền lớn mạnh đã thống trị hệ Ngân hà suốt hơn ngàn năm, diện tích lãnh thổ rộng lớn, dân cư đông đúc. Đế Quốc chỉ là một thế lực mới trỗi dậy, cho dù thực lực quân sự có mạnh đến mức nào cũng khó mà chiếm được ưu thế trong khoảng thời gian ngắn, chiến tranh chưa tới hồi kết, chẳng ai dám đoán bừa thắng bại.
Cho dù chiến tranh giữa hai cường quốc liên miên không ngừng, phía biên giới gần như ngày nào cũng nổ ra vài trận chiến lớn nhỏ, nhưng tinh cầu Hải Văn thuộc chòm sao Thiên Cầm – thủ phủ của Liên Bang vẫn vô cùng yên bình êm đềm, không chịu chút ảnh hưởng nào từ chiến tranh vùng biên cương.
Trận tuyết đầu đông vừa dứt, bốn phía đều được sắc trắng bao phủ, lấp lánh ánh bạc, đẹp không sao tả xiết. Trên đường phố nhộn nhịp, có mấy đứa nhóc đang chơi trò đuổi bắt, người lớn thì vui vẻ chuẩn bị cho lễ mừng năm mới.
Nhưng lúc bấy giờ, văn phòng của cục trưởng cục tình báo Liên Bang lại đang xảy ra một cuộc cãi cọ chẳng hợp với không khí hài hòa ngoài kia.
Thư kí của cục trưởng cục tình báo Liên Bang – tiểu thư Avril liếc nhìn hai người đàn ông đang tranh luận kịch liệt bên trong phòng bằng đôi mắt màu nâu quyến rũ. Đoạn, cô quay đầu lại, ngáp một cái đầy lười biếng, dường như chẳng hứng thú gì với cuộc cãi cọ kia.
Avril chống má, lẩm bẩm:
– Ầy, cục trưởng đại nhân lại cãi nhau với trung tướng Arthur nữa rồi, rõ là chưa bao giờ ngài ấy thắng cuộc, tội gì mà phải tự rước khổ vào người thế nhỉ?
Quả nhiên, chưa tới năm phút sau, cánh cửa hợp kim titan "rầm" một tiếng, trung tướng Arthur Collins lạnh mặt bước ra.
Đôi mắt xinh đẹp của Avril lập tức bừng sáng, vờ lơ đãng kéo kéo cổ áo vốn đã rất thấp xuống dưới thêm chút nữa, lộ ra cả nửa bộ ngực mê người trắng ngần như tuyết, dịu dàng cất lời:
– Buổi sáng tốt lành, trung tướng đại nhân!
Arthur Collins – lực lượng nòng cốt của cục tình báo a.k.a trung tướng trẻ tuổi nhất Liên Bang! Mọi người còn đồn rằng y rất có khả năng sẽ là người kế nhiệm thượng tướng Otto trở thành cục trưởng tiếp theo của cục tình báo. Tốc độ thăng chức của y gần như có thể sánh ngang với phi thuyền vũ trụ nhanh nhất Liên Bang luôn rồi.
Thân phận đặc công của cục tình báo khiến Arthur càng trở nên thần bí hơn. Trên thực tế, cho dù là trong nội bộ cục tình báo Liên Bang, những người từng chính mắt nhìn thấy gương mặt thật của y cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay chứ nói gì tới người ngoài.
Sự thần bí của y càng khiến cho mọi người tò mò về y, nghe nói tuy rằng y chỉ là Beta, nhưng còn xuất sắc hơn phần lớn các Alpha khác, y anh dũng thiện chiến, thông minh mưu mẹo, đã từng nhiều lần vào sinh ra tử trong vùng địch, hoàn thành xuất sắc những nhiệm vụ tuyệt mật ít ai có thể làm được, y cống hiến vì Liên Bang, lập được vô số công lao.
Có người nói y cao hơn hai mét, cực kỳ khỏe mạnh; cũng có người nói ý thiên biến vạn hóa, giỏi thuật hóa trang; lại có người nói y cực kỳ xinh đẹp, đủ để khiến tất cả những sinh vật khác trong vũ trụ phải rung động.
Bởi vì những lời nói vô căn cứ này, không biết Arthur đã bị đồng nghiệp trong cục tình báo trêu chọc cười đùa bao nhiêu lần, y chỉ đành nhún nhún vai tỏ vẻ bất đắc dĩ. Là một đặc công, không lộ mặt nơi đông người, không tỏ ra nổi bật, chẳng lẽ không phải là những yêu cầu cơ bản nhất ư?
Thật chẳng biết sao lại có mấy lời đồn đại kiểu này nữa, nếu y thực sự trông nổi bần bật đến mức quỷ thần cũng sợ thì sao có thể hoàn thành những nhiệm vụ cơ mật kia chứ? Mấy lời đồn đại này cũng vô lý quá mức rồi!
Có điều cho dù thế nào đi nữa, khi quân hàm của Arthur càng ngày càng cao, chiến công càng ngày càng nhiều thì những lời đồn vô căn cứ ấy lại càng ngày càng quá đáng, bị xuyên tạc thành cả trăm ngàn phiên bản, lan rộng khắp cả Liên Bang.
Ánh mắt nóng bỏng của Avril hướng về phía Arthur, nụ cười trên mặt lại càng thêm quyến rũ. Là thư ký của cục tình báo Liên Bang, có thể nhìn thấy gương mặt thật sự của trung tướng Arthur, cô thấy may mắn của mình không phải dạng vừa đâu!
Còn vị trung tướng Arthur điên đảo chúng sinh trong truyền thuyết của chúng ta đang đứng thẳng người, cách cửa ba bước chân, y mặc một bộ quân trang trắng thuần theo tiêu chuẩn như tất cả những binh sĩ trong quân Liên Bang khác, bên trên quân hàm màu xanh lam là ba ngôi sao bạc lấp lánh, sáng chói như ánh mặt trời sau trận tuyết.
Thật ra trung tướng Arthur không hề xinh đẹp yêu nghiệt như lời đồn đại ngoài kia, nhưng ngoại hình của y có thể hấp dẫn mọi ánh nhìn. Gương mặt của y... Nên hình dung như nào nhỉ? Thực ra không hề đẹp tới mức khiến người khác choáng ngợp ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhưng lại khiến người ta cứ muốn nhìn mãi, mái tóc màu nâu sẫm mềm mại mượt mà, sống mũi cao thẳng, gương mặt với những đường cong hoàn mỹ, làn da trắng nõn, trắng hơn quân nhân bình thường rất nhiều. Mà thứ khiến người ta bị thu hút hơn cả là đôi mắt màu lục bích sâu không thấy đáy, tựa như chỉ cần khẽ liếc một cái thôi là sẽ lập tức bị sa chân vào.
Là một Beta, y chẳng hề cao lớn cường tráng, nhưng dáng người cân xứng, vai rộng eo nhỏ mông cong, đôi chân thon dài thẳng tắp được bao gọn trong quân phục màu trắng thuần của Liên Bang, đôi boots quân đội đen tuyền bao lấy đường cong bắp chân đẹp tuyệt của y. Avril còn thấy, lúc nào y cũng cẩn thận kín đáo, sơ mi cài tới tận cúc áo trên cùng, ôm chặt lấy cơ thể y, không lộ chút xíu da thịt nào ra ngoài luôn, khiến trong vẻ khí khái hào hùng còn toát lên cảm giác cấm dục.
Nói thật thì, khi quân nhân Liên Bang khoác lên quân trang màu trắng này, ai cũng rất anh tuấn đẹp trai, nhưng có thể khiến quân trang trông có vẻ vừa cấm dục lại vừa gợi cảm thế kia thì chắc hẳn chỉ có một mình trung tướng Arthur mà thôi, không hổ danh là nhân vật khiến đám Alpha phải ghen ghét đố kỵ, đám Beta ước ao sùng bái, đám Omega phải ngưỡng mộ say mê trong truyền thuyết mà.
Thư ký Avril của cục tình báo là một cô nàng Omega xinh đẹp, đám Alpha trong cục ngoài cục đều mê cô như điếu đổ, ấy vậy mà hiện giờ vị mỹ nhân này đang liếc mắt đưa tình nhìn trung tướng Arthur, có điều Arthur lại không để ý tới ẩn ý trong ánh mắt mỹ nhân, chỉ gật gật đầu với cô theo phép lịch sự rồi đi thẳng ra ngoài.
Avril thất vọng thấy rõ, buồn bực cắn cắn môi, trung tướng Arthur chỗ nào cũng tốt, chỉ có điều hơi... à không, là quá mức lạnh lùng, tuy rằng ngài ấy còn trẻ, nhưng cũng đã tới tuổi trưởng thành rồi mà, chẳng biết người như thế nào mới khiến ngài ấy để mắt tới nhỉ? Ầy...
Arthur hoàn toàn không biết đến nỗi băn khoăn trong lòng Avril, càng chẳng có tâm trạng nghĩ tới chuyện yêu đương, trong đầu y hãy còn quanh quẩn cuộc nói chuyện với cục trưởng cục tình báo Liên Bang – thượng tướng Liên Bang Otto.
– Cái gì cơ?! Cậu muốn dùng thuốc ngụy trang thành Omega, rồi tiếp cận Francois, lấy trộm tin tức tình báo và giết chết hắn ấy hả? Arthur, cậu điên rồi chắc?!
Sau khi nghe xong kế hoạch của y, phản ứng đầu tiên của thượng tướng Otto – vị lãnh đạo đáng thương của y là nổi trận lôi đình!
Phản ứng của thượng tướng khiến Arthur chẳng bất ngờ gì mấy, y đã quen với chuyện thỉnh thoảng thượng tướng sẽ có mấy phản ứng hơi quá (Phần lớn là do bị y chọc giận), hệt như rất nhiều lần trước đây, y chắc chắn sẽ thuyết phục được thượng tướng đồng ý với kế hoạch điên cuồng này của y.
Arthur giải thích với vẻ rất bình tĩnh:
– Tướng quân, tôi không bị điên, ngài hãy bình tĩnh một chút, nghe tôi giải thích đã. Mấy năm qua, chúng ta đã phái rất nhiều đặc công xuất sắc tới nước địch với mục đích tiếp cận Francois, dựng kế hoạch ám sát hắn, nhưng vẫn luôn tay trắng ra về, hy sinh những nhân tài được bồi dưỡng nhiều năm một cách vô ích. Francois là một kẻ vô cùng mưu mô đa nghi, vệ sĩ bên cạnh bảo vệ hắn kín đáo chặt chẽ đến không kẽ hở, hẳn là ngài rất rõ điều này. Ngài hãy cân nhắc thật cẩn thận, và rồi ngài sẽ phát hiện ra đây chính là cơ hội duy nhất của chúng ta!
Thượng tướng Otto thở dài một hơi, xoa xoa trán, nói:
- Ta biết vì Francois mà cục tình báo chúng ta đã tổn thất rất nhiều đặc công xuất sắc, nhưng điều này không có nghĩa là chúng ta phải cử cậu đi làm nhiệm vụ này.
- Thượng tướng, không phải tôi đang khoe khoang, nhưng chẳng lẽ hiện giờ trong cục tình báo còn đặc công nào xuất sắc hơn tôi nữa sao? Ngoài tôi ra, ai có thể gánh vác được nhiệm vụ gian khổ này chứ?
- Arthur...
Thượng tướng Otto vỗ vỗ vai y, khuyên nhủ với vẻ mặt chân thành:
- Cậu là phụ tá đắc lực nhất của ta, cũng là người kế nghiệp mà ta đã bồi dưỡng nhiều năm. Cậu cũng biết ta già rồi, vài năm sau sẽ xuất ngũ, tới lúc đó, vị trí cục trưởng cục tình báo Liên Bang sẽ là của cậu. Nếu vì kế hoạch điên rồ ấy mà mất đi cậu thì Liên Bang cũng sẽ tổn thất nặng nề!
Arthur vẫn rất bình thản, chỉ hỏi ngược lại:
- Thượng tướng, xin hỏi, giữa sự tồn vong của Liên Bang và an nguy của tôi thì cái nào quan trọng hơn?
- Đương nhiên là... Liên Bang quan trọng hơn rồi...
- Đúng vậy, thứ cho tôi nói thẳng, trận chiến kéo dài suốt trăm năm này đã khiến Liên Bang sức cùng lực kiệt, biết bao nhiêu quân nhân vô tội đã phải hy sinh tính mạng quý giá của mình, biết bao gia đình lâm vào cảnh nhà tan cửa nát. Trận chiến này kéo dài càng lâu, khả năng Liên Bang thất bại sẽ càng lớn, mà nhân vật mấu chốt ảnh hưởng tới trận chiến này chính là tên phản đồ Francois, hắn còn sống ngày nào thì Liên Bang khó lòng dành chiến thắng ngày đó!
Otto thở ra một tiếng đầy nặng nề, trong lòng ông biết lời Arthur nói hoàn toàn là sự thật, sau khi im lặng hồi lâu, ông lại hỏi:
- Cho dù cậu muốn tự mình ra tay đi chăng nữa thì tại sao lại muốn ngụy trang thành một Omega?
Arthur thấy thái độ dần tỏ vẻ thỏa hiệp của thượng tướng Otto, thầm thở phào nhẹ nhõm, y đáp:
- Thượng tướng, cuối cùng tôi cũng đã phát hiện ra đặc điểm chung của những đặc công bên ta phái tới nước địch: nếu không phải là Alpha thì cũng là những Beta cực kỳ xuất sắc, vậy nên cho dù bọn họ có ngụy trang như thế nào đi chăng nữa, kẻ địch vẫn sẽ cảnh giác cao độ với bọn họ, căn bản không cho bọn họ tiếp cận nhân vật quan trọng của Đế Quốc như Francois, thất bại là điều khó tránh khỏi. Thế nhưng nếu người chấp hành nhiệm vụ là một Omega thì mọi chuyện lại khác. Ai cũng biết Omega bẩm sinh yếu đuối, không hề có chút uy hiếp nào, bọn họ luôn có cảm giác thần phục và phụ thuộc vào Alpha. Nói trắng ra, Omega là công cụ sinh sản, chẳng ai ngờ rằng một Omega sẽ có sức uy hiếp lớn lao gì cả. Vì vậy, nếu ngụy trang thành Omega để tiếp cận Francois, chắc chắn tỉ lệ ám sát thành công sẽ cao hơn rất nhiều.
– Tuy lời cậu nói rất có lý, nhưng ta chỉ từng nghe chuyện Omega dùng thuốc ức chế để che dấu tin tức tố của mình, ngụy trang thành Beta chứ chưa từng nghe chuyện Beta có thể ngụy trang thành Omega. Cái thứ tin tức tố này là bẩm sinh đó, cậu tính thay đổi nó thế nào hả?
Arthur cười đáp:
- Nói tới mới thấy thật là trùng hợp, phòng nghiên cứu khoa học của tiến sĩ Glynn vừa chế tạo thành công một loại thuốc vô cùng đặc biệt; sau khi Beta dùng thuốc đó, trên cơ thể sẽ sinh ra tin tức tố Omega, tâm sinh lý cũng trở nên giống hệt như Omega. Ngài nói xem, chẳng phải ông trời cũng đang giúp chúng ta sao?
Sắc mặt thượng tướng Otto đầy vẻ kinh ngạc, lập tức gọi điện cho tiến sĩ Glynn, hỏi han kỹ càng về loại thuốc mới được điều chế ra này. Sau khi nhận được câu trả lời thuyết phục, ông cúp máy, sắc mặt nghiêm túc. Thượng tướng Otto lẳng lặng nhìn tuyết rơi trắng xóa ngoài cửa sổ, lặng người suy nghĩ, văn phòng cũng trở nên lặng lẽ lạ thường, Arthur vừa sốt ruột vừa lo lắng đợi câu trả lời của thượng tướng. Chợt, thượng tướng Otto chầm chậm quay lại, đôi mắt màu tro sắc bén nhìn y chằm chằm, hỏi:
- Cho tới bây giờ, cậu vẫn không thể bỏ được nút thắt về cái chết của cha cậu năm xưa, đúng không?
Đôi mắt lục bích của Arthur lập tức trở nên lạnh lùng, môi mím chặt thành đường thẳng, y siết chặt mười ngón tay, ánh mắt quật cường lóe lên vẻ thù hận không thể che giấu.
Sao y có thể quên đây? Trận chiến diễn ra vào ba mươi năm trước, nguyên soái Liên Bang Francois bất ngờ làm phản, phản quốc theo địch, khiến hơn chục triệu quân nhân Liên Bang phải bỏ mạng; mà cha của y, lúc đó là phó tham mưu trưởng – thượng tá Roman Collins đã không may hy sinh trong trận chiến này. Ông táng thân trong vũ trụ rộng lớn bao la, không bao giờ trở về được nữa.
Là một quân nhân, hi sinh vì nước không có gì đáng sợ, thậm chí còn được coi là vinh quang, nhưng điều nhục nhã là, cha của y không chết trên chiến trường, mà trở thành vật vô tội hi sinh khi tên chủ soái kia làm phản! Bảo sao y không đau lòng, không thù hận đây?
Thượng tướng Otto khẽ lắc đầu:
- Cậu bị thù hận che mờ mắt, đã mất đi sự tỉnh táo và lý trí, ta không thể đồng ý yêu cầu của cậu được!
Arthur tiến lên vài bước, quỳ một gối xuống trước mặt thượng tướng Otto, thành khẩn nói:
- Thượng tướng, thù giết cha không đội trời chung, sao tôi có thể nói quên là quên? Là một quân nhân, tôi không thể bảo vệ người dân nước mình, là một người con, tôi không thể báo thù cho cha mình, còn điều gì nhục nhã hơn nữa chăng? Nếu như vậy, tôi sống trên đời này còn ý nghĩa gì nữa? Tướng quân, xin ngài hãy đồng ý thỉnh cầu của tôi, tôi nhất định sẽ không khiến ngài thất vọng! Xin ngài hãy cho tôi một cơ hội thôi! Xin ngài đấy! Tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc, tôi lấy nhân cách mình ra bảo đảm điều đó!
Thượng tướng Otto nhìn vẻ mặt tha thiết của vị trung tướng trẻ, nghiêm túc hỏi:
- Arthur, thay đổi giới tính không phải là chuyện nhỏ, cậu có biết mình đang làm gì không hả? Thứ thuốc này chỉ mới vừa được nghiên cứu, chưa ai dám chắc hiệu quả của nó sẽ ra sao. Hơn nữa... một khi quyết định thay đổi giới tính thì không thể trở về giới tính cũ được nữa! Nói cách khác, cho dù kế hoạch của cậu thành công, sau này cũng rất khó có thể trở về làm một Beta. Tốt nhất cậu hãy suy nghĩ thật cẩn thận đi, ta không hi vọng sau này cậu sẽ hối hận vì quyết định hiện giờ của mình.
Sau khi nhân loại tiến hóa mấy chục ngàn năm, sáu giới tính mới dần hình thành: Nam giới Alpha, nữ giới Alpha, nam giới Beta, nữ giới Beta, nam giới Omega và nữ giới Omega. Trong ba nhóm giới tính lớn, số lượng Beta chiếm phần lớn, bọn họ có thể kết hợp với bất cứ giới tính nào mình muốn, thế hệ sau của bọn họ phần lớn là Beta. Alpha là tinh anh trong tinh anh, tố chất các phương diện đều xuất sắc hơn những giới tính còn lại, vào thời đại chiến tranh liên miên này, bọn họ gần như nắm giữ tất cả những chức vị quan trọng trong lĩnh vực quân sự và chính trị, cũng là lực lượng nòng cốt của xã hội. Còn Omega, bọn họ có số lượng ít nhất, thân mình thấp bé, thể lực yếu nhất, sẽ có kỳ phát tình rất rõ ràng, họ thường phải phụ thuộc vào Alpha mạnh mẽ để sinh tồn. Theo góc nhìn của xã hội, khi kết hợp với Alpha, bọn họ sẽ sinh ra những đứa trẻ có gen ưu tú.
Omega và Beta là hai giới tính hoàn toàn khác biệt, khi tới kỳ phát tình, Omega sẽ chẳng còn chút liêm sỉ hay lý trí gì hết, gần như có ngang ngửa một con người hoàn toàn không có tôn nghiêm. Mà Beta rất tự do, tuy tỉ lệ sinh sản khá thấp, nhưng bọn họ có quyền lựa chọn bất cứ giới tính nào để kết đối, là giới tính thoải mái không gò bó nhất trong ba kiểu giới tính lớn. Cho dù số lượng Omega rất ít, thuộc giới tính "quý hiếm", nhưng lại nhận được sự bảo vệ chặt chẽ của luật pháp Liên Bang, thậm chí còn có cả một hiệp hội bảo vệ Omega ra mặt bảo vệ quyền lợi của bọn họ, nhưng sự bao bọc hết sức ấy, xét trên phương diện nào đó phản ánh được địa vị xã hội thấp kém của bọn họ. Chẳng có Beta bình thường nào cam tâm tình nguyện từ bỏ giới tính của mình, trở thành một Omega không còn tôn nghiêm, chỉ có thể phụ thuộc vào Alpha cả.
Mà Arthur Collins, thân là quân nhân trẻ tuổi nhất, đồng thời là người có tiền đồ nhất Liên Bang, từ khi còn ở trường quân đội, y đã bộc lộ tài năng kinh người. Tuy là Beta nhưng tài năng quân sự của y không thua kém bất cứ một Alpha nào, xét trên phương diện nào đi chăng nữa thì y cũng không phải loại người bằng lòng thần phục dưới thân bất cứ kẻ nào khác. Cho dù kế hoạch ám sát thành công, y trở về Liên Bang một cách an toàn thì đường làm quan trong tương lai e rằng sẽ vì giới tính Omega mà bị phân biệt đối xử; lịch sử Liên Bang chưa bao giờ có lệ để Omega đảm nhiệm chức vị quan trọng như Thượng tướng.
- Hay là... ta cho cậu thêm ba ngày, để cậu suy xét cẩn thận lại nhé? – Thượng tướng Otto ngập ngừng hỏi.
- Không, không cần đâu ạ! Thượng tướng, ý tôi đã quyết, đây chính là quyết định của tôi, tuyệt đối sẽ không thay đổi!
Arthur đột nhiên đứng nghiêm, thân hình cao ngất như cây tùng, y dõng dạc nói từng tiếng:
- Khi nhập ngũ, tôi đã từng thề dưới quân kỳ, đời này kiếp này, mãi mãi trung thành với Liên Bang, bảo vệ gia đình, giữ gìn quốc gia, không tiếc hi sinh. Hiện giờ suy nghĩ trong lòng tôi vẫn chưa từng thay đổi, cho dù là thành công hay thất bại, sống hay chết, tôi mãi mãi không hối hận vì quyết định ngày hôm nay của mình!
Thượng tướng Otto đầu tóc bạc phơ đã sống mấy thế kỷ không khỏi sững sờ, ông nhìn thẳng vào cấp dưới mình ưng ý nhất hồi lâu. Cuối cùng ông thở dài, gật đầu một cách nặng nề.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Hệ thống quân hàm trong tác phẩm này:
Nguyên soái: Năm sao
Cấp tướng: Chuẩn tướng (1 sao), thiếu tướng (2 sao), trung tướng (3 sao), thượng tướng (4 sao)
Cấp tá: Thiếu tá, trung tá, thượng tá
Cấp úy: Thiếu úy, trung úy, thượng úy
Sĩ quan: Hạ sĩ, trung sĩ, thượng sĩ, trưởng quân sĩ
Binh sĩ: Tân binh, binh nhì, binh nhất.
Beta: Tịch, Đậu
Năm thứ 3033 theo lịch Ngân Hà, chiến tranh giữa hai cường quốc lớn trong hệ ngân hà – Liên Bang Ngân Hà và Đế Quốc Tinh Diệu đã kéo dài một trăm năm.
Một ngàn năm trăm năm trước, tất cả những tinh cầu lớn trong hệ ngân hà đã thành lập nên cộng hòa dân chủ Liên Bang, tổng thống Liên Bang do nhân nhân trong Liên Bang cùng bầu cử, nhiệm kỳ mười năm một, thời đại dân chủ hòa bình cứ thế kéo dài được hơn một ngàn năm. Thế nhưng, thời gian dần trôi, chế độ Liên Bang dần xuất hiện chênh lệch giai cấp, mấy gia tộc lớn bắt đầu nắm giữ chính quyền và kinh tế, cục diện chính trị dần dần mục nát, thói quan liêu ngày càng phổ biến, "dân chủ" chỉ còn là hư danh hão huyền.
Một trăm năm trước, thượng tướng Augustine Muller, người đứng đầu gia tộc Muller – thống lĩnh của ba quân đoàn lớn, thủ lĩnh quân đoàn Hoa Tường Vi, đồng thời cũng là người nắm trong tay những mạch khoáng sản quan trọng bậc nhất trong hệ ngân hà ngang nhiên khởi binh, thống lĩnh quân đoàn Hoa Tường Vi dưới trướng mình khống chế hơn năm ngàn hành tinh và tuyên bố độc lập, tách ra khỏi Liên Bang, lập nên Đế Quốc Tinh Diệu với chế độ quân chủ tập quyền. Augustine Muller tuyên thệ nhậm chức và lên ngôi hoàng đế tại hành tinh Trác Nhã, đồng thời trở thành vị hoàng đế đầu tiên của Đế Quốc Tinh Diệu.
Đương nhiên Liên Bang không thể khoanh tay đứng nhìn, bọn họ lập tức khởi binh chinh phạt, cũng chính vì vậy mà hơn một ngàn năm hòa bình chính thức chấm dứt, chiến tranh giữa Liên Bang và Đế Quốc kéo dài cả thế kỷ, được sử sách xưng là "Trận chiến trăm năm".
Giai đoạn ba mươi năm đầu của trận chiến trăm năm, Đế Quốc Tinh Diệu rơi vào thế bị động, luôn phải chịu thiệt, chỉ nhờ vào quân đoàn Hoa Tường Vi dũng mãnh thiện chiến gắng gượng chèo chống, có điều Augustine quả không hổ danh là một tướng tài kiệt xuất, sau khi Đế quốc vượt qua giai đoạn khó khăn thời kỳ đầu, Augustine lập tức bắt đầu xây dựng kế hoạch cải cách, dốc lòng xây dựng đất nước, khuyến khích đổi mới. Augustine còn đầu tư một lượng tài nguyên và tiền của cực lớn cho lĩnh vực quân sự, không ngừng tiến hành nghiên cứu khoa học, phát triển ngành nghiên cứu vũ khí quân sự thành ngành mũi nhọn lúc bấy giờ. Khi sức mạnh về kinh tế và quân sự của Đế Quốc dần được cải thiện, Đế Quốc càng ngày càng chiếm được nhiều lãnh thổ của Liên Bang hơn, chiến tranh cũng bước vào giai đoạn giằng co khốc liệt.
Giai đoạn giằng co giữa hai nước kéo dài bốn mươi năm, mãi cho tới năm thứ 3003 theo lịch Ngân Hà, cũng chính là ba mươi năm trước, một sự kiện có tính chất quan trọng bậc nhất trong lịch sử chiến tranh Ngân Hà đã xảy ra. Nguyên Soái quân Liên Bang lúc bấy giờ được nhân dân Liên Bang ca tụng là Quân Thần bất bại – Francois Riegel, trong lúc thống lĩnh quân tinh nhuệ của Liên Bang chống lại Đế Quốc thì bất ngờ làm phản, phản quốc theo địch, khiến hơn chục triệu quân Liên Bang gần như bị diệt sạch, thương vong vô số, Đế Quốc cũng nhờ đó mà dành thắng lợi trong trận chiến mang tính mấu chốt, được sử sách xưng là "Chiến dịch hành tinh tử vong". Sau trận chiến này, quân Liên Bang tổn thất nặng nề, dần rơi vào thế yếu, từ chủ động tấn công chuyển sang bị động phòng thủ, còn Đế Quốc cũng nhân cơ hội đó mở rộng lãnh thổ, từ từ nuốt gọn những nước thuộc địa của Liên Bang.
Có điều, chẳng phải người xưa có câu "lạc đà dù gầy vẫn lớn hơn ngựa" đó sao? Dù gì Liên Bang cũng là chính quyền lớn mạnh đã thống trị hệ Ngân hà suốt hơn ngàn năm, diện tích lãnh thổ rộng lớn, dân cư đông đúc. Đế Quốc chỉ là một thế lực mới trỗi dậy, cho dù thực lực quân sự có mạnh đến mức nào cũng khó mà chiếm được ưu thế trong khoảng thời gian ngắn, chiến tranh chưa tới hồi kết, chẳng ai dám đoán bừa thắng bại.
Cho dù chiến tranh giữa hai cường quốc liên miên không ngừng, phía biên giới gần như ngày nào cũng nổ ra vài trận chiến lớn nhỏ, nhưng tinh cầu Hải Văn thuộc chòm sao Thiên Cầm – thủ phủ của Liên Bang vẫn vô cùng yên bình êm đềm, không chịu chút ảnh hưởng nào từ chiến tranh vùng biên cương.
Trận tuyết đầu đông vừa dứt, bốn phía đều được sắc trắng bao phủ, lấp lánh ánh bạc, đẹp không sao tả xiết. Trên đường phố nhộn nhịp, có mấy đứa nhóc đang chơi trò đuổi bắt, người lớn thì vui vẻ chuẩn bị cho lễ mừng năm mới.
Nhưng lúc bấy giờ, văn phòng của cục trưởng cục tình báo Liên Bang lại đang xảy ra một cuộc cãi cọ chẳng hợp với không khí hài hòa ngoài kia.
Thư kí của cục trưởng cục tình báo Liên Bang – tiểu thư Avril liếc nhìn hai người đàn ông đang tranh luận kịch liệt bên trong phòng bằng đôi mắt màu nâu quyến rũ. Đoạn, cô quay đầu lại, ngáp một cái đầy lười biếng, dường như chẳng hứng thú gì với cuộc cãi cọ kia.
Avril chống má, lẩm bẩm:
– Ầy, cục trưởng đại nhân lại cãi nhau với trung tướng Arthur nữa rồi, rõ là chưa bao giờ ngài ấy thắng cuộc, tội gì mà phải tự rước khổ vào người thế nhỉ?
Quả nhiên, chưa tới năm phút sau, cánh cửa hợp kim titan "rầm" một tiếng, trung tướng Arthur Collins lạnh mặt bước ra.
Đôi mắt xinh đẹp của Avril lập tức bừng sáng, vờ lơ đãng kéo kéo cổ áo vốn đã rất thấp xuống dưới thêm chút nữa, lộ ra cả nửa bộ ngực mê người trắng ngần như tuyết, dịu dàng cất lời:
– Buổi sáng tốt lành, trung tướng đại nhân!
Arthur Collins – lực lượng nòng cốt của cục tình báo a.k.a trung tướng trẻ tuổi nhất Liên Bang! Mọi người còn đồn rằng y rất có khả năng sẽ là người kế nhiệm thượng tướng Otto trở thành cục trưởng tiếp theo của cục tình báo. Tốc độ thăng chức của y gần như có thể sánh ngang với phi thuyền vũ trụ nhanh nhất Liên Bang luôn rồi.
Thân phận đặc công của cục tình báo khiến Arthur càng trở nên thần bí hơn. Trên thực tế, cho dù là trong nội bộ cục tình báo Liên Bang, những người từng chính mắt nhìn thấy gương mặt thật của y cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay chứ nói gì tới người ngoài.
Sự thần bí của y càng khiến cho mọi người tò mò về y, nghe nói tuy rằng y chỉ là Beta, nhưng còn xuất sắc hơn phần lớn các Alpha khác, y anh dũng thiện chiến, thông minh mưu mẹo, đã từng nhiều lần vào sinh ra tử trong vùng địch, hoàn thành xuất sắc những nhiệm vụ tuyệt mật ít ai có thể làm được, y cống hiến vì Liên Bang, lập được vô số công lao.
Có người nói y cao hơn hai mét, cực kỳ khỏe mạnh; cũng có người nói ý thiên biến vạn hóa, giỏi thuật hóa trang; lại có người nói y cực kỳ xinh đẹp, đủ để khiến tất cả những sinh vật khác trong vũ trụ phải rung động.
Bởi vì những lời nói vô căn cứ này, không biết Arthur đã bị đồng nghiệp trong cục tình báo trêu chọc cười đùa bao nhiêu lần, y chỉ đành nhún nhún vai tỏ vẻ bất đắc dĩ. Là một đặc công, không lộ mặt nơi đông người, không tỏ ra nổi bật, chẳng lẽ không phải là những yêu cầu cơ bản nhất ư?
Thật chẳng biết sao lại có mấy lời đồn đại kiểu này nữa, nếu y thực sự trông nổi bần bật đến mức quỷ thần cũng sợ thì sao có thể hoàn thành những nhiệm vụ cơ mật kia chứ? Mấy lời đồn đại này cũng vô lý quá mức rồi!
Có điều cho dù thế nào đi nữa, khi quân hàm của Arthur càng ngày càng cao, chiến công càng ngày càng nhiều thì những lời đồn vô căn cứ ấy lại càng ngày càng quá đáng, bị xuyên tạc thành cả trăm ngàn phiên bản, lan rộng khắp cả Liên Bang.
Ánh mắt nóng bỏng của Avril hướng về phía Arthur, nụ cười trên mặt lại càng thêm quyến rũ. Là thư ký của cục tình báo Liên Bang, có thể nhìn thấy gương mặt thật sự của trung tướng Arthur, cô thấy may mắn của mình không phải dạng vừa đâu!
Còn vị trung tướng Arthur điên đảo chúng sinh trong truyền thuyết của chúng ta đang đứng thẳng người, cách cửa ba bước chân, y mặc một bộ quân trang trắng thuần theo tiêu chuẩn như tất cả những binh sĩ trong quân Liên Bang khác, bên trên quân hàm màu xanh lam là ba ngôi sao bạc lấp lánh, sáng chói như ánh mặt trời sau trận tuyết.
Thật ra trung tướng Arthur không hề xinh đẹp yêu nghiệt như lời đồn đại ngoài kia, nhưng ngoại hình của y có thể hấp dẫn mọi ánh nhìn. Gương mặt của y... Nên hình dung như nào nhỉ? Thực ra không hề đẹp tới mức khiến người khác choáng ngợp ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhưng lại khiến người ta cứ muốn nhìn mãi, mái tóc màu nâu sẫm mềm mại mượt mà, sống mũi cao thẳng, gương mặt với những đường cong hoàn mỹ, làn da trắng nõn, trắng hơn quân nhân bình thường rất nhiều. Mà thứ khiến người ta bị thu hút hơn cả là đôi mắt màu lục bích sâu không thấy đáy, tựa như chỉ cần khẽ liếc một cái thôi là sẽ lập tức bị sa chân vào.
Là một Beta, y chẳng hề cao lớn cường tráng, nhưng dáng người cân xứng, vai rộng eo nhỏ mông cong, đôi chân thon dài thẳng tắp được bao gọn trong quân phục màu trắng thuần của Liên Bang, đôi boots quân đội đen tuyền bao lấy đường cong bắp chân đẹp tuyệt của y. Avril còn thấy, lúc nào y cũng cẩn thận kín đáo, sơ mi cài tới tận cúc áo trên cùng, ôm chặt lấy cơ thể y, không lộ chút xíu da thịt nào ra ngoài luôn, khiến trong vẻ khí khái hào hùng còn toát lên cảm giác cấm dục.
Nói thật thì, khi quân nhân Liên Bang khoác lên quân trang màu trắng này, ai cũng rất anh tuấn đẹp trai, nhưng có thể khiến quân trang trông có vẻ vừa cấm dục lại vừa gợi cảm thế kia thì chắc hẳn chỉ có một mình trung tướng Arthur mà thôi, không hổ danh là nhân vật khiến đám Alpha phải ghen ghét đố kỵ, đám Beta ước ao sùng bái, đám Omega phải ngưỡng mộ say mê trong truyền thuyết mà.
Thư ký Avril của cục tình báo là một cô nàng Omega xinh đẹp, đám Alpha trong cục ngoài cục đều mê cô như điếu đổ, ấy vậy mà hiện giờ vị mỹ nhân này đang liếc mắt đưa tình nhìn trung tướng Arthur, có điều Arthur lại không để ý tới ẩn ý trong ánh mắt mỹ nhân, chỉ gật gật đầu với cô theo phép lịch sự rồi đi thẳng ra ngoài.
Avril thất vọng thấy rõ, buồn bực cắn cắn môi, trung tướng Arthur chỗ nào cũng tốt, chỉ có điều hơi... à không, là quá mức lạnh lùng, tuy rằng ngài ấy còn trẻ, nhưng cũng đã tới tuổi trưởng thành rồi mà, chẳng biết người như thế nào mới khiến ngài ấy để mắt tới nhỉ? Ầy...
Arthur hoàn toàn không biết đến nỗi băn khoăn trong lòng Avril, càng chẳng có tâm trạng nghĩ tới chuyện yêu đương, trong đầu y hãy còn quanh quẩn cuộc nói chuyện với cục trưởng cục tình báo Liên Bang – thượng tướng Liên Bang Otto.
– Cái gì cơ?! Cậu muốn dùng thuốc ngụy trang thành Omega, rồi tiếp cận Francois, lấy trộm tin tức tình báo và giết chết hắn ấy hả? Arthur, cậu điên rồi chắc?!
Sau khi nghe xong kế hoạch của y, phản ứng đầu tiên của thượng tướng Otto – vị lãnh đạo đáng thương của y là nổi trận lôi đình!
Phản ứng của thượng tướng khiến Arthur chẳng bất ngờ gì mấy, y đã quen với chuyện thỉnh thoảng thượng tướng sẽ có mấy phản ứng hơi quá (Phần lớn là do bị y chọc giận), hệt như rất nhiều lần trước đây, y chắc chắn sẽ thuyết phục được thượng tướng đồng ý với kế hoạch điên cuồng này của y.
Arthur giải thích với vẻ rất bình tĩnh:
– Tướng quân, tôi không bị điên, ngài hãy bình tĩnh một chút, nghe tôi giải thích đã. Mấy năm qua, chúng ta đã phái rất nhiều đặc công xuất sắc tới nước địch với mục đích tiếp cận Francois, dựng kế hoạch ám sát hắn, nhưng vẫn luôn tay trắng ra về, hy sinh những nhân tài được bồi dưỡng nhiều năm một cách vô ích. Francois là một kẻ vô cùng mưu mô đa nghi, vệ sĩ bên cạnh bảo vệ hắn kín đáo chặt chẽ đến không kẽ hở, hẳn là ngài rất rõ điều này. Ngài hãy cân nhắc thật cẩn thận, và rồi ngài sẽ phát hiện ra đây chính là cơ hội duy nhất của chúng ta!
Thượng tướng Otto thở dài một hơi, xoa xoa trán, nói:
- Ta biết vì Francois mà cục tình báo chúng ta đã tổn thất rất nhiều đặc công xuất sắc, nhưng điều này không có nghĩa là chúng ta phải cử cậu đi làm nhiệm vụ này.
- Thượng tướng, không phải tôi đang khoe khoang, nhưng chẳng lẽ hiện giờ trong cục tình báo còn đặc công nào xuất sắc hơn tôi nữa sao? Ngoài tôi ra, ai có thể gánh vác được nhiệm vụ gian khổ này chứ?
- Arthur...
Thượng tướng Otto vỗ vỗ vai y, khuyên nhủ với vẻ mặt chân thành:
- Cậu là phụ tá đắc lực nhất của ta, cũng là người kế nghiệp mà ta đã bồi dưỡng nhiều năm. Cậu cũng biết ta già rồi, vài năm sau sẽ xuất ngũ, tới lúc đó, vị trí cục trưởng cục tình báo Liên Bang sẽ là của cậu. Nếu vì kế hoạch điên rồ ấy mà mất đi cậu thì Liên Bang cũng sẽ tổn thất nặng nề!
Arthur vẫn rất bình thản, chỉ hỏi ngược lại:
- Thượng tướng, xin hỏi, giữa sự tồn vong của Liên Bang và an nguy của tôi thì cái nào quan trọng hơn?
- Đương nhiên là... Liên Bang quan trọng hơn rồi...
- Đúng vậy, thứ cho tôi nói thẳng, trận chiến kéo dài suốt trăm năm này đã khiến Liên Bang sức cùng lực kiệt, biết bao nhiêu quân nhân vô tội đã phải hy sinh tính mạng quý giá của mình, biết bao gia đình lâm vào cảnh nhà tan cửa nát. Trận chiến này kéo dài càng lâu, khả năng Liên Bang thất bại sẽ càng lớn, mà nhân vật mấu chốt ảnh hưởng tới trận chiến này chính là tên phản đồ Francois, hắn còn sống ngày nào thì Liên Bang khó lòng dành chiến thắng ngày đó!
Otto thở ra một tiếng đầy nặng nề, trong lòng ông biết lời Arthur nói hoàn toàn là sự thật, sau khi im lặng hồi lâu, ông lại hỏi:
- Cho dù cậu muốn tự mình ra tay đi chăng nữa thì tại sao lại muốn ngụy trang thành một Omega?
Arthur thấy thái độ dần tỏ vẻ thỏa hiệp của thượng tướng Otto, thầm thở phào nhẹ nhõm, y đáp:
- Thượng tướng, cuối cùng tôi cũng đã phát hiện ra đặc điểm chung của những đặc công bên ta phái tới nước địch: nếu không phải là Alpha thì cũng là những Beta cực kỳ xuất sắc, vậy nên cho dù bọn họ có ngụy trang như thế nào đi chăng nữa, kẻ địch vẫn sẽ cảnh giác cao độ với bọn họ, căn bản không cho bọn họ tiếp cận nhân vật quan trọng của Đế Quốc như Francois, thất bại là điều khó tránh khỏi. Thế nhưng nếu người chấp hành nhiệm vụ là một Omega thì mọi chuyện lại khác. Ai cũng biết Omega bẩm sinh yếu đuối, không hề có chút uy hiếp nào, bọn họ luôn có cảm giác thần phục và phụ thuộc vào Alpha. Nói trắng ra, Omega là công cụ sinh sản, chẳng ai ngờ rằng một Omega sẽ có sức uy hiếp lớn lao gì cả. Vì vậy, nếu ngụy trang thành Omega để tiếp cận Francois, chắc chắn tỉ lệ ám sát thành công sẽ cao hơn rất nhiều.
– Tuy lời cậu nói rất có lý, nhưng ta chỉ từng nghe chuyện Omega dùng thuốc ức chế để che dấu tin tức tố của mình, ngụy trang thành Beta chứ chưa từng nghe chuyện Beta có thể ngụy trang thành Omega. Cái thứ tin tức tố này là bẩm sinh đó, cậu tính thay đổi nó thế nào hả?
Arthur cười đáp:
- Nói tới mới thấy thật là trùng hợp, phòng nghiên cứu khoa học của tiến sĩ Glynn vừa chế tạo thành công một loại thuốc vô cùng đặc biệt; sau khi Beta dùng thuốc đó, trên cơ thể sẽ sinh ra tin tức tố Omega, tâm sinh lý cũng trở nên giống hệt như Omega. Ngài nói xem, chẳng phải ông trời cũng đang giúp chúng ta sao?
Sắc mặt thượng tướng Otto đầy vẻ kinh ngạc, lập tức gọi điện cho tiến sĩ Glynn, hỏi han kỹ càng về loại thuốc mới được điều chế ra này. Sau khi nhận được câu trả lời thuyết phục, ông cúp máy, sắc mặt nghiêm túc. Thượng tướng Otto lẳng lặng nhìn tuyết rơi trắng xóa ngoài cửa sổ, lặng người suy nghĩ, văn phòng cũng trở nên lặng lẽ lạ thường, Arthur vừa sốt ruột vừa lo lắng đợi câu trả lời của thượng tướng. Chợt, thượng tướng Otto chầm chậm quay lại, đôi mắt màu tro sắc bén nhìn y chằm chằm, hỏi:
- Cho tới bây giờ, cậu vẫn không thể bỏ được nút thắt về cái chết của cha cậu năm xưa, đúng không?
Đôi mắt lục bích của Arthur lập tức trở nên lạnh lùng, môi mím chặt thành đường thẳng, y siết chặt mười ngón tay, ánh mắt quật cường lóe lên vẻ thù hận không thể che giấu.
Sao y có thể quên đây? Trận chiến diễn ra vào ba mươi năm trước, nguyên soái Liên Bang Francois bất ngờ làm phản, phản quốc theo địch, khiến hơn chục triệu quân nhân Liên Bang phải bỏ mạng; mà cha của y, lúc đó là phó tham mưu trưởng – thượng tá Roman Collins đã không may hy sinh trong trận chiến này. Ông táng thân trong vũ trụ rộng lớn bao la, không bao giờ trở về được nữa.
Là một quân nhân, hi sinh vì nước không có gì đáng sợ, thậm chí còn được coi là vinh quang, nhưng điều nhục nhã là, cha của y không chết trên chiến trường, mà trở thành vật vô tội hi sinh khi tên chủ soái kia làm phản! Bảo sao y không đau lòng, không thù hận đây?
Thượng tướng Otto khẽ lắc đầu:
- Cậu bị thù hận che mờ mắt, đã mất đi sự tỉnh táo và lý trí, ta không thể đồng ý yêu cầu của cậu được!
Arthur tiến lên vài bước, quỳ một gối xuống trước mặt thượng tướng Otto, thành khẩn nói:
- Thượng tướng, thù giết cha không đội trời chung, sao tôi có thể nói quên là quên? Là một quân nhân, tôi không thể bảo vệ người dân nước mình, là một người con, tôi không thể báo thù cho cha mình, còn điều gì nhục nhã hơn nữa chăng? Nếu như vậy, tôi sống trên đời này còn ý nghĩa gì nữa? Tướng quân, xin ngài hãy đồng ý thỉnh cầu của tôi, tôi nhất định sẽ không khiến ngài thất vọng! Xin ngài hãy cho tôi một cơ hội thôi! Xin ngài đấy! Tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc, tôi lấy nhân cách mình ra bảo đảm điều đó!
Thượng tướng Otto nhìn vẻ mặt tha thiết của vị trung tướng trẻ, nghiêm túc hỏi:
- Arthur, thay đổi giới tính không phải là chuyện nhỏ, cậu có biết mình đang làm gì không hả? Thứ thuốc này chỉ mới vừa được nghiên cứu, chưa ai dám chắc hiệu quả của nó sẽ ra sao. Hơn nữa... một khi quyết định thay đổi giới tính thì không thể trở về giới tính cũ được nữa! Nói cách khác, cho dù kế hoạch của cậu thành công, sau này cũng rất khó có thể trở về làm một Beta. Tốt nhất cậu hãy suy nghĩ thật cẩn thận đi, ta không hi vọng sau này cậu sẽ hối hận vì quyết định hiện giờ của mình.
Sau khi nhân loại tiến hóa mấy chục ngàn năm, sáu giới tính mới dần hình thành: Nam giới Alpha, nữ giới Alpha, nam giới Beta, nữ giới Beta, nam giới Omega và nữ giới Omega. Trong ba nhóm giới tính lớn, số lượng Beta chiếm phần lớn, bọn họ có thể kết hợp với bất cứ giới tính nào mình muốn, thế hệ sau của bọn họ phần lớn là Beta. Alpha là tinh anh trong tinh anh, tố chất các phương diện đều xuất sắc hơn những giới tính còn lại, vào thời đại chiến tranh liên miên này, bọn họ gần như nắm giữ tất cả những chức vị quan trọng trong lĩnh vực quân sự và chính trị, cũng là lực lượng nòng cốt của xã hội. Còn Omega, bọn họ có số lượng ít nhất, thân mình thấp bé, thể lực yếu nhất, sẽ có kỳ phát tình rất rõ ràng, họ thường phải phụ thuộc vào Alpha mạnh mẽ để sinh tồn. Theo góc nhìn của xã hội, khi kết hợp với Alpha, bọn họ sẽ sinh ra những đứa trẻ có gen ưu tú.
Omega và Beta là hai giới tính hoàn toàn khác biệt, khi tới kỳ phát tình, Omega sẽ chẳng còn chút liêm sỉ hay lý trí gì hết, gần như có ngang ngửa một con người hoàn toàn không có tôn nghiêm. Mà Beta rất tự do, tuy tỉ lệ sinh sản khá thấp, nhưng bọn họ có quyền lựa chọn bất cứ giới tính nào để kết đối, là giới tính thoải mái không gò bó nhất trong ba kiểu giới tính lớn. Cho dù số lượng Omega rất ít, thuộc giới tính "quý hiếm", nhưng lại nhận được sự bảo vệ chặt chẽ của luật pháp Liên Bang, thậm chí còn có cả một hiệp hội bảo vệ Omega ra mặt bảo vệ quyền lợi của bọn họ, nhưng sự bao bọc hết sức ấy, xét trên phương diện nào đó phản ánh được địa vị xã hội thấp kém của bọn họ. Chẳng có Beta bình thường nào cam tâm tình nguyện từ bỏ giới tính của mình, trở thành một Omega không còn tôn nghiêm, chỉ có thể phụ thuộc vào Alpha cả.
Mà Arthur Collins, thân là quân nhân trẻ tuổi nhất, đồng thời là người có tiền đồ nhất Liên Bang, từ khi còn ở trường quân đội, y đã bộc lộ tài năng kinh người. Tuy là Beta nhưng tài năng quân sự của y không thua kém bất cứ một Alpha nào, xét trên phương diện nào đi chăng nữa thì y cũng không phải loại người bằng lòng thần phục dưới thân bất cứ kẻ nào khác. Cho dù kế hoạch ám sát thành công, y trở về Liên Bang một cách an toàn thì đường làm quan trong tương lai e rằng sẽ vì giới tính Omega mà bị phân biệt đối xử; lịch sử Liên Bang chưa bao giờ có lệ để Omega đảm nhiệm chức vị quan trọng như Thượng tướng.
- Hay là... ta cho cậu thêm ba ngày, để cậu suy xét cẩn thận lại nhé? – Thượng tướng Otto ngập ngừng hỏi.
- Không, không cần đâu ạ! Thượng tướng, ý tôi đã quyết, đây chính là quyết định của tôi, tuyệt đối sẽ không thay đổi!
Arthur đột nhiên đứng nghiêm, thân hình cao ngất như cây tùng, y dõng dạc nói từng tiếng:
- Khi nhập ngũ, tôi đã từng thề dưới quân kỳ, đời này kiếp này, mãi mãi trung thành với Liên Bang, bảo vệ gia đình, giữ gìn quốc gia, không tiếc hi sinh. Hiện giờ suy nghĩ trong lòng tôi vẫn chưa từng thay đổi, cho dù là thành công hay thất bại, sống hay chết, tôi mãi mãi không hối hận vì quyết định ngày hôm nay của mình!
Thượng tướng Otto đầu tóc bạc phơ đã sống mấy thế kỷ không khỏi sững sờ, ông nhìn thẳng vào cấp dưới mình ưng ý nhất hồi lâu. Cuối cùng ông thở dài, gật đầu một cách nặng nề.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Hệ thống quân hàm trong tác phẩm này:
Nguyên soái: Năm sao
Cấp tướng: Chuẩn tướng (1 sao), thiếu tướng (2 sao), trung tướng (3 sao), thượng tướng (4 sao)
Cấp tá: Thiếu tá, trung tá, thượng tá
Cấp úy: Thiếu úy, trung úy, thượng úy
Sĩ quan: Hạ sĩ, trung sĩ, thượng sĩ, trưởng quân sĩ
Binh sĩ: Tân binh, binh nhì, binh nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất