Chương 7: Omega phát tình
Edit: Michyo
Beta: Tịch, Đậu
Phil đang trong kỳ phát tình, sau khi bị hai Alpha động chạm thì phản ứng bản năng trỗi dậy, chẳng những không né tránh, trái lại còn hùa theo động tác của bọn chúng, chủ động dán sát thân mình vào Alpha, mở rộng đùi bày ra tư thế cầu hoan.
Tiếp theo thì chẳng cần phải nói, John khẽ gầm một tiếng, không nói hai lời liền banh rộng bắp đùi trắng nõn của Phil ra, chưa kịp cởi quần đã lôi cái thứ đã cứng ngắc hết mức kia, vọt thẳng vào hậu huyệt của Phil.
Ivan bị John nẫng tay trên, bực mình chửi Phil một câu: "Tiểu tiện hóa, mới đó mà đã không đợi được rồi sao?"
Nói rồi gã cũng cởi thắt lưng, cắm tính khí của mình vào trong miệng Phil, bắt cậu nhóc khẩu giao cho gã.
Ba người công khai biểu diễn một màn đầy kích thích như vậy trước mắt bao người, Omega trong phòng đều kinh ngạc tới ngẩn cả ra, ai nấy đều ngượng ngùng che mắt trốn vào chăn, chỉ riêng Emily bị bắt tới sớm nhất khe khẽ thở dài, ánh mắt lộ ra vẻ thương xót.
Trước kia Arthur là Beta, thường thức cơ bản với Omega tới kỳ động dục cũng là điều hiển nhiên, nhưng hoàn cảnh trưởng thành của y từ lớn đến bé không gần gũi với Omega, đối tượng bạn bè không phải là Alpha thì cũng là Beta, từng này tuổi rồi mới nhìn thấy dáng vẻ Omega khi phát tình ra sao, nhìn tình cảnh này, tam quan của y như bị đảo lộn hết cả.
Khi quyết định thay đổi giới tính, vứt bỏ thân phận Beta để trở thành Omega, y cứ tưởng rằng mình đã suy nghĩ thật kỹ rồi, nhưng mà, cảnh tượng trước mắt như giáng một đòn thật mạnh vào dây thần kinh mà y cứ ngỡ là kiên cường lắm của mình, khiến y có chút không thể tiếp thu nổi.
Phil, rõ ràng là một thiếu niên ngây thơ đơn thuần như vậy, lúc bình thường bị trêu chọc vài câu đã đỏ mặt xấu hổ, vậy mà khi tới kỳ phát tình lại như biến thành một người khác, đối mặt với hai tên đàn ông cưỡng ép mình quan hệ, chẳng những không chút chống cự giãy giụa, trái lại còn như một dâm phụ, cung phụng hầu hạ dưới thân hai Alpha cường tráng chẳng chút xấu hổ, liên tục vặn vẹo cơ thể, miệng không ngừng phát ra những tiếng thở dốc dâm loạn và tiếng thét sung sướng.
Lồng ngực Arthur phập phồng, y bỗng nhiên buồn nôn, tới giờ phút này, y mới hiểu ý nghĩa thực sự khi trở thành Omega là gì. Cơ thể y đã biến thành cơ thể của một Omega, hơn nữa tức tố trong cơ thể càng ngày càng phát triển, chẳng bao lâu nữa sẽ tiến tới kỳ phát tình đầu tiên. Cho dù sử dụng thuốc ức chế tức tố thì có thể gắng gượng được bao lâu chứ? Không thể tưởng tượng nổi, mộtngày nào đó y cũng sẽ giống như Phil, mất đi lý trí, nằm dưới thân một Alpha mà rên rỉ vặn vẹo một cách vô liêm sỉ, chỉ cần nghĩ tới điều đó thôi, y đã muốn nôn thốc nôn tháo!
Có thể là do Arthur thể hiện cảm xúc quá rõ ràng, Emily có hơi thương hại y, khẽ khuyên nhủ:"Nếu cảm thấy đau lòng thì hãy nhắm chặt mắt lại, đừng nhìn nữa. Kỳ phát tình của cậu nhóc ấy có lẽ sẽ kéo dài tới vài ngày tiếp, qua rồi sẽ ổn thôi, haiz, đây chính là số phận của Omega, không thể tránh được..."
Arthur rời tầm mắt khỏi ba người đang dây dưa không ngừng kia một cách đầy khó khăn, thấp giọng hỏi:"Chẳng phải bọn chúng tính mang chúng ta tới Trác Nhã tinh ư? Nếu tự ý đánh dấu Omega, khi trở về sao có thể báo cáo kết quả với cấp trên được chứ?" . đam mỹ hài
"Ha, ai nói bọn chúng sẽ đánh dấu cậu nhóc kia chứ?"
Emily cười lạnh đáp rồi nói tiếp với giọng căm giận:"Yên tâm, bọn chúng chỉ chơi đùa và phát tiết dục vọng trong cơ thể cậu nhóc kia chứ tuyệt đối không đánh dấu nhóc ấy đâu. Chỉ cần không đánh dấu, cậu nhóc vẫn là một Omega nguyên vẹn, vẫn có thể dùng để báo cáo kết quả với cấp trên, chia cho những Alpha khác của Đế Quốc. Quân Đế Quốc chỉ cần Omega để giải quyết dục vọng và làm công cụ sinh sản thôi, về phần suy nghĩ cảm nhận của Omega, bọn chúng cần đếch gì quan tâm chứ?!"
Arthur nhìn Emily với ánh mắt đồng tình, chắc hẳn trước kia, Omega nữ xinh đẹp này đã phải chịu nhiều cảnh tra tấn, cho nên mới rõ ràng mọi chuyện đến vậy? Arthur thở dài một hơi đầy nặng nề, bàn tay nắm chặt thành nắm đấm, Đế Quốc chết tiệt, sao có thể chà đạp lên nhân quyền tới mức đó?! Một ngày nào đó, các người nhất định sẽ bị tiêu diệt!
Mùi hương ngọt ngào ngày càng dày đặc trong không khí, tức tố mãnh liệt của Alpha và Omega khi kết hợp với nhau kích thích thần kinh của tất cả mọi người, ngay cả Arthur cũng kìm lòng không đậu mà có chút rung động, chứ đừng nói tới những Omega khác. Tuy phần lớn mọi người không dám chứng kiến cảnh ba người kia đang điên cuồng trong cơn men tình, nhưng hai má và đôi tai họ đều đã đỏ rực. Nếu tiếp tục như này nữa, e là sẽ có càng nhiều Omega bị kích thích dẫn tới phát tình sớm hơn dự kiến mất!
Arthur nhìn Phil đang bị hai Alpha đè chặt xuống đất, tùy ý xâm phạm cơ thể, sau khi biết cậu nhóc sẽ không gặp nguy hiểm gì về tính mạng thì dần dần từ bỏ ý định cứu người, hơn nữa, khi Omega tới kỳ phát tình mà không có người giúp giải quyết dục vọng thì cũng sẽ vô cùng khó chịu.
Đặc công Arthur mang sứ mạng quan trọng trên vai vừa mới chiến thắng tinh thần trọng nghĩa thì biến cố lại xảy ra. John đang kết hợp với Phil rõ là một gã Alpha có kinh nghiệm tình dục cực kỳ thiếu thốn, tính cách lại dễ kích động lỗ mãng, cho dù trước đó cấp trên đã cảnh cáo không được đánh dấu Omega, nhưng dưới sự khống chế của ham muốn bản năng, khoái cảm cuồn cuộn khi kết hợp với Omega khiến gã chẳng còn tâm trí để suy nghĩ những thứ khác, gã há miệng cắn lên gáy của Phil, chính thức đánh dấu cậu!
Ivan cực kỳ kinh ngạc, lập tức cho gã một cái bạt tai:"Cậu điên à?! Chẳng phải trung úy đã nói không được đánh dấu Omega sao?!"
John đang đắm chìm trong dục vọng, cộng thêm kích thích quá độ, gã bắn vào trong cơ thể Phil, rồi chán nản rút tính khí ra, vẻ mặt hoang mang mờ mịt.
"Fuck! Cái đồ t*ng trùng thượng não! Thật sự không chịu nổi cậu!" – Ivan chỉ thẳng vào mũi John, mắng xối xả.
"Vậy... Vậy bây giờ phải làm sao?" – John hỏi, mặt mày xám ngoét như đưa đám.
Omega một khi bị đánh dấu, trong cơ thể sẽ tồn tại hơi thở của Alpha đó trong khoảng thời gian rất dài, một khi bị quân đội Đế Quốc phát hiện, chắc chắn sẽ bị xử lý theo luật.
Bỗng nhiên, cánh cửa lớn bị đá văng ra kêu cái "rầm", trung úy khoác quân phục đen như mực bước vào, hơi thở cực kỳ lạnh lùng, nhìn khắp đám Omega đang sợ sệt một lượt rồi liếc John mặt mũi tái mét với vẻ ghét bỏ, gã chỉ vào Phil đang nằm gục dưới đất, lạnh lùng ra lệnh:
"Ném nó ra bên ngoài"
"Ném nó ra bên ngoài!"
Trung úy ra lệnh rõ ràng, lạnh băng, chẳng chút tình cảm, tựa như thứ gã muốn vất đi là đồ vật vô tri vô giác chứ không phải là một con người vẫn đang sống sờ sờ.
Ai nấy đều bị sự vô tình của tên trung úy dọa sợ, Arthur cố gắng nén lửa giận lại bùng lên xuống. Đúng lúc này, có tiếng khóc lóc van xin bỗng vang lên từ ngoài cửa:
"Trưởng quan, xin đừng mà! Thằng bé vẫn còn là một đứa bé, xin ngài hãy tha cho nó!"
Chẳng biết từ lúc nào, dì Lisa đã xông vào, ôm chặt lấy chân trung úy, khóc lóc cầu xin gã tha cho Phil.
Ánh mắt trung úy trở nên lạnh băng, đáy lòng Arthur đáy lòng chợt lạnh, nhưng y chưa kịp làm gì thì đã thấy thân hình đầy đặn của thím Lisa bị trung úy tung cước đá bay ra ngoài, đầu bà đập thẳng lên cánh cửa kim loại cứng rắn, máu tươi tung tóe, hai mắt bà trợn trắng, run rẩy vài cái rồi hoàn toàn bất động.
Trái tim Arthur đau đớn khôn cùng, dì Lisa, người phụ nữ có đôi mắt dịu dàng hệt như mẹ, người mỉm cười thân thiện xoa xoa đầu y, người làm bánh nướng xốp ngon lành đủ vị, người khiến y cảm thấy ấm áp dịu dàng như người thân... đã bị giết chết rồi! Quân giết người, quả thực không thể tha thứ!
Lửa giận trong lòng Arthur bùng lên, nhưng lý trí của y thì ngày càng tỉnh táo. Là quân nhân đã trải qua huấn luyện nghiêm ngặt, y nhanh chóng hạ kết luận, trong ba tên quân nhân Alpha này, người có sức chiến đấu mạnh nhất chính là gã trung úy vô tình kia. Người xưa có câu, "bắt giặt phải bắt vua trước", y phải nhanh chóng hạ gã trước rồi mới diệt trừ hai tên còn lại.
Nhưng muốn hạ gục trung úy cũng chẳng phải chuyện dễ dàng, là một Alpha cường tráng, bản thân gã đã có sức chiến đấu không thể xem thường, nhưng thứ có sức uy hiếp nhất chính là cây súng laser "Đôi cánh của gió" được gã dắt ở bên hông, Arthur tính toán khoảng cách giữa mình và gã, y không chắc liệu mình có thể hạ gục gã trước khi gã rút cây súng kia ra không.
Hiện giờ, Phil nằm trên sàn nhà, sắc mặt ửng hồng, khóc lóc nức nở, lần phát tình kế tiếp lại tới rồi, Ivan bị quyến rũ tới mức mụ mị đầu óc, mặt dày xin xỏ trung úy:
"Trưởng quan, tuy không thể giữ lại tên nhóc này, nhưng tốt xấu gì cũng để tôi vui vẻ một lần được không ạ? Sau đó tôi sẽ ném nó ra ngoài, nếu không tôi sẽ..."
Trung úy nhìn lướt qua đũng quần gồ lên của Ivan, trả lời với vẻ mất kiên nhẫn:
"Vậy nhanh lên chút đi!"
Vào lúc bọn chúng nói chuyện, Arthur cũng đã nghĩ xong kế hoạch, y bỗng nhiên xé rách quần áo của mình, miệng phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào quyến rũ:
"A... Ưm... Nóng quá... ư... Khó chịu quá đi mất..."
Vừa rồi ba người kia điên cuồng giao hoan khiến tức tố trong cả căn phòng lâm vào trạng thái hỗn loạn, bị tức tố ảnh hưởng nên Omega này lập tức tới kỳ phát tình sớm hơn bình thường, đây là suy nghĩ như lẽ tất nhiên trong đầu mọi người.
Lúc này, Ivan và John đang quấn lấy Phil, trong cả khoang tàu chỉ còn lại một mình trung úy "rảnh rỗi", gã hơi do dự rồi nhanh chóng bước về phía Arthur.
Arthur hé miệng thở dốc, quần áo lộn xộn không đầy đủ khiến nửa lồng ngực trắng như ngọc lộ ra, đôi mắt ngập nước màu lục nhìn trung úy với vẻ đầy khát vọng.
Tên trung úy Đế Quốc lạnh lùng vô tình này rõ ràng đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc để chống lại tức tố Omega trong kỳ phát tình, nhưng đối mặt với một Omega có đôi mắt xanh lục ngập nước xinh đẹp như phỉ thúy và hơi thở ngọt ngào mê người, trái tim gã khẽ run lên.
Arthur chỉ đợi có vậy, cả người y vọt lên như báo săn, chiếc đồng hồ trắng bạc trên cổ tay phát ra ánh sáng nhàn nhạt, bắn ra sợi kim loại hợp kim mảnh như sợi tóc, cuốn chặt lấy cái cổ của trung úy, hai tay y siết chặt sợi tơ, kéo mạnh, sợi kim loại sắc bén lập tức cắt đứt cổ họng đối phương, máu tươi phun ra như suối, trung úy chưa kịp thốt ra tiếng nào đã trợn trắng mắt đi đời nhà ma.
Không để hai tên quân nhân còn lại kịp phản ứng, Arthur nhanh chóng rút "Đôi cánh của gió" trên hông trung úy ra, động tác nhắm thẳng, bắn chuẩn cực kỳ gọn gàng lưu loát, còn thành thạo hơn cả sát thủ chuyên nghiệp!
Arthur chỉ dùng mười giây ngắn ngủi đã giải quyết xong ba quân nhân Alpha mạnh mẽ trước con mắt trợn tròn của những người còn lại, tốc độ nhanh chóng đến mức khiến người ta không kịp trở tay.
Ngân Hồ sung sướng reo lên:
"Thiên sứ bóng đêm, chào mừng cậu quay trở lại!"
Beta: Tịch, Đậu
Phil đang trong kỳ phát tình, sau khi bị hai Alpha động chạm thì phản ứng bản năng trỗi dậy, chẳng những không né tránh, trái lại còn hùa theo động tác của bọn chúng, chủ động dán sát thân mình vào Alpha, mở rộng đùi bày ra tư thế cầu hoan.
Tiếp theo thì chẳng cần phải nói, John khẽ gầm một tiếng, không nói hai lời liền banh rộng bắp đùi trắng nõn của Phil ra, chưa kịp cởi quần đã lôi cái thứ đã cứng ngắc hết mức kia, vọt thẳng vào hậu huyệt của Phil.
Ivan bị John nẫng tay trên, bực mình chửi Phil một câu: "Tiểu tiện hóa, mới đó mà đã không đợi được rồi sao?"
Nói rồi gã cũng cởi thắt lưng, cắm tính khí của mình vào trong miệng Phil, bắt cậu nhóc khẩu giao cho gã.
Ba người công khai biểu diễn một màn đầy kích thích như vậy trước mắt bao người, Omega trong phòng đều kinh ngạc tới ngẩn cả ra, ai nấy đều ngượng ngùng che mắt trốn vào chăn, chỉ riêng Emily bị bắt tới sớm nhất khe khẽ thở dài, ánh mắt lộ ra vẻ thương xót.
Trước kia Arthur là Beta, thường thức cơ bản với Omega tới kỳ động dục cũng là điều hiển nhiên, nhưng hoàn cảnh trưởng thành của y từ lớn đến bé không gần gũi với Omega, đối tượng bạn bè không phải là Alpha thì cũng là Beta, từng này tuổi rồi mới nhìn thấy dáng vẻ Omega khi phát tình ra sao, nhìn tình cảnh này, tam quan của y như bị đảo lộn hết cả.
Khi quyết định thay đổi giới tính, vứt bỏ thân phận Beta để trở thành Omega, y cứ tưởng rằng mình đã suy nghĩ thật kỹ rồi, nhưng mà, cảnh tượng trước mắt như giáng một đòn thật mạnh vào dây thần kinh mà y cứ ngỡ là kiên cường lắm của mình, khiến y có chút không thể tiếp thu nổi.
Phil, rõ ràng là một thiếu niên ngây thơ đơn thuần như vậy, lúc bình thường bị trêu chọc vài câu đã đỏ mặt xấu hổ, vậy mà khi tới kỳ phát tình lại như biến thành một người khác, đối mặt với hai tên đàn ông cưỡng ép mình quan hệ, chẳng những không chút chống cự giãy giụa, trái lại còn như một dâm phụ, cung phụng hầu hạ dưới thân hai Alpha cường tráng chẳng chút xấu hổ, liên tục vặn vẹo cơ thể, miệng không ngừng phát ra những tiếng thở dốc dâm loạn và tiếng thét sung sướng.
Lồng ngực Arthur phập phồng, y bỗng nhiên buồn nôn, tới giờ phút này, y mới hiểu ý nghĩa thực sự khi trở thành Omega là gì. Cơ thể y đã biến thành cơ thể của một Omega, hơn nữa tức tố trong cơ thể càng ngày càng phát triển, chẳng bao lâu nữa sẽ tiến tới kỳ phát tình đầu tiên. Cho dù sử dụng thuốc ức chế tức tố thì có thể gắng gượng được bao lâu chứ? Không thể tưởng tượng nổi, mộtngày nào đó y cũng sẽ giống như Phil, mất đi lý trí, nằm dưới thân một Alpha mà rên rỉ vặn vẹo một cách vô liêm sỉ, chỉ cần nghĩ tới điều đó thôi, y đã muốn nôn thốc nôn tháo!
Có thể là do Arthur thể hiện cảm xúc quá rõ ràng, Emily có hơi thương hại y, khẽ khuyên nhủ:"Nếu cảm thấy đau lòng thì hãy nhắm chặt mắt lại, đừng nhìn nữa. Kỳ phát tình của cậu nhóc ấy có lẽ sẽ kéo dài tới vài ngày tiếp, qua rồi sẽ ổn thôi, haiz, đây chính là số phận của Omega, không thể tránh được..."
Arthur rời tầm mắt khỏi ba người đang dây dưa không ngừng kia một cách đầy khó khăn, thấp giọng hỏi:"Chẳng phải bọn chúng tính mang chúng ta tới Trác Nhã tinh ư? Nếu tự ý đánh dấu Omega, khi trở về sao có thể báo cáo kết quả với cấp trên được chứ?" . đam mỹ hài
"Ha, ai nói bọn chúng sẽ đánh dấu cậu nhóc kia chứ?"
Emily cười lạnh đáp rồi nói tiếp với giọng căm giận:"Yên tâm, bọn chúng chỉ chơi đùa và phát tiết dục vọng trong cơ thể cậu nhóc kia chứ tuyệt đối không đánh dấu nhóc ấy đâu. Chỉ cần không đánh dấu, cậu nhóc vẫn là một Omega nguyên vẹn, vẫn có thể dùng để báo cáo kết quả với cấp trên, chia cho những Alpha khác của Đế Quốc. Quân Đế Quốc chỉ cần Omega để giải quyết dục vọng và làm công cụ sinh sản thôi, về phần suy nghĩ cảm nhận của Omega, bọn chúng cần đếch gì quan tâm chứ?!"
Arthur nhìn Emily với ánh mắt đồng tình, chắc hẳn trước kia, Omega nữ xinh đẹp này đã phải chịu nhiều cảnh tra tấn, cho nên mới rõ ràng mọi chuyện đến vậy? Arthur thở dài một hơi đầy nặng nề, bàn tay nắm chặt thành nắm đấm, Đế Quốc chết tiệt, sao có thể chà đạp lên nhân quyền tới mức đó?! Một ngày nào đó, các người nhất định sẽ bị tiêu diệt!
Mùi hương ngọt ngào ngày càng dày đặc trong không khí, tức tố mãnh liệt của Alpha và Omega khi kết hợp với nhau kích thích thần kinh của tất cả mọi người, ngay cả Arthur cũng kìm lòng không đậu mà có chút rung động, chứ đừng nói tới những Omega khác. Tuy phần lớn mọi người không dám chứng kiến cảnh ba người kia đang điên cuồng trong cơn men tình, nhưng hai má và đôi tai họ đều đã đỏ rực. Nếu tiếp tục như này nữa, e là sẽ có càng nhiều Omega bị kích thích dẫn tới phát tình sớm hơn dự kiến mất!
Arthur nhìn Phil đang bị hai Alpha đè chặt xuống đất, tùy ý xâm phạm cơ thể, sau khi biết cậu nhóc sẽ không gặp nguy hiểm gì về tính mạng thì dần dần từ bỏ ý định cứu người, hơn nữa, khi Omega tới kỳ phát tình mà không có người giúp giải quyết dục vọng thì cũng sẽ vô cùng khó chịu.
Đặc công Arthur mang sứ mạng quan trọng trên vai vừa mới chiến thắng tinh thần trọng nghĩa thì biến cố lại xảy ra. John đang kết hợp với Phil rõ là một gã Alpha có kinh nghiệm tình dục cực kỳ thiếu thốn, tính cách lại dễ kích động lỗ mãng, cho dù trước đó cấp trên đã cảnh cáo không được đánh dấu Omega, nhưng dưới sự khống chế của ham muốn bản năng, khoái cảm cuồn cuộn khi kết hợp với Omega khiến gã chẳng còn tâm trí để suy nghĩ những thứ khác, gã há miệng cắn lên gáy của Phil, chính thức đánh dấu cậu!
Ivan cực kỳ kinh ngạc, lập tức cho gã một cái bạt tai:"Cậu điên à?! Chẳng phải trung úy đã nói không được đánh dấu Omega sao?!"
John đang đắm chìm trong dục vọng, cộng thêm kích thích quá độ, gã bắn vào trong cơ thể Phil, rồi chán nản rút tính khí ra, vẻ mặt hoang mang mờ mịt.
"Fuck! Cái đồ t*ng trùng thượng não! Thật sự không chịu nổi cậu!" – Ivan chỉ thẳng vào mũi John, mắng xối xả.
"Vậy... Vậy bây giờ phải làm sao?" – John hỏi, mặt mày xám ngoét như đưa đám.
Omega một khi bị đánh dấu, trong cơ thể sẽ tồn tại hơi thở của Alpha đó trong khoảng thời gian rất dài, một khi bị quân đội Đế Quốc phát hiện, chắc chắn sẽ bị xử lý theo luật.
Bỗng nhiên, cánh cửa lớn bị đá văng ra kêu cái "rầm", trung úy khoác quân phục đen như mực bước vào, hơi thở cực kỳ lạnh lùng, nhìn khắp đám Omega đang sợ sệt một lượt rồi liếc John mặt mũi tái mét với vẻ ghét bỏ, gã chỉ vào Phil đang nằm gục dưới đất, lạnh lùng ra lệnh:
"Ném nó ra bên ngoài"
"Ném nó ra bên ngoài!"
Trung úy ra lệnh rõ ràng, lạnh băng, chẳng chút tình cảm, tựa như thứ gã muốn vất đi là đồ vật vô tri vô giác chứ không phải là một con người vẫn đang sống sờ sờ.
Ai nấy đều bị sự vô tình của tên trung úy dọa sợ, Arthur cố gắng nén lửa giận lại bùng lên xuống. Đúng lúc này, có tiếng khóc lóc van xin bỗng vang lên từ ngoài cửa:
"Trưởng quan, xin đừng mà! Thằng bé vẫn còn là một đứa bé, xin ngài hãy tha cho nó!"
Chẳng biết từ lúc nào, dì Lisa đã xông vào, ôm chặt lấy chân trung úy, khóc lóc cầu xin gã tha cho Phil.
Ánh mắt trung úy trở nên lạnh băng, đáy lòng Arthur đáy lòng chợt lạnh, nhưng y chưa kịp làm gì thì đã thấy thân hình đầy đặn của thím Lisa bị trung úy tung cước đá bay ra ngoài, đầu bà đập thẳng lên cánh cửa kim loại cứng rắn, máu tươi tung tóe, hai mắt bà trợn trắng, run rẩy vài cái rồi hoàn toàn bất động.
Trái tim Arthur đau đớn khôn cùng, dì Lisa, người phụ nữ có đôi mắt dịu dàng hệt như mẹ, người mỉm cười thân thiện xoa xoa đầu y, người làm bánh nướng xốp ngon lành đủ vị, người khiến y cảm thấy ấm áp dịu dàng như người thân... đã bị giết chết rồi! Quân giết người, quả thực không thể tha thứ!
Lửa giận trong lòng Arthur bùng lên, nhưng lý trí của y thì ngày càng tỉnh táo. Là quân nhân đã trải qua huấn luyện nghiêm ngặt, y nhanh chóng hạ kết luận, trong ba tên quân nhân Alpha này, người có sức chiến đấu mạnh nhất chính là gã trung úy vô tình kia. Người xưa có câu, "bắt giặt phải bắt vua trước", y phải nhanh chóng hạ gã trước rồi mới diệt trừ hai tên còn lại.
Nhưng muốn hạ gục trung úy cũng chẳng phải chuyện dễ dàng, là một Alpha cường tráng, bản thân gã đã có sức chiến đấu không thể xem thường, nhưng thứ có sức uy hiếp nhất chính là cây súng laser "Đôi cánh của gió" được gã dắt ở bên hông, Arthur tính toán khoảng cách giữa mình và gã, y không chắc liệu mình có thể hạ gục gã trước khi gã rút cây súng kia ra không.
Hiện giờ, Phil nằm trên sàn nhà, sắc mặt ửng hồng, khóc lóc nức nở, lần phát tình kế tiếp lại tới rồi, Ivan bị quyến rũ tới mức mụ mị đầu óc, mặt dày xin xỏ trung úy:
"Trưởng quan, tuy không thể giữ lại tên nhóc này, nhưng tốt xấu gì cũng để tôi vui vẻ một lần được không ạ? Sau đó tôi sẽ ném nó ra ngoài, nếu không tôi sẽ..."
Trung úy nhìn lướt qua đũng quần gồ lên của Ivan, trả lời với vẻ mất kiên nhẫn:
"Vậy nhanh lên chút đi!"
Vào lúc bọn chúng nói chuyện, Arthur cũng đã nghĩ xong kế hoạch, y bỗng nhiên xé rách quần áo của mình, miệng phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào quyến rũ:
"A... Ưm... Nóng quá... ư... Khó chịu quá đi mất..."
Vừa rồi ba người kia điên cuồng giao hoan khiến tức tố trong cả căn phòng lâm vào trạng thái hỗn loạn, bị tức tố ảnh hưởng nên Omega này lập tức tới kỳ phát tình sớm hơn bình thường, đây là suy nghĩ như lẽ tất nhiên trong đầu mọi người.
Lúc này, Ivan và John đang quấn lấy Phil, trong cả khoang tàu chỉ còn lại một mình trung úy "rảnh rỗi", gã hơi do dự rồi nhanh chóng bước về phía Arthur.
Arthur hé miệng thở dốc, quần áo lộn xộn không đầy đủ khiến nửa lồng ngực trắng như ngọc lộ ra, đôi mắt ngập nước màu lục nhìn trung úy với vẻ đầy khát vọng.
Tên trung úy Đế Quốc lạnh lùng vô tình này rõ ràng đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc để chống lại tức tố Omega trong kỳ phát tình, nhưng đối mặt với một Omega có đôi mắt xanh lục ngập nước xinh đẹp như phỉ thúy và hơi thở ngọt ngào mê người, trái tim gã khẽ run lên.
Arthur chỉ đợi có vậy, cả người y vọt lên như báo săn, chiếc đồng hồ trắng bạc trên cổ tay phát ra ánh sáng nhàn nhạt, bắn ra sợi kim loại hợp kim mảnh như sợi tóc, cuốn chặt lấy cái cổ của trung úy, hai tay y siết chặt sợi tơ, kéo mạnh, sợi kim loại sắc bén lập tức cắt đứt cổ họng đối phương, máu tươi phun ra như suối, trung úy chưa kịp thốt ra tiếng nào đã trợn trắng mắt đi đời nhà ma.
Không để hai tên quân nhân còn lại kịp phản ứng, Arthur nhanh chóng rút "Đôi cánh của gió" trên hông trung úy ra, động tác nhắm thẳng, bắn chuẩn cực kỳ gọn gàng lưu loát, còn thành thạo hơn cả sát thủ chuyên nghiệp!
Arthur chỉ dùng mười giây ngắn ngủi đã giải quyết xong ba quân nhân Alpha mạnh mẽ trước con mắt trợn tròn của những người còn lại, tốc độ nhanh chóng đến mức khiến người ta không kịp trở tay.
Ngân Hồ sung sướng reo lên:
"Thiên sứ bóng đêm, chào mừng cậu quay trở lại!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất