Chương 2
Khi đó, Hạ Phỉ đã 28 tuổi mà vẫn cà lơ phất phơ, đừng nói là đối tượng kết hôn, ngay cả yêu đương đứng đắn còn không có, chỉ là có chút mập mờ với một omega gọi là Ninh Tất.
Nói về chuyện yêu đương tình yêu, một là tự nguyện, cái gọi là vừa gặp đã yêu, hai là bị động, gọi là lâu ngày sinh tình, Hạ Phỉ và Ninh Tất thuộc loại thứ hai.
Ninh Tất là khách quen quán bar của Khôn Tử, thường xuyên qua lại, sau khi đến nhiều thì trở nên thân thuộc, dưới sự gán ghép của bạn bè, hắn và Ninh Tất thành ra rất thân với nhau.
Kết hợp pheromone là một quá trình trước khi kết hôn, thời điểm khi đang yêu đương, hãy tự đi lấy một bản báo cáo từ bệnh viện sẽ cho bạn biết hai người có hợp nhau hay không, và mức độ phù hợp là bao nhiêu. Tình yêu là một cái duyên, nhưng mức độ pheromone cũng rất quan trọng.
Đại khái tình yêu như nước chảy bèo trôi, vừa vặn lúc đó hắn gặp được Ninh Tất, Ninh Tất tính cách mềm nhũn lại đúng loại hình Hạ Phỉ thích. Hai người rất nhanh liền ở chung một chỗ, về việc có thích người này hay không, Hạ Phỉ cũng khó mà nói ra được.
Lúc đó Ninh Tất rất muốn hắn nhanh chóng quyết định mối quan hệ này, đáng tiếc Hạ Phỉ còn chơi chưa chán, hắn cảm giác hiện tại mà kết hôn vẫn là quá nhanh. Tính tình hắn vẫn còn chút trẻ con, kết hôn thì đúng là không chịu trách nhiệm nổi.
Hai người ý kiến bất hòa, chỉ có thể mỗi người một ngả.
Chính hắn đối với Ninh Tất là cảm giác nửa tỉnh nửa mê. Nhưng cuộc chia tay vẫn khiến Hạ Phỉ cảm thấy phiền muộn. Yêu và kết hôn vốn dĩ là điều rất thiêng liêng, đôi khi nó là cả cuộc đời, vì vậy hãy để hôn nhân thuận theo tự nhiên. Điều mà Hạ Phỉ mới luôn theo đuổi.
Hạ Phỉ đang chìm đắm trong nỗi đau thất tình tìm cho mình một khách sạn suối nước nóng, hắn muốn thư giãn, vừa đặt hành lý xuống, chuẩn bị đi ra ngoài, chợt ngửi thấy một mùi thơm ngát, phảng phất đâu đó, đủ quyến rũ. Lôi kéo linh hồn con người ta.
Hạ Phỉ có thể chắc chắn rằng đây là mùi của pheromone, nhưng hắn lại không thể nói ra được đó là hương vị gì.
Trong đầu hắn một mảnh mờ mịt, người đã bất tri bất giác đi đến cửa phòng, thuận tay mở cửa, nhìn quanh bốn phía cố gắng tìm chủ nhân của mùi pheromone này, nhưng tiếc rằng hành lang không có một bóng người.
Hạ Phỉ hơi lúng túng trước sự kích thích đột ngột của pheromone, hắn không biết làm sao đứng giữa phòng nhìn xung quanh một vòng.
Hắn không để ý lắm khi đặt khách sạn. Khách sạn này được mệnh danh là khách sạn tình lữ, trong phòng có rất nhiều đồ đạc loè loẹt, ngoài ra còn có suối nước nóng bên ngoài cửa sổ kính trong suốt. Hắn không mang ai đến đây cả, thật đáng tiếc, chỗ này rất tình thú cho mấy đôi uyên ương.
Hạ Phỉ không định ngồi đây xoắn xuýt nữa, hắn đứng dậy đi ra ngoài, nhân tiện nhét chút gì đó vào bụng, vừa bước ra khỏi phòng, mùi pheromone quen thuộc đã xộc vào mặt hắn.
Nếu như hương vị lúc đầu là tươi mát tao nhã, mùi hương lúc này lại đầy uy hiếp, tựa như cây tiên thảo mọc trên vách núi đá, cô đơn lẻ loi hơn phân nửa cuộc đời, cuối cùng cũng đợi được nhân duyên, thời điểm nở rộ, hoàn toàn bày biện hết vẻ đẹp ra cho đối phương.
Mùi vị trong trẻo nhưng lạnh lùng nhiều hơn là nhiệt tình, có một bàn tay vô hình cuốn chặt lôi kéo người đi không tha.
Đây là mùi vị của hormone, bản chất nguyên thủy nhất được phóng thích, có omega đang phát tình.
Mặc kệ mùi pheromone có bao nhiêu mê người, Hạ Phỉ vẫn còn bảo trì một tia tỉnh táo, omega phát tình trong khách sạn tình lữ chắc chắn đều có người phụ trách rồi.
Sở dĩ có thể kích thích đến hắn, đơn giản là độ phù hợp pheromone quá cao, hắn đứng tại chỗ phiền toái một hồi liền muốn tạm thời rời khỏi nơi này một lát.
Hắn bước nhanh về phía cuối hành lang, mùi pheromone giống như một móng vuốt ma trảo, quấn lấy hắn, vừa đi ngang qua một cái cửa phòng, cửa phòng cũng đúng lúc bị mở ra.
Mùi pheromone đập vào mặt làm cho Hạ Phỉ sửng sốt, omega trong cửa bị kỳ phát tình tra tấn đến mặt mũi đỏ bừng, tóc mái trên trán ướt đẫm, kính gọng vàng trượt xuống chóp mũi, bên trong là một đôi mắt thâm thúy. Hạ Phỉ thấy chiếc áo sơ mi trắng như tuyết của cậu ấy đã bị nhàu nát, cúc áo trên ngực bị bung ra mấy cúc.
Hơi nóng trong phòng cũng theo đó tràn ra, bao trùm lấy Hạ Phỉ.
Omega đang thở hổn hển kịch liệt, mỗi hơi thở đều kèm theo mùi vị pheromone nồng nặc, trong không khí thoang thoảng mùi rỉ sắt của máu tươi, ý chí của alpha trong khoảnh khắc đó liền tan rã.
Hạ Phỉ ngó nghiêng tìm nguồn gốc của mùi máu tươi, anh nhìn xuống và thấy đầu ngón tay của omega đang nhỏ máu.
"Cậu...." Hạ Phỉ đi không được, ở lại cũng không xong.
Omega cảm nhận được hương vị của alpha, anh vươn bàn tay đẫm máu muốn chạm vào alpha xa lạ, đáng tiếc là anh còn chưa chạm vào cơ thể đối phương, đầu gối mềm nhũn, thuận thế trượt xuống đất.
“Này!” Hạ Phỉ phản ứng lại, vô thức mà kéo người đó vào trong lòng, trong đầu hắn nháo nhào như hồ dán, người trong tay hắn giống như một củ khoai nóng phỏng tay, khiến Hạ Phỉ không biết làm gì cho phải.
Hắn không kịp suy nghĩ nhiều, Ôm lấy omega tiến vào gian phòng, "Cậu..."
Trên bàn trong phòng có mảnh thủy tinh do thuốc ức chế bị vỡ để lại, đây có lẽ là nguyên nhân khiến tay omega bị chảy máu, omega mang theo thuốc ức chế chắc chắn là không có alpha theo cùng.
Hạ Phỉ cuối cùng cũng minh mẫn lại, đặt omega lên giường, "Tôi giúp cậu... Tôi sẽ giúp cậu gọi bác sĩ..."
Omega không cho hắn cơ hội đứng dậy, anh thuận thế ôm lấy cổ Hạ Phỉ, đôi môi nóng ướt của anh hôn dọc theo cần cổ đến yết hầu của Hạ Phỉ hít lấy, cái này cũng không thể gọi là hôn được. Omega không có quy luật gì gặm cắn loạn xạ, lập tức trên cổ Hạ Phỉ để lại mấy dấu răng.
“Tê” Hạ Phỉ không khỏi hít sâu một hơi, “Đệch!"
Con người cũng chỉ là một loài động vật, không thể nào cự tuyệt được sự cám dỗ của kỳ phát tình, thuận theo và thoải mái là bản năng của con người.
Hạ Phỉ không phải cái gì là chính nhân quân tử, cũng không phải là Liễu Hạ Huệ. Chỉ với một chút thân mật này đã khiến hắn hoàn toàn phải tước súng đầu hàng.
Bản năng của alpha là chinh phục, bản năng của Hạ Phỉ là không cho phép omega làm càn, hắn đem người ấn vào trong chăn, cúc cuối cùng của sơ mi cũng không chịu nổi sự giằng co.
.........
Bờ ngực phẳng mịn của Omega lộ ra, núm vú đỏ tươi lên xuống theo nhịp thở của omega.
"Ừmm..." nước mắt của omega khẽ động, dưới khúc xạ của thấu kính, có chút lạnh lùng pha lẫn lẳng lơ.
Pheromone đột ngột xuất hiện và giao hoà, cho dù là alpha có làm bằng sắt, cũng chỉ có thể tước khí giới đầu hàng.
Hạ Phỉ trong đầu trắng xoá một mảnh, phác họa ra thân thể xinh đẹp của omega trong đôi mắt đỏ hằn tơ máu, hắn không tự chủ được bất giác vuốt ve ngực của omega, xúc cảm trơn mịn khiến huyết mạch trong lòng bàn tay Hạ Phỉ đập loạn.
Hắn không biết omega trước mặt là ai, nhưng lại có ý niệm cuồng vọng như vũ bão, trong đầu hắn hiện lên suy nghĩ muốn xé omega này thành từng mảnh.
Omega hoàn toàn không có ý cự tuyệt, ngược lại còn làm ra rất nhiều cử chỉ mờ ám nhiệt tình.
"Xoẹt" một tiếng, Hạ Phỉ đem áo sơ mi xé xuống, omega mặt mũi đỏ hồng, chỉ còn lại có một đôi mắt hơi lạnh.
Thời điểm bọn họ cởi quần, theo bản năng, dương v*t nóng bỏng khai mở thông đạo nóng ẩm của omega.
Khoang sinh sản đóng chặt mở ra một đường nhỏ trong thời kỳ phát tình, Hạ Phỉ xông vào không một chút khuếch trương, lung tung đâm tới.
Omega giật nảy mình, kéo thật chặt ga trải giường dưới thân, há miệng kêu gào, đau đến quên cả hô hấp, thẳng đến khi bị nghẹn lại, mặt đỏ bừng, omega mới thở hổn hển.
Tính khí khủng khiếp hung hăng đỉnh vào khoang sinh sản mà không có sự đồng ý của bất kỳ ai. Khi quy đầu chạm vào mảnh đất cực lạc đó, dâm dịch tuôn ra từ chỗ sâu nhất nhất tưới lên dương v*t của Hạ Phỉ.
"Mẹ kiếp..." Hạ Phỉ ngoại trừ chửi tục cũng không biết phải nói gì thêm.
Omega trong thời kỳ phát tình quá nóng bỏng, cho dù tính cách lạnh lùng đến đâu, cũng có thể trở thành tiểu dâm đãng.
Trong phòng nóng nực, tiếng nhạc chuông chặt chẽ làm gián đoạn động tác của hai người, Hạ Phỉ do dự tìm điện thoại di động, một giây phút dừng lại khiến Omega vô cùng sốt ruột, anh ôm lấy cổ Hạ Phỉ, nâng nâng cằm, muốn được Hạ Phỉ hôn.
Hạ Phỉ vội vàng liếc qua, trong đầu hắn còn không kịp nhớ được cái tên "Ninh Tất", hắn nhanh chóng tắt máy, đè lại omega xuống giường.
Trong huyệt đạo không có bất kỳ rào cản nào, hậu huyệt của omega nhiệt tình, quấn chặt lấy dương v*t của Hạ Phỉ, đem hắn phun ra nuốt vào, rất nhanh khiến cho đầu gối Hạ Phỉ sướng đến phát run.
Omega ôm hắn một trận sờ loạn, những ngón tay dính máu lướt qua mũi và miệng Hạ Phỉ, mùi máu đã kích thích triệt để dã thú lao ra ngoài, hắn nắm lấy đầu ngón tay của Omega, đem máu hút hết vào trong miệng
Cảm giác đau đớn nơi đầu ngón tay khiến omega không khỏi rên rỉ, "A...ưm..."
Thanh âm của omega có chút lạnh, không hiểu sao lại lộ ra một tia vô tội, nhưng cũng không ảnh hưởng đến vẻ quyến rũ của nó, đây là một đóa hoa cao lãnh, ai cũng chỉ có thể đứng từ xa nhìn. Hạ Phỉ lưu manh khốn kiếp này lại chiếm được món lời rất lớn, đem người cả trong lẫn ngoài đều vấy bẩn.
Trận ái tình này đến quá mức đột ngột, sau một trăm lần đâm vào, bụng của Hạ Phỉ bắt đầu co giật dữ dội, khoang sinh sản cảm thấy alpha biến hoá, quấn chặt lấy dương v*t alpha, cố gắng để lại bằng chứng rằng alpha đã từng đi vào.
Không ai nghĩ đến hậu quả của lần làm tình này mà không có biện pháp bảo vệ, hai người từ lâu đã không còn biết cái gì là hậu quả, Hạ Phỉ đem người lật nằm ở trên giường, chính mình nằm đè lên omega mảnh khảnh.
Mùi hương tỏa ra từ sau gáy thật quyến rũ, từng phút từng giây dụ dỗ Hạ Phỉ đánh dấu vĩnh viễn omega trước mặt, bản năng này hắn cũng vô pháp cự tuyệt, dưới những cú đâm liên tục, hắn căng cứng bụng dưới, mắt đỏ ngầu. dương v*t đem ra thứ nước nhớp nháp từ hậu huyệt chảy xuống dọc theo khe mông của omega.
Hạ Phỉ hai mắt đỏ lên, hắn cắn lên vị trí của tuyến thể, tin tức tố không ngừng rót vào cơ thể omega, khoái cảm bị chinh phục này truyền đến quá mãnh liệt, omega dưới thân không còn chỗ phản kháng.
"Haa... a..." Hạ Phỉ thở dốc, lúc xuất tinh giọng điệu dần dần thay đổi, hai tay ôm lấy omega eo thon, bàn tay to ôm lấy omega xoa xoa dương v*t tinh xảo, lòng bàn tay nhanh chóng một mảnh nóng ẩm.
Kết hợp quá mức sung sướng, đêm đó hai người bọn họ lăn từ trên giường xuống suối nước nóng, Omega kêu đến mức cổ họng khàn khàn, hậu huyệt một mảnh lầy lội, Hạ Phỉ vẫn không chịu buông tha cho anh.
Sáng sớm hôm sau, Omega thức dậy trước Hạ Phỉ, ngơ ngác nhìn đống hỗn độn trên giường, tóc mái che trên trán, câu đầu tiên nhìn thấy Hạ Phỉ nói, "Anh là ai?"
Hạ Phỉ vốn đang hưởng thụ cả một đêm tuyệt trần bỗng nhiên bị ném vào hầm băng, còn chưa kịp thích ứng, giọng điệu lạnh lùng của Omega với người đêm qua hoàn toàn là hai người khác biệt.
Câu nói đầu tiên sau một đêm lăn giường thế mà lại là “Anh là ai?” Người da mặt dày như Hạ Phỉ cũng thấy mặt nóng lên, còn có thể là ai nữa? Hắn còn không phải là đối tượng tình một đêm của người ta sao.
Không phải Hạ Phỉ chưa từng tình một đêm, mà là mấy lần đó đã được chuẩn bị từ trước, đêm qua bọn họ coi như ngoài ý muốn, không ai ép ai, nhưng tệ là khả năng kiềm chế của hắn quá kém nên đã vô tình đánh dấu người ta vĩnh viễn. Mà lại còn đúng kỳ phát tình, tỉ lệ mang thai rất cao, giống như việc đứng trên đất chơi ném tiền xu vậy.
Hạ Phỉ chỉ đơn giản giúp người kia nhớ lại quá khứ ngày hôm qua, omega lạnh nhạt biểu hiện dần dần trở nên phức tạp, cuối cùng nhìn chằm chằm dưới đất không nói một lời.
“Cái kia…Tôi tên là… Hạ Phỉ, Tên em là gì?” Omega nói quá ít, khóc cũng chẳng buồn khóc, cũng không cuồng loạn, chỉ có con ngươi trống rỗng đứng một bên bối rối.
Omega ngẩng đầu cùng Hạ Phỉ đối mặt, sau nửa ngày rồi mới lên tiếng, "Tạ Thư Diễn."
Hạ Phỉ rất ham chơi, nhưng hắn biết mình phải có trách nhiệm, hắn không thể bảo Tạ Thư Diễn rửa sạch vết tích mà hắn đã làm, hắn muốn để Tạ Thư Diễn quyết định, cái này Hạ Phỉ không thể tự ý làm bậy.
"Tôi..." Hạ Phỉ vừa mở miệng, nhưng đã bị tiếng gõ cửa cắt ngang, một giọng nói từ ngoài cửa truyền đến, "Diễn Diễn, con dậy chưa? Có khá hơn chút nào không?"
Hạ Phỉ đang định hỏi đó là ai, Tạ Thư Diễn nhìn hắn không rời, "2 ba của tôi."
“Hả?” Hạ Phỉ đời này chưa từng nghĩ mình bị bắt gian tại giường, không phải, là bị chính ba người ta bắt được chân tướng. “Tại sao ba của em lại đến khách sạn tình lữ?"
Tạ Thư Diễn hiển nhiên bình tĩnh hơn hắn, không nhanh không chậm nói: "Tôi đến đây với 2 ba của tôi."
Hạ Phỉ hiện tại không muốn quản ai tới cùng ai, luống cuống tay chân đứng lên mặc quần "Làm sao bây giờ?"
Trong khoảng thời gian ngắn như vậy, bất quá hắn có thu dọn căn phòng như thế nào thì vẫn tràn đầy mùi vị của kích tình.
“Không biết.” Tạ Thư Diễn cũng đứng dậy mặc quần áo vào.
“Không biết?” Hạ Phỉ nóng nảy, vừa quay đầu lại, thì thấy có đồ vật chảy ra từ giữa hai chân Tạ Thư Diễn, cảm tức giận trong lòng lập tức tắt ngấm. Trên mặt nóng lên, đầu lưỡi xoắn hết vào nhau. “Tôi... tôi... em... chúng ta... như vậy, ba của em. có tiếp thu được không? "
Tạ Thư Diễn kéo quần lên, bình thản nói: "Không tiếp thu được."
Phụ thân ở ngoài cửa hiển nhiên đang sốt ruột, "Diễn Diễn?"
Hai người thậm chí còn không có chuẩn bị, quần áo xộc xệch, vội vàng mở cửa, ngoài cửa, hai người cha của Tạ Thư Diễn sửng sốt khi nhìn thấy Hạ Phỉ xa lạ, sau đó họ cảm thấy có điều gì đó không ổn, trên người con trai đầy pheromone mùi thuốc lá bạc hà. Cả gian phòng khí tức mập mờ. Sáng sớm mà đã xuất hiện một alpha trong phòng con trai mình.
"Đây... Đây là..." Cha alpha kinh ngạc đến mức không nói được lời nào, vẫn là ba omega lên tiếng.
Tạ Thư Diễn sao có thể nói dối, miệng há ra nhưng lại ngậm vào, Hạ Phỉ ở một bên gấp đến độ cổ họng nóng ran, đầu óc nhanh chóng xoay chuyển, "Cháu... Cháu là Diễn Diễn... bạn trai, vâng, là bạn trai."
Hai phụ thân nhìn alpha trước mặt nghi hoặc, ba omega lẩm bẩm nói: "Nhưng mà... lúc trước Diễn Diễn nói là không có bạn trai, nên ta cùng cha nó mới dẫn đi ra ngoài thư giãn..."
Đây là hậu quả của việc hai người không thống nhất được lời nói, Hạ Phỉ nào biết có nhiều lỗ hổng đến vậy, cũng may là hắn có năng lực chém gió, nhanh chóng mở miệng. "Bọn cháu... lúc trước cãi nhau... em ấy giận cháu..."
Hiển nhiên, ba omega vẫn không tin, liền hỏi con trai: "Thật sao? Diễn Diễn."
Tạ Thư Diễn nghiêng đầu không biết phải làm sao nhìn Hạ Phỉ, anh đã lớn như vậy nhưng chưa bao giờ nói dối người trong nhà, hiện tại không nghĩ ra được một cái cớ tốt hơn, chỉ đành dùng lời nhăng cuội này, "Vâng."
“Mấy đứa cũng không thể như này được!” cha Alpha còn chưa lên tiếng rốt cuộc nhịn không được, đầu ngón tay run rẩy chỉ vào hai người, “Còn chưa kết hôn đâu!" đúng là đồi phong bại tục mà*
(*) Lối sống suy đồi, xấu xa làm mất hết thuần phong mỹ tục của dân tộc và gia phong lễ giáo. (Kiểu như ăn cơm trước kẻng, ăn kem trước cổng ấy =))))
Tạ Thư Diễn bất quá nói phụ thân không thể tiếp nhận, đúng là còn nghiêm trọng hơn hắn tưởng tượng, trực tiếp đánh dấu đối phương, nhưng điều mà cha Alpha quan tâm, chắc là do bọn họ chưa kết hôn mà đã lên giường.
Có thể hiểu được mấy lão nhân tư tưởng phong kiến. Hạ Phỉ trong đầu đảo loạn một vòng, cũng không suy nghĩ mà nói: "Cũng có ý định kết hôn... nhưng sợ hai vị lão trưởng không chấp nhận được nên không cho cháu đến thăm. Đây là lý do tại sao em ấy cãi nhau với cháu."
Cha Tạ nhìn chằm chằm Hạ Phỉ một hồi, cuối cùng quyết định việc xấu trong nhà không thể để bên ngoài nghe được, "Vào trong rồi nói."
Vài giờ sau đó là khoảng thời gian khó khăn nhất trong cuộc đời của Hạ Phỉ. Cha Tạ Thư Diễn ngồi trong phòng, thái độ coi là ôn hoà đối Hạ Phỉ đặt câu hỏi
"Cậu tên là gì? Làm cái gì? Trong nhà còn có ai? Cha mẹ cậu làm nghề gì?"
Hạ Phỉ chỉ có thể thành thật thật trả lời: "Chú, cháu là Hạ Phỉ, cháu tự kinh doanh một quán rượu, là con một trong nhà, còn bố mẹ cháu cũng kinh doanh một tiệm trà."
Cha Tạ cả một quá trình đều xụ mặt, đối với Hạ Phỉ chính là một nghìn một vạn cái không hài lòng. Quán rượu và quán trà là nơi tụ tập đủ hạng người trên trời dưới đất. Hạ Phỉ à, bên trong "Kẻ Cướp"* chính là chữ "Phỉ"* này. Tạ Thư Diễn nhà ông từ nhỏ đã ngoan ngoãn nghe lời. Chắc chắn là do tiểu hỗn tử này làm hư.
(*) - Kẻ cướp: 匪气 - Fěi qì
- Hạ Phỉ: 贺斐 - Hè fěi
Tên Phỉ của anh công và kẻ cướp đều có bộ 非 này =))))
Hạ Phỉ không nghĩ tới thời điểm, cha Tạ đối với hắn dù thế nào cũng không hài lòng, đem hôn sự của hắn và Tạ Thư Diễn định ra sẵn trong vài giờ ngắn ngủi, hơn nữa còn liên lạc với cha mẹ hắn.
Hắn càng không nghĩ tới là phải đính hôn. Cảm giác giống như bị mời phụ huynh đến trường hồi còn đi học vậy.
...
Mong mọi người ủng hộ nhee ????♀️
3/10/2020
#NTT
Nói về chuyện yêu đương tình yêu, một là tự nguyện, cái gọi là vừa gặp đã yêu, hai là bị động, gọi là lâu ngày sinh tình, Hạ Phỉ và Ninh Tất thuộc loại thứ hai.
Ninh Tất là khách quen quán bar của Khôn Tử, thường xuyên qua lại, sau khi đến nhiều thì trở nên thân thuộc, dưới sự gán ghép của bạn bè, hắn và Ninh Tất thành ra rất thân với nhau.
Kết hợp pheromone là một quá trình trước khi kết hôn, thời điểm khi đang yêu đương, hãy tự đi lấy một bản báo cáo từ bệnh viện sẽ cho bạn biết hai người có hợp nhau hay không, và mức độ phù hợp là bao nhiêu. Tình yêu là một cái duyên, nhưng mức độ pheromone cũng rất quan trọng.
Đại khái tình yêu như nước chảy bèo trôi, vừa vặn lúc đó hắn gặp được Ninh Tất, Ninh Tất tính cách mềm nhũn lại đúng loại hình Hạ Phỉ thích. Hai người rất nhanh liền ở chung một chỗ, về việc có thích người này hay không, Hạ Phỉ cũng khó mà nói ra được.
Lúc đó Ninh Tất rất muốn hắn nhanh chóng quyết định mối quan hệ này, đáng tiếc Hạ Phỉ còn chơi chưa chán, hắn cảm giác hiện tại mà kết hôn vẫn là quá nhanh. Tính tình hắn vẫn còn chút trẻ con, kết hôn thì đúng là không chịu trách nhiệm nổi.
Hai người ý kiến bất hòa, chỉ có thể mỗi người một ngả.
Chính hắn đối với Ninh Tất là cảm giác nửa tỉnh nửa mê. Nhưng cuộc chia tay vẫn khiến Hạ Phỉ cảm thấy phiền muộn. Yêu và kết hôn vốn dĩ là điều rất thiêng liêng, đôi khi nó là cả cuộc đời, vì vậy hãy để hôn nhân thuận theo tự nhiên. Điều mà Hạ Phỉ mới luôn theo đuổi.
Hạ Phỉ đang chìm đắm trong nỗi đau thất tình tìm cho mình một khách sạn suối nước nóng, hắn muốn thư giãn, vừa đặt hành lý xuống, chuẩn bị đi ra ngoài, chợt ngửi thấy một mùi thơm ngát, phảng phất đâu đó, đủ quyến rũ. Lôi kéo linh hồn con người ta.
Hạ Phỉ có thể chắc chắn rằng đây là mùi của pheromone, nhưng hắn lại không thể nói ra được đó là hương vị gì.
Trong đầu hắn một mảnh mờ mịt, người đã bất tri bất giác đi đến cửa phòng, thuận tay mở cửa, nhìn quanh bốn phía cố gắng tìm chủ nhân của mùi pheromone này, nhưng tiếc rằng hành lang không có một bóng người.
Hạ Phỉ hơi lúng túng trước sự kích thích đột ngột của pheromone, hắn không biết làm sao đứng giữa phòng nhìn xung quanh một vòng.
Hắn không để ý lắm khi đặt khách sạn. Khách sạn này được mệnh danh là khách sạn tình lữ, trong phòng có rất nhiều đồ đạc loè loẹt, ngoài ra còn có suối nước nóng bên ngoài cửa sổ kính trong suốt. Hắn không mang ai đến đây cả, thật đáng tiếc, chỗ này rất tình thú cho mấy đôi uyên ương.
Hạ Phỉ không định ngồi đây xoắn xuýt nữa, hắn đứng dậy đi ra ngoài, nhân tiện nhét chút gì đó vào bụng, vừa bước ra khỏi phòng, mùi pheromone quen thuộc đã xộc vào mặt hắn.
Nếu như hương vị lúc đầu là tươi mát tao nhã, mùi hương lúc này lại đầy uy hiếp, tựa như cây tiên thảo mọc trên vách núi đá, cô đơn lẻ loi hơn phân nửa cuộc đời, cuối cùng cũng đợi được nhân duyên, thời điểm nở rộ, hoàn toàn bày biện hết vẻ đẹp ra cho đối phương.
Mùi vị trong trẻo nhưng lạnh lùng nhiều hơn là nhiệt tình, có một bàn tay vô hình cuốn chặt lôi kéo người đi không tha.
Đây là mùi vị của hormone, bản chất nguyên thủy nhất được phóng thích, có omega đang phát tình.
Mặc kệ mùi pheromone có bao nhiêu mê người, Hạ Phỉ vẫn còn bảo trì một tia tỉnh táo, omega phát tình trong khách sạn tình lữ chắc chắn đều có người phụ trách rồi.
Sở dĩ có thể kích thích đến hắn, đơn giản là độ phù hợp pheromone quá cao, hắn đứng tại chỗ phiền toái một hồi liền muốn tạm thời rời khỏi nơi này một lát.
Hắn bước nhanh về phía cuối hành lang, mùi pheromone giống như một móng vuốt ma trảo, quấn lấy hắn, vừa đi ngang qua một cái cửa phòng, cửa phòng cũng đúng lúc bị mở ra.
Mùi pheromone đập vào mặt làm cho Hạ Phỉ sửng sốt, omega trong cửa bị kỳ phát tình tra tấn đến mặt mũi đỏ bừng, tóc mái trên trán ướt đẫm, kính gọng vàng trượt xuống chóp mũi, bên trong là một đôi mắt thâm thúy. Hạ Phỉ thấy chiếc áo sơ mi trắng như tuyết của cậu ấy đã bị nhàu nát, cúc áo trên ngực bị bung ra mấy cúc.
Hơi nóng trong phòng cũng theo đó tràn ra, bao trùm lấy Hạ Phỉ.
Omega đang thở hổn hển kịch liệt, mỗi hơi thở đều kèm theo mùi vị pheromone nồng nặc, trong không khí thoang thoảng mùi rỉ sắt của máu tươi, ý chí của alpha trong khoảnh khắc đó liền tan rã.
Hạ Phỉ ngó nghiêng tìm nguồn gốc của mùi máu tươi, anh nhìn xuống và thấy đầu ngón tay của omega đang nhỏ máu.
"Cậu...." Hạ Phỉ đi không được, ở lại cũng không xong.
Omega cảm nhận được hương vị của alpha, anh vươn bàn tay đẫm máu muốn chạm vào alpha xa lạ, đáng tiếc là anh còn chưa chạm vào cơ thể đối phương, đầu gối mềm nhũn, thuận thế trượt xuống đất.
“Này!” Hạ Phỉ phản ứng lại, vô thức mà kéo người đó vào trong lòng, trong đầu hắn nháo nhào như hồ dán, người trong tay hắn giống như một củ khoai nóng phỏng tay, khiến Hạ Phỉ không biết làm gì cho phải.
Hắn không kịp suy nghĩ nhiều, Ôm lấy omega tiến vào gian phòng, "Cậu..."
Trên bàn trong phòng có mảnh thủy tinh do thuốc ức chế bị vỡ để lại, đây có lẽ là nguyên nhân khiến tay omega bị chảy máu, omega mang theo thuốc ức chế chắc chắn là không có alpha theo cùng.
Hạ Phỉ cuối cùng cũng minh mẫn lại, đặt omega lên giường, "Tôi giúp cậu... Tôi sẽ giúp cậu gọi bác sĩ..."
Omega không cho hắn cơ hội đứng dậy, anh thuận thế ôm lấy cổ Hạ Phỉ, đôi môi nóng ướt của anh hôn dọc theo cần cổ đến yết hầu của Hạ Phỉ hít lấy, cái này cũng không thể gọi là hôn được. Omega không có quy luật gì gặm cắn loạn xạ, lập tức trên cổ Hạ Phỉ để lại mấy dấu răng.
“Tê” Hạ Phỉ không khỏi hít sâu một hơi, “Đệch!"
Con người cũng chỉ là một loài động vật, không thể nào cự tuyệt được sự cám dỗ của kỳ phát tình, thuận theo và thoải mái là bản năng của con người.
Hạ Phỉ không phải cái gì là chính nhân quân tử, cũng không phải là Liễu Hạ Huệ. Chỉ với một chút thân mật này đã khiến hắn hoàn toàn phải tước súng đầu hàng.
Bản năng của alpha là chinh phục, bản năng của Hạ Phỉ là không cho phép omega làm càn, hắn đem người ấn vào trong chăn, cúc cuối cùng của sơ mi cũng không chịu nổi sự giằng co.
.........
Bờ ngực phẳng mịn của Omega lộ ra, núm vú đỏ tươi lên xuống theo nhịp thở của omega.
"Ừmm..." nước mắt của omega khẽ động, dưới khúc xạ của thấu kính, có chút lạnh lùng pha lẫn lẳng lơ.
Pheromone đột ngột xuất hiện và giao hoà, cho dù là alpha có làm bằng sắt, cũng chỉ có thể tước khí giới đầu hàng.
Hạ Phỉ trong đầu trắng xoá một mảnh, phác họa ra thân thể xinh đẹp của omega trong đôi mắt đỏ hằn tơ máu, hắn không tự chủ được bất giác vuốt ve ngực của omega, xúc cảm trơn mịn khiến huyết mạch trong lòng bàn tay Hạ Phỉ đập loạn.
Hắn không biết omega trước mặt là ai, nhưng lại có ý niệm cuồng vọng như vũ bão, trong đầu hắn hiện lên suy nghĩ muốn xé omega này thành từng mảnh.
Omega hoàn toàn không có ý cự tuyệt, ngược lại còn làm ra rất nhiều cử chỉ mờ ám nhiệt tình.
"Xoẹt" một tiếng, Hạ Phỉ đem áo sơ mi xé xuống, omega mặt mũi đỏ hồng, chỉ còn lại có một đôi mắt hơi lạnh.
Thời điểm bọn họ cởi quần, theo bản năng, dương v*t nóng bỏng khai mở thông đạo nóng ẩm của omega.
Khoang sinh sản đóng chặt mở ra một đường nhỏ trong thời kỳ phát tình, Hạ Phỉ xông vào không một chút khuếch trương, lung tung đâm tới.
Omega giật nảy mình, kéo thật chặt ga trải giường dưới thân, há miệng kêu gào, đau đến quên cả hô hấp, thẳng đến khi bị nghẹn lại, mặt đỏ bừng, omega mới thở hổn hển.
Tính khí khủng khiếp hung hăng đỉnh vào khoang sinh sản mà không có sự đồng ý của bất kỳ ai. Khi quy đầu chạm vào mảnh đất cực lạc đó, dâm dịch tuôn ra từ chỗ sâu nhất nhất tưới lên dương v*t của Hạ Phỉ.
"Mẹ kiếp..." Hạ Phỉ ngoại trừ chửi tục cũng không biết phải nói gì thêm.
Omega trong thời kỳ phát tình quá nóng bỏng, cho dù tính cách lạnh lùng đến đâu, cũng có thể trở thành tiểu dâm đãng.
Trong phòng nóng nực, tiếng nhạc chuông chặt chẽ làm gián đoạn động tác của hai người, Hạ Phỉ do dự tìm điện thoại di động, một giây phút dừng lại khiến Omega vô cùng sốt ruột, anh ôm lấy cổ Hạ Phỉ, nâng nâng cằm, muốn được Hạ Phỉ hôn.
Hạ Phỉ vội vàng liếc qua, trong đầu hắn còn không kịp nhớ được cái tên "Ninh Tất", hắn nhanh chóng tắt máy, đè lại omega xuống giường.
Trong huyệt đạo không có bất kỳ rào cản nào, hậu huyệt của omega nhiệt tình, quấn chặt lấy dương v*t của Hạ Phỉ, đem hắn phun ra nuốt vào, rất nhanh khiến cho đầu gối Hạ Phỉ sướng đến phát run.
Omega ôm hắn một trận sờ loạn, những ngón tay dính máu lướt qua mũi và miệng Hạ Phỉ, mùi máu đã kích thích triệt để dã thú lao ra ngoài, hắn nắm lấy đầu ngón tay của Omega, đem máu hút hết vào trong miệng
Cảm giác đau đớn nơi đầu ngón tay khiến omega không khỏi rên rỉ, "A...ưm..."
Thanh âm của omega có chút lạnh, không hiểu sao lại lộ ra một tia vô tội, nhưng cũng không ảnh hưởng đến vẻ quyến rũ của nó, đây là một đóa hoa cao lãnh, ai cũng chỉ có thể đứng từ xa nhìn. Hạ Phỉ lưu manh khốn kiếp này lại chiếm được món lời rất lớn, đem người cả trong lẫn ngoài đều vấy bẩn.
Trận ái tình này đến quá mức đột ngột, sau một trăm lần đâm vào, bụng của Hạ Phỉ bắt đầu co giật dữ dội, khoang sinh sản cảm thấy alpha biến hoá, quấn chặt lấy dương v*t alpha, cố gắng để lại bằng chứng rằng alpha đã từng đi vào.
Không ai nghĩ đến hậu quả của lần làm tình này mà không có biện pháp bảo vệ, hai người từ lâu đã không còn biết cái gì là hậu quả, Hạ Phỉ đem người lật nằm ở trên giường, chính mình nằm đè lên omega mảnh khảnh.
Mùi hương tỏa ra từ sau gáy thật quyến rũ, từng phút từng giây dụ dỗ Hạ Phỉ đánh dấu vĩnh viễn omega trước mặt, bản năng này hắn cũng vô pháp cự tuyệt, dưới những cú đâm liên tục, hắn căng cứng bụng dưới, mắt đỏ ngầu. dương v*t đem ra thứ nước nhớp nháp từ hậu huyệt chảy xuống dọc theo khe mông của omega.
Hạ Phỉ hai mắt đỏ lên, hắn cắn lên vị trí của tuyến thể, tin tức tố không ngừng rót vào cơ thể omega, khoái cảm bị chinh phục này truyền đến quá mãnh liệt, omega dưới thân không còn chỗ phản kháng.
"Haa... a..." Hạ Phỉ thở dốc, lúc xuất tinh giọng điệu dần dần thay đổi, hai tay ôm lấy omega eo thon, bàn tay to ôm lấy omega xoa xoa dương v*t tinh xảo, lòng bàn tay nhanh chóng một mảnh nóng ẩm.
Kết hợp quá mức sung sướng, đêm đó hai người bọn họ lăn từ trên giường xuống suối nước nóng, Omega kêu đến mức cổ họng khàn khàn, hậu huyệt một mảnh lầy lội, Hạ Phỉ vẫn không chịu buông tha cho anh.
Sáng sớm hôm sau, Omega thức dậy trước Hạ Phỉ, ngơ ngác nhìn đống hỗn độn trên giường, tóc mái che trên trán, câu đầu tiên nhìn thấy Hạ Phỉ nói, "Anh là ai?"
Hạ Phỉ vốn đang hưởng thụ cả một đêm tuyệt trần bỗng nhiên bị ném vào hầm băng, còn chưa kịp thích ứng, giọng điệu lạnh lùng của Omega với người đêm qua hoàn toàn là hai người khác biệt.
Câu nói đầu tiên sau một đêm lăn giường thế mà lại là “Anh là ai?” Người da mặt dày như Hạ Phỉ cũng thấy mặt nóng lên, còn có thể là ai nữa? Hắn còn không phải là đối tượng tình một đêm của người ta sao.
Không phải Hạ Phỉ chưa từng tình một đêm, mà là mấy lần đó đã được chuẩn bị từ trước, đêm qua bọn họ coi như ngoài ý muốn, không ai ép ai, nhưng tệ là khả năng kiềm chế của hắn quá kém nên đã vô tình đánh dấu người ta vĩnh viễn. Mà lại còn đúng kỳ phát tình, tỉ lệ mang thai rất cao, giống như việc đứng trên đất chơi ném tiền xu vậy.
Hạ Phỉ chỉ đơn giản giúp người kia nhớ lại quá khứ ngày hôm qua, omega lạnh nhạt biểu hiện dần dần trở nên phức tạp, cuối cùng nhìn chằm chằm dưới đất không nói một lời.
“Cái kia…Tôi tên là… Hạ Phỉ, Tên em là gì?” Omega nói quá ít, khóc cũng chẳng buồn khóc, cũng không cuồng loạn, chỉ có con ngươi trống rỗng đứng một bên bối rối.
Omega ngẩng đầu cùng Hạ Phỉ đối mặt, sau nửa ngày rồi mới lên tiếng, "Tạ Thư Diễn."
Hạ Phỉ rất ham chơi, nhưng hắn biết mình phải có trách nhiệm, hắn không thể bảo Tạ Thư Diễn rửa sạch vết tích mà hắn đã làm, hắn muốn để Tạ Thư Diễn quyết định, cái này Hạ Phỉ không thể tự ý làm bậy.
"Tôi..." Hạ Phỉ vừa mở miệng, nhưng đã bị tiếng gõ cửa cắt ngang, một giọng nói từ ngoài cửa truyền đến, "Diễn Diễn, con dậy chưa? Có khá hơn chút nào không?"
Hạ Phỉ đang định hỏi đó là ai, Tạ Thư Diễn nhìn hắn không rời, "2 ba của tôi."
“Hả?” Hạ Phỉ đời này chưa từng nghĩ mình bị bắt gian tại giường, không phải, là bị chính ba người ta bắt được chân tướng. “Tại sao ba của em lại đến khách sạn tình lữ?"
Tạ Thư Diễn hiển nhiên bình tĩnh hơn hắn, không nhanh không chậm nói: "Tôi đến đây với 2 ba của tôi."
Hạ Phỉ hiện tại không muốn quản ai tới cùng ai, luống cuống tay chân đứng lên mặc quần "Làm sao bây giờ?"
Trong khoảng thời gian ngắn như vậy, bất quá hắn có thu dọn căn phòng như thế nào thì vẫn tràn đầy mùi vị của kích tình.
“Không biết.” Tạ Thư Diễn cũng đứng dậy mặc quần áo vào.
“Không biết?” Hạ Phỉ nóng nảy, vừa quay đầu lại, thì thấy có đồ vật chảy ra từ giữa hai chân Tạ Thư Diễn, cảm tức giận trong lòng lập tức tắt ngấm. Trên mặt nóng lên, đầu lưỡi xoắn hết vào nhau. “Tôi... tôi... em... chúng ta... như vậy, ba của em. có tiếp thu được không? "
Tạ Thư Diễn kéo quần lên, bình thản nói: "Không tiếp thu được."
Phụ thân ở ngoài cửa hiển nhiên đang sốt ruột, "Diễn Diễn?"
Hai người thậm chí còn không có chuẩn bị, quần áo xộc xệch, vội vàng mở cửa, ngoài cửa, hai người cha của Tạ Thư Diễn sửng sốt khi nhìn thấy Hạ Phỉ xa lạ, sau đó họ cảm thấy có điều gì đó không ổn, trên người con trai đầy pheromone mùi thuốc lá bạc hà. Cả gian phòng khí tức mập mờ. Sáng sớm mà đã xuất hiện một alpha trong phòng con trai mình.
"Đây... Đây là..." Cha alpha kinh ngạc đến mức không nói được lời nào, vẫn là ba omega lên tiếng.
Tạ Thư Diễn sao có thể nói dối, miệng há ra nhưng lại ngậm vào, Hạ Phỉ ở một bên gấp đến độ cổ họng nóng ran, đầu óc nhanh chóng xoay chuyển, "Cháu... Cháu là Diễn Diễn... bạn trai, vâng, là bạn trai."
Hai phụ thân nhìn alpha trước mặt nghi hoặc, ba omega lẩm bẩm nói: "Nhưng mà... lúc trước Diễn Diễn nói là không có bạn trai, nên ta cùng cha nó mới dẫn đi ra ngoài thư giãn..."
Đây là hậu quả của việc hai người không thống nhất được lời nói, Hạ Phỉ nào biết có nhiều lỗ hổng đến vậy, cũng may là hắn có năng lực chém gió, nhanh chóng mở miệng. "Bọn cháu... lúc trước cãi nhau... em ấy giận cháu..."
Hiển nhiên, ba omega vẫn không tin, liền hỏi con trai: "Thật sao? Diễn Diễn."
Tạ Thư Diễn nghiêng đầu không biết phải làm sao nhìn Hạ Phỉ, anh đã lớn như vậy nhưng chưa bao giờ nói dối người trong nhà, hiện tại không nghĩ ra được một cái cớ tốt hơn, chỉ đành dùng lời nhăng cuội này, "Vâng."
“Mấy đứa cũng không thể như này được!” cha Alpha còn chưa lên tiếng rốt cuộc nhịn không được, đầu ngón tay run rẩy chỉ vào hai người, “Còn chưa kết hôn đâu!" đúng là đồi phong bại tục mà*
(*) Lối sống suy đồi, xấu xa làm mất hết thuần phong mỹ tục của dân tộc và gia phong lễ giáo. (Kiểu như ăn cơm trước kẻng, ăn kem trước cổng ấy =))))
Tạ Thư Diễn bất quá nói phụ thân không thể tiếp nhận, đúng là còn nghiêm trọng hơn hắn tưởng tượng, trực tiếp đánh dấu đối phương, nhưng điều mà cha Alpha quan tâm, chắc là do bọn họ chưa kết hôn mà đã lên giường.
Có thể hiểu được mấy lão nhân tư tưởng phong kiến. Hạ Phỉ trong đầu đảo loạn một vòng, cũng không suy nghĩ mà nói: "Cũng có ý định kết hôn... nhưng sợ hai vị lão trưởng không chấp nhận được nên không cho cháu đến thăm. Đây là lý do tại sao em ấy cãi nhau với cháu."
Cha Tạ nhìn chằm chằm Hạ Phỉ một hồi, cuối cùng quyết định việc xấu trong nhà không thể để bên ngoài nghe được, "Vào trong rồi nói."
Vài giờ sau đó là khoảng thời gian khó khăn nhất trong cuộc đời của Hạ Phỉ. Cha Tạ Thư Diễn ngồi trong phòng, thái độ coi là ôn hoà đối Hạ Phỉ đặt câu hỏi
"Cậu tên là gì? Làm cái gì? Trong nhà còn có ai? Cha mẹ cậu làm nghề gì?"
Hạ Phỉ chỉ có thể thành thật thật trả lời: "Chú, cháu là Hạ Phỉ, cháu tự kinh doanh một quán rượu, là con một trong nhà, còn bố mẹ cháu cũng kinh doanh một tiệm trà."
Cha Tạ cả một quá trình đều xụ mặt, đối với Hạ Phỉ chính là một nghìn một vạn cái không hài lòng. Quán rượu và quán trà là nơi tụ tập đủ hạng người trên trời dưới đất. Hạ Phỉ à, bên trong "Kẻ Cướp"* chính là chữ "Phỉ"* này. Tạ Thư Diễn nhà ông từ nhỏ đã ngoan ngoãn nghe lời. Chắc chắn là do tiểu hỗn tử này làm hư.
(*) - Kẻ cướp: 匪气 - Fěi qì
- Hạ Phỉ: 贺斐 - Hè fěi
Tên Phỉ của anh công và kẻ cướp đều có bộ 非 này =))))
Hạ Phỉ không nghĩ tới thời điểm, cha Tạ đối với hắn dù thế nào cũng không hài lòng, đem hôn sự của hắn và Tạ Thư Diễn định ra sẵn trong vài giờ ngắn ngủi, hơn nữa còn liên lạc với cha mẹ hắn.
Hắn càng không nghĩ tới là phải đính hôn. Cảm giác giống như bị mời phụ huynh đến trường hồi còn đi học vậy.
...
Mong mọi người ủng hộ nhee ????♀️
3/10/2020
#NTT
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất