[Abo] Sau Khi Kết Hôn Tôi Thật Thơm
Chương 6: Thỏa thuận ly hôn
Editor: Lạc Y Y
Bỗng nhiên, có một hương thơm thoang thoảng của cây tùng bách phả vào mặt, Lục Cẩn lấy ra một chiếc khăn tay, nhẹ nhàng lau giọt nước mắt trên mặt Tô Nguyên.
“Xin lỗi em, nếu như có thể, tôi cũng hy vọng chúng ta có thể dùng cách thức đơn giản hơn gặp nhau, là tôi quá ích kỷ rồi”
Tô Nguyên cứng ngắc nhìn Lục Cẩn, người này đối xử với mình còn tốt hơn gia đình, đã nhiều năm rồi cậu không cảm nhận được đối xử dịu dàng như vậy.
Nhìn thấy Tô Nguyên ngừng khóc, Lục Cẩn thở phào nhẹ nhõm, dù sao nhìn người mình yêu khóc, anh nhất định sẽ cảm thấy đau lòng.
“Chuyện kết hôn là do ba mẹ tôi làm chủ, nhưng một phần cũng có sự đồng ý của tôi. Nếu em có yêu cầu gì thì có thể đề ra, miễn là không quá đáng tôi đều có thể đồng ý”
Nghe thấy lời này, Tô Nguyên trực tiếp đem lời trong lòng đều nói ra
Tô Nguyên: “Tôi là người của công chúng, tôi không muốn công bố kết hôn”
Lục Cẩn: “Có thể”
Tô Nguyên: “Không tổ chức tiệc”
Lục Cẩn: “Có thể”
Tô Nguyên: “Ký một phần thỏa thuận kết hôn, sau ba năm thì ly hôn”
Lục Cẩn: “… Có thể”
Tô Nguyên: “Không thực hiện nghĩa vụ chồng chồng”
Lục Cẩn: “… Cái này cần thương lượng!”
“Tại sao?” Tô Nguyên phồng má, làm loại chuyện đó mà không có cảm tình, thật sự có thể vui vẻ sao!
Lục Cẩn xoa đầu Tô Nguyên cười nói: “Anh chỉ muốn giúp em vượt qua thời kỳ phát tình. Anh có thể không cần đánh dấu em vĩnh viễn, nhưng anh cũng không muốn em dùng thuốc ức chế, dù sao thứ đồ đó không tốt cho cơ thể”
“Vậy thì anh cắn tuyến thể không phải được rồi sao, vì sao muốn… muốn cái kia?” Tô Nguyên nhìn Lục Cẩn, rõ ràng là một tên háo sắc, còn phải nói lời dễ nghe như vậy.
“Bởi vì em là người của công chúng, tôi cắn tuyến thể em, em sẽ không bị fans biết sao?” Lục Cẩn nghiêm trang trả lời, Tô Nguyên muốn phản bác, nhưng lại thấy lời anh nói rất có đạo lý.
Dù gì y cũng tốn một số tiền lớn mua mình, không thể không cho y chiếm một chút tiện nghi đúng không, hơn nữa cũng chỉ đánh dấu tạm thời, nói dễ nghe một chút chính là giúp đỡ lẫn nhau, không có gì không được cả, dù sao giấy hôn thú cũng là thật.
Lúc Lục Cẩn ngắm nhìn một người, ánh mắt thường rất chuyên chú, Tô Nguyên bị anh nhìn đến có hơi hoảng, liền cúi đầu giả vờ chơi điện thoại, sau đó tỏ vẻ tùy ý đáp: “Được thôi, điểm này anh nói có đạo lý, tôi đồng ý, vậy anh thì sao? Anh có điều kiện gì không?”
“Thì ra anh cũng có thể đưa ra điều kiện à” Lục Cẩn khẽ cười
Tô Nguyên liếc Lục Cẩn một cái, lời gì đó, nói như mình rất độc tài vậy
Lục Cẩn đứng dậy, dịu dàng ôm lấy Tô Nguyên. Tô Nguyên theo bản năng muốn tránh, nhưng bị Lục Cẩn ôm chặt: “Tôi à, chỉ có một yêu cầu”
Tô Nguyên nghiêm túc lắng nghe
“Tôi chỉ muốn em vui vẻ ở bên tôi, cùng nhau trải qua cuộc sống chồng chồng, tôi hy vọng em đem tất cả làm thành thỏa thuận, có thể không Tiểu Nguyên Bảo?”
Anh nói chuyện cẩn thận dè dặt, nghe xong làm người ta có chút thương tiếc.
Lông mi của Tô Nguyên run lên, hơi không nghe thấy “Ừm” một tiếng
Lục Cẩn nhếch miệng, sau đó cúi đầu nhìn thời gian, hỏi: “Hôm nay chúng ta cùng nhau dọn hành lý qua đây được không?”
Tô Nguyên suy nghĩ một chút, dù sao sau này cũng ở chung, dọn sáng hay tối cũng là dọn, huống chi hôm nay còn có người làm không công, còn tiết kiệm tiền.
“Được, vậy bây giờ đi thôi, nhưng mà anh vì sao lại gọi tôi là ‘Tiểu Nguyên Bảo’?”
“Bởi vì em là bảo bối của tôi nha” Lục Cẩn không hề khách khí ôm Tô Nguyên vào lòng.
Bỗng nhiên, có một hương thơm thoang thoảng của cây tùng bách phả vào mặt, Lục Cẩn lấy ra một chiếc khăn tay, nhẹ nhàng lau giọt nước mắt trên mặt Tô Nguyên.
“Xin lỗi em, nếu như có thể, tôi cũng hy vọng chúng ta có thể dùng cách thức đơn giản hơn gặp nhau, là tôi quá ích kỷ rồi”
Tô Nguyên cứng ngắc nhìn Lục Cẩn, người này đối xử với mình còn tốt hơn gia đình, đã nhiều năm rồi cậu không cảm nhận được đối xử dịu dàng như vậy.
Nhìn thấy Tô Nguyên ngừng khóc, Lục Cẩn thở phào nhẹ nhõm, dù sao nhìn người mình yêu khóc, anh nhất định sẽ cảm thấy đau lòng.
“Chuyện kết hôn là do ba mẹ tôi làm chủ, nhưng một phần cũng có sự đồng ý của tôi. Nếu em có yêu cầu gì thì có thể đề ra, miễn là không quá đáng tôi đều có thể đồng ý”
Nghe thấy lời này, Tô Nguyên trực tiếp đem lời trong lòng đều nói ra
Tô Nguyên: “Tôi là người của công chúng, tôi không muốn công bố kết hôn”
Lục Cẩn: “Có thể”
Tô Nguyên: “Không tổ chức tiệc”
Lục Cẩn: “Có thể”
Tô Nguyên: “Ký một phần thỏa thuận kết hôn, sau ba năm thì ly hôn”
Lục Cẩn: “… Có thể”
Tô Nguyên: “Không thực hiện nghĩa vụ chồng chồng”
Lục Cẩn: “… Cái này cần thương lượng!”
“Tại sao?” Tô Nguyên phồng má, làm loại chuyện đó mà không có cảm tình, thật sự có thể vui vẻ sao!
Lục Cẩn xoa đầu Tô Nguyên cười nói: “Anh chỉ muốn giúp em vượt qua thời kỳ phát tình. Anh có thể không cần đánh dấu em vĩnh viễn, nhưng anh cũng không muốn em dùng thuốc ức chế, dù sao thứ đồ đó không tốt cho cơ thể”
“Vậy thì anh cắn tuyến thể không phải được rồi sao, vì sao muốn… muốn cái kia?” Tô Nguyên nhìn Lục Cẩn, rõ ràng là một tên háo sắc, còn phải nói lời dễ nghe như vậy.
“Bởi vì em là người của công chúng, tôi cắn tuyến thể em, em sẽ không bị fans biết sao?” Lục Cẩn nghiêm trang trả lời, Tô Nguyên muốn phản bác, nhưng lại thấy lời anh nói rất có đạo lý.
Dù gì y cũng tốn một số tiền lớn mua mình, không thể không cho y chiếm một chút tiện nghi đúng không, hơn nữa cũng chỉ đánh dấu tạm thời, nói dễ nghe một chút chính là giúp đỡ lẫn nhau, không có gì không được cả, dù sao giấy hôn thú cũng là thật.
Lúc Lục Cẩn ngắm nhìn một người, ánh mắt thường rất chuyên chú, Tô Nguyên bị anh nhìn đến có hơi hoảng, liền cúi đầu giả vờ chơi điện thoại, sau đó tỏ vẻ tùy ý đáp: “Được thôi, điểm này anh nói có đạo lý, tôi đồng ý, vậy anh thì sao? Anh có điều kiện gì không?”
“Thì ra anh cũng có thể đưa ra điều kiện à” Lục Cẩn khẽ cười
Tô Nguyên liếc Lục Cẩn một cái, lời gì đó, nói như mình rất độc tài vậy
Lục Cẩn đứng dậy, dịu dàng ôm lấy Tô Nguyên. Tô Nguyên theo bản năng muốn tránh, nhưng bị Lục Cẩn ôm chặt: “Tôi à, chỉ có một yêu cầu”
Tô Nguyên nghiêm túc lắng nghe
“Tôi chỉ muốn em vui vẻ ở bên tôi, cùng nhau trải qua cuộc sống chồng chồng, tôi hy vọng em đem tất cả làm thành thỏa thuận, có thể không Tiểu Nguyên Bảo?”
Anh nói chuyện cẩn thận dè dặt, nghe xong làm người ta có chút thương tiếc.
Lông mi của Tô Nguyên run lên, hơi không nghe thấy “Ừm” một tiếng
Lục Cẩn nhếch miệng, sau đó cúi đầu nhìn thời gian, hỏi: “Hôm nay chúng ta cùng nhau dọn hành lý qua đây được không?”
Tô Nguyên suy nghĩ một chút, dù sao sau này cũng ở chung, dọn sáng hay tối cũng là dọn, huống chi hôm nay còn có người làm không công, còn tiết kiệm tiền.
“Được, vậy bây giờ đi thôi, nhưng mà anh vì sao lại gọi tôi là ‘Tiểu Nguyên Bảo’?”
“Bởi vì em là bảo bối của tôi nha” Lục Cẩn không hề khách khí ôm Tô Nguyên vào lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất