Chương 16
Edit: Chiêu
Beta: Pủn
Kỳ thực hắn chưa từng thấy nhạc phụ tương lai mấy lần, bởi vì số lần Aiwen về nhà có thể đếm trên đầu ngón tay. Nhưng mỗi lần nhìn thấy Aiwen, hắn đều có cảm giác không thoải mái. Ba năm qua đi, hắn một lần nữa nhìn thấy Aiwen, xúc cảm kì dị càng dâng lên. Không có bất kỳ lý do gì, chỉ là trực giác cho hắn biết, Aiwen so với Alpha, càng giống một dị nhân hơn.
Ngàn năm trước vũ trụ rung chuyển, một chất phóng xạ tiêu tán ra không gian, một phần nhân loại biến dị thành Omega, Beta và Alpha. Alpha nắm giữ thể trạng cường hãn cùng sức mạnh, trí lực so với Beta cùng Omega cao hơn nhiều. Ngược lại với Alpha, Omega thân thể mềm yếu, nhưng kết cấu bên trong đại não lại nắm giữ tinh thần lực tiềm năng, một nhóm người trong họ đã tiến hóa ra tinh thần thực thể, nắm giữ một số dị năng, được gọi là dị nhân.
Sau đó là một đoạn lịch sử dài, nói ba ngày ba đêm cũng không hết. Dị nhân cùng Alpha đều nỗ lực tranh đoạt quyền lãnh đạo liên bang, đánh tới người sống ta chết trời đất tối tăm. Khởi đầu, nhóm Omega đi theo dị nhân, nhưng rất nhanh dị nhân đã phát hiện mình không thể cùng Omega, Beta, thậm chí là Alpha giao phối sinh ra hài tử mang dị năng, quyết đoán từ bỏ Omega, đem đầu giáo chĩa về phía nhân loại.
Trận chiến kéo dài hàng trăm năm, cuối cùng dị nhân thất bại —— bọn họ dù sao cũng là do Omega tiến hóa mà thành, thân thể mảnh mai, lại có thể chất sinh dục trời cho, bị một Alpha lại gần rất khó chống lại. Dị nhân tan tác lưu vong ngoài tinh hệ, thành lập quốc gia của riêng mình, cùng liên bang xích mích không ngừng.
Ngàn năm sau, Omega vẫn như cũ dựa vào Alpha để sinh tồn, mà dị nhân lại tiến hóa dần thoát khỏi hạn chế, khác hẳn Omega hiện tại. Nhưng hoàn cảnh ngoài tinh hệ khắc nghiệt, không thích hợp cho thân thể bọn họ, rất nhiều dị nhân có thể chất yếu kém, thậm chí không bằng Omega, bọn họ càng cần trở lại quê hương, lưỡng tộc tranh chấp cũng bởi vậy mà ngày càng kịch liệt.
Thế nhưng Aiwen là Alpha hàng thật giá thật, tuy rằng tin tức tố Alpha trên người hắn cực kì nhạt, nhưng đúng là tin tức tố tự nhiên, tùy tiện chọn một Alpha hay Omega cũng có thể đoán được. Huống chi phòng thực nghiệm sinh vật của liên bang có an ninh cấp bậc cực cao, làm sao một dị nhân có thể trải qua tầng tầng lớp lớp kiểm tra mà tiến vào?
Drake nhíu mày, thấp giọng hỏi Laya: "Cha em vẫn luôn như vậy phải không?"
"Đúng vậy." Laya không hiểu đáp "Em vẫn luôn không có cảm giác thân cận với cha... nhưng cha đối với em rất tốt."
"Quản gia thì sao? Hắn đến đây từ lúc nào?"
"Quản gia hình như là năm em sinh ra đến, nghe mẹ nói đó là lão quản gia về hưu ở phủ bá tước đi theo hầu hạ mẹ, cha em chủ trì một hạng mục trọng yếu của liên bang, luôn ở tại phòng thực nghiệm, khó thể chăm sóc tốt em. Anh hỏi chuyện này để làm gì?"
"... Không có gì."
Cậu xác thực cái gì cũng không biết, Drake thấy vậy cũng không hỏi nhiều. Coi như Aiwen có vấn đề, chờ hai năm sau Laya thành niên, hắn tự nhiên sẽ Laya vào phạm vi bảo vệ của mình.
Bọn họ đi dọc hành lang đi đến chính sảnh, bên kia người người nhốn nháo, đều là đến chúc mừng tân hôn. Mẹ Laya toạ trấn chiêu đãi, tuy thỉnh thoảng ho khan hai tiếng, nhưng bộ dáng cao quý vẫn khó che lấp được, cùng khí chất trên người Inou giống nhau như đúc. Drake mỗi khi nhìn thấy bà, đều có cảm giác xuyên qua thời gian nhìn thấy bộ dáng hai mươi năm sau của Inou, khiến hắn cảm thấy tẻ nhạt vô vị.
Laya mang theo Drake chào hỏi: "Mẹ."
Bà quay đầu nhìn hai người, đáy mắt nổi lên một nụ cười: "Drake cũng tới."
Drake bước lên hỏi thăm, cùng bà hàn huyên một trận, hỏi chút tình trạng gần đây. Không ngừng có khách vây đến, hắn cùng với Laya đành phải rời đi trước. Không khí huyên náo vẫn luôn kéo dài đến tối, trước khi tiệc rượu cử hành, Lần đầu tiên Drake nhìn thấy tiểu Corsi.
Thứ làm người ta chú ý nhất trên người tiểu Corsi có lẽ là màu tóc vàng nhạt rối như ổ gà, bộ dáng dương dương tự đắc, còn hướng người khác khoe khoang tóc của mình. Tướng mạo cùng Alpha bình thường giống nhau, lông mày nhếch cao, nếu không phải cử chỉ khí chất miễn cưỡng có thể xưng là tao nhã, Drake vạn lần cũng không tin đó là một tiểu công tước. Laya hiển nhiên cũng không hài lòng, một buổi tối đều rầu rĩ không vui, mượn cớ thân thể không thoải mái sớm về nhà đi ngủ.
Laya đi rồi Drake cũng không muốn đợi, hắn không thích không khí ầm ĩ ồn ào, khác nào một đám con ruồi ở bên người ong ong ong, hơn nữa trong phòng nhiều người như vậy, hầu như là giới thượng lưu, cũng nhìn không lọt một tiểu sĩ quan cấp tá như hắn. Hắn hướng mẹ Laya cáo từ rồi đi dọc hành lang đến hậu hoa viên, bởi vì lười đi cửa chính, chuẩn bị đi đường tắt leo tường về nhà.
Drake đạp nhẹ cành cây bò lên tường, nhìn thấy một bóng đen ngồi ở đầu tường, tư thế thập phần dũng cảm, một chân đạp đầu tường, cong gối, trong tay cầm một chai bia, cơ hồ muốn cùng bóng đêm hòa thành một thể.
Drake ngập ngừng lên tiếng: "... Inou?"
Người kia chầm chậm quay đầu lại, lộ ra một đôi mắt màu hổ phách sáng ngời dưới ánh trăng, bên trong lóng lánh thủy quang. Inou một ánh mắt cũng không bố thí cho hắn, rất nhanh đã quay đầu lại, ngẩng đầu uống một ngụm rượu.
Drake tiến thối đều không được, nhưng hắn cũng không thể bỏ mặc Inou ở chỗ này uống, vươn tay ra, cẩn thận nói: "Inou, tôi kéo cậu xuống, được chứ? Cậu nên về rồi."
Inou lần này đáp lại rất nhanh, cậu hình như là say rồi, trong mắt tựa như lúc nào cũng có thể chảy ra thuỷ châu. Ánh mắt phức tạp nhìn Drake, bên trong bao hàm quá nhiều cảm xúc, Drake nhất thời nhìn không ra.
Cuối cùng chỉ nghe cậu nói một câu: "Chăm sóc thật tốt Laya." Sau đó phất tay với Drake một cái, trực tiếp từ đầu tường nhảy xuống. Drake cuống quít đạp ngói vụn nhìn xuống dưới, Inou sau khi hạ xuống lảo đảo hai lần, loạng choà loạng choạng đi đến cửa chính, thân hình cô đơn tịch liêu. Drake trơ mắt nhìn cậu biến mất trong bóng đêm sâu nặng, cảm thấy cậu sẽ không có chuyện gì, liền từ trên tường nhảy xuống về nhà mình. . Truyện Mạt Thế
Đêm đó hắn luôn có cảm giác bất an kì lạ, nặng nề ngủ thiếp đi. Mãi đến tận nửa đêm bị một tiếng nổ đinh tai nhức óc chấn động đến tỉnh, thủy tinh ào ào nát đầy đất, từng đợt khí nóng kéo đến, cơ hồ phải muốn nuốt chửng hắn.
Người cha Omega Tạp Nhĩ của hắn mặc áo ngủ chạy vào, kéo hắn từ cửa sổ nhảy xuống, băng qua 150m có hơn, Drake mới nhìn rõ chuyện xảy ra bên ngoài.
Biệt thự Aiwen dấy lên lửa lớn rừng rực, đốt sạch tất cả. Trong ngọn lửa màu đỏ thắm bên trong, phản chiếu hình ảnh Drake tan nát cõi lòng gào thét.
Đại hỏa thiêu suốt cả đêm, tất cả người ngủ lại trong biệt thự đều mất mạng, đốt tới hài cốt cũng không còn. Chỉ còn một nhà Corsi, Drake cùng Inou còn sống, nghe nói buổi tối hôm đó tiểu Corsin ra ngoài "Hẹn hò" một phen, cực kỳ may mắn tránh thoát một kiếp.
Tất cả mọi chuyện phát sinh sau đó Drake đều không biết được, cũng không có một người nào phải đứng ra phụ trách —— căn cứ theo điều tra biểu hiện, là quản gia đem mấy thùng vật phẩm khả nghi giấu trong tấm gỗ trên xe vận tải nguyên liệu nấu ăn mang vào biệt thự, thế nhưng sau khi tiệc rượu tan, ngoại trừ Inou, không có bất luận người nào đi ra ngoài. Thậm chí bởi vì hài cốt đều bị thiêu thành tro, hài cốt của ai cũng không thể ra tra, chỉ có một khối huy hiệu màu vàng bị thiêu cháy khét, lặng yên nằm ở phế tích biệt thự.
Không biết vì sao, chuyện này bị thượng tầng liên bang trực tiếp áp xuống không nhắc tới. Inou bị Corsi mang đi, Drake từ đây không còn gặp lại cậu.
Đoạn thời gian đó đối với Drake mà nói là hắc ám hỗn độn. Hắn xin nghỉ tại quân doanh, cả ngày trốn ở trong phòng uống rượu. Tính tình trở nên kém cỏi, mỗi người muốn an ủi hắn đều bị đuổi ra ngoài, bao gồm cả Tạp Nhĩ.
Mãi đến một ngày, hắn bị người cha Alpha Grei từ quan doanh về cho một cái tát.
"Cha từ nhỏ đã dạy con phải yêu thương Omega của mình." Grei lạnh lùng nhìn hắn, công huân đen vàng trước ngực nặng trích trịch thành hai hàng, trong căn phòng tối phát ra ánh sáng chói mắt "Mà con đối với cha Omega của mình như vậy?"
Drake bưng nửa khuôn mặt đã sưng, ánh mắt tựa như dã thú hung ác quật cường. Tạp Nhĩ lặng lẽ đi tới, lo âu nhìn hắn.
"Đợi anh." Grei nắm chặt Tạp Nhĩ, gương mặt thập phần kiên nghị, "Muốn chân tướng, phải tự mình trèo lên điều tra. Trốn trong nhà khóc có ích lợi gì? Ai cũng xem thường con!"
Trèo lên trên ba chữ này trở thành châm ngôn cuộc đời của Drake, chỉ cần hắn còn sống trên đời một ngày, hắn phải điều tra rõ chân tướng, giúp Laya báo thù.
Hắn nhất định phải báo thù cho Laya.
Beta: Pủn
Kỳ thực hắn chưa từng thấy nhạc phụ tương lai mấy lần, bởi vì số lần Aiwen về nhà có thể đếm trên đầu ngón tay. Nhưng mỗi lần nhìn thấy Aiwen, hắn đều có cảm giác không thoải mái. Ba năm qua đi, hắn một lần nữa nhìn thấy Aiwen, xúc cảm kì dị càng dâng lên. Không có bất kỳ lý do gì, chỉ là trực giác cho hắn biết, Aiwen so với Alpha, càng giống một dị nhân hơn.
Ngàn năm trước vũ trụ rung chuyển, một chất phóng xạ tiêu tán ra không gian, một phần nhân loại biến dị thành Omega, Beta và Alpha. Alpha nắm giữ thể trạng cường hãn cùng sức mạnh, trí lực so với Beta cùng Omega cao hơn nhiều. Ngược lại với Alpha, Omega thân thể mềm yếu, nhưng kết cấu bên trong đại não lại nắm giữ tinh thần lực tiềm năng, một nhóm người trong họ đã tiến hóa ra tinh thần thực thể, nắm giữ một số dị năng, được gọi là dị nhân.
Sau đó là một đoạn lịch sử dài, nói ba ngày ba đêm cũng không hết. Dị nhân cùng Alpha đều nỗ lực tranh đoạt quyền lãnh đạo liên bang, đánh tới người sống ta chết trời đất tối tăm. Khởi đầu, nhóm Omega đi theo dị nhân, nhưng rất nhanh dị nhân đã phát hiện mình không thể cùng Omega, Beta, thậm chí là Alpha giao phối sinh ra hài tử mang dị năng, quyết đoán từ bỏ Omega, đem đầu giáo chĩa về phía nhân loại.
Trận chiến kéo dài hàng trăm năm, cuối cùng dị nhân thất bại —— bọn họ dù sao cũng là do Omega tiến hóa mà thành, thân thể mảnh mai, lại có thể chất sinh dục trời cho, bị một Alpha lại gần rất khó chống lại. Dị nhân tan tác lưu vong ngoài tinh hệ, thành lập quốc gia của riêng mình, cùng liên bang xích mích không ngừng.
Ngàn năm sau, Omega vẫn như cũ dựa vào Alpha để sinh tồn, mà dị nhân lại tiến hóa dần thoát khỏi hạn chế, khác hẳn Omega hiện tại. Nhưng hoàn cảnh ngoài tinh hệ khắc nghiệt, không thích hợp cho thân thể bọn họ, rất nhiều dị nhân có thể chất yếu kém, thậm chí không bằng Omega, bọn họ càng cần trở lại quê hương, lưỡng tộc tranh chấp cũng bởi vậy mà ngày càng kịch liệt.
Thế nhưng Aiwen là Alpha hàng thật giá thật, tuy rằng tin tức tố Alpha trên người hắn cực kì nhạt, nhưng đúng là tin tức tố tự nhiên, tùy tiện chọn một Alpha hay Omega cũng có thể đoán được. Huống chi phòng thực nghiệm sinh vật của liên bang có an ninh cấp bậc cực cao, làm sao một dị nhân có thể trải qua tầng tầng lớp lớp kiểm tra mà tiến vào?
Drake nhíu mày, thấp giọng hỏi Laya: "Cha em vẫn luôn như vậy phải không?"
"Đúng vậy." Laya không hiểu đáp "Em vẫn luôn không có cảm giác thân cận với cha... nhưng cha đối với em rất tốt."
"Quản gia thì sao? Hắn đến đây từ lúc nào?"
"Quản gia hình như là năm em sinh ra đến, nghe mẹ nói đó là lão quản gia về hưu ở phủ bá tước đi theo hầu hạ mẹ, cha em chủ trì một hạng mục trọng yếu của liên bang, luôn ở tại phòng thực nghiệm, khó thể chăm sóc tốt em. Anh hỏi chuyện này để làm gì?"
"... Không có gì."
Cậu xác thực cái gì cũng không biết, Drake thấy vậy cũng không hỏi nhiều. Coi như Aiwen có vấn đề, chờ hai năm sau Laya thành niên, hắn tự nhiên sẽ Laya vào phạm vi bảo vệ của mình.
Bọn họ đi dọc hành lang đi đến chính sảnh, bên kia người người nhốn nháo, đều là đến chúc mừng tân hôn. Mẹ Laya toạ trấn chiêu đãi, tuy thỉnh thoảng ho khan hai tiếng, nhưng bộ dáng cao quý vẫn khó che lấp được, cùng khí chất trên người Inou giống nhau như đúc. Drake mỗi khi nhìn thấy bà, đều có cảm giác xuyên qua thời gian nhìn thấy bộ dáng hai mươi năm sau của Inou, khiến hắn cảm thấy tẻ nhạt vô vị.
Laya mang theo Drake chào hỏi: "Mẹ."
Bà quay đầu nhìn hai người, đáy mắt nổi lên một nụ cười: "Drake cũng tới."
Drake bước lên hỏi thăm, cùng bà hàn huyên một trận, hỏi chút tình trạng gần đây. Không ngừng có khách vây đến, hắn cùng với Laya đành phải rời đi trước. Không khí huyên náo vẫn luôn kéo dài đến tối, trước khi tiệc rượu cử hành, Lần đầu tiên Drake nhìn thấy tiểu Corsi.
Thứ làm người ta chú ý nhất trên người tiểu Corsi có lẽ là màu tóc vàng nhạt rối như ổ gà, bộ dáng dương dương tự đắc, còn hướng người khác khoe khoang tóc của mình. Tướng mạo cùng Alpha bình thường giống nhau, lông mày nhếch cao, nếu không phải cử chỉ khí chất miễn cưỡng có thể xưng là tao nhã, Drake vạn lần cũng không tin đó là một tiểu công tước. Laya hiển nhiên cũng không hài lòng, một buổi tối đều rầu rĩ không vui, mượn cớ thân thể không thoải mái sớm về nhà đi ngủ.
Laya đi rồi Drake cũng không muốn đợi, hắn không thích không khí ầm ĩ ồn ào, khác nào một đám con ruồi ở bên người ong ong ong, hơn nữa trong phòng nhiều người như vậy, hầu như là giới thượng lưu, cũng nhìn không lọt một tiểu sĩ quan cấp tá như hắn. Hắn hướng mẹ Laya cáo từ rồi đi dọc hành lang đến hậu hoa viên, bởi vì lười đi cửa chính, chuẩn bị đi đường tắt leo tường về nhà.
Drake đạp nhẹ cành cây bò lên tường, nhìn thấy một bóng đen ngồi ở đầu tường, tư thế thập phần dũng cảm, một chân đạp đầu tường, cong gối, trong tay cầm một chai bia, cơ hồ muốn cùng bóng đêm hòa thành một thể.
Drake ngập ngừng lên tiếng: "... Inou?"
Người kia chầm chậm quay đầu lại, lộ ra một đôi mắt màu hổ phách sáng ngời dưới ánh trăng, bên trong lóng lánh thủy quang. Inou một ánh mắt cũng không bố thí cho hắn, rất nhanh đã quay đầu lại, ngẩng đầu uống một ngụm rượu.
Drake tiến thối đều không được, nhưng hắn cũng không thể bỏ mặc Inou ở chỗ này uống, vươn tay ra, cẩn thận nói: "Inou, tôi kéo cậu xuống, được chứ? Cậu nên về rồi."
Inou lần này đáp lại rất nhanh, cậu hình như là say rồi, trong mắt tựa như lúc nào cũng có thể chảy ra thuỷ châu. Ánh mắt phức tạp nhìn Drake, bên trong bao hàm quá nhiều cảm xúc, Drake nhất thời nhìn không ra.
Cuối cùng chỉ nghe cậu nói một câu: "Chăm sóc thật tốt Laya." Sau đó phất tay với Drake một cái, trực tiếp từ đầu tường nhảy xuống. Drake cuống quít đạp ngói vụn nhìn xuống dưới, Inou sau khi hạ xuống lảo đảo hai lần, loạng choà loạng choạng đi đến cửa chính, thân hình cô đơn tịch liêu. Drake trơ mắt nhìn cậu biến mất trong bóng đêm sâu nặng, cảm thấy cậu sẽ không có chuyện gì, liền từ trên tường nhảy xuống về nhà mình. . Truyện Mạt Thế
Đêm đó hắn luôn có cảm giác bất an kì lạ, nặng nề ngủ thiếp đi. Mãi đến tận nửa đêm bị một tiếng nổ đinh tai nhức óc chấn động đến tỉnh, thủy tinh ào ào nát đầy đất, từng đợt khí nóng kéo đến, cơ hồ phải muốn nuốt chửng hắn.
Người cha Omega Tạp Nhĩ của hắn mặc áo ngủ chạy vào, kéo hắn từ cửa sổ nhảy xuống, băng qua 150m có hơn, Drake mới nhìn rõ chuyện xảy ra bên ngoài.
Biệt thự Aiwen dấy lên lửa lớn rừng rực, đốt sạch tất cả. Trong ngọn lửa màu đỏ thắm bên trong, phản chiếu hình ảnh Drake tan nát cõi lòng gào thét.
Đại hỏa thiêu suốt cả đêm, tất cả người ngủ lại trong biệt thự đều mất mạng, đốt tới hài cốt cũng không còn. Chỉ còn một nhà Corsi, Drake cùng Inou còn sống, nghe nói buổi tối hôm đó tiểu Corsin ra ngoài "Hẹn hò" một phen, cực kỳ may mắn tránh thoát một kiếp.
Tất cả mọi chuyện phát sinh sau đó Drake đều không biết được, cũng không có một người nào phải đứng ra phụ trách —— căn cứ theo điều tra biểu hiện, là quản gia đem mấy thùng vật phẩm khả nghi giấu trong tấm gỗ trên xe vận tải nguyên liệu nấu ăn mang vào biệt thự, thế nhưng sau khi tiệc rượu tan, ngoại trừ Inou, không có bất luận người nào đi ra ngoài. Thậm chí bởi vì hài cốt đều bị thiêu thành tro, hài cốt của ai cũng không thể ra tra, chỉ có một khối huy hiệu màu vàng bị thiêu cháy khét, lặng yên nằm ở phế tích biệt thự.
Không biết vì sao, chuyện này bị thượng tầng liên bang trực tiếp áp xuống không nhắc tới. Inou bị Corsi mang đi, Drake từ đây không còn gặp lại cậu.
Đoạn thời gian đó đối với Drake mà nói là hắc ám hỗn độn. Hắn xin nghỉ tại quân doanh, cả ngày trốn ở trong phòng uống rượu. Tính tình trở nên kém cỏi, mỗi người muốn an ủi hắn đều bị đuổi ra ngoài, bao gồm cả Tạp Nhĩ.
Mãi đến một ngày, hắn bị người cha Alpha Grei từ quan doanh về cho một cái tát.
"Cha từ nhỏ đã dạy con phải yêu thương Omega của mình." Grei lạnh lùng nhìn hắn, công huân đen vàng trước ngực nặng trích trịch thành hai hàng, trong căn phòng tối phát ra ánh sáng chói mắt "Mà con đối với cha Omega của mình như vậy?"
Drake bưng nửa khuôn mặt đã sưng, ánh mắt tựa như dã thú hung ác quật cường. Tạp Nhĩ lặng lẽ đi tới, lo âu nhìn hắn.
"Đợi anh." Grei nắm chặt Tạp Nhĩ, gương mặt thập phần kiên nghị, "Muốn chân tướng, phải tự mình trèo lên điều tra. Trốn trong nhà khóc có ích lợi gì? Ai cũng xem thường con!"
Trèo lên trên ba chữ này trở thành châm ngôn cuộc đời của Drake, chỉ cần hắn còn sống trên đời một ngày, hắn phải điều tra rõ chân tướng, giúp Laya báo thù.
Hắn nhất định phải báo thù cho Laya.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất