[Abo] Thỏa Thuận Hôn Nhân Có Độ Phù Hợp Cao

Chương 20: "Đoạn Việt Chinh, em đang... XÂY TỔ ẤM."

Trước Sau
Ngày đầu tiên Đồng Miên và Đoạn Việt Chinh cùng nhau ôn bài, tiến độ rất chậm.

Cậu trong thư phòng đọc sách còn Đoạn Việt Chinh trong thư phòng xem văn kiện, phê duyệt văn kiện, Họ rất hòa thuận với nhau. Nhưng có lẽ là do không gian đóng kín quá lâu, tin tức tố bắt đầu phát huy tác dụng, suy nghĩ của Đồng Miên bắt đầu bay loạn.

Trên thực tế, khi các cặp đôi có mức độ phù hợp thấp với nhau, tác dụng của tin tức tố sẽ không đặc biệt lớn, nhưng với mức độ phù hợp đến 99%, chỉ cần họ ở bên nhau, tin tức tố sẽ tự nhiên hòa vào nhau, khiến người ta không tự chủ được nóng lên.

Đồng Miên đứng dậy nói với Đoạn Việt Chinh: "Em đi phòng khách đọc sách."

Đoạn Việt Chinh run lên: "Sao vậy?"

Đồng Miên nói: "Anh quyến rũ em."

Đoạn Việt Chinh: "..."

Đồng Miên ôm sách cùng máy tính bảng đi đến phòng khách, vừa ngồi trên thảm vừa đọc sách. Đoạn Việt Chinh hoàn thành xong một đoạn công việc ngắn trong thư phòng, đi ra tìm Đồng Miên, thấy cậu co ro ngồi dưới đất, nhịn không được hỏi: "Ngồi thế này không khó chịu sao?"

Đồng Miên ngẩng đầu: "Không khó chịu. Tránh xa em ra, đừng quấy rầy em ôn tập."

Đoạn Việt Chinh cảm thấy mình thật vô tội.

Đồng Miên nói: "Thi trượt, em liền mắng anh."

Đoạn Việt Chinh: “Là lỗi của anh, là lỗi của anh.” Hắn đi tới, cúi đầu, lật xem giáo trình của Đồng Miên.

Đồng Miên đang ôn tập môn kinh tế tài chính, trên giấy nháp có rất nhiều dẫn xuất toán học, khá phức tạp. Tuy nhiên, Bất quá đụng họng súng là Đoạn Việt Chinh, hắn là tiến sĩ chuyên nghiệp phương hướng chính là lý luận tài chính học, nghiên cứu cơ bản mặt định lượng, cùng tài chính kinh tế học cũng gần giống nhau. Hắn ngồi xuống đối diện với Đồng Miên, chậm rãi lật giở hai trang giấy nháp, phát hiện đông ngủ viết rất tốt, mạch suy nghĩ rõ ràng, quá trình ngắn gọn, luận chứng đẹp đẽ. Ngay cả chữ cái tiếng Anh cũng vô cùng xinh đẹp.

Hắn nhìn Đồng Miên, Đồng Miên còn đạng hạ thấp mí mắt nghiêm túc nhìn vào giáo trình, đôi môi có chút bĩu ra, như là đang tức giận, đồng thời lại có vẻ như đang trêu chọc khiến hắn muốn hôn.

Trong lòng Đoạn Việt Chinh khẽ động, hắn đặt bản thảo xuống, xoa nhẹ mái tóc Đồng Miên, đi vào bếp chuẩn bị nấu nướng.

Lỗ tai Đồng Miên rất thính, cậu nghe được thanh âm truyền ra từ phòng bếp.

“Trong video này, tôi sẽ chia sẻ với các bạn một món ăn tại nhà —— vịt mận chua nấu với đường phèn.” Cùng với giọng nói của người bình luận video, Đồng Miên còn nghe thấy tiếng dao chặt trên thớt.

Xong, thầy Đoạn muốn nấu cơm. Vẫn là "Món ăn tại nhà" có độ khó cao.

Đồng Miên nhanh chóng đứng dậy, chạy vào bếp thuyết phục Đoạn Việt Chinh gọi đồ ngoài. Đoạn Việt Chinh rất tự tin, để Đồng Miên chờ xem! Có trái cây ngon của hắn để ăn. Đồng Miên hít sâu một hơi, đang muốn tìm cách thuyết phục Đoạn Việt Chinh dừng lại, thì đột nhiên cậu nhìn thấy điện thoại của Đoạn Việt Chinh trên bàn sáng lên.

ID người gọi là một số Châu Âu. Hai mắt Đồng Miên sáng lên, cầm lấy điện thoại: " Đoạn Việt Chinh, Đoạn Việt Chinh, có điện thoại!"

Đoạn Việt Chinh ấn dừng video trên máy tính bảng, lau tay, bước ra ngoài nghe điện thoại, mày nhíu lại.

Hắn nhìn Đồng Miên một chút, chậm rãi đi đến bên cửa sổ, đồng ý hai tiếng. Đồng Miên quan sát thấy sắc mặt của hắn không tốt lắm, nói ngắn gọn với đối phương vài câu, đột nhiên quay đầu lại nói với Đồng Miên: "Đồng Đồng, em chờ một lúc thức ăn sẽ đến, anh hiện tại có một số việc, phải đi công tác một chuyến. "

Đồng Miên hỏi: "Sao vậy?"

Đoạn Việt Chinh nói: " Ngân hàng Hợp sinh xảy ra chuyện, chúng ta có cuộc trao đổi với bọn họ, điều này có thể ảnh hưởng đến hoạt động kinh doanh của chúng ta."

Ngân hàng Hợp sinh là ngân hàng xuyên quốc gia có trụ sở chính tại Luân Đôn với quy mô cực lớn, đồng thời hoạt động kinh doanh ngân hàng đầu tư là quản lý tài chính.

Đồng Miên hỏi: "Làm sao vậy?"

"Một bộ phận kế toán có vấn đề, có một số vấn đề trong số đó, đã thất bại." Đoạn Việt Chinh vội vàng xoa nhẹ mái tóc của cậu: "Ôn tập thật tốt. Ở một mình, không cần phải sợ."

Hắn nhanh chóng thu dọn một kiện hành lý nhỏ rồi rời đi. Đồng Miên liếc nhìn điện thoại, cậu vô cùng bình tĩnh, không có báo chí nào đưa tin về vụ tai nạn của Ngân hàng Hợp sinh.

Một ngày sau, một mẩu tin bất ngờ lọt top tìm kiếm nóng trên mạng xã hội SU trong nước.

Ngân hàng Hợp sinh, được thành lập hơn 100 năm trước, đã bị phanh phui gian lận kế toán. Chúng tôi đã thấy rất nhiều gian lận trong giới tài chính, phạt tiền phạt là được, tầm quan trọng cũng không quá lớn.

Điều quan trọng là một nhà giao dịch Bắc Mỹ của Ngân hàng Hợp sinh đã sử dụng một tài khoản ảo cách đây một thời gian để điên cuồng giao dịch hợp đồng thiếc tương lai trên Sàn giao dịch Chicago để bán một nhà sản xuất thiếc quan trọng. Công ty của bên kia đã có một vị thế mua bán rất lớn, vị thế đặt cọc dài hạn này đối phương vốn nên hợp tác với kế hoạch của hợp sinh để có một kết thúc thắng lợi lớn.

Bởi vậy, Hợp sinh ở Bắc Mỹ dung túng cho hành động này, đồng thời cố gắng che đậy nhân vật ám muội đằng sau Hợp sinh, chuẩn bị thu lợi nhuận hàng trăm triệu USD chỉ trong hai ngày.



Nhưng điều mà Hợp sinh không ngờ là công ty kia thực sự có sự hỗ trợ của nhà nước đứng sau. công ty đối phương lại có lực lượng quốc gia ở sau lưng ủng hộ. Hợp sinh ác ý làm nhiều ý đồ tổn hại đối phương, mưu đồ đã bị bại lộ, bọn hắn không chỉ thất bại mà còn mất hàng tỷ đô la trong các hoạt động tiếp theo, sự đảo ngược đã xảy ra chỉ sau một đêm.

Lợi nhuận ròng của Hợp sinh năm ngoái là dưới 9 tỷ USD.

Cổ phiếu của Hợp sinh giảm xuống toàn bộ, trực tiếp đến mức giới hạn, khiến cổ phiếu ngân hàng đồng loạt giảm, toàn bộ chỉ số FTSE London Index chuyển sang màu xanh lục. Cổ phiếu A thuộc về những nơi khác có thể giảm ngay cả khi chúng ngã xuống. Sau một đợt sụt giảm lớn, thị trường chứng khoán toàn cầu hoảng loạn. Bên dưới tìm kiếm nóng, cơ dân và các nhà đầu tư chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mắng mỏ A-cổ phiếu:

Đứng lên a!

Lừa dối người khác lừa dối, người khác bị thua thiệt liên quan gì đến cái rắm mấy người, mấy người sẽ bị sa ngã!

Khi người khác đi lên, bạn đi xuống, người khác đi xuống, bạn cũng đi xuống, cuộc sống của bạn có ích lợi gì, tranh thủ thời gian mau giả ch-ế-t.

Sau khi Đồng Miên đi tắm, một mình cậu nằm trên giường xem tin tức.

Trước đây, loại tin tức này chỉ xuất hiện trên mạng, trở thành chủ đề của một trường hợp giảng dạy hoặc thảo luận, đây là lần đầu tiên Đồng Miên quan tâm đến những thay đổi này.

Hợp sinh là đối tác quan trọng của tiếng Trung, là đối tác của tiếng Trung ở châu Âu. Hai bên có một loạt thỏa thuận chiến lược hoặc biên bản ghi nhớ. Hợp sinh có ảnh hưởng đáng kể đến hoạt động của tiếng Trung trong suốt cả năm. Đoạn Việt Chinh chắc hẳn rất bận rộn ở đó., Đồng Miên không dám gọi cho hắn vì sợ làm phiền đến hắn, nên cậu chỉ có thể tiếp tục theo dõi báo đài.

Các phương tiện truyền thông tài chính lớn đang suy đoán như trên mây. Cả lớp cùng nhóm bạn cũng bàn tán xôn xao về tin tức trọng đại này.

Tình huống có vẻ như không ổn.

Đồng Miên ngủ một mình trên giường lớn, hai mắt trống rỗng nhìn chằm chằm trần nhà, không nhịn được liền gửi tin nhắn cho Đoạn Việt Chinh.

【 Học trưởng.】

【 Không có sao chứ?】

Buổi sáng tỉnh dậy, cậu mới thấy tin nhắn trả lời của Đoạn Việt Chinh.

【Không có việc gì, em đừng lo lắng.】

Căn nhà quá lớn, hơi trống trải.

Thời điểm Đồng Miên đang ăn sáng, bật TV lên, tăng âm lượng lên có tiếng nói của một số người, thêm một chút khói lửa, cảm giác bớt vắng vẻ hơn.

Kết quả tin tức tài chính đã được phát trên TV, các phóng viên đưa tin về các vụ việc liên quan đến Hợp sinh ở Luân Đôn. Tại Thành phố Luân Đôn, trụ sở chính của Ngân hàng Hợp sinh đã tập trung nhiều người biểu tình hoặc cầm biểu ngữ mời ngồi. Không biết nhu cầu của họ là gì. Xung quanh hỗn loạn, Đồng Miên đột nhiên nhìn thấy khuôn mặt của Đoạn Việt Chinh trong đám đông.

Đoạn Việt Chinh mặc một chiếc áo khoác màu đen cổ cao, có vệ sĩ vây quanh, đang đi ra khỏi cổng Hợp sinh. Gương mặt anh tuấn vô cảm, vùng da dưới mắt có chút phát xanh, là do thức đêm.

Nhiều phóng viên đang đợi gần đó lập tức xúm lại phỏng vấn nhưng đều bị vệ sĩ từ chối. Vệ sĩ một tay ấn vào eo bên phải, tay còn lại chặn micro, nói không chịu tiếp nhận phỏng vấn, phóng viên muốn hỏi nhưng bị vệ sĩ giữ tay không khỏi bao da.

Ngay lập tức tất cả mọi người đều kinh ngạc lùi lại.

Đoạn Việt Chinh đút hai tay vào túi, tự mình đi về phía trước, không thèm liếc mắt, cũng không quan tâm đến mọi tiếng động xung quanh. Ngay sau đó họ lên một chiếc ô tô, những vệ sĩ nhanh chóng lên ở xe phía sau, lái xe đi.

Đồng Miên sững sờ.

Cậu lo lắng hơn về tình hình của Đoạn Việt Chinh.

Đồng Miên bối rối. Cậu dẹp đi nỗi bất an của mình, đến trường để thi kỳ 2, về nhà trong một đêm mệt mỏi.

Khi về đến nhà, cậu nhận ra cảm giác bất an của mình đến từ đâu.

Trong thâm tâm cậu biết rằng vụ bê bối của Hợp sinh sẽ chỉ ảnh hưởng nhiều nhất đến hoạt động của người Hoa, tuy bản thân cậu biết Đoạn Việt Chinh không thể gặp bất kỳ nguy hiểm nào ở Luân Đôn. Nhưng cậu rất bất an, tối đi ngủ thì lo lắng đến mức không ngủ được, nửa đêm tỉnh dậy, sờ sau gáy thì thấy tuyến thể phồng lên hình dạng nho nhỏ, hình như bị nóng lên.

Linh cảm bất an đến từ những lo lắng của Omega về Alpha ở xa.

Omega thấy được kỳ phát tình của mình đã đến gần, nhưng Alpha của cậu đang ở xa hàng nghìn dặm cây số, không thể trở về bên cậu vì đủ thứ, cảm thấy bất an, khẩn trương đến tột độ.

Đồng Miên hít một hơi thật sâu ngửi thấy hương hoa nhài mơ hồ trong không khí.

Trong phòng ngủ, mùi bạc hà của Đoạn Việt Chinh đã nhạt đi rất nhiều, khó có thể ngửi thấy.



Đồng Miên nằm ở trên giường, nhìn chằm chằm trần nhà, đánh một hồi lâu, rốt cục ngồi dậy. Trước hết cậu tìm thuốc ức chế để tiêm, nhưng cảm giác nóng nực bồn chồn không thể nguôi ngoai, cậu không nhịn được mở tủ quần áo ra, lôi quần áo của Đoạn Việt Chinh xếp lên giường, xây một cái ổ nhỏ.

Giống như con gấu cần đào hang khi nó đang ngủ đông, Đồng Miên bất giác sinh ra cảm giác an toàn.

Đồng Miên chỉ chừa lại một lỗ thông khí cỡ đầu và một lối vào, chỗ còn lại đều bị quần áo che đậy, cẩn thận trèo vào trong ổ, ôm gối dựa vào lớp quần áo mỏng manh, mệt mỏi nhắm mắt lại.

Cậu biết bây giờ không nên quấy rầy Đoạn Việt Chinh, cũng không nên gọi cho hắn khóc lóc đòi hắn trở về. Cậu rất ngoan, cậu hiểu được làm sao tại Alpha của cậu không ở bên an ủi mình.

Trong ngực cậu đang ôm một bộ đồ ngủ của Đoạn Việt Chinh, mùi bạc hà xanh nhàn nhạt lưu lại, cậu chìm vào giấc ngủ say.

Ngày hôm sau thức dậy ra khỏi ổ, cậu phản ứng hồi lâu mới nhớ ra chiều nay còn có một môn thi nữa.

Nhưng cậu bị chứng hỗn loạn nghiêm trọng, không biết liệu cậu còn có thể tham gia hay không.

Trường có nhiều kinh nghiệm trong tình huống này. Nói chung, khi không thích hợp để xuất hiện trước công chúng, nhà trường sẽ chuẩn bị một phòng thi cách ly tin tức tố riêng cho A hoặc O, chỉ cần báo cáo là được. Đồng Miên gọi điện thoại báo cho lão sư, thầy lập tức liên hệ với phòng phụ trách học tập bố trí một phòng thi cách ly cho cậu, sau khi thu xếp xong, Đồng Miên lại leo trở về cái tổ nhỏ của mình rồi lại nằm xuống.

Cậu cọ xát má mình vào quần áo của Đoạn Việt Chinh, cảm thấy mát mẻ, dễ chịu hơn.

Nhưng những tin tức này là chỉ là hạt cát trong sa mạc. Cậu không có cách nào thỏa mãn, chỉ có thể đem quần áo ôm càng chặt hơn, càng thêm ẩn ẩn khó chịu.

Buổi chiều, chứng hỗn loạn tin tức tố rốt cuộc cũng khá hơn, Đồng Miên miễn cưỡng đứng dậy mặc quần áo chạy vào phòng tắm rửa mặt. Sau khi rửa bằng nước lạnh một lúc lâu, cơn nóng trên má cũng giảm bớt, cậu đóng cửa phòng tắm lại, nhìn quần áo chất đống trong một cái tổ nhỏ.

Cậu dừng lại, suy nghĩ gì đó, cuối cùng hạ quyết tâm, lấy ra một chiếc áo khoác có chất tin tức tố mạnh nhất, quấn nó quanh người. Một màu xanh bạc hà nhàn nhạt lưu lại trên chóp mũi, tâm trạng xao động gào thét của cậu rốt cuộc cũng bình tĩnh lại một chút, giấu cằm vào trong cổ áo của Đoạn Việt Chinh, thu dọn vài thứ rồi cuối cùng đi ra ngoài.

Cạu đã gọi một chuyến xe dành cho Omega cách ly tin tức tố để đến trường. Trên đường đi, cậu luôn cúi đầu, chú ý đến các tin tức tài chính quốc tế.

Vụ án Hợp sinh dường như đã rẽ sang một góc dưới dự đoán chung của một số tổ chức khổng lồ ở Thành phố tài chính.

Tại cuộc họp báo, Đồng Miên nhìn thấy Đoạn Việt Chinh. Hắn đang ngồi cùng với tất cả các chủ tịch hoặc CEO ít nhất từ ​​năm mươi trở lên, mắt anh ta gầy, mặt mày nhợt nhạt, nghiêng tai nghe người bên cạnh phát biểu.

Có lẽ do tác dụng của kỳ phát tình.

Thuốc ức chế chỉ có thể ức chế phản ứng sinh lý, nhưng không thể ngăn cản tâm lý dao động, khi Đồng Miên nhìn thấy sắc mặt của Đoạn Việt Chinh, liền trở nên yếu ớt, rất muốn khóc.

Cậu dùng đầu ngón tay mò mẫm gương mặt của Đoạn Việt Chinh trên màn hình điện thoại, hít một hơi thật sâu, sau đó cố gắng đè nén cơn nóng rực cùng cảm giác bất an, quấn chặt áo khoác của Đoạn Việt Chinh hơn. Cả khuôn mặt cậu bị vùi lấp dưới cổ áo, cậu hầu như không thể ngửi thấy mùi bạc hà trong veo.

Đồng Miên trực tiếp đến phòng thi cách ly tin tức tố để làm bài kiểm tra. Mặc dù luôn cảm thấy chóng mặt, sốt cao do các phản ứng sinh lý gây ra, nhưng cậu vẫn có thể chịu đựng việc viết lách một cách miễn cưỡng. Cậu không thể viết thêm được nữa, vì vậy vùi đầu vào cổ áo, hơi hoãn lại một chút.

Kỳ thi kéo dài hai tiếng rưỡi, sau khi viết xong, cậu ngừng lại, vào nhà vệ sinh tự uống thêm một liều thuốc ức chế. Trong khoang thoang thoảng hương hoa nhài, cậu ngẩng đầu dựa vào thành cửa không còn sức lực, đợi một lúc lâu, cuối cùng cậu cũng có được chút sức để chống đỡ về nhà - cậu không muốn để trở về ký túc xá. Cậu muốn về nhà, cậu muốn quay lại nơi có mùi của Việt Chinh, ở đó an toàn hơn, đó là tổ ấm nho nhỏ của cậu.

Cậu đeo khẩu trang, đội mũ, cổ áo dựng cao, chỉ lộ ra một đôi mắt, cậu đang đợi xe. Chờ một lúc, cậu lên xe, cả người run lên.

Cậu không biết rằng có một chiếc xe luôn theo sát anh, lúc nào cũng báo cáo tỉ mỉ cho Đoạn Việt Chinh.

Đoạn Việt Chinh nhìn đoạn video ngắn được tải lên trên điện thoại di động, phát hiện ra Đồng Miên đang mặc áo khoác của hắn. Hắn phóng to bức ảnh, nhìn thấy Đồng Miên giấu mặt trong cổ áo, khuôn mặt nhỏ hẹp trông có chút đáng thương. Sao lại thành ra thế này?

Đoạn Việt Chinh ôn nhu nhìn chăm chú người trong video, đột nhiên bị người ta gọi tên tiếng Anh, thần sắc trên mặt lập tức đều thu liễ, quay lại dáng vẻ lãnh đạm của người cầm quyền tiếng Trung.

Mặc dù vụ án của Hợp sinh có ảnh hưởng đến tiếng Trung, nhưng với sự lên kế hoạch trước của tất cả mọi người, tổn thất được giảm thiểu càng nhiều càng tốt. có cơ hội vào ban giám đốc của Hợp sinh. Tiếng Trung cần khẩn trương kiểm soát các ngân hàng đa quốc gia quan trọng như Hợp sinh, để đảm bảo an toàn cho các giao dịch ở nước ngoài. Việc hợp tác tiếp theo với Hợp sinh yêu cầu Đoạn Việt Chinh phải tọa trấn, hắn không thể về nước trong một thời gian.

Trong một cuộc họp với các giám đốc điều hành Hợp sinh, Đoạn Việt Chinh bất ngờ nhận được lời mời gọi điện video.

Hắn nhìn lướt qua màn hình, thấy được thứ đang nhấp nháy là ảnh đại diện của Đồng Miên. Hắn lập tức dừng lại, đi đến phòng họp nhỏ bên cạnh để nhận cuộc gọi.

Màn hình nhấp nháy, trên màn hình hiện lên gương mặt của Đồng Miên.

Đoạn Việt Chinh thấy cậu dường như đang thu mình trong một góc, xung quanh là những thứ không rõ, ánh đèn mờ ảo. Hai má ửng hồng, cậu nhỏ giọng nói với hắn: "Đoạn Việt Chinh."

Đoạn Việt Chinh sửng sốt, hỏi: "Sao vậy? Em đang ở đâu?"

Đồng Miên cảm thấy hơi thở mình hít vào đều là hoa nhài nóng như thiêu như đốt, đầy tin tức tố. Nước mắt chợt loé lên, cậu hít vào thật chậm, nói: “Đoạn Việt Chinh, em đang.... xây tổ ấm.”

Cậu có lẽ hơi hồ đồ rồi, lời nói không mạch lạc, giống như một đứa trẻ, “ Hình như em đã đến kỳ phát tình. Nhưng anh không có ở đây, anh không ở cạnh, em thật là khó chịu...... Sau đó, em giấu mình trong quần áo của anh, nhưng không còn tin tức tố. Chỗ đó đều không có tin tức tố ở đâu cả. Chỗ đó cũng không có anh. Đoạn Việt Chinh, anh đang ở đâu? "

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau