Ái Đồ Của Ta Tâm Thần Phân Liệt
Chương 1: Nguyên Thu Kim Diệp
Nguyên Thu ngồi trước màn hình máy tính, trong con người phản chiếu vô số những bình luận phản hồi đang nhảy nhót không ngừng trên màn hình trắng toát. Hắn đưa ngón tay đẩy gọng kính, khóe môi không tự chủ được giật nhẹ.
Nhân sinh thật lạ lùng, hắn đã và đang và rất nhiều lần cảm nhận thật sâu sắc thế nào là 'vừa yêu vừa hận'!
Nguyên Thu vốn là một tiểu thuyết gia cực kỳ nổi tiếng. Hắn từ khi bắt đầu hành văn đến hiện tại cũng đã được gần năm năm, kinh nghiệm dày dặn. Số lượng fan của hắn đông đảo không khác lắm những người nổi tiếng. Chỉ khác ở chỗ, lượng người thích truyện hắn viết nhiều bao nhiêu thì số người ghét hắn nhiều bấy nhiêu.
Nhưng cố tình, dù căm ghét hắn thậm tệ nhưng vẫn chung thủy vẫn đọc hết truyện của hắn không thiếu chương nào!
Năm đó, sau khi hoàn thiện tác phẩm đầu tay. Tiểu thuyết của hắn đã thu hút không ít người tới đọc. Thậm chí còn thu hút một vài doanh nghiệp nổi tiếng đến muốn cùng hắn hợp tác xuất bản thành sách bán ra thị trường.
Nguyên Thu xem xét một chút sau đó liền trọn lấy một nơi đồng ý hợp tác. Ngoài dự tính của hắn chính là sách bán ra rất đắt hàng! Chưa đến một tháng liền thu về lợi nhuận cực cao.
Hắn trong phút chốc đổi đời.
Kỳ thực lúc đó hắn cũng không nghĩ nhiều, chỉ đơn giản là vì tiền, khi đó Nguyên Thu chính là một con đỗ khỉ nghèo ngày ba bữa đều gặm mỳ gói.
Hắn viết tiểu thuyết chỉ muốn kiếm thêm chút ít tiền trang trải cuộc sống.
Nhưng sau đó được lời động viên của chủ doanh nghiệp kia, chính là nói hắn văn hay chữ tốt, nếu có thể sáng tác thêm được nhiều tác phẩm như vậy lợi nhuận thu được sẽ càng thêm nhiều, có khi hắn còn thu về một lượng lớn danh tiếng cùng fan cũng lên.
Được lời tán thưởng, hắn liền một lần nữa mở lên máy tính, viết tác phẩm tiếp theo.
Nguyên Thu hắn thực ra có một cái ác thú vui nho nhỏ. Đó chính là bón hành cho con trai (nhân vật chính) của mình lên bờ xuống ruộng. Trải qua bảy bảy bốn chín cái đau khổ thử thách sau đó mới đến màn phản công, bước lên đỉnh cao nhân sinh.
Chính vì thế mà hắn thường bị mắng là kẻ rác rưởi vô nhân tính, vô số bình luận không phải là thương cảm cho nhân vật chính thì là mắng chửi hắn thậm tệ.
Các người mới vô nhân tính!
Thú thực thì hắn cũng không quá để tâm, có tiền là được. Thêm nữa, nếu đã là con trai hắn thì làm gì có chuyện ngồi không ngồi không ăn bát vàng, một đường thanh thản bước lên đỉnh cao cuộc đời!
Chưa nghe qua câu, có làm thì mới có ăn sao!?!!
Sau khi hoàn thành cuốn tiểu thuyết thứ hai, lúc này Nguyên Thu cũng đã rất nổi tiếng rồi. Nổi tiếng vì không có nhân tính.
Hắn vinh dự nhận được giải thưởng vinh quang tác giả của năm. Hắn cứ nghĩ sau khi lộ diện chắc chắn cũng sẽ nhận được những lời mắng chửi kia đi?
Nhưng khác xa so với suy nghĩ của hắn, biểu hiện của khán giả khi thấy diện mạo của hắn chính là kinh ngạc không thôi, sau đó cả sân khấu chìm vào tình lặng, sau đó thì là những tiếng gào thét không ngừng gọi tên hắn.
Tự soi gương thử xem nhìn các người có giống như lợn bị thọc tiết hay không??
Nhất là các fan nữ, bọn họ gào thét đến điên cuồng, có người còn gào to.
"Nguyên Thu em yêu anh!! Em muốn sinh một đàn khỉ nhỏ giống anh!!"
Nguyên Thu biết vì sao họ lại như vậy. Đơn giản là vì hắn quá soái!
Dung mạo của hắn đa phần được thừa hưởng từ mẹ của hắn. Khuôn mặt nhu hòa nhỏ gọn, làn da trắng ngần có chút ốm yếu vì ở trong nhà quá lâu, song đồng tựa thu thủy, đôi mày mỏng mang theo nét anh khí bức người, hai cánh môi mỏng hồng hồng có chút nhợt nhạt.
Khi hắn cười lên nhìn giống như ánh trăng ngày rằm nhu hòa đến lạ, êm ái tựa như tiếng suối chảy róc rách. Tổng thể nhìn giống một thư sinh nho nhã lễ độ, khí chất lại thong dong tự tại khiến cho người nhìn vào thoải mái vô cùng.
Sau hôm đó hắn liền nổi tiếng như idol giới giải trí!
Những chương truyện mới nhất của hắn bắt đầu bạo tạc!
abcxyz: Thật không ngờ một kẻ vô nhân tính lại soái đến như vậy!!!
Tiểu nữ bán dưa: Hứ!!! Ta chính là thích ngươi muốn chết nhưng vẫn sẽ ghét ngươi!!
69 thật khó: Cổ nhân có câu 'mặt người dạ thú' câu này thật hợp với Kim Diệp*!
*Kim Diệp: nickname của Nguyên Thu, là lá vàng của mùa thu.
Kim Diệp:........................
Cái đám ba phải này.
Câu này trong suốt năm năm qua hắn đã chửi không biết bao nhiêu lần.
Trong năm năm, Nguyên Thu chỉ cho ra bốn bộ tiểu thuyết, nhưng bộ nào cũng đều thành công rất lớn, sự nghiệp của hắn phát triển không thôi.
Trước đó hắn nghèo kiết xác, vì kinh tế không mấy dư dả nên không dám đón cha mẹ ở quê lên, sau khi có tiền rồi hắn mới đón người nhà lên chăm sóc.
Nếu sớm biết mình viết tốt như vậy như vậy thì đã đổi đời từ lâu!
Mọi thứ hắn hiện tại đã dư dả, muốn gì có đó. Nhưng chỉ duy nhất một thứ là hắn chưa có. Chính là bạn gái!
Nguyên Thu năm nay cũng đã 27 cái xuân tươi rồi, đừng nói đến có bạn gái ngay cả tay của nữ nhân xa lạ hắn cũng chưa từng nắm quá.
Vấn đề này khiến hắn sầu não vô cùng. Nguyên Thu không biết, thực ra cha mẹ hắn còn muốn sầu não hơn.
Nhân sinh thật lạ lùng, hắn đã và đang và rất nhiều lần cảm nhận thật sâu sắc thế nào là 'vừa yêu vừa hận'!
Nguyên Thu vốn là một tiểu thuyết gia cực kỳ nổi tiếng. Hắn từ khi bắt đầu hành văn đến hiện tại cũng đã được gần năm năm, kinh nghiệm dày dặn. Số lượng fan của hắn đông đảo không khác lắm những người nổi tiếng. Chỉ khác ở chỗ, lượng người thích truyện hắn viết nhiều bao nhiêu thì số người ghét hắn nhiều bấy nhiêu.
Nhưng cố tình, dù căm ghét hắn thậm tệ nhưng vẫn chung thủy vẫn đọc hết truyện của hắn không thiếu chương nào!
Năm đó, sau khi hoàn thiện tác phẩm đầu tay. Tiểu thuyết của hắn đã thu hút không ít người tới đọc. Thậm chí còn thu hút một vài doanh nghiệp nổi tiếng đến muốn cùng hắn hợp tác xuất bản thành sách bán ra thị trường.
Nguyên Thu xem xét một chút sau đó liền trọn lấy một nơi đồng ý hợp tác. Ngoài dự tính của hắn chính là sách bán ra rất đắt hàng! Chưa đến một tháng liền thu về lợi nhuận cực cao.
Hắn trong phút chốc đổi đời.
Kỳ thực lúc đó hắn cũng không nghĩ nhiều, chỉ đơn giản là vì tiền, khi đó Nguyên Thu chính là một con đỗ khỉ nghèo ngày ba bữa đều gặm mỳ gói.
Hắn viết tiểu thuyết chỉ muốn kiếm thêm chút ít tiền trang trải cuộc sống.
Nhưng sau đó được lời động viên của chủ doanh nghiệp kia, chính là nói hắn văn hay chữ tốt, nếu có thể sáng tác thêm được nhiều tác phẩm như vậy lợi nhuận thu được sẽ càng thêm nhiều, có khi hắn còn thu về một lượng lớn danh tiếng cùng fan cũng lên.
Được lời tán thưởng, hắn liền một lần nữa mở lên máy tính, viết tác phẩm tiếp theo.
Nguyên Thu hắn thực ra có một cái ác thú vui nho nhỏ. Đó chính là bón hành cho con trai (nhân vật chính) của mình lên bờ xuống ruộng. Trải qua bảy bảy bốn chín cái đau khổ thử thách sau đó mới đến màn phản công, bước lên đỉnh cao nhân sinh.
Chính vì thế mà hắn thường bị mắng là kẻ rác rưởi vô nhân tính, vô số bình luận không phải là thương cảm cho nhân vật chính thì là mắng chửi hắn thậm tệ.
Các người mới vô nhân tính!
Thú thực thì hắn cũng không quá để tâm, có tiền là được. Thêm nữa, nếu đã là con trai hắn thì làm gì có chuyện ngồi không ngồi không ăn bát vàng, một đường thanh thản bước lên đỉnh cao cuộc đời!
Chưa nghe qua câu, có làm thì mới có ăn sao!?!!
Sau khi hoàn thành cuốn tiểu thuyết thứ hai, lúc này Nguyên Thu cũng đã rất nổi tiếng rồi. Nổi tiếng vì không có nhân tính.
Hắn vinh dự nhận được giải thưởng vinh quang tác giả của năm. Hắn cứ nghĩ sau khi lộ diện chắc chắn cũng sẽ nhận được những lời mắng chửi kia đi?
Nhưng khác xa so với suy nghĩ của hắn, biểu hiện của khán giả khi thấy diện mạo của hắn chính là kinh ngạc không thôi, sau đó cả sân khấu chìm vào tình lặng, sau đó thì là những tiếng gào thét không ngừng gọi tên hắn.
Tự soi gương thử xem nhìn các người có giống như lợn bị thọc tiết hay không??
Nhất là các fan nữ, bọn họ gào thét đến điên cuồng, có người còn gào to.
"Nguyên Thu em yêu anh!! Em muốn sinh một đàn khỉ nhỏ giống anh!!"
Nguyên Thu biết vì sao họ lại như vậy. Đơn giản là vì hắn quá soái!
Dung mạo của hắn đa phần được thừa hưởng từ mẹ của hắn. Khuôn mặt nhu hòa nhỏ gọn, làn da trắng ngần có chút ốm yếu vì ở trong nhà quá lâu, song đồng tựa thu thủy, đôi mày mỏng mang theo nét anh khí bức người, hai cánh môi mỏng hồng hồng có chút nhợt nhạt.
Khi hắn cười lên nhìn giống như ánh trăng ngày rằm nhu hòa đến lạ, êm ái tựa như tiếng suối chảy róc rách. Tổng thể nhìn giống một thư sinh nho nhã lễ độ, khí chất lại thong dong tự tại khiến cho người nhìn vào thoải mái vô cùng.
Sau hôm đó hắn liền nổi tiếng như idol giới giải trí!
Những chương truyện mới nhất của hắn bắt đầu bạo tạc!
abcxyz: Thật không ngờ một kẻ vô nhân tính lại soái đến như vậy!!!
Tiểu nữ bán dưa: Hứ!!! Ta chính là thích ngươi muốn chết nhưng vẫn sẽ ghét ngươi!!
69 thật khó: Cổ nhân có câu 'mặt người dạ thú' câu này thật hợp với Kim Diệp*!
*Kim Diệp: nickname của Nguyên Thu, là lá vàng của mùa thu.
Kim Diệp:........................
Cái đám ba phải này.
Câu này trong suốt năm năm qua hắn đã chửi không biết bao nhiêu lần.
Trong năm năm, Nguyên Thu chỉ cho ra bốn bộ tiểu thuyết, nhưng bộ nào cũng đều thành công rất lớn, sự nghiệp của hắn phát triển không thôi.
Trước đó hắn nghèo kiết xác, vì kinh tế không mấy dư dả nên không dám đón cha mẹ ở quê lên, sau khi có tiền rồi hắn mới đón người nhà lên chăm sóc.
Nếu sớm biết mình viết tốt như vậy như vậy thì đã đổi đời từ lâu!
Mọi thứ hắn hiện tại đã dư dả, muốn gì có đó. Nhưng chỉ duy nhất một thứ là hắn chưa có. Chính là bạn gái!
Nguyên Thu năm nay cũng đã 27 cái xuân tươi rồi, đừng nói đến có bạn gái ngay cả tay của nữ nhân xa lạ hắn cũng chưa từng nắm quá.
Vấn đề này khiến hắn sầu não vô cùng. Nguyên Thu không biết, thực ra cha mẹ hắn còn muốn sầu não hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất