[Alltakemichi] Đồ Nghiệp Dư! Cậu Muốn Ăn Đòn Sao?

Chương 83: Theo dõi.

Trước Sau
"Cậu nhìn chúng tôi làm gì ?"

Thấy Takemichi cứ dùng đôi mắt nhìn chằm chằm vào họ như thể muốn nói : Tôi hiểu mà khiến hắn hơi khó chịu.

Đứng từ xa đã thấy Takemichi và Chifuyu ở giữa thanh thiên bạch nhật mà thì thầm to nhỏ, thế nhưng cú đả kích vừa rồi khiến hắn và Baji đứng như trụ trời, nửa bước cũng không dám rời đi.

Mãi cho đến khi hai người ý thức được hành động tiếp theo của Chifuyu thì mới đủ can đảm để bước đến ngăn cản.

Trước tiên là đem Chifuyu đang có ý đồ không đứng đắn lôi ra ngoài, ngay sau đó thì bọn họ đã nhận được ánh mắt đồng cảm của Takemichi.

Cái cảm giác này đúng là không dễ chịu chút nào.

"Tôi nhìn ba người các cậu như thế nào threesome."

Threesome ?

Kazutora sửng sốt mà nhìn cậu, cái gì gọi là threesome.

Hắn vô tội nha.

"Khoan đã, đừng có hiểu lệch vấn đề, ở đây chỉ có bọn họ là tình nhân thôi, tôi hoàn toàn không biết gì cả."

"Cái gì?"

Bị cản trở việc chặn miệng Takemichi khiến Chifuyu vốn dĩ đã tức giận thì nay lại càng phẫn nộ thêm, nghiến răng nhìn Kazutora đang xuyên tạc mối quan hệ của hai người bọn họ cộng thêm sự việc xảy ra trước đó làm cho Chifuyu vô cùng tuyệt vọng.

Hắn trừng mắt mà không kiên nể hất tay Baji ra.

"Đồ khốn, mày cản tao lại làm gì."

Nhìn Chifuyu đang nổi trận lôi đình, Baji nhíu mày.

"Mặc dù tao không biết mày đang suy nghĩ cái gì nhưng đây là nơi công cộng, nếu làm như vậy sự nghiệp tiền đồ của cả hai người sau này sẽ ít nhiều bị ảnh hưởng."

Không cam tâm, Chifuyu đưa tay chỉ về phía Takemichi và Kazutora đang đứng mà nói:"Mày có biết cậu ấy đang nghĩ cái gì trong đầu không ?"

"Nghĩ gì?" Baji hỏi lại.

Không quan tâm Baji cùng Chifuyu đang nói cái gì, Takemichi bây giờ chỉ đang dùng đôi mắt nghi hoặc mà đặt lên người Kazutora.

"Nói như vậy không lẽ cậu là người thứ ba sao?"

"Tôi là người không liên quan." Kazutora gằn giọng.

"Hả" Takemichi khó hiểu:"Vậy các cậu cứ liếc mắt đưa tình làm gì ? Đang diễn kịch sao ?"

Lại gì nữa đây ? Từ khi cái nhìn thù địch đã thành liếc mắt đưa tình rồi, Kazutora vốn đang bình tĩnh cũng phải hoảng cả lên.

"Từ từ cậu đang nghĩ gì đấy Takemichi, cậu lùi lại làm gì, bước tới đây cho tôi."

Không lùi thì để cậu đánh à ? Takemichi đâu có bị khùng.

Dữ tợn như thế, hình ảnh nho nhã lúc đầu đâu mất rồi.

Thấy Kazutora đang mất dần bình tĩnh, Baji đứng một bên vốn đang cãi nhau âm thầm với Chifuyu cũng phải nhanh chân đi đến mà túm lấy hắn.



"Này, bình tĩnh lại đi."

Bất mãn quay đầu, Kazutora cũng giống như Chifuyu mà chỉ tay về phía Takemichi trách cứ:"Bình tĩnh sao được ? Mày biết cậu ta đang hình dung ba chúng ta thành mối quan hệ gì không ?"

Một lần nữa, Baji lại khó hiểu mà hỏi lại:"Cậu ấy nghĩ cái gì mới được ?"

"Cậu ta-"

Còn chưa kịp nói xong thì Takemichi bên này đã không chịu yên phận mà ngồi phân tích thêm một kiến thức mới.

Hắn ban đầu là tưởng Kazutora cùng Baji đang cùng theo đuổi Chifuyu.

Nhưng hình như không phải, nói đúng hơn người Kazutora để ý là Baji....

Bỉ ổi quá, bên này thả mồi thì bên kia liền câu cá, Takemichi bình sinh ghét nhất loại người bắt cá hai tay, tâm tính bướng bỉnh nổi lên, Takemichi không hài lòng mà khuyên nhủ Baji.

"Này tôi bảo, bởi vì tương lai có thể hoạt động tương tác với nhau nhiều nên tôi tốt bụng nhắc nhở anh một câu, yêu đương đúng là rất tốt, nhưng một lúc hai người thì cho dù có đẹp trai cũng không được tha thứ đâu.

Miệng lưỡi thiên hạ độc ác lắm, cả ba người nếu không nhắm gánh vác nổi thì nên vào khách sạn uống trà để đàm đạo cho nhau nghe, người hiểu tự khắc rời đi, người không hiểu tự nhiên ở lại, cuộc sống mà, đôi khi như vậy mới chính là trải nghiệm."

Takemichi nói xong thì còn tiến đến nhiệt tình vỗ vai Baji một cái.

Còn riêng hắn sau khi nghe xong thì đầu ong ong toàn là những lời nói của Takemichi, xâu chuỗi lại một cách nghiêm túc thì cuối cùng Baji cũng ngộ ra mà chấn động nhìn cậu:"Cậu sẽ không cho rằng chúng tôi là đang yêu đương đại loại như thế đó chứ ?"

Takemichi cầm hộp kem khói lên tự nhiên mà ăn một cái, mặt còn thể hiện rất rõ câu hỏi vẫn còn nằm ở trong đầu.

Không phải à ?

"Không phải, đừng kể Chifuyu là thẳng nam đang dần bị bẻ cong nhưng Kazutora cũng là một trap boy chính hiệu, đã thế tôi còn chưa bao giờ có ý định ăn nằm với anh em mình bao giờ ??"

"Anh nói như thế chẳng khác nào đâm sâu vào trái tim của Chifuyu một nhát rồi ?" Takemichi mồm nhai kem mà chỉ thẳng mặt Baji.

Điều này làm cho Chifuyu đang đứng không kế bên cũng dính đạn mà phẫn uất lên tiếng.

"Tôi thì liên quan gì chứ ??"

Hắn đã nói câu này đầu tiên cơ mà ?

"Rối ren quá, mối quan hệ này thật phức tạp, cả ba người tự mà giải quyết với nhau đi, tôi buồn ngủ, tôi đi về."

"Không cho về."

Chuyện còn chưa giải quyết xong, cả ba sau khi thấy Takemichi quay lưng rời đi thì đã nhanh tay mà túm lấy.

Ép cậu ngồi ở phiến ghế đá, Kazutora lên tiếng đầu tiên:"Tôi thật sự với hai người bọn họ, rất rất trong sạch."

"Có gì chứng minh không ?"

Takemichi nhìn hộp kem đã trống rỗng trong tay mình mà hơi tiếc nuối, đảo mắt ba phần kem kế bên cạnh, Takemichi chẹp chẹp miệng.

Thôi thì ngồi nghe vậy.

Dù sao cậu cũng đang rãnh.



Nửa tiếng trôi qua, sau khi tự biện hộ cũng như chứng minh cho chính mình, Baji chủ trương mà hỏi nhỏ.

"Cậu đã phần nào thấu hiểu rồi chứ ?"

Ba người bọn họ lưỡi cũng gần đứt làm đôi rồi.

Hài lòng nhìn bốn hộp kem đã rỗng cả bốn, Takemichi tán thưởng chính mình.

Không hoang phí là đức tính tốt.

Takemichi gật đầu.

"Tôi ăn xong rồi."

Toang đứng dậy rời đi, thế nhưng hình như mỹ nam vẫn không hài lòng mà đưa tay nắm lấy tay cậu để kéo ngược trở lại.

"Cậu thật sự hiểu ?" Chifuyu lo lắng hỏi.

Tròn xoe đôi đồng tử nhìn hắn, Takemichi không chớp mắt gật đầu:"Ừm!"

Cậu ban nãy ngoại trừ ngồi cảm nhận hương vị của kem thì thật ra có nghe được cái gì nữa đâu, bây giờ nếu nói ra có bị tử hình không ?

Thở phào nhẹ nhõm, Chifuyu buông tay.

"Cũng đã trễ rồi, để tôi đưa cậu về."

"A?" Takemichi không nhân nhượng từ chối:"Các cậu vẫn nên tự đi vào khách sạn đàm phán với nhau đi, tôi tự đi về là được rồi, vậy nha."

Không để bị tóm lại như hai lần trước, sau khi vừa dứt lời xong, Takemichi đã rút kinh nghiệm mà co giò bỏ chạy, tất nhiên còn không quên lớn tiếng gọi taxi mà bỏ đi trước.

Cuộc đi chơi kết thúc bằng một tâm trạng cực kì tệ, nói đến cuối Takemichi cho dù hiểu vẫn là không muốn hiểu.

Ung dung ngồi trên xe, Takemichi thoả mãn mà xoa xoa bụng tròn.

Thật ra cậu chỉ là đùa một chút thôi, chỉ là không ngờ bọn họ thật sự nghiêm túc như thế.

Nếu không phải vì mấy hộp kem thì Takemichi đâu có rãnh mà ngồi nghe những cái lí thuyết vốn dĩ đã hiểu sẵn.

Về đến nhà, Takemichi thông thả mà đi vào trong.

Bây giờ cũng hơn 9h rồi, không gian xung quanh tối đen như mực, đúng là người dân ở đây rất bảo thủ, ngay cả một chút ánh sáng cũng không cho cậu nhìn thấy.

Bỏ qua một dãy hành lang nữa là về đến phòng trọ, Takemichi vốn dĩ còn đang suy nghĩ tối nay có nên chơi game không thì từ phía sau đã truyền đến cảm giác không đúng lắm.

Cảnh giác được nâng lên, Takemichi vờ như không biết mà vẫn duy trì tốc độ bình thường để về đến cửa phòng.

Lúc này, đưa tay đẩy cánh cửa một cách nhanh chống, Takemichi nhanh chân vọt vào rồi đóng mạnh cửa lại.

Chỉ là, một bàn tay đã nằm lấy khe hở để không cho Takemichi muốn thực hiện ý đồ tẩu thoát, thế nhưng điều này cũng khiến cho đối phương vì cái đóng cửa mạnh mẽ của cậu mà hằn lên vài tơ máu ở đốt ngón tay.

Cảm giác đau đớn không nói thành lời, Baji khó khăn mở miệng.

"Là tôi...."

Takemichi:"...."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau