Chương 38
Cừu Cẩn run rẩy bò dậy, khi đi ra cửa còn nghe Quý Thâm Tiêu nói: "Ngày mai đi cùng tôi."
Lần này Cừu Cẩn vậy mà lại không từ chối, chỉ nhắc nhở một câu: "Tôi sẽ đến trước hai tiếng để trang điểm."
Cuộc họp báo yêu cầu diễn viên mặc trang phục và trang điểm cho giống tạo hình để lên sân khấu, Cừu Cẩn là Cơ Hạc, cũng không phiền phức mấy, mấy chục diễn viên chủ yếu đều phải hóa trang xong trước hạn định, chuyên gia trang điểm lại nhiều nên không cần quá lo việc vội vàng.
Chỉ có đại lão mới có quyền lợi tới trễ, mấy nhân vật nhỏ như bọn họ chỉ phải đi sớm một chút để khỏi xếp hàng.
Cuộc họp báo lần này không có phân đoạn thảm đỏ, cũng không bán vé ra ngoài, chỉ định mời tư bản bình thường, chế tác và phóng viên tới tham dự. Các fan biết tin nhưng lại vào không được, chỉ đành phải thưa thớt ngồi canh ở cửa, ngóng trông idol của mình.
Qua chiều một chút, đúng thời điểm nóng nhất, nhưng trên mặt các cô không có một chút sự không kiên nhẫn nào, tránh nắng dưới dù mà hưng phấn không thôi, trong ánh mắt còn dư ra ánh sáng kích động.
Khi Cừu Cẩn xuống xe ngẩng đầu lên nhìn, cũng không thấy Thu Phân.
Dương Trì và Lưu Vĩ đã chờ ở đại sảnh, thấy cậu tới liền lấy tức bước tới đón.
Lưu Vĩ giúp cậu ký tên ở phía nhân viên công tác, sau khi trở về thì lại bắt đầu phát huy cái tài lời hay không nói, lại đi nói cái dở, há mồm liền hỏi: "Anh, sao anh lại tới rồi? Sao anh không đợi em tới đón?"
"Đi nhờ xe tới," Cừu Cẩn nửa úp nửa mở lên tiếng, lại hỏi, "Phòng trang điểm ở đâu?"
"Ở...... A, anh đá em làm cái gì?" Lưu Vĩ che chân lại, ủy khuất nhìn Dương Trì.
Dương Trì tiếp nhận đề tài: "Để anh mang cậu tới phòng trang điểm, chuẩn bị sớm một chút."
Cừu Cẩn gật đầu, thầm nghĩ cuối cùng có một người đáng tin.
Không ngờ cậu vừa mới khen một câu, Dương Trì quay người lại liền bắt đầu hỏi cậu: "Chuyện kia...... Nếu cậu yêu đương, nhất định phải nói cho chúng ta biết đó, công ty phải lập hồ sơ nữa."
"Anh nghe cái tin tức em sắp yêu đương ở đâu vậy?" Cừu Cẩn nhíu mày, "Mấy năm gần đây em không định yêu đương, công việc mới là quan trọng nhất."
Ngay cả khi cậu với Quý tổng hỗ trợ với nhau, còn không phải yêu đương? Lừa quỷ à?
Dương Trì trong lòng nghẹn một vạn dấu chấm hỏi, nhưng nhìn thấy cái cằm duyên dáng của Cừu Cẩn, lại đem vấn đề nuốt trở về cổ họng.
Quên đi, nghệ sĩ của mình lớn rồi, hắn cũng không cần quản tới.
Khi Cừu Cẩn bước vào phòng trang điểm, có không ít người chủ động chào hỏi với cậu, nhân viên công tác và chuyên gia trang điểm cũng chuẩn bị rất nhanh, thái độ thuần thục giống như đang phục vụ cho đại minh tinh nào đó.
Dương Trì không tới hội đọc kịch bản, đúng thật là bị một màn này dọa sợ.
Từ khi nào mà Cừu Cẩn lại có mối quan hệ tốt như vậy?
Vị kia chính là hoa hồng nhỏ đó, là nữ chính của bộ phim này đó! Vậy mà lại chủ động chào hỏi Cừu Cẩn?
Dương Trì rất kinh ngạc, liền thấy cửa phòng trang điểm mở ra, một người phụ nữ dáng người cao gầy với khí chất xuất chúng đi vào. Trên mặt cô mang một cái kính râm, nhưng vẫn không thể che được sự tao nhã của cô —— là Trương Quỳnh Tử năm rồi mới vừa cầm giải nữ diễn viên xuất sắc nhất!
Cừu Cẩn quay đầu chào hỏi: "Cô Quỳnh Tử cũng tới sớm sao?"
Trương Quỳnh Tử ngồi xuống bên cạnh cậu, trong sự ngay thẳng lộ ra sự phóng khoáng, nói: "Nhân vật của tôi hóa trang tương đối phức tạp."
Cô nhìn Cừu Cẩn đang ngồi chỗ kia, lại hỏi: "Cậu không mang theo chuyên gia trang điểm sao? Tôi có thể cho cậu mượn"
Cừu Cẩn cười tủm tỉm lắc đầu: "Cảm ơn cô Quỳnh Tử, nhân viên công tác đã chuẩn bị giúp tôi rồi."
Trương Quỳnh Tử gật đầu, tháo kính râm xuống ném lên trên bàn trang điểm, lộ ra một gương mặt xinh đẹp sáng sủa, đúng chính xác với hình tượng nhân vật Mị Lạc vừa đẹp lại vừa tàn nhẫn.
Hơn nữa bởi vì diện mạo mạnh mẽ, lại trong mạnh mẽ lộ ra sự xinh đẹp, mà không hiện ra một tia âm độc.
Lưu Vĩ gần như nhìn đến mức ngây người, cậu ta véo lòng bàn tay của mình một chút, ở trong lòng niệm rằng phải bình tĩnh, phải bĩnh tĩnh lại, mày chính là người của Cừu ca, không thể vứt bỏ nhân phẩm để xin người ta ký tên được.
Nhưng đó là nữ thần cậu ta Trương Quỳnh Tử đó! Là nữ thần trong lòng cậu ta từ lúc học trung học đó!!
Mấy năm qua đi, nữ thần càng ngày càng lợi hại, đặc biệt là người bây giờ đang ngồi ở trước mặt cậu ta, xinh đẹp giống như tiên nữ hạ phàm vậy.
Lưu Vĩ điên cuồng muốn đi sang xin ký tên, nhưng cậu ta cũng nhớ rõ trách nhiệm của mình, không thể làm ông chủ mất mặt được. Chỉ phải kiên cường bình tĩnh đứng tại đó, liên tục nhìn xung quanh.
Có lẽ tầm mắt của cậu ta nhìn sang quá thường xuyên, cũng có thể là do Trương Quỳnh Tử đợi trang điểm lâu quá nên nhàm chán, cô chủ động hỏi một câu: "Anh bạn nhỏ này là của nhà ai thế?"
Lưu Vĩ ngẩn người, quay đầu tả nhìn qua nhìn lại, trong lòng có một ý nghĩ, nhưng lại không dám biểu lộ ra ngoài.
"Hỏi cậu đó, nhìn chằm chằm vào tôi làm gì? Nhân viên công tác ở đây sao? Hay là trợ lý của ai?" Âm thanh của người phụ nữ trầm thấp khàn khàn, còn có một loại mị lực khác.
Người trẻ tuổi vừa mới tốt nghiệp sao có thể chịu nổi loại trường hợp này chứ? Mặt Lưu Vĩ lập tức đỏ bừng, cậu ta bước tới phía trước hai bước, lại không dám nhìn mặt Trương Quỳnh Tử, giống như nhìn thì nữ thần sẽ bị bẩn mất.
Chỉ đành phải cúi đầu, lắp bắp đáp lại: "Tôi...... Tôi là trợ lý của Cừu Cẩn."
Trương Quỳnh Tử lại hỏi: "Muốn ký tên à?"
Lưu Vĩ đột nhiên ngẩng đầu, không tin nổi mà mở to mắt: "Tôi, tôi có thể chứ?"
30 giây sau, cậu ta giơ tờ giấy mới trắng tinh ra, tay có chút run rẩy.
"Ô ô ô tôi được nữ thần ký tên, đi theo anh Cừu Cẩn cũng quá tốt rồi!"
"Cậu đúng là không có tiền đồ." Dương Trì đẩy đầu cậu ta một cái, quở trách nói.
Lưu Vĩ rất ủy khuất: "Trước giờ em cũng chưa từng gặp qua mà."
Lời này cũng không phải là giả, sau khi Lưu Vĩ liền đi theo Cừu Cẩn, lúc trước Cừu Cẩn không có tài nguyên tốt, còn ngừng công việc vài tháng, sao cậu ta có thể tiếp xúc với tài nguyên đỉnh cấp như thế này chứ?
Khi Lưu Vĩ mới vừa tiến vào giới giải trí, còn khờ dại cho rằng mình có thể gặp được nhiều minh tinh nổi tiếng, thẳng đến lúc sau cậu ta mới phát hiện, thì ra giới giải trí cũng phân thành ba bảy loại người, ngay cả khi cậu ta đã tiến vào giới này, đại lão vẫn như cũ là đại lão, mà cậu ta thì vẫn như cũ là một con tép riu.
Nhưng mà bây giờ......
Theo thời gian thay đổi, đến diễn viên cũng càng ngày càng nhiều, ảnh đế, đỉnh cao, hoa nhỏ, các loại diễn viên lâu năm...... Gần như gần bít cả phòng trang điểm.
Lưu Vĩ nhìn Cừu Cẩn đã hóa trang xong, cả người giống như được bơm máu gà, ông chủ của cậu ta về sau chắc chắn sẽ ngày càng lợi hại!
3 giờ chiều, cuộc họp báo khởi động máy của《 Thiên Hạ Hưng Vong 》chính thức bắt đầu. Đạo diễn, MC, diễn viên chính, từng người từng người một bước lên sân khấu.
Sau một hồi chờ đợi dài lâu, cuối cùng Cừu Cẩn cũng nghe âm thanh của người chủ trì vang lên: "Kế tiếp cho mời người đóng vai Cơ Hạc, Cừu Cẩn lên sân khấu."
Tim của Cừu Cẩn trong nháy mắt đập nhanh hơn vài phần, cậu hít sâu một hơi, trong tầm mắt mọi người mà bắt đầu bước lên sân khấu.
Cư dân mạng đang sôi nổi xem trực tiếp ngây người, tạo hình cổ trang của Cừu Cẩn hóa ra lại đẹp như vậy?!
Trên màn hình, khuôn mặt thanh niên tuấn tú, mặc một bộ trường bào rộng thùng thình, tóc được một cây trâm cố định ở sau đầu, là một tạo hình rất ôn hòa. Càng kinh người hơn là ánh mắt của cậu lại hiện ra vẻ lãnh đạm xa cách, giống như Cơ Hạc sống đang đứng trước mặt bọn họ.
Đúng lúc này, một tài khoản hội viên cao cấp bình luận:
[ Có một nói một, Cừu Cẩn sẽ không làm ra tật xấu gì ở đây chứ? ]
Phòng phát sóng trực tiếp xuất hiện giây phút trầm mặc ngắn ngủi, sau đó lập tức xuất hiện một đống làn đạn, cái gì không được chà đạp, cấm gây chiến, có thể nghiêm túc coi phát sóng trực tiếp không!
Việc thần kỳ là, vậy mà lại không có một câu nói nào phản bác lại bình luận kia.
Kỳ thật mọi người tới để nhìn mặt, mấy diễn viên nam như Cừu Cẩn, Hạng Hi, Giang Minh đều là người có vẻ ngoài đẹp trai. Dù sao thẩm mỹ mỗi người khác nhau, củ cải rau xanh mỗi người mỗi sở thích, rất khó phân ra cái cao cái thấp.
Nhưng Cừu Cẩn lại thắng ở cái khí chất xuất sắc, hoàn mỹ phù hợp với hình tượng nhân vật.
Những diễn viên còn lại lên sân khấu, vừa thấy đã biết là mặc trang phục lên sân khấu, còn lại thì vẫn là bản thân người đó.
Nhưng Cừu Cẩn lại không giống, cậu giống như đang diễn mà bước lên sân khấu, khi cậu đứng ở chỗ đó, giống như đã hoàn toàn biến thành Cơ Hạc, chân thật đến mức giống như người thật đã xuyên tới.
Nhóm Thu Phân nhóm rốt cuộc hãnh diện.
[ Ai nói anh trai Photoshop đâu? Hiện trường vả mặt, có hình có chân tướng! ]
[ Người qua đường, đồ thật này đúng là không có gì để nói, vẫn đẹp giống như chụp ảnh. ]
[ A, ai biết cái này có phải hiện trường vả mặt hay không? Tuy không nhìn ra được gì, nhưng mấy người có thể đảm bảo rằng cậu ta chưa phẫu thẩm mỹ hay chưa? ]
[ Lầu trên ghen tị à? Thừa nhận người ta đẹp khó như vậy à? ]
[ Ai ghen tị? Ăn ngay nói thật thôi, nói không chừng cậu ta vừa mới chỉnh dung thì sao! ]
[ Antifan cút đi, định bôi đen người ta à? ]
[ Đừng ầm ĩ nữa, thị giác China tới! ]
[ ĐM? Là cái thị giác China mà tui biết à? ]
[ Có phải trang web bật filter cho Cừu Cẩn không! Như thế cũng quá đẹp rồi! ]
[ Yêu yêu, đây là giá trị nhan sắc thần tiên gì thế? Thế mà ở trên màn ảnh của nhiếp ảnh gia thị giác China lại đẹp trai đến mức lấp lánh. ]
[ Người mới có câu hỏi, thị giác China là cái gì? ]
Thị giác China, một trang web làm vô số fans của những minh tinh vừa yêu lại vừa hận, ngay cả người xinh đẹp, chỉ cần đặt dưới màn ảnh của bọn họ thì giá trị nhan sắc cũng có thể sụt xuống N độ.
Nhưng mà Cừu Cẩn thế mà lại chống đỡ được thứ ma chú này, trên official website cũng không thể tìm ra một chút khuyết điểm nào.
Vả mặt cũng có thể vả rồi!!
Lần lộ mặt này, làm cậu hoàn toàn thoát khỏi giai đoạn hắc lịch sử, chính thức xoay người.
Người chủ trì cũng bị sắc đẹp của Cừu Cẩn làm cho ngây người một chút, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại dáng vẻ chuyên nghiệp tiêu chuẩn, cười tiếp đón bước đến: "Tôi nghe nói cậu không chỉ sắm vai Cơ Hạc, mà còn diễn vai người chị song sinh của cậu ta, Cơ Dao, đúng không?"
"Đúng vậy, Cơ Dao cũng là tôi."
"Mỹ nhân đệ nhất thiên hạ."
"Không dám nhận không dám nhận, tôi cũng chỉ là một người công cụ mà thôi."
Bởi vì lời trêu chọc thiện ý này, ở hiện trường òa lên một trận cười.
Thẳng thắn.
Đây là tài năng khó có.
Ngay cả người chủ trì cũng kinh ngạc trong chớp mắt, các cô thường xuyên tới lui trên sân khấu, gặp đủ loại người, có người nói lảm nhảm, vừa lên sân khấu đã liền nói thẳng, vì thời gian thời gian có hạn, nên MC không thể nào ngắt lời bọn họ. Cũng có người khó hiểu, hỏi đâu đáp đó, làm không khí trở nên xấu hổ muốn chết.
Loại người như Cừu Cẩn có rất ít, khiêm tốn, hài hước, lại không nói lung tung, đây là người mà MC nào cũng muốn hợp tác. Trong nháy mắt, tầm mắt đối phương nhìn về phía Cừu Cẩn mang theo vài phần thưởng thức.
Tiếp đó trong lúc hỏi thăm, người chủ trì với Cừu Cẩn có qua có lại, chọc cho người đang xem dưới sân khấu cười ha hả.
MC: "Nghe đạo diễn nói cậu diễn nữ rất giống thật, xin hỏi làm sao cậu có thể diễn tốt được vậy?"
Cừu Cẩn: "Có thể là trong lòng mỗi người nam đều có một cô tiên nữ chăng."
MC: "Cậu có thể chia sẻ một chút kỹ năng cho một người cùng biết không?"
Cừu Cẩn nghĩ ột lát, nghiêm túc nói: "Có thể là bởi vì lúc trước tôi có quan sát rất nhiều cô gái, nhưng tôi kiến nghị mọi người không nên học phương pháp này của tôi."
Người chủ trì: "Tại sao?"
"Bởi vì những người xung quanh sẽ không chịu được" Cừu Cẩn nghiêm trang, "Lúc trước người đại diện tới nhà của tôi, thấy trong phòng của tôi treo đầy ảnh chụp của những cô gái, còn tưởng tôi bị biếи ŧɦái."
Lời này vừa nói ra, tất cả những người ngồi xem đều cười lên.
Cư dân mạng đang ngồi xem phát sóng trực tiếp cũng cười không ngừng..
[ ha ha ha ha ha cậu ta cũng quá thả lỏng rồi! ]
[ Cười chết tui rồi, sao lúc trước tui không biết Cừu Cẩn lại thẳng thắn như vậy nhỉ? ]
[ Trách không được ngày đó tui nhìn một anh đẹp trai đi theo sau, thì ra là Cừu Cẩn!! ]
[ Ha ha ha ha vị lầu trên kia cuối cùng cũng điên rồi à? Cô nghĩ cái gì vậy! ]
......
Chờ mọi người đã cười xong, MC lúc này mới thu biểu cảm lại, bắt đầu chuyển hướng đề tài về phía Cơ Hạc.
MC: "Cơ Hạc là nhân vật mấu chốt của bộ phim, tính cách cũng tương đối phức tạp, là một người vừa chính lại vừa tà. Có thể hỏi tại sao cậu lại hiểu được nhân vật này không?"
Cừu Cẩn: "Cô nói cậu ta vừa chính vừa tà, thật ra tôi cũng không cho cậu ta là người xấu đâu, ít nhất là từ dùng góc độ của người sắm vai Cơ Hạc để nhìn, không có người xấu cho rằng mình là người xấu, cậu ta chỉ muốn làm việc mà mình muốn làm thôi."
"Vậy cậu cảm thấy mình có thể diễn được nhân vật này không?"
"Đạo diễn tin tưởng tôi, tôi nhất định sẽ nỗ lực hết mình, vượt lửa qua sông." Anh mắt Cừu Cẩn đảo qua một đống camera, dưới ánh đèn cậu vừa thản nhiên mà lại tự tin nói, "Tôi sẽ để kết quả cho mọi người phán xét."
《 Cừu Cẩn bộc lộ quan điểm trong cuộc họp báo khởi động máy của bộ phim giống như công tử được vẽ nên từ trong cốt truyện. 》
《 Cừu Cẩn nêu cảm nhận về việc sắm vai Cơ Dao: Tôi chỉ là một người công cụ thôi. 》
《 Cừu Cẩn diễn vai Cơ Hạc: Sẽ nỗ lực hết mình vượt lửa qua sông. 》
Dưới sân khấu, nhóm phóng viên luôn tranh thủ từng phút từng giây, báo chí đưa tin gần như là cùng một thời gian với toàn bộ mạng xã hội.
[ Kinh sợ! Cừu Cẩn muốn nỗ lực hết mình vượt lửa qua sông. ]
[ Ha ha ha ha ha, nỗ lực của cậu ta lớn được bao nhiêu chứ? Còn vượt lửa qua sông, cười chết tôi rồi, chắc Dịch Tùng Thanh lần này cũng hiểu phải coi chạy lấy người rồi? ]
[ Đạo diễn Dịch người ta đã xác định người rồi, còn chờ cậu hắc à? ]
[ Tạm thời không bàn tới kỹ thuật diễn, có điều giá trị nhan sắc không thể bàn được, hôm nay nay tui nhảy hố. ]
[ Lúc trước nói Cừu Cẩn không hợp với thiết lập của Cơ Hạc, mặt của mấy người có sưng lắm không? Toàn giới còn ai có thể phù hợp hơn anh ấy à? ]
......
Nhân lúc đang tẩy lớp trang điểm, Cừu Cẩn cũng lên mạng nhìn mấy lời bàn tán, thật ra cậu rất thản nhiên, nếu ở cái vị trí này, cũng đã chuẩn bị xong việc nhận hoa tươi với trứng gà rồi.
Đúng lúc này, Lưu Vĩ với vẻ mặt hưng phấn từ bên ngoài bước vào: "Anh, có Thu Phân ở dưới lầu đợi!"
"Tới sao?" Cừu Cẩn ngồi dậy, cũng có chút kích động.
"Em còn chụp lại nè" Lưu Vĩ móc điện thoại ra cho cậu xem, "Người ở giữa kia là hội trưởng hội fans của anh."
"Để bọn họ chờ lâu rất nóng" Cừu Cẩn có chút cảm động, lại có chút không yên tâm, "Cậu đi mua chút đồ uống đưa cho bọn họ đi, bảo bọn họ về nhà sớm một chút."
Cừu Cẩn lại nghĩ tới những nhóm thiếu nữ canh ở cửa, đôi mắt lấp lánh sáng lên.
Ở thời điểm cậu gian nan nhất, cũng là những người đó cho cậu động lực.
Ở trong thế giới thực, vì Cừu Cẩn không có bối cảnh, nên đường đi vô cùng gian nan. Từ diễn viên quần chúng đến vai phụ, từ diễn viên tuyến mười tám đến ảnh đế, cậu đã trải qua bao lần lên chìm xuống nổi.
Cậu không phải người chỉ cần nhẹ giọng nói từ bỏ là từ bỏ, nhưng nhân sinh khó tránh khỏi việc lên xuống, là fans cho cậu động lực để vươn lên.
Mỗi một tin nhắn gửi đến, là mỗi một lần cổ vũ, đều là mỗi một ngôi sao sáng buông xuống trong thế giới u ám của cậu, rồi có một ngày, những những ngôi sao nhỏ đó nối liền lại với nhau, chiếu sáng toàn bộ không trung.
Mặc dù bây giờ cậu đã tới một thế giới khác, nhưng vẫn còn người nguyện ý bước cùng cậu......
Cừu Cẩn đột nhiên đứng lên: "Thôi, vẫn nên để anh đi"
Tiệc khởi động máy không mời phóng viên, bây giờ ở cửa khách sạn cũng đã có người bắt đầu lục đục bước ra, các nhóm fan cho rằng idol nhà mình cũng sẽ xuất hiện, nên sôi nổi kéo dài cổ chờ ở cửa.
Thẳng đến khi có người nghe một phóng viên có lòng tốt nói cho bọn họ, sau cuộc họp còn có tiệc tối mừng ngày khởi máy, có thể sẽ kéo dài đến tận khuya.
Các fan có chút mất mát, nhưng lại rất nhanh đã điều chỉnh lại tâm tình, dù sao cũng đã đợi mấy giờ, lại chờ một lát nữa thì sẽ tới nhanh thôi, hơn nữa bây giờ giữa trưa trời nóng như vậy. Chỉ cần thần tượng còn ở lại, thì các cô cũng sẽ ở lại.
Ngay khi tất cả mọi người không ôm hy vọng nào, một thân ảnh thon dài đột nhiên xuất hiện ngay cửa khách sạn.
"Cừu Cẩn?!"
Nhân số nhóm Thu Phâ không nhiều lắm, chỉ có bảy tám người ngồi xổm dưới tán cây râm mát, ban đầu vốn là phơi nắng đã lâu, nhưng bây giờ nhìn cậu bước ra, tinh thần lập tức nhảy lên, phát ra một tiếng thét chói tai kinh thiên động địa.
"A a a a a a là Cừu Cẩn!!"
"Trời ạ, là người thật sao? Mau véo tui một cái, tui có đang nằm mơ không!!"
"A a a là người thật a a! Sắp điên rồi!!"
"Đã thay trang phục dự tiệc, cũng quá đẹp rồi!!"
Cuối tháng 7, nhóm thiếu nữ đứng bên ngoài lâu như vậy rồi, mồ hôi làm ướt cả gương mặt, lớp trang cũng có chút mờ đi. Nhưng trong mắt các cô chứa đầy ánh sáng, tản tỏa ra sự chân thành đáng yêu.
Cừu Cẩn đi tới, cười hỏi: "Các em tới bao lâu rồi?"
Thời gian được trả lời cũng không giống nhau, nhưng gần như đều là đợi từ giữa trưa.
"Mặt trời lên cao như vậy rồi, phơi nắng như vậy, vất vả cho các em rồi."
Thu Phân mắt lấp lánh, đồng thời lắc đầu: "Không vất vả."
Cừu Cẩn theo thứ tự đem phân đồ uống cho các cô, lại nói: "Trở về sớm một chút đi, về sau đừng đợi như vậy nữa, lãng phí thời gian. Thời tiết nóng như vậy, đổ bệnh thì không tốt lắm."
"Không lãng phí đâu! Chỉ cần là anh trai, bao lâu chúng em cũng nguyện ý chờ!" Nữ sinh buộc tóc đuôi ngựa trả lời, mấy cô gái nhỏ bên cạnh cũng đồng loạt gật đầu.
"Cảm ơn các em đã thích," Cừu Cẩn cười cười, "Nhưng các em cũng không cần cố ý lại đây để đợi, bình luận trên mạng tôi đều sẽ xem, các em để lại lời nhắn là được."
Lập tức có fans sửa lời: "Chúng em chỉ tới thành phố Kinh chơi thôi, trùng hợp lại thấy anh ở đây thôi."
Cừu Cẩn nở nụ cười, ánh mắt chưa những tia sáng nhỏ nhặt dưới ánh hoàng hôn, lại đề cử mấy nơi có cảnh đẹp ở địa phương, dặn dò các cô khi đi du lịch nhớ chú ý an toàn, lúc này mới yên lòng.
Còn thừa mấy chai nước, Cừu Cẩn lại để Lưu Vĩ đưa cho những người khác. Ở gần nhóm Thu Phân là nhóm fans của Trương Quỳnh Tử, cũng không khách khí gì, sau khi nhận đồ uống, thoải mái hào phóng nói cảm ơn.
Khi rời đi, Cừu Cẩn còn dặn dò: "Đừng chờ tôi đến khi kết thúc buổi tiệc, các em về nhà đi, chú ý an toàn."
"Được, chúng em biết rồi!"
"Anh trai cố lên!!"
Sau khi tiễn Cừu Cẩn đi, tất cả người trong nhóm Thu Phân đều nhịn không được, một đám ai cũng hưng phấn vô cùng, thậm chí có người kích động đến mức trực tiếp nhảy dựng lên.
Ô ô ô, người này cũng quá ấm áp rồi, idol của các cô rốt cuộc là vị thần tiên gì!!
Anh trai đưa nước! Muốn giữ lại thờ cúng cả đời!
Lần này Cừu Cẩn vậy mà lại không từ chối, chỉ nhắc nhở một câu: "Tôi sẽ đến trước hai tiếng để trang điểm."
Cuộc họp báo yêu cầu diễn viên mặc trang phục và trang điểm cho giống tạo hình để lên sân khấu, Cừu Cẩn là Cơ Hạc, cũng không phiền phức mấy, mấy chục diễn viên chủ yếu đều phải hóa trang xong trước hạn định, chuyên gia trang điểm lại nhiều nên không cần quá lo việc vội vàng.
Chỉ có đại lão mới có quyền lợi tới trễ, mấy nhân vật nhỏ như bọn họ chỉ phải đi sớm một chút để khỏi xếp hàng.
Cuộc họp báo lần này không có phân đoạn thảm đỏ, cũng không bán vé ra ngoài, chỉ định mời tư bản bình thường, chế tác và phóng viên tới tham dự. Các fan biết tin nhưng lại vào không được, chỉ đành phải thưa thớt ngồi canh ở cửa, ngóng trông idol của mình.
Qua chiều một chút, đúng thời điểm nóng nhất, nhưng trên mặt các cô không có một chút sự không kiên nhẫn nào, tránh nắng dưới dù mà hưng phấn không thôi, trong ánh mắt còn dư ra ánh sáng kích động.
Khi Cừu Cẩn xuống xe ngẩng đầu lên nhìn, cũng không thấy Thu Phân.
Dương Trì và Lưu Vĩ đã chờ ở đại sảnh, thấy cậu tới liền lấy tức bước tới đón.
Lưu Vĩ giúp cậu ký tên ở phía nhân viên công tác, sau khi trở về thì lại bắt đầu phát huy cái tài lời hay không nói, lại đi nói cái dở, há mồm liền hỏi: "Anh, sao anh lại tới rồi? Sao anh không đợi em tới đón?"
"Đi nhờ xe tới," Cừu Cẩn nửa úp nửa mở lên tiếng, lại hỏi, "Phòng trang điểm ở đâu?"
"Ở...... A, anh đá em làm cái gì?" Lưu Vĩ che chân lại, ủy khuất nhìn Dương Trì.
Dương Trì tiếp nhận đề tài: "Để anh mang cậu tới phòng trang điểm, chuẩn bị sớm một chút."
Cừu Cẩn gật đầu, thầm nghĩ cuối cùng có một người đáng tin.
Không ngờ cậu vừa mới khen một câu, Dương Trì quay người lại liền bắt đầu hỏi cậu: "Chuyện kia...... Nếu cậu yêu đương, nhất định phải nói cho chúng ta biết đó, công ty phải lập hồ sơ nữa."
"Anh nghe cái tin tức em sắp yêu đương ở đâu vậy?" Cừu Cẩn nhíu mày, "Mấy năm gần đây em không định yêu đương, công việc mới là quan trọng nhất."
Ngay cả khi cậu với Quý tổng hỗ trợ với nhau, còn không phải yêu đương? Lừa quỷ à?
Dương Trì trong lòng nghẹn một vạn dấu chấm hỏi, nhưng nhìn thấy cái cằm duyên dáng của Cừu Cẩn, lại đem vấn đề nuốt trở về cổ họng.
Quên đi, nghệ sĩ của mình lớn rồi, hắn cũng không cần quản tới.
Khi Cừu Cẩn bước vào phòng trang điểm, có không ít người chủ động chào hỏi với cậu, nhân viên công tác và chuyên gia trang điểm cũng chuẩn bị rất nhanh, thái độ thuần thục giống như đang phục vụ cho đại minh tinh nào đó.
Dương Trì không tới hội đọc kịch bản, đúng thật là bị một màn này dọa sợ.
Từ khi nào mà Cừu Cẩn lại có mối quan hệ tốt như vậy?
Vị kia chính là hoa hồng nhỏ đó, là nữ chính của bộ phim này đó! Vậy mà lại chủ động chào hỏi Cừu Cẩn?
Dương Trì rất kinh ngạc, liền thấy cửa phòng trang điểm mở ra, một người phụ nữ dáng người cao gầy với khí chất xuất chúng đi vào. Trên mặt cô mang một cái kính râm, nhưng vẫn không thể che được sự tao nhã của cô —— là Trương Quỳnh Tử năm rồi mới vừa cầm giải nữ diễn viên xuất sắc nhất!
Cừu Cẩn quay đầu chào hỏi: "Cô Quỳnh Tử cũng tới sớm sao?"
Trương Quỳnh Tử ngồi xuống bên cạnh cậu, trong sự ngay thẳng lộ ra sự phóng khoáng, nói: "Nhân vật của tôi hóa trang tương đối phức tạp."
Cô nhìn Cừu Cẩn đang ngồi chỗ kia, lại hỏi: "Cậu không mang theo chuyên gia trang điểm sao? Tôi có thể cho cậu mượn"
Cừu Cẩn cười tủm tỉm lắc đầu: "Cảm ơn cô Quỳnh Tử, nhân viên công tác đã chuẩn bị giúp tôi rồi."
Trương Quỳnh Tử gật đầu, tháo kính râm xuống ném lên trên bàn trang điểm, lộ ra một gương mặt xinh đẹp sáng sủa, đúng chính xác với hình tượng nhân vật Mị Lạc vừa đẹp lại vừa tàn nhẫn.
Hơn nữa bởi vì diện mạo mạnh mẽ, lại trong mạnh mẽ lộ ra sự xinh đẹp, mà không hiện ra một tia âm độc.
Lưu Vĩ gần như nhìn đến mức ngây người, cậu ta véo lòng bàn tay của mình một chút, ở trong lòng niệm rằng phải bình tĩnh, phải bĩnh tĩnh lại, mày chính là người của Cừu ca, không thể vứt bỏ nhân phẩm để xin người ta ký tên được.
Nhưng đó là nữ thần cậu ta Trương Quỳnh Tử đó! Là nữ thần trong lòng cậu ta từ lúc học trung học đó!!
Mấy năm qua đi, nữ thần càng ngày càng lợi hại, đặc biệt là người bây giờ đang ngồi ở trước mặt cậu ta, xinh đẹp giống như tiên nữ hạ phàm vậy.
Lưu Vĩ điên cuồng muốn đi sang xin ký tên, nhưng cậu ta cũng nhớ rõ trách nhiệm của mình, không thể làm ông chủ mất mặt được. Chỉ phải kiên cường bình tĩnh đứng tại đó, liên tục nhìn xung quanh.
Có lẽ tầm mắt của cậu ta nhìn sang quá thường xuyên, cũng có thể là do Trương Quỳnh Tử đợi trang điểm lâu quá nên nhàm chán, cô chủ động hỏi một câu: "Anh bạn nhỏ này là của nhà ai thế?"
Lưu Vĩ ngẩn người, quay đầu tả nhìn qua nhìn lại, trong lòng có một ý nghĩ, nhưng lại không dám biểu lộ ra ngoài.
"Hỏi cậu đó, nhìn chằm chằm vào tôi làm gì? Nhân viên công tác ở đây sao? Hay là trợ lý của ai?" Âm thanh của người phụ nữ trầm thấp khàn khàn, còn có một loại mị lực khác.
Người trẻ tuổi vừa mới tốt nghiệp sao có thể chịu nổi loại trường hợp này chứ? Mặt Lưu Vĩ lập tức đỏ bừng, cậu ta bước tới phía trước hai bước, lại không dám nhìn mặt Trương Quỳnh Tử, giống như nhìn thì nữ thần sẽ bị bẩn mất.
Chỉ đành phải cúi đầu, lắp bắp đáp lại: "Tôi...... Tôi là trợ lý của Cừu Cẩn."
Trương Quỳnh Tử lại hỏi: "Muốn ký tên à?"
Lưu Vĩ đột nhiên ngẩng đầu, không tin nổi mà mở to mắt: "Tôi, tôi có thể chứ?"
30 giây sau, cậu ta giơ tờ giấy mới trắng tinh ra, tay có chút run rẩy.
"Ô ô ô tôi được nữ thần ký tên, đi theo anh Cừu Cẩn cũng quá tốt rồi!"
"Cậu đúng là không có tiền đồ." Dương Trì đẩy đầu cậu ta một cái, quở trách nói.
Lưu Vĩ rất ủy khuất: "Trước giờ em cũng chưa từng gặp qua mà."
Lời này cũng không phải là giả, sau khi Lưu Vĩ liền đi theo Cừu Cẩn, lúc trước Cừu Cẩn không có tài nguyên tốt, còn ngừng công việc vài tháng, sao cậu ta có thể tiếp xúc với tài nguyên đỉnh cấp như thế này chứ?
Khi Lưu Vĩ mới vừa tiến vào giới giải trí, còn khờ dại cho rằng mình có thể gặp được nhiều minh tinh nổi tiếng, thẳng đến lúc sau cậu ta mới phát hiện, thì ra giới giải trí cũng phân thành ba bảy loại người, ngay cả khi cậu ta đã tiến vào giới này, đại lão vẫn như cũ là đại lão, mà cậu ta thì vẫn như cũ là một con tép riu.
Nhưng mà bây giờ......
Theo thời gian thay đổi, đến diễn viên cũng càng ngày càng nhiều, ảnh đế, đỉnh cao, hoa nhỏ, các loại diễn viên lâu năm...... Gần như gần bít cả phòng trang điểm.
Lưu Vĩ nhìn Cừu Cẩn đã hóa trang xong, cả người giống như được bơm máu gà, ông chủ của cậu ta về sau chắc chắn sẽ ngày càng lợi hại!
3 giờ chiều, cuộc họp báo khởi động máy của《 Thiên Hạ Hưng Vong 》chính thức bắt đầu. Đạo diễn, MC, diễn viên chính, từng người từng người một bước lên sân khấu.
Sau một hồi chờ đợi dài lâu, cuối cùng Cừu Cẩn cũng nghe âm thanh của người chủ trì vang lên: "Kế tiếp cho mời người đóng vai Cơ Hạc, Cừu Cẩn lên sân khấu."
Tim của Cừu Cẩn trong nháy mắt đập nhanh hơn vài phần, cậu hít sâu một hơi, trong tầm mắt mọi người mà bắt đầu bước lên sân khấu.
Cư dân mạng đang sôi nổi xem trực tiếp ngây người, tạo hình cổ trang của Cừu Cẩn hóa ra lại đẹp như vậy?!
Trên màn hình, khuôn mặt thanh niên tuấn tú, mặc một bộ trường bào rộng thùng thình, tóc được một cây trâm cố định ở sau đầu, là một tạo hình rất ôn hòa. Càng kinh người hơn là ánh mắt của cậu lại hiện ra vẻ lãnh đạm xa cách, giống như Cơ Hạc sống đang đứng trước mặt bọn họ.
Đúng lúc này, một tài khoản hội viên cao cấp bình luận:
[ Có một nói một, Cừu Cẩn sẽ không làm ra tật xấu gì ở đây chứ? ]
Phòng phát sóng trực tiếp xuất hiện giây phút trầm mặc ngắn ngủi, sau đó lập tức xuất hiện một đống làn đạn, cái gì không được chà đạp, cấm gây chiến, có thể nghiêm túc coi phát sóng trực tiếp không!
Việc thần kỳ là, vậy mà lại không có một câu nói nào phản bác lại bình luận kia.
Kỳ thật mọi người tới để nhìn mặt, mấy diễn viên nam như Cừu Cẩn, Hạng Hi, Giang Minh đều là người có vẻ ngoài đẹp trai. Dù sao thẩm mỹ mỗi người khác nhau, củ cải rau xanh mỗi người mỗi sở thích, rất khó phân ra cái cao cái thấp.
Nhưng Cừu Cẩn lại thắng ở cái khí chất xuất sắc, hoàn mỹ phù hợp với hình tượng nhân vật.
Những diễn viên còn lại lên sân khấu, vừa thấy đã biết là mặc trang phục lên sân khấu, còn lại thì vẫn là bản thân người đó.
Nhưng Cừu Cẩn lại không giống, cậu giống như đang diễn mà bước lên sân khấu, khi cậu đứng ở chỗ đó, giống như đã hoàn toàn biến thành Cơ Hạc, chân thật đến mức giống như người thật đã xuyên tới.
Nhóm Thu Phân nhóm rốt cuộc hãnh diện.
[ Ai nói anh trai Photoshop đâu? Hiện trường vả mặt, có hình có chân tướng! ]
[ Người qua đường, đồ thật này đúng là không có gì để nói, vẫn đẹp giống như chụp ảnh. ]
[ A, ai biết cái này có phải hiện trường vả mặt hay không? Tuy không nhìn ra được gì, nhưng mấy người có thể đảm bảo rằng cậu ta chưa phẫu thẩm mỹ hay chưa? ]
[ Lầu trên ghen tị à? Thừa nhận người ta đẹp khó như vậy à? ]
[ Ai ghen tị? Ăn ngay nói thật thôi, nói không chừng cậu ta vừa mới chỉnh dung thì sao! ]
[ Antifan cút đi, định bôi đen người ta à? ]
[ Đừng ầm ĩ nữa, thị giác China tới! ]
[ ĐM? Là cái thị giác China mà tui biết à? ]
[ Có phải trang web bật filter cho Cừu Cẩn không! Như thế cũng quá đẹp rồi! ]
[ Yêu yêu, đây là giá trị nhan sắc thần tiên gì thế? Thế mà ở trên màn ảnh của nhiếp ảnh gia thị giác China lại đẹp trai đến mức lấp lánh. ]
[ Người mới có câu hỏi, thị giác China là cái gì? ]
Thị giác China, một trang web làm vô số fans của những minh tinh vừa yêu lại vừa hận, ngay cả người xinh đẹp, chỉ cần đặt dưới màn ảnh của bọn họ thì giá trị nhan sắc cũng có thể sụt xuống N độ.
Nhưng mà Cừu Cẩn thế mà lại chống đỡ được thứ ma chú này, trên official website cũng không thể tìm ra một chút khuyết điểm nào.
Vả mặt cũng có thể vả rồi!!
Lần lộ mặt này, làm cậu hoàn toàn thoát khỏi giai đoạn hắc lịch sử, chính thức xoay người.
Người chủ trì cũng bị sắc đẹp của Cừu Cẩn làm cho ngây người một chút, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại dáng vẻ chuyên nghiệp tiêu chuẩn, cười tiếp đón bước đến: "Tôi nghe nói cậu không chỉ sắm vai Cơ Hạc, mà còn diễn vai người chị song sinh của cậu ta, Cơ Dao, đúng không?"
"Đúng vậy, Cơ Dao cũng là tôi."
"Mỹ nhân đệ nhất thiên hạ."
"Không dám nhận không dám nhận, tôi cũng chỉ là một người công cụ mà thôi."
Bởi vì lời trêu chọc thiện ý này, ở hiện trường òa lên một trận cười.
Thẳng thắn.
Đây là tài năng khó có.
Ngay cả người chủ trì cũng kinh ngạc trong chớp mắt, các cô thường xuyên tới lui trên sân khấu, gặp đủ loại người, có người nói lảm nhảm, vừa lên sân khấu đã liền nói thẳng, vì thời gian thời gian có hạn, nên MC không thể nào ngắt lời bọn họ. Cũng có người khó hiểu, hỏi đâu đáp đó, làm không khí trở nên xấu hổ muốn chết.
Loại người như Cừu Cẩn có rất ít, khiêm tốn, hài hước, lại không nói lung tung, đây là người mà MC nào cũng muốn hợp tác. Trong nháy mắt, tầm mắt đối phương nhìn về phía Cừu Cẩn mang theo vài phần thưởng thức.
Tiếp đó trong lúc hỏi thăm, người chủ trì với Cừu Cẩn có qua có lại, chọc cho người đang xem dưới sân khấu cười ha hả.
MC: "Nghe đạo diễn nói cậu diễn nữ rất giống thật, xin hỏi làm sao cậu có thể diễn tốt được vậy?"
Cừu Cẩn: "Có thể là trong lòng mỗi người nam đều có một cô tiên nữ chăng."
MC: "Cậu có thể chia sẻ một chút kỹ năng cho một người cùng biết không?"
Cừu Cẩn nghĩ ột lát, nghiêm túc nói: "Có thể là bởi vì lúc trước tôi có quan sát rất nhiều cô gái, nhưng tôi kiến nghị mọi người không nên học phương pháp này của tôi."
Người chủ trì: "Tại sao?"
"Bởi vì những người xung quanh sẽ không chịu được" Cừu Cẩn nghiêm trang, "Lúc trước người đại diện tới nhà của tôi, thấy trong phòng của tôi treo đầy ảnh chụp của những cô gái, còn tưởng tôi bị biếи ŧɦái."
Lời này vừa nói ra, tất cả những người ngồi xem đều cười lên.
Cư dân mạng đang ngồi xem phát sóng trực tiếp cũng cười không ngừng..
[ ha ha ha ha ha cậu ta cũng quá thả lỏng rồi! ]
[ Cười chết tui rồi, sao lúc trước tui không biết Cừu Cẩn lại thẳng thắn như vậy nhỉ? ]
[ Trách không được ngày đó tui nhìn một anh đẹp trai đi theo sau, thì ra là Cừu Cẩn!! ]
[ Ha ha ha ha vị lầu trên kia cuối cùng cũng điên rồi à? Cô nghĩ cái gì vậy! ]
......
Chờ mọi người đã cười xong, MC lúc này mới thu biểu cảm lại, bắt đầu chuyển hướng đề tài về phía Cơ Hạc.
MC: "Cơ Hạc là nhân vật mấu chốt của bộ phim, tính cách cũng tương đối phức tạp, là một người vừa chính lại vừa tà. Có thể hỏi tại sao cậu lại hiểu được nhân vật này không?"
Cừu Cẩn: "Cô nói cậu ta vừa chính vừa tà, thật ra tôi cũng không cho cậu ta là người xấu đâu, ít nhất là từ dùng góc độ của người sắm vai Cơ Hạc để nhìn, không có người xấu cho rằng mình là người xấu, cậu ta chỉ muốn làm việc mà mình muốn làm thôi."
"Vậy cậu cảm thấy mình có thể diễn được nhân vật này không?"
"Đạo diễn tin tưởng tôi, tôi nhất định sẽ nỗ lực hết mình, vượt lửa qua sông." Anh mắt Cừu Cẩn đảo qua một đống camera, dưới ánh đèn cậu vừa thản nhiên mà lại tự tin nói, "Tôi sẽ để kết quả cho mọi người phán xét."
《 Cừu Cẩn bộc lộ quan điểm trong cuộc họp báo khởi động máy của bộ phim giống như công tử được vẽ nên từ trong cốt truyện. 》
《 Cừu Cẩn nêu cảm nhận về việc sắm vai Cơ Dao: Tôi chỉ là một người công cụ thôi. 》
《 Cừu Cẩn diễn vai Cơ Hạc: Sẽ nỗ lực hết mình vượt lửa qua sông. 》
Dưới sân khấu, nhóm phóng viên luôn tranh thủ từng phút từng giây, báo chí đưa tin gần như là cùng một thời gian với toàn bộ mạng xã hội.
[ Kinh sợ! Cừu Cẩn muốn nỗ lực hết mình vượt lửa qua sông. ]
[ Ha ha ha ha ha, nỗ lực của cậu ta lớn được bao nhiêu chứ? Còn vượt lửa qua sông, cười chết tôi rồi, chắc Dịch Tùng Thanh lần này cũng hiểu phải coi chạy lấy người rồi? ]
[ Đạo diễn Dịch người ta đã xác định người rồi, còn chờ cậu hắc à? ]
[ Tạm thời không bàn tới kỹ thuật diễn, có điều giá trị nhan sắc không thể bàn được, hôm nay nay tui nhảy hố. ]
[ Lúc trước nói Cừu Cẩn không hợp với thiết lập của Cơ Hạc, mặt của mấy người có sưng lắm không? Toàn giới còn ai có thể phù hợp hơn anh ấy à? ]
......
Nhân lúc đang tẩy lớp trang điểm, Cừu Cẩn cũng lên mạng nhìn mấy lời bàn tán, thật ra cậu rất thản nhiên, nếu ở cái vị trí này, cũng đã chuẩn bị xong việc nhận hoa tươi với trứng gà rồi.
Đúng lúc này, Lưu Vĩ với vẻ mặt hưng phấn từ bên ngoài bước vào: "Anh, có Thu Phân ở dưới lầu đợi!"
"Tới sao?" Cừu Cẩn ngồi dậy, cũng có chút kích động.
"Em còn chụp lại nè" Lưu Vĩ móc điện thoại ra cho cậu xem, "Người ở giữa kia là hội trưởng hội fans của anh."
"Để bọn họ chờ lâu rất nóng" Cừu Cẩn có chút cảm động, lại có chút không yên tâm, "Cậu đi mua chút đồ uống đưa cho bọn họ đi, bảo bọn họ về nhà sớm một chút."
Cừu Cẩn lại nghĩ tới những nhóm thiếu nữ canh ở cửa, đôi mắt lấp lánh sáng lên.
Ở thời điểm cậu gian nan nhất, cũng là những người đó cho cậu động lực.
Ở trong thế giới thực, vì Cừu Cẩn không có bối cảnh, nên đường đi vô cùng gian nan. Từ diễn viên quần chúng đến vai phụ, từ diễn viên tuyến mười tám đến ảnh đế, cậu đã trải qua bao lần lên chìm xuống nổi.
Cậu không phải người chỉ cần nhẹ giọng nói từ bỏ là từ bỏ, nhưng nhân sinh khó tránh khỏi việc lên xuống, là fans cho cậu động lực để vươn lên.
Mỗi một tin nhắn gửi đến, là mỗi một lần cổ vũ, đều là mỗi một ngôi sao sáng buông xuống trong thế giới u ám của cậu, rồi có một ngày, những những ngôi sao nhỏ đó nối liền lại với nhau, chiếu sáng toàn bộ không trung.
Mặc dù bây giờ cậu đã tới một thế giới khác, nhưng vẫn còn người nguyện ý bước cùng cậu......
Cừu Cẩn đột nhiên đứng lên: "Thôi, vẫn nên để anh đi"
Tiệc khởi động máy không mời phóng viên, bây giờ ở cửa khách sạn cũng đã có người bắt đầu lục đục bước ra, các nhóm fan cho rằng idol nhà mình cũng sẽ xuất hiện, nên sôi nổi kéo dài cổ chờ ở cửa.
Thẳng đến khi có người nghe một phóng viên có lòng tốt nói cho bọn họ, sau cuộc họp còn có tiệc tối mừng ngày khởi máy, có thể sẽ kéo dài đến tận khuya.
Các fan có chút mất mát, nhưng lại rất nhanh đã điều chỉnh lại tâm tình, dù sao cũng đã đợi mấy giờ, lại chờ một lát nữa thì sẽ tới nhanh thôi, hơn nữa bây giờ giữa trưa trời nóng như vậy. Chỉ cần thần tượng còn ở lại, thì các cô cũng sẽ ở lại.
Ngay khi tất cả mọi người không ôm hy vọng nào, một thân ảnh thon dài đột nhiên xuất hiện ngay cửa khách sạn.
"Cừu Cẩn?!"
Nhân số nhóm Thu Phâ không nhiều lắm, chỉ có bảy tám người ngồi xổm dưới tán cây râm mát, ban đầu vốn là phơi nắng đã lâu, nhưng bây giờ nhìn cậu bước ra, tinh thần lập tức nhảy lên, phát ra một tiếng thét chói tai kinh thiên động địa.
"A a a a a a là Cừu Cẩn!!"
"Trời ạ, là người thật sao? Mau véo tui một cái, tui có đang nằm mơ không!!"
"A a a là người thật a a! Sắp điên rồi!!"
"Đã thay trang phục dự tiệc, cũng quá đẹp rồi!!"
Cuối tháng 7, nhóm thiếu nữ đứng bên ngoài lâu như vậy rồi, mồ hôi làm ướt cả gương mặt, lớp trang cũng có chút mờ đi. Nhưng trong mắt các cô chứa đầy ánh sáng, tản tỏa ra sự chân thành đáng yêu.
Cừu Cẩn đi tới, cười hỏi: "Các em tới bao lâu rồi?"
Thời gian được trả lời cũng không giống nhau, nhưng gần như đều là đợi từ giữa trưa.
"Mặt trời lên cao như vậy rồi, phơi nắng như vậy, vất vả cho các em rồi."
Thu Phân mắt lấp lánh, đồng thời lắc đầu: "Không vất vả."
Cừu Cẩn theo thứ tự đem phân đồ uống cho các cô, lại nói: "Trở về sớm một chút đi, về sau đừng đợi như vậy nữa, lãng phí thời gian. Thời tiết nóng như vậy, đổ bệnh thì không tốt lắm."
"Không lãng phí đâu! Chỉ cần là anh trai, bao lâu chúng em cũng nguyện ý chờ!" Nữ sinh buộc tóc đuôi ngựa trả lời, mấy cô gái nhỏ bên cạnh cũng đồng loạt gật đầu.
"Cảm ơn các em đã thích," Cừu Cẩn cười cười, "Nhưng các em cũng không cần cố ý lại đây để đợi, bình luận trên mạng tôi đều sẽ xem, các em để lại lời nhắn là được."
Lập tức có fans sửa lời: "Chúng em chỉ tới thành phố Kinh chơi thôi, trùng hợp lại thấy anh ở đây thôi."
Cừu Cẩn nở nụ cười, ánh mắt chưa những tia sáng nhỏ nhặt dưới ánh hoàng hôn, lại đề cử mấy nơi có cảnh đẹp ở địa phương, dặn dò các cô khi đi du lịch nhớ chú ý an toàn, lúc này mới yên lòng.
Còn thừa mấy chai nước, Cừu Cẩn lại để Lưu Vĩ đưa cho những người khác. Ở gần nhóm Thu Phân là nhóm fans của Trương Quỳnh Tử, cũng không khách khí gì, sau khi nhận đồ uống, thoải mái hào phóng nói cảm ơn.
Khi rời đi, Cừu Cẩn còn dặn dò: "Đừng chờ tôi đến khi kết thúc buổi tiệc, các em về nhà đi, chú ý an toàn."
"Được, chúng em biết rồi!"
"Anh trai cố lên!!"
Sau khi tiễn Cừu Cẩn đi, tất cả người trong nhóm Thu Phân đều nhịn không được, một đám ai cũng hưng phấn vô cùng, thậm chí có người kích động đến mức trực tiếp nhảy dựng lên.
Ô ô ô, người này cũng quá ấm áp rồi, idol của các cô rốt cuộc là vị thần tiên gì!!
Anh trai đưa nước! Muốn giữ lại thờ cúng cả đời!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất