Ám Luyến Thành Hôn, Cô Vợ Đầu Tiên Của Tổng Tài
Chương 40: Không Thích Cô? Tôi Thấy Anh Ta Thích Cô Chết Đi Sống Lại
Ngày hôm sau Niệm Thanh ngồi xe của Cố Thanh Hằng tới công ty, bị lãnh đạo và đồng nghiệp nhìn thấy, những lời bàn ra tán vào ở công ty càng quá mức.
Niệm Thanh nghe được không ít những lời khó nghe, điểm này Niệm Thanh không cách nào phản bác là mình trong sạch.
Buổi chiều, điện thoại nhận được một tin nhắn (lập tức tới Niệm gia cho tôi)
Là niệm tử gửi tới, có thể nhìn ra được giọng điệu rất kém. Niệm Thanh nhíu mi, cô nhìn rất lâu mới buông điện thoại xuống, rời khỏi văn phòng, xin lãnh đạo cho nghỉ nửa buổi, lãnh đạo cũng không làm khó cô, rất sảng khoái cho cô nghỉ, để cô đi.
Trên đường về Niệm gia, Niệm Thanh suy nghĩ hàng ngàn hàng vạn lý do tại sao Niệm Tử lại gấp gáp gọi cô quay về?
Không phải là biết chuyện của cô và Cố Thanh Hằng chứ? có lẽ không phải, Cố Thanh Hằng cho dù có càn rỡ hơn nữa cũng sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy. Dù sao phát sinh quan hệ với em của vợ sắp cưới cũng không phải là chuyện vẻ vang gì, anh nhất định sẽ lén gạt Niệm Tử.
Trước cửa Niệm gia, Niệm Thanh nhấn chuông cửa, một lát sau người hầu nghiêm mặt mở cửa cho cô. Vừa bước vào phòng khách, giọng nói chất vấn của Niệm Tử đã vang lên hỏi cô: “đêm qua cô đi đâu? đêm qua Quan Thiếu Nghiên không quay về Quan gia, cô cũng không đi gặp cha mẹ của anh ta!”
“Em tới nhà của bạn”. Niệm Thanh nói dối, thực ra tối qua cô ở nhà của Cố Thanh Hằng.
“Quan Thiếu Nghiên đâu?” Niệm Tử chỉ quan tâm tới hướng đi của Quan Thiếu Nghiên.
“Anh ta đi cùng bạn gái của anh ta rồi.”
Thái độ của Niệm Thanh làm Niệm Tử tức tới nghiến răng: “đêm qua tôi để cô đi cùng Quan Thiếu Nghiên, chỉ cần cô tới thăm hỏi cha mẹ của anh ta, cô thế nhưng lại để anh ta đi cùng người phụ nữ khác. Cô còn có chút tiền đồ nào không? Hay là nói, cô cố ý làm như vậy?”
“Em không giữ được anh ta, anh ta căn bản không thích em”. Niệm Thanh rất bất đắc dĩ, thiên sinh bát tự của cô và Quan Thiếu Nghiên không hợp nhau, lời của cô nói anh ta từ trước tới giờ không nghe lọt tai.
“Không thích cô? Tôi thấy anh ta thích cô chết đi sống lại. Nếu không năm xưa anh ta sao có thể vì đính hôn với cô mà cãi nhau trở mặt với cha mẹ? chỉ dựa vào điểm này tôi biết anh ta có ý với cô!” Niệm Tử mạnh mẽ nói.
Niệm Thanh nhíu mi, cảm thấy Niệm Tử đánh giá cô quá cao rồi, Quan Thiếu Nghiên làm nhiều việc như vậy có lẽ là vì Lục Xuyên.
“Niệm Thanh, tôi nói cho cô biết, Quan Thiếu Nghiên là cơ hội trở mình của cô. Anh ta có hoa tâm đi nữa thì cũng là con người. Hôn sự này, nếu như cô làm lỡ mất cuộc hôn nhân này về sau cô sẽ hối hận!”
Nói tới đây, Niệm Thanh biết nếu cô gả cho Quan Thiếu Nghiên không thành công cô sẽ bị Niệm gia bán cho một người đàn ông khác, đổi lợi ích. Cô phải nhẫn nhìn làm người câm điếc bên cạnh Quan Thiếu Nghiên, hay là đánh cược một phen… Cố Thanh Hằng?
Cố Thị, trong phòng làm việc của tổng tài
Cố Thanh Hằng cầm điện thoại, nói chuyện với người ở đầu dây bên kia, phân phó: “Trước tiên để cô ta dưỡng thai cho tốt, những chuyện khác không gấp”.
Điện thoại vừa ngắt, cửa phòng làm việc liền bị người dùng lực đẩy ra. Đoan Ngọ không ngăn được sự xâm nhập cuồng ngạo của Quan Thiếu Nghiên!
“Anh quen biết Thiến Thiến?” Quan Thiếu Nghiên hai tay chống trên bàn làm việc của Cố Thanh Hằng, vẻ mặt âm trầm.
Niệm Thanh nghe được không ít những lời khó nghe, điểm này Niệm Thanh không cách nào phản bác là mình trong sạch.
Buổi chiều, điện thoại nhận được một tin nhắn (lập tức tới Niệm gia cho tôi)
Là niệm tử gửi tới, có thể nhìn ra được giọng điệu rất kém. Niệm Thanh nhíu mi, cô nhìn rất lâu mới buông điện thoại xuống, rời khỏi văn phòng, xin lãnh đạo cho nghỉ nửa buổi, lãnh đạo cũng không làm khó cô, rất sảng khoái cho cô nghỉ, để cô đi.
Trên đường về Niệm gia, Niệm Thanh suy nghĩ hàng ngàn hàng vạn lý do tại sao Niệm Tử lại gấp gáp gọi cô quay về?
Không phải là biết chuyện của cô và Cố Thanh Hằng chứ? có lẽ không phải, Cố Thanh Hằng cho dù có càn rỡ hơn nữa cũng sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy. Dù sao phát sinh quan hệ với em của vợ sắp cưới cũng không phải là chuyện vẻ vang gì, anh nhất định sẽ lén gạt Niệm Tử.
Trước cửa Niệm gia, Niệm Thanh nhấn chuông cửa, một lát sau người hầu nghiêm mặt mở cửa cho cô. Vừa bước vào phòng khách, giọng nói chất vấn của Niệm Tử đã vang lên hỏi cô: “đêm qua cô đi đâu? đêm qua Quan Thiếu Nghiên không quay về Quan gia, cô cũng không đi gặp cha mẹ của anh ta!”
“Em tới nhà của bạn”. Niệm Thanh nói dối, thực ra tối qua cô ở nhà của Cố Thanh Hằng.
“Quan Thiếu Nghiên đâu?” Niệm Tử chỉ quan tâm tới hướng đi của Quan Thiếu Nghiên.
“Anh ta đi cùng bạn gái của anh ta rồi.”
Thái độ của Niệm Thanh làm Niệm Tử tức tới nghiến răng: “đêm qua tôi để cô đi cùng Quan Thiếu Nghiên, chỉ cần cô tới thăm hỏi cha mẹ của anh ta, cô thế nhưng lại để anh ta đi cùng người phụ nữ khác. Cô còn có chút tiền đồ nào không? Hay là nói, cô cố ý làm như vậy?”
“Em không giữ được anh ta, anh ta căn bản không thích em”. Niệm Thanh rất bất đắc dĩ, thiên sinh bát tự của cô và Quan Thiếu Nghiên không hợp nhau, lời của cô nói anh ta từ trước tới giờ không nghe lọt tai.
“Không thích cô? Tôi thấy anh ta thích cô chết đi sống lại. Nếu không năm xưa anh ta sao có thể vì đính hôn với cô mà cãi nhau trở mặt với cha mẹ? chỉ dựa vào điểm này tôi biết anh ta có ý với cô!” Niệm Tử mạnh mẽ nói.
Niệm Thanh nhíu mi, cảm thấy Niệm Tử đánh giá cô quá cao rồi, Quan Thiếu Nghiên làm nhiều việc như vậy có lẽ là vì Lục Xuyên.
“Niệm Thanh, tôi nói cho cô biết, Quan Thiếu Nghiên là cơ hội trở mình của cô. Anh ta có hoa tâm đi nữa thì cũng là con người. Hôn sự này, nếu như cô làm lỡ mất cuộc hôn nhân này về sau cô sẽ hối hận!”
Nói tới đây, Niệm Thanh biết nếu cô gả cho Quan Thiếu Nghiên không thành công cô sẽ bị Niệm gia bán cho một người đàn ông khác, đổi lợi ích. Cô phải nhẫn nhìn làm người câm điếc bên cạnh Quan Thiếu Nghiên, hay là đánh cược một phen… Cố Thanh Hằng?
Cố Thị, trong phòng làm việc của tổng tài
Cố Thanh Hằng cầm điện thoại, nói chuyện với người ở đầu dây bên kia, phân phó: “Trước tiên để cô ta dưỡng thai cho tốt, những chuyện khác không gấp”.
Điện thoại vừa ngắt, cửa phòng làm việc liền bị người dùng lực đẩy ra. Đoan Ngọ không ngăn được sự xâm nhập cuồng ngạo của Quan Thiếu Nghiên!
“Anh quen biết Thiến Thiến?” Quan Thiếu Nghiên hai tay chống trên bàn làm việc của Cố Thanh Hằng, vẻ mặt âm trầm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất