Ám Luyến Thành Hôn, Cô Vợ Đầu Tiên Của Tổng Tài
Chương 49: Anh Ta Từng Vì Muốn Đính Hôn Với Cô Mà Không Ngại Quỳ Gối Trước Mặt Cha Mẹ
Niệm Thanh đối với QuanThiếu Nghiên mà nói trái tim triệt để buốt lạnh. Cô biết, nếu như Quan Thiếu Nghiên nghiêm túc thì có thể sẽ cắn theo cô cả đời.
Cốc!.. cốc!.. có người gõ cửa.
“Quan tiên sinh, có thể vào chưa?” Tô Mi ở bên ngoài khách khí hỏi, tay đã muốn mở cửa, nhưng tiếc là cửa đã bị khóa.
Quan Thiếu Nghiên từ trên người Niệm Thanh bước xuống, vừa sửa sang lại tây trang trên người, vừa rét lạnh nhìn cô. Lúc anh ta mở cửa, Niệm Thanh cũng dùng tốc độ nhanh nhất xử lý sự chật vật trên người.
“Quan tiên sinh, về phía hợp đồng quả thực là có chút vấn đề. Sau khi tôi trở về sẽ soạn thảo cho anh một bản mới”. Thái độ của Tô Mi vẫn luôn ôn hòa mà thân thiết. Quan Thiếu Nghiên nhìn người phá hoại chuyện của mình không nói gì.
“Niệm Thanh, chúng ta đi.” Tô Mi thấy Quan Thiếu Nghiên vẫn luôn trầm mặc nên gọi Niệm Thanh bên cạnh anh ta, nhắc tới chuyện rời khỏi đây. Niệm Thanh thuận thế đáp ứng, theo Tô Mi rời đi, sau lưng như có gai nhọn đâm vào. Quan Thiếu Nghiên đang dựa vào cửa, mắt lạnh nhìn chằm chằm sau lưng cô.
Khi bước ra khỏi cổng lớn của công ty, niệm thanh đổ đầy mồ hôi.
Tô Mi hỏi cô: “Cô quen biết Quan Thiếu Nghiên sao?”
“Quen biết”. Lúc Niệm Thanh thừa nhận cũng che giấu quan hệ giữa cô và Quan Thiếu Nghiên “Anh ta có một người bạn gái học cùng trường với tôi”.
Tô Mi gật đầu, đời sống riêng tư của Quan Thiếu Nghiên vẫn luôn phóng túng, bạn gái bên cạnh nhiều không đếm hết.
Xe của công ty tới, Niệm Thanh và Tô Mi lên xe.
“Đừng tới quá gần Quan Thiếu Nghiên, anh ta đã có vị hôn thê rồi”.
Tô Mi cảm thấy phải nhắc nhở Niệm Thanh một chút, bởi vì một năm trước lễ đính hôn của Quan Thiếu Nghiên rất long trọng, cho tới nay cũng chưa ai làm lại được.
“Tôi biết”. Niệm Thanh nhìn phong cảnh lướt qua bên ngoài cửa xe, trong mắt ảm đạm. Dựa vào quan hệ của Quan Thiếu Nghiên và Lục Xuyên, cô vốn dĩ không nên tiếp nhận anh ta. Lúc đó, cha mẹ và em gái của anh ta đều rất căm hận cô. Chỉ có Quan Thiếu Nghiên không để ý tới bất kỳ lời phản đối nào. Đã từng, anh ta vì chuyện đính hôn với cô mà không ngại quỳ xuống cầu xin cha mẹ anh ta tiếp nhận cô. Anh ta cho cô một lễ đính hôn mà tất cả mọi cô gái đều ao ước, nhưng trừ lần đó ra thì không còn gì hết.
Cô vẫn luôn không hiểu được Quan Thiếu Nghiên, nếu anh ta không thích cô thì tại sao ngày đó nhất định phải đính hôn với cô?
Trước khi tan làm, Cù Nam tới văn phòng làm việc tìm Cố Thanh Hằng. nhiều ngày không gặp, cô ta nét mặt càng tỏa sáng. Cô ta kéo ghế ngồi xuống, nói với Cố Thanh Hằng: “Tôi sắp kết hôn rồi, anh có muốn tới không?”
Bút trên tay Cố Thanh Hằng dừng một chút, nâng mắt nhìn Cù Nam một cái, từ chối: “Không rảnh, để lần sau đi”.
“Anh tới đi, tôi chỉ kết hôn một lần thôi”. Cù Nam hờn dỗi.
“Hôn lễ tổ chức ở đâu?” Cố Thanh Hằng nhàn nhạt hỏi, bút máy trên tay xoay một vòng.
“Nước ngoài, tôi muốn kín đáo một chút”. Cù Nam suy nghĩ ổn thỏa. Không hi vọng giữa chừng xảy ra biến cố “đợi sau khi tôi quay trở lại, sẽ ở trong nước mời mọi người bù. Tới lúc đó anh nhất định phải tới”.
Cố Thanh Hằng nhướng nhi, cười nhạt nhận lời nói “Được a.”
Cốc!.. cốc!.. có người gõ cửa.
“Quan tiên sinh, có thể vào chưa?” Tô Mi ở bên ngoài khách khí hỏi, tay đã muốn mở cửa, nhưng tiếc là cửa đã bị khóa.
Quan Thiếu Nghiên từ trên người Niệm Thanh bước xuống, vừa sửa sang lại tây trang trên người, vừa rét lạnh nhìn cô. Lúc anh ta mở cửa, Niệm Thanh cũng dùng tốc độ nhanh nhất xử lý sự chật vật trên người.
“Quan tiên sinh, về phía hợp đồng quả thực là có chút vấn đề. Sau khi tôi trở về sẽ soạn thảo cho anh một bản mới”. Thái độ của Tô Mi vẫn luôn ôn hòa mà thân thiết. Quan Thiếu Nghiên nhìn người phá hoại chuyện của mình không nói gì.
“Niệm Thanh, chúng ta đi.” Tô Mi thấy Quan Thiếu Nghiên vẫn luôn trầm mặc nên gọi Niệm Thanh bên cạnh anh ta, nhắc tới chuyện rời khỏi đây. Niệm Thanh thuận thế đáp ứng, theo Tô Mi rời đi, sau lưng như có gai nhọn đâm vào. Quan Thiếu Nghiên đang dựa vào cửa, mắt lạnh nhìn chằm chằm sau lưng cô.
Khi bước ra khỏi cổng lớn của công ty, niệm thanh đổ đầy mồ hôi.
Tô Mi hỏi cô: “Cô quen biết Quan Thiếu Nghiên sao?”
“Quen biết”. Lúc Niệm Thanh thừa nhận cũng che giấu quan hệ giữa cô và Quan Thiếu Nghiên “Anh ta có một người bạn gái học cùng trường với tôi”.
Tô Mi gật đầu, đời sống riêng tư của Quan Thiếu Nghiên vẫn luôn phóng túng, bạn gái bên cạnh nhiều không đếm hết.
Xe của công ty tới, Niệm Thanh và Tô Mi lên xe.
“Đừng tới quá gần Quan Thiếu Nghiên, anh ta đã có vị hôn thê rồi”.
Tô Mi cảm thấy phải nhắc nhở Niệm Thanh một chút, bởi vì một năm trước lễ đính hôn của Quan Thiếu Nghiên rất long trọng, cho tới nay cũng chưa ai làm lại được.
“Tôi biết”. Niệm Thanh nhìn phong cảnh lướt qua bên ngoài cửa xe, trong mắt ảm đạm. Dựa vào quan hệ của Quan Thiếu Nghiên và Lục Xuyên, cô vốn dĩ không nên tiếp nhận anh ta. Lúc đó, cha mẹ và em gái của anh ta đều rất căm hận cô. Chỉ có Quan Thiếu Nghiên không để ý tới bất kỳ lời phản đối nào. Đã từng, anh ta vì chuyện đính hôn với cô mà không ngại quỳ xuống cầu xin cha mẹ anh ta tiếp nhận cô. Anh ta cho cô một lễ đính hôn mà tất cả mọi cô gái đều ao ước, nhưng trừ lần đó ra thì không còn gì hết.
Cô vẫn luôn không hiểu được Quan Thiếu Nghiên, nếu anh ta không thích cô thì tại sao ngày đó nhất định phải đính hôn với cô?
Trước khi tan làm, Cù Nam tới văn phòng làm việc tìm Cố Thanh Hằng. nhiều ngày không gặp, cô ta nét mặt càng tỏa sáng. Cô ta kéo ghế ngồi xuống, nói với Cố Thanh Hằng: “Tôi sắp kết hôn rồi, anh có muốn tới không?”
Bút trên tay Cố Thanh Hằng dừng một chút, nâng mắt nhìn Cù Nam một cái, từ chối: “Không rảnh, để lần sau đi”.
“Anh tới đi, tôi chỉ kết hôn một lần thôi”. Cù Nam hờn dỗi.
“Hôn lễ tổ chức ở đâu?” Cố Thanh Hằng nhàn nhạt hỏi, bút máy trên tay xoay một vòng.
“Nước ngoài, tôi muốn kín đáo một chút”. Cù Nam suy nghĩ ổn thỏa. Không hi vọng giữa chừng xảy ra biến cố “đợi sau khi tôi quay trở lại, sẽ ở trong nước mời mọi người bù. Tới lúc đó anh nhất định phải tới”.
Cố Thanh Hằng nhướng nhi, cười nhạt nhận lời nói “Được a.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất