Chương 15
Tiếp xúc xong rồi thì ra ngoài ăn sáng đi.
Từ Ôn nói xong liền đóng rầm cánh cửa lại, cho thấy anh đang khó chịu với họ thế nào. Bản thân Từ Ôn và Hàn Diên đã độc thân suốt 28 năm, bây giờ nhìn thằng bạn mình vừa có người đẹp suốt ngày ôm ấp, bản thân anh lại cảm thấy mình thật đáng thương. Anh cũng muốn tìm một cô gái sớm tối cùng anh trò chuyện, cùng nhau làm những việc của các cặp đôi bình thường. Nhưng làm việc cho Hàn Diên đến thời gian nghỉ ngơi anh còn không có, nói chi đến việc yêu đương. Nghĩ đến đây, trong đầu Từ Ôn liền xuất hiện một ý định. Anh muốn đình công.
- Mau buông tôi ra.
Hàn Diên vẫn cứ ôm chặt Nha Tịnh mãi không buông.
- Đừng cử động mạnh. Tôi đau đấy.
Hàn Diên chậm rãi buông Nha Tịnh ra. Khi anh vừa buông ra cô lập tức ngồi thẳng dậy, nhanh chóng chỉnh lại áo của mình, còn không quên lườm anh một cái. Hàn Diên ngồi dậy, bình thản mặc áo vào làm ra bộ dạng như không nhìn thấy ánh mắt tức giận của Nha Tịnh đang nhìn chăm chăm vào mình.
- Ra ngoài thôi.
Hàn Diên đi đến, nhẹ nhàng nói với Nha Tịnh, khuôn mặt áp xuống muốn hôn vào má của cô. Nhưng Nha Tịnh rất nhanh liền lùi lại mấy bước, tránh sự tiếp xúc của anh. Hàn Diên hôn trượt, vẻ mặt không hề tức giận. Ngược lại, anh nhìn cô cười ôn nhu. Hàn Diên quay người đi ra khỏi phòng, Nha Tịnh cũng nhanh chóng theo phía sau.
Cánh cửa dần dần mở ra. Nha Tịnh không kìm nén được mà rơi nước mắt. Khi nhìn thấy bóng dáng người em trai yêu quý của mình, Nha Tịnh không khỏi cảm thấy đau lòng khi nhớ đến hình ảnh San bị đánh đập tàn nhẫn mà Hàn Diên đã cho cô xem trước đây. Nha Tịnh lập tức chạy về phía cậu, vòng tay ôm chặt cậu vào lòng, lập tức gục đầu trên vai cậu mà òa khóc. San lúc này chỉ biết cười nhẹ để an ủi cô, tay nhẹ nhàng vỗ vào lưng Nha Tịnh để trấn an cô.
- Em chưa chết mà sao chị khóc lớn vậy?
San lập tức gục đầu lên vai cô để che đi dòng nước mắt sắp rơi xuống, vòng tay ôm chặt cơ thể cô. Nha Tịnh đâu biết đối với San, cô quan trọng đến thế nào. Vì để cho cô được sống cậu phải đánh cược tất cả mọi thứ kể cả mạng sống của mình để tin vào Hàn Diên.
- Em không sao chứ?
Nha Tịnh lập tức bình tĩnh trở lại, cố ngăn cho mình không khóc nữa. Cô lập tức buông San ra, liền đưa mắt xem xét cơ thể cậu.
- Em không sao. Em không dễ chết như vậy đâu.
Nha Tịnh lập tức thở nhẹ nhõng. Cô liền nhỏ giọng nói.
- Không sao đâu. Rồi tổ chức sẽ cứu chúng ta.
Nghe Nha Tịnh nói vậy. San không khỏi cảm thấy đau lòng. Đến giờ phút này, cô vẫn còn tin vào tổ chức nhất định sẽ cứu họ. San biết cậu phải nói ra sự thật rồi.
- Chị à.
San liền nắm lấy tay cô, ánh mắt nhìn thẳng vào cô. Giọng lạnh nhạt nói.
- Chúng ta đã rời tổ chức rồi.
Nha Tịnh sau khi nghe San nói vậy thì không khỏi nghi hoặc, cô liền hỏi lại.
- Em nói gì cơ?
- Tổ chức muốn giết chúng ta.
Nha Tịnh lập tức cảm thấy sống lưng mình lạnh buốt. Thật ra, từ trước đến giờ mọi thứ San nói với cô, cô đều không nghi ngờ gì. Nhưng lần này, là San đang nói thật sao? Sao tổ chức lại muốn giết họ? Họ được xem là sát thủ hàng đầu trong tổ chức, được ông chủ hết mực trọng dụng kia mà. Thấy Nha Tịnh im lặng nhìn mình, cậu biết đang cô đang chờ nghe cậu giải thích. San nhẹ nhàng buông tay cô ra, ánh mắt hướng ra ngoài cửa sổ. Giọng cậu từ tốn nói.
- Vào mấy tháng trước, em có đến nhà chị thông báo về nhiệm vụ mới. Lúc đó chị đã nhận nhiệm vụ ám sát Hàn Diên. Ngày hôm sau em liền đi đến tổ chức muốn báo cáo về việc chị đã nhận nhiệm vụ, tình cờ lúc đó em vô tình nhìn thấy đàn anh cấp trên của chúng ta và ông chủ đang thì thầm gì đó với nhau. Em liền tò mò mà đi đến nghe lén. Lúc đó...
Vài tháng trước.
- Nhiệm vụ lần này ông chủ sẽ trừ khử cô ta luôn sao?
- Đúng vậy. Để càng lâu tôi càng không yên tâm.
- Dù sao, cô ấy cũng là một tay lão luyện. Tôi e rằng nhiệm vụ này cô ta sẽ giải quyết dễ dàng.
- Không sao. Chỉ cần San báo cáo kế hoạch thực hiện cho tôi, tôi sẽ gửi toàn bộ qua bên đó, họ sẽ có cách sắp xếp.
- Nhưng theo tôi biết, báo cáo kế hoạch hoạt động của San không nêu cụ thể toàn bộ. Thậm chí họ còn có kế hoạch dự phòng cho nhiệm vụ.
- Đó là điều tôi lo lắng. Nhưng chúng ta đừng xen vào quá nhiều, không khéo sẽ lưu lại dấu vết. Tôi tin rằng Hàn Diên sẽ giải quyết được việc này.
...
- Sao đó em đã bí mật tiến hành điều tra về Hàn Diên. Và em rất bất ngờ phát hiện, chị và Hàn Diên đã từng gặp nhau trước đây.
- Thật sao?
Nha Tịnh cảm thấy rất lạ. Hàn Diên nhan sắc cũng được tính vào dạng đẹp trai nổi bật, thân hình cao lớn thu hút ánh nhìn. Nếu cô đã từng gặp qua Hàn Diên vậy tại sao trong đầu cô lại không hề có chút ấn tượng nào vậy?
- Em có biết là gặp nhau như thế nào không?
Nha Tịnh nôn nóng hỏi San. Cậu làm ra bộ dạng bất lực, nhỏ giọng nói.
- Cái này thì em không chắc lắm. Hình như hai người đã mâu thuẫn với nhau trong quán bar thì phải.
- Quán bar sao?
Từ Ôn nói xong liền đóng rầm cánh cửa lại, cho thấy anh đang khó chịu với họ thế nào. Bản thân Từ Ôn và Hàn Diên đã độc thân suốt 28 năm, bây giờ nhìn thằng bạn mình vừa có người đẹp suốt ngày ôm ấp, bản thân anh lại cảm thấy mình thật đáng thương. Anh cũng muốn tìm một cô gái sớm tối cùng anh trò chuyện, cùng nhau làm những việc của các cặp đôi bình thường. Nhưng làm việc cho Hàn Diên đến thời gian nghỉ ngơi anh còn không có, nói chi đến việc yêu đương. Nghĩ đến đây, trong đầu Từ Ôn liền xuất hiện một ý định. Anh muốn đình công.
- Mau buông tôi ra.
Hàn Diên vẫn cứ ôm chặt Nha Tịnh mãi không buông.
- Đừng cử động mạnh. Tôi đau đấy.
Hàn Diên chậm rãi buông Nha Tịnh ra. Khi anh vừa buông ra cô lập tức ngồi thẳng dậy, nhanh chóng chỉnh lại áo của mình, còn không quên lườm anh một cái. Hàn Diên ngồi dậy, bình thản mặc áo vào làm ra bộ dạng như không nhìn thấy ánh mắt tức giận của Nha Tịnh đang nhìn chăm chăm vào mình.
- Ra ngoài thôi.
Hàn Diên đi đến, nhẹ nhàng nói với Nha Tịnh, khuôn mặt áp xuống muốn hôn vào má của cô. Nhưng Nha Tịnh rất nhanh liền lùi lại mấy bước, tránh sự tiếp xúc của anh. Hàn Diên hôn trượt, vẻ mặt không hề tức giận. Ngược lại, anh nhìn cô cười ôn nhu. Hàn Diên quay người đi ra khỏi phòng, Nha Tịnh cũng nhanh chóng theo phía sau.
Cánh cửa dần dần mở ra. Nha Tịnh không kìm nén được mà rơi nước mắt. Khi nhìn thấy bóng dáng người em trai yêu quý của mình, Nha Tịnh không khỏi cảm thấy đau lòng khi nhớ đến hình ảnh San bị đánh đập tàn nhẫn mà Hàn Diên đã cho cô xem trước đây. Nha Tịnh lập tức chạy về phía cậu, vòng tay ôm chặt cậu vào lòng, lập tức gục đầu trên vai cậu mà òa khóc. San lúc này chỉ biết cười nhẹ để an ủi cô, tay nhẹ nhàng vỗ vào lưng Nha Tịnh để trấn an cô.
- Em chưa chết mà sao chị khóc lớn vậy?
San lập tức gục đầu lên vai cô để che đi dòng nước mắt sắp rơi xuống, vòng tay ôm chặt cơ thể cô. Nha Tịnh đâu biết đối với San, cô quan trọng đến thế nào. Vì để cho cô được sống cậu phải đánh cược tất cả mọi thứ kể cả mạng sống của mình để tin vào Hàn Diên.
- Em không sao chứ?
Nha Tịnh lập tức bình tĩnh trở lại, cố ngăn cho mình không khóc nữa. Cô lập tức buông San ra, liền đưa mắt xem xét cơ thể cậu.
- Em không sao. Em không dễ chết như vậy đâu.
Nha Tịnh lập tức thở nhẹ nhõng. Cô liền nhỏ giọng nói.
- Không sao đâu. Rồi tổ chức sẽ cứu chúng ta.
Nghe Nha Tịnh nói vậy. San không khỏi cảm thấy đau lòng. Đến giờ phút này, cô vẫn còn tin vào tổ chức nhất định sẽ cứu họ. San biết cậu phải nói ra sự thật rồi.
- Chị à.
San liền nắm lấy tay cô, ánh mắt nhìn thẳng vào cô. Giọng lạnh nhạt nói.
- Chúng ta đã rời tổ chức rồi.
Nha Tịnh sau khi nghe San nói vậy thì không khỏi nghi hoặc, cô liền hỏi lại.
- Em nói gì cơ?
- Tổ chức muốn giết chúng ta.
Nha Tịnh lập tức cảm thấy sống lưng mình lạnh buốt. Thật ra, từ trước đến giờ mọi thứ San nói với cô, cô đều không nghi ngờ gì. Nhưng lần này, là San đang nói thật sao? Sao tổ chức lại muốn giết họ? Họ được xem là sát thủ hàng đầu trong tổ chức, được ông chủ hết mực trọng dụng kia mà. Thấy Nha Tịnh im lặng nhìn mình, cậu biết đang cô đang chờ nghe cậu giải thích. San nhẹ nhàng buông tay cô ra, ánh mắt hướng ra ngoài cửa sổ. Giọng cậu từ tốn nói.
- Vào mấy tháng trước, em có đến nhà chị thông báo về nhiệm vụ mới. Lúc đó chị đã nhận nhiệm vụ ám sát Hàn Diên. Ngày hôm sau em liền đi đến tổ chức muốn báo cáo về việc chị đã nhận nhiệm vụ, tình cờ lúc đó em vô tình nhìn thấy đàn anh cấp trên của chúng ta và ông chủ đang thì thầm gì đó với nhau. Em liền tò mò mà đi đến nghe lén. Lúc đó...
Vài tháng trước.
- Nhiệm vụ lần này ông chủ sẽ trừ khử cô ta luôn sao?
- Đúng vậy. Để càng lâu tôi càng không yên tâm.
- Dù sao, cô ấy cũng là một tay lão luyện. Tôi e rằng nhiệm vụ này cô ta sẽ giải quyết dễ dàng.
- Không sao. Chỉ cần San báo cáo kế hoạch thực hiện cho tôi, tôi sẽ gửi toàn bộ qua bên đó, họ sẽ có cách sắp xếp.
- Nhưng theo tôi biết, báo cáo kế hoạch hoạt động của San không nêu cụ thể toàn bộ. Thậm chí họ còn có kế hoạch dự phòng cho nhiệm vụ.
- Đó là điều tôi lo lắng. Nhưng chúng ta đừng xen vào quá nhiều, không khéo sẽ lưu lại dấu vết. Tôi tin rằng Hàn Diên sẽ giải quyết được việc này.
...
- Sao đó em đã bí mật tiến hành điều tra về Hàn Diên. Và em rất bất ngờ phát hiện, chị và Hàn Diên đã từng gặp nhau trước đây.
- Thật sao?
Nha Tịnh cảm thấy rất lạ. Hàn Diên nhan sắc cũng được tính vào dạng đẹp trai nổi bật, thân hình cao lớn thu hút ánh nhìn. Nếu cô đã từng gặp qua Hàn Diên vậy tại sao trong đầu cô lại không hề có chút ấn tượng nào vậy?
- Em có biết là gặp nhau như thế nào không?
Nha Tịnh nôn nóng hỏi San. Cậu làm ra bộ dạng bất lực, nhỏ giọng nói.
- Cái này thì em không chắc lắm. Hình như hai người đã mâu thuẫn với nhau trong quán bar thì phải.
- Quán bar sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất