Chương 26
Hàn Diên lạnh giọng trả lời, dường như anh đã dần mất kiên nhẫn với cô, vẻ mặt càng ngày càng trở nên khó coi.
- Là do ả ta sao? Do ả ta mà anh bỏ rơi em? Ả ta vừa nhìn đã biết không phải tiểu thư danh giá gì, em mới là người xứng đáng với anh. Anh vì con ả thấp kém đó mà muốn từ hôn với em.
Bốppp
- Câm mồm.
Hàn Diên vừa lớn tiếng quát vừa tát thẳng vào mặt Tịch Sa. Cái tát của anh khiến cô bất ngờ mà đứng đơ ra đó đưa tay ôm mặt. Hàn Diên đã không thể khống chế được cơn tức giận trong mình nữa. Anh không quan tâm đến việc đang đứng ở sảnh lớn, dưới sự chứng kiến của biết bao ánh nhìn kinh ngạc từ những người làm trong dinh thự. Nha Tịnh ngồi trong xe nhưng ánh mắt vẫn không rời lấy Hàn Diên cho đến khi nhìn thấy vẻ mặt càng ngày càng khó coi của Hàn Diên cô chợt có một dự cảm không lành, khi nhìn thấy anh thẳng tay tát vào mặt Tịch Sa, Nha Tịnh bắt đầu hoảng sợ, cô mở cửa muốn chạy đến bên anh nhưng Từ Ôn nhanh chóng ngăn cô lại. Nha Tịnh nhìn Từ Ôn khó hiểu nhưng Từ Ôn chỉ khẽ lắc đầu, ý bảo cứ để Hàn Diên tự mình giải quyết. Nha Tịnh không biết phải làm sao nên chỉ có thể đứng đó, tiếp tục quan sát. Hàn Diên sau khi tát cho Tịch Sa một cái, lửa giận trong anh không hề có dấu hiệu giảm xuống mà như muốn bùng nổ lên. Giọng anh lạnh băng, cảnh cáo.
- Cô nên cảm thấy may mắn khi bản thân là con gái của Chủ tịch Triệu, nếu không tôi đã giết cô ngay tại đây rồi. Chuyện đính hôn gì đó cô nên về hỏi rõ ràng Chủ tịch Triệu. Còn về chuyện cô sỉ nhục An Ni, nếu tôi nghe thấy một lần nữa, tôi sẽ rạch nát miệng cô. Với cả đừng bao giờ gọi tên tôi bằng cái giọng điệu đó. Nó khiến tôi cảm thấy phát tởm đấy.
Dứt câu, Hàn Diên liền lướt qua người Tịch Sa mà rời đi. Tịch Sa lúc này bị những lời của Hàn Diên đe dọa mà mặt đã tím tái cả lên. Đôi chân không ngừng run rẩy, đến khi không trụ được nữa liền ngã khuỵu xuống sàn. Hàn Diên nhanh chóng đi về phía Nha Tịnh, nắm lấy tay cô mà kéo vào xe. Nha Tịnh chỉ biết im lặng để anh làm gì thì làm. Đến khi chiếc xe đã rời khỏi cổng dinh thự, cô nhìn khuôn mặt vẫn còn mang vẻ tức giận của anh, Nha Tịnh đưa tay mình chạm nhẹ vào cạnh mặt anh, Hàn Diên nắm lấy tay cô, tiếp tục áp lên mặt mình, giọng thì thầm than trách.
- Cô ta đúng là phiền phức.
Dinh thự Triệu thị.
Xoảng.
Tịch Sa sau khi rời khỏi bữa tiệc mừng thọ của Chủ tịch Hàn thị, lập tức tìm cha mẹ hỏi rõ mọi việc. Hóa ra tất cả mọi chuyện chỉ là giả dối, mà bây giờ chính cô sẽ trở thành trò cười trong mắt thiên hạ. Mọi việc bắt đầu từ nửa năm trước, Tịch Sa vô tình nhìn thấy Hàn Diên trên tin tức, từ đó mà bắt đầu say mê nhan sắc và tài năng của anh. Không lâu sau, Chủ tịch Triệu cũng biết việc này, ông vừa cảm thấy khó xử vừa cảm thấy vui mừng, khó xử vì xét về quyền thế thì Hàn thị cao hơn Triệu thị rất nhiều lần, ông lại sợ Triệu thị có lẽ không xứng đáng để có thể kết thông gia với Hàn thị, vui mừng vì con gái ông đúng là có mắt nhìn người, Tịch Sa lại có vẻ ngoài trong trẻo, xinh đẹp, nếu như ông chủ động giới thiệu Tịch Sa với Giám đốc Hàn thị nói không chừng sẽ bị con bé thu hút, chỉ cần như vậy thì quyền thế cũng không quá quan trọng nữa.
- Là do ả ta sao? Do ả ta mà anh bỏ rơi em? Ả ta vừa nhìn đã biết không phải tiểu thư danh giá gì, em mới là người xứng đáng với anh. Anh vì con ả thấp kém đó mà muốn từ hôn với em.
Bốppp
- Câm mồm.
Hàn Diên vừa lớn tiếng quát vừa tát thẳng vào mặt Tịch Sa. Cái tát của anh khiến cô bất ngờ mà đứng đơ ra đó đưa tay ôm mặt. Hàn Diên đã không thể khống chế được cơn tức giận trong mình nữa. Anh không quan tâm đến việc đang đứng ở sảnh lớn, dưới sự chứng kiến của biết bao ánh nhìn kinh ngạc từ những người làm trong dinh thự. Nha Tịnh ngồi trong xe nhưng ánh mắt vẫn không rời lấy Hàn Diên cho đến khi nhìn thấy vẻ mặt càng ngày càng khó coi của Hàn Diên cô chợt có một dự cảm không lành, khi nhìn thấy anh thẳng tay tát vào mặt Tịch Sa, Nha Tịnh bắt đầu hoảng sợ, cô mở cửa muốn chạy đến bên anh nhưng Từ Ôn nhanh chóng ngăn cô lại. Nha Tịnh nhìn Từ Ôn khó hiểu nhưng Từ Ôn chỉ khẽ lắc đầu, ý bảo cứ để Hàn Diên tự mình giải quyết. Nha Tịnh không biết phải làm sao nên chỉ có thể đứng đó, tiếp tục quan sát. Hàn Diên sau khi tát cho Tịch Sa một cái, lửa giận trong anh không hề có dấu hiệu giảm xuống mà như muốn bùng nổ lên. Giọng anh lạnh băng, cảnh cáo.
- Cô nên cảm thấy may mắn khi bản thân là con gái của Chủ tịch Triệu, nếu không tôi đã giết cô ngay tại đây rồi. Chuyện đính hôn gì đó cô nên về hỏi rõ ràng Chủ tịch Triệu. Còn về chuyện cô sỉ nhục An Ni, nếu tôi nghe thấy một lần nữa, tôi sẽ rạch nát miệng cô. Với cả đừng bao giờ gọi tên tôi bằng cái giọng điệu đó. Nó khiến tôi cảm thấy phát tởm đấy.
Dứt câu, Hàn Diên liền lướt qua người Tịch Sa mà rời đi. Tịch Sa lúc này bị những lời của Hàn Diên đe dọa mà mặt đã tím tái cả lên. Đôi chân không ngừng run rẩy, đến khi không trụ được nữa liền ngã khuỵu xuống sàn. Hàn Diên nhanh chóng đi về phía Nha Tịnh, nắm lấy tay cô mà kéo vào xe. Nha Tịnh chỉ biết im lặng để anh làm gì thì làm. Đến khi chiếc xe đã rời khỏi cổng dinh thự, cô nhìn khuôn mặt vẫn còn mang vẻ tức giận của anh, Nha Tịnh đưa tay mình chạm nhẹ vào cạnh mặt anh, Hàn Diên nắm lấy tay cô, tiếp tục áp lên mặt mình, giọng thì thầm than trách.
- Cô ta đúng là phiền phức.
Dinh thự Triệu thị.
Xoảng.
Tịch Sa sau khi rời khỏi bữa tiệc mừng thọ của Chủ tịch Hàn thị, lập tức tìm cha mẹ hỏi rõ mọi việc. Hóa ra tất cả mọi chuyện chỉ là giả dối, mà bây giờ chính cô sẽ trở thành trò cười trong mắt thiên hạ. Mọi việc bắt đầu từ nửa năm trước, Tịch Sa vô tình nhìn thấy Hàn Diên trên tin tức, từ đó mà bắt đầu say mê nhan sắc và tài năng của anh. Không lâu sau, Chủ tịch Triệu cũng biết việc này, ông vừa cảm thấy khó xử vừa cảm thấy vui mừng, khó xử vì xét về quyền thế thì Hàn thị cao hơn Triệu thị rất nhiều lần, ông lại sợ Triệu thị có lẽ không xứng đáng để có thể kết thông gia với Hàn thị, vui mừng vì con gái ông đúng là có mắt nhìn người, Tịch Sa lại có vẻ ngoài trong trẻo, xinh đẹp, nếu như ông chủ động giới thiệu Tịch Sa với Giám đốc Hàn thị nói không chừng sẽ bị con bé thu hút, chỉ cần như vậy thì quyền thế cũng không quá quan trọng nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất