Ăn Dưa Hóng Drama Trong Thế Giới Toàn Là Nhân Vật Chính
Chương 23:
【Đang thanh toán cho bạn, nhiệm vụ tiêu dùng 113.000 tệ, hoàn trả toàn bộ, nhân hệ số x3】
【Số thẻ tiết kiệm của bạn có đuôi 8888 tại Ngân hàng Hạ Quốc đã nhận 452 nghìn tệ vào lúc 15:28 ngày 7 tháng 9.】
Nhân hệ số ba, cũng tạm được, kiếm được ba mươi mấy vạn, Sở Băng Băng nhướn mày.
Ở bên này, A Ngôn cũng tham gia vào đội ngũ suy đoán “CC123” là ai.
“Tớ cũng thấy, chắc là một cô gái xinh đẹp, giàu có và lòng mang chính nghĩa.” Cô đồng ý nói.
“Khụ khụ.”
Lúc này Sở Băng Băng đột nhiên ho hai tiếng.
A Ngôn kỳ quái nhìn thoáng qua Sở Băng Băng đang có vẻ không hứng thú với cuộc thảo luận của bọn họ.
Lúc này, Sở Băng Băng đang chống cằm bằng hai tay, cậu ấy chăm chú nhìn điện thoại, không biết đang xem nội dung gì, biểu cảm trên khuôn mặt ngọt ngào lại có chút méo mó, cậu ấy cong chân trên đất, làm ra một tư thế kỳ lạ, trông như đang cào đất bằng ngón chân.
*
Chủ đề về phú bà “CC123” nói không được bao lâu, bọn họ đã chuyển sang vấn đề tối nay ăn gì.
“Nghe nói căn tin của đại học Tân Thành rất tốt, có tám căn tin lớn đông, tây, nam, bắc, xuân, hạ, thu, đông, có vài học viện còn có căn tin nhỏ và đồ ăn nhẹ nữa.” A Ngôn nói.
“Hôm nay chắc chắn căn tin sẽ đông lắm. Nhiều phụ huynh đưa con đến, chắc chắn cũng muốn xem căn tin như thế nào, sẽ không ít người đâu.” Sở Băng Băng lên tiếng.
A Ngôn gật đầu, điều này thì đúng thật.
“Nhưng hôm nay và ngày mai đều là ngày tân sinh viên nhập học, chắc chắn mấy nhà hàng gần trường cũng đông người.”
Giống như ký túc xá của bọn họ, rất ít người tự mang hành lý đến một mình. Lúc A Ngôn và trúc mã đi dạo quanh sân trường vào ban ngày đã thấy có một tân sinh viên mang theo cả chục người trong gia đình, họ hàng, cùng nhau vào tham quan. Dù sao đại học Tân Thành cũng đứng top hai của Hạ Quốc, là ngôi trường mơ ước mà gia đình hay giáo dục con cái từ khi còn nhỏ.
“Thế à…” Sở Băng Băng nhăn mặt, có vẻ hơi lo lắng.
“Vậy ký túc xá của chúng ta ăn tối thế nào, Đinh Linh có kịp về trước bữa tối không?”
Dù sao cũng là ngày đầu tiên nhập học, bọn họ sẽ sống cùng nhau trong ký túc xá suốt bốn năm, Sở Băng Băng cảm thấy cần phải ăn chung để gắn kết tình cảm.
Chỉ là tên của Cố Gia Tuế vẫn đang trên hot search, nếu bây giờ cùng đi căn tin, chắc chắn sẽ bị chụp lén. Nhưng bỏ cô ấy ở lại rồi đi ăn thì lại thấy không nỡ.
“Gọi đồ ăn về là được mà?” Dịch Tri không hiểu sao bọn họ lại lo lắng.
【Số thẻ tiết kiệm của bạn có đuôi 8888 tại Ngân hàng Hạ Quốc đã nhận 452 nghìn tệ vào lúc 15:28 ngày 7 tháng 9.】
Nhân hệ số ba, cũng tạm được, kiếm được ba mươi mấy vạn, Sở Băng Băng nhướn mày.
Ở bên này, A Ngôn cũng tham gia vào đội ngũ suy đoán “CC123” là ai.
“Tớ cũng thấy, chắc là một cô gái xinh đẹp, giàu có và lòng mang chính nghĩa.” Cô đồng ý nói.
“Khụ khụ.”
Lúc này Sở Băng Băng đột nhiên ho hai tiếng.
A Ngôn kỳ quái nhìn thoáng qua Sở Băng Băng đang có vẻ không hứng thú với cuộc thảo luận của bọn họ.
Lúc này, Sở Băng Băng đang chống cằm bằng hai tay, cậu ấy chăm chú nhìn điện thoại, không biết đang xem nội dung gì, biểu cảm trên khuôn mặt ngọt ngào lại có chút méo mó, cậu ấy cong chân trên đất, làm ra một tư thế kỳ lạ, trông như đang cào đất bằng ngón chân.
*
Chủ đề về phú bà “CC123” nói không được bao lâu, bọn họ đã chuyển sang vấn đề tối nay ăn gì.
“Nghe nói căn tin của đại học Tân Thành rất tốt, có tám căn tin lớn đông, tây, nam, bắc, xuân, hạ, thu, đông, có vài học viện còn có căn tin nhỏ và đồ ăn nhẹ nữa.” A Ngôn nói.
“Hôm nay chắc chắn căn tin sẽ đông lắm. Nhiều phụ huynh đưa con đến, chắc chắn cũng muốn xem căn tin như thế nào, sẽ không ít người đâu.” Sở Băng Băng lên tiếng.
A Ngôn gật đầu, điều này thì đúng thật.
“Nhưng hôm nay và ngày mai đều là ngày tân sinh viên nhập học, chắc chắn mấy nhà hàng gần trường cũng đông người.”
Giống như ký túc xá của bọn họ, rất ít người tự mang hành lý đến một mình. Lúc A Ngôn và trúc mã đi dạo quanh sân trường vào ban ngày đã thấy có một tân sinh viên mang theo cả chục người trong gia đình, họ hàng, cùng nhau vào tham quan. Dù sao đại học Tân Thành cũng đứng top hai của Hạ Quốc, là ngôi trường mơ ước mà gia đình hay giáo dục con cái từ khi còn nhỏ.
“Thế à…” Sở Băng Băng nhăn mặt, có vẻ hơi lo lắng.
“Vậy ký túc xá của chúng ta ăn tối thế nào, Đinh Linh có kịp về trước bữa tối không?”
Dù sao cũng là ngày đầu tiên nhập học, bọn họ sẽ sống cùng nhau trong ký túc xá suốt bốn năm, Sở Băng Băng cảm thấy cần phải ăn chung để gắn kết tình cảm.
Chỉ là tên của Cố Gia Tuế vẫn đang trên hot search, nếu bây giờ cùng đi căn tin, chắc chắn sẽ bị chụp lén. Nhưng bỏ cô ấy ở lại rồi đi ăn thì lại thấy không nỡ.
“Gọi đồ ăn về là được mà?” Dịch Tri không hiểu sao bọn họ lại lo lắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất