Ăn Trộm

Chương 5: Cùng với Hứa Trì

Trước Sau
Hứa Trì trong toilet ngẩn người.

Hai phút trước, Trình Nhạn nói nhỏ với cậu, “Hứa Trì, anh muốn xem núm vú của em màu gì.”

Sợ làm Hứa Trì hoảng sơ, Trình Nhạn nhanh chóng nói thêm: “Anh chỉ nhìn, anh sẽ không bao giờ làm chuyện khác!”

Cứ như vậy cậu bị đưa vào nhà vệ sinh, nam sinh ở trong ký túc xá là chuyện bình thường, nhưng trong miệng Trình Nhạn lại thành câu đầy sắc khiêu gợi và hấp dẫn.

Hứa Trì nắm lấy vạt áo, cố gắng thoát khỏi ánh mắt nóng rực của Trình Nhạn, nhưng ánh mắt hắn vẫn cố định, giống như một con chó pug đang chờ được cho ăn, vẫy đuôi cầu xin Hứa Trì. Cậu mềm lòng rất nhiều, từ từ kéo áo lên, “phong cảnh” mà Trình Nhạn có thể nhìn thấy dần dần trở nên rõ ràng và rộng hơn.

đầu v* của Hứa Trì không phải màu hồng mà hắn mong đợi, mà là một màu đỏ nhạt, cắn thêm vài cái nữa sẽ biến chúng thành màu đỏ tươi, giống như quả mận đỏ dại nở trong tuyết.

Hắn có chút không tự chủ được, cưỡng ép rời mắt khỏi ngực đối phương, ngày hôm qua không thể động tay động chân, hôm nay nhất định phải làm nên chuyện. Nhưng thứ mà Trình Nhạn ngẩng đầu nhìn thấy là hai tay Hứa Trì ôm quần áo đứng ngoan ngoãn, khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ, cả người dần đỏ lên, giống như một con tôm chưa chín.

Tiếng ồn ào bên ngoài dần nhỏ đi, hầu hết mọi người trong ký túc xá đều bắt đầu ngủ trưa, thế giới đột nhiên trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng Trình Nhạn nuốt nước miếng, hắn đang cố gắng hết sức kiềm chế bản thân, lều trại phía dưới đã ngẩng cao lên, Hứa Trì vẫn ngoan ngoãn giơ áo cho hắn coi.

“Anh ơi, anh không sao chứ? Tay em hơi đau.”

“Được, em buông đi.”

“Nếu không, anh có thể chạm vào nó.”



“Vậy thì, anh chạm vào nó.”

Hứa Trì không đành lòng từ chối Trình Nhạn, cậu có thể cảm nhận đối phương đang cố gắng hết sức để kiềm chế ham muốn của mình, những gì cậu ấy nói vừa rồi là khẩu thị tâm phi, còn mang theo rất nhiều dục cầu bất mãn.

Trình Nhạn xoay Hứa Trì lại, hắn sợ chính mình lát nữa sẽ nhìn thấy vẻ mặt đối phương thở hổn hển, không nhịn được làm chuyện đó ngay tại chỗ. Hai tay hắn bóp chặt hai viên việt quất của Hứa Trì, vừa xoa vừa bóp nhẹ nhàng, Hứa Trì không khỏi run rẩy trong vòng tay hắn, khẽ rên lên một tiếng.

“Ưm … oa oa oa … anh nhẹ chút …”

“Được rồi, anh trai nhẹ nhẹ, anh sờ mông nhỏ của em được không?”

“Được chứ.”

Trình Nhạn không có cởi quần cậu mà trực tiếp vói tay vào như tối hôm qua, về sau thấy thực sự không tiện nên kêu đối phương nằm dựa vào tường, hơn nữa còn cởi quần lót cậu ra.

Mông của Hứa Trì không lớn, nhưng rất trắng, sờ vào co dãn, Trình Nhạn tùy ý xoa nắn, bờ mông trắng nõn dính đầy dấu tay đỏ ửng, cậu nhỏ của Hứa Trì run rẩy dựng lên, hắn thử lấy tay cọ qua cọ lại, Hứa Trì càng rên rỉ mãnh liệt.

“Em có muốn tiếp tục không?”

“Ưm … ư! Chậm lại … chậm … chậm lại …”

Giọng sữa của Hứa Trì phát huy đến cực điểm, từng tiếng rên rỉ đều là giai điệu đẹp nhất, khiến người ta phải phạm tội. Cao trào đang đến gần, bé ngoan Hứa Trì sợ bạn cùng phòng nghe thấy nên phải lấy tay che miệng lại như đêm qua, để tiếng rên rỉ bị nuốt ngược vào bụng.



Nhưng Trình Nhạn làm sao có thể buông tha cho đối phương, hắn đến gần Hứa  Trì, đầu lưỡi xoay tròn trong vành tai cậu, nhẹ giọng hỏi.

“Thích không?”

“Thích … ưm … thích.”

“Bé ngoan, thưởng cho em.”

Hứa Trì xuất tinh như ý muốn, tinh dịch trắng đục dính vào tay phải Trình Nhạn, Trình Nhạn cũng nhận được chữ “thích” rất sung sướng, sau khi giúp Hứa Trì rửa sạch xong hắn lại dỗ cậu ngủ trưa.

“Anh còn phải giải quyết, em trở về ngủ trưa, nếu không buổi tối liền buồn ngủ.”. truyện đam mỹ

“Anh ơi, buổi chiều tốt lành.”

Hứa Trì trở về với khuôn mặt đỏ bừng, trưởng ký túc xá thấy cậu đã bắt đầu ngủ, liền ra hiệu cho người bạn cùng phòng khác im lặng, nhân tiện đứng dậy đi vào nhà vệ sinh, kết quả là cậu nghe thấy Trình Nhạn giải quyết nhu cầu sinh lý của mình trong nhà vệ sinh, nhớ lại tối hôm qua, cái mùi mằn mặn khi vào toilet chắc là do hắn để lại, Trình Nhạn xem phim gì, sao cứ đi giải quyết suốt.

Chờ mười phút, Trình Nhạn đi ra, trưởng ký túc thản nhiên hỏi: “Không phải nên chia sẻ đồ tốt cho anh em sao?”

“Mày đừng có tơ tưởng, đời này cũng đừng tơ tưởng đến, kiếp sau cũng đừng tơ tưởng, kiếp sau nữa càng không.”

Hắn nói xong liền vênh váo đi vào ký túc xá, trưởng ký túc xá nhìn hắn, trong lòng xác định cái thằng này là kẻ ngốc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau