Anh Chồng “Chính Chuyên” Nay Đã Vùng Lên

Chương 1: Hẹn tình một đêm lại nhận ra anh em

Sau
Trác Trình đứng ở trước tấm kính chạm đất , tỉ mỉ chỉnh sửa quần áo của mình.

Người đàn ông trong gương vóc người không cao, tướng mạo cực kỳ thanh tú, khí chất ôn hòa, một đôi mắt hạnh lớn sáng sủa, chỉ là nhìn qua có vẻ hơi gầy gỏ mỏng manh.

Trác Trình chậm rãi nở nụ cười với bản thân mình trong gương, nhìn từ trên xuống dưới, tiến hành kiểm tra lần sau cùng, bảo đảm ngay cả một sợi tóc cũng không rơi đâu được.

Đột nhiên, Trác Trình cảm giác phía sau mình có một nguồn nhiệt dính sát vào, hơi thở của đàn ông phun ở bên tai hắn, cánh tay của đối phương từ phía sau lưng nhè nhẹ quấn chặt vào bụng hắn.

Đường Cẩm tối hôm qua thức đêm làm xong việc, ngủ một giấc đến sáu giờ chiều mới rời giường, bây giờ tỉnh tỉnh mê mê, nhìn thấy người yêu sáu năm của mình theo bản năng muốn ôm người ta.

"Đừng có quậy nữa. " nụ cười nơi khóe miệng Trác Trình tan biến, "Làm nhăn hết đồ mất công em phải sửa lại."

Trác Trình nói, kéo xuống cánh tay của Đường Cẩm đang vòng qua hông của hắn

Bị thái độ lãnh đạm của Trác Trình đâm vào một dao, cuối cùng Đường Cẩm từ trong mơ hồ mà bắt đầu tỉnh lại, anh tự tay tùy ý vuốt vuốt tóc mái của mình ra phía sau,cả một gương mặt đẹp trai quá mức cho phép hoàn toàn để lộ ra ngoài. Đường Cẩm hơi híp mắt lại, quan sát tỉ mỉ một lần nữa Trác Trình ở trong gương: Blazer mặc dạng casual, tóc tai vuốt keo rõ ràng, trên người còn có mùi nước hoa nam thoang thoảng...

"Hừ, mặc đồ đẹp thế này, em đi gặp ai vậy? "

Đường Cẩm mới vừa tỉnh ngủ giọng nói có vẻ hơi khàn khàn, cố ý hạ tông xuống, thêm mấy phần lười biếng lại lãnh đạm.

Trác Trình nhíu mày "Không phải chuyện của anh "

"Làm sao mà không phải chuyện của anh được? " Đường Cẩm tự tay kéo ống tay áo cho hắn, mập mờ nói, "Đã bao lâu chúng ta không có làm rồi? Một tháng? Ba tháng? Vậy mà vẫn không được đụng vào em?"

Trác Trình cười lạnh một tiếng: "Trước đây anh đòi quay lại với em, không phải là đã đồng ý sẽ tuyệt đối không làm trái ý muốn của em sao? Nếu nhịn không được thì anh cứ phạm sai lầm một lần đi"

Đường Cẩm sửng sốt một chút, trầm mặc.

Trác Trình chính là đã biết chắc chắn Đường Cẩm sẽ không lại quá trớn với hắn thêm lần nào nữa, năm đó trong giới gay ai mà không biết danh tiếng của Đường Cẩm ? Hoàng tử của hộp đêm, tay già đời trong tình trường, những người đã từng qua đêm, những người muốn được ngủ với anh nhiều không kể xiết như cá diếc sang sông.

Lúc đầu hắn với Đường Cẩm cũng chỉ là bạn tình của nhau, sau lại nảy sinh tình cảm, lúc còn chưa hẳn là người yêu, chuyện Đường Cẩm bao nuôi một cậu trai bị hắn phát hiện, lúc đó vẫn là anh làm ầm ĩ còn Đường Cẩm phải dỗ, sau này đã thành người yêu không đến ba năm, Đường Cẩm lần nữa khiêu khích một đám thụ trong mặt trận tình cảm, lần này Trác Trình không có thể chịu được nữa. Đường Cẩm phải theo đuổi năn nỉ nửa năm trời hắn mới quay lại.

Năm đó phong lưu lãng tử thủ thân như ngọc, có điều sau ba năm, là chân chân chính chính mà phải sống cái cuộc sống "ăn chay trường niên" này. Không hái hoa bắt bướm gì nữa, chỉ có nói chuyện giỡn giỡn mấy câu thôi, có thể nói là từ tra công đã cải tạo thành người đàn ông mẫu mực.

Cũng chính bởi vì Đường Cẩm mấy năm qua hết sức thành thật, Trác Trình mới hoàn toàn yên tâm với anh, bản thân mình cũng là đàn ông, đến cùng không muốn cứ phải níu chân Đường Cẩm. Đường Cẩm mười lần muốn "ấy ấy", hầu như đều bị phũ cả.

"Trác Trình, anh -- "

Trác Trình kéo ra tay áo của mình, cắt đứt lời Đường Cẩm đến gần cửa nói, "Nếu như vẫn còn cứ ép em như thế, vậy thì em đi qua nhà ở khu D ở mấy ngày."

Đường Cẩm buông lỏng tay, nắm chặt hai nắm đấm vừa buông ra, chỉ cảm thấy giọng nói mình căng lên, "Ngay từ đầu em đã tính đi gặp Thẩm Nhất Địch rồi!"

Trác Trình nhìn đồng hồ, không có phủ nhận, đi thẳng tới cửa đổi giày.

"Nè, Trác Trình, Thẩm Nhất Địch đã có bạn trai rồi." Đường Cẩm nói, không khỏi nghĩ đến bạn trai của Thẩm Nhất Địch, chắc cũng phải ăn chay giống anh..

"Chúng em không phải là loại quan hệ đó. "

Trác Trình từng có thích Thẩm Nhất Địch, chỉ là hai người hiện tại ai cũng có bạn trai cả, nói chung vẫn không được.

Trên người Đường Cẩm trần truồng, da tay của anh vốn quanh năm không bao giờ thấy ánh mặt trời nên vô cùng trắng nõn nhẵn nhụi, cơ bắp tinh xảo mà không khoa trương, chân dài rộng, vòng eo khá thon gọn, là một dáng người đẹp hiếm có.

Bây giờ anh cứ như vậy để tay trần nghênh ngang vào phòng tắm. Cách một cánh cửa, âm thanh của Đường Cẩm có vẻ hơi sai lệch.

"Vậy em có biết ai cũng biết chuyện em với Thẩm Nhất Địch, còn những người biết chuyện anh mới là bạn trai em thì đúng là hiếm có khó tìm."

Lúc Đường Cẩm nói chuyện đã mang theo cơn tức, Trác Trình đã chán với tính tình của anh, tính khí khó dò không đoán ra được, ai biết người này đến cùng đang suy nghĩ gì, vừa đút chìa khoá đi ra cửa vừa cao giọng la lên: "Khuya nay em cũng chưa về đâu. Anh muốn làm gì thì làm"

Dou ma nó!

Đường Cẩm tức giận đến quăng rớt cả cái vòi hoa sen trong tay.

Sau khi anh và Trác Trình đã tái hợp lại, là trọn ba năm rồi, số lần bọn họ lên giường có thể đếm được trên đầu ngón tay, anh năm nay hai mươi tám tuổi, vẫn còn ở tuổi sức trẻ tràn trề. Mà thực sự không phải là anh có nhu cầu quá cao trong chuyện ấy hay gì, nhưng mà, không cho sờ không cho đụng không cho làm, Đường Cẩm đã phải làm bạn với năm ngón tay của mình ba năm nay rồi!

Huống hồ thái độ của Trác Trình đối với anh cũng vô cùng lãnh đạm, ngược lại rất vui vẻ bên Thẩm Nhất Địch, mấy thằng bạn bên cạnh anh không ai nhìn vào mà thấy vừa mắt hết.

"Lỗi của tôi chính là "In a relationship"! " Đường Cẩm quơ tay lôi cái điện thoại ra, ở danh bạ trong tìm được một mã số, gửi đi một tin nhắn

-- Nhị Ba, đi uống không?



Một giây kế tiếp, mấy tin nhắn kế tiếp ding ding báo nhận liên tục

-- Cái gì đây? Anh! Có phải là anh Cẩm chúng em từng quen không, anh rốt cục bỏ lệnh cấm rồi!

-- Chia tay đi! Tôi giới thiệu cho ông người tốt hơn!

-- Mau tới mau tới, chỗ cũ, bao nhiêu các em giai cơ bắp đang đợi nè, khắp nơi toàn là hàng tuyển!

"Hớ hớ. "

Đường Cẩm ném điện thoại di động, rửa mặt rồi sửa soạn ra khỏi cửa, đi tới cửa bước chân của anh đột nhiên dừng một chút, lại xoay người quay trở về phòng ngủ, từ trong tủ đầu giường móc ra một cái bông tai màu đỏ.

Ngũ quan của anh đàng hoàng đường nét đẹp đẽ lại có tính xâm lược, mang lên một cái bông tai đá quý xinh xắn màu đỏ càng tăng thêm một ít quyến rũ ở bên ngoài.

Nói ngắn gọn thì, nhìn là thấy dâm rồi.

--

Thành G này là cho gay đó! Nhìn ngoài thì cũng bình thường, nhưng cái chỗ này không chỉ là chỗ để kiếm người qua đêm chung, còn là chỗ cung cấp sẵn giường, đi quai hành lang bên phải, một dãy phòng trống cho các thượng đế chọn.

Lúc này Đường Cẩm ngồi ở quầy bar bên cạnh, bên cạnh anh là thằng bạn từ thời nối khố, tên thật là Nhị Ba. Anh thờ ơ lắc lắc ly rượu trong tay, câu được câu không mà nghe bartender nói chuyện phiếm, ở dưới ánh đèn lờ mờ, đôi mắt có vẻ vô cùng đa tình.

Vài lời ám chỉ nói ra, mặt của bartender đã đỏ như mây ráng chiều, thiếu điều trực tiếp đi theo anh mướn phòng.

"Ê, Cẩm nhi!"

Đường Cẩm bị Nhị Ba lôi kéo qua, theo thế ngã vào trên người thằng bạn, "Chuyện gì đó?"

Nhị Ba nhanh tay ôm lấy Đường Cẩm, tự tay chỉ cho anh xem, "Ông nhìn tên kia một chút, có phải là đúng gu ông thích rồi hay không! "

Bản thân Đường Cẩm mặc dù là một người đàn ông đẹp trai thư sinh cơ thể cao ốm nhưng thích nhất chính là mấy anh chàng lực lưỡng tràn ngập hormone nam tính, không thể không nói Trác Trình là một ngoại lệ trăm phần trăm.

Mà Nhị Ba đang chỉ một người ngồi đưa lưng về phía bọn họ. Bóng lưng vững chãi, mặc một cái áo thun cổ tròn màu đen, vừa vặn ôm vào đường nét cơ bắp nhấp nhô.

Cơ bắp của người này không quá phô, thế nhưng vô cùng gợi cảm, sờ vào tay dám khẳng định sẽ ok lắm.

Đường Cẩm có hơi nghiêng người, vừa lúc thấy được góc mặt nghiêng, không khỏi liếm liếm môi dưới vô cùng tình thú.

Cơ ngực đầy đặn, là kiểu có thể chơi trò bóp vú được.

"Không tệ chứ? Cẩm nhi tối nay cua cậu ta đi!"

Đường Cẩm sờ sờ môi dưới, trong mắt mỉm cười, "Ưhm không tệ, có thể chịch thoải mái. "

Anh đã bị cho ăn chay ba năm rồi, cỡ nào cũng phải tìm mối nào khỏe mạnh một chút để chịch. Nếu không... Bị anh đụ ác quá đến mức đánh rắm thì chắc chớt mất!

----

Tề Ngộ ngồi đồng ở chỗ này cả đêm nay, người tiếp cận hắn không ít, chỉ có điều toàn bị hắn đuổi đi.

Hắn thích gầy, người phải cân đối, chỉ sợ đêm nay tìm không được, nếu lỡ chịch hăng quá làm tét đít người ta cũng không hay.

Người hợp đúng ý hắn thì không dám làm, không hợp ý với hắn lại không muốn làm, đưa tới dẫn đến tâm tình hiện tại của Tề Ngộ nóng nảy vô cùng.

Hắn vẫn còn đang bần thần ngồi đó, đến lúc Tề Ngộ phản ứng lại, mới phát hiện có người ngồi kế bên.

Liếc nhìn qua bên đó một chút, có thể thấy được tư thế ngồi của người này thật tao nhã, chân dài eo nhỏ, tỉ lệ vóc người gần như hoàn mỹ, cơ thể cao gầy cân đối nhưng không bị quá gầy gò, xác nhật đích thực trúng gu của Tề Ngộ rồi.

Mà do ngọn đèn quá mờ, không thấy rõ khuôn mặt, chỉ thấy bông tai tròn màu đỏ đeo rất đẹp.

Đường Cẩm cũng có đang rầu chuyện y chang, anh phát hiện ngọn đèn bên này quá mờ, căn bản thấy không rõ gương mặt đối tượng anh đang tính 419 đêm nay.

Có điều cũng không sao, tắt đèn thì ai chả như ai. Chỉ là nhìn vào cái cằm lộ ra ngoài, dáng người của người này khẳng định không chê vào đâu được.

Đường Cẩm hơi nghiêng về phía trước, hơi thở của hai người tức thì giao hòa với nhau, anh cảm giác người trước mặt mình không có ý muốn kháng cự, dứt khoát nghiêng người hôn.

Tề Ngộ hé miệng mặc cho đầu lưỡi của Đường Cẩm tiến quân thần tốc, hai kẻ đã quá rành tình trường. Ý muốn đầu tiên là phải chiếm thế thượng phong trước mặt người này, mãi đến khi đầu lưỡi hai người quấn quít nhau khó có thể phân biệt, Đường Cẩm bị hôn đến tê cả eo, trên cằm trên môi Tề Ngộ tràn đầy nước dãi của hai người, lúc này mới giật mình, đối phương cũng là kẻ lão luyện tình trường!

Nếu thế thì còn gì phải băn khoăn?

Hai tên cường công đã ăn chay quá lâu gặp nhau như sấm chớp nổ cái oành, một đường ôm hôn lần dò tiến vào phòng, trên đường thu hoạch vô số tiếng huýt sáo và ánh mắt hâm mộ, môi của hai nhân vật chính tựa như dính vào nhau, hôn đến khó dừng khó tách ra... "Ừm...... "



Hàm trên nhạy cảm của Đường Cảm càng bị Tề Ngộ tùy tiện liếm lấy làm anh thấy hơi ngứa, khiêu khích đến mức anh phải kêu rên một tiếng.

Động tác của đối phương dừng một chút, như bị tiếng rên rỉ của anh quyến rũ, động tác chợt thêm kịch liệt.

Môi của Đường Cẩm giống như bị ngậm toàn bộ vào trong miệng của Tề Ngộ, đầu lưỡi đôi môi đều bị mút vào, nóng lên tê dại.

Đường Cẩm dùng sức đem Tề Ngộ ấn ở trên cánh cửa một cú rầm. Tề Ngộ cũng không có chống lại, lửa dục đã bốc lên, hai tay của hắn đã sớm âm thầm chui vào trong áo sơmi của Đường Cẩm, tùy ý vuốt ve làn da trơn nhẵn phía dưới, thỏa mãn đến mức bật ra tiếng thở dài.

Môi lưỡi của hai người tạm thời thu vào, tính khí nửa người dưới vẫn đang cứng rắn mà chĩa vào cùng một chỗ. Cách lớp quần vải, chỗ kia nóng bỏng kinh người như trước, đã cương đến phát đau, có thể thấy được hai người đang động tình đến cỡ nào.

Đường Cẩm Tề Ngộ bây giờ giống như đang làm đôi chim uyên ương mà ôm nhau một cái, thở hổn hển mà hôn mổ lên cần cổ, bả vai của đối phương.

Tề Ngộ ngậm vào một khối da thịt nơi đầu vai của người kia, có thể cảm nhận được Đường Cẩm co người run rẩy trong ngực mình.

Đường Cẩm mím môi ấn vào đèn công tắc trên tường, cùng lúc đó, tay của Tề Ngộ cũng đã theo cột sống Đường Cẩm, xẹt qua xương đuôi, đưa vào trong quần Đường Cẩm.

Tề Ngộ mở tay ra sờ, cặp mông thịt mềm mại lập tức lấp đầy lòng bàn tay của hắn.

Đồng thời, chỉ nghe "Tách --" một tiếng, gian phòng tức thì sáng rõ như ban ngày.

Hai tên gay chuẩn bị 419 liếc mắt nhau, cuối cùng cả hai đều biến sắc!

"Cái đệch! Đường Cẩm? Tại sao lại là anh!"

"Trời ạ!"

Mọi người đều biết, trong giới gay của thành phố G có hai tên top đỉnh nhất, một người tên là Đường Cẩm, một người tên là Tề Ngộ, mà lúc này, hai tên top đỉnh này lại gặp nhau đi chịch dạo, mắt lớn trừng mắt nhỏ, bầu không khí xuống đến mức âm.

Nói lên quan hệ giữa Đường Cẩm và Tề Ngộ, đại khái cũng đều gặp cảnh tượng bi ai chung một nỗi niềm giống nhau.

Tề Ngộ là bạn trai chính thức của Thẩm Nhất Địch.

Trác Trình mỗi khi uống say lúc đi chung với Thẩm Nhất Địch, đều là Đường Cẩm đi đón Trác Trình, vừa lúc cũng có thể tình cờ gặp Tề Ngộ đi đón Thẩm Nhất Địch.

Khi đó, hai tên công liếc nhau, đều từ trong ánh mắt người kia thấy được vẻ bi thương cô quạnh.

-- Ông anh nè, anh cũng bị cho ăn chay hả?

-- lẽ nào cậu cũng vậy?

-- thật trùng hợp quá đi, tôi cũng bị ép phải ăn chay.

Sau đó bất đắc dĩ mà đưa thụ của mình về nhà.

Bao nhiêu lần Trác Trình và Thẩm Nhất Địch uống say với nhau, là bấy nhiêu lần Đường Cẩm và Tề Ngộ lại đụng mặt nhau.

Mà bây giờ, tay Tề Ngộ đã nhéo vào trên mông của Đường Cẩm, khiêu chiến địa vị "top số 1" của đối phương.

Đường Cẩm nhếch mép một cái, nhướng mày nói: "Cái mông của anh đây sờ đã đến vậy à, còn chưa buông ra nữa?"

Tề Ngộ dùng bản năng lại vò vò một hồi, đến lúc thấy ánh mắt ăn tươi nuốt sống của Đường Cẩm, mới luyến tiếc bỏ tay ra ngoài.

Phec mơ tuya quần của Đường Cẩm đã bị kéo xuống, "thằng nhỏ" đã cương đến khó chịu. Phần đũng quần của Tề Ngộ cũng đã có một túp lều nhô lên, trên đỉnh còn hơi ươn ướt.

Đường Cẩm thở ra một hơi, buông Tề Ngộ ra, ngồi trên ghế salon bên trong phòng không lo nghĩ, hất cằm về phía Tề Ngộ, "Người yêu cậu cũng không chịu cho chịch à? Cô đơn hết chịu nổi nên phải ra ngoài kiếm của lạ?"

Cơn hứng tình của Tề Ngộ lúc này căn bản vẫn chưa hạ xuống, hai mắt thậm chí cơ hơi phiếm hồng. Hắn bực dọc lấy tay vò vò tóc, móc ra một điếu thuốc, rít mạnh vào mấy hơi, mùi thuốc lá trộn lẫn với hơi thở tình dục tràn đầy trong không gian này đến lên men, lửa dục càng cháy bừng hơn.

"Không cho làm. " Tề Ngộ phủi phủi tàn thuốc, ngồi xuống trên ghế, nói vẻ chế nhạo:"Bốn năm rồi, nói là tôi ức hiếp ẻm."

"Như vậy... " Ánh mắt Đường Cẩm tối lại đầy mờ ám, tiến lên trước, nhẹ cắn vào vành tai của Tề Ngộ, "Cả hai chúng ta hiện giờ cũng đang gấp, cậu cởi quần ra trước đi, để tôi chịch trước cho cậu sướng, rồi sẽ để cho cậu làm. "

"Anh mà dám đè tôi thì lập tức tôi kéo quần lên bỏ đi liền, còn đâu ra phần sau nữa?"

Đều là tra công, Tề Ngộ đối với cái giọng điệu này của Đường Cẩm còn chả quá quen sao, một chữ cũng không tin.

Đường Cẩm không thể làm gì khác hơn là đếm trên đầu ngón tay nói vẻ tội nghiệp hết sức: "Sáu năm rồi đó, sáu năm qua tôi khổ sở lắm cậu biết không!"

"Lại nói, gặp được anh đây chả phải cậu cũng muốn được hưởng thụ cảm giác tình dục sao?" Đường Cẩm nhìn thẳng vào sâu trong đáy mắt của Tề Ngộ, thì thầm vào tai Tề Ngộ nói giọng dụ dỗ, "Anh trai à, nhường "em" một lần đi"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Sau