Ảnh Đế Thị Phi

Chương 112: Đờ mờ

Trước Sau
Người trong đội Đỏ phản đối, Hạ Đồng Tân lại thuyết phục những người khác, không lâu sau cuối cùng cũng nhất quán được ý kiến.

MC: “Giờ đã chắc chưa?”

Người của đội Đỏ đồng thanh nói: “Tuấn tú!”

Y Tự làm như đã nghe mọi người nói một lúc lâu, thấy vậy liền đáp: “Được, vậy thì ‘tuấn tú’.”

MC: “Chắc chắn chứ?”

“Chắc chắn.”

“Chúc mừng cậu!” MC nói tới đây, đội Đỏ lập tức reo hò ầm ĩ.

“Chúc mừng cậu đã đáp sai.” MC nói nốt vế sau.

Đội Đỏ ngẩn ra.

Đội Xanh lại hoan hô vui sướng.

Y Tự chau mày, không nói gì.

MC quay ra nói với Lăng Hàm: “Đến lượt cậu đấy.”

Thật ra Lăng Hàm không đoán ra được từ nào, nhưng Y Tự không đoán đúng thì cậu có đoán sai cũng chẳng sao.

Cậu cũng hỏi các đồng đội trong đội Xanh, đội Xanh lại nhao nhao lên tranh cãi, cuối cùng cũng quyết định đoán là “tuấn mỹ”.

Lăng Hàm cười với MC, đáp: “Tuấn mỹ.”

MC: “Chắc chưa nào?”

Lăng Hàm: “Chắc chắn.”

“Chúc mừng cậu…” MC ngập ngừng, sau đó mới lớn tiếng nói nốt: “Cũng sai mất rồi!”

Đội Xanh đồng loạt “xì”. Đội Đỏ lại hoan hô ầm ĩ, sau đó hai đội nhất chí bảo MC nói đáp án.

“Được được được, trước yêu cầu nhiệt liệt của hai đội, tôi đành phải nói cho mọi người biết từ được miêu tả hai người.” MC nói những lời người ta muốn nghe được một lúc, lại ngập ngừng rồi tiếp tục: “Giờ tôi xin nói rõ từ để miêu tả chính là… Sữa XX tự nhiên không nhiễm độc…”

Đội Xanh và đội Đỏ đồng loạt gào lên: “Cho xin đi! Lại quảng cáo à!”

“Không nhịn nổi nữa rồi!”

“Đừng trêu ngươi người ta thế nữa được không?”

Lăng Hàm và Y Tự là người trong cuộc thì đều trưng ra vẻ mặt muốn tẩn MC, nhưng thật ra Lăng Hàm không thấy hứng thú lắm, cậu chắc chắn Y Tự cũng không thấy hứng thú gì với những lời MC sắp nói ra.



“Thương nhau lắm cắn nhau đau.” MC bỗng nói.

“Gì cơ?” Hạ Đồng Tân kinh ngạc thốt lên, tỏ ý lắng tai nghe.

MC: “Từ để hình dung hai người họ là ‘thương nhau lắm cắn nhau đau’.”

Nghe thấy cụm từ này, vẻ mặt của Lăng Hàm và Y Tự đều lập tức trở nên quái dị.

“Sao lại là sáu chữ?” Hạ Đồng Tân không chịu.

MC nhún vai: “Tôi có nói nhất định phải hai chữ đâu.”

Sau đó MC liền bị cả đám người vây vào tẩn.

MC bị khinh bỉ một trận nhưng vẫn rất bình tĩnh, nói với Lăng Hàm và Y Tự: “Tiếp theo chương trình, hai người có muốn biểu hiện một chút cái gọi là ‘thương nhau lắm cắn nhau đau’ không?”

Lăng Hàm và Y Tự: “…”

Trong lòng có cả vạn con thần thú chạy qua.

Sau khi công bố cụm từ đó, vẻ mặt của các thành viên trong đoàn làm phim đều rất kỳ quặc, nhưng mọi người đều là diễn viên chuyên nghiệp, nhanh chóng điều chỉnh lại vẻ đùa cợt như cũ.

“Làm đi! Làm đi!” Cả đám người vỗ tay cười nói.

Chuyện đã đến nước này, Y Tự và Lăng Hàm dù có không tình nguyện thì cũng chỉ có thể lao theo.

“Làm vẻ mặt tình cảm dạt dào trước đã!” Hạ Đồng Tân chưa bao sợ chuyện chưa đủ lớn, lúc này vẻ mặt của người trong đoàn làm phim đã đủ kỳ quặc lắm rồi, đặc biệt là Âu Dĩnh, trông cô vô cùng xoắn xuýt.

Cô lên tiếng: “Hay là đổi đi?”

Mắt Hạ Đồng Tân sáng lên: “Đổi cũng được, hôn đi!”

Lăng Hàm: Đệch!

Lúc này, nội tâm không phải có một vạn con thần thú chạy qua mà là cả trăm nghìn con ấy!

Đầu óc Hạ Đồng Tân có vấn đề à? Chuyện gì không nói sao tự dưng nói chuyện này.

Trước đây lúc xem “Minh Tinh đối đầu” cậu thấy rất thú vị, vì ê kíp chương trình có thể tùy cơ mà đưa ra một số nhiệm vụ, các nghệ sĩ căn bản không biết chuyện gì sẽ xảy ra, cho nên phản ứng của ai cũng rất chân thực, đây là lý do mà chương trình này hot như vậy. Nhưng giờ đến lượt cậu, Lăng Hàm mới thấy kiểu chương trình này đúng là muốn hại chết người.

“Được đấy được đấy! Hôn đi! CP yêu nhau lắm cắn nhau đau mà.” Nhưng người khác cũng góp vui, ồn ào cả lên.

Lăng Hàm thấy Âu Dĩnh lộ ra vẻ ngạc nhiên, cậu biết cô muốn giải vây giúp mình, kết quả lại thành ra hại mình nên cũng rất kinh ngạc. Ánh mắt hai người giao nhau, trong mắt Âu Dĩnh lộ ra vẻ áy náy.

Lăng Hàm mỉm cười với cô, tỏ ý không sao cả.

Chắc ê kíp chương tình cũng biết mình đưa ra yêu cầu quá đáng cho nên sau đó MC và những người khác liền đánh trống lảng qua chuyện khác, chỉ cần bày tỏ tình cảm là được, không cần hôn hít gì đó nữa.

Lăng Hàm và Y Tự thở phào một hơi.



Hai người bị ép phải thể hiện được ánh mắt tình cảm dạt dào, sau đó lại là vẻ mặt căm thù. Lăng Hàm và Y Tự mặt như táo bón, nhưng vì hiệu quả chương trình cũng không thể không cố bày ra đủ loại tư thế. Căm thù là thật, nhưng cái gọi là tình cảm dạt dào thì thật sự không thể làm nổi, cả hai đều gượng gạo vô cùng.

Sau đó, Lăng Hàm mới biết thì ra cư dân mạng đã ship hai người thành một cặp, không biết vô tình hay cố tình mà được xào nấu thành một CP.

Lăng Hàm: “…”

Lăng Hàm muốn chửi thề.

Ghép với ai không ghép sao lại khăng khăng đi ghép với Y Tự!

Cái cảm giác như ăn phải shit này thật khiến người ta sợ hãi, không thể lý giải nổi.

Sau một hồi “hành tỏi” Lăng Hàm và Y Tự, cuối cùng ê kíp chương trình cũng bắt đầu cuộc thi mới, mọi người đều âm thầm thở phào một hơi.

Trận thi đấu tiếp theo là cuộc thi tiếp sức, mọi người thở phào, cảm thấy cũng bình thường, tới nơi mới biết là bị hố.

Vì phải thi trong bể bơi, tất cả mọi người đều phải cởi đồ để lộ cơ thể, hơn nữa sau khi xuống nước sẽ bị nhòe trang điểm, mọi người lập tức kêu lên: “Gian manh quá rồi đấy!”

Đám đàn ông Hạ Đồng Tân xấu xa nói: “Yeah, ủng hộ ủng hộ! Giơ hai tay ủng hộ luôn!”

Các nghệ sĩ nữ đưa mắt nhìn nhau, vừa kinh ngạc lại vừa xấu hổ.

Kiểu chương trình thế này chắc chỉ có “Minh Tinh đối đầu” mới dám làm, nếu những chương trình khác bảo nghệ sĩ để lộ cơ thể, hơn nữa còn không thông báo trước, chắc chắn sẽ bị liệt vào danh sách đen ngay.

Chuyện đã đến nước này, mọi người cũng chỉ có thể lao theo. Người tự tin vào vóc dáng của mình nhanh chóng chọn đồ bơi được treo ở bên cạnh, người không tự tin thì do dự một hồi, cuối cùng vẫn phải làm theo.

Chờ mọi người thay xong đi đến bên bể bơi, không có so sánh sẽ không có thương đau, Hạ Đồng Tân nhìn cơ bắp của các tiểu thịt tươi bên cạnh, lập tức ngồi thụp xuống nói: “Các người không thấy tôi, các người không thấy tôi…”

Cả đám bật cười ha hả.

Hạ Đồng Tân trách cứ: “Đạo diễn quá đáng quá, tại sao lại bắt chúng tôi phải cởi đồ chứ?”

“Anh Tân có mỡ bụng kìa.” Một người cùng ê kíp cười nói.

Hạ Đồng Tân cả giận: “Tôi béo đấy thì sao nào? Tôi béo đấy thì sao? Các người gầy thì hay lắm đấy à? Mỡ bụng cũng đáng yêu lắm đấy biết không hả?”

Sau đó anh ta đứng dậy, cố tình khoe cái bụng mỡ của mình.

Các nghệ sĩ bên cạnh chọc chọc vào bụng anh ta, khiến anh ta cười ha hả.

MC chủ yếu toàn nói chuyện với Âu Dĩnh và Tất Thâm, dù sao thì chủ đề chính cũng chỉ xoay quanh hai người. Lăng Hàm thấy Y Tự phô bày các tư thế một cách rất tự nhiên, tận dụng được vóc dáng hoàn mỹ của mình.

Nói thật, dáng người cậu ta cũng không tồi, nhưng vì trắng nên trông hơi yếu ớt. Ngược lại, Lăng Hàm lại có một cơ thể săn chắc, các cơ bụng đẹp đẽ rõ rệt, tuy không bằng dáng người cậu kiếp trước, nhưng thế này cũng là không tồi rồi.

Cởi đồ xong, mọi người lần lượt ra bể bơi chuẩn bị. Quy tắc là thi bơi, không giới hạn kiểu bơi.

“Rút thăm, rút thăm nào!” Sau khi tuyên bố thể lệ cuộc thi. Mọi người vây lại bốc thăm, do bốc thăm sẽ quyết định thứ tự thi đấu, lúc có kết quả, không biết là vô tình hay cố ý mà Y Tự và Lăng Hàm lại là hai người nhận gậy cuối cùng của hai đội.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau