Chương 228: Công chiếu
Lăng Hàm không biết hành động của mình đã làm tăng độ thiện cảm trong lòng cha Lục, cậu chỉ là thấy cha mẹ Lục vốn đã có chút miễn cưỡng mà bây giờ lại còn muốn cậu về nhà tổ ra mắt thì chắc chắn họ không chịu nổi.
Nói tóm lại, cậu cảm thấy chỉ cần Lục Tư Nguyên đồng ý, cha Lục cùng mẹ Lục đồng ý là được, những người khác không cần thiết.
Lại càng không cần nói đến việc phải đón năm mới cùng một đống họ hàng chưa hề quen biết.
Lục Tư Nguyên thấy cậu thật sự không muốn nên không thể làm gì khác hơn đành nói: “Được rồi, để chờ có cơ hội anh dẫn em đi gặp bà nội của anh.”
Lăng Hàm thấy Lục Tư Nguyên đã chịu từ bỏ liền thở phào một hơi.
Kiểu người như Lục Tư Nguyên chỉ hận không thể để người trong thiên hạ này đều biết bọn họ kết hôn, điều đó khiến cậu rất lo lắng, cậu chỉ muốn sống cuộc sống bình lặng, tới một ngày tin tức này lộ ra chắc chắn sẽ gây nên sự quan tâm rất lớn, Lăng Hàm cảm thấy không cần phải để những phiền toái này xảy ra.
Hơn nữa, nếu thật sự để lộ thì hiển nhiên sự nghiệp của Lục Tư Nguyên sẽ chịu ảnh hưởng, anh đã phải phấn đấu rất vất cả trong sự nghiệp lại thật lòng yêu cái nghề này nên Lăng Hàm không muốn để anh chịu tổn thương.
Nói đi nói lại cũng là do thực lực của cậu bây giờ quá yếu, khả năng đối đầu với nguy hiểm quá yếu.
Ăn cơm xong, một nhà ngồi trước tivi xem chương trình chào năm mới. Đêm giao thừa đương nhiên có tiết mục lắc lì xì, Lăng Hàm cùng Lục Tư Nguyên mỗi người đều rải mấy trăm ngàn tiền lì xì, đương nhiên tiền của Lăng Hàm là do ông chủ Lục chi.
Ông chủ Lục âm thầm cảm thấy chuyện cưới vợ phải chúc mừng một chút nhưng vợ của anh lại sống chết không muốn để mọi người cùng nhau chúc mừng, vậy nên ông chủ Lục chỉ có thể phát bao lì xì trên truyền hình để bày tỏ sự hưng phấn của mình, một mũi tên trúng hai con nhạn.
Tiền chi ra trong video mùng Một của Quất Tử càng nhiều hơn, ông chủ Lục thậm chí còn muốn dùng bao lì xì có chữ “Hỉ” để bày tỏ sự sung sướng của mình nhưng bị Tần Vĩnh không chút do dự bác bỏ, cuối cùng kì kèo mặc cả một hồi, bao lì xì phát ra có hình vẽ một cục đồ ăn cho chó, biến thành tiền mừng cho người khác.
Thân là người mới lập gia đình, ông chủ Lục còn cực kì yêu thương tung ra một loại gọi là lì xì cho “Chó độc thân”, trong bao là mười một tệ, quan tâm đặc biệt tới đám chó độc thân chưa có người yêu.
Thậm chí trên Weibo cũng phát, phát ở tất cả mọi nơi.
Vung tay khá là thoáng.
Mọi người nhao nhao bày tỏ tình cảm với Lục Tư Nguyên và Lăng Hàm, hy vọng có thể được nhiều thêm chút.
Lục Tư Nguyên việc nhân đức không nhường ai lại tiếp tục phát lì xì “chó độc thân” với lì xì “đồ ăn cho chó”, giàu có đến mức khiến người ta phải trố mắt ra nhìn.
Vì thế đêm mùng Một, cụm tìm kiếm được lên hot sreach: Lục Lăng đồng thời phát đồ ăn cho chó.
Tiêu đề này chỉ vì thu hút người xem nên mới viết như vậy, mọi người nhớ tới chuyện Lục Tư Nguyên với Lăng Hàm có tin đồn cặp kè trước đây nên cũng chỉ cười nhận thức ăn cho chó. Thế nhưng Tần Vĩnh lại sợ run người, chỉ sợ bị nhìn ra đầu mối nào đó, anh ta thật sự thất vọng về sự bốc đồng của ông chủ nhà mình lắm rồi.
Lăng Hàm thấy Lục Tư Nguyên chơi vui, đầu năm cũng không tiện nói gì anh nên cũng chỉ có thể nhắm một con mắt mở một con mắt cho qua.
Buổi tối trước khi đi ngủ, mẹ Lục cho Lăng Hàm một bao lì xì.
Mẹ Lục cũng rất buồn phiền chuyện lì xì này, nhớ hồi Lục Tư Nguyên mới trưởng thành bà đã nghĩ sẽ cưới cho con trai một cô con dâu, từ khi Lục Tư Nguyên mới mười tám tuổi tới bây giờ đã lục tục mua rất nhiều đồ trang sức đều là để chuẩn bị tặng cho con dâu tương lai, kết quả lại có một cậu con dâu, những gì đã mua đều không dùng được nên khó tránh khỏi có chút tiếc nuối.
Cuối cùng chỉ có thể đem miếng ngọc phật bà đeo từ nhỏ tới lớn ra làm quà.
Lăng Hàm kinh ngạc, vui mừng nhận lấy.
Cha Lục cũng tầm thường như Lăng Hàm nên không nghĩ ra được quà gì tao nhã, nghĩ mãi cũng chỉ tặng cho Lăng Hàm một chiếc đồng hồ Thụy Sĩ... nhưng Lăng Hàm chỉ cần liếc mắt cũng biết giá trị của thứ này không hề kém giá một chiếc xe chút nào.
Suýt chút nữa cậu không dám nhận.
Cha Lục không đánh đuổi cậu là cậu đã cảm ơn trời đất lắm rồi, không ngờ lại được ông tặng món đồ giá trị đến vậy.
Lục Tư Nguyên nói: “Cho em thì em nhận đi, nên nhận.”
Bà Lục: “Sau này đều là người một nhà cả rồi.”
Lăng Hàm rất cảm động, cậu nhận lấy đồ của hai người tặng rồi đem về nhà cung phụng như Bồ Tát, chỉ sợ làm hư khiến Lục Tư Nguyên cảm thấy câm nín.
Mùng Một Tết, Lăng Hàm không theo cha mẹ về nhà tổ nên Lục Tư Nguyên cũng không về, nói muốn ở lại với vợ, Lăng Hàm với cha mẹ Lục khuyên can mãi cũng không được nên cuối cùng chỉ có cha mẹ Lục đất đắc dĩ quay về nhà tổ.
Lăng Hàm: “...”
Cậu luôn có cảm giác ánh mắt của cha Lục nhìn cậu như đang nhìn một con hồ ly tinh ngàn năm vậy.
Có thế nào Lăng hồ ly vẫn lừa được Lục Tư Nguyên ở nhà hai ngày, còn đi đến rạp chiếu phim coi phim, dính nhau trải qua một kỳ nghỉ đông nhàn nhã. Đến hôm mùng Bốn, Tần Vĩnh không chịu nổi nữa mà gọi điện yêu cầu hai người mau cút về làm việc.
Lục Tư Nguyên với Lăng Hàm chỉ sửa soạn qua loa một chút rồi ôm quần áo ngoan ngoãn quay về, sau đó là bắt đầu chuỗi quảng bá cường độ cao, “Hạ Thiên” sắp công chiếu rồi.
Nhưng mà ngay trong lúc bận rộn quảng bá nhất lại chẳng biết ở đâu tung ra tin Lăng Hàm là độc dược phòng vé, tẩy chay Lăng Hàm, tẩy chay “Hạ Thiên”.
Không biết tin đồn này bắt đầu từ đâu nhưng lại lan truyền rộng rãi một cách khó hiểu, rõ ràng là có người động tay động chân.
Kẻ thù sau màn kia rất biết làm việc, dứt khoát bắt lấy phần yếu nhất trong bộ phim để ra tay, lại còn đem những scandal của Lăng Hàm ra xào lại, nói cậu là diễn viên chỉ biết dựa vào scandal để nổi tiếng chứ diễn suất tệ hại, phim cậu đóng chắc chắn rất dở.
Lần thứ hai Lăng Hàm lại trở thành cái tên nóng hổi, đáng tiếc lần nổi tiếng này không phải chuyện tốt, nó sẽ liên lụy đến lượng vé của “Hạ Thiên”.
Mới đầu, bên bộ phận PR nghi ngờ là do bên đối thủ làm, nền công nghiệp điện ảnh trước giờ vẫn luôn như vậy, phim ra cùng một thời gian là thẳng tay chém giết lẫn nhau, ngấm ngầm làm mấy thủ đoạn bẩn thỉu là chuyện quá bình thường. Chuyện này cũng không có gì đáng nói, ai mà chẳng phải kiếm tiền nhưng cái bánh gato lớn như vậy, nếu muốn chiếm phần lớn hơn nhất định phải đá chân đối thủ cạnh tranh, thu nhỏ lại phạm vi người xem của đối thủ.
Ngẫm lại thì nếu một cặp tình nhân đi vào rạp coi phim, giữa mấy bộ phim ắt sẽ chọn bộ phim có danh tiếng tốt hơn.
Cho nên những loại chuyện như bình luận hạ thấp, bôi đen đối thủ là chuyện quá bình thường.
Lăng Hàm trúng đạn, bị đem ra làm con chim đầu đàn, đạn của đối thủ nhắm thẳng vào người cậu, bắn cậu thừa sống thiếu chết.
Lăng Hàm thấy cậu có chết cũng không sao, nhưng lượng vé của “Hạ Thiên” mà chết thì xong.
Nhưng mà loại scandal này lại là sự thực, thật khiến người ta nhức đầu.
Bên PR vừa tìm thủ phạm đứng sau màn vừa điên cuồng đẩy dư luận về phía chính diện.
Cứ như thế, khi trận chiến trên mạng người tới ta đi chiến đấu đến nước miếng tung bay thì “Hạ Thiên” công chiếu. Vì tranh cãi mấy hôm nay nên khởi đầu của “Hạ Thiên” không tệ lắm, điểm chấm cũng không tệ, nhưng hai ngày tiếp theo điểm chấm trượt dốc mạnh, từ chín điểm rơi xuống bảy phẩy hai điểm, không biết từ đâu mọc ra một đống bình luận chủ lực công kích khả năng diễn xuất của Lăng Hàm.
Trên mạng có một chuyện rất kỳ lạ, đó là nếu như một tiểu thịt tươi nào đó đang nổi tiếng mà diễn ít tác phẩm nhất định sẽ bị mắng chửi là kỹ năng diễn xuất quá kém. Mặc kệ sự thật thế nào thì trong mắt mọi người vẫn là kém, bị bôi ra đủ loại khuyết điểm. Hoặc nếu người đó đóng phim được gán mác là phim thần tượng các loại thì nghiễm nhiên được gắn cái mác “không có diễn xuất”.
Lăng Hàm diễn không tệ, nhưng không may cậu lại là một nghệ sĩ “nổi lên nhờ scandal”, hơn nữa còn có đủ loại scandal nhưng không có bao nhiêu tác phẩm, có bị chửi thành chó cũng không có gì ngạc nhiên.
Thậm chí có người còn hô “Tẩy chay Lăng Hàm, tẩy chay Hạ Thiên”, kêu gọi mọi người đừng đi xem “Hạ Thiên”, tiêu cực đến mức cứ như Lăng Hàm đã đào mộ tổ tiên người đó vậy.
Nói tóm lại, cậu cảm thấy chỉ cần Lục Tư Nguyên đồng ý, cha Lục cùng mẹ Lục đồng ý là được, những người khác không cần thiết.
Lại càng không cần nói đến việc phải đón năm mới cùng một đống họ hàng chưa hề quen biết.
Lục Tư Nguyên thấy cậu thật sự không muốn nên không thể làm gì khác hơn đành nói: “Được rồi, để chờ có cơ hội anh dẫn em đi gặp bà nội của anh.”
Lăng Hàm thấy Lục Tư Nguyên đã chịu từ bỏ liền thở phào một hơi.
Kiểu người như Lục Tư Nguyên chỉ hận không thể để người trong thiên hạ này đều biết bọn họ kết hôn, điều đó khiến cậu rất lo lắng, cậu chỉ muốn sống cuộc sống bình lặng, tới một ngày tin tức này lộ ra chắc chắn sẽ gây nên sự quan tâm rất lớn, Lăng Hàm cảm thấy không cần phải để những phiền toái này xảy ra.
Hơn nữa, nếu thật sự để lộ thì hiển nhiên sự nghiệp của Lục Tư Nguyên sẽ chịu ảnh hưởng, anh đã phải phấn đấu rất vất cả trong sự nghiệp lại thật lòng yêu cái nghề này nên Lăng Hàm không muốn để anh chịu tổn thương.
Nói đi nói lại cũng là do thực lực của cậu bây giờ quá yếu, khả năng đối đầu với nguy hiểm quá yếu.
Ăn cơm xong, một nhà ngồi trước tivi xem chương trình chào năm mới. Đêm giao thừa đương nhiên có tiết mục lắc lì xì, Lăng Hàm cùng Lục Tư Nguyên mỗi người đều rải mấy trăm ngàn tiền lì xì, đương nhiên tiền của Lăng Hàm là do ông chủ Lục chi.
Ông chủ Lục âm thầm cảm thấy chuyện cưới vợ phải chúc mừng một chút nhưng vợ của anh lại sống chết không muốn để mọi người cùng nhau chúc mừng, vậy nên ông chủ Lục chỉ có thể phát bao lì xì trên truyền hình để bày tỏ sự hưng phấn của mình, một mũi tên trúng hai con nhạn.
Tiền chi ra trong video mùng Một của Quất Tử càng nhiều hơn, ông chủ Lục thậm chí còn muốn dùng bao lì xì có chữ “Hỉ” để bày tỏ sự sung sướng của mình nhưng bị Tần Vĩnh không chút do dự bác bỏ, cuối cùng kì kèo mặc cả một hồi, bao lì xì phát ra có hình vẽ một cục đồ ăn cho chó, biến thành tiền mừng cho người khác.
Thân là người mới lập gia đình, ông chủ Lục còn cực kì yêu thương tung ra một loại gọi là lì xì cho “Chó độc thân”, trong bao là mười một tệ, quan tâm đặc biệt tới đám chó độc thân chưa có người yêu.
Thậm chí trên Weibo cũng phát, phát ở tất cả mọi nơi.
Vung tay khá là thoáng.
Mọi người nhao nhao bày tỏ tình cảm với Lục Tư Nguyên và Lăng Hàm, hy vọng có thể được nhiều thêm chút.
Lục Tư Nguyên việc nhân đức không nhường ai lại tiếp tục phát lì xì “chó độc thân” với lì xì “đồ ăn cho chó”, giàu có đến mức khiến người ta phải trố mắt ra nhìn.
Vì thế đêm mùng Một, cụm tìm kiếm được lên hot sreach: Lục Lăng đồng thời phát đồ ăn cho chó.
Tiêu đề này chỉ vì thu hút người xem nên mới viết như vậy, mọi người nhớ tới chuyện Lục Tư Nguyên với Lăng Hàm có tin đồn cặp kè trước đây nên cũng chỉ cười nhận thức ăn cho chó. Thế nhưng Tần Vĩnh lại sợ run người, chỉ sợ bị nhìn ra đầu mối nào đó, anh ta thật sự thất vọng về sự bốc đồng của ông chủ nhà mình lắm rồi.
Lăng Hàm thấy Lục Tư Nguyên chơi vui, đầu năm cũng không tiện nói gì anh nên cũng chỉ có thể nhắm một con mắt mở một con mắt cho qua.
Buổi tối trước khi đi ngủ, mẹ Lục cho Lăng Hàm một bao lì xì.
Mẹ Lục cũng rất buồn phiền chuyện lì xì này, nhớ hồi Lục Tư Nguyên mới trưởng thành bà đã nghĩ sẽ cưới cho con trai một cô con dâu, từ khi Lục Tư Nguyên mới mười tám tuổi tới bây giờ đã lục tục mua rất nhiều đồ trang sức đều là để chuẩn bị tặng cho con dâu tương lai, kết quả lại có một cậu con dâu, những gì đã mua đều không dùng được nên khó tránh khỏi có chút tiếc nuối.
Cuối cùng chỉ có thể đem miếng ngọc phật bà đeo từ nhỏ tới lớn ra làm quà.
Lăng Hàm kinh ngạc, vui mừng nhận lấy.
Cha Lục cũng tầm thường như Lăng Hàm nên không nghĩ ra được quà gì tao nhã, nghĩ mãi cũng chỉ tặng cho Lăng Hàm một chiếc đồng hồ Thụy Sĩ... nhưng Lăng Hàm chỉ cần liếc mắt cũng biết giá trị của thứ này không hề kém giá một chiếc xe chút nào.
Suýt chút nữa cậu không dám nhận.
Cha Lục không đánh đuổi cậu là cậu đã cảm ơn trời đất lắm rồi, không ngờ lại được ông tặng món đồ giá trị đến vậy.
Lục Tư Nguyên nói: “Cho em thì em nhận đi, nên nhận.”
Bà Lục: “Sau này đều là người một nhà cả rồi.”
Lăng Hàm rất cảm động, cậu nhận lấy đồ của hai người tặng rồi đem về nhà cung phụng như Bồ Tát, chỉ sợ làm hư khiến Lục Tư Nguyên cảm thấy câm nín.
Mùng Một Tết, Lăng Hàm không theo cha mẹ về nhà tổ nên Lục Tư Nguyên cũng không về, nói muốn ở lại với vợ, Lăng Hàm với cha mẹ Lục khuyên can mãi cũng không được nên cuối cùng chỉ có cha mẹ Lục đất đắc dĩ quay về nhà tổ.
Lăng Hàm: “...”
Cậu luôn có cảm giác ánh mắt của cha Lục nhìn cậu như đang nhìn một con hồ ly tinh ngàn năm vậy.
Có thế nào Lăng hồ ly vẫn lừa được Lục Tư Nguyên ở nhà hai ngày, còn đi đến rạp chiếu phim coi phim, dính nhau trải qua một kỳ nghỉ đông nhàn nhã. Đến hôm mùng Bốn, Tần Vĩnh không chịu nổi nữa mà gọi điện yêu cầu hai người mau cút về làm việc.
Lục Tư Nguyên với Lăng Hàm chỉ sửa soạn qua loa một chút rồi ôm quần áo ngoan ngoãn quay về, sau đó là bắt đầu chuỗi quảng bá cường độ cao, “Hạ Thiên” sắp công chiếu rồi.
Nhưng mà ngay trong lúc bận rộn quảng bá nhất lại chẳng biết ở đâu tung ra tin Lăng Hàm là độc dược phòng vé, tẩy chay Lăng Hàm, tẩy chay “Hạ Thiên”.
Không biết tin đồn này bắt đầu từ đâu nhưng lại lan truyền rộng rãi một cách khó hiểu, rõ ràng là có người động tay động chân.
Kẻ thù sau màn kia rất biết làm việc, dứt khoát bắt lấy phần yếu nhất trong bộ phim để ra tay, lại còn đem những scandal của Lăng Hàm ra xào lại, nói cậu là diễn viên chỉ biết dựa vào scandal để nổi tiếng chứ diễn suất tệ hại, phim cậu đóng chắc chắn rất dở.
Lần thứ hai Lăng Hàm lại trở thành cái tên nóng hổi, đáng tiếc lần nổi tiếng này không phải chuyện tốt, nó sẽ liên lụy đến lượng vé của “Hạ Thiên”.
Mới đầu, bên bộ phận PR nghi ngờ là do bên đối thủ làm, nền công nghiệp điện ảnh trước giờ vẫn luôn như vậy, phim ra cùng một thời gian là thẳng tay chém giết lẫn nhau, ngấm ngầm làm mấy thủ đoạn bẩn thỉu là chuyện quá bình thường. Chuyện này cũng không có gì đáng nói, ai mà chẳng phải kiếm tiền nhưng cái bánh gato lớn như vậy, nếu muốn chiếm phần lớn hơn nhất định phải đá chân đối thủ cạnh tranh, thu nhỏ lại phạm vi người xem của đối thủ.
Ngẫm lại thì nếu một cặp tình nhân đi vào rạp coi phim, giữa mấy bộ phim ắt sẽ chọn bộ phim có danh tiếng tốt hơn.
Cho nên những loại chuyện như bình luận hạ thấp, bôi đen đối thủ là chuyện quá bình thường.
Lăng Hàm trúng đạn, bị đem ra làm con chim đầu đàn, đạn của đối thủ nhắm thẳng vào người cậu, bắn cậu thừa sống thiếu chết.
Lăng Hàm thấy cậu có chết cũng không sao, nhưng lượng vé của “Hạ Thiên” mà chết thì xong.
Nhưng mà loại scandal này lại là sự thực, thật khiến người ta nhức đầu.
Bên PR vừa tìm thủ phạm đứng sau màn vừa điên cuồng đẩy dư luận về phía chính diện.
Cứ như thế, khi trận chiến trên mạng người tới ta đi chiến đấu đến nước miếng tung bay thì “Hạ Thiên” công chiếu. Vì tranh cãi mấy hôm nay nên khởi đầu của “Hạ Thiên” không tệ lắm, điểm chấm cũng không tệ, nhưng hai ngày tiếp theo điểm chấm trượt dốc mạnh, từ chín điểm rơi xuống bảy phẩy hai điểm, không biết từ đâu mọc ra một đống bình luận chủ lực công kích khả năng diễn xuất của Lăng Hàm.
Trên mạng có một chuyện rất kỳ lạ, đó là nếu như một tiểu thịt tươi nào đó đang nổi tiếng mà diễn ít tác phẩm nhất định sẽ bị mắng chửi là kỹ năng diễn xuất quá kém. Mặc kệ sự thật thế nào thì trong mắt mọi người vẫn là kém, bị bôi ra đủ loại khuyết điểm. Hoặc nếu người đó đóng phim được gán mác là phim thần tượng các loại thì nghiễm nhiên được gắn cái mác “không có diễn xuất”.
Lăng Hàm diễn không tệ, nhưng không may cậu lại là một nghệ sĩ “nổi lên nhờ scandal”, hơn nữa còn có đủ loại scandal nhưng không có bao nhiêu tác phẩm, có bị chửi thành chó cũng không có gì ngạc nhiên.
Thậm chí có người còn hô “Tẩy chay Lăng Hàm, tẩy chay Hạ Thiên”, kêu gọi mọi người đừng đi xem “Hạ Thiên”, tiêu cực đến mức cứ như Lăng Hàm đã đào mộ tổ tiên người đó vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất