Chương 260: Tiệc cưới
Hai ngày sau, Lăng Hàm cùng Lục Tư Nguyên đến dự hôn lễ của Chu Bắc Hiền. Trước khi đi, Lục Tư Nguyên đột nhiên nói: “Đưa di động của em cho anh.”
Lăng Hàm chẳng hiểu ra sao những vẫn đưa di động, nhìn anh lướt album ảnh của mình.
“Anh vào album ảnh của em làm gì?”
“Giúp người ta một việc.”
“Ai thế?”
Lục Tư Nguyên không trả lời, chỉ cầm di động làm gì đó một hồi, sau đó trả lại cho cậu.
Lăng Hàm ngơ ngác cầm điện thoại di động của mình.
Lục Tư Nguyên đột nhiên nở nụ cười: “Có trò hay để xem rồi.”
Lăng Hàm cảm thấy chắc chắn anh đã biết chuyện gì đó, trong lòng ngứa ngáy hỏi: “Có phải anh biết cái gì không? Mau nói cho em biết.”
Lục Tư Nguyên dựng thẳng ngón tay lên, lắc lắc: “Chuyện hay phải để đến cuối cùng mới thú vị.”
Sau đó anh lên xe cùng với Lăng Hàm.
Hôn lễ của Chu Bắc Hiền với Lý Tiểu Nùng cực kỳ long trọng, là hôn lễ được trang trí khá sang trọng, toàn trường dùng hoa hồng trắng cùng với hoa hồng màu hồng phấn trang trí thành một thế giới cổ tích. Trần nhà hội trường lại càng xinh đẹp, hai loại hoa hồng phối hợp với nhau thành một cảnh tượng đẹp tuyệt trần.
Hai bên có treo màn hình lớn, trên đó đang chiếu ảnh cưới của hai người họ cùng những câu nói tỏ tình lãng mạn, đó là đoạn phim về cô dâu và chú rể, nội dung đại khái là kể về quá trình cô dâu và chú rể gặp mặt, quen biết.
Trình độ của đạo diễn và nhiếp ảnh gia quá trâu, có thể khiến hai người không phải là diễn viên chuyên nghiệp quay được một đoạn video đầy cảm xúc.
Tổng thể mà nói thì đây là một hôn lễ rất có tâm.
Lăng Hàm thấy Lý Tiểu Nùng mặc váy cưới, trang điểm rất đậm, cười rực rỡ, bên cạnh có một hàng phù dâu. Lăng Hàm đếm đếm, mười hai người ai cũng... xinh đẹp hơn Lý Tiểu Nùng.
Bên cạnh có người nói: “Tôi chưa từng thấy cô dâu nào mập như vậy.”
“Suỵt! Nói nhỏ thôi.”
“Một đóa hoa nhài cắm lên một bãi phân trâu.”
“Cô ta xấu như vậy còn tìm nhiều phù dâu làm gì, muốn để mình trông càng xấu hơn sao?”
“Chắc là do không tìm được phù dâu nào xấu xí hơn cô ta chăng?”
Lăng Hàm nhìn lướt qua mấy bác gái đang xì xào bàn tán, chẳng biết là thân thích của nhà nào, mồm miệng thật độc ác.
“Nhìn cô ta kìa, tóm được chồng đẹp trai thế chứ.”
“Được rồi, ai bảo đầu thai tốt, kể cả trông có giống heo đi nữa cũng sẽ cưới được anh chàng giàu có đẹp trai thôi.”
“Cô đã nghe chưa, năm đó người ta còn muốn tìm một bạch mã hoàng tử để bản thân không thua kém đó!”
“Đúng thế, năm đó vênh váo, mắt cao hơn đầu, chọn tới chọn lui cứ nhất quyết phải tìm một người tốt nhất! Kết quả thì sao, đã thành một bà cô già lại còn mập chết, nếu không nhờ trong nhà có tiền thì ai thèm cưới cô ta?”
“Đúng thế, cô ta nghĩ mình không gả được vào chỗ tốt thì mất mặt quá cho nên mới dốc sức tìm một anh chàng đẹp trai lắm tiền.”
“Đúng là Chu Bắc Hiền đẹp trai nhiều tiền thật, nhưng hình như là ‘đồng chí’ thì phải.”
Đám người kia nhịn cười.
Đám người nhiều chuyện lại thích ghen ăn tức ở này là mấy cô gái còn khá trẻ.
Lăng Hàm cùng Lục Tư Nguyên đi tới chúc mừng, Lý Tiểu Nùng vừa thấy Lăng Hàm biểu cảm liền trở nên cứng nhắc nhưng vẫn cố gắng tươi cười. Chu Bắc Hiền lại rất bình tĩnh, tựa như người đang đứng trước mặt thật sự là bạn của hắn.
Hai người họ chúc mừng xong đi vào, mọi người thấy Lục Tư Nguyên tới bèn nhao nhao vây lại chào hỏi. Lúc này trong hội trường có rất nhiều người, toàn là những nhân vật nổi tiếng trong thương trường, tất cả các nghệ sĩ lớn nhỏ của GMG. Sự hiện diện của những người này đẩy hôn lễ lên một tầm cao mới.
Xung quanh hội trường còn có các phóng viên được đặc biệt mời tới, cầm máy ảnh bấm liên tục.
Lăng Hàm thấy Lý Tiểu Nùng cười rộ lên, trông cực kỳ hài lòng lại có chút hãnh diện. Phải chăng cô gái này đang cảm thấy kiêu ngạo vì hôn lễ của mình rất gây chú ý?
Người của gia tộc họ Lý cùng tập đoàn Chu Thị đều tới, mọi người chúc mừng nhau, người người vui mừng.
Lăng Hàm vô thức thăm dò trong đám người, Lục Tư Nguyên nhìn thấy liền nhỏ giọng hỏi: “Em tìm ai thế?”
“Sao không thấy Chu Thành đâu nhỉ?”
Lục Tư Nguyên hơi nhướn mày: “Em tìm anh ta làm gì?”
Lăng Hàm lắc đầu, Chu Bắc Hiền kết hôn đồng nghĩa với tập đoàn Lý Thị và Chu Thị liên hợp, địa vị của Chu Thành lúc này đang tràn ngập nguy hiểm.
Thành thật mà nói Lăng Hàm có chút lo cho anh ta.
Cậu nhanh chóng tìm được Chu Thành trong đám người, trên mặt anh ta là vẻ thong dong bình tĩnh cùng một chút ý cười như thể chẳng hề bị chuyện Chu Bắc Hiền kết hôn ảnh hưởng. Chu Thành thấy được ánh mắt của Lăng Hàm liền khẽ gật đầu một cái từ xa.
Lăng Hàm cũng gật đầu đáp lại.
Lục Tư Nguyên ghen tị chặn lại tầm mắt của cậu, không chút đổi sắc nói: “Sắp cử hành hôn lễ rồi, ngồi đi.”
Lăng Hàm bất đắc dĩ theo Lục Tư Nguyên ngồi vào một bàn.
Mười hai giờ tám phút, một người dẫn chương trình nổi tiếng của GMG đi lên sân khấu, đứng trong vòm hoa nói câu chúc mừng. Âm nhạc du dương vang lên, một loạt những tình tiết yêu đương trôi qua, chú rể đứng trong vòm hoa, cô dâu vịn tay cha mình bước từng bước về phía Chu Bắc Hiền.
Âm nhạc phiêu đãng, hai em bé cực kỳ đáng yêu xách váy cho cô dâu... mọi thứ đều trông có vẻ cực kỳ đẹp đẽ ngoại trừ việc cô dâu là một cô nàng mập mạp.
Cuối cùng cô dâu cũng đi tới trước mặt chú rể, hai người trao nhẫn dưới sự dẫn dắt của người dẫn chương trình.
Hôn lễ được tiến hành một cách tuần tự.
Đúng lúc này, cuối đám người đột nhiên trở nên rối loạn.
Mọi người quay đầu lại liền thấy có một chiếc xe ô tô màu bạc đột ngột xông vào từ lối đi bộ bên ngoài.
Giữa hội trường với lối đi được ngăn cách bằng một hàng rào, vậy mà chiếc xe ấy lại vượt cả hàng rào đó rồi xông thẳng vào khách khứa!
Mọi người hét lên, bảo vệ dũng mãnh xông ra từ bốn phía, hô to: “Dừng xe! Dừng xe!”
Chiếc xe ngừng lại.
Mọi người thấy nó không có ý tiếp tục xông lên liền thở phào nhẹ nhõm, nhao nhao đưa mắt nhìn về phía cửa sổ chiếc xe màu bạc để cố gắng nhìn xuyên qua lớp kính xem người đến là ai.
Là ai dám to gan lái xe tông thẳng vào hôn lễ của Chu Thị và Lý Thị? Gan lớn quá rồi!
Mọi người kinh ngạc nhưng cũng cảm thấy tò mò.
“Chào anh, mời anh xuống xe!” Bảo vệ đề phòng nhưng vẫn khách sáo gõ cửa kính.
Qua một lúc lâu cánh cửa xe mới từ từ mở ra, một cái chân đi giày da màu đen thò xuống, tiếp theo là quần tây màu đen thẳng thớm, cuối cùng là cả người lộ diện.
Lăng Hàm lập tức trợn to mắt.
Các vị khách cũng lộ vẻ giật mình.
Hội trường bộc phát tiếng bàn tán xôn xao!
Người vừa bước xuống mặc tây trang màu đen thẳng thớm, trang trọng như là chuẩn bị tham dự một bữa tiệc cưới vô cùng cao cấp. Khuôn mặt của người nọ rất đẹp, tái nhợt gầy gò, vừa quen thuộc lại vừa có chút xa lạ.
“Y Tự!
Trong đám khách mời có người kinh ngạc hô to.
Lăng Hàm cũng rất kinh hãi, Y Tự biến mất đã lâu, họ tưởng rằng cậu ta đã ra nước ngoài nhưng không ngờ hôm nay lại bất ngờ xuất hiện trong hôn lễ này.
Lăng Hàm và Lục Tư Nguyên liếc nhìn nhau, hai người đều có thể trông thấy vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương.
Lăng Hàm chắc chắn Y Tự thích Chu Bắc Hiền, cậu ta xuất hiện trong hôn lễ của Chu Bắc Hiền dường như cũng không có gì đáng ngạc nhiên, có điều mục đích của cậu ta là gì? Là ai báo tin Chu Bắc Hiền kết hôn cho cậu ta?
Lăng Hàm không nghĩ Chu Bắc Hiền sẽ đặc biệt nói cho cậu ta biết, để cậu ta làm một quả bom hẹn giờ trong hôn lễ của mình.
Lăng Hàm chẳng hiểu ra sao những vẫn đưa di động, nhìn anh lướt album ảnh của mình.
“Anh vào album ảnh của em làm gì?”
“Giúp người ta một việc.”
“Ai thế?”
Lục Tư Nguyên không trả lời, chỉ cầm di động làm gì đó một hồi, sau đó trả lại cho cậu.
Lăng Hàm ngơ ngác cầm điện thoại di động của mình.
Lục Tư Nguyên đột nhiên nở nụ cười: “Có trò hay để xem rồi.”
Lăng Hàm cảm thấy chắc chắn anh đã biết chuyện gì đó, trong lòng ngứa ngáy hỏi: “Có phải anh biết cái gì không? Mau nói cho em biết.”
Lục Tư Nguyên dựng thẳng ngón tay lên, lắc lắc: “Chuyện hay phải để đến cuối cùng mới thú vị.”
Sau đó anh lên xe cùng với Lăng Hàm.
Hôn lễ của Chu Bắc Hiền với Lý Tiểu Nùng cực kỳ long trọng, là hôn lễ được trang trí khá sang trọng, toàn trường dùng hoa hồng trắng cùng với hoa hồng màu hồng phấn trang trí thành một thế giới cổ tích. Trần nhà hội trường lại càng xinh đẹp, hai loại hoa hồng phối hợp với nhau thành một cảnh tượng đẹp tuyệt trần.
Hai bên có treo màn hình lớn, trên đó đang chiếu ảnh cưới của hai người họ cùng những câu nói tỏ tình lãng mạn, đó là đoạn phim về cô dâu và chú rể, nội dung đại khái là kể về quá trình cô dâu và chú rể gặp mặt, quen biết.
Trình độ của đạo diễn và nhiếp ảnh gia quá trâu, có thể khiến hai người không phải là diễn viên chuyên nghiệp quay được một đoạn video đầy cảm xúc.
Tổng thể mà nói thì đây là một hôn lễ rất có tâm.
Lăng Hàm thấy Lý Tiểu Nùng mặc váy cưới, trang điểm rất đậm, cười rực rỡ, bên cạnh có một hàng phù dâu. Lăng Hàm đếm đếm, mười hai người ai cũng... xinh đẹp hơn Lý Tiểu Nùng.
Bên cạnh có người nói: “Tôi chưa từng thấy cô dâu nào mập như vậy.”
“Suỵt! Nói nhỏ thôi.”
“Một đóa hoa nhài cắm lên một bãi phân trâu.”
“Cô ta xấu như vậy còn tìm nhiều phù dâu làm gì, muốn để mình trông càng xấu hơn sao?”
“Chắc là do không tìm được phù dâu nào xấu xí hơn cô ta chăng?”
Lăng Hàm nhìn lướt qua mấy bác gái đang xì xào bàn tán, chẳng biết là thân thích của nhà nào, mồm miệng thật độc ác.
“Nhìn cô ta kìa, tóm được chồng đẹp trai thế chứ.”
“Được rồi, ai bảo đầu thai tốt, kể cả trông có giống heo đi nữa cũng sẽ cưới được anh chàng giàu có đẹp trai thôi.”
“Cô đã nghe chưa, năm đó người ta còn muốn tìm một bạch mã hoàng tử để bản thân không thua kém đó!”
“Đúng thế, năm đó vênh váo, mắt cao hơn đầu, chọn tới chọn lui cứ nhất quyết phải tìm một người tốt nhất! Kết quả thì sao, đã thành một bà cô già lại còn mập chết, nếu không nhờ trong nhà có tiền thì ai thèm cưới cô ta?”
“Đúng thế, cô ta nghĩ mình không gả được vào chỗ tốt thì mất mặt quá cho nên mới dốc sức tìm một anh chàng đẹp trai lắm tiền.”
“Đúng là Chu Bắc Hiền đẹp trai nhiều tiền thật, nhưng hình như là ‘đồng chí’ thì phải.”
Đám người kia nhịn cười.
Đám người nhiều chuyện lại thích ghen ăn tức ở này là mấy cô gái còn khá trẻ.
Lăng Hàm cùng Lục Tư Nguyên đi tới chúc mừng, Lý Tiểu Nùng vừa thấy Lăng Hàm biểu cảm liền trở nên cứng nhắc nhưng vẫn cố gắng tươi cười. Chu Bắc Hiền lại rất bình tĩnh, tựa như người đang đứng trước mặt thật sự là bạn của hắn.
Hai người họ chúc mừng xong đi vào, mọi người thấy Lục Tư Nguyên tới bèn nhao nhao vây lại chào hỏi. Lúc này trong hội trường có rất nhiều người, toàn là những nhân vật nổi tiếng trong thương trường, tất cả các nghệ sĩ lớn nhỏ của GMG. Sự hiện diện của những người này đẩy hôn lễ lên một tầm cao mới.
Xung quanh hội trường còn có các phóng viên được đặc biệt mời tới, cầm máy ảnh bấm liên tục.
Lăng Hàm thấy Lý Tiểu Nùng cười rộ lên, trông cực kỳ hài lòng lại có chút hãnh diện. Phải chăng cô gái này đang cảm thấy kiêu ngạo vì hôn lễ của mình rất gây chú ý?
Người của gia tộc họ Lý cùng tập đoàn Chu Thị đều tới, mọi người chúc mừng nhau, người người vui mừng.
Lăng Hàm vô thức thăm dò trong đám người, Lục Tư Nguyên nhìn thấy liền nhỏ giọng hỏi: “Em tìm ai thế?”
“Sao không thấy Chu Thành đâu nhỉ?”
Lục Tư Nguyên hơi nhướn mày: “Em tìm anh ta làm gì?”
Lăng Hàm lắc đầu, Chu Bắc Hiền kết hôn đồng nghĩa với tập đoàn Lý Thị và Chu Thị liên hợp, địa vị của Chu Thành lúc này đang tràn ngập nguy hiểm.
Thành thật mà nói Lăng Hàm có chút lo cho anh ta.
Cậu nhanh chóng tìm được Chu Thành trong đám người, trên mặt anh ta là vẻ thong dong bình tĩnh cùng một chút ý cười như thể chẳng hề bị chuyện Chu Bắc Hiền kết hôn ảnh hưởng. Chu Thành thấy được ánh mắt của Lăng Hàm liền khẽ gật đầu một cái từ xa.
Lăng Hàm cũng gật đầu đáp lại.
Lục Tư Nguyên ghen tị chặn lại tầm mắt của cậu, không chút đổi sắc nói: “Sắp cử hành hôn lễ rồi, ngồi đi.”
Lăng Hàm bất đắc dĩ theo Lục Tư Nguyên ngồi vào một bàn.
Mười hai giờ tám phút, một người dẫn chương trình nổi tiếng của GMG đi lên sân khấu, đứng trong vòm hoa nói câu chúc mừng. Âm nhạc du dương vang lên, một loạt những tình tiết yêu đương trôi qua, chú rể đứng trong vòm hoa, cô dâu vịn tay cha mình bước từng bước về phía Chu Bắc Hiền.
Âm nhạc phiêu đãng, hai em bé cực kỳ đáng yêu xách váy cho cô dâu... mọi thứ đều trông có vẻ cực kỳ đẹp đẽ ngoại trừ việc cô dâu là một cô nàng mập mạp.
Cuối cùng cô dâu cũng đi tới trước mặt chú rể, hai người trao nhẫn dưới sự dẫn dắt của người dẫn chương trình.
Hôn lễ được tiến hành một cách tuần tự.
Đúng lúc này, cuối đám người đột nhiên trở nên rối loạn.
Mọi người quay đầu lại liền thấy có một chiếc xe ô tô màu bạc đột ngột xông vào từ lối đi bộ bên ngoài.
Giữa hội trường với lối đi được ngăn cách bằng một hàng rào, vậy mà chiếc xe ấy lại vượt cả hàng rào đó rồi xông thẳng vào khách khứa!
Mọi người hét lên, bảo vệ dũng mãnh xông ra từ bốn phía, hô to: “Dừng xe! Dừng xe!”
Chiếc xe ngừng lại.
Mọi người thấy nó không có ý tiếp tục xông lên liền thở phào nhẹ nhõm, nhao nhao đưa mắt nhìn về phía cửa sổ chiếc xe màu bạc để cố gắng nhìn xuyên qua lớp kính xem người đến là ai.
Là ai dám to gan lái xe tông thẳng vào hôn lễ của Chu Thị và Lý Thị? Gan lớn quá rồi!
Mọi người kinh ngạc nhưng cũng cảm thấy tò mò.
“Chào anh, mời anh xuống xe!” Bảo vệ đề phòng nhưng vẫn khách sáo gõ cửa kính.
Qua một lúc lâu cánh cửa xe mới từ từ mở ra, một cái chân đi giày da màu đen thò xuống, tiếp theo là quần tây màu đen thẳng thớm, cuối cùng là cả người lộ diện.
Lăng Hàm lập tức trợn to mắt.
Các vị khách cũng lộ vẻ giật mình.
Hội trường bộc phát tiếng bàn tán xôn xao!
Người vừa bước xuống mặc tây trang màu đen thẳng thớm, trang trọng như là chuẩn bị tham dự một bữa tiệc cưới vô cùng cao cấp. Khuôn mặt của người nọ rất đẹp, tái nhợt gầy gò, vừa quen thuộc lại vừa có chút xa lạ.
“Y Tự!
Trong đám khách mời có người kinh ngạc hô to.
Lăng Hàm cũng rất kinh hãi, Y Tự biến mất đã lâu, họ tưởng rằng cậu ta đã ra nước ngoài nhưng không ngờ hôm nay lại bất ngờ xuất hiện trong hôn lễ này.
Lăng Hàm và Lục Tư Nguyên liếc nhìn nhau, hai người đều có thể trông thấy vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương.
Lăng Hàm chắc chắn Y Tự thích Chu Bắc Hiền, cậu ta xuất hiện trong hôn lễ của Chu Bắc Hiền dường như cũng không có gì đáng ngạc nhiên, có điều mục đích của cậu ta là gì? Là ai báo tin Chu Bắc Hiền kết hôn cho cậu ta?
Lăng Hàm không nghĩ Chu Bắc Hiền sẽ đặc biệt nói cho cậu ta biết, để cậu ta làm một quả bom hẹn giờ trong hôn lễ của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất