Chương 32: Diệt Quỷ Tướng
Bên kia thành thì Lý gia chủ đang đánh nhau với con ma trắng đứng đầu.
Con ma kia tung ra cương phong sắc bén "âm phong loạn vũ".
Lý gia chủ lại ngưng kết một cái khiên băng phòng ngự "băng thuẫn".
Sau đó ông lại phát động mưa kiếm tấn công.
"Yêu nghiệt, hãy nhận lấy chiêu này."
Trên trời xuất hiện một đám mây đen, mưa như trút nước nhưng hạt nước lại hóa thành kiếm bay về phía con ma kia không ngừng.
Con ma kia cũng không sợ phát động lốc xoáy quấn hết mây đen và mưa đi.
"Ngươi chỉ có như vậy thôi sao?"
Lý gia chủ tức giận, lập tức phát động thủy kích.
Một cây thương lớn hiện lên trên đầu sau đó bay về phía con ma.
"Giỏi thì ăn một thương của ta."
Con ma kia cũng chẳng ngần ngại tạo một lớp khiên màu đen chặn lại.
Nhưng công kích của Lý gia chủ sau khi phóng ra cây thương thì không hề dừng lại.
Ông lúc này lại phát động vạn thương kích, lần này thì không chỉ một mà hàng ngàn cây thương được sinh ra bay về phía con ma.
Con ma kia thét dài không ngừng né tránh.
"Chỉ có vậy, xem âm phong thuẫn của ta."
Nó tạo một cơn lốc quay cơ thể để chống đỡ hết.
Những cái thương bị phá vợ hóa thành nước nhưng vẫn lơ lửng quanh người con ma.
Sau khi chống đỡ hết đám thương kia chưa kịp phát động công kích thì Lý gia chủ lại lần nữa phát động thủy ngục.
Lập tức nước xung quanh bao lấy con ma.
"Hừ, để xe giờ ngươi chống đỡ như thế nào?"
Bị nhốt, con ma không ngừng giãy giụa.
"Con mẹ nhà ngươi, lại là chiêu thức cho chết gì thế này. Mau thả ta ra."
Nó phát động công kích ra ngoài nhanh chóng phá vỡ thì lý gia chủ lại tung chiêu băng phong.
Lập tức con ma hóa đá.
Chỉ nghe con ma đó không ngừng mắng chửi.
"Con mẹ người, ngươi chơi xấu, ngươi không cho ta ra chiêu, đồ đểu chỉ biết chơi khống chế, đồ chó chết."
Lý gia chủ chẳng thèm bận tâm.
Ông ngưng kết trong tay một cây thủy băng kích lao tới xuyên thẳng tới con ma.
"Con ma, chết đi."
Băng kích trực tiếp đâm xuyên qua nơi trái tim của nó.
Lớp băng lập tức vỡ vụn, con ma lúc này mới điên cuồng gào thét.
"Chó chết, muốn chết thì chúng ta cùng nhau chết chung."
Sau đó cả người nó đỏ rực lên.
Thấy vậy Lý gia chủ biết không ổn vội hét lớn.
"Là ma bạo tự hủy, mọi người mau lùi ra xa."
Ông cũng nhanh chóng ngưng tạo một lớp khiên băng dày nhưng vẫn vụ nổ đẩy đập vào tường thành.
Trên miệng có chút máu tươi chảy ra.
Có lẽ Lý gia chủ cũng đã bị thương không nhẹ.
Rất nhiều tu sĩ trước đó vì ở qua gần giờ đều hóa thành mảnh vụn.
Nhìn sang chỗ Lý gia chủ và nghĩ về cuộc chiến vừa diễn ra.
Tôi cảm thán, đúng là thủy linh căn, kĩ năng hệ thủy luôn luôn liên miên không dứt.
Chỉ cần chiếm được tiên cơ thì đối thủ của thủy linh căn chỉ có thể chống đỡ, rất khó có thể phản kháng.
Đây cũng là lần đầu tôi chứng kiến cảnh giới hóa thần chiến đấu, đúng chất thần linh, mọi thứ giống như kiểu nhất niệm là tạo ra được kể cả mưa bão, lốc xoáy, thủy triều.
Tôi lại nhìn quanh tìm kiếm thân ảnh Kiếm Tâm.
Kiếm Tâm lúc này đang cố gắng dùng kiếm khí phá hủy một ma cây để ma quỷ còn lại không thể tiến lên nhưng thực tế phía dưới chẳng còn bao nhiêu.
Đa phần đã tràn vào thành tàn sát người dân vô tội rồi.
Phần còn lại thì đã bị Lý gia chủ và quân đội của ông tiêu diệt.
Cuộc chiến nói thì nhanh nhưng thực ra đã diễn ra cả một đêm dài.
Đúng lúc tôi đang cảm khái thì có một đạo quân từ phía xa tức tốc phóng ngựa tới.
Sắc mặt mọi người khẩn trương, thật may vì đó là đám người ra ngoài canh gác trở về.
Vừa về đến nơi tất cả nhanh chóng chém gϊếŧ đám ma quỷ còn lại dưới thành rồi quỳ phục xuống.
"Chúng con có tội xin Lý gia chủ trách phạt."
Lý gia chủ lúc này thở dài.
"Thôi bỏ đi. Tất cả theo ta vào thành tiêu diệt tàn dư ma quỷ."
Thực ra lúc này trách tội không giải quyết được vấn đề gì cả.
Giờ là lúc dùng người, có gì đợi khi mọi chuyện ổn thỏa rồi lại tính.
Sau khi lên thành đám linh đó bắt đầu kể lại mọi việc cho Lý gia chủ.
"Gia chủ, lần này là lỗi của chúng tiểu nhân khi để bị ma quỷ lừa dối.
Mới đầu khi ra khỏi thành chúng tiểu nhân bị một đám ma quỷ phục kích.
Chúng tiểu nhân thấy chúng chỉ có một ít nên đã đuổi theo chúng vào rừng.
Nào ngờ trong đó chúng đã bố trí mê trận.
Chúng tiểu nhân bị ma cây vây khốn nên ....
Sau một lúc lâu chúng tiểu mới chém gϊếŧ hết được và ngay lập tức trở về.
Không ngờ về đến nơi lại là rừng thây biển máu.
Mong gia chủ thứ tội.
Lý gia chủ nghe vậy cũng chỉ vô vai binh lính kia.
"Thôi được rồi, chuyện này để sau, giờ việc quan trọng nhất là phải ổn định thế cục đã."
Nối rồi ông lại quan ra phân phó thuộc hạ còn lại canh giữ mảnh tường thành phía nam này rồi nhanh chóng đưa quân càn quét ngược về phía phủ thành chủ.
Về đến nơi thì mọi chuyện đã được giải quyết xong.
Kì thực lực lượng bảo vệ trong thành cũng không yếu hơn người ra ngoài chém gϊếŧ ma quỷ.
Rất nhiều gia tộc lớn nhỏ muốn bảo lưu thực lực hoặc che giấu nên cũng chỉ phái ra một phần lực lượng đi tới tường thành.
Khi ma quỷ tràn vào thì họ cũng không thể không bại lộ.
Kì thực không phải họ ích kỉ mà lần này ma quỷ vượt ngoài dự tính của tất cả.
Nếu như mọi lần thì ma quỷ còn không thể vượt qua cổng thành.
Chỉ cần một người như Lý gia chủ ở đó thì đã có thể ngăn cản lực lượng mạnh nhất của ma quỷ rồi.
Khi chúng tôi vào trong thành thì đám tàn dư cũng đã bị tiêu diệt xong.
Thực ra trong thành còn một vị thành chủ cấp bậc Triển Linh.
Có thể các bạn nghĩ có cao thủ triển linh trong thành tọa trấn thì lo gì.
Nhưng trên thực tế các cao thủ triển linh chỉ tập trung ngộ đạo, đột phá tạo hóa.
Rất ít khi ra tay .
Kể cả ma quỷ một khi đạt cảnh giới triển linh cũng không bao giờ ra tay gϊếŧ người mà chỉ tập trung phát triển thực lực.
Sau khi mọi chuyện giải quyết xong thì Lý gia chủ bắt đầu công cuộc thống kê.
Nhìn sơ qua tôi thấy tình trang người dân thường bị chết khá nhiều.
Trong tương lai sẽ lại có rất nhiều ma quỷ sinh ra trong thành cho mà xem.
Chỉ lo rằng với lượng người chết nhiều như thế này thì để bình ổn đám ma quỷ sẽ mất ít nhất 2, 3 năm.
Đám ma quỷ ở trong đời sống con người sẽ nhanh chóng hấp thụ máu, oán niệm và sẽ mạnh lên, gây họa không ngừng.
Đám yêu quái thành tinh thì lại tiếp tục sinh sôi và 10 năm sau lại là một lần đổ máu.
Tôi thở dài thương thay cho cuộc sống của những người dân bình thường khi họ chẳng thể nào đủ sức phản kháng hoặc chạy trốn.
Sau một đêm không nghỉ, ai ai cũng vô cùng mệt mỏi.
Nhưng sáng hôm đó mọi người vẫn cố gắng thông kê rồi chấn chỉnh, để mọi thứ nhanh chóng ổn định trở lại.
Sau thống kê thì dân số trong thành chỉ còn một phần hai, mà người dân ngoài thành thì chẳng còn ai sống sót.
Người sống sót đa phần là người tu luyện chỉ một số người thường sống trong khu nội thành do các gia tộc lớn cai quản mới không bị ảnh hưởng.
Nhưng tin xấu khiến tâm trạng chúng tôi trĩu nặng.
Tuy nhiên lại có một tin xấu lại khiến mấy người bọn tôi phải thầm cười.
Đó là có lẽ do đám gia tộc họ Nguyễn quen cao cao tại thượng nên là gia tộc chịu thiệt hại lớn nhất.
Ngay cả tên biếи ŧɦái Gia Bảo cũng bị thương nặng.
Nhưng sau khi biết rằng tên Gia Bảo đó đã liều chết với một con quỷ có cảnh giới cao hơn để binh lính họ Nguyễn thoát đi.
Tôi lại cảm thấy áy láy.
Có lẻ hắn chỉ là tính cách có chút bất hảo chứ bản chất hắn cũng không xấu.
Ít ra để chống lại ma quỷ thì con người đều nên giống hắn, phải đồng lòng thì mới mong có thể tồn tại lâu dài trong thế giới khốc liệt này.
Con ma kia tung ra cương phong sắc bén "âm phong loạn vũ".
Lý gia chủ lại ngưng kết một cái khiên băng phòng ngự "băng thuẫn".
Sau đó ông lại phát động mưa kiếm tấn công.
"Yêu nghiệt, hãy nhận lấy chiêu này."
Trên trời xuất hiện một đám mây đen, mưa như trút nước nhưng hạt nước lại hóa thành kiếm bay về phía con ma kia không ngừng.
Con ma kia cũng không sợ phát động lốc xoáy quấn hết mây đen và mưa đi.
"Ngươi chỉ có như vậy thôi sao?"
Lý gia chủ tức giận, lập tức phát động thủy kích.
Một cây thương lớn hiện lên trên đầu sau đó bay về phía con ma.
"Giỏi thì ăn một thương của ta."
Con ma kia cũng chẳng ngần ngại tạo một lớp khiên màu đen chặn lại.
Nhưng công kích của Lý gia chủ sau khi phóng ra cây thương thì không hề dừng lại.
Ông lúc này lại phát động vạn thương kích, lần này thì không chỉ một mà hàng ngàn cây thương được sinh ra bay về phía con ma.
Con ma kia thét dài không ngừng né tránh.
"Chỉ có vậy, xem âm phong thuẫn của ta."
Nó tạo một cơn lốc quay cơ thể để chống đỡ hết.
Những cái thương bị phá vợ hóa thành nước nhưng vẫn lơ lửng quanh người con ma.
Sau khi chống đỡ hết đám thương kia chưa kịp phát động công kích thì Lý gia chủ lại lần nữa phát động thủy ngục.
Lập tức nước xung quanh bao lấy con ma.
"Hừ, để xe giờ ngươi chống đỡ như thế nào?"
Bị nhốt, con ma không ngừng giãy giụa.
"Con mẹ nhà ngươi, lại là chiêu thức cho chết gì thế này. Mau thả ta ra."
Nó phát động công kích ra ngoài nhanh chóng phá vỡ thì lý gia chủ lại tung chiêu băng phong.
Lập tức con ma hóa đá.
Chỉ nghe con ma đó không ngừng mắng chửi.
"Con mẹ người, ngươi chơi xấu, ngươi không cho ta ra chiêu, đồ đểu chỉ biết chơi khống chế, đồ chó chết."
Lý gia chủ chẳng thèm bận tâm.
Ông ngưng kết trong tay một cây thủy băng kích lao tới xuyên thẳng tới con ma.
"Con ma, chết đi."
Băng kích trực tiếp đâm xuyên qua nơi trái tim của nó.
Lớp băng lập tức vỡ vụn, con ma lúc này mới điên cuồng gào thét.
"Chó chết, muốn chết thì chúng ta cùng nhau chết chung."
Sau đó cả người nó đỏ rực lên.
Thấy vậy Lý gia chủ biết không ổn vội hét lớn.
"Là ma bạo tự hủy, mọi người mau lùi ra xa."
Ông cũng nhanh chóng ngưng tạo một lớp khiên băng dày nhưng vẫn vụ nổ đẩy đập vào tường thành.
Trên miệng có chút máu tươi chảy ra.
Có lẽ Lý gia chủ cũng đã bị thương không nhẹ.
Rất nhiều tu sĩ trước đó vì ở qua gần giờ đều hóa thành mảnh vụn.
Nhìn sang chỗ Lý gia chủ và nghĩ về cuộc chiến vừa diễn ra.
Tôi cảm thán, đúng là thủy linh căn, kĩ năng hệ thủy luôn luôn liên miên không dứt.
Chỉ cần chiếm được tiên cơ thì đối thủ của thủy linh căn chỉ có thể chống đỡ, rất khó có thể phản kháng.
Đây cũng là lần đầu tôi chứng kiến cảnh giới hóa thần chiến đấu, đúng chất thần linh, mọi thứ giống như kiểu nhất niệm là tạo ra được kể cả mưa bão, lốc xoáy, thủy triều.
Tôi lại nhìn quanh tìm kiếm thân ảnh Kiếm Tâm.
Kiếm Tâm lúc này đang cố gắng dùng kiếm khí phá hủy một ma cây để ma quỷ còn lại không thể tiến lên nhưng thực tế phía dưới chẳng còn bao nhiêu.
Đa phần đã tràn vào thành tàn sát người dân vô tội rồi.
Phần còn lại thì đã bị Lý gia chủ và quân đội của ông tiêu diệt.
Cuộc chiến nói thì nhanh nhưng thực ra đã diễn ra cả một đêm dài.
Đúng lúc tôi đang cảm khái thì có một đạo quân từ phía xa tức tốc phóng ngựa tới.
Sắc mặt mọi người khẩn trương, thật may vì đó là đám người ra ngoài canh gác trở về.
Vừa về đến nơi tất cả nhanh chóng chém gϊếŧ đám ma quỷ còn lại dưới thành rồi quỳ phục xuống.
"Chúng con có tội xin Lý gia chủ trách phạt."
Lý gia chủ lúc này thở dài.
"Thôi bỏ đi. Tất cả theo ta vào thành tiêu diệt tàn dư ma quỷ."
Thực ra lúc này trách tội không giải quyết được vấn đề gì cả.
Giờ là lúc dùng người, có gì đợi khi mọi chuyện ổn thỏa rồi lại tính.
Sau khi lên thành đám linh đó bắt đầu kể lại mọi việc cho Lý gia chủ.
"Gia chủ, lần này là lỗi của chúng tiểu nhân khi để bị ma quỷ lừa dối.
Mới đầu khi ra khỏi thành chúng tiểu nhân bị một đám ma quỷ phục kích.
Chúng tiểu nhân thấy chúng chỉ có một ít nên đã đuổi theo chúng vào rừng.
Nào ngờ trong đó chúng đã bố trí mê trận.
Chúng tiểu nhân bị ma cây vây khốn nên ....
Sau một lúc lâu chúng tiểu mới chém gϊếŧ hết được và ngay lập tức trở về.
Không ngờ về đến nơi lại là rừng thây biển máu.
Mong gia chủ thứ tội.
Lý gia chủ nghe vậy cũng chỉ vô vai binh lính kia.
"Thôi được rồi, chuyện này để sau, giờ việc quan trọng nhất là phải ổn định thế cục đã."
Nối rồi ông lại quan ra phân phó thuộc hạ còn lại canh giữ mảnh tường thành phía nam này rồi nhanh chóng đưa quân càn quét ngược về phía phủ thành chủ.
Về đến nơi thì mọi chuyện đã được giải quyết xong.
Kì thực lực lượng bảo vệ trong thành cũng không yếu hơn người ra ngoài chém gϊếŧ ma quỷ.
Rất nhiều gia tộc lớn nhỏ muốn bảo lưu thực lực hoặc che giấu nên cũng chỉ phái ra một phần lực lượng đi tới tường thành.
Khi ma quỷ tràn vào thì họ cũng không thể không bại lộ.
Kì thực không phải họ ích kỉ mà lần này ma quỷ vượt ngoài dự tính của tất cả.
Nếu như mọi lần thì ma quỷ còn không thể vượt qua cổng thành.
Chỉ cần một người như Lý gia chủ ở đó thì đã có thể ngăn cản lực lượng mạnh nhất của ma quỷ rồi.
Khi chúng tôi vào trong thành thì đám tàn dư cũng đã bị tiêu diệt xong.
Thực ra trong thành còn một vị thành chủ cấp bậc Triển Linh.
Có thể các bạn nghĩ có cao thủ triển linh trong thành tọa trấn thì lo gì.
Nhưng trên thực tế các cao thủ triển linh chỉ tập trung ngộ đạo, đột phá tạo hóa.
Rất ít khi ra tay .
Kể cả ma quỷ một khi đạt cảnh giới triển linh cũng không bao giờ ra tay gϊếŧ người mà chỉ tập trung phát triển thực lực.
Sau khi mọi chuyện giải quyết xong thì Lý gia chủ bắt đầu công cuộc thống kê.
Nhìn sơ qua tôi thấy tình trang người dân thường bị chết khá nhiều.
Trong tương lai sẽ lại có rất nhiều ma quỷ sinh ra trong thành cho mà xem.
Chỉ lo rằng với lượng người chết nhiều như thế này thì để bình ổn đám ma quỷ sẽ mất ít nhất 2, 3 năm.
Đám ma quỷ ở trong đời sống con người sẽ nhanh chóng hấp thụ máu, oán niệm và sẽ mạnh lên, gây họa không ngừng.
Đám yêu quái thành tinh thì lại tiếp tục sinh sôi và 10 năm sau lại là một lần đổ máu.
Tôi thở dài thương thay cho cuộc sống của những người dân bình thường khi họ chẳng thể nào đủ sức phản kháng hoặc chạy trốn.
Sau một đêm không nghỉ, ai ai cũng vô cùng mệt mỏi.
Nhưng sáng hôm đó mọi người vẫn cố gắng thông kê rồi chấn chỉnh, để mọi thứ nhanh chóng ổn định trở lại.
Sau thống kê thì dân số trong thành chỉ còn một phần hai, mà người dân ngoài thành thì chẳng còn ai sống sót.
Người sống sót đa phần là người tu luyện chỉ một số người thường sống trong khu nội thành do các gia tộc lớn cai quản mới không bị ảnh hưởng.
Nhưng tin xấu khiến tâm trạng chúng tôi trĩu nặng.
Tuy nhiên lại có một tin xấu lại khiến mấy người bọn tôi phải thầm cười.
Đó là có lẽ do đám gia tộc họ Nguyễn quen cao cao tại thượng nên là gia tộc chịu thiệt hại lớn nhất.
Ngay cả tên biếи ŧɦái Gia Bảo cũng bị thương nặng.
Nhưng sau khi biết rằng tên Gia Bảo đó đã liều chết với một con quỷ có cảnh giới cao hơn để binh lính họ Nguyễn thoát đi.
Tôi lại cảm thấy áy láy.
Có lẻ hắn chỉ là tính cách có chút bất hảo chứ bản chất hắn cũng không xấu.
Ít ra để chống lại ma quỷ thì con người đều nên giống hắn, phải đồng lòng thì mới mong có thể tồn tại lâu dài trong thế giới khốc liệt này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất