Chương 45: Kế Hoạch Phản Công
Lê gia chủ lại nói tiếp.
"Không biết bốn vị có đồng ý gia nhập Lê gia không?
Chúng tôi sẽ cho các vị những quyền hạn cao nhất có thể."
Nghe vậy thì chúng tôi vội từ chối. Kiếm Tâm chắp tay tạ lễ nói.
"Cảm ơn hậu ái của gia chủ, nhưng chúng tôi còn có việc riêng phải làm, không thể dừng lại ở nơi này lâu được."
Nghe vậy vẻ mặt Lê gia chủ vô cùng thất vọng rồi ông như hạ quyết tâm điều gì đó.
Ông đột nhiên quỳ xuống rồi nói.
"Lê gia mặc dù hiện này không có gì để đền đáp các vị ân công nhưng xin các vị có thể giúp đỡ lê gia một lần nữa."
Thấy vậy chúng tôi khá hoang mang.
Chuyện gì mà khiến Lê gia chủ phải dùng lễ cao như vậy nhờ chúng tôi. Thanh Tuyết vội đỡ Lê gia chủ lên dò hỏi.
"Ý ngài là?"
Thấy chúng tôi hỏi thì Lê gia chủ cũng không giấu giếm.
"Tôi có một kế hoạch để tiêu diệt Trần gia nhưng cần các vị giúp đỡ. Chỉ là ...."
Nghe vậy chúng tôi biết việc này chắc chán không đơn giản và thậm chí vô cùng nguy hiểm. Hoa Tâm cũng không ngốc vội từ chối.
"Ấy ấy, chúng tôi cảnh giới không có cao nên việc gì khó quá ngài bỏ qua cho."
Nghe vậy Lê gia chủ vôi đưa ra cái giá.
"Hiện Lê gia chúng ta vẫn còn ba cây tiên dược.
Nếu thành công thì chúng ta xin được tặng các vị một cây, không là cả ba cây luôn."
Phải biết một cây tiên dược có thể giúp người tu luyện nâng cao trăm năm tu vi.
Đừng nói là Hóa Thần ngay cả Triển Linh cũng không phải ai cũng có được vài gốc.
Đa phần chỉ có những gia tộc lớn mới có vài cây dùng để duy trì sinh mệnh lão tổ, giúp hậu bối đột phá Hóa Thần.
Đó là căn cơ mà một gia tộc lớn phải có để duy trì sự hưng thịnh.
Chúng tôi cũng rất động tâm. Phải biết dù trước đó chúng tôi đã cố gắng rất nhiều nhưng tốc độ tăng tiên tu vi thực sự quá chậm.
Nếu có một cây tiên dược có thể giúp chúng tôi nhanh chóng đột phá thậm chí vượt qua nút thắt bình cảnh.
Chưa để chúng tôi nghĩ kĩ thì lại là tên Hoa Tâm nhanh mồm nhanh miệng.
"Xin gia chủ nói rõ kế hoạch."
Lúc này, Lê gia chủ bắt đầu trình bày.
Về cơ bản kế hoạch là chúng tôi sẽ làm mồi nhử.
Dẫn dụ chủ lực của Trần gia tiến vào bẫy rập của Lê gia để Lê gia có cơ hội lật ngược bàn cờ.
Với thù hận gϊếŧ con thì chắc chắn Trần gia sẽ dùng lực lượng lòng cốt, thậm chí chính Trần Hoàng sẽ ra tay.
Kiếm Tâm vội nói:
"Không phải các vị nói lão tổ các vị bị thương nặng sao?"
Đúng lúc này có một vị lão già lưng còng đi từ trong buồng trong gia.
Lão nhìn chúng tôi gật đầu chào hỏi rồi cất tiếng nói khàn khàn.
"Tuy lão bị trọng thương nhưng đối phó với một kẻ Hóa Thần sơ kì thì dư sức.
Có lẽ Trần gia không biết rằng lão phu có một môn công pháp hỗ trợ trị liệu thương thế.
Nếu là kẻ khác thì sẽ phải nằm liệt giường vài năm nhưng lão phu thì khác.
Nếu các vị giúp đỡ lão cũng không tiếc mà giao cho các vị môn bí kĩ này."
Chúng tôi bắt đầu do dự.
Thực sự lợi ích là quá lớn.
Đời của tu hành giả sợ nhất là tâm cảnh không đủ máu liều.
Đôi khi cơ duyên ở ngay trước mắt nhưng chỉ 1 chút do dự không quyết sẽ hối hận cả đời.
Ngay lúc này, Thanh Tuyết quyết đoán trả lời:
"Được! Chúng tôi sẽ giúp đỡ.
Hi vọng sau đó Lê gia có thể giữ lời."
Nghe vậy, lão già kia lập tức đưa tay lên trời thề độc.
"Lê gia ta xin thề! Nếu nuốt lời thì Lê gia ta sẽ tuyệt tự tuyệt tôn, trời tru đất diệt."
Phải biết lời thề ở thế giới tu tiên vô cùng đáng sợ, bởi nó sẽ được thiên địa công nhận.
Nếu làm trái thì thiên địa sẽ không ngần ngại trừ diệt.
Vậy là chúng tôi nhanh chóng chuẩn bị cho kế hoạch.
Hai hôm sau, khi mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi chúng tôi bắt đầu tiến gần phía An Dương thành và không ngần ngại chém gϊếŧ người của Trần gia.
Mục tiêu là những đội ngũ thăm dò.
Mới đầu mọi việc rất trôi chảy.
Nhưng ngày hôm sau Trần gia đã có sự đề phòng.
Họ tập trung đội nhóm, mỗi đội đều có ngưng đan kì tọa trấn.
Nói về thực lực thì Trần gia hiện vượt hơn Lê gia rất nhiều.
Họ có khoảng hơn 100 ngưng đan kì.
16 ngưng thần và 2 vị hóa thần còn Lê gia lúc này chỉ còn 80 người ngưng đan kì, 11 ngưng thần và 1 vị hóa thần cảnh.
Nếu lần này dụ hoặc thành công thì có thể đánh một đòn chí mạng vào Trần gia vì về cơ bản Trần gia sẽ phải phân ra một phần lực lượng giữ vững thành trì.
Đặc biệt lão tổ Trần gia bữa trước cũng đã bị thương chí ít cũng phải tĩnh dưỡng nửa năm.
Lần này truy sát chúng tôi trần gia cũng phân ra hơn trăm ngưng đan kì, 10 vị ngưng thần và lão gia chủ.
Có lẽ họ cũng lo lắng bị Lê gia phản kích.
Trên thực tế, chúng tôi đã vạch rõ con đường chạy trốn để đảm bảo chúng tôi không bị bao vây.
Sau đó chúng tôi đi tới vị trí đã chọn.
Quả nhiên sau một lúc đã có một nhóm Trần gia đi tới.
Chúng tôi giả vờ để bị phát hiện rồi lao ra tìm đường trốn.
Lão già dẫn đội liền quát lớn.
"Tìm thấy rồi, mau bắt lấy chúng."
Rồi lăng không bay tới phía chúng tôi.
Kiếm Tâm bộc phát khí thế đối đầu vị ngưng đan kì kia rồi ra hiệu cho chúng tôi.
"Mọi người mau đi trước, ta sẽ cản chân chúng."
Vị ngưng đan kì kia có lẽ đã ngừng lại ở cảnh giới này khá lâu nên Kiếm Tâm cũng không chiếm được chút thượng phong nào.
Mặc dù có võ kĩ cường đại thì cũng cần thực lực để thi triển.
Thấy vậy chúng tôi cũng nhanh chóng chạy về phía đã định.
Đám phá khí kì của Trần gia lập tức áp sát nhưng Thanh Tuyết nhanh chóng xuất chiêu cầm chân chúng.
Hoa Tâm mặc dù yếu nhưng sự biến ảo thì hết nói.
Hắn né tránh phát động mộc khí ngưng tụ thành dây leo không chế đối thủ xung quanh sau đó mới công kích.
Hắn khiến cho những kẻ là đối thủ của hắn luôn luôn bận rộn với đám dây mây, lá cành.
Vừa đánh hắn lại còn vừa giễu cợt đối thủ:
"Lêu lêu, có giỏi thì tới cắn ta a."
Không ít kẻ bị hắn trọc giận mà rơi vào bẫy dây leo của hắn.
Không kịp thi triển võ kích phá vỡ đám dây leo đã bị hắn lặng lẽ một đao xuyên tim.
Con về tôi thì vẫn tập trung né tránh rồi phát động thương kiếm tấn công.
Đa phần trong số họ chỉ là ngưng khí nên nhanh chóng bị chém gϊếŧ.
Thấy tình hình không ổn tên ngưng đan kì Trần gia vội phát động kiếm pháp "thăng thiên" làm ám hiệu.
Chúng tôi thấy vậy vội vã gọi Kiếm Tâm rút lui.
"Chú Kiếm Tâm, mau rút."
Kiếm Tâm nghe vậy cũng không muốn tiếp tục dây dưa.
Lập tức đuổi theo chúng tôi rời đi.
"Không biết bốn vị có đồng ý gia nhập Lê gia không?
Chúng tôi sẽ cho các vị những quyền hạn cao nhất có thể."
Nghe vậy thì chúng tôi vội từ chối. Kiếm Tâm chắp tay tạ lễ nói.
"Cảm ơn hậu ái của gia chủ, nhưng chúng tôi còn có việc riêng phải làm, không thể dừng lại ở nơi này lâu được."
Nghe vậy vẻ mặt Lê gia chủ vô cùng thất vọng rồi ông như hạ quyết tâm điều gì đó.
Ông đột nhiên quỳ xuống rồi nói.
"Lê gia mặc dù hiện này không có gì để đền đáp các vị ân công nhưng xin các vị có thể giúp đỡ lê gia một lần nữa."
Thấy vậy chúng tôi khá hoang mang.
Chuyện gì mà khiến Lê gia chủ phải dùng lễ cao như vậy nhờ chúng tôi. Thanh Tuyết vội đỡ Lê gia chủ lên dò hỏi.
"Ý ngài là?"
Thấy chúng tôi hỏi thì Lê gia chủ cũng không giấu giếm.
"Tôi có một kế hoạch để tiêu diệt Trần gia nhưng cần các vị giúp đỡ. Chỉ là ...."
Nghe vậy chúng tôi biết việc này chắc chán không đơn giản và thậm chí vô cùng nguy hiểm. Hoa Tâm cũng không ngốc vội từ chối.
"Ấy ấy, chúng tôi cảnh giới không có cao nên việc gì khó quá ngài bỏ qua cho."
Nghe vậy Lê gia chủ vôi đưa ra cái giá.
"Hiện Lê gia chúng ta vẫn còn ba cây tiên dược.
Nếu thành công thì chúng ta xin được tặng các vị một cây, không là cả ba cây luôn."
Phải biết một cây tiên dược có thể giúp người tu luyện nâng cao trăm năm tu vi.
Đừng nói là Hóa Thần ngay cả Triển Linh cũng không phải ai cũng có được vài gốc.
Đa phần chỉ có những gia tộc lớn mới có vài cây dùng để duy trì sinh mệnh lão tổ, giúp hậu bối đột phá Hóa Thần.
Đó là căn cơ mà một gia tộc lớn phải có để duy trì sự hưng thịnh.
Chúng tôi cũng rất động tâm. Phải biết dù trước đó chúng tôi đã cố gắng rất nhiều nhưng tốc độ tăng tiên tu vi thực sự quá chậm.
Nếu có một cây tiên dược có thể giúp chúng tôi nhanh chóng đột phá thậm chí vượt qua nút thắt bình cảnh.
Chưa để chúng tôi nghĩ kĩ thì lại là tên Hoa Tâm nhanh mồm nhanh miệng.
"Xin gia chủ nói rõ kế hoạch."
Lúc này, Lê gia chủ bắt đầu trình bày.
Về cơ bản kế hoạch là chúng tôi sẽ làm mồi nhử.
Dẫn dụ chủ lực của Trần gia tiến vào bẫy rập của Lê gia để Lê gia có cơ hội lật ngược bàn cờ.
Với thù hận gϊếŧ con thì chắc chắn Trần gia sẽ dùng lực lượng lòng cốt, thậm chí chính Trần Hoàng sẽ ra tay.
Kiếm Tâm vội nói:
"Không phải các vị nói lão tổ các vị bị thương nặng sao?"
Đúng lúc này có một vị lão già lưng còng đi từ trong buồng trong gia.
Lão nhìn chúng tôi gật đầu chào hỏi rồi cất tiếng nói khàn khàn.
"Tuy lão bị trọng thương nhưng đối phó với một kẻ Hóa Thần sơ kì thì dư sức.
Có lẽ Trần gia không biết rằng lão phu có một môn công pháp hỗ trợ trị liệu thương thế.
Nếu là kẻ khác thì sẽ phải nằm liệt giường vài năm nhưng lão phu thì khác.
Nếu các vị giúp đỡ lão cũng không tiếc mà giao cho các vị môn bí kĩ này."
Chúng tôi bắt đầu do dự.
Thực sự lợi ích là quá lớn.
Đời của tu hành giả sợ nhất là tâm cảnh không đủ máu liều.
Đôi khi cơ duyên ở ngay trước mắt nhưng chỉ 1 chút do dự không quyết sẽ hối hận cả đời.
Ngay lúc này, Thanh Tuyết quyết đoán trả lời:
"Được! Chúng tôi sẽ giúp đỡ.
Hi vọng sau đó Lê gia có thể giữ lời."
Nghe vậy, lão già kia lập tức đưa tay lên trời thề độc.
"Lê gia ta xin thề! Nếu nuốt lời thì Lê gia ta sẽ tuyệt tự tuyệt tôn, trời tru đất diệt."
Phải biết lời thề ở thế giới tu tiên vô cùng đáng sợ, bởi nó sẽ được thiên địa công nhận.
Nếu làm trái thì thiên địa sẽ không ngần ngại trừ diệt.
Vậy là chúng tôi nhanh chóng chuẩn bị cho kế hoạch.
Hai hôm sau, khi mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi chúng tôi bắt đầu tiến gần phía An Dương thành và không ngần ngại chém gϊếŧ người của Trần gia.
Mục tiêu là những đội ngũ thăm dò.
Mới đầu mọi việc rất trôi chảy.
Nhưng ngày hôm sau Trần gia đã có sự đề phòng.
Họ tập trung đội nhóm, mỗi đội đều có ngưng đan kì tọa trấn.
Nói về thực lực thì Trần gia hiện vượt hơn Lê gia rất nhiều.
Họ có khoảng hơn 100 ngưng đan kì.
16 ngưng thần và 2 vị hóa thần còn Lê gia lúc này chỉ còn 80 người ngưng đan kì, 11 ngưng thần và 1 vị hóa thần cảnh.
Nếu lần này dụ hoặc thành công thì có thể đánh một đòn chí mạng vào Trần gia vì về cơ bản Trần gia sẽ phải phân ra một phần lực lượng giữ vững thành trì.
Đặc biệt lão tổ Trần gia bữa trước cũng đã bị thương chí ít cũng phải tĩnh dưỡng nửa năm.
Lần này truy sát chúng tôi trần gia cũng phân ra hơn trăm ngưng đan kì, 10 vị ngưng thần và lão gia chủ.
Có lẽ họ cũng lo lắng bị Lê gia phản kích.
Trên thực tế, chúng tôi đã vạch rõ con đường chạy trốn để đảm bảo chúng tôi không bị bao vây.
Sau đó chúng tôi đi tới vị trí đã chọn.
Quả nhiên sau một lúc đã có một nhóm Trần gia đi tới.
Chúng tôi giả vờ để bị phát hiện rồi lao ra tìm đường trốn.
Lão già dẫn đội liền quát lớn.
"Tìm thấy rồi, mau bắt lấy chúng."
Rồi lăng không bay tới phía chúng tôi.
Kiếm Tâm bộc phát khí thế đối đầu vị ngưng đan kì kia rồi ra hiệu cho chúng tôi.
"Mọi người mau đi trước, ta sẽ cản chân chúng."
Vị ngưng đan kì kia có lẽ đã ngừng lại ở cảnh giới này khá lâu nên Kiếm Tâm cũng không chiếm được chút thượng phong nào.
Mặc dù có võ kĩ cường đại thì cũng cần thực lực để thi triển.
Thấy vậy chúng tôi cũng nhanh chóng chạy về phía đã định.
Đám phá khí kì của Trần gia lập tức áp sát nhưng Thanh Tuyết nhanh chóng xuất chiêu cầm chân chúng.
Hoa Tâm mặc dù yếu nhưng sự biến ảo thì hết nói.
Hắn né tránh phát động mộc khí ngưng tụ thành dây leo không chế đối thủ xung quanh sau đó mới công kích.
Hắn khiến cho những kẻ là đối thủ của hắn luôn luôn bận rộn với đám dây mây, lá cành.
Vừa đánh hắn lại còn vừa giễu cợt đối thủ:
"Lêu lêu, có giỏi thì tới cắn ta a."
Không ít kẻ bị hắn trọc giận mà rơi vào bẫy dây leo của hắn.
Không kịp thi triển võ kích phá vỡ đám dây leo đã bị hắn lặng lẽ một đao xuyên tim.
Con về tôi thì vẫn tập trung né tránh rồi phát động thương kiếm tấn công.
Đa phần trong số họ chỉ là ngưng khí nên nhanh chóng bị chém gϊếŧ.
Thấy tình hình không ổn tên ngưng đan kì Trần gia vội phát động kiếm pháp "thăng thiên" làm ám hiệu.
Chúng tôi thấy vậy vội vã gọi Kiếm Tâm rút lui.
"Chú Kiếm Tâm, mau rút."
Kiếm Tâm nghe vậy cũng không muốn tiếp tục dây dưa.
Lập tức đuổi theo chúng tôi rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất