Chương 47: Trần Gia Gia Chủ
Nói rồi, Trần gia chủ lập tức phát động công kích thăng thiên gọi cứu viện từ thành trì nhưng ngay lập tức bị Lê gia lão tổ ngăn cản cuốn lấy.
"Muốn gọi cứu viện ư, năm mơ."
Lê gia lão tổ phát động "Hồng Thủy Cuồng Bạo".
Một cơn sóng lớn ập đến.
Trần gia chủ phát động "Vạn Liên Sơn".
Một dãy núi hiện ra ngăn cản.
Sóng lớn đánh vào núi lớn lập tức bị ngan cản.
Trần gia chủ cười lạnh.
"Ngươi, quá yếu."
Nói rồi hắn tung ra một loạt "Thạch Phong Quyền", hàng loạt quyền ảnh ngưng thực thành những nắm đấm đá bay về Lê gia lão tổ.
Lê gia lão tổ không hề sợ phát động một "Thôn Thiên Xoáy Nước" cuốn tất cả đá vào trong và đồng thời không ngừng di chuyển về phía Trần gia chủ.
Trần gia chủ đối diện chiêu thức như vậy cảm thấy vô cùng áp lực.
Hắn vội vã phát động một công pháp hình thành một ngọn núi từ trên trời trấn áp xuống.
"Xem chiêu thúc của ta: Thiên Sơn Ấn".
Ngọn núi rơi đè lên xoáy nước
Hai cỗ lực lượng đối đầu nhau không ai chịu nhường ai.
Nhưng trên trán Trần gia chủ đã có đầy mồ hôi lạnh.
Ở phía dưới nhờ áp đảo số lượng và thực lực mà người của Trần gia đều nhanh chóng bị chém gϊếŧ.
Thấy tình hình như vậy Trần gia chủ vội vã dồn lực, ngừng đối đầu công kích với Lê gia lão tổ.
Rồi kêu gọi mười mấy người thực lực cường hãn nhất rút lui.
"Mau rút lui, bảo toàn thực lực Trần gia ta.
Rồi phát tín hiệu gọi lão tổ."
Nhưng ngay lúc này thì Lê gia lão tổ lại phát động "Thiên Băng".
Một loạt cơn mưa băng sắc như dao rơi từ trên trời xuống.
Người của Trần gia không thể lùi đành phát động hộ thuẫn phòng thủ.
Nhân cơ hội Lê gia lão tổ dùng chiêu tấn công diện rộng.
Tiện tay không cho Trần gia chủ phát động kĩ năng báo hiệu gọi cứu binh.
Thấy vậy, Lê gia chủ cũng đang chỉ đạo người Lê gia ở dưới cũng vội ra lệnh toàn lực chém gϊếŧ.
Lần này mọi người không bảo lưu thực lực nữa.
"Tất cả theo ta.
Gϊếŧ người trần gia, trả thù cho những người đã hi sinh."
Trên không trung, Lê gia chủ cũng vội ngưng tụ một thanh kiếm băng lao lên tấn công cận chiến với Trần gia gia chủ.
Trần gia chủ biết tình thế bất lợi nên trước khi bay lên chiến đấu cũng phát mệnh lệnh cho người của Trần gia.
"Mọi người, tập trung phòng thủ, đợi ta giải quyết xong lão già này sẽ tới cứu các người."
Người của Trần gia nghe vậy cũng bắt đầu toàn lực phòng thủ.
Về cơ bản công pháp tầm xa tuy mạnh mẽ, diện tích phát động cũng lớn nhưng uy lực dứt điểm thì vẫn cần phải cận chiến.
Vì thế dù là cảnh giới hóa thần, triển linh hay tạo hóa thì vẫn cần phải cận chiến mới mong giải quyết đối thủ.
Tuy nhiên ở những cảnh giới thấp hơn thì khả năng phòng ngự và quan sát có hạn nên những kĩ năng diện rộng lại mang lại hiệu quả cực cao.
Đặc biệt trong trường hợp quần đấu, phòng thủ cá nhân không thể nào là lợi thế.
Vì vậy, trong trận chiến dưới đất, người của Trần gia rất nhanh không thể chống đỡ được tấn công hội đồng.
Lần lượt có người chết thảm.
"Gia chủ, mau cứu chúng ta."
"Aaaa, ta không cam tâm, ta không muốn chết a!"
Lê gia lão tổ và Trần gia gia chủ rất nhanh đã tiến hành công kích cận chiến.
Tốc độ của họ lúc này nhanh tới lỗi chúng tôi không thể nhìn thấy.
Chỉ thấy sóng năng lượng chốc chốc lại phát ra ở những nơi khác nhau trên không trung.
Khi người của Trần gia ở dưới bị tiêu diệt gần hết thì trên không trung Trần gia chủ cũng bị một kiếm đánh lui.
Chỉ thấy trên ngực ông ta có một vết cắt ngang đang không ngừng chảy máu.
Xét về thực lực thì Trần gia gia chủ còn xa mới so được với Lê gia lão tổ đã ở hóa thần kì lâu năm.
Lão nhìn Lê gia lão tổ nghiến răng kèn kẹt.
Rồi lão lại nhìn xuống dưới con cháu của mình chết thảm như đã hạ quyết tâm. Lão hét lớn.
"Lê gia các người chờ đó cho ta, ta sẽ quay lại gϊếŧ sạch các người, chó gà không tha."
Nói rồi, Trần gia chủ vội vã phát động công pháp để chạy trốn nhưng hiện toàn bộ không trung đều bao phủ trong nước.
Lê gia lão tổ cười lạnh.
"Giờ còn muốn đi à? Muộn rồi."
Nói rồi, Lê gia lão tổ phát động "băng phong thời không" đông cứng cả mảng trời.
Chỉ thấy những vũng nước lơ lững trên không trung không ngưng chảy ra và hóa băng khiến cả không gian bị băng hóa.
Trần gia chủ ngưng kết quyền ấn không lồ, công kích liên tiếp vào băng đá ở trước mặt để đánh ra một đường thoát thân.
Hàng vạn cú đấm được tung ra khiến cả không gian ầm ầm rung động, đá bay mịt mù khiến chúng tôi không thể thấy rõ chuyện gì xảy ra.
Rất nhanh Trần gia chủ đã đánh ra một con đường trên dòng sông băng trên bầu trời.
Nhưng khi vừa thoát ra hắn đã thấy một thanh kiếm trước mặt hắn.
Hắn vội phát động toàn bộ thực lực ngưng tụ hộ thuẫn
"Thiên giáp thạch khải."
Nhưng đã chậm.
Sau một lúc phòng ngự của hắn tan biến.
Chỉ nghe một âm thanh thê lương vang vọng.
"Không! Ta không cam tâm."
Sau đó là giọng của Lê gia lão tổ.
"Ngươi rất mạnh nhưng ta rất tiếc, chết đi!"
Rồi một cái đầu bay lên.
Sau đó chỉ thấy Lê gia lão tổ xách đầu Trần gia gia chủ từ từ đáp đất.
Lúc này toàn bộ người của Trần gia đã chết thảm.
Còn người của Lê gia tổn thất hơn ba mươi vị cường giả ngưng đan kì, 3 vị ngưng thần.
Sau khi tính toán một chút, hiện thực lực tổng thể của Lê gia đã hơn Trần gia một chút.
Việc này khiến trong mắt ai cũng tràn đầy một thứ hi vọng điên cuồng.
Họ nhanh chóng thu dọn chiến trường rút về làng.
Về đến nơi Lê gia lão tổ không ngừng cười lớn.
Vừa cười vừa ho nhưng hắn vẫn không dừng lại.
"Haha, thật sảng khoái, thật sảng khoái a. Trần gia các người cứ chờ đó cho ta.
Ta sẽ khiến các người phải trả giá cho hành động của các người."
Cả Lê gia hôm nay đều vô cùng mừng rỡ.
"Cha, mẹ, con trai đã trả thù được cho hai người rồi."
"Con trai à, rất nhanh thôi cha sẽ khiến Trần gia chôn cùng với con,"
"Trần gia cho má, các người chiếm mất nhà của ta. Lần này Lê gia ta sẽ xóa tên các người khỏi An Dương thành."
Cứ thế mỗi người một tâm trạng, một người một tâm sự, mỗi cười một vò rượu mà vừa khóc vừa cười, vừa nói.
Họ mừng vì đã báo được thù cho vợ con họ, họ mừng vì chỉ một chút nữa thôi họ đã có thể lần nữa làm chủ An Dương thành.
Họ mừng vì chỉ cần một chút nữa là họ sẽ có thể diệt trừ Trần gia.
"Muốn gọi cứu viện ư, năm mơ."
Lê gia lão tổ phát động "Hồng Thủy Cuồng Bạo".
Một cơn sóng lớn ập đến.
Trần gia chủ phát động "Vạn Liên Sơn".
Một dãy núi hiện ra ngăn cản.
Sóng lớn đánh vào núi lớn lập tức bị ngan cản.
Trần gia chủ cười lạnh.
"Ngươi, quá yếu."
Nói rồi hắn tung ra một loạt "Thạch Phong Quyền", hàng loạt quyền ảnh ngưng thực thành những nắm đấm đá bay về Lê gia lão tổ.
Lê gia lão tổ không hề sợ phát động một "Thôn Thiên Xoáy Nước" cuốn tất cả đá vào trong và đồng thời không ngừng di chuyển về phía Trần gia chủ.
Trần gia chủ đối diện chiêu thức như vậy cảm thấy vô cùng áp lực.
Hắn vội vã phát động một công pháp hình thành một ngọn núi từ trên trời trấn áp xuống.
"Xem chiêu thúc của ta: Thiên Sơn Ấn".
Ngọn núi rơi đè lên xoáy nước
Hai cỗ lực lượng đối đầu nhau không ai chịu nhường ai.
Nhưng trên trán Trần gia chủ đã có đầy mồ hôi lạnh.
Ở phía dưới nhờ áp đảo số lượng và thực lực mà người của Trần gia đều nhanh chóng bị chém gϊếŧ.
Thấy tình hình như vậy Trần gia chủ vội vã dồn lực, ngừng đối đầu công kích với Lê gia lão tổ.
Rồi kêu gọi mười mấy người thực lực cường hãn nhất rút lui.
"Mau rút lui, bảo toàn thực lực Trần gia ta.
Rồi phát tín hiệu gọi lão tổ."
Nhưng ngay lúc này thì Lê gia lão tổ lại phát động "Thiên Băng".
Một loạt cơn mưa băng sắc như dao rơi từ trên trời xuống.
Người của Trần gia không thể lùi đành phát động hộ thuẫn phòng thủ.
Nhân cơ hội Lê gia lão tổ dùng chiêu tấn công diện rộng.
Tiện tay không cho Trần gia chủ phát động kĩ năng báo hiệu gọi cứu binh.
Thấy vậy, Lê gia chủ cũng đang chỉ đạo người Lê gia ở dưới cũng vội ra lệnh toàn lực chém gϊếŧ.
Lần này mọi người không bảo lưu thực lực nữa.
"Tất cả theo ta.
Gϊếŧ người trần gia, trả thù cho những người đã hi sinh."
Trên không trung, Lê gia chủ cũng vội ngưng tụ một thanh kiếm băng lao lên tấn công cận chiến với Trần gia gia chủ.
Trần gia chủ biết tình thế bất lợi nên trước khi bay lên chiến đấu cũng phát mệnh lệnh cho người của Trần gia.
"Mọi người, tập trung phòng thủ, đợi ta giải quyết xong lão già này sẽ tới cứu các người."
Người của Trần gia nghe vậy cũng bắt đầu toàn lực phòng thủ.
Về cơ bản công pháp tầm xa tuy mạnh mẽ, diện tích phát động cũng lớn nhưng uy lực dứt điểm thì vẫn cần phải cận chiến.
Vì thế dù là cảnh giới hóa thần, triển linh hay tạo hóa thì vẫn cần phải cận chiến mới mong giải quyết đối thủ.
Tuy nhiên ở những cảnh giới thấp hơn thì khả năng phòng ngự và quan sát có hạn nên những kĩ năng diện rộng lại mang lại hiệu quả cực cao.
Đặc biệt trong trường hợp quần đấu, phòng thủ cá nhân không thể nào là lợi thế.
Vì vậy, trong trận chiến dưới đất, người của Trần gia rất nhanh không thể chống đỡ được tấn công hội đồng.
Lần lượt có người chết thảm.
"Gia chủ, mau cứu chúng ta."
"Aaaa, ta không cam tâm, ta không muốn chết a!"
Lê gia lão tổ và Trần gia gia chủ rất nhanh đã tiến hành công kích cận chiến.
Tốc độ của họ lúc này nhanh tới lỗi chúng tôi không thể nhìn thấy.
Chỉ thấy sóng năng lượng chốc chốc lại phát ra ở những nơi khác nhau trên không trung.
Khi người của Trần gia ở dưới bị tiêu diệt gần hết thì trên không trung Trần gia chủ cũng bị một kiếm đánh lui.
Chỉ thấy trên ngực ông ta có một vết cắt ngang đang không ngừng chảy máu.
Xét về thực lực thì Trần gia gia chủ còn xa mới so được với Lê gia lão tổ đã ở hóa thần kì lâu năm.
Lão nhìn Lê gia lão tổ nghiến răng kèn kẹt.
Rồi lão lại nhìn xuống dưới con cháu của mình chết thảm như đã hạ quyết tâm. Lão hét lớn.
"Lê gia các người chờ đó cho ta, ta sẽ quay lại gϊếŧ sạch các người, chó gà không tha."
Nói rồi, Trần gia chủ vội vã phát động công pháp để chạy trốn nhưng hiện toàn bộ không trung đều bao phủ trong nước.
Lê gia lão tổ cười lạnh.
"Giờ còn muốn đi à? Muộn rồi."
Nói rồi, Lê gia lão tổ phát động "băng phong thời không" đông cứng cả mảng trời.
Chỉ thấy những vũng nước lơ lững trên không trung không ngưng chảy ra và hóa băng khiến cả không gian bị băng hóa.
Trần gia chủ ngưng kết quyền ấn không lồ, công kích liên tiếp vào băng đá ở trước mặt để đánh ra một đường thoát thân.
Hàng vạn cú đấm được tung ra khiến cả không gian ầm ầm rung động, đá bay mịt mù khiến chúng tôi không thể thấy rõ chuyện gì xảy ra.
Rất nhanh Trần gia chủ đã đánh ra một con đường trên dòng sông băng trên bầu trời.
Nhưng khi vừa thoát ra hắn đã thấy một thanh kiếm trước mặt hắn.
Hắn vội phát động toàn bộ thực lực ngưng tụ hộ thuẫn
"Thiên giáp thạch khải."
Nhưng đã chậm.
Sau một lúc phòng ngự của hắn tan biến.
Chỉ nghe một âm thanh thê lương vang vọng.
"Không! Ta không cam tâm."
Sau đó là giọng của Lê gia lão tổ.
"Ngươi rất mạnh nhưng ta rất tiếc, chết đi!"
Rồi một cái đầu bay lên.
Sau đó chỉ thấy Lê gia lão tổ xách đầu Trần gia gia chủ từ từ đáp đất.
Lúc này toàn bộ người của Trần gia đã chết thảm.
Còn người của Lê gia tổn thất hơn ba mươi vị cường giả ngưng đan kì, 3 vị ngưng thần.
Sau khi tính toán một chút, hiện thực lực tổng thể của Lê gia đã hơn Trần gia một chút.
Việc này khiến trong mắt ai cũng tràn đầy một thứ hi vọng điên cuồng.
Họ nhanh chóng thu dọn chiến trường rút về làng.
Về đến nơi Lê gia lão tổ không ngừng cười lớn.
Vừa cười vừa ho nhưng hắn vẫn không dừng lại.
"Haha, thật sảng khoái, thật sảng khoái a. Trần gia các người cứ chờ đó cho ta.
Ta sẽ khiến các người phải trả giá cho hành động của các người."
Cả Lê gia hôm nay đều vô cùng mừng rỡ.
"Cha, mẹ, con trai đã trả thù được cho hai người rồi."
"Con trai à, rất nhanh thôi cha sẽ khiến Trần gia chôn cùng với con,"
"Trần gia cho má, các người chiếm mất nhà của ta. Lần này Lê gia ta sẽ xóa tên các người khỏi An Dương thành."
Cứ thế mỗi người một tâm trạng, một người một tâm sự, mỗi cười một vò rượu mà vừa khóc vừa cười, vừa nói.
Họ mừng vì đã báo được thù cho vợ con họ, họ mừng vì chỉ một chút nữa thôi họ đã có thể lần nữa làm chủ An Dương thành.
Họ mừng vì chỉ cần một chút nữa là họ sẽ có thể diệt trừ Trần gia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất