Ảnh Giới

Chương 65: Gia Nhập Môn Phái

Trước Sau
Khi tôi vừa chạm tay vào thì ngay lập tức có màu đỏ hiện ra.

Quả đúng như tôi nghĩ: Cấp độ linh hồn tôi đã đạt ngưng thần thì màu đỏ sẽ là điều hiển nhiên ở lúc này.

Thứ quả cầu này đo là năng lượng được tích trữ trong linh hồn, trong bộ não.

Mà nó không biết rằng đây là những gì tôi đang sở hữu.

Không những thế quả cầu còn phát ra một ánh sáng chói mắt.

Điều này có nghĩa là năng lượng linh hồn của tôi có thể được phóng thích không cần thông qua đan điền và cơ thể.

Ngay lập tức tôi được muôn người chú ý.

Các vị trưởng lão ở đây vội vã tới mời tôi lên trên ngồi.

"Vị huynh đệ này.

Ngươi tên là gì?"

Tôi vội tỏ ra lễ độ.

"Tại hạ là Hoàng Thao."

Một vị lão già cổ vũ.

"Không tệ, không tệ.

Nào, mau tới đây ngồi."

Thấy vậy tôi cũng không tỏ ra quá ngạc nhiên, noi:

"Đa tạ các vị."

Rồi tôi bước tới vị trí được chỉ định.

Một lão báo bắt đầu giải thích với tôi.

"Cậu còn trẻ, với thiên phú này cậu sẽ được chúng ta gửi về tổng bộ phái Võ Đang để đào tạo."

Nghe vậy tôi nhíu mày nghi hoặc.

"Không phải ta được các vị ở đây…."

Vị lão già kia vội xua tay.

"Không, không, chúng ta chỉ phụ trách những đệ tử thiên phú dưới ngưng đan cảnh mà thôi.

Với thiên phú trác tuyệt của cậu chúng tôi không có quyền hạn đó."

"Vậy đa tạ các vị rồi."

Tôi vội ôm quyền cảm tạ

Tôi cũng không già mồm cự tuyệt bởi thứ tôi cần nhất lúc này là công pháp để tu luyện cũng như kiến thức về thế giới này.

Sau tôi cũng không còn có thiên tài xuất xắc nào nữa.

Rất nhanh cuộc tuyển chọn cũng kết thúc.

Ba tháng sau tôi đã được đưa tới được tổng bộ phái Võ Đang.

Hầu hết mọi người đều mặc đạo bào đồng nhất của phái.

Ngoài chúng tôi cũng có rất nhiều xe ngựa đưa những thiếu niên trạc tuổi tôi tới đây báo danh.

Chúng tôi nhanh chóng được thu nhận trở thành đệ tử nội môn.

Ngoài trừ võ kĩ chân truyền chúng tôi sẽ được truyền thụ hầu hết võ công của môn phái.



Sau ngày đầu báo danh và chọn động phủ thì ngày hôm sau chúng tôi đều được phát cho một nhẫn chữ vật bao gồm tất cả công pháp của môn phái để tự do tu luyện.

Mỗi tuần đều có một buổi giảng đạo để đệ tử có thể tới lắng nghe.

Mỗi nhóm đệ tử cũng có một vị sư phụ chỉ đạo.

Nếu gặp vấn đề có thể tới đó hỏi hoặc cũng có thể tới phòng nhiệm vụ đăng tin.

Chỉ cần có đủ thù lao sẽ có người tình nguyện giúp.

Mỗi đệ tử mỗi tháng đều nhận được mười viên luyện thể đan.

Nếu đạt cảnh giới ngưng đan sẽ là 10 viên ngưng thần đan và tăng dần.

Đây cũng chính là tiện tệ thông dụng của các đệ tử trong môn phái.

Hôm nay, sau khi nhận được đan dược khởi đầu và công pháp.

Tôi đang định về động phủ của mình lật xem thì bị một đám đệ tử khác chắn trước cửa.

Tôi nhìn chúng, mắt híp một đường dài, cười lạnh nói.

"Các ngươi muốn gì đây?"

Bọn chúng thấy vậy thì cười đắc ý nói lại.

"À, không có gì.

Chỉ là chúng muốn luận bàn chút thôi."

Tôi trực tiếp cự tuyệt.

"Không có hứng."

Thấy tôi lạnh nhạt trả lời rồi bước đi.

Một tên vội ngăn lại.

"Khoan đã.

Nếu không luận bàn cũng được.

Vậy giao hết linh đan ra đây."

Nghe vậy tôi biết chúng đã hết kiên nhân chơi trò lá mặt lá trái.

Tôi hỏi thẳng.

"Các ngươi là muốn cướp linh đan?"

Chúng đắc ý cười lớn.

"Không sai, biết điều thì giao ra.

Ở đây chúng ta đều đã là Luyện thể trung kì.

Mỗi cú đấm đều có lực đạo cả trăm cân."

Hắn nói rồi thì vung vẩy nắm đấm.

Tôi cười lạnh.

Luyện thể ở đất nước này chỉ ngang ngửa tụ khí ở Xích Quỷ quốc.

Còn luyện khí thì chỉ tương đương với phá khí kì mà thôi.

Trong mắt tôi chúng chỉ là nhãi nhép.



Nói rồi tôi vung tay.

"Cút!"

Một luồng cương phong đẩy chúng bay ra.

Tất cả bọn chúng đều tái mặt.

Chúng nghĩ tôi đã là phá khí kì, chỉ cần ngưng đan sẽ là đệ tử hạch tâm.

Chúng không tiện trêu chọc.

Chúng vội vã chạy đi.

Cơ mà phản diện thì luôn thích buông lời tìm chết.

"Ngươi giỏi lắm, cứ chờ đấy."

Tôi bỏ tất cả ngoài tai.

Đôi khi chấp nhặt những kẻ như vậy chỉ khiến tôi tốn thời gian và công sức thôi.

Tôi về đến động phủ bắt đầu giở công pháp ra xem.

Có rất nhiều loại công pháp nhưng cũng được phân chia rõ ràng.

Tôi tiếp tục xem thì thấy có nhiều công pháp tương tự như của ông lão cho Kiếm Tâm chuyên để luyện thể.

Có cái thì chuyên để tạo vật, có cái thì cường đại mạnh mẽ về một khía cạnh.

Tôi không có thuộc tính linh căn vì vậy không thể tu luyện công pháp thuộc tính.

Công pháp sẽ giúp người tu luyện chuyển hóa năng lượng bên trong linh căn theo thuộc tính.

Tôi thì chỉ có hấp thụ và phát ra nên nhanh chóng loại bỏ chín phần công pháp.

Tuy nhiên tôi đều đọc qua phần giới thiệu để xem có cái gì hữu dụng hay không.

Tôi nhanh chóng kiếm được một môn vô ảnh bộ.

Đây là môn công pháp sử dụng tốc độ kết hợp với phong thuộc tính để tạo ra ảo ảnh gây rối loạn.

Tôi tuy không có phong thuộc tính nhưng với khả năng của linh hồn thì hoàn toàn có thể thay thế.

Tôi bỏ quyển vô ảnh bộ sang một bên.

Tiếp tục tìm.

Có một môn công pháp có tên luyện thể quyết.

Nó chỉ ra tất cả huyệt đạo, kinh mạch chính và phụ, nó hướng dẫn những con đường luyện thể.

Đây là một môn công pháp đại cương nhưng nó lại không hề có giới hạn.

Nếu tại Xích Quỷ quốc thì dù làm gì cũng không thể cảm ngộ được kinh mạch, huyệt đạo thì ở Đại Hoa quốc, với quyển sách này tôi có thể bắt đầu luyện tập.

Đối chiếu với hàng loạt công pháp luyện thể, luyện tốc, luyện tập thị lực thì giá trị của công pháp Xích Quỷ sẽ tăng lên vô số lần.

Có một môn luyện thể cũng làm tôi khá hứng thú có tên "Thủy Thể Thuật".

Đây là một môn công pháp thay vì luyện cho cơ thể trở lên cứng rắn hay có lớp phòng ngự như lôi thể quyết thì môn công pháp này dậy người ta các hấp thụ, phân tán lực lượng nhận phải và điều phối nó.

Từ đó cơ thể sẽ nhận tác động thấp nhất, ngoài ra nó còn luyện độ dẻo dai cho cơ thể.

Giúp tăng cường khả năng hồi phục của cơ thể.

Tôi quyết định sẽ xem tất cả lộ trình công pháp của các môn từ luyện thể, bộ pháp, kĩ pháp công kích.

Thứ tôi cần là con đường vận chuyển để từ đó áp lên công pháp Xích Quỷ quốc tôi đã luyện và trạng thái cơ thể được tạo bởi linh hồn của tôi bây giờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau