Chương 99: Trận Chung Kết
Trận đấu giữa Lôi Linh và Phong Linh học viện khiến chúng tôi không khỏi há hốc mồm.
Có lẽ chúng tôi đã quá may mắn vì không phải đối đầu với họ.
Cả hai mới đầu lên trên sân đấu đều phóng thích phong thuật và lôi thuật, khiến cho cả sân đấu đều là là cương phong cuồng bạo và lôi điện chằng chịt.
Sau đó hai bên nhanh chóng phát động những kĩ năng phong thuật và lôi thuật cuồng mãnh.
Không khí được đội tuyển Phong Linh học viện ngưng tụ thành những quả cầu khí liên tiếp bắn về phía Lôi Linh học viện.
Lôi Linh học viện thì ngưng tụ lôi điện thành những con rắn liên tiếp lao tới cắn xé đối đầu công kích Phong Linh học viện.
Cả hai cứ mạnh mẽ công kích như vậy.
Thậm chí còn có rất nhiều cuồng phong được tạo ra lao về phía ngoài sân khẩu khiến khá giả cảm thấy sợ hãi.
Cũng may xung quanh đều có nhẫn giả phòng ngự.
Sau một hồi tấn công tầm xa không có hiệu quả thì cả hai đội lại lao vào cận chiến.
Lôi Linh đội thì có ưu thế tốc độ còn Phong Linh đội lại rất giỏi né tránh.
Cứ thế hai đội rằng có rất lâu.
Đủ các nhẫn thuật được phô diễn hết mức.
Nào là phân thân, thế thân, độn thổ, tàng hình, lôi kích, phong kích.
Nhưng có vẻ Phong Linh đội có thực lực nhỉnh hơn một chút.
Sau hàng hàng xa số công kích như vậy thì Lôi linh đội bị đánh bại bằng một chiêu hợp thể "Phong Linh Cầu" .
Đây là một chiêu tập trung toàn bộ linh lực hình thành một quả cầu lớn liên tục xoay tròn.
Nơi nó đi qua lập tức tất cả sẽ bị hút vào và nghiền nát.
Lôi Linh học viện cũng có nhẫn thuật như này nhưng có vẻ họ chưa học được.
Vì vậy họ nhanh chóng bị đánh bại.
Vậy là đã xác định được hai đội tuyển vào chung kết.
Nhưng kết quả lại quá rõ ràng.
Không ai cho rằng chúng tôi có một phần trăm chiến thắng nào.
Kể cả những người của trường chúng tôi.
Phải biết những gì họ thể hiện đã ngang ngửa với thực lực bán bộ triển linh cảnh.
Kĩ năng họ thể hiện thậm chí mạnh hơn hóa thần nhiều.
Sau một giờ nghỉ ngơi chúng tôi bước vào cuộc chiến cuối cùng.
Đó chính là trận chung kết.
Tinh thần chúng tôi khá căng thẳng.
Trận đấu này cơ hội thắng không cao.
Chỉ thấy Mộc Vân ở trên sân khấu hét lớn.
"Cô lên các trò, cứ cố hết sức là được."
Cổ vũ của một người thấy như tiếp thêm động lực cho chúng tôi.
Và cũng như được thắp thêm lửa, rất nhiều người cũng đã đứng dậy gào thét.
"Cố lên, Dị Linh học viện.
Chúng tôi tin tưởng các bạn."
Ngay cả các giao viên trường tôi, trước đó vẫn chỉ ôm tâm lý quan chiến.
Đến giờ phút này cũng điên cuồng mà họ hét.
"Cố lên đi, lịch sử đã vẫy gọi các trò."
Lúc sau, trọng tài phất tay ra hiệu trận chiến bắt đầu.
Chúng tôi lần nữa thực hiện nghi thức thường lệ.
"Dị Linh học viện xin chỉ giáo."
"Phong Linh học viện xin chỉ giáo."
Phong Linh học viện cũng lịch sự đáp lại.
Cơ mà lạ là lần này cả khán đài đã bắt đầu quay sang ủng hộ chúng tôi.
Đúng là thói đời thích cổ vũ kẻ yếu.
Họ cứ liên tục hô vang.
"Dị Linh học viên cố lên"
"Cố lên!"
Vậy là trận chiến chính thức bắt đầu.
Ngay khi vừa lên sân thì Phong Linh đội cũng phát động phong thuật sát thương toàn bộ sân đấu.
Dù chúng tôi đã bật phòng ngự quanh cơ thể nhưng vẫn liên tục nhận sát thương.
Chúng tôi lao lên tấn công Phong Linh đội nhưng họ chỉ né tránh.
Họ như đang chơi đùa với chúng tôi vậy.
Về tốc độ thì Lôi Bá có thể bắt kịp họ nhưng họ lại quá giỏi né tránh.
Nhẫn thuật khi đối diện họ cũng không có tác dụng bởi cương phong liên tục áp bức không cho chúng tôi có thể nhìn thẳng và lại gần.
Cảm thấy bất lực chúng tôi vội vã tiến lại gần nhau.
Trấn Hoa nhanh chóng phát động phòng ngự tuyệt đối.
Cô tạo ra khiên bao vòng quanh chúng tôi chống đỡ cương phong.
Tôi nhanh chóng dùng độn thuật ẩn mình xuống đất.
Phát động thần thức canh chừng xung quanh.
Cương phong liên tục chém vào khiên của Trấn Hoa.
Có những công kích tầm xa rất mạnh bạo nhưng phòng ngự thổ thuộc tính đâu phải chuyện vừa.
Ngoài sân đấu nhiều người bắt đầu cười nhạo.
Nói chúng tôi chỉ là con rùa chỉ biết rúc đầu trốn tránh.
"Ơ kìa, đánh đi chứ."
"Ra ngoài mà đánh đi."
"Đúng là lũ hèn."
Nhưng vẫn có người không ngừng khích lệ.
"Cố lên, đánh bại Phong linh đội đi."
Đành chịu thôi, thực lực không bằng, công kích không bằng, tốc độ cũng không bằng thì đánh kiểu gì.
Nhiều người thì cho rằng chúng tôi đang dùng cách tiêu hao để chiếm lấy cơ hội chiến thắng.
Nhưng thực lực chênh lệch quá lớn.
Làm sao chúng tôi có thể chiến thắng.
Sau một hồi thì có vẻ Phong Lôi đội đã mất kiên nhẫn.
Chúng tôi thấy có hai nhân ảnh lao tới tung ra hai chưởng phong mang theo lực lượng cường đại lên tấm khiên.
Nếu trúng quả này rất có thể khiên của Trấn Hoa sẽ vỡ nát.
Tôi nhảy ra từ trong lòng đất tung một nhát chém ngang để tập kích 2 người họ.
Thân ảnh của họ mơ hồ.
Đó chỉ là ảo ảnh phân thân thuật.
Lúc này có hai thân ảnh cười lớn xuất hiện phía sau lưng tôi.
Họ tung ra hai chưởng lực cường đại lên người tôi.
Tôi bay ra hộc máu, xém chút nữa thì ngất đi.
Nhân cơ hội đó Trấn Hoa giải phóng khiên.
Ma Tâm phát động ảo thuật vây hãm hai người họ.
Lôi Bá và Bạch Nhãn Phong đã xúc lực chờ sẵn.
Họ lập tức tung ra ra hai chiêu nhất kích đã tích xúc rất lâu.
Lập tức hai người kia bị đánh bay ra xa thổ huyết.
Ngay trong lúc này lại có ba nhân ảnh xuất hiện phía sau lưng Ma Tâm, Bạch Nhãn Phong, Lôi Bá.
Ngay khi họ vừa tung ra công kích không kịp phòng ngự.
Lần này chắc chắn 3 người họ không thể né tránh.
Tôi vội vàng phát động cuốn tranh trong yêu đan.
Lập tức ba người họ vị vây hãm trong ảo cảnh.
Lôi Ba, Bạch Nhãn Phong và Ma Tâm vội nhảy ra xúc lực lần nữa.
Ba thành viên Phong Linh đội lập tức phát động công kích thoát ra ảo cảnh của cuốn tranh.
Nhưng chỉ trong tích tắc đó họ lại lần nữa bị Trấn Hoa khốn trụ bằng thổ thuật.
Họ lại lần nữa phát động công kích phá vỡ.
Nhưng khi họ vừa thoát ra thì ba công kích toàn lực đã lần nữa ập tới.
Hai người lập tức bay ra bất tỉnh.
Thì ra phòng thủ của họ không cao như chúng tôi tưởng tượng.
Chỉ có một người có thực lực có vẻ khá hơn nhanh chóng ngưng tụ một cái khiên thoát đi.
Lúc này cả đội của tôi đã gần như kiệt sức.
Chỉ vài lần công kích toàn lực thì Bạch Nhãn Phong và Lôi Bá đã không còn chút linh lực nào.
Ma Tâm cũng không khá hơn bởi cô không giỏi công kích.
Chỉ có Trấn Hoa là đang còn lực lượng thể thuật có thể tiếp tục chiến đấu.
Chứ nói về linh lực, trước đó phòng ngự công kích cô đã tiêu hao không sai biệt lắm.
Tên kia thoát ra thì hừ lạnh.
"Thật không ngờ các người lại giỏi dùng âm chiêu như vậy.
Nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi."
Kì thực sự đáng sợ nhất của Phong Linh đội là năng lực né tránh của phong thuộc tính.
Chỉ tiếc là họ gặp chúng tôi, đội có quá nhiều khống chế tinh thần.
Sau khi nói những lời châm chọc, hắn hình như cũng đã hiểu đại khái tình hình hiện tại.
Chỉ là hắn không ngờ đội của hắn giỏi nhất né tránh và công kích vậy mà lại không thể thực hiện được nên có chút tiếc nuối.
Có lẽ chúng tôi đã quá may mắn vì không phải đối đầu với họ.
Cả hai mới đầu lên trên sân đấu đều phóng thích phong thuật và lôi thuật, khiến cho cả sân đấu đều là là cương phong cuồng bạo và lôi điện chằng chịt.
Sau đó hai bên nhanh chóng phát động những kĩ năng phong thuật và lôi thuật cuồng mãnh.
Không khí được đội tuyển Phong Linh học viện ngưng tụ thành những quả cầu khí liên tiếp bắn về phía Lôi Linh học viện.
Lôi Linh học viện thì ngưng tụ lôi điện thành những con rắn liên tiếp lao tới cắn xé đối đầu công kích Phong Linh học viện.
Cả hai cứ mạnh mẽ công kích như vậy.
Thậm chí còn có rất nhiều cuồng phong được tạo ra lao về phía ngoài sân khẩu khiến khá giả cảm thấy sợ hãi.
Cũng may xung quanh đều có nhẫn giả phòng ngự.
Sau một hồi tấn công tầm xa không có hiệu quả thì cả hai đội lại lao vào cận chiến.
Lôi Linh đội thì có ưu thế tốc độ còn Phong Linh đội lại rất giỏi né tránh.
Cứ thế hai đội rằng có rất lâu.
Đủ các nhẫn thuật được phô diễn hết mức.
Nào là phân thân, thế thân, độn thổ, tàng hình, lôi kích, phong kích.
Nhưng có vẻ Phong Linh đội có thực lực nhỉnh hơn một chút.
Sau hàng hàng xa số công kích như vậy thì Lôi linh đội bị đánh bại bằng một chiêu hợp thể "Phong Linh Cầu" .
Đây là một chiêu tập trung toàn bộ linh lực hình thành một quả cầu lớn liên tục xoay tròn.
Nơi nó đi qua lập tức tất cả sẽ bị hút vào và nghiền nát.
Lôi Linh học viện cũng có nhẫn thuật như này nhưng có vẻ họ chưa học được.
Vì vậy họ nhanh chóng bị đánh bại.
Vậy là đã xác định được hai đội tuyển vào chung kết.
Nhưng kết quả lại quá rõ ràng.
Không ai cho rằng chúng tôi có một phần trăm chiến thắng nào.
Kể cả những người của trường chúng tôi.
Phải biết những gì họ thể hiện đã ngang ngửa với thực lực bán bộ triển linh cảnh.
Kĩ năng họ thể hiện thậm chí mạnh hơn hóa thần nhiều.
Sau một giờ nghỉ ngơi chúng tôi bước vào cuộc chiến cuối cùng.
Đó chính là trận chung kết.
Tinh thần chúng tôi khá căng thẳng.
Trận đấu này cơ hội thắng không cao.
Chỉ thấy Mộc Vân ở trên sân khấu hét lớn.
"Cô lên các trò, cứ cố hết sức là được."
Cổ vũ của một người thấy như tiếp thêm động lực cho chúng tôi.
Và cũng như được thắp thêm lửa, rất nhiều người cũng đã đứng dậy gào thét.
"Cố lên, Dị Linh học viện.
Chúng tôi tin tưởng các bạn."
Ngay cả các giao viên trường tôi, trước đó vẫn chỉ ôm tâm lý quan chiến.
Đến giờ phút này cũng điên cuồng mà họ hét.
"Cố lên đi, lịch sử đã vẫy gọi các trò."
Lúc sau, trọng tài phất tay ra hiệu trận chiến bắt đầu.
Chúng tôi lần nữa thực hiện nghi thức thường lệ.
"Dị Linh học viện xin chỉ giáo."
"Phong Linh học viện xin chỉ giáo."
Phong Linh học viện cũng lịch sự đáp lại.
Cơ mà lạ là lần này cả khán đài đã bắt đầu quay sang ủng hộ chúng tôi.
Đúng là thói đời thích cổ vũ kẻ yếu.
Họ cứ liên tục hô vang.
"Dị Linh học viên cố lên"
"Cố lên!"
Vậy là trận chiến chính thức bắt đầu.
Ngay khi vừa lên sân thì Phong Linh đội cũng phát động phong thuật sát thương toàn bộ sân đấu.
Dù chúng tôi đã bật phòng ngự quanh cơ thể nhưng vẫn liên tục nhận sát thương.
Chúng tôi lao lên tấn công Phong Linh đội nhưng họ chỉ né tránh.
Họ như đang chơi đùa với chúng tôi vậy.
Về tốc độ thì Lôi Bá có thể bắt kịp họ nhưng họ lại quá giỏi né tránh.
Nhẫn thuật khi đối diện họ cũng không có tác dụng bởi cương phong liên tục áp bức không cho chúng tôi có thể nhìn thẳng và lại gần.
Cảm thấy bất lực chúng tôi vội vã tiến lại gần nhau.
Trấn Hoa nhanh chóng phát động phòng ngự tuyệt đối.
Cô tạo ra khiên bao vòng quanh chúng tôi chống đỡ cương phong.
Tôi nhanh chóng dùng độn thuật ẩn mình xuống đất.
Phát động thần thức canh chừng xung quanh.
Cương phong liên tục chém vào khiên của Trấn Hoa.
Có những công kích tầm xa rất mạnh bạo nhưng phòng ngự thổ thuộc tính đâu phải chuyện vừa.
Ngoài sân đấu nhiều người bắt đầu cười nhạo.
Nói chúng tôi chỉ là con rùa chỉ biết rúc đầu trốn tránh.
"Ơ kìa, đánh đi chứ."
"Ra ngoài mà đánh đi."
"Đúng là lũ hèn."
Nhưng vẫn có người không ngừng khích lệ.
"Cố lên, đánh bại Phong linh đội đi."
Đành chịu thôi, thực lực không bằng, công kích không bằng, tốc độ cũng không bằng thì đánh kiểu gì.
Nhiều người thì cho rằng chúng tôi đang dùng cách tiêu hao để chiếm lấy cơ hội chiến thắng.
Nhưng thực lực chênh lệch quá lớn.
Làm sao chúng tôi có thể chiến thắng.
Sau một hồi thì có vẻ Phong Lôi đội đã mất kiên nhẫn.
Chúng tôi thấy có hai nhân ảnh lao tới tung ra hai chưởng phong mang theo lực lượng cường đại lên tấm khiên.
Nếu trúng quả này rất có thể khiên của Trấn Hoa sẽ vỡ nát.
Tôi nhảy ra từ trong lòng đất tung một nhát chém ngang để tập kích 2 người họ.
Thân ảnh của họ mơ hồ.
Đó chỉ là ảo ảnh phân thân thuật.
Lúc này có hai thân ảnh cười lớn xuất hiện phía sau lưng tôi.
Họ tung ra hai chưởng lực cường đại lên người tôi.
Tôi bay ra hộc máu, xém chút nữa thì ngất đi.
Nhân cơ hội đó Trấn Hoa giải phóng khiên.
Ma Tâm phát động ảo thuật vây hãm hai người họ.
Lôi Bá và Bạch Nhãn Phong đã xúc lực chờ sẵn.
Họ lập tức tung ra ra hai chiêu nhất kích đã tích xúc rất lâu.
Lập tức hai người kia bị đánh bay ra xa thổ huyết.
Ngay trong lúc này lại có ba nhân ảnh xuất hiện phía sau lưng Ma Tâm, Bạch Nhãn Phong, Lôi Bá.
Ngay khi họ vừa tung ra công kích không kịp phòng ngự.
Lần này chắc chắn 3 người họ không thể né tránh.
Tôi vội vàng phát động cuốn tranh trong yêu đan.
Lập tức ba người họ vị vây hãm trong ảo cảnh.
Lôi Ba, Bạch Nhãn Phong và Ma Tâm vội nhảy ra xúc lực lần nữa.
Ba thành viên Phong Linh đội lập tức phát động công kích thoát ra ảo cảnh của cuốn tranh.
Nhưng chỉ trong tích tắc đó họ lại lần nữa bị Trấn Hoa khốn trụ bằng thổ thuật.
Họ lại lần nữa phát động công kích phá vỡ.
Nhưng khi họ vừa thoát ra thì ba công kích toàn lực đã lần nữa ập tới.
Hai người lập tức bay ra bất tỉnh.
Thì ra phòng thủ của họ không cao như chúng tôi tưởng tượng.
Chỉ có một người có thực lực có vẻ khá hơn nhanh chóng ngưng tụ một cái khiên thoát đi.
Lúc này cả đội của tôi đã gần như kiệt sức.
Chỉ vài lần công kích toàn lực thì Bạch Nhãn Phong và Lôi Bá đã không còn chút linh lực nào.
Ma Tâm cũng không khá hơn bởi cô không giỏi công kích.
Chỉ có Trấn Hoa là đang còn lực lượng thể thuật có thể tiếp tục chiến đấu.
Chứ nói về linh lực, trước đó phòng ngự công kích cô đã tiêu hao không sai biệt lắm.
Tên kia thoát ra thì hừ lạnh.
"Thật không ngờ các người lại giỏi dùng âm chiêu như vậy.
Nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi."
Kì thực sự đáng sợ nhất của Phong Linh đội là năng lực né tránh của phong thuộc tính.
Chỉ tiếc là họ gặp chúng tôi, đội có quá nhiều khống chế tinh thần.
Sau khi nói những lời châm chọc, hắn hình như cũng đã hiểu đại khái tình hình hiện tại.
Chỉ là hắn không ngờ đội của hắn giỏi nhất né tránh và công kích vậy mà lại không thể thực hiện được nên có chút tiếc nuối.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất