Ảnh Hậu Một Lòng Về Hưu Lại Nổi Như Cồn

Chương 23: Anh Bị Bệnh Gì Vậy? 3

Trước Sau
Hai người vui vẻ ngâm chân dưỡng sinh, vừa cười đùa vừa đối thoại kịch bản.

Người đang nghe lén ngoài cửa +2 sát thương!

Bạch Thủy Tiên nghe lén ngoài cửa một lúc, nghe thấy tiếng động ở hành lang liền vội vàng quay về phòng.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Không uống trà sữa sao?

Một nghệ sĩ lại có thể cười nói vui vẻ với trợ lý của mình? Thật là vô phép vô tắc!

Đúng vậy, trà sữa là do cô ta thuê người gửi đến dưới danh nghĩa người hâm mộ của ảnh hậu, còn cố ý để dành riêng cho Tô Hân một cốc có pha "thứ đặc biệt".

Cô ta đã bảo người đưa cho Tô Hân hai cốc, một cốc có đường và một cốc không đường, chờ trợ lý của Tô Hân đến lấy.

Cô ta vẫn luôn theo dõi động tĩnh bên này, không ngờ lại phát hiện ra trợ lý này lại chính là trợ lý cũ trước đây của cô ta!!

Bạch Thủy Tiên lúc đó tức giận vô cùng, cô ta tuy không nhớ rõ tên của trợ lý nhưng trợ lý từng hầu hạ cô ta lại bị một người mới cướp mất, còn ra thể thống gì nữa?

Đây không phải là cô ta sa thải trợ lý, mà là trợ lý đã đá cô ta!

Còn trà sữa nữa, cốc không đường kia cô ta đã bỏ thuốc! Cô ta đã bỏ ra rất nhiều tiền để mua trà sữa cho cả đoàn phim, để tránh bị liên lụy đến bản thân, cô ta đã lấy danh nghĩa người hâm mộ của ảnh hậu, kết quả là thế này sao!

Tiền mất tật mang, mọi người trong đoàn phim nhận ân huệ còn tưởng được hưởng phúc của ảnh hậu.

Vậy mà Tô Hân lại tránh được, cả buổi chiều không thấy mặt mũi đâu!

Nhận liên tiếp hai cú sốc khiến Bạch Thủy Tiên không thể bình tĩnh được nữa, cô ta nằm trên giường tức đến run người.



Cô ta nhất định phải cho Tô Hân một bài học!



Đoàn phim của đạo diễn An nổi tiếng là nghiêm túc, bộ phim này vì để phục dựng lịch sử nên các diễn viên đã phải trải qua rất nhiều khó khăn, mỗi ngày đều phải tập thể dục và huấn luyện đều đặn.

Đạo diễn An còn đặc biệt mời cả huấn luyện viên đến.

Tô Hân thở dài, muốn làm cá mặn cũng chẳng dễ dàng gì, muốn nghỉ hưu sớm càng gian nan gấp bội.

Huấn luyện viên nhìn đám con gái yếu đuối trước mặt, trong lòng không khỏi bồn chồn. Lần trước huấn luyện cho đám con gái, đứa nào đứa nấy đều đỏng đảnh, suốt ngày kêu la xin nghỉ.

Lần này chắc cũng chẳng khác gì.

"Bây giờ tập bò thấp." Huấn luyện viên lạnh lùng ra lệnh. "Cô, lên trước."

Tô Hân hiểu ý, lập tức nằm sấp xuống đất, động tác nhanh nhẹn khiến mọi người có mặt đều kinh ngạc.

Phân cảnh của Tô Hân có một vài đoạn viện trợ châu Phi, nữ chính Lưu Ngọc vì muốn đến châu Phi giúp đỡ người tị nạn nên đã trải qua vài ngày huấn luyện quân sự, cô cũng cần phải lăn lộn trong bùn đất, bò rào thép gai, bây giờ không tập sau này cũng không thoát được.

Đã là số phận an bài, chi bằng chấp nhận sớm một chút, nằm im hưởng thụ.

Tô Hân thực hiện động tác lắc lư trái phải chuẩn xác, nhanh chóng vượt qua chướng ngại vật trước mặt. Sau đó cô không đứng dậy ngay mà đợi đến khi nghe thấy hiệu lệnh của huấn luyện viên mới đứng lên.

Những người còn lại trong đoàn phim ồ lên thán phục, vỗ tay nhiệt liệt: "Tô Hân giỏi quá!"

Bạch Thủy Tiên đang hả hê bỗng phát hiện ra Tô Hân lại giành hết hào quang, cô ta phải tăng tốc mới được, nếu cứ tiếp tục thế này thì vai diễn này coi như xong.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau