Ảnh Hậu Một Lòng Về Hưu Lại Nổi Như Cồn
Chương 32: Cô Là Nghệ Sĩ? 2
Có trình độ chuyên môn, tuy rằng cô gái này có gương mặt khả ái, không cần trang điểm nhiều cũng đã rất xinh đẹp, nhưng động tác trang điểm của cô rất thuần thục, hiệu quả cũng rất tốt.
Nhân viên công tác đi tới thúc giục, "Những ai chưa chuẩn bị xong thì nhanh lên, sắp đến giờ lên sân khấu rồi."
Chuyên viên trang điểm lộ vẻ mặt khó xử, còn rất nhiều người đang xếp hàng, Tô Hân nhìn một lượt rồi nói: "Hay là để em thử xem?"
Mấy diễn viên cũng gật đầu đồng ý, người đẹp này trang điểm cho mình rất đẹp, trang điểm cho người khác chắc cũng không đến nỗi nào, hơn nữa dù sao cũng tốt hơn là để mặt mộc lên sân khấu.
Tô Hân bắt đầu bận rộn, Tiểu Hồng ở bên cạnh giúp đỡ đưa đồ.
Có Tô Hân tham gia, tốc độ trang điểm bên này rõ ràng nhanh hơn.
"Tay nghề của cô rất tốt, cô ở phòng làm việc nào vậy? Có muốn cân nhắc đến chỗ chúng tôi làm không?"
Chuyên viên trang điểm vừa bận rộn vừa tranh thủ chiêu mộ nhân tài, thời buổi này tìm được cô gái trẻ tuổi vừa có năng lực lại vừa lễ phép thật không dễ dàng.
Tay Tô Hân không ngừng lại, cảm thấy sau này không làm nghệ sĩ nữa thì làm chuyên viên trang điểm cũng không tệ, "Chỗ chị đãi ngộ thế nào? Có bảo hiểm xã hội đầy đủ không?"
Kiếp trước cô đã gia nhập làng giải trí từ rất sớm, rất khao khát cuộc sống bình thường được đóng bảo hiểm xã hội của dân công sở.
Chuyên viên trang điểm khựng lại một chút, sau đó nghiêm túc trả lời: "Bây giờ chúng tôi mới chỉ có ba loại bảo hiểm, nhưng sau này sẽ có đầy đủ."
Hai người trò chuyện rôm rả, còn bình luận về ưu nhược điểm của các công việc khác nhau, Tô Hân không ngừng gật đầu, có vẻ như công việc của chuyên viên trang điểm cũng khá vất vả.
"Giá mà được làm nghệ sĩ thì tốt biết mấy, nghệ sĩ kiếm được nhiều tiền, không phải lo lắng chuyện bảo hiểm xã hội."
Chuyên viên trang điểm cảm thán, Tô Hân gật đầu, "Vâng, những người nổi tiếng kiếm được nhiều lắm."
"Mọi người chú ý, chuẩn bị! Nghệ sĩ đã sẵn sàng chưa!"
"Gia Nghệ Truyền Thông, Tô Hân tới chưa?"
"Tới rồi!" Tô Hân tay vẫn còn cầm cây cọ đánh má hồng.
"Nhanh thay đồ đi…"
Cuối cùng, dưới ánh mắt tò mò của mọi người xung quanh, Tô Hân thản nhiên hoàn thành lớp trang điểm trên tay rồi mới đi vào phòng thay đồ.
Tiểu Hồng vẫn đang giúp cô dọn dẹp, chuyên viên trang điểm mặt ngơ ngác hỏi, "À ừm… cô ấy là nghệ sĩ của cô à? Cô là trợ lý của cô ấy?"
"Vâng, chị Tô Hân nói là mới ra mắt nên muốn khiêm tốn một chút."
Tô Hân thay đồ xong đi ra, là bộ đồ diễn trên sân khấu rất khoa trương, chất liệu khá mỏng manh, màu sắc kỳ quái, trên vai còn đính một bông hoa đỏ to tướng kỳ quái.
Loại quần áo "bao bố" này mặc trên người ai cũng là thảm họa, vậy mà mặc trên người Tô Hân lại đẹp đến lạ.
"Không ngờ bộ đồ này cũng có thể đẹp như vậy."
"Hay là lát nữa xuống chương trình chị cởi ra cho em thử nhé?" Tô Hân thấy Tiểu Hồng trong mắt đều là khao khát liền quyết định giúp cô bé hoàn thành giấc mơ.
"Chị Tô Hân, chị đừng trêu em." Cô ấy cũng không muốn bị chế giễu đâu.
Tiểu Hồng kéo Tô Hân lại, chụp vài tấm ảnh đăng vào group chat chung của Chu Nguyệt và Tô Hân, "Mọi người xem nghệ sĩ nhà chúng ta này, xinh đẹp quá đi~~"
Chu Nguyệt: "!!! Nhà ta có nữ nhi mới lớn! Tuyệt sắc giai nhân, tiếc là không được tận mắt chứng kiến."
Nhân viên công tác đi tới thúc giục, "Những ai chưa chuẩn bị xong thì nhanh lên, sắp đến giờ lên sân khấu rồi."
Chuyên viên trang điểm lộ vẻ mặt khó xử, còn rất nhiều người đang xếp hàng, Tô Hân nhìn một lượt rồi nói: "Hay là để em thử xem?"
Mấy diễn viên cũng gật đầu đồng ý, người đẹp này trang điểm cho mình rất đẹp, trang điểm cho người khác chắc cũng không đến nỗi nào, hơn nữa dù sao cũng tốt hơn là để mặt mộc lên sân khấu.
Tô Hân bắt đầu bận rộn, Tiểu Hồng ở bên cạnh giúp đỡ đưa đồ.
Có Tô Hân tham gia, tốc độ trang điểm bên này rõ ràng nhanh hơn.
"Tay nghề của cô rất tốt, cô ở phòng làm việc nào vậy? Có muốn cân nhắc đến chỗ chúng tôi làm không?"
Chuyên viên trang điểm vừa bận rộn vừa tranh thủ chiêu mộ nhân tài, thời buổi này tìm được cô gái trẻ tuổi vừa có năng lực lại vừa lễ phép thật không dễ dàng.
Tay Tô Hân không ngừng lại, cảm thấy sau này không làm nghệ sĩ nữa thì làm chuyên viên trang điểm cũng không tệ, "Chỗ chị đãi ngộ thế nào? Có bảo hiểm xã hội đầy đủ không?"
Kiếp trước cô đã gia nhập làng giải trí từ rất sớm, rất khao khát cuộc sống bình thường được đóng bảo hiểm xã hội của dân công sở.
Chuyên viên trang điểm khựng lại một chút, sau đó nghiêm túc trả lời: "Bây giờ chúng tôi mới chỉ có ba loại bảo hiểm, nhưng sau này sẽ có đầy đủ."
Hai người trò chuyện rôm rả, còn bình luận về ưu nhược điểm của các công việc khác nhau, Tô Hân không ngừng gật đầu, có vẻ như công việc của chuyên viên trang điểm cũng khá vất vả.
"Giá mà được làm nghệ sĩ thì tốt biết mấy, nghệ sĩ kiếm được nhiều tiền, không phải lo lắng chuyện bảo hiểm xã hội."
Chuyên viên trang điểm cảm thán, Tô Hân gật đầu, "Vâng, những người nổi tiếng kiếm được nhiều lắm."
"Mọi người chú ý, chuẩn bị! Nghệ sĩ đã sẵn sàng chưa!"
"Gia Nghệ Truyền Thông, Tô Hân tới chưa?"
"Tới rồi!" Tô Hân tay vẫn còn cầm cây cọ đánh má hồng.
"Nhanh thay đồ đi…"
Cuối cùng, dưới ánh mắt tò mò của mọi người xung quanh, Tô Hân thản nhiên hoàn thành lớp trang điểm trên tay rồi mới đi vào phòng thay đồ.
Tiểu Hồng vẫn đang giúp cô dọn dẹp, chuyên viên trang điểm mặt ngơ ngác hỏi, "À ừm… cô ấy là nghệ sĩ của cô à? Cô là trợ lý của cô ấy?"
"Vâng, chị Tô Hân nói là mới ra mắt nên muốn khiêm tốn một chút."
Tô Hân thay đồ xong đi ra, là bộ đồ diễn trên sân khấu rất khoa trương, chất liệu khá mỏng manh, màu sắc kỳ quái, trên vai còn đính một bông hoa đỏ to tướng kỳ quái.
Loại quần áo "bao bố" này mặc trên người ai cũng là thảm họa, vậy mà mặc trên người Tô Hân lại đẹp đến lạ.
"Không ngờ bộ đồ này cũng có thể đẹp như vậy."
"Hay là lát nữa xuống chương trình chị cởi ra cho em thử nhé?" Tô Hân thấy Tiểu Hồng trong mắt đều là khao khát liền quyết định giúp cô bé hoàn thành giấc mơ.
"Chị Tô Hân, chị đừng trêu em." Cô ấy cũng không muốn bị chế giễu đâu.
Tiểu Hồng kéo Tô Hân lại, chụp vài tấm ảnh đăng vào group chat chung của Chu Nguyệt và Tô Hân, "Mọi người xem nghệ sĩ nhà chúng ta này, xinh đẹp quá đi~~"
Chu Nguyệt: "!!! Nhà ta có nữ nhi mới lớn! Tuyệt sắc giai nhân, tiếc là không được tận mắt chứng kiến."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất