Ảnh Hậu Một Lòng Về Hưu Lại Nổi Như Cồn

Chương 36: Đồng Đội Heo 1

Trước Sau
Tiếng hét như loa phóng thanh khiến cho Tô Hân không thể nào giả vờ được nữa, cô nghiêm túc hoạt động trông hệt như thiếu niên chỉ biết chăm chăm vào chiến thắng!

Chui vòng ư? Khác gì động tác bò thấp đâu, hạng nhất!

Nhảy rào á? Đây chẳng phải là chạy vượt chướng ngại vật sao, hạng nhất!

Còn về phần "ẩu đả" trên cầu độc mộc, hừ hừ, xin lỗi chứ từ nhỏ cô đã tập múa, độ dẻo dai thuộc hàng nhất nhì, anh tiến tôi lùi, anh lùi tôi tiến! Cô một phát đã đập vỡ bóng bay của ba người bên kia!

Khiến cho Tôn Linh Linh ở bên cạnh phải la hét không ngừng, bầu không khí của cả trường quay cũng được đẩy lên cao trào.

Giờ phút này, còn gì tuyệt vời hơn việc hoàn thành nhiệm vụ rồi rút lui nữa chứ?

"Chị, em không được nữa rồi, còn mệt hơn cả huấn luyện quân sự ấy, nhường ống kính cho người khác đi ạ."

Tô Hân vừa uống nước vừa thở hổn hển nói với Tôn Linh Linh.

Tôn Linh Linh cười vui vẻ, "Mệt rồi à?"

Tô Hân gật đầu lia lịa.



"Muốn nghỉ ngơi hả? Muốn nhường cơ hội lên hình rõ mặt này cho người khác sao?"

Lời lẽ ngon ngọt của Tôn Linh Linh khiến cho Tô Hân cảm thấy có gì đó sai sai, chỉ nghe thấy Tôn Linh Linh ghé sát tai cô nhỏ giọng nói:

"Người mới thì phải lộ mặt nhiều vào, tin chị đi, trong số mấy vị khách mời này không có ai là người mới hơn em đâu, chị làm vậy cũng là vì muốn tốt cho em."

Vì muốn tốt cho em, câu nói này đã hại biết bao nhiêu đứa trẻ Trung Quốc rồi!

Tô Hân cảm thấy những gì Tôn Linh Linh nói cũng có lý, nhưng sao cô lại mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng lắm!

Tôn Linh Linh liếc mắt ra hiệu với máy quay ở bên cạnh, sau đó nói với ống kính, "Mệt cũng không sao, nước uống XX giúp bạn lập tức khôi phục năng lượng."

Tô Hân nghe mà ngẩn người, đôi mắt tròn xoe nhìn Tôn Linh Linh, biểu cảm không giấu nổi sự ngạc nhiên, thời đại này quảng cáo cứ phải thô thiển thế này sao?

Nhưng mà biết làm sao được, đây là ông chủ đùi vàng cơ mà!

Tô Hân phối hợp nhận lấy chai nước, một hơi vặn nắp chai, ừng ực ừng ực uống hết nửa chai, dùng tay áo lau miệng cười với ống kính:

"A, động lực của em lại trở lại rồi, để em lên, em còn có thể đại chiến ba trăm hiệp."



Trên màn hình lại là một mảnh, "Hahaha."

"Không ngờ Tôn Linh Linh này lại thú vị như vậy, không phải nói cô ấy có tính cách rất tệ sao? Không ngờ là một người hài hước."

"Tô Hân mới là bảo bối đó, rõ ràng đã mệt đến mức không đi nổi, vì Tôn Linh Linh và nhãn hàng lại kiên cường chống đỡ tất cả. Thật là nữ hán tử."

"Haha, nhìn cái biểu cảm kinh ngạc kia kìa, giống hệt con chó nhỏ thứ hai nhà mình!" kèm theo một bức ảnh meme ‘chó nhỏ kinh ngạc.jpg’.

"Quỳ cầu mọi thông tin của chị gái nhỏ."

"Tôi rất thích chị gái nhỏ ngốc nghếch này, hahaha."

Biên đạo phát hiện cô gái này rất có duyên, liền để quay phim cho cô rất nhiều cảnh quay, MC Nghiêm ca cũng phát hiện Tô Hân có tính cách rất tốt, rất thích hợp lên show giải trí, liền khơi gợi đề tài với cô vài lần, nói vài câu đùa nhỏ.

"Tô Hân, hahaha, em hài hước quá."

Từ Tĩnh Hoan giả vờ tức giận: "Cô có thành viên mạnh nhất trong nhóm, chúng tôi không chấp nhận! Thực lực chênh lệch quá lớn!"

Lúc trả lời câu hỏi trí tuệ, Tô Hân vài lần chọn đúng đáp án, nhưng đồng đội lại bị Tôn Linh Linh dẫn dắt lệch hướng, nhóm Từ Tĩnh Hoan cuối cùng cũng thắng trở lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau