Chương 4
Đã hai tháng kể từ ngày đính hôn của chị gái, cậu vốn thông minh từ nhỏ nên học nhảy lớp hôm nay là ngày cậu ra trường cũng là ngày sinh nhật tròn 17 tuổi của cậu, bạn bè cậu vốn ở trong nước không nhiều chỉ có vài người thân nhau từ nhỏ được mời đến dự sinh nhật cùng cậu.
" Tiểu An sinh nhật vui vẻ", đám bạn của cậu nhoi từ lúc bước vào cửa, lôi kéo hỏi đông hỏi tây những sinh hoạt bên Anh như thế nào. Anh trai đứng từ xa dõi theo em trai mà mỉm cười, thật mừng vì em có những người bạn thật tâm chơi đùa.
" Bảo bối vào nhà thổi nến nào con". Tiếng mẹ cậu từ trong nhà vọng ra.
" Dạ, con tới ngay". Cậu cùng với đám bạn ùa vào trong nhà,
" Bụp, bụp, bụp". Một dải dây bay khắp phòng cùng với người chị gái đang cầm bánh kem và cả nhà cùng cất tiếng hát chúc mừng sinh nhật, thật náo nhiệt và vui vẻ.
" Chúc bảo bối của bà ngày càng đẹp và vui vẻ nhiều hơn". Bà nắm tay cậu chúc mừng đứa cháu nhỏ của bà cuối cùng đã lớn rồi.
" Con cảm ơn bà nhiều ạ". Cậu ôm chầm người bà hiền từ của mình. Những lời chúc của người xung quanh dành cho cậu, nụ cười của cậu luôn hiện hữu bên cạnh họ.
Vốn là ăn xong anh trai định đưa em trai cùng 3 người bạn khác của cậu đi địa điểm tiếp theo nhưng bị cậu và các bạn khéo léo từ chối với lí do tụi em lớn rồi không cần anh nhọc lòng theo đuôi lo đuổi theo chị dâu đi không là chị đi mất đó. Anh trách yêu mà điểm nhẹ trán cậu, bắt cậu hứa đi hứa lại cả chục lần đến nỗi bị ba đạp cho một phát mới chịu im lặng.
Cậu và đám bạn thật vất vả nhịn cười bị anh trừng một cái đều le lưỡi làm lành. Tài xế phụ trách đưa đón đang lái xe chờ xem cậu chủ nhỏ nhà mình muốn đi đâu. Cả đám chúm đầu lại bàn bạc nên xem tiếp theo đi đâu,
" Tớ nghe nói có quán bar vừa mới mở ok lắm, hay tụi mình đi thử không". Người lên tiếng là Chu Lôi là người bạn sống gần nhà cậu từ nhỏ rất hay nghịch, và hay bày trò.
"Tui có nghe anh tui bảo quán đó có rượu ngon lắm hay mình đi đi". Trạch Minh cũng hùa theo.
" tui đồng ý cả hai tay". Chu Phong cũng tán thành. Chu Phong và Chu Lôi là anh em sinh đôi nhưng tính tình một người trên trời một người dưới đất, chuyên đi theo sau dọn dẹp tàn cuộc của em trai sinh sau mình mấy giây này.
Cậu thấy bọn họ đều đồng ý thế là kêu tài xế lái tới đó. Quán bar nằm chỗ vừa khuất sau hẻm nhưng không hề vắng vẻ, người vô ra còn nhiều hơn cả chỗ khác.
Không khí trông đây thật nóng, đoàn của cậu vừa vào lập tức thu hút không ít ánh nhìn. Những người xung quanh hít ngụm khí khi nhìn mấy cậu thanh niên đi ngang qua đặc biệt là người đi ở giữa, thật đẹp làm họ không nỡ chớp mắt một cái.
Khi cả đám tìm được chỗ người người phục vụ nhiệt tình lại giới thiệu những loại rượu mang thương hiệu chỗ họ, các cậu chọn đại một loại vì gia đình chưa cho phép mấy cậu tiếp xúc với rượu nhiều. Nhưng nay ngày vui của cậu cả đám quyết định chơi lớn một bữa.
" Hey, em trai lần đầu mới đến đây sao, có muốn chị ngồi đây với cưng không". Một chị gái cùng khuôn mặt trang điểm tỉ mỉ tiến đến gần bọn họ, sà xuống dựa sát vào người cậu. Trạch Minh lên tiếng thay cậu.
" Ngại quá bọn em có cặp hết rồi chị thông cảm". Vừa nói nhóc con kéo cậu dựa vào người như che chở khiến chị ta ngượng đi giây lát.
" A.. thật tiếc, vậy không quấy rầy cưng nữa", trước khi đi còn không quên chạm nhẹ vào mặt cậu, ' thật mịn' chị gái nghĩ
" Quá bạo rồi". Cậu nói lên nỗi lòng mình, bị cả đám cười cho không còn mặt mũi. Này không trách cậu được, cho dù trước đây có đi bar cũng là theo chân anh cậu, vả lại anh cậu bảo bọc cậu rất kỹ không cho người lạ đến tiếp xúc với cậu, có người muốn làm quen đều bị anh ngăn lại. Nên tình huống này cậu chưa trải qua bao giờ.
Thế là cả đám lại như con lật đật lắc lư theo điệu nhạc, dù sao cậu từng sống ở nước ngoài nên cũng thoải mái phóng khoáng, bên Anh cậu cũng gặp nhiều trường hợp tương tự nhưng phóng túng như chị vừa nãy thì là lần đầu.
Hơi thở tươi mát, khí chất trẻ trung hấp dẫn không ít những người từng trải đặc biệt là những tay già đời cậu là mục tiêu ngay từ đầu của họ. Nhưng mà dù họ có nhìn như thế nào cũng không bằng người đang ngồi góc khuất kia, ánh mắt thâm trầm bàn tay lặng lẽ siết chặc một vòng ' cậu là người mà loại thấp kém như mấy người dám mơ tưởng đến sao, nằm mơ', từ lúc cậu bước vào người đàn ông đã khoá chặc thân ảnh cậu, nhất cử nhất động của cậu đều được nhìn trong mắt.
Lúc người phụ nữ kia dựa vào cậu anh có xúc động muốn ném người ra chỗ khác, cậu là người họ có thể chạm vào sao, thật muốn tìm chết. Đúng vậy anh là Thẫm Duẫn, hôm nay có dịp anh đi xã giao với mấy người bạn tình cờ bắt gặp thân ảnh kia nên anh nán lại.
Thật vất vả nén xuống ý định xông lên bắt giữ cậu thì thấy cậu đứng lên đi vào khu vực wc. Anh miết nhẹ thành ly mà nhếch môi, anh đứng dậy nói mình đi giải quyết một chút rồi cất đôi chân dài theo lối người con trai nhỏ vừa đi.
Cậu uống được hai ly cảm thấy hơi choáng đầu, rượu mạnh đúng là rượu mạnh cậu than nhẹ. Đang cuối xuống rửa mặt cho tỉnh cậu nghe tiếng bước chân nhưng cũng không để ý lắm dù sao ở đây là nhà vệ sinh, người ra vào lúc nào mà không có.
Cậu rửa mặt xong đang ngước lên hất mái tóc bất chợt bắt gặp trong gương một đôi mắt thâm trầm nhìn cậu. Cậu giựt mình xoay lại nhìn hắn, mặt chưa kịp lau còn đang đọng nước theo động tác của cậu chảy xuống cằm xuống cổ và khuất sau cổ áo. Anh mắt người đối diện loé lên gì đó cậu không bắp kịp trước mắt bỗng hoa đi một chút, cậu bị một lực kéo mạnh về phía trước chưa kịp đứng vững đã rơi vào vòng tay săn chắc của đối phương, theo đó là làn môi mạnh mẽ bị xâm chiếm. Cậu mất đi tư duy trông chốc lát tới khi hoàn hồn thì lưỡi của đối phương đã thành công công chiếm khoan miệng cậu.
Cậu bởi vì rượu đang ngấm dần mà tay chân hơi bủn rủn, còn bị người đàn ông chiếm lấy môi mà điên cuồng hôn làm thiếu dưỡng khí, cậu phản khán trong vô lực.
Từ khi bước vào nhìn cậu nhỏ đang cuối người rửa mặt,cặp mông vểnh về phía anh làm người anh nóng lên mãnh liệt, ánh mắt hiện rõ dục vọng rực lửa của anh, khi cậu xoay người nhìn giọt nước bướng bỉnh chui vào áo cậu anh thật hận không đè cậu ra làm cho đến khi cậu khàn giọng mới thôi. Nhìn đôi môi còn vương hơi nước kia anh không nghĩ nhiều mà chớp lấy đoá hoa về tay mà thưởng thức.
'Thật ngọt' đúng như anh nghĩ đôi môi vừa mềm vừa ngọt của cậu làm anh thoả mãn đến không nói nên lời. Cảm thấy người trong ngực phản kháng làm anh càng hưng phấn mà ôm chặt khiến da thịt hai người một chút cũng không còn kẻ hở.
" Tiểu An sinh nhật vui vẻ", đám bạn của cậu nhoi từ lúc bước vào cửa, lôi kéo hỏi đông hỏi tây những sinh hoạt bên Anh như thế nào. Anh trai đứng từ xa dõi theo em trai mà mỉm cười, thật mừng vì em có những người bạn thật tâm chơi đùa.
" Bảo bối vào nhà thổi nến nào con". Tiếng mẹ cậu từ trong nhà vọng ra.
" Dạ, con tới ngay". Cậu cùng với đám bạn ùa vào trong nhà,
" Bụp, bụp, bụp". Một dải dây bay khắp phòng cùng với người chị gái đang cầm bánh kem và cả nhà cùng cất tiếng hát chúc mừng sinh nhật, thật náo nhiệt và vui vẻ.
" Chúc bảo bối của bà ngày càng đẹp và vui vẻ nhiều hơn". Bà nắm tay cậu chúc mừng đứa cháu nhỏ của bà cuối cùng đã lớn rồi.
" Con cảm ơn bà nhiều ạ". Cậu ôm chầm người bà hiền từ của mình. Những lời chúc của người xung quanh dành cho cậu, nụ cười của cậu luôn hiện hữu bên cạnh họ.
Vốn là ăn xong anh trai định đưa em trai cùng 3 người bạn khác của cậu đi địa điểm tiếp theo nhưng bị cậu và các bạn khéo léo từ chối với lí do tụi em lớn rồi không cần anh nhọc lòng theo đuôi lo đuổi theo chị dâu đi không là chị đi mất đó. Anh trách yêu mà điểm nhẹ trán cậu, bắt cậu hứa đi hứa lại cả chục lần đến nỗi bị ba đạp cho một phát mới chịu im lặng.
Cậu và đám bạn thật vất vả nhịn cười bị anh trừng một cái đều le lưỡi làm lành. Tài xế phụ trách đưa đón đang lái xe chờ xem cậu chủ nhỏ nhà mình muốn đi đâu. Cả đám chúm đầu lại bàn bạc nên xem tiếp theo đi đâu,
" Tớ nghe nói có quán bar vừa mới mở ok lắm, hay tụi mình đi thử không". Người lên tiếng là Chu Lôi là người bạn sống gần nhà cậu từ nhỏ rất hay nghịch, và hay bày trò.
"Tui có nghe anh tui bảo quán đó có rượu ngon lắm hay mình đi đi". Trạch Minh cũng hùa theo.
" tui đồng ý cả hai tay". Chu Phong cũng tán thành. Chu Phong và Chu Lôi là anh em sinh đôi nhưng tính tình một người trên trời một người dưới đất, chuyên đi theo sau dọn dẹp tàn cuộc của em trai sinh sau mình mấy giây này.
Cậu thấy bọn họ đều đồng ý thế là kêu tài xế lái tới đó. Quán bar nằm chỗ vừa khuất sau hẻm nhưng không hề vắng vẻ, người vô ra còn nhiều hơn cả chỗ khác.
Không khí trông đây thật nóng, đoàn của cậu vừa vào lập tức thu hút không ít ánh nhìn. Những người xung quanh hít ngụm khí khi nhìn mấy cậu thanh niên đi ngang qua đặc biệt là người đi ở giữa, thật đẹp làm họ không nỡ chớp mắt một cái.
Khi cả đám tìm được chỗ người người phục vụ nhiệt tình lại giới thiệu những loại rượu mang thương hiệu chỗ họ, các cậu chọn đại một loại vì gia đình chưa cho phép mấy cậu tiếp xúc với rượu nhiều. Nhưng nay ngày vui của cậu cả đám quyết định chơi lớn một bữa.
" Hey, em trai lần đầu mới đến đây sao, có muốn chị ngồi đây với cưng không". Một chị gái cùng khuôn mặt trang điểm tỉ mỉ tiến đến gần bọn họ, sà xuống dựa sát vào người cậu. Trạch Minh lên tiếng thay cậu.
" Ngại quá bọn em có cặp hết rồi chị thông cảm". Vừa nói nhóc con kéo cậu dựa vào người như che chở khiến chị ta ngượng đi giây lát.
" A.. thật tiếc, vậy không quấy rầy cưng nữa", trước khi đi còn không quên chạm nhẹ vào mặt cậu, ' thật mịn' chị gái nghĩ
" Quá bạo rồi". Cậu nói lên nỗi lòng mình, bị cả đám cười cho không còn mặt mũi. Này không trách cậu được, cho dù trước đây có đi bar cũng là theo chân anh cậu, vả lại anh cậu bảo bọc cậu rất kỹ không cho người lạ đến tiếp xúc với cậu, có người muốn làm quen đều bị anh ngăn lại. Nên tình huống này cậu chưa trải qua bao giờ.
Thế là cả đám lại như con lật đật lắc lư theo điệu nhạc, dù sao cậu từng sống ở nước ngoài nên cũng thoải mái phóng khoáng, bên Anh cậu cũng gặp nhiều trường hợp tương tự nhưng phóng túng như chị vừa nãy thì là lần đầu.
Hơi thở tươi mát, khí chất trẻ trung hấp dẫn không ít những người từng trải đặc biệt là những tay già đời cậu là mục tiêu ngay từ đầu của họ. Nhưng mà dù họ có nhìn như thế nào cũng không bằng người đang ngồi góc khuất kia, ánh mắt thâm trầm bàn tay lặng lẽ siết chặc một vòng ' cậu là người mà loại thấp kém như mấy người dám mơ tưởng đến sao, nằm mơ', từ lúc cậu bước vào người đàn ông đã khoá chặc thân ảnh cậu, nhất cử nhất động của cậu đều được nhìn trong mắt.
Lúc người phụ nữ kia dựa vào cậu anh có xúc động muốn ném người ra chỗ khác, cậu là người họ có thể chạm vào sao, thật muốn tìm chết. Đúng vậy anh là Thẫm Duẫn, hôm nay có dịp anh đi xã giao với mấy người bạn tình cờ bắt gặp thân ảnh kia nên anh nán lại.
Thật vất vả nén xuống ý định xông lên bắt giữ cậu thì thấy cậu đứng lên đi vào khu vực wc. Anh miết nhẹ thành ly mà nhếch môi, anh đứng dậy nói mình đi giải quyết một chút rồi cất đôi chân dài theo lối người con trai nhỏ vừa đi.
Cậu uống được hai ly cảm thấy hơi choáng đầu, rượu mạnh đúng là rượu mạnh cậu than nhẹ. Đang cuối xuống rửa mặt cho tỉnh cậu nghe tiếng bước chân nhưng cũng không để ý lắm dù sao ở đây là nhà vệ sinh, người ra vào lúc nào mà không có.
Cậu rửa mặt xong đang ngước lên hất mái tóc bất chợt bắt gặp trong gương một đôi mắt thâm trầm nhìn cậu. Cậu giựt mình xoay lại nhìn hắn, mặt chưa kịp lau còn đang đọng nước theo động tác của cậu chảy xuống cằm xuống cổ và khuất sau cổ áo. Anh mắt người đối diện loé lên gì đó cậu không bắp kịp trước mắt bỗng hoa đi một chút, cậu bị một lực kéo mạnh về phía trước chưa kịp đứng vững đã rơi vào vòng tay săn chắc của đối phương, theo đó là làn môi mạnh mẽ bị xâm chiếm. Cậu mất đi tư duy trông chốc lát tới khi hoàn hồn thì lưỡi của đối phương đã thành công công chiếm khoan miệng cậu.
Cậu bởi vì rượu đang ngấm dần mà tay chân hơi bủn rủn, còn bị người đàn ông chiếm lấy môi mà điên cuồng hôn làm thiếu dưỡng khí, cậu phản khán trong vô lực.
Từ khi bước vào nhìn cậu nhỏ đang cuối người rửa mặt,cặp mông vểnh về phía anh làm người anh nóng lên mãnh liệt, ánh mắt hiện rõ dục vọng rực lửa của anh, khi cậu xoay người nhìn giọt nước bướng bỉnh chui vào áo cậu anh thật hận không đè cậu ra làm cho đến khi cậu khàn giọng mới thôi. Nhìn đôi môi còn vương hơi nước kia anh không nghĩ nhiều mà chớp lấy đoá hoa về tay mà thưởng thức.
'Thật ngọt' đúng như anh nghĩ đôi môi vừa mềm vừa ngọt của cậu làm anh thoả mãn đến không nói nên lời. Cảm thấy người trong ngực phản kháng làm anh càng hưng phấn mà ôm chặt khiến da thịt hai người một chút cũng không còn kẻ hở.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất