Anh Trai Bé Bỏng Của Đinh Tổng
Chương 32: Balabingbalabungbungbung :)))
Khuyên Âu hắn kéo cậu vào nhà vệ sinh, mạnh bạo đóng cửa, bế cậu lên người mà hôn sâu
Cơ thể dựa vào tường, tay nắm chặt lấy cái áo vest của hắn, cậu cảm thấy như sắp đứt hơi tới nơi rồi liền lấy tay đẩy hắn ra
Cũng cảm nhận được người đối diện đang dần khó thở liền nuối tiếc mà rời đi, Nguyên Niệm bắt đầu thở dốc gương mặt đỏ bừng cùng ánh mắt ngập nước nhìn người kia
Hắn và cậu nhìn nhau một lúc, hắn tiến tới, hôn nhẹ lên đôi mắt long lanh kia
Cậu cảm thấy bên dưới có chút kì lạ liền cúi xuống. Nhìn thấy quần áo của mình từ khi nào đã bay đi đâu mất. Chỉ để lại cho cậu một cái áo sơmi, hắn đúng là quá nhanh tay rồi !
Chợt nhớ về đêm hôm đó, cậu liền sợ hãi, run rẩy, đôi mắt rơi từng giọt nước mắt. Cậu khóc thành tiếng
Bởi vì lúc trước bị hắn cường bạo tức giận mà làm. Nguyên Niệm với đầu óc ngây thơ liền hoang mang và sợ hãi. Trước giờ quả thực chưa từng biết đến loại hoạt động này
Cậu bám chặt cái áo vest của hắn mà khóc, nghe thấy tiếng khóc của cậu. Khuyên Âu cũng có chút hoảng loạn
Đối với những chuyện khác thì hắn rất nhanh nhẹn nhưng khi đối mặt với những giọt nước mắt thành thực của khác hắn lại bối rối vô cùng :\(
Hắn nhìn gương mặt đỏ bừng của cậu, nhẹ nhàng hôn lên đôi mắt đầy nước kia, nhẹ nhàng lau nước mắt, nhẹ nhàng hỏi cậu
“Làm sao vậy ?”
“Hức...Tiểu Niệm sợ...hức hức....đau lắm...Tiểu Niệm....ưm”
Tiếng khóc bị hắn ruốt trọn vào miệng, nụ hôn này tựa như lời an ủi, Nguyên Niệm cũng lấy lại bình tĩnh đôi chút
Rời khỏi, hắn nói khẽ vào tai cậu
“Đừng khóc...lần này sẽ không đau...tôi sẽ làm thật chậm”
Cái tay hư hỏng cởi bỏ chiếc quần trong màu trắng của cậu, bởi đã lâu ngày không làm nên nếu vào thẳng thì sẽ làm tiểu bảo bối đau
Khuyên Âu hắn làm cậu phân tâm bằng cách trao cho cậu một nụ hôn sâu, trong khi Nguyên Niệm còn đang mơ mơ hồ hồ đón lấy, hắn đã đưa hai ngón tay vào
Cậu giật mình rên rỉ
“Ah...kh...không được....ah\~”
“Không được cái gì ? Hửm ?” hắn nhẹ nhàng nói khẽ bên tai cậu
Nguyên Niệm dựa đầu vào lòng hắn rên rỉ. Ngón tay cũng tăng lên thành 3
“Ah...ah...Âu...ưm...Nhi...ah..dừng..ah”
“Hửm ? Anh nói dừng là sẽ dừng sao cục cưng\~?”
Cậu rên rỉ mặc hắn cùng ba ngón tay tung hoành bên trong, không được bao lâu thì thứ xấu hổ kia đã bắn
“Ồ\~ chưa gì mà anh đã bắn rồi sao\~ ? Thực ngạy cảm”
Nguyên Niệm đã cảm thấy khoái lạc rồi....bây giờ tới lượt hắn
Hắn một tay bế cậu, một tay cởi bỏ thắt lưng. Cư vật được giải phóng liền ngẩng cao đầu. Nhìn thấy cái thứ to, lớn kia cậu liền sợ hãi
“Không muốn đâu...hức” nhưng biểu hiện của cậu lại khiến hắn hưng phấn hơn, cậu là đang làm nũng với hắn sao ? Đáng yêu chết !
“Nào...ngoan”
Đinh Khuyên Ấu hắn là chịu không nổi nữa rồi, hắn liền một cái thúc mạnh vào sâu trong cúc nguyệt của cậu. Khiến Khuyên Niệm hét toáng lên
“Ah!!!!!!!” Nơi đó liền khít chặt lại khiến hắn sướng đến run người. Nhìn dáng vẻ người thương mà không nhịn được liền buông lời chọc ghẹo
“Hét lớn như vậy...không sợ người khác nghe thấy sao\~ ?”
Hắn thả hơi vào vành tai của cậu khiến nó đỏ lên trong thấy rõ, hắn từ từ lên, xuống như cho cậu thấy rằng nhất định hắn sẽ giữ lời mà di chuyển chậm rãi. Quân tử nhất ngôn
Bị thứ to lớn nóng như lửa kia nhồi vào cơ thể, nơi xấu hổ của cậu cũng ngậm chặt lấy nó, Nguyên Niệm ôm chặt cổ hắn rên rỉ, dần cũng nghe được tiếng thở của người kia
“Ah...dừng...ah...ưm...dừng lại...”
Cạch. Tiếng mở cửa phát ra tức là đã có người đi vào
\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*
TÁN NHẢM SAU TRUYỆN ✨✨
Ay yo check it out xin chào cả nhà yêu của mị nà, đúng như lời hứa thì mình đã ra chap H rồi đây brr brr
Thì mọi ngươi cũng thông cảm cho văn án 18\+ vụng về của mình nhaaa mình hơi không được tốt về mảng này á nên là mình mới ít ra chap H hơn so với những truyện khác
Cơ thể dựa vào tường, tay nắm chặt lấy cái áo vest của hắn, cậu cảm thấy như sắp đứt hơi tới nơi rồi liền lấy tay đẩy hắn ra
Cũng cảm nhận được người đối diện đang dần khó thở liền nuối tiếc mà rời đi, Nguyên Niệm bắt đầu thở dốc gương mặt đỏ bừng cùng ánh mắt ngập nước nhìn người kia
Hắn và cậu nhìn nhau một lúc, hắn tiến tới, hôn nhẹ lên đôi mắt long lanh kia
Cậu cảm thấy bên dưới có chút kì lạ liền cúi xuống. Nhìn thấy quần áo của mình từ khi nào đã bay đi đâu mất. Chỉ để lại cho cậu một cái áo sơmi, hắn đúng là quá nhanh tay rồi !
Chợt nhớ về đêm hôm đó, cậu liền sợ hãi, run rẩy, đôi mắt rơi từng giọt nước mắt. Cậu khóc thành tiếng
Bởi vì lúc trước bị hắn cường bạo tức giận mà làm. Nguyên Niệm với đầu óc ngây thơ liền hoang mang và sợ hãi. Trước giờ quả thực chưa từng biết đến loại hoạt động này
Cậu bám chặt cái áo vest của hắn mà khóc, nghe thấy tiếng khóc của cậu. Khuyên Âu cũng có chút hoảng loạn
Đối với những chuyện khác thì hắn rất nhanh nhẹn nhưng khi đối mặt với những giọt nước mắt thành thực của khác hắn lại bối rối vô cùng :\(
Hắn nhìn gương mặt đỏ bừng của cậu, nhẹ nhàng hôn lên đôi mắt đầy nước kia, nhẹ nhàng lau nước mắt, nhẹ nhàng hỏi cậu
“Làm sao vậy ?”
“Hức...Tiểu Niệm sợ...hức hức....đau lắm...Tiểu Niệm....ưm”
Tiếng khóc bị hắn ruốt trọn vào miệng, nụ hôn này tựa như lời an ủi, Nguyên Niệm cũng lấy lại bình tĩnh đôi chút
Rời khỏi, hắn nói khẽ vào tai cậu
“Đừng khóc...lần này sẽ không đau...tôi sẽ làm thật chậm”
Cái tay hư hỏng cởi bỏ chiếc quần trong màu trắng của cậu, bởi đã lâu ngày không làm nên nếu vào thẳng thì sẽ làm tiểu bảo bối đau
Khuyên Âu hắn làm cậu phân tâm bằng cách trao cho cậu một nụ hôn sâu, trong khi Nguyên Niệm còn đang mơ mơ hồ hồ đón lấy, hắn đã đưa hai ngón tay vào
Cậu giật mình rên rỉ
“Ah...kh...không được....ah\~”
“Không được cái gì ? Hửm ?” hắn nhẹ nhàng nói khẽ bên tai cậu
Nguyên Niệm dựa đầu vào lòng hắn rên rỉ. Ngón tay cũng tăng lên thành 3
“Ah...ah...Âu...ưm...Nhi...ah..dừng..ah”
“Hửm ? Anh nói dừng là sẽ dừng sao cục cưng\~?”
Cậu rên rỉ mặc hắn cùng ba ngón tay tung hoành bên trong, không được bao lâu thì thứ xấu hổ kia đã bắn
“Ồ\~ chưa gì mà anh đã bắn rồi sao\~ ? Thực ngạy cảm”
Nguyên Niệm đã cảm thấy khoái lạc rồi....bây giờ tới lượt hắn
Hắn một tay bế cậu, một tay cởi bỏ thắt lưng. Cư vật được giải phóng liền ngẩng cao đầu. Nhìn thấy cái thứ to, lớn kia cậu liền sợ hãi
“Không muốn đâu...hức” nhưng biểu hiện của cậu lại khiến hắn hưng phấn hơn, cậu là đang làm nũng với hắn sao ? Đáng yêu chết !
“Nào...ngoan”
Đinh Khuyên Ấu hắn là chịu không nổi nữa rồi, hắn liền một cái thúc mạnh vào sâu trong cúc nguyệt của cậu. Khiến Khuyên Niệm hét toáng lên
“Ah!!!!!!!” Nơi đó liền khít chặt lại khiến hắn sướng đến run người. Nhìn dáng vẻ người thương mà không nhịn được liền buông lời chọc ghẹo
“Hét lớn như vậy...không sợ người khác nghe thấy sao\~ ?”
Hắn thả hơi vào vành tai của cậu khiến nó đỏ lên trong thấy rõ, hắn từ từ lên, xuống như cho cậu thấy rằng nhất định hắn sẽ giữ lời mà di chuyển chậm rãi. Quân tử nhất ngôn
Bị thứ to lớn nóng như lửa kia nhồi vào cơ thể, nơi xấu hổ của cậu cũng ngậm chặt lấy nó, Nguyên Niệm ôm chặt cổ hắn rên rỉ, dần cũng nghe được tiếng thở của người kia
“Ah...dừng...ah...ưm...dừng lại...”
Cạch. Tiếng mở cửa phát ra tức là đã có người đi vào
\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*
TÁN NHẢM SAU TRUYỆN ✨✨
Ay yo check it out xin chào cả nhà yêu của mị nà, đúng như lời hứa thì mình đã ra chap H rồi đây brr brr
Thì mọi ngươi cũng thông cảm cho văn án 18\+ vụng về của mình nhaaa mình hơi không được tốt về mảng này á nên là mình mới ít ra chap H hơn so với những truyện khác
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất