Chương 3: Trong kỳ phát tình đi Thủy Xuyên ngâm suối nước nóng
Lấy ly do thương lượng hôn lễ, Phó Giản được bạn trai tới nhà đón, mặc dù đang trong kỳ phát tình kỳ, nhưng ba mẹ thấy hai người đã đính hôn, cũng không ngăn cản.
Phó Kiến Huy vẫn chọt chọt vợ mình, kêu bà đi lên dặn dò đôi câu.
“Tiểu Giản à, mặc dù đính hôn, nhưng nói thế nào trên hôn lễ, một omega bị đánh dấu hoàn toàn vẫn sẽ khiến người ta nói ra nói vào, ba con sĩ diện hão…” Mẹ Cao Nhiên uyển chuyển dặn dò.
Phó Giản đỏ mặt, gật đầu với mẹ, “Con có chừng mực…”
Bạn trai đi tới, bảo đảm sẽ đưa Phó Giản trước mười một giờ tối.
Nhưng ba Phó vẫn không nhịn được đỏ mắt, omega mình nâng trong bàn tay nuôi lớn, giờ đã bị alpha bắt cóc rồi. Mẹ Cao Nhiên an ủi ông, nói rằng con lớn rồi luôn sẽ có một ngày như vậy, nghiêng đầu nhìn con trai mặt băng sương của mình, lắc đầu than thở.
Cao Nhiên lên lầu đeo balo, nói mình phải đi thư viện, mẹ dặn dò phải chú ý an toàn, còn chưa nói hết câu, nhóc con kia đã chạy, thật là con lớn rồi không nghe lời mẹ…
Đeo khẩu trang lên, Cao Nhiên tìm quán net lậu kế bên khách sạn, treo máy một tiếng, rất tự tin mình có thể trong vòng một tiếng gọi Phó Giản ra.
Hắn hỏi ông chủ muốn xem trang web 18+, ông chủ nhìn Alpha trước mặt, cười gian đưa một tấm thẻ nhỏ qua.
Trên tấm thẻ in mấy hình 18+, một dãy số điện thoại di động sát phía dưới, hắn dùng điện thoại của quán net gọi qua, nói số phòng cho đối phương biết, chỉ đích danh muốn toàn bộ.
Lại kêu đối phương ăn mặc đứng đắn một chút, sau khi gõ cửa thì nói mình tới tìm tiểu tam.
Bên kia chắt lưỡi, không nghĩ tới còn có sở thích này. Nhưng suy nghĩ người ta đưa nhiều tiền, mới nhận đơn này.
Chừng nửa tiếng sau, bên kia gửi tin nhắn nói cho hắn, người đã ra rồi.
Cao Nhiên đóng trang web, lấy điện thoại của quán net, báo cảnh sát.
“Tôi tố cáo, khách sạn Lục Quang 1108 có người mua dâm.”
Hắn nhai kẹo cao su, dựa vào cửa quầy quán net nhìn ba người ngồi lên xe cảnh sát, anh trai hờ của hắn, một thằng quỷ đáng ghét, một nam omea…
Chuyện xảy ra quá mức đột ngột, Phó Giản còn chưa kịp nằm ấm giường, cửa đã bị gõ, người bên ngoài vừa mở miệng đã nói mình tới bắt tiểu tam.
Anh rơi vào trong sương mù mặc quần áo, chờ bạn trai giải thích, mà giây tiếp theo, cửa đã bị cảnh sát tông vỡ.
Lần đầu tiên trong đời vào đồn cảnh sát, làm anh xấu hổ đỏ mặt.
Nam omega bị nhốt, năm giờ chiều anh trai hờ về nhà.
Cao Nhiên ngồi trên sô pha, mặt không biểu cảm xem Conan trên ti vi, mà anh trai hờ của hắn thì chật vật tháo giày, lên lầu.
Ngày phá xử êm đẹp bị loạn côn đánh chết, Phó Giản chỉ muốn nằm trên giường, thẳng đến cơm tối cũng không xuống lầu.
Đến bảy giờ, Cao Nhiên tiến vào.
“Anh, anh dọn hành lý xong chưa?”
Phó Giản vùi đầu trên sô pha, trốn tránh ánh đèn chói mắt, “Hành lý gì?”
“Hành lý đi Thủy Xuyên ba ngày hai đêm.”
“A, anh quên mất.”
“Vậy em giúp anh dọn nha.”
Nghĩ em trai mình đã trưởng thành, giúp anh trai làm chút chuyện cũng hợp tình hợp lý, vì vậy Phó Giản tiếp tục nằm như xác chết, không hề chú ý tới em trai của anh, đang cầm một cái quần lót của anh ngửi mạnh…
Hành lý của cả nhà chỉnh chỉnh tề tề để dưới lầu, hành trình gia đình vui vẻ hạnh phúc sắp bắt đầu rồi!
Trời vừa sáng, hai anh em bị mẹ gọi dậy, đối mặt với ba mẹ tinh thần dư thừa, hai người trẻ tuổi mơ màng buồn ngủ, xe lắc lư rất có tiết tấu, hai người tựa đầu vào nhau ngủ.
Mẹ nhìn kính chiếu hậu nói: “Anh nhìn hai đứa nhỏ kìa, thân mật biết bao, cho nên vẫn là sinh thêm mấy đứa mới vui.”
“Uầy, không sao, bây giờ cũng rất tốt.” Phó Kiến Huy cầm tay bà xã, an ủi, “Nhiên Nhiên chính là con trai anh.”
“Kiến Huy, anh xem Tiểu Giản khỏe như vậy, khẳng định nhiều con nhiều cháu.” Mẹ hiền hòa nhìn hai con trai.
Ba cười ha ha mấy tiếng, câu này ông rất hưởng thụ.
Lái xe tới trưa mới đến nơi, nửa đường Cao Nhiên tỉnh mấy lần uống nước, hắn rất nóng, luôn cảm thấy khát, cảm giác trong cơ thể đang luyện thép với nhiệt độ cao, uống hết một chai nước tựa như mưa phùn
Phó Giản đang ngủ cọ hõm cổ hắn ngứa ngứa, tâm phiền ý loạn.
Cuối cùng đã tới nơi, Cao Nhiên không kịp chờ đợi muốn làm gì cho bớt nóng.
Ba mẹ đi làm thủ tục lấy phòng rồi, anh trai hờ ngủ giống như con heo, Cao Nhiên xấu xa bóp mũi anh trai, ngộp tỉnh Phó Giản.
“Nhiên Nhiên, em làm gì vậy?” ‘Phó Giản thanh âm mềm nhũn, bàn tay vỗ nhẹ lên tay Cao Nhiên.
Tay hắn run một cái, nhanh chóng buông lỏng, Phó Giản đang nũng nịu với hắn? Quá đáng sợ...
“Ba mẹ đều vào rồi, em gọi anh thức dậy đó.” Nói xong, Cao Nhiên không được tự nhiên xuống xe, xách hai vali lớn đi vào, hành lý nặng như vậy, bị hắn xách lên như hai cây bông vải. Phó Giản nhìn bóng lưng em trai mình, thở dài nói, em trai trưởng thành rồi…
Ba mẹ đặt hai phòng, Phó Giản và Cao Nhiên một phòng. Từ nhỏ đến lớn gia đình đi du lịch đều sắp xếp như vậy, Cao Nhiên nhớ năm hắn 15 tuổi lúc đi leo núi hắn còn tắm cùng Phó Giản nữa. Hắn dọn hành lý vào phòng, nhìn hai cái giường đơn, chủ động chọn vị trí gần cửa sổ, anh trai hờ không thích ngủ gần cửa sổ.
Hắn treo từng bộ quần áo lên, vào phòng tắm tắm nước lạnh, Phó Giản ở dưới lầu ăn món tự phục vụ, vì vậy Cao Nhiên chỉ quấn khăn tắm đi ra, chuẩn bị mặc cái áo choàng tắm đi xuống ngâm nước nóng.
Hắn đang tháo khăn tắm chuẩn bị mặc áo choàng tắm, cửa phòng mở ra.
“Nhiên Nhiên, anh đem cho em…”
Bốn mắt nhìn nhau, bánh tart trứng trong tay Phó Giản bộp một cái tan nát dưới đất. Lần này Phó Giản mới thấy rõ, mình em trai rốt cuộc đã lớn thế nào…
Anh nhanh chóng phản ứng xoay người lui ra ngoài, run rẩy nói: “Em thay đồ đi!”
Anh thật sự rất muốn xúc động, thằng nhóc này ăn gì mà lớn thế, anh nhớ trước kia lúc tắm cho hắn, đâu có lớn như vậy… Đột nhiên chợt ngộ ra mình đang nghĩ gì, Phó Giản thầm chửi mình cầm thú, sau đó đập đầu vào tường tự kiểm điểm.
Cao Nhiên rất nhanh đẩy cửa đi ra, thấy anh trai ngốc nghếch của mình, đập đầu vô tường làm chi vậy.
“Em thay xong rồi.” Hắn nhìn anh trai lạ đời của mình, nói: “Xuống ngâm nước nóng trước nha.”
“Được.” Phó Giản cứng ngắc vào phòng.
Cao Nhiên mặc quần bơi, ngồi trong hồ nước nhỏ, nhắm mắt dưỡng thần thư giản cơ thể khó chịu.
Qua không bao lâu, anh trai hờ của hắn xuống nước. Anh mặc đồ bơi liền người bảo thủ, giống như một học sinh tiểu học.
Cao Nhiên rất không phong độ cười nhạo nhìn anh trai hắn.
“Làm gì” Anh trai hắn giương nanh múa vuốt nói, “Anh chưa kịp mua mới, không được sao?”
“Em nhớ, đây hồi em 16 tuổi dạy anh học bơi, anh mua đúng không.”
“Đã qua hai năm rồi, vóc dáng anh không cao lên chút nào sao?”
“…” Đáng ghét, bị em trai mình cười nhạo.
Cao Nhiên thẳng lưng, lộ ra vóc dáng xinh đẹp, khiêu khích nhíu mày với anh trai hờ.
Quả nhiên, vẫn là hồi nhỏ đáng yêu hơn! Phó Giản vùi mình vào hồ nước, nghiêng đầu sang chỗ khác.
Cao Nhiên nhìn cái mông tròn vo của Phó Giản, hai cục thịt mềm lắc lư làm tâm thần hắn rạo rực. Không đúng, qua hai năm Phó Giản trưởng thành lên, cái mông của anh lớn hơn rồi, làm căng hết đồ bơi.
Hạ thân lại bắt đầu mơ hồ đau, Cao Nhiên siết chặt cơ bắp toàn thân, kiềm chế cơn đau đớn.
Hạ thể của hắn đã quặn đau mấy ngày rồi, đồng thời đi đôi với động mạch bên sườn cổ giống như đang đánh trống. Cao Nhiên trầm mắt, nằm trong suối nước nóng này chờ hết đau đớn, mới đứng dậy trở về phòng.
Em trai đi rồi, trong hồ chỉ có một mình anh, Phó Giản mềm nhũn toàn thân bắt đầu hưởng thụ. Anh không có chú ý tới, thể dịch của alpha trong hồ đã đến gần anh…
Phó Kiến Huy vẫn chọt chọt vợ mình, kêu bà đi lên dặn dò đôi câu.
“Tiểu Giản à, mặc dù đính hôn, nhưng nói thế nào trên hôn lễ, một omega bị đánh dấu hoàn toàn vẫn sẽ khiến người ta nói ra nói vào, ba con sĩ diện hão…” Mẹ Cao Nhiên uyển chuyển dặn dò.
Phó Giản đỏ mặt, gật đầu với mẹ, “Con có chừng mực…”
Bạn trai đi tới, bảo đảm sẽ đưa Phó Giản trước mười một giờ tối.
Nhưng ba Phó vẫn không nhịn được đỏ mắt, omega mình nâng trong bàn tay nuôi lớn, giờ đã bị alpha bắt cóc rồi. Mẹ Cao Nhiên an ủi ông, nói rằng con lớn rồi luôn sẽ có một ngày như vậy, nghiêng đầu nhìn con trai mặt băng sương của mình, lắc đầu than thở.
Cao Nhiên lên lầu đeo balo, nói mình phải đi thư viện, mẹ dặn dò phải chú ý an toàn, còn chưa nói hết câu, nhóc con kia đã chạy, thật là con lớn rồi không nghe lời mẹ…
Đeo khẩu trang lên, Cao Nhiên tìm quán net lậu kế bên khách sạn, treo máy một tiếng, rất tự tin mình có thể trong vòng một tiếng gọi Phó Giản ra.
Hắn hỏi ông chủ muốn xem trang web 18+, ông chủ nhìn Alpha trước mặt, cười gian đưa một tấm thẻ nhỏ qua.
Trên tấm thẻ in mấy hình 18+, một dãy số điện thoại di động sát phía dưới, hắn dùng điện thoại của quán net gọi qua, nói số phòng cho đối phương biết, chỉ đích danh muốn toàn bộ.
Lại kêu đối phương ăn mặc đứng đắn một chút, sau khi gõ cửa thì nói mình tới tìm tiểu tam.
Bên kia chắt lưỡi, không nghĩ tới còn có sở thích này. Nhưng suy nghĩ người ta đưa nhiều tiền, mới nhận đơn này.
Chừng nửa tiếng sau, bên kia gửi tin nhắn nói cho hắn, người đã ra rồi.
Cao Nhiên đóng trang web, lấy điện thoại của quán net, báo cảnh sát.
“Tôi tố cáo, khách sạn Lục Quang 1108 có người mua dâm.”
Hắn nhai kẹo cao su, dựa vào cửa quầy quán net nhìn ba người ngồi lên xe cảnh sát, anh trai hờ của hắn, một thằng quỷ đáng ghét, một nam omea…
Chuyện xảy ra quá mức đột ngột, Phó Giản còn chưa kịp nằm ấm giường, cửa đã bị gõ, người bên ngoài vừa mở miệng đã nói mình tới bắt tiểu tam.
Anh rơi vào trong sương mù mặc quần áo, chờ bạn trai giải thích, mà giây tiếp theo, cửa đã bị cảnh sát tông vỡ.
Lần đầu tiên trong đời vào đồn cảnh sát, làm anh xấu hổ đỏ mặt.
Nam omega bị nhốt, năm giờ chiều anh trai hờ về nhà.
Cao Nhiên ngồi trên sô pha, mặt không biểu cảm xem Conan trên ti vi, mà anh trai hờ của hắn thì chật vật tháo giày, lên lầu.
Ngày phá xử êm đẹp bị loạn côn đánh chết, Phó Giản chỉ muốn nằm trên giường, thẳng đến cơm tối cũng không xuống lầu.
Đến bảy giờ, Cao Nhiên tiến vào.
“Anh, anh dọn hành lý xong chưa?”
Phó Giản vùi đầu trên sô pha, trốn tránh ánh đèn chói mắt, “Hành lý gì?”
“Hành lý đi Thủy Xuyên ba ngày hai đêm.”
“A, anh quên mất.”
“Vậy em giúp anh dọn nha.”
Nghĩ em trai mình đã trưởng thành, giúp anh trai làm chút chuyện cũng hợp tình hợp lý, vì vậy Phó Giản tiếp tục nằm như xác chết, không hề chú ý tới em trai của anh, đang cầm một cái quần lót của anh ngửi mạnh…
Hành lý của cả nhà chỉnh chỉnh tề tề để dưới lầu, hành trình gia đình vui vẻ hạnh phúc sắp bắt đầu rồi!
Trời vừa sáng, hai anh em bị mẹ gọi dậy, đối mặt với ba mẹ tinh thần dư thừa, hai người trẻ tuổi mơ màng buồn ngủ, xe lắc lư rất có tiết tấu, hai người tựa đầu vào nhau ngủ.
Mẹ nhìn kính chiếu hậu nói: “Anh nhìn hai đứa nhỏ kìa, thân mật biết bao, cho nên vẫn là sinh thêm mấy đứa mới vui.”
“Uầy, không sao, bây giờ cũng rất tốt.” Phó Kiến Huy cầm tay bà xã, an ủi, “Nhiên Nhiên chính là con trai anh.”
“Kiến Huy, anh xem Tiểu Giản khỏe như vậy, khẳng định nhiều con nhiều cháu.” Mẹ hiền hòa nhìn hai con trai.
Ba cười ha ha mấy tiếng, câu này ông rất hưởng thụ.
Lái xe tới trưa mới đến nơi, nửa đường Cao Nhiên tỉnh mấy lần uống nước, hắn rất nóng, luôn cảm thấy khát, cảm giác trong cơ thể đang luyện thép với nhiệt độ cao, uống hết một chai nước tựa như mưa phùn
Phó Giản đang ngủ cọ hõm cổ hắn ngứa ngứa, tâm phiền ý loạn.
Cuối cùng đã tới nơi, Cao Nhiên không kịp chờ đợi muốn làm gì cho bớt nóng.
Ba mẹ đi làm thủ tục lấy phòng rồi, anh trai hờ ngủ giống như con heo, Cao Nhiên xấu xa bóp mũi anh trai, ngộp tỉnh Phó Giản.
“Nhiên Nhiên, em làm gì vậy?” ‘Phó Giản thanh âm mềm nhũn, bàn tay vỗ nhẹ lên tay Cao Nhiên.
Tay hắn run một cái, nhanh chóng buông lỏng, Phó Giản đang nũng nịu với hắn? Quá đáng sợ...
“Ba mẹ đều vào rồi, em gọi anh thức dậy đó.” Nói xong, Cao Nhiên không được tự nhiên xuống xe, xách hai vali lớn đi vào, hành lý nặng như vậy, bị hắn xách lên như hai cây bông vải. Phó Giản nhìn bóng lưng em trai mình, thở dài nói, em trai trưởng thành rồi…
Ba mẹ đặt hai phòng, Phó Giản và Cao Nhiên một phòng. Từ nhỏ đến lớn gia đình đi du lịch đều sắp xếp như vậy, Cao Nhiên nhớ năm hắn 15 tuổi lúc đi leo núi hắn còn tắm cùng Phó Giản nữa. Hắn dọn hành lý vào phòng, nhìn hai cái giường đơn, chủ động chọn vị trí gần cửa sổ, anh trai hờ không thích ngủ gần cửa sổ.
Hắn treo từng bộ quần áo lên, vào phòng tắm tắm nước lạnh, Phó Giản ở dưới lầu ăn món tự phục vụ, vì vậy Cao Nhiên chỉ quấn khăn tắm đi ra, chuẩn bị mặc cái áo choàng tắm đi xuống ngâm nước nóng.
Hắn đang tháo khăn tắm chuẩn bị mặc áo choàng tắm, cửa phòng mở ra.
“Nhiên Nhiên, anh đem cho em…”
Bốn mắt nhìn nhau, bánh tart trứng trong tay Phó Giản bộp một cái tan nát dưới đất. Lần này Phó Giản mới thấy rõ, mình em trai rốt cuộc đã lớn thế nào…
Anh nhanh chóng phản ứng xoay người lui ra ngoài, run rẩy nói: “Em thay đồ đi!”
Anh thật sự rất muốn xúc động, thằng nhóc này ăn gì mà lớn thế, anh nhớ trước kia lúc tắm cho hắn, đâu có lớn như vậy… Đột nhiên chợt ngộ ra mình đang nghĩ gì, Phó Giản thầm chửi mình cầm thú, sau đó đập đầu vào tường tự kiểm điểm.
Cao Nhiên rất nhanh đẩy cửa đi ra, thấy anh trai ngốc nghếch của mình, đập đầu vô tường làm chi vậy.
“Em thay xong rồi.” Hắn nhìn anh trai lạ đời của mình, nói: “Xuống ngâm nước nóng trước nha.”
“Được.” Phó Giản cứng ngắc vào phòng.
Cao Nhiên mặc quần bơi, ngồi trong hồ nước nhỏ, nhắm mắt dưỡng thần thư giản cơ thể khó chịu.
Qua không bao lâu, anh trai hờ của hắn xuống nước. Anh mặc đồ bơi liền người bảo thủ, giống như một học sinh tiểu học.
Cao Nhiên rất không phong độ cười nhạo nhìn anh trai hắn.
“Làm gì” Anh trai hắn giương nanh múa vuốt nói, “Anh chưa kịp mua mới, không được sao?”
“Em nhớ, đây hồi em 16 tuổi dạy anh học bơi, anh mua đúng không.”
“Đã qua hai năm rồi, vóc dáng anh không cao lên chút nào sao?”
“…” Đáng ghét, bị em trai mình cười nhạo.
Cao Nhiên thẳng lưng, lộ ra vóc dáng xinh đẹp, khiêu khích nhíu mày với anh trai hờ.
Quả nhiên, vẫn là hồi nhỏ đáng yêu hơn! Phó Giản vùi mình vào hồ nước, nghiêng đầu sang chỗ khác.
Cao Nhiên nhìn cái mông tròn vo của Phó Giản, hai cục thịt mềm lắc lư làm tâm thần hắn rạo rực. Không đúng, qua hai năm Phó Giản trưởng thành lên, cái mông của anh lớn hơn rồi, làm căng hết đồ bơi.
Hạ thân lại bắt đầu mơ hồ đau, Cao Nhiên siết chặt cơ bắp toàn thân, kiềm chế cơn đau đớn.
Hạ thể của hắn đã quặn đau mấy ngày rồi, đồng thời đi đôi với động mạch bên sườn cổ giống như đang đánh trống. Cao Nhiên trầm mắt, nằm trong suối nước nóng này chờ hết đau đớn, mới đứng dậy trở về phòng.
Em trai đi rồi, trong hồ chỉ có một mình anh, Phó Giản mềm nhũn toàn thân bắt đầu hưởng thụ. Anh không có chú ý tới, thể dịch của alpha trong hồ đã đến gần anh…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất