Chương 109: Địa ngục người sống (11)
“Hợp tác.”
Tạ Tinh Lan cười nói: “Được rồi, chờ anh.”
Trước khi đổi tầng, Tạ Trì giao hết đồ vật đã bại lộ tin tức cho Tạ Tinh Lan, bản thân anh chỉ giữ lại không nhiều năng lượng.
Khi năng lượng nhiều tới một mức độ nhất định, người khác sẽ bất chấp nguy hiểm ra tay với anh, ít năng lượng, người khác sẽ cho rằng anh thực lực yếu, không chút kiêng dè mà lập tức bóc lột anh.
Sau một lần luân hồi tranh đoạt, phạm nhân sẽ vô thức kiêng kỵ diễn viên nhiều năng lượng, khinh thường diễn viên ít năng lượng, bởi vì năng lượng biểu thị cho thực lực.
Không ai biết anh và Tạ Tinh Lan bị tách nhau ra, trong mắt các diễn viên khác, anh vẫn là Tạ Trì mạnh mẽ, khả năng uy hiếp của Tạ Tinh Lan vẫn còn đó, chỉ cần anh không ra tay sẽ không bại lộ, một trong những điểm tốt của một tầng địa ngục chỉ có nhiều nhất ba người, như vậy sẽ thiếu thốn tin tức, có lẽ khán giả sẽ phát hiện ra có điểm khác thường, nhưng các diễn viên thì không. Khống chế năng lượng trong một phạm vi nhất định, có thể khiến bạn tù trở nên kiêng dè, chứ không đến mức mạo hiểm cướp bóc.
….
Kỷ Tinh Thần vừa mở mắt ra, đập vào mắt là màn sương máu che kín bầu trời. Hắn lập tức bò lên, phát hiện mình đang ở ở vách đá treo leo. Ngọn núi rất cao, khắp nơi bị bao trùm bởi sắc tranh thủy mặc vàng đen, trước người hắn, một gốc tùng khổng lồ che đi phần lớn ánh sáng, Kỷ Tinh Thần thăm dò tiến lên trước, xuyên qua khe hở cành cây và màn sương máu dày đặc, trông thấy tình cảnh phía dưới, không khỏi hít sâu một hơi.
Địa ngục Đao Sơn.
Phía dưới giống như một hố thiên thạch khổng lồ, trong chiếc hố trời đấy cắm đầy đao, chi chít áng chừng hơn vạn chiếc, những thanh đao kia vừa dài lại vừa nhọn, thực ra trông giống cái dùi hoặc cái tăm hơn, nếu có ai rơi xuống, chỉ có thể chịu cảnh bị đâm xuyên qua. Hố trời ngập máu, chỗ máu kia cao ngang đầu gối, buổi sáng trên núi rét lạnh, hơi nước mang theo hỗn hợp máu trong núi từ từ bay lên theo nhiệt độ dần tăng, hình thành một màn sương máu mờ đục, màn sương tiếp tục phiêu tán lên trên, tạo thành những đám mây máu quỷ dị khó lường.
Xung quanh vô cùng tanh nồng, là một thế giới đỏ ngòm.
Thị lực của Kỷ Tinh Thần rất tốt, sau khi đôi mắt thích ứng với hoàn cảnh, thậm chí có thể trông thấy những chiếc đầu bị cắt đứt đoạn trong hố, những thân thể trắng lóa kia chậm chạp chìm nổi trong vũng máu, lặng lẽ nói sự kinh dị ở nơi này. Máu chảy dài xuống thuận theo lưỡi dao sắc nhọn, có thanh đao còn dính máu thịt, Kỷ Tinh Thần lập tức nghĩ tới nguồn gốc của bá tước Vampire. Nghe nói bá tước Vampire có nguyên hình, trước đó là một tướng quân giết người như ngóe, cách hắn ta đối xử với tù binh vô cùng tàn nhẫn, hắn sẽ cho những binh lính bước ra từ chiến trường khốc lốc vô số đao thăm, sau đó để binh lính xâu từng tù binh xuyên qua lưỡi dao, hoàn toàn xuyên thủng qua người.
Tình hình trước mắt không kém cảnh tượng kinh dị trong truyền thuyết ít người biết tới kia là bao.
Kỷ Tinh Thần quay đầu, trông thấy bên cạnh có thêm một người, hắn che giấu tiếng bước chân tới gần đó ngồi xuống, sau khi thấy rõ người đó là ai, ánh mắt lóe lên tia nhìn kinh ngạc.
Tạ Trì.
Anh ta tới muộn hơn hắn, vừa mới tỉnh dậy, đang đứng lên.
Phản ứng đầu tiên của Kỷ Tinh Thần là muốn giết Tạ Trì giành năng lượng, nhưng bàn tay giơ ra được một nửa, đột nhiên dừng lại.
Năng lượng trên người Tạ Trì ít hơn hắn một chút, nhưng không quá ít, nhưng đúng là không khác người thường là bao, không chênh lệch gì nhiều so với các diễn viên đồng lứa.
Trong mắt Kỷ Tinh Thần ngầm mang theo sự chế giễu. Mất những đạo cụ kia đi, Tạ Trì chẳng hơn là bao, thực lực đi mượn chứ không phải của anh ta, tân binh giết hạng ba chỉ là bất ngờ đẹp đẽ, không thể làm lại.
Kỷ Tinh Thần nghĩ tới Tạ Tinh Lan.
Túc Thanh có đạo cụ và năng lực mạnh, nhưng không am hiểu tìm lời giải, không có nhiều hứng thú với thăm dò kịch bản, cũng không tích cực, bây giờ đối thủ lớn nhất của hắn là Tạ Tinh Lan.
Tạ Trì không tạo thành uy hiếp cho hắn, nhưng nếu hắn tự ý ra tay, cũng sẽ rước phiền vào thân, dù sao qua biểu hiện từ bộ phim trước đó, Tạ Trì cận chiến rất tốt, đây lại không phải thế mạnh của hắn, hơn nữa xung quanh chật hẹp, một khi hắn đối đầu với Tạ Trì, khó đảm bảo sẽ không rơi xuống Đao Sơn, đây không phải kết quả mà hắn muốn.
Bản thân hắn không thiếu chút năng lượng kia. Tạ Trì là người thông minh, nói không chừng còn có thể hợp tác, cùng nhau đối phó Tạ Tinh Lan.
Kỷ Tinh Thần suy nghĩ nhanh chóng, bàn tay siết thành nắm đấm lập tức buông lỏng ra, duỗi tay kéo lấy Tạ Trì, bảo rằng: “Không ngờ lại ở cùng với cậu, cũng may thật.”
Có màn sương máu che lấp, Kỷ Tinh Thần chắc chắn Tạ Trì không trông thấy động tác trước đó của mình.
Bởi vì được hưởng lây Tạ Tinh Lan nuốt trọn ác linh, thị lực của Tạ Trì rất tốt, anh lặng lẽ thu tất cả vào mắt, anh nở nụ cười ôn hòa, nắm lấy tay Kỷ Tinh Thần đứng dậy: “Cảm ơn.”
Kỷ Tinh Thần chỉ xuống phía dưới, nói: “Đây là địa ngục Đao Sơn, nguy hiểm, nhưng ít hao tổn, chỉ cần chúng ta không ra tay đánh nhau, tới đây rồi coi như vận may không tồi, phải rồi, trước đó cậu ở tầng nào?”
Anh ta nhìn về phía Tạ Trì.
Tạ Trì nhìn ra được ánh mắt thăm dò của hắn, thuận miệng nói: “Không may cho lắm, rơi xuống tầng năm địa ngục Bát Nhiệt, không ai kéo, không thể đi lên, tôi giết xuống hai tầng, rồi ở lại tầng sáu, dù sao xuống nữa cũng không lỗ.”
Trong lúc đi buôn bán Tạ Tinh Lan còn để ý dòng người lưu động, hiểu rõ từng tầng mình đi qua, lần cuối Tạ Tinh Lan trông thấy Kỷ Tinh Thần là ở tầng ba địa ngục Bát Hàn, cho nên nói mình ở tầng năm địa ngục Bát Nhiệt, nhất định Kỷ Tinh Thần chưa xuống đây, có thể thấy thông qua năng lượng trên người hắn.
Kỷ Tinh Thần không nghi ngờ gì cả, bọn họ ngồi xuống, Kỷ Tinh Thần nói: “Cậu có biết Tạ Tinh Lan không?”
“Lần đầu gặp mặt.”
Tạ Trì rất phối hợp, hỏi gì đáp nấy, vẻ mặt bình tĩnh, ánh mắt bình thản, tốc độ nói vừa phải, hiển nhiên không che giấu gì cả, Kỷ Tinh Thần lập tức có hảo cảm với anh, người này tính tình cũng được, thông minh, có mắt nhìn, có lẽ có thể hợp tác.
“Vậy bây giờ tôi với cậu cũng coi như có duyên gặp mặt một lần rồi nhỉ?”
Câu này rõ ràng là đang làm quen, Tạ Trì và Kỷ Tinh Thần đều ngầm hiểu ý nhau, Tạ Trì nói: “Anh muốn gì thì nói thẳng đi.”
Kỷ Tinh Thần cười bảo: “Thẳng thắn.”
“Tạ Tinh Lan đi buôn bán tin tức khắp địa ngục, chắc cậu cũng gặp anh ta rồi phải không?”
“Ừm,” Tạ Trì bình tĩnh nói, “Nhưng tôi không mua, tôi nghi ngờ tính chân thực của tin tức, cảm thấy có lẽ không đáng.”
“Cậu cũng cẩn thận thật đấy, thực ra tin tức anh ta bán, dù không phải thật hết, thì cũng phải đến 90%.”
“Anh mua rồi à?” Tạ Trì hỏi.
Kỷ Tinh Thần gật đầu. Hắn biết phân rõ nặng nhẹ, còn chưa rõ thực lực của Tạ Tinh Lan, tùy tiện ra tay với hắn mà nói không có gì tốt cả, nhưng tin tức lại rất quan trọng, hắn không thể vì tức giận nhất thời mà bỏ lỡ mất tin tức quan trọng.
“Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là, hắn ta có rất nhiều năng lượng.” Kỷ Tinh Thần mang ý ngầm nói.
Tạ Trì ngẩn người, khóe miệng cong lên thành nụ cười như có như không: “Có lẽ tôi hiểu ý của anh rồi.”
Kỷ Tinh Thần cảm thấy hết sức vui vẻ vì vừa nói đã thông như vậy, bèn nói thẳng: “Uy tín của anh ta bây giờ rất tốt, có thể tự do lên xuống, tôi được anh ta dẫn dắt, cũng thử buôn bán tin tức, nhưng hiển nhiên đã chậm một bước, anh ta gần như là độc quyền, chuyện buôn bán tin tức này khó tới lượt chúng ta, cho nên cứ tiếp tục như vậy, càng ở lâu…”
Kỷ Tinh Thần thở dài.
Tạ Trì nói tiếp: “Chênh lệch giàu nghèo mở rộng, giai cấp càng vững vàng, chúng ta dần bị đẩy ra vùng ven.”
“Thông minh,” Kỷ Tinh Thần khen một câu, “Hóa ra cậu cũng nhìn ra được à, năng lượng chính là tiền, có năng lượng là có tất cả, no ấm, lòng người, tin tức.. Bây giờ hắn ta là một nhà độc quyền, với chúng ta mà nói đó không phải chuyện tốt, dù sao dành dụm tài nguyên dần dần sẽ phát triển thành thực lực, hắn ta thì càng mạnh thì chúng ta càng yếu, tuy hắn từng lấy lòng cậu nhưng chung quy cậu và hắn vẫn là đối thủ của nhau, hắn là kẻ địch của chúng ta.”
Tạ Trì cười giễu: “Anh cũng là đối thủ của tôi, nhưng.. kẻ địch của kẻ địch là bạn.”
Kỷ Tinh Thần sững sờ, lập tức bật cười.
“Tôi đã xem phim trước đó của cậu, chắc hẳn cậu có nguyện vọng rất muốn thực hiện, với cậu mà nói điểm tích lũy rất quan trọng, tại sao chúng ta không hợp tác nhỉ? Sau khi hạ hắn ta, chúng ta lại bàn xem nên chia năng lượng thế nào, tôi đã liên hệ với ba diễn viên rồi, họ đều đồng ý tham gia cùng, chúng ta phải đợi thời cơ thích hợp….”
Đương nhiên Tạ Trì biết hậu quả của một nhà độc quyền, tất cả những chuyện xảy ra trước mắt đều nằm trong tính toán của anh, anh nói: “Suy nghĩ của anh cũng chính là suy nghĩ của tôi.”
Thẳng thắn nhận lời.
“Tạ Trì à, cậu đúng là một người bạn đáng để kết giao.” Kỷ Tinh Thần tán thưởng người này từ đáy lòng. Thông minh, thức thời, lịch sự, không kiêu ngạo, nói chuyện với cậu ta đúng là đỡ tốn sức.
“Quá khen rồi.”
“Hợp tác vui vẻ.” Kỷ Tinh Thần bắt tay với anh, “Để biểu đạt thành ý, tôi sẽ chia sẻ cho cậu tin tức mình mua từ chỗ Tạ Tinh Lan…”
“Đắt lắm à?”
“Một phần ba năng lượng, nhanh chóng kiếm lại được thôi.”
“Thế từ chối là bất kính rồi,” Tạ Trì thẳng thắn tiếp nhận.
Kỷ Tinh Thần hoàn toàn thả lỏng mình, nếu Tạ Trì không chịu nhận, chính là không chịu nhận tấm lòng của hắn, hắn cần phải để tâm nhiều hơn.
Tạ Trì bình tĩnh mở tờ giấy Tạ Tinh Lan chép kia, nghiêm túc xem không bỏ sót chữ nào.
【Hahahahha chời mé, anh ta lại đi kêu bạn trai Tạ Tinh Lan giết Tạ Tinh Lan.】
【Lượng tin tức không ngang nhau hahahaha】
【Diễn xuất tầm cỡ Oscar】
【Đây là phim kinh dị mà, sao lại thành phim đấu đá thương trường rồi?】
【Hahhaha Song Tạ liên thủ ngầm đấu đá người ta phải không?】
【Tin tức đắt lắm đấy hahahaha】
【Đợi Tạ Tinh Lan tới, chắc Kỷ Tinh Thần không cười nổi nữa đâu.】
【Kỷ Tinh Thần: Đây là người đáng để kết bạn】
….
Cùng lúc này, ở tầng bốn địa ngục Bát Hàn, Túc Thanh và Hạ Dao hoàn tất việc nhìn ký hiệu của nhau.
Bởi vì năng lực cá nhân kém, muốn lăn lộn thì Hạ Dao cần phải dựa vào bạn tù, cho nên cô không hề có ý định ra tay với bạn tù, bạn tù lại vừa khéo rất hào phóng, thấy cô ít năng lượng còn chia cho cô một chút.
Chỗ năng lượng anh ta cho cô còn nhiều hơn năng lượng cô có trước đó, Hạ Dao càng không cần phải lo người này sẽ giết mình.
Họ dễ dàng hoàn thành việc nhìn ký hiệu của nhau.
…
Tạ Trì và Kỷ Tinh Thần đang trò chuyện vui vẻ thì điện thoại đột nhiên đổ chuông báo.
【Đã mở “thang tơ lên trời”.】
Kỷ Tinh Thần giật mình, mặt biến sắc. Trong khi hắn không hay biết gì, thang tơ lên trời đã được mở ra, mà hắn ngay cả điều kiện để mở thang tơ lên trời là gì cũng không biết.
Tạ Trì ngẩng đầu nhìn lên trời, ở góc bầu trời cách đó không xa, một dải tơ nhện màu bạc từ từ rủ xuống, những nơi nó đi tới, màn sương máu đột nhiên tản ra, xung quanh là thế giới tanh nồng, chỉ có nơi đó có một dải tơ nhện không nhuốm bụi trần rơi xuống, xuyên qua màn sương máu bay ngợp trời cao. Nó thông xuống đáy vực, đỉnh hướng lên không trung, dường như dài vô tận, trên cao là những ước mơ vô tận
Nói là thang tơ lên trời, tơ là thật, thang là giả.
Thang tơ lên trời là một sợi tơ nhện mỏng manh kéo rất dài.
Tạ Tinh Lan cười nói: “Được rồi, chờ anh.”
Trước khi đổi tầng, Tạ Trì giao hết đồ vật đã bại lộ tin tức cho Tạ Tinh Lan, bản thân anh chỉ giữ lại không nhiều năng lượng.
Khi năng lượng nhiều tới một mức độ nhất định, người khác sẽ bất chấp nguy hiểm ra tay với anh, ít năng lượng, người khác sẽ cho rằng anh thực lực yếu, không chút kiêng dè mà lập tức bóc lột anh.
Sau một lần luân hồi tranh đoạt, phạm nhân sẽ vô thức kiêng kỵ diễn viên nhiều năng lượng, khinh thường diễn viên ít năng lượng, bởi vì năng lượng biểu thị cho thực lực.
Không ai biết anh và Tạ Tinh Lan bị tách nhau ra, trong mắt các diễn viên khác, anh vẫn là Tạ Trì mạnh mẽ, khả năng uy hiếp của Tạ Tinh Lan vẫn còn đó, chỉ cần anh không ra tay sẽ không bại lộ, một trong những điểm tốt của một tầng địa ngục chỉ có nhiều nhất ba người, như vậy sẽ thiếu thốn tin tức, có lẽ khán giả sẽ phát hiện ra có điểm khác thường, nhưng các diễn viên thì không. Khống chế năng lượng trong một phạm vi nhất định, có thể khiến bạn tù trở nên kiêng dè, chứ không đến mức mạo hiểm cướp bóc.
….
Kỷ Tinh Thần vừa mở mắt ra, đập vào mắt là màn sương máu che kín bầu trời. Hắn lập tức bò lên, phát hiện mình đang ở ở vách đá treo leo. Ngọn núi rất cao, khắp nơi bị bao trùm bởi sắc tranh thủy mặc vàng đen, trước người hắn, một gốc tùng khổng lồ che đi phần lớn ánh sáng, Kỷ Tinh Thần thăm dò tiến lên trước, xuyên qua khe hở cành cây và màn sương máu dày đặc, trông thấy tình cảnh phía dưới, không khỏi hít sâu một hơi.
Địa ngục Đao Sơn.
Phía dưới giống như một hố thiên thạch khổng lồ, trong chiếc hố trời đấy cắm đầy đao, chi chít áng chừng hơn vạn chiếc, những thanh đao kia vừa dài lại vừa nhọn, thực ra trông giống cái dùi hoặc cái tăm hơn, nếu có ai rơi xuống, chỉ có thể chịu cảnh bị đâm xuyên qua. Hố trời ngập máu, chỗ máu kia cao ngang đầu gối, buổi sáng trên núi rét lạnh, hơi nước mang theo hỗn hợp máu trong núi từ từ bay lên theo nhiệt độ dần tăng, hình thành một màn sương máu mờ đục, màn sương tiếp tục phiêu tán lên trên, tạo thành những đám mây máu quỷ dị khó lường.
Xung quanh vô cùng tanh nồng, là một thế giới đỏ ngòm.
Thị lực của Kỷ Tinh Thần rất tốt, sau khi đôi mắt thích ứng với hoàn cảnh, thậm chí có thể trông thấy những chiếc đầu bị cắt đứt đoạn trong hố, những thân thể trắng lóa kia chậm chạp chìm nổi trong vũng máu, lặng lẽ nói sự kinh dị ở nơi này. Máu chảy dài xuống thuận theo lưỡi dao sắc nhọn, có thanh đao còn dính máu thịt, Kỷ Tinh Thần lập tức nghĩ tới nguồn gốc của bá tước Vampire. Nghe nói bá tước Vampire có nguyên hình, trước đó là một tướng quân giết người như ngóe, cách hắn ta đối xử với tù binh vô cùng tàn nhẫn, hắn sẽ cho những binh lính bước ra từ chiến trường khốc lốc vô số đao thăm, sau đó để binh lính xâu từng tù binh xuyên qua lưỡi dao, hoàn toàn xuyên thủng qua người.
Tình hình trước mắt không kém cảnh tượng kinh dị trong truyền thuyết ít người biết tới kia là bao.
Kỷ Tinh Thần quay đầu, trông thấy bên cạnh có thêm một người, hắn che giấu tiếng bước chân tới gần đó ngồi xuống, sau khi thấy rõ người đó là ai, ánh mắt lóe lên tia nhìn kinh ngạc.
Tạ Trì.
Anh ta tới muộn hơn hắn, vừa mới tỉnh dậy, đang đứng lên.
Phản ứng đầu tiên của Kỷ Tinh Thần là muốn giết Tạ Trì giành năng lượng, nhưng bàn tay giơ ra được một nửa, đột nhiên dừng lại.
Năng lượng trên người Tạ Trì ít hơn hắn một chút, nhưng không quá ít, nhưng đúng là không khác người thường là bao, không chênh lệch gì nhiều so với các diễn viên đồng lứa.
Trong mắt Kỷ Tinh Thần ngầm mang theo sự chế giễu. Mất những đạo cụ kia đi, Tạ Trì chẳng hơn là bao, thực lực đi mượn chứ không phải của anh ta, tân binh giết hạng ba chỉ là bất ngờ đẹp đẽ, không thể làm lại.
Kỷ Tinh Thần nghĩ tới Tạ Tinh Lan.
Túc Thanh có đạo cụ và năng lực mạnh, nhưng không am hiểu tìm lời giải, không có nhiều hứng thú với thăm dò kịch bản, cũng không tích cực, bây giờ đối thủ lớn nhất của hắn là Tạ Tinh Lan.
Tạ Trì không tạo thành uy hiếp cho hắn, nhưng nếu hắn tự ý ra tay, cũng sẽ rước phiền vào thân, dù sao qua biểu hiện từ bộ phim trước đó, Tạ Trì cận chiến rất tốt, đây lại không phải thế mạnh của hắn, hơn nữa xung quanh chật hẹp, một khi hắn đối đầu với Tạ Trì, khó đảm bảo sẽ không rơi xuống Đao Sơn, đây không phải kết quả mà hắn muốn.
Bản thân hắn không thiếu chút năng lượng kia. Tạ Trì là người thông minh, nói không chừng còn có thể hợp tác, cùng nhau đối phó Tạ Tinh Lan.
Kỷ Tinh Thần suy nghĩ nhanh chóng, bàn tay siết thành nắm đấm lập tức buông lỏng ra, duỗi tay kéo lấy Tạ Trì, bảo rằng: “Không ngờ lại ở cùng với cậu, cũng may thật.”
Có màn sương máu che lấp, Kỷ Tinh Thần chắc chắn Tạ Trì không trông thấy động tác trước đó của mình.
Bởi vì được hưởng lây Tạ Tinh Lan nuốt trọn ác linh, thị lực của Tạ Trì rất tốt, anh lặng lẽ thu tất cả vào mắt, anh nở nụ cười ôn hòa, nắm lấy tay Kỷ Tinh Thần đứng dậy: “Cảm ơn.”
Kỷ Tinh Thần chỉ xuống phía dưới, nói: “Đây là địa ngục Đao Sơn, nguy hiểm, nhưng ít hao tổn, chỉ cần chúng ta không ra tay đánh nhau, tới đây rồi coi như vận may không tồi, phải rồi, trước đó cậu ở tầng nào?”
Anh ta nhìn về phía Tạ Trì.
Tạ Trì nhìn ra được ánh mắt thăm dò của hắn, thuận miệng nói: “Không may cho lắm, rơi xuống tầng năm địa ngục Bát Nhiệt, không ai kéo, không thể đi lên, tôi giết xuống hai tầng, rồi ở lại tầng sáu, dù sao xuống nữa cũng không lỗ.”
Trong lúc đi buôn bán Tạ Tinh Lan còn để ý dòng người lưu động, hiểu rõ từng tầng mình đi qua, lần cuối Tạ Tinh Lan trông thấy Kỷ Tinh Thần là ở tầng ba địa ngục Bát Hàn, cho nên nói mình ở tầng năm địa ngục Bát Nhiệt, nhất định Kỷ Tinh Thần chưa xuống đây, có thể thấy thông qua năng lượng trên người hắn.
Kỷ Tinh Thần không nghi ngờ gì cả, bọn họ ngồi xuống, Kỷ Tinh Thần nói: “Cậu có biết Tạ Tinh Lan không?”
“Lần đầu gặp mặt.”
Tạ Trì rất phối hợp, hỏi gì đáp nấy, vẻ mặt bình tĩnh, ánh mắt bình thản, tốc độ nói vừa phải, hiển nhiên không che giấu gì cả, Kỷ Tinh Thần lập tức có hảo cảm với anh, người này tính tình cũng được, thông minh, có mắt nhìn, có lẽ có thể hợp tác.
“Vậy bây giờ tôi với cậu cũng coi như có duyên gặp mặt một lần rồi nhỉ?”
Câu này rõ ràng là đang làm quen, Tạ Trì và Kỷ Tinh Thần đều ngầm hiểu ý nhau, Tạ Trì nói: “Anh muốn gì thì nói thẳng đi.”
Kỷ Tinh Thần cười bảo: “Thẳng thắn.”
“Tạ Tinh Lan đi buôn bán tin tức khắp địa ngục, chắc cậu cũng gặp anh ta rồi phải không?”
“Ừm,” Tạ Trì bình tĩnh nói, “Nhưng tôi không mua, tôi nghi ngờ tính chân thực của tin tức, cảm thấy có lẽ không đáng.”
“Cậu cũng cẩn thận thật đấy, thực ra tin tức anh ta bán, dù không phải thật hết, thì cũng phải đến 90%.”
“Anh mua rồi à?” Tạ Trì hỏi.
Kỷ Tinh Thần gật đầu. Hắn biết phân rõ nặng nhẹ, còn chưa rõ thực lực của Tạ Tinh Lan, tùy tiện ra tay với hắn mà nói không có gì tốt cả, nhưng tin tức lại rất quan trọng, hắn không thể vì tức giận nhất thời mà bỏ lỡ mất tin tức quan trọng.
“Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là, hắn ta có rất nhiều năng lượng.” Kỷ Tinh Thần mang ý ngầm nói.
Tạ Trì ngẩn người, khóe miệng cong lên thành nụ cười như có như không: “Có lẽ tôi hiểu ý của anh rồi.”
Kỷ Tinh Thần cảm thấy hết sức vui vẻ vì vừa nói đã thông như vậy, bèn nói thẳng: “Uy tín của anh ta bây giờ rất tốt, có thể tự do lên xuống, tôi được anh ta dẫn dắt, cũng thử buôn bán tin tức, nhưng hiển nhiên đã chậm một bước, anh ta gần như là độc quyền, chuyện buôn bán tin tức này khó tới lượt chúng ta, cho nên cứ tiếp tục như vậy, càng ở lâu…”
Kỷ Tinh Thần thở dài.
Tạ Trì nói tiếp: “Chênh lệch giàu nghèo mở rộng, giai cấp càng vững vàng, chúng ta dần bị đẩy ra vùng ven.”
“Thông minh,” Kỷ Tinh Thần khen một câu, “Hóa ra cậu cũng nhìn ra được à, năng lượng chính là tiền, có năng lượng là có tất cả, no ấm, lòng người, tin tức.. Bây giờ hắn ta là một nhà độc quyền, với chúng ta mà nói đó không phải chuyện tốt, dù sao dành dụm tài nguyên dần dần sẽ phát triển thành thực lực, hắn ta thì càng mạnh thì chúng ta càng yếu, tuy hắn từng lấy lòng cậu nhưng chung quy cậu và hắn vẫn là đối thủ của nhau, hắn là kẻ địch của chúng ta.”
Tạ Trì cười giễu: “Anh cũng là đối thủ của tôi, nhưng.. kẻ địch của kẻ địch là bạn.”
Kỷ Tinh Thần sững sờ, lập tức bật cười.
“Tôi đã xem phim trước đó của cậu, chắc hẳn cậu có nguyện vọng rất muốn thực hiện, với cậu mà nói điểm tích lũy rất quan trọng, tại sao chúng ta không hợp tác nhỉ? Sau khi hạ hắn ta, chúng ta lại bàn xem nên chia năng lượng thế nào, tôi đã liên hệ với ba diễn viên rồi, họ đều đồng ý tham gia cùng, chúng ta phải đợi thời cơ thích hợp….”
Đương nhiên Tạ Trì biết hậu quả của một nhà độc quyền, tất cả những chuyện xảy ra trước mắt đều nằm trong tính toán của anh, anh nói: “Suy nghĩ của anh cũng chính là suy nghĩ của tôi.”
Thẳng thắn nhận lời.
“Tạ Trì à, cậu đúng là một người bạn đáng để kết giao.” Kỷ Tinh Thần tán thưởng người này từ đáy lòng. Thông minh, thức thời, lịch sự, không kiêu ngạo, nói chuyện với cậu ta đúng là đỡ tốn sức.
“Quá khen rồi.”
“Hợp tác vui vẻ.” Kỷ Tinh Thần bắt tay với anh, “Để biểu đạt thành ý, tôi sẽ chia sẻ cho cậu tin tức mình mua từ chỗ Tạ Tinh Lan…”
“Đắt lắm à?”
“Một phần ba năng lượng, nhanh chóng kiếm lại được thôi.”
“Thế từ chối là bất kính rồi,” Tạ Trì thẳng thắn tiếp nhận.
Kỷ Tinh Thần hoàn toàn thả lỏng mình, nếu Tạ Trì không chịu nhận, chính là không chịu nhận tấm lòng của hắn, hắn cần phải để tâm nhiều hơn.
Tạ Trì bình tĩnh mở tờ giấy Tạ Tinh Lan chép kia, nghiêm túc xem không bỏ sót chữ nào.
【Hahahahha chời mé, anh ta lại đi kêu bạn trai Tạ Tinh Lan giết Tạ Tinh Lan.】
【Lượng tin tức không ngang nhau hahahaha】
【Diễn xuất tầm cỡ Oscar】
【Đây là phim kinh dị mà, sao lại thành phim đấu đá thương trường rồi?】
【Hahhaha Song Tạ liên thủ ngầm đấu đá người ta phải không?】
【Tin tức đắt lắm đấy hahahaha】
【Đợi Tạ Tinh Lan tới, chắc Kỷ Tinh Thần không cười nổi nữa đâu.】
【Kỷ Tinh Thần: Đây là người đáng để kết bạn】
….
Cùng lúc này, ở tầng bốn địa ngục Bát Hàn, Túc Thanh và Hạ Dao hoàn tất việc nhìn ký hiệu của nhau.
Bởi vì năng lực cá nhân kém, muốn lăn lộn thì Hạ Dao cần phải dựa vào bạn tù, cho nên cô không hề có ý định ra tay với bạn tù, bạn tù lại vừa khéo rất hào phóng, thấy cô ít năng lượng còn chia cho cô một chút.
Chỗ năng lượng anh ta cho cô còn nhiều hơn năng lượng cô có trước đó, Hạ Dao càng không cần phải lo người này sẽ giết mình.
Họ dễ dàng hoàn thành việc nhìn ký hiệu của nhau.
…
Tạ Trì và Kỷ Tinh Thần đang trò chuyện vui vẻ thì điện thoại đột nhiên đổ chuông báo.
【Đã mở “thang tơ lên trời”.】
Kỷ Tinh Thần giật mình, mặt biến sắc. Trong khi hắn không hay biết gì, thang tơ lên trời đã được mở ra, mà hắn ngay cả điều kiện để mở thang tơ lên trời là gì cũng không biết.
Tạ Trì ngẩng đầu nhìn lên trời, ở góc bầu trời cách đó không xa, một dải tơ nhện màu bạc từ từ rủ xuống, những nơi nó đi tới, màn sương máu đột nhiên tản ra, xung quanh là thế giới tanh nồng, chỉ có nơi đó có một dải tơ nhện không nhuốm bụi trần rơi xuống, xuyên qua màn sương máu bay ngợp trời cao. Nó thông xuống đáy vực, đỉnh hướng lên không trung, dường như dài vô tận, trên cao là những ước mơ vô tận
Nói là thang tơ lên trời, tơ là thật, thang là giả.
Thang tơ lên trời là một sợi tơ nhện mỏng manh kéo rất dài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất