Chương 3: Nổi bật nhất stream
Về lần stream thứ 2, hệ thống gợi ý từ ngữ mấu chốt là hai chữ 'cuộc thi', đây cũng chính là một trong những mục đích Giang Chước về trường học lần này.
Tên đầy đủ của cuộc thi này là 'Tìm người xuyên không', nghe hơi khó tin, trên thực tế đây lại là một cuộc thi văn hóa của sinh viên cả nước.
Trận đấu lần này chủ yếu khảo nghiệm trình độ hiểu biết văn hóa Trung Quốc cổ điển, đầu tiên là các trường đại học và cao đẳng tự đề cử, lựa chọn học sinh, sinh viên ưu tú tham gia, trận chung kết còn được đài truyền hình phát trực tiếp, bây giờ là lần thứ hai tổ chức.
Bởi vì có ý nghĩa giáo dục, được mọi người ủng hộ và tuyên truyền, độ nổi tiếng của tiết mục này rất cao.
Khi Giang Chước vừa bắt đầu dự thi, Giang lão gia tử còn tại thế, bây giờ cậu đã thông qua vòng loại và bán kết, trở thành đại diện của Hoa Đại tham gia trận chung kết toàn quốc, mặt khác, người em trai cùng cha khác mẹ Giang Duy học Đại học S, cũng tham gia cạnh tranh.
Xe của Giang Chước đã hỏng, cuộc thi diễn ra vào sáng sớm hôm sau, bạn tốt của cậu tên Thường Minh cũng tham gia lái xe tới đón. Chẳng qua từ lúc bắt đầu lên xe đến khi đến trước nơi tổ chức, anh luôn cố khuyên bảo Giang Chước không cần lộ diện.
Thường Minh lo lắng: "Chắc chắn hôm nay ở đây có nhiều phóng viên, hơn nữa Giang Duy cũng dự thi, Bách Hướng Vĩ lại còn là một trong số các giám khảo, nhiều người như thế chỉ chờ nhìn thấy cậu thôi, xuất hiện trong thời điểm này —"
Giang Chước lười biếng tựa vào ghế phó lái, híp mắt nói: "Vậy cho bọn họ nhìn, tôi cũng chả phải quái thai bốn cái mũi ba cái miệng, sao có thể không dám gặp người."
Thường Minh nhìn sườn mặt cậu một cái, ánh nắng buổi sớm chiếu đến từ cửa sổ xe bên cạnh Giang Chước, khiến góc nghiêng của cậu nhuộm một màu vàng nhàn nhạt. Màu sắc ấm áp làm khuôn mặt kiêu ngạo trở nên nhu hòa một chút, càng thêm tuấn tú.
Nếu xét theo giá trị nhan sắc mà nói, không thể không nói, Giang Chước quả thật là dám gặp người, cực kì dám.
Thế nhưng cái này không cần dùng ở đây, tiểu tử này cũng không phải đi thi người mẫu.
Thời điểm sau khi ông Giang qua đời, hình tượng cá nhân của Giang Chước xuống dốc không phanh, thậm chí có một số người chưa từng nghe qua tên của cậu, bởi vì vụ drama vừa rồi của Giang gia mà tưởng tượng vị thiếu gia này thành một kẻ không có tài năng, nhân phẩm kém cỏi lại còn ăn chơi trác táng.
Đám chó săn nghĩ đến trăm phương nghìn kế để kiếm được một tấm ảnh chụp của Giang Chước, hoặc là một bài phỏng vấn cậu, đen đủi là không có cơ hội. Trong khi Giang Chước sinh bệnh, luật sư của Giang gia cũng đã từng tuyên bố chính thức để bác bỏ tin đồn linh tinh, nhưng so với một loạt tin đồn bay đầy trời thì hiệu quả quá nhỏ.
Thường Minh giận dữ nói: "Hiện nay cậu đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, vụ đất tuyệt hậu còn chưa tra xét rõ ràng, cậu lộ diện, chắc chắn sẽ có một đống người vây quanh hỏi han."
Anh vẫn nhớ mấy ngày sau khi ông nội Giang Chước vừa mới qua đời, mặt Giang Chước trắng bệch như ma quỷ, gầy đến không nhìn nổi, Thường Minh nhìn cậu như thế nửa câu nói sai cũng không dám thốt lên. Hiện nay Giang Chước trông như không có chuyện gì nói cười vui vẻ, nhưng khiến anh lo đến độ xoắn hết cả ruột, nghĩ trong lòng mà khó nói thành lời.
Giang Chước nở nụ cười, đeo kính râm, đồng thời vỗ một cái vào gáy Thường Minh: "Anh em tốt của tôi ơi, cậu nhìn đường đi, tôi có cân nhắc."
Cậu tham gia trận đấu lần này, thứ nhất là do danh ngạch của trường học rất ít, có thể vào trận chung kết không dễ dàng. Nếu Giang Chước đi đến bước này rồi bỏ cuộc, tuy là có lý do, nhưng khó tránh khỏi cô phụ ý tốt của người thầy giáo đề cử cậu.
Thứ hai là tham gia thi đấu có thể nhận được điểm công đức để đổi đạo cụ của APP, giúp cậu điều tra vụ mảnh đất tuyệt hậu. Tuy để Giang Chước tự điều tra chưa chắc đã không ra được, nhưng có cách tiện lợi hơn để dùng thì cậu đương nhiên cũng vui vẻ bớt phiền.
Không chỉ riêng Thường Minh nghĩ Giang Chước không nên tham gia trận đấu, người khác cũng cho rằng cậu chắc chắn sẽ rút lui.
Mấy ngày nay, #nhà ở đất tuyệt hậu#, #Giang Chước#, #thế gia phong thủy# vẫn còn liên tục nhảy múa trên hot search, không riêng gì Giang Chước, người em trai cùng cha khác mẹ Giang Duy của cậu cũng được chú ý rất lớn.
Dù sao thì trong mấy ngày này anh trai gièm pha bay đầy trời mà không lộ diện, chính cậu ta là người đứng ra giải quyết mọi chuyện, trong quá trình này cách ăn nói và việc làm đều khéo léo, đạt được sự khen ngợi — những người ăn bát cơm phong thủy này, điều kiện hàng đầu chính là được mọi người tin tưởng, tán thành.
Giang Duy đã tới nơi tổ chức trận đấu từ sáng sớm, vì sau khi Giang Chước tốt nghiệp trung học đã đi du lịch hai năm mới trở về học đại học nên hai người học cùng năm, Giang Duy là đại diện đại học S.
Đối với Giang Duy mà nói, cậu ta đương nhiên không trông cậy vào việc nổi danh nhờ cuộc thi này, nhưng trước mắt là thời điểm dư luận tranh cãi nhiều nhất, hình tượng bên ngoài vẫn tương đối quan trọng.
Cuộc thi gồm các đội từ mỗi trường, MC đã đi vào trước, nhóm tuyển thủ chờ đợi ở phía sau khán đài, không ít người đọc cuốn sổ nhỏ trong tay, tranh thủ ôn được chút nào hay chút ấy.
Phóng viên vào hậu trường phỏng vấn, hỏi mấy câu như 'Có hồi hộp không?', 'Chuẩn bị thế nào rồi?', xong chuyển chủ đề, thử thăm dò hỏi thăm sự tình Giang gia. Dù 'Tìm kiếm người xuyên không' là sự kiện sinh viên cả nước thi đua đương nhiên đáng giá để đưa tin, nhưng bình thường có thể gặp được người Giang gia còn khó hơn.
Nghe bọn họ thử thăm dò nhắc đến 'mảnh đất tuyệt hậu', Giang Duy hòa hòa khí khí nói: "Chuyện này sao... Từ tuyển chọn cho đến quy hoạch của Cảnh Việt sơn trang đều có người phụ trách đích thân khảo sát kiểm tra, anh trai tôi cũng vì việc này mà tốn rất nhiều tâm huyết, tôi tin tưởng anh ấy làm việc sẽ có chừng mực."
Lời nói của cậu ta bên ngoài thì quy củ, nhưng cẩn thận suy xét ý tứ phía sau, không khỏi làm người ta nghĩ nhiều.
"Người phụ trách đích thân khảo sát kiểm tra" — người phụ trách là Giang Chước, nói cách khác, nếu nơi kia thật sự là đất tuyệt đậu, chuyện này toàn bộ là do cậu gây ra. Hoặc là cậu bất tài, không có mắt, hoặc là rắp tâm muốn hại người.
"Anh trai tôi cũng vì việc này mà tốn rất nhiều tâm huyết" — nếu tốn nhiều tâm huyết thế chắc chắn muốn chỗ này bán được giá, như vậy nếu áp dụng vài thủ đoạn đặc thù cũng không phải là không có khả năng.
Mấy câu ngấm ngầm hại người, trong từng chữ đều ẩn giấu kim nhọn, các phóng viên trao đổi ánh mắt, có điểm hiểu được nguyên nhân sao Giang Chước không lộ diện — quả thật không phải đối thủ.
Lúc này một nữ sinh đi từ ngoài vào, chào hỏi Giang Duy: "Giang Duy, em đến rồi."
Phóng viên thấy cô có vẻ rất thân thiết với Giang Duy, liền cười hỏi: "Vị bạn học này, chúng tôi tới phỏng vấn tuyển thủ, mời em chào hỏi khán giả một chút?"
Nữ sinh thoải mái hướng về phía máy ảnh nói: "Xin chào mọi người, tôi cũng là tuyển thủ của đại học S giống Giang Duy, tên tôi là Thiệu Yến Yến."
Nhắc đến Thiệu Yến Yến, cô chính là chị họ của Thiệu Kì vừa gặp chuyện không may hôm trước, vẻ ngoài rất xinh đẹp, học trên Giang Duy một năm. Thiệu Kì không phải em trai ruột của cô thế nên lúc này trên mặt Thiệu Yến Yến cũng không có nhiều bi thương.
Giang Duy đã sớm có hảo cảm với Thiệu Yến Yến, ban đầu Thiệu Yến Yến thích Giang Chước, đối xử với cậu ta luôn luôn lãnh đạm, cho đến khi tình thế Giang gia biến hóa, thái độ của đối phương mới trở nên nhiệt tình.
Cậu cũng không quan tâm Thiệu Yến Yến thật lòng hay không, dù sao thì hai bên đều vui vẻ, cậu còn vì chuyện này mà có được cảm giác thỏa mãn sau khi đánh bại đối thủ cạnh tranh.
Xuất phát từ nguyên nhân này, Giang Duy cố ý làm trò trước mặt phòng viên hỏi Thiệu Yến Yến: "Chị Yến Yến, khi chị tới có thấy anh trai em không? Cuộc thi sắp bắt đầu rồi, vẫn chưa thấy anh ấy đến."
Thiệu Yến Yến theo bản năng nhìn thoáng qua về phía cửa, lập tức rời mắt, thản nhiên cười nói: "Chị cũng không biết, lâu lắm rồi không có liên hệ gì."
Giang Duy sầu lo nói: "Anh ấy chắc không bỏ cuộc đâu nhỉ?"
Trên mặt hắn là quan tâm săn sóc thật tâm thật lòng, trong bụng âm thầm nở nụ cười. Sao có thể xuất hiện được? Giang Chước bị đủ thứ tin tức xấu quấn thân, đã thất thế rồi, các phóng viên sẽ không đối xử với hắn khách khí như mình, lúc trước cũng không ra mặt, đối mặt với chuyện thế này, bỏ cuộc là đương nhiên. Lại càng không nói đến trong số giám khảo có người mà đã từng mua chung cư ở Cảnh Việt sơn trang, sau phát weibo gặp chuyện ma quái, nam diễn viên Bách Hướng Vĩ.
Cho tới bây giờ cậu ta ở trước mặt Giang Chước đều chịu yếu thế, rõ ràng đều họ Giang, rõ ràng mình chả kém hơn người kia chỗ nào. Thế mà ông nội cưng chiều hắn, ba cũng cưng chiều hắn, thế nên người khác thấy hắn cũng vội vàng nịnh bợ. Hắn là thiếu chủ Giang gia, chính mình lại vì sinh ra sau, mẹ ruột lại không được ông nội yêu thích, nên cái gì cũng không phải. Thế nhưng chỗ dựa vững chắc của Giang Chước đã không còn trên đời, thời khác mình nở mày nở mặt cũng đến rồi.
Bàn tay giấu trong tay áo đã nắm thành quyền, Giang Duy giấu đi toàn bộ châm chọc trong mắt.
Nhưng vào lúc này, phía sau truyền ra một chút ồn ào nho nhỏ.
Giang Duy đang nghĩ ngợi chuyện của mình, ngay cả quay đầu cũng không thèm, thế nhưng Thiệu Yến Yến thoáng nhìn, lập tức kinh ngạc hô lên: "...Giang Chước?"
Phóng viên vừa vây quanh họ biến mất sạch sẽ, nhanh chóng chạy về phía sau.
Ý cười trong đáy mắt cứng lại, Giang Duy mãnh liệt quay đầu, nhìn về phía cửa. Không chỉ có cậu ta phản ứng như thế, gần như một nửa số ánh mắt ở đây đều tập trung vào thân ảnh thon dài cao ngất, muốn xem một chút người thế nào khiến các phóng viên kích động đên vậy. Thấy rõ khuôn mặt đối phương, có người kinh ngạc, có người nhỏ giọng hỏi danh tính thanh niên này, biết được đây là vị thiếu gia Giang gia đầy tin xấu gần đây, bao nhiêu tiếng trào phúng chửi rửa của bọn họ nói không nổi.
Cậu men theo chỗ tối đi về phía ngọn đèn giữa sân khấu, tất cả cảnh vật xung quanh trong giây phút này chỉ như làm nền cho cậu, phong thái tự tin ung dung không vì những tin đồn nhảm mà sinh ra nửa phần dao động.
Do tin tức mấy ngày nay, hình tượng 'phế vật phá gia chi tử' đã khắc sâu vào lòng người, thế nên mọi người không ngờ bản thân Giang Chước tương phản với lời đồn đến thế, nhất thời vô cùng kinh ngạc.
[ Hoàn thành thành tựu "Nổi bật nhất stream", mở khóa tủ đồ người mới, chủ bá nhận được kỹ năng: 'Giao lưu cùng vật thành tinh'. ]
Giang Chước không hề để tâm đến những ánh mắt mang theo đánh giá kia, thấy di động kêu, lấy ra nhìn thoáng qua, thấy trên APP phát một dòng thông báo như vậy.
Cậu hơi giật mình, thầm nghĩ trò gì đây?
Nhiệm vụ của APP trong thành tựu này là mong cậu có thể xuất hiện trước công chúng với tư thái không chê vào đâu được, cái này rất đơn giản, nhưng phần thưởng lại khiến người ta hơi khó lý giải. Gia tộc của Giang Chước có tiếng là học thức uyên thâm, thông âm dương hiểu pháp thuật, bình thường có thể đối thoại với quỷ thần, thậm chí câu thông cùng mấy động vật nhỏ có linh trí cũng không khó, nhưng 'Giao lưu cùng vật thành tinh'.... thật sự là chưa từng nghe qua.
Tên đầy đủ của cuộc thi này là 'Tìm người xuyên không', nghe hơi khó tin, trên thực tế đây lại là một cuộc thi văn hóa của sinh viên cả nước.
Trận đấu lần này chủ yếu khảo nghiệm trình độ hiểu biết văn hóa Trung Quốc cổ điển, đầu tiên là các trường đại học và cao đẳng tự đề cử, lựa chọn học sinh, sinh viên ưu tú tham gia, trận chung kết còn được đài truyền hình phát trực tiếp, bây giờ là lần thứ hai tổ chức.
Bởi vì có ý nghĩa giáo dục, được mọi người ủng hộ và tuyên truyền, độ nổi tiếng của tiết mục này rất cao.
Khi Giang Chước vừa bắt đầu dự thi, Giang lão gia tử còn tại thế, bây giờ cậu đã thông qua vòng loại và bán kết, trở thành đại diện của Hoa Đại tham gia trận chung kết toàn quốc, mặt khác, người em trai cùng cha khác mẹ Giang Duy học Đại học S, cũng tham gia cạnh tranh.
Xe của Giang Chước đã hỏng, cuộc thi diễn ra vào sáng sớm hôm sau, bạn tốt của cậu tên Thường Minh cũng tham gia lái xe tới đón. Chẳng qua từ lúc bắt đầu lên xe đến khi đến trước nơi tổ chức, anh luôn cố khuyên bảo Giang Chước không cần lộ diện.
Thường Minh lo lắng: "Chắc chắn hôm nay ở đây có nhiều phóng viên, hơn nữa Giang Duy cũng dự thi, Bách Hướng Vĩ lại còn là một trong số các giám khảo, nhiều người như thế chỉ chờ nhìn thấy cậu thôi, xuất hiện trong thời điểm này —"
Giang Chước lười biếng tựa vào ghế phó lái, híp mắt nói: "Vậy cho bọn họ nhìn, tôi cũng chả phải quái thai bốn cái mũi ba cái miệng, sao có thể không dám gặp người."
Thường Minh nhìn sườn mặt cậu một cái, ánh nắng buổi sớm chiếu đến từ cửa sổ xe bên cạnh Giang Chước, khiến góc nghiêng của cậu nhuộm một màu vàng nhàn nhạt. Màu sắc ấm áp làm khuôn mặt kiêu ngạo trở nên nhu hòa một chút, càng thêm tuấn tú.
Nếu xét theo giá trị nhan sắc mà nói, không thể không nói, Giang Chước quả thật là dám gặp người, cực kì dám.
Thế nhưng cái này không cần dùng ở đây, tiểu tử này cũng không phải đi thi người mẫu.
Thời điểm sau khi ông Giang qua đời, hình tượng cá nhân của Giang Chước xuống dốc không phanh, thậm chí có một số người chưa từng nghe qua tên của cậu, bởi vì vụ drama vừa rồi của Giang gia mà tưởng tượng vị thiếu gia này thành một kẻ không có tài năng, nhân phẩm kém cỏi lại còn ăn chơi trác táng.
Đám chó săn nghĩ đến trăm phương nghìn kế để kiếm được một tấm ảnh chụp của Giang Chước, hoặc là một bài phỏng vấn cậu, đen đủi là không có cơ hội. Trong khi Giang Chước sinh bệnh, luật sư của Giang gia cũng đã từng tuyên bố chính thức để bác bỏ tin đồn linh tinh, nhưng so với một loạt tin đồn bay đầy trời thì hiệu quả quá nhỏ.
Thường Minh giận dữ nói: "Hiện nay cậu đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, vụ đất tuyệt hậu còn chưa tra xét rõ ràng, cậu lộ diện, chắc chắn sẽ có một đống người vây quanh hỏi han."
Anh vẫn nhớ mấy ngày sau khi ông nội Giang Chước vừa mới qua đời, mặt Giang Chước trắng bệch như ma quỷ, gầy đến không nhìn nổi, Thường Minh nhìn cậu như thế nửa câu nói sai cũng không dám thốt lên. Hiện nay Giang Chước trông như không có chuyện gì nói cười vui vẻ, nhưng khiến anh lo đến độ xoắn hết cả ruột, nghĩ trong lòng mà khó nói thành lời.
Giang Chước nở nụ cười, đeo kính râm, đồng thời vỗ một cái vào gáy Thường Minh: "Anh em tốt của tôi ơi, cậu nhìn đường đi, tôi có cân nhắc."
Cậu tham gia trận đấu lần này, thứ nhất là do danh ngạch của trường học rất ít, có thể vào trận chung kết không dễ dàng. Nếu Giang Chước đi đến bước này rồi bỏ cuộc, tuy là có lý do, nhưng khó tránh khỏi cô phụ ý tốt của người thầy giáo đề cử cậu.
Thứ hai là tham gia thi đấu có thể nhận được điểm công đức để đổi đạo cụ của APP, giúp cậu điều tra vụ mảnh đất tuyệt hậu. Tuy để Giang Chước tự điều tra chưa chắc đã không ra được, nhưng có cách tiện lợi hơn để dùng thì cậu đương nhiên cũng vui vẻ bớt phiền.
Không chỉ riêng Thường Minh nghĩ Giang Chước không nên tham gia trận đấu, người khác cũng cho rằng cậu chắc chắn sẽ rút lui.
Mấy ngày nay, #nhà ở đất tuyệt hậu#, #Giang Chước#, #thế gia phong thủy# vẫn còn liên tục nhảy múa trên hot search, không riêng gì Giang Chước, người em trai cùng cha khác mẹ Giang Duy của cậu cũng được chú ý rất lớn.
Dù sao thì trong mấy ngày này anh trai gièm pha bay đầy trời mà không lộ diện, chính cậu ta là người đứng ra giải quyết mọi chuyện, trong quá trình này cách ăn nói và việc làm đều khéo léo, đạt được sự khen ngợi — những người ăn bát cơm phong thủy này, điều kiện hàng đầu chính là được mọi người tin tưởng, tán thành.
Giang Duy đã tới nơi tổ chức trận đấu từ sáng sớm, vì sau khi Giang Chước tốt nghiệp trung học đã đi du lịch hai năm mới trở về học đại học nên hai người học cùng năm, Giang Duy là đại diện đại học S.
Đối với Giang Duy mà nói, cậu ta đương nhiên không trông cậy vào việc nổi danh nhờ cuộc thi này, nhưng trước mắt là thời điểm dư luận tranh cãi nhiều nhất, hình tượng bên ngoài vẫn tương đối quan trọng.
Cuộc thi gồm các đội từ mỗi trường, MC đã đi vào trước, nhóm tuyển thủ chờ đợi ở phía sau khán đài, không ít người đọc cuốn sổ nhỏ trong tay, tranh thủ ôn được chút nào hay chút ấy.
Phóng viên vào hậu trường phỏng vấn, hỏi mấy câu như 'Có hồi hộp không?', 'Chuẩn bị thế nào rồi?', xong chuyển chủ đề, thử thăm dò hỏi thăm sự tình Giang gia. Dù 'Tìm kiếm người xuyên không' là sự kiện sinh viên cả nước thi đua đương nhiên đáng giá để đưa tin, nhưng bình thường có thể gặp được người Giang gia còn khó hơn.
Nghe bọn họ thử thăm dò nhắc đến 'mảnh đất tuyệt hậu', Giang Duy hòa hòa khí khí nói: "Chuyện này sao... Từ tuyển chọn cho đến quy hoạch của Cảnh Việt sơn trang đều có người phụ trách đích thân khảo sát kiểm tra, anh trai tôi cũng vì việc này mà tốn rất nhiều tâm huyết, tôi tin tưởng anh ấy làm việc sẽ có chừng mực."
Lời nói của cậu ta bên ngoài thì quy củ, nhưng cẩn thận suy xét ý tứ phía sau, không khỏi làm người ta nghĩ nhiều.
"Người phụ trách đích thân khảo sát kiểm tra" — người phụ trách là Giang Chước, nói cách khác, nếu nơi kia thật sự là đất tuyệt đậu, chuyện này toàn bộ là do cậu gây ra. Hoặc là cậu bất tài, không có mắt, hoặc là rắp tâm muốn hại người.
"Anh trai tôi cũng vì việc này mà tốn rất nhiều tâm huyết" — nếu tốn nhiều tâm huyết thế chắc chắn muốn chỗ này bán được giá, như vậy nếu áp dụng vài thủ đoạn đặc thù cũng không phải là không có khả năng.
Mấy câu ngấm ngầm hại người, trong từng chữ đều ẩn giấu kim nhọn, các phóng viên trao đổi ánh mắt, có điểm hiểu được nguyên nhân sao Giang Chước không lộ diện — quả thật không phải đối thủ.
Lúc này một nữ sinh đi từ ngoài vào, chào hỏi Giang Duy: "Giang Duy, em đến rồi."
Phóng viên thấy cô có vẻ rất thân thiết với Giang Duy, liền cười hỏi: "Vị bạn học này, chúng tôi tới phỏng vấn tuyển thủ, mời em chào hỏi khán giả một chút?"
Nữ sinh thoải mái hướng về phía máy ảnh nói: "Xin chào mọi người, tôi cũng là tuyển thủ của đại học S giống Giang Duy, tên tôi là Thiệu Yến Yến."
Nhắc đến Thiệu Yến Yến, cô chính là chị họ của Thiệu Kì vừa gặp chuyện không may hôm trước, vẻ ngoài rất xinh đẹp, học trên Giang Duy một năm. Thiệu Kì không phải em trai ruột của cô thế nên lúc này trên mặt Thiệu Yến Yến cũng không có nhiều bi thương.
Giang Duy đã sớm có hảo cảm với Thiệu Yến Yến, ban đầu Thiệu Yến Yến thích Giang Chước, đối xử với cậu ta luôn luôn lãnh đạm, cho đến khi tình thế Giang gia biến hóa, thái độ của đối phương mới trở nên nhiệt tình.
Cậu cũng không quan tâm Thiệu Yến Yến thật lòng hay không, dù sao thì hai bên đều vui vẻ, cậu còn vì chuyện này mà có được cảm giác thỏa mãn sau khi đánh bại đối thủ cạnh tranh.
Xuất phát từ nguyên nhân này, Giang Duy cố ý làm trò trước mặt phòng viên hỏi Thiệu Yến Yến: "Chị Yến Yến, khi chị tới có thấy anh trai em không? Cuộc thi sắp bắt đầu rồi, vẫn chưa thấy anh ấy đến."
Thiệu Yến Yến theo bản năng nhìn thoáng qua về phía cửa, lập tức rời mắt, thản nhiên cười nói: "Chị cũng không biết, lâu lắm rồi không có liên hệ gì."
Giang Duy sầu lo nói: "Anh ấy chắc không bỏ cuộc đâu nhỉ?"
Trên mặt hắn là quan tâm săn sóc thật tâm thật lòng, trong bụng âm thầm nở nụ cười. Sao có thể xuất hiện được? Giang Chước bị đủ thứ tin tức xấu quấn thân, đã thất thế rồi, các phóng viên sẽ không đối xử với hắn khách khí như mình, lúc trước cũng không ra mặt, đối mặt với chuyện thế này, bỏ cuộc là đương nhiên. Lại càng không nói đến trong số giám khảo có người mà đã từng mua chung cư ở Cảnh Việt sơn trang, sau phát weibo gặp chuyện ma quái, nam diễn viên Bách Hướng Vĩ.
Cho tới bây giờ cậu ta ở trước mặt Giang Chước đều chịu yếu thế, rõ ràng đều họ Giang, rõ ràng mình chả kém hơn người kia chỗ nào. Thế mà ông nội cưng chiều hắn, ba cũng cưng chiều hắn, thế nên người khác thấy hắn cũng vội vàng nịnh bợ. Hắn là thiếu chủ Giang gia, chính mình lại vì sinh ra sau, mẹ ruột lại không được ông nội yêu thích, nên cái gì cũng không phải. Thế nhưng chỗ dựa vững chắc của Giang Chước đã không còn trên đời, thời khác mình nở mày nở mặt cũng đến rồi.
Bàn tay giấu trong tay áo đã nắm thành quyền, Giang Duy giấu đi toàn bộ châm chọc trong mắt.
Nhưng vào lúc này, phía sau truyền ra một chút ồn ào nho nhỏ.
Giang Duy đang nghĩ ngợi chuyện của mình, ngay cả quay đầu cũng không thèm, thế nhưng Thiệu Yến Yến thoáng nhìn, lập tức kinh ngạc hô lên: "...Giang Chước?"
Phóng viên vừa vây quanh họ biến mất sạch sẽ, nhanh chóng chạy về phía sau.
Ý cười trong đáy mắt cứng lại, Giang Duy mãnh liệt quay đầu, nhìn về phía cửa. Không chỉ có cậu ta phản ứng như thế, gần như một nửa số ánh mắt ở đây đều tập trung vào thân ảnh thon dài cao ngất, muốn xem một chút người thế nào khiến các phóng viên kích động đên vậy. Thấy rõ khuôn mặt đối phương, có người kinh ngạc, có người nhỏ giọng hỏi danh tính thanh niên này, biết được đây là vị thiếu gia Giang gia đầy tin xấu gần đây, bao nhiêu tiếng trào phúng chửi rửa của bọn họ nói không nổi.
Cậu men theo chỗ tối đi về phía ngọn đèn giữa sân khấu, tất cả cảnh vật xung quanh trong giây phút này chỉ như làm nền cho cậu, phong thái tự tin ung dung không vì những tin đồn nhảm mà sinh ra nửa phần dao động.
Do tin tức mấy ngày nay, hình tượng 'phế vật phá gia chi tử' đã khắc sâu vào lòng người, thế nên mọi người không ngờ bản thân Giang Chước tương phản với lời đồn đến thế, nhất thời vô cùng kinh ngạc.
[ Hoàn thành thành tựu "Nổi bật nhất stream", mở khóa tủ đồ người mới, chủ bá nhận được kỹ năng: 'Giao lưu cùng vật thành tinh'. ]
Giang Chước không hề để tâm đến những ánh mắt mang theo đánh giá kia, thấy di động kêu, lấy ra nhìn thoáng qua, thấy trên APP phát một dòng thông báo như vậy.
Cậu hơi giật mình, thầm nghĩ trò gì đây?
Nhiệm vụ của APP trong thành tựu này là mong cậu có thể xuất hiện trước công chúng với tư thái không chê vào đâu được, cái này rất đơn giản, nhưng phần thưởng lại khiến người ta hơi khó lý giải. Gia tộc của Giang Chước có tiếng là học thức uyên thâm, thông âm dương hiểu pháp thuật, bình thường có thể đối thoại với quỷ thần, thậm chí câu thông cùng mấy động vật nhỏ có linh trí cũng không khó, nhưng 'Giao lưu cùng vật thành tinh'.... thật sự là chưa từng nghe qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất