Azure Hành Trình Tiêu Diệt Tà Thần

Chương 9: CHÀNG TRAI NGƯỜI CÁO Part 1: GẶP LẠI ATHENA

Trước Sau
Hi mọi người từ giờ mình sẽ ra đều hơn, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.....❤

_________________________________________

“ Xem ra anh vui vẻ bên cô ta quá nhỉ…. Chắc em phải dạy dỗ cho anh về sự chung thủy rồi.”—Cô gái nào đó

Hạt sáng nhỏ to dần và biến thành một cô gái xinh đẹp, không ai khác người đó chính là:

“ Hả??? sao…..sao em lại ở đây vậy A-Athena? Chuyện không phải như em nghĩ đâu, anh thực ra chỉ là kết bạn thôi, không….không có ý gì đâu thật đó”—Azure

Tôi run rẩy, một cơn ớn lạnh chạy dọc sóng lưng, tôi nhìn cô ấy với đôi mắt sợ hãi.

( Chết rồi mình quên mất cô ấy, mình đã quá thân thiết với Mayoko rồi, À không, đó gọi là tình bạn, bạn bè giúp đỡ và thân thiết với nhau là chuyện bình thường thôi, đúng vậy chắc chắn là vậy rồi!)—Azure

Tôi vừa nghĩ vừa gật đầu đồng ý với suy nghĩ của mình.

“ Chà….chà…em đâu có nói hai người có gì! Bộ hai người có gì à? Em muốn biết lắm đấy”—Athena

Cô ấy nở nụ cười đáng sợ, tôi chắc chắn phía sau nụ cười đó là một gương mặt tức giận. Nghĩ thôi đã thấy sợ rồi.

“ Anh xin lỗi…!!! Anh không cố ý đâu! Anh hứa sẽ không tái phạm nữa đâu mà!!!”—Azure

“ Anh chịu nhận rồi à…?”—Athena

“ Vâng!”—Azure

Tôi buồn bả, tỏ ý hối lỗi.

“ Mà em đến đây làm gì đấy?”—Azure

Tôi vội vã đổi sang chủ đề khác.



“ Bộ có việc mới kím anh được à? Em sợ người em yêu bị cướp mất với lại em cũng nhớ anh chứ bộ.”—Athena

Nói rồi cô ấy bước đến ngồi kế tôi, đầu cô ấy tựa vào vai tôi nhắm mắt như đang hưởng thụ.

“ Em làm gì thế? Sát quá đấy”—Azure

“ Có sao đâu chúng ta đã là “một cặp” rồi mà!”—Athena

Cô ấy nói vào tai tôi giọng nói nhẹ nhàng, ấm áp. Trong khi đó, tôi lại vô cùng căng thẳng và ngượng.

( Đây là lần đầu tiên của mình đấy, sao cô ấy có thể bình tỉnh vậy chứ)—Azure

“ À mà này Athena, chuyện là hồi chiều anh có đến guild, ban đầu anh cứ nghĩ anh là một người bình thường nhưng sau khi đo sức mạnh thì sức mạnh của anh đã đạt đến tận cấp 5! chuyện này là như thế nào, em giải thích giúp anh được không?”—Azure

“ À ra là chuyện này, tại đi gấp quá em quên nói, em đến đây một phần cũng vì chuyện đấy. Khi anh chết thì 90% sức mạnh của anh đã được Thánh kiếm hấp thụ và phong ấn, chỉ còn 10% còn lại được phong ấn trong linh hồn anh. Khi anh trở về với thế giới này thì phong ấn được phá vỡ, tương tự khi anh lấy lại được Thánh kiếm-Ava thì phần sức mạnh được phong ấn trong đó sẽ trở về với anh, lúc đấy anh mới đạt được giá trị tồn tại tối đa của mình.”—Athena

Cô ấy vẫn ngồi tựa đầu vào vai tôi, ung dung giải thích mọi chuyện.

“ À thì ra là thế, nhưng làm cách nào để anh biết được sức mạnh của mình, anh có kí ức nào về sức mạnh này đâu!”—Azure

“ Hehe… Lúc gặp anh làm em vui quá nên em quên là mình có giữ những mảnh vụn kí ức của anh, tuy ít nhưng ít nhất anh vẫn có thể nhớ mơ hồ về một số chuyện và cũng như những kĩ thuật và kinh nghiệm chiến đấu bằng kiếm của mình.”—Athena

“ Hả??? vậy em quăng anh vô cái thế giới nguy hiểm đó mà không cho anh biết một chút gì về sức mạnh của mình à?”—Azure

Tôi trách cô ấy, thực ra tôi cũng chả giận gì chỉ là muốn lên mặt một xíu thôi. Sau khi nghe những lời trách mắng từ tôi thì cô ấy tỏ vẻ bực mình.

“ Chẳng phải em đã nói là mình quên rồi sao..!!! Anh làm gì mà lớn tiếng với em vậy hay là anh đã yêu cô ta rồi! Đây em trả kí ức lại cho anh, em về đây”—Athena

Tôi nhận được toàn bộ kí ức của mình, và tôi đã nhớ lại, nhớ lại những cảm xúc mạnh liệt về một người con gái, một người tôi vô cùng biết ơn, kính trọng và đặc biệt yêu thương. Tuy chỉ là những mãnh vỡ những cảm xúc này không thể nào là sai được. Khi cô ấy dang đôi cánh chuẩn bị bay đi thì tôi vội vàng chạy đến ôm chầm lấy cô ấy.

“ Athena….em đừng đi, anh đã nhớ ra rồi, cảm xúc này tuy mơ hồ nhưng anh chắc chắc nó là dành cho em, tình cảm này, tình cảm mà anh đã chôn giấu, những lời nói anh không thể nói thành lời.”

Tôi vừa nói, nước mắt vừa rơi. Tôi không thể kiềm chế được, những cảm xúc rất lâu, lâu lắm rồi tôi mới có lại được, ở bên người tôi thương yêu bằng cả trái tim này.



“ Lúc nãy anh có hơi lớn tiếng với em, cho anh xin lỗi…!!! Lúc trước anh không đủ can đảm để nói với em, những lời nói anh cất giữ không thể thốt ra thành lời, mãi đến khi anh sắp lìa xa khỏi em anh đã hối hận, anh ước rằng mình có thể bộc bạch với em nỗi lòng này.”—Azure

“ Bây giờ anh sẽ nói, điều quan trọng mà anh đã cất giấu…………em là người quan trọng nhất của anh, anh yêu em, rất nhiều, nhiều đến mức anh không thể diễn tả nó bằng lời nói, hãy để anh bên cạnh em, anh sẽ dùng hành động của mình để chứng minh tình cảm mà anh dành cho em. Vậy nên đừng bao giờ rời xa anh, nha!!!”—Azure

Mặt cô ấy đỏ bừng và rơi lệ, khóc vì bất ngờ, khóc vì xúc động và hơn cả cô ấy khóc vì hạnh phúc bởi lẻ lời nói ấy được chính miệng người con trai mà cô ấy yêu thốt lên.

“ Tại sao chứ, sao trước giờ anh không nói, em đã đợi anh rất lâu, thực sự rất lâu đấy. Em đã luôn tìm kím anh, em thật sự rất nhớ anh đấy. Đừng làm như vậy với em một lần nào nữa, đừng ra đi bỏ em lại một mình, anh hứa đi”—Athena

“ uhm…anh hứa, sẽ không bỏ rơi em nữa đâu”—Azure

“ Anh hứa rồi đó, hic…hic…”—Athena

Cứ thế cô ấy tôi và cô ấy ôm nhau dưới ánh trăng rọi sáng, một khung cảnh rất thích hợp cho những giây phút tương phùng, trái tim tôi trở nên ấm áp đến lạ thường.

( Chết…! lúc nãy cảm xúc tràn về làm mình không kịp suy nghĩ, miệng nói ra hết những thứ trong đầu. Giờ sao đây? Haizzzz….. Ngại chết đi được)—Azure . Hãy tìm đọc trang chính ở [ ТR UMtruyeЛ. vЛ ]

“ Mặc dù không muốn nhưng em phải đi rồi, Em mà rời khỏi thiên giới lâu tên Otthot kia hắn sẽ nghi ngờ, xin lỗi anh nhưng ngày nào Otthot chưa bị tiêu diệt em và anh sẽ không thể bên nhau được, em mong ngày ấy sẽ sớm tới em tin ở anh, em tin anh nhất định sẽ tiêu diệt được tên tà thần đó đem lại sự bình yên cho tam giới. Tạm biệt anh em đi đây.!”—Athena

“ ờm….em cứ tin ở anh, nhất định ngày ấy sẽ sớm đến thôi, hãy đợi anh nhé.”—Azure

“ Vâng!!!”—Athena

Nói rồi cô ấy bay qua khung cửa sổ giang đôi cánh trắng tinh của mình bay về một phương xa, hình bóng cô ấy cứ thế khuất dần, khuất dần vào bầu trời đêm lạnh lẽo. Tôi nhìn về hướng cô ấy đi đến khi mệt rã rời rồi mới trở về giường và ngủ.

_________________________________________

Mọi người cho mình xin 1 bình chọn với nhé, mong mọi người sẽ góp ý cho mình ở phần bình luận....????

- Ngày đăng: 30/05/2022

- Giờ đăng: 22h00

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau