Ba Kiếp Không May Đổi Lấy Một Kiếp Bạc Đầu
Chương 53: Nhận con thừa tự
Đế hậu thành hôn bãi triều ba ngày, ba ngày đó hoàng đế chỉ ở trong Phượng Nghi Cung học bài.
Thanh Chu bảo Mộ Chu:"Làm cho nhanh vào vào, ba ngày không xong ta bắt ngươi ra quỳ làm bài bên ngoài Ngự Chính Điện"
Mộ Chu mếu máo phụng phịu, không được động phòng còn bị bắt đi học bài, lấy sư phụ làm hoàng hậu rồi nhưng vần không thoát kiếp học bài.
Tin chiến sự từ phía Bắc đưa tới, là đám Hoan Quốc đánh đến, chúng chiếm đã ba quốc gia hiện tại chuẩn bị đánh
Hoa Quốc. Chúng ra một yêu cầu, mang Quốc Sư và Uyển Nghi Công Chúa ra nộp thì bình an không thì chúng sẽ đánh. Sở dĩ chúng ngạo mạng coi Hoa Quốc không ra gì bởi vì bên chúng có ba Võ thần từng ở Thiên Đình, đã từ bỏ Thiên Đình hạ phàm muốn làm bá chủ ở hạ giới, Thiên Đạo không còn quản chúng nữa nên chúng mới không bị gì. Tửu Hy hỏi hắn:"Đệ muốn làm gì không?"
Thanh Chu nhếch môi đáp:"Không phải tỷ là thần sao? Hơn nữa còn là Cửu Công Chúa Thiên Cung, một mình tỷ không phải đã đủ giết cả ba tên đó à?
Nghe hắn nói, nàng mỉm cười rồi bảo:"Đệ ngày càng biết động não hơn rồi"
Nàng rời đi ngay, giao triều chính vào tay thừa tướng đại ca hoàng hậu.
Mộ Chu hỏi ngay:"Sẽ không sao chứ A Chu?"
Thanh Chu khẽ gật đầu bảo:"Tỷ ấy thần hay quỷ cũng sợ thì ba võ thần kia không làm được gì đâu"
Nghe xong y gật đầu rồi phồng má, hắn thấy y như vậy liền nói:" Làm xong cho nghỉ ba ngày, ta sẽ nói đại ca"
Mộ Chu liền hỏi:"Sẽ không sao chứ?"
Thanh Chu bình thản đáp:"Không sao, chỉ cần truyền ra tin nói Hoàng hậu cả ba ngày đều bắt hoàng đế ngồi học, học không xong không được đi đâu hết là được rồi, dù sao bọn họ đều biết ta là Quốc Sư là sư phụ ngươi"
Y nghe xong câm nín tiếp tục học bài, Thanh Chu bảo y:"Ba tháng sau là kì thi rồi, ngươi dùng dịch dung cải trang đi thi đi, nếu đỗ trạng nguyên thì sau này không cần học nữa, ngươi nói gì ta nghe đó"
Mộ Chu tức thì vui vẻ hỏi lại:"Thật sao?"
Hắn lập tức gật đầu ngay. Y trầm ngâm đôi chút rồi nói: "Chúng ta nhận con thừa tự đi"
Hắn nghe xong liền gật đầu đồng ý, dù sao thì đế vị cũng cần có người thừa kế. Y nói:"Hoàng thúc vừa sinh thứ tử
Mộ Cảnh, ta sẽ gửi thư hỏi ý người trước, hoàng thúc thương ta nhất định không từ chối"
Hắn cũng gật đầu. Tin đồn cũng được truyền ra, có người đến xem thực hư thì quả thực hoàng đế đang học bài.
Tin của hoàng thúc y cũng đến, đối phương đồng ý, thánh chỉ tức thì ban xuống, nhận thứ tử làm con thừa tự phong làm thái tử đưa đến cho hoàng hậu dạy dỗ khi được ba tuổi.
Tin nhận con thừa tự lan truyền rất nhanh, tin đó lan ra thì có tin mới, dân chúng Hoa Quốc bắt đầu mắng hoàng đế là nghịch đồ, hoàng hậu dù có đồng ý chăng nữa thì đây cũng là hành động phế Quốc Sư trái với lời dạy của
Thái Tổ, hơn nữa hoàng hậu lại là sư phụ hoàng đế, họ không mắng Quốc Sư chỉ mắng hoàng đế cậy quân quyền cưỡng ép Quốc Sư đồng Ý.
Thừa tướng im lặng nhưng cũng thầm bất mãn. Hoàng hậu im hơi lặng tiếng, đã mấy tháng rồi, họ vẫn chưa động phòng.
Hoàng đế cuối cùng không chịu được lời quần thần tức giận hét lên:"Gọi hoàng hậu đến đây"
Thái giám liền đi gọi hoàng hậu đến. Thanh Chu từ cổng chính đi vào, vừa đi vừa hỏi:"Sao thế? Chuyện gì?"
Mộ Chu: "Bọn họ nói ta cậy quân quyền ép người làm hậu, phế đi vị trí Quốc Sư của người là nghịch đồ"
Thanh Chu tiến tới ngai vàng, thái giám mang ghế đến cho hắn ngồi, hắn ngồi xuống rồi nói:"Ta bảo hắn phế ta đó, ta đồng ý cho hắn lập ta làm hậu từ mấy năm trước rồi, ta có nuôi dạy hắn như đồ đệ đâu, ta dạy hắn làm phu ta mà"
Nghe hoàng hậu nói, triều thần im lặng nhìn nhau không biết nói gì. Thanh Chu nói thêm một câu:"Tên nào lan tin đồn tên đó sẽ bị cắt lưỡi, ai bắt được tên đó giao cho ta sẽ được trọng thưởng"
Nghe xong triều thần đáp ngay:"Chúng thần nhất định bắt được kẻ phao tin đồn nhảm"
Hắn đứng dậy bảo:"Bãi triều đi"
Nói xong liền trực tiếp nắm cổ áo hoàng đế kéo hắn đứng dậy rồi bế lên mang đi.
Trước khi đi không quên dừng lại trước mặt huynh trưởng bảo:"Thượng triều thay y ba ngày nhé ca ca"
Thừa tướng nhìn cả hai rồi đáp:"Được"
Ba ngày họ không rời khỏi Phượng Nghi Cung nữa bước, rèm giường thả xuống che kín, xung quanh chỉ có tiếng thở dốc và rên rỉ cùng tiếng thều thảo của hắn:
"Nào đừng ngất"
"Không phải bảo còn muốn thêm sao? Sao lại xin tha rồi?"
"Không phải mấy ngày trước còn đòi ta đi động phòng sao?"
Từng tiếng đều lọt vào tai kẻ nghe lén, hắn biết có kẻ nghe lén là cố ý thả ra tin tức. Rất nhanh tin truyền ra, lần này còn khủng khiếp hơn:"Hoàng hậu ở trên, hoàng hậu chính là người lạm quyền ép hoàng đế phế đi vị trí Quốc Sư để được làm hoàng hậu"
Bách tính xì xào bàn tán, tuy vị trí Quốc Sư kia thật sự không cao bằng hoàng hậu nhưng nói về quyền lực thì cả hoàng đế đều phải e sợ, bách tính khó hiểu sao hắn lại muốn làm hoàng hậu.
Tửu Hy ngồi trong Uyển Nghi Điện vẫn bộ dáng đó vẫn tẩu thuốc đó bên cạnh là một nam tử đang tự đầu vào chân nàng. Hắc Bạch Vô Thường đột nhiên xuất hiện ở giữa là một hồn phách của nữ tử, cả hai cúi đầu nói:"Điện hạ, đây là người ngài tìm, Diêm Vương đại nhân lệnh chúng thần mang đến"
Nàng bảo:"Thả ra"
Hắc Bạch Vô Thường cởi trói cho nữ tử ấy rồi nói: "Chúng thần cáo lui"
Nàng tiến tới, đôi bàn tay giơ ra một bát canh xuất hiện, nàng đưa bát canh ấy cho đối phương rồi nói dối: "Đây là
Vong Tình Thủỷ, uống rồi sẽ quên đi kiếp trước, uống xong ta đưa ngươi đi đầu thai"
Đối phương nhận lấy nó, nam tử ngồi dưới đất nhận thấy tình hình bản thân không ổn, hắn đoán chừng người này nhất định là người trong lòng của Tửu Hy.
Người đó uống cạn bát cạnh, từng kí ức lần lượt xuất hiện, chịu không được người đó liền ngất đi. Tửu Hy đỡ lấy bế lên mang đi, trước khi đi không quên ra lệnh cho nam tử kia:"Một lát nữa ngươi dọn đến chỗ của ta"
Thanh Chu bảo Mộ Chu:"Làm cho nhanh vào vào, ba ngày không xong ta bắt ngươi ra quỳ làm bài bên ngoài Ngự Chính Điện"
Mộ Chu mếu máo phụng phịu, không được động phòng còn bị bắt đi học bài, lấy sư phụ làm hoàng hậu rồi nhưng vần không thoát kiếp học bài.
Tin chiến sự từ phía Bắc đưa tới, là đám Hoan Quốc đánh đến, chúng chiếm đã ba quốc gia hiện tại chuẩn bị đánh
Hoa Quốc. Chúng ra một yêu cầu, mang Quốc Sư và Uyển Nghi Công Chúa ra nộp thì bình an không thì chúng sẽ đánh. Sở dĩ chúng ngạo mạng coi Hoa Quốc không ra gì bởi vì bên chúng có ba Võ thần từng ở Thiên Đình, đã từ bỏ Thiên Đình hạ phàm muốn làm bá chủ ở hạ giới, Thiên Đạo không còn quản chúng nữa nên chúng mới không bị gì. Tửu Hy hỏi hắn:"Đệ muốn làm gì không?"
Thanh Chu nhếch môi đáp:"Không phải tỷ là thần sao? Hơn nữa còn là Cửu Công Chúa Thiên Cung, một mình tỷ không phải đã đủ giết cả ba tên đó à?
Nghe hắn nói, nàng mỉm cười rồi bảo:"Đệ ngày càng biết động não hơn rồi"
Nàng rời đi ngay, giao triều chính vào tay thừa tướng đại ca hoàng hậu.
Mộ Chu hỏi ngay:"Sẽ không sao chứ A Chu?"
Thanh Chu khẽ gật đầu bảo:"Tỷ ấy thần hay quỷ cũng sợ thì ba võ thần kia không làm được gì đâu"
Nghe xong y gật đầu rồi phồng má, hắn thấy y như vậy liền nói:" Làm xong cho nghỉ ba ngày, ta sẽ nói đại ca"
Mộ Chu liền hỏi:"Sẽ không sao chứ?"
Thanh Chu bình thản đáp:"Không sao, chỉ cần truyền ra tin nói Hoàng hậu cả ba ngày đều bắt hoàng đế ngồi học, học không xong không được đi đâu hết là được rồi, dù sao bọn họ đều biết ta là Quốc Sư là sư phụ ngươi"
Y nghe xong câm nín tiếp tục học bài, Thanh Chu bảo y:"Ba tháng sau là kì thi rồi, ngươi dùng dịch dung cải trang đi thi đi, nếu đỗ trạng nguyên thì sau này không cần học nữa, ngươi nói gì ta nghe đó"
Mộ Chu tức thì vui vẻ hỏi lại:"Thật sao?"
Hắn lập tức gật đầu ngay. Y trầm ngâm đôi chút rồi nói: "Chúng ta nhận con thừa tự đi"
Hắn nghe xong liền gật đầu đồng ý, dù sao thì đế vị cũng cần có người thừa kế. Y nói:"Hoàng thúc vừa sinh thứ tử
Mộ Cảnh, ta sẽ gửi thư hỏi ý người trước, hoàng thúc thương ta nhất định không từ chối"
Hắn cũng gật đầu. Tin đồn cũng được truyền ra, có người đến xem thực hư thì quả thực hoàng đế đang học bài.
Tin của hoàng thúc y cũng đến, đối phương đồng ý, thánh chỉ tức thì ban xuống, nhận thứ tử làm con thừa tự phong làm thái tử đưa đến cho hoàng hậu dạy dỗ khi được ba tuổi.
Tin nhận con thừa tự lan truyền rất nhanh, tin đó lan ra thì có tin mới, dân chúng Hoa Quốc bắt đầu mắng hoàng đế là nghịch đồ, hoàng hậu dù có đồng ý chăng nữa thì đây cũng là hành động phế Quốc Sư trái với lời dạy của
Thái Tổ, hơn nữa hoàng hậu lại là sư phụ hoàng đế, họ không mắng Quốc Sư chỉ mắng hoàng đế cậy quân quyền cưỡng ép Quốc Sư đồng Ý.
Thừa tướng im lặng nhưng cũng thầm bất mãn. Hoàng hậu im hơi lặng tiếng, đã mấy tháng rồi, họ vẫn chưa động phòng.
Hoàng đế cuối cùng không chịu được lời quần thần tức giận hét lên:"Gọi hoàng hậu đến đây"
Thái giám liền đi gọi hoàng hậu đến. Thanh Chu từ cổng chính đi vào, vừa đi vừa hỏi:"Sao thế? Chuyện gì?"
Mộ Chu: "Bọn họ nói ta cậy quân quyền ép người làm hậu, phế đi vị trí Quốc Sư của người là nghịch đồ"
Thanh Chu tiến tới ngai vàng, thái giám mang ghế đến cho hắn ngồi, hắn ngồi xuống rồi nói:"Ta bảo hắn phế ta đó, ta đồng ý cho hắn lập ta làm hậu từ mấy năm trước rồi, ta có nuôi dạy hắn như đồ đệ đâu, ta dạy hắn làm phu ta mà"
Nghe hoàng hậu nói, triều thần im lặng nhìn nhau không biết nói gì. Thanh Chu nói thêm một câu:"Tên nào lan tin đồn tên đó sẽ bị cắt lưỡi, ai bắt được tên đó giao cho ta sẽ được trọng thưởng"
Nghe xong triều thần đáp ngay:"Chúng thần nhất định bắt được kẻ phao tin đồn nhảm"
Hắn đứng dậy bảo:"Bãi triều đi"
Nói xong liền trực tiếp nắm cổ áo hoàng đế kéo hắn đứng dậy rồi bế lên mang đi.
Trước khi đi không quên dừng lại trước mặt huynh trưởng bảo:"Thượng triều thay y ba ngày nhé ca ca"
Thừa tướng nhìn cả hai rồi đáp:"Được"
Ba ngày họ không rời khỏi Phượng Nghi Cung nữa bước, rèm giường thả xuống che kín, xung quanh chỉ có tiếng thở dốc và rên rỉ cùng tiếng thều thảo của hắn:
"Nào đừng ngất"
"Không phải bảo còn muốn thêm sao? Sao lại xin tha rồi?"
"Không phải mấy ngày trước còn đòi ta đi động phòng sao?"
Từng tiếng đều lọt vào tai kẻ nghe lén, hắn biết có kẻ nghe lén là cố ý thả ra tin tức. Rất nhanh tin truyền ra, lần này còn khủng khiếp hơn:"Hoàng hậu ở trên, hoàng hậu chính là người lạm quyền ép hoàng đế phế đi vị trí Quốc Sư để được làm hoàng hậu"
Bách tính xì xào bàn tán, tuy vị trí Quốc Sư kia thật sự không cao bằng hoàng hậu nhưng nói về quyền lực thì cả hoàng đế đều phải e sợ, bách tính khó hiểu sao hắn lại muốn làm hoàng hậu.
Tửu Hy ngồi trong Uyển Nghi Điện vẫn bộ dáng đó vẫn tẩu thuốc đó bên cạnh là một nam tử đang tự đầu vào chân nàng. Hắc Bạch Vô Thường đột nhiên xuất hiện ở giữa là một hồn phách của nữ tử, cả hai cúi đầu nói:"Điện hạ, đây là người ngài tìm, Diêm Vương đại nhân lệnh chúng thần mang đến"
Nàng bảo:"Thả ra"
Hắc Bạch Vô Thường cởi trói cho nữ tử ấy rồi nói: "Chúng thần cáo lui"
Nàng tiến tới, đôi bàn tay giơ ra một bát canh xuất hiện, nàng đưa bát canh ấy cho đối phương rồi nói dối: "Đây là
Vong Tình Thủỷ, uống rồi sẽ quên đi kiếp trước, uống xong ta đưa ngươi đi đầu thai"
Đối phương nhận lấy nó, nam tử ngồi dưới đất nhận thấy tình hình bản thân không ổn, hắn đoán chừng người này nhất định là người trong lòng của Tửu Hy.
Người đó uống cạn bát cạnh, từng kí ức lần lượt xuất hiện, chịu không được người đó liền ngất đi. Tửu Hy đỡ lấy bế lên mang đi, trước khi đi không quên ra lệnh cho nam tử kia:"Một lát nữa ngươi dọn đến chỗ của ta"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất