Ba Năm Ấy Tôi Mang Đồ Nữ Đi Học

Chương 101

Trước Sau
Mười giây ngắn đến chừng nào? Đối với nhiều người mà nói cũng chỉ đủ để vung tay một cái.

Tố chất tâm lý của người bình thường không quá mạnh, chỉ nghĩ trong vòng mười giây phải đưa ra đáp án, chỉ cảm giác khẩn trương này đã đủ làm loạn trận tuyến, nào có đủ trấn định mà đi tính toán.

Thế nhưng đắm chìm trong trạng thái tập trung tuyệt đối không chỉ một lần, Diêm Hàn đã tương đối hiểu biết năng lực của bản thân, đặc biệt là năng lực tính toán sau đủ loại băn khoăn.

—— Lúc trong trạng thái tập trung chuyên sâu cậu giải đề tương tự không chỉ một lần, lúc ấy cậu chỉ dùng bảy đến tám giây để tính một câu, nói cách khác trong trạng thái tập trung chuyên sâu cậu có thể tính toán nhanh hơn, cũng có thể trả lời trong vòng mười giây.

Nói đến đây, vì đấu bán kết hôm nay Diêm Hàn còn chưa sử dụng kỹ năng tập trung chuyên sâu, thời gian làm nguội đã vô dụng, chỉ sợ đến lúc đó có chuyện gì ngoài ý muốn, cũng coi như là chuẩn bị phương án B.

Nhưng bây giờ cậu đã hoàn mỹ giành được tư cách bước vào vòng trong, đề này có trả lời được hay không đều không quan trọng, nghĩa đến thời gian làm nguội tận 24 tiếng, mà này cũng là một cơ hội tuyệt hảo, lúc cậu đọc câu hỏi đã đưa ra một lựa chọn.

—— Chọn điều chỉnh bản thân, xem có thể điều chỉnh trạng thái mà không dùng kỹ năng được hay không, chỉ dựa vào ý chí của bản thân để loại trừ hết thảy tạp niệm, giải đề này.

Thế nhưng nên sao thì sao, sau khi trải nghiệm cảm giác tập trung chuyên sâu, cậu đã cảm thấy rất khác biệt.

Nháy mắt đọc câu hỏi, thời gian còn chưa bắt đầu đếm ngược Diêm Hàn đã tận lực điều chỉnh bạn thân, sử dụng lực chú ý của bản thân mà tập trung lên câu hỏi.

Cậu đã kiến thức được tiềm năng của mình khi tiến vào trạng thái này, cộng thêm lúc giao lưu với Lâm Kiến Lộc, biết thật ra kỹ năng này cũng có thể dùng đại não để điều khiển, này khiến cho cậu có thêm niềm tin.

Tuy rằng không mong mình có thể giỏi được như Lâm Kiến Lộc, nhưng chỉ cần có thể tìm được cảm giác này, chẳng sợ nháy mắt chặn hết âm thanh xung quanh cùng đủ loại suy nghĩ, cảm xúc của bản thân, có lẽ cậu có thể bắt chước trạng thái này!

Vì thế lúc thời gian đếm ngược bắt đầu, tư duy của Diêm Hàn vẫn chú ý lên các con số trên đề, cậu ban đầu đã không định tính nháp, sau đó lại trực tiếp tính trong đầu.

Dù sao ngày thường cậu quan sát thấy, anh Đại Lâm toàn giải đề như vậy.

Vẫn là câu nói kia, cậu chưa bao giờ cảm thấy cậu sẽ trở thành Lâm Kiến Lộc, nhưng đề này chỉ cần chải chuốt lại tư duy, tính toán cũng chỉ nằm trong phạm vi cộng trừ một trăm, không làm khó được Diêm Hàn, cho nên việc cấp bách là phải chải chuốt lại suy nghĩ...

Bây giờ nhớ lại quá trình đó, Diêm Hàn cũng chỉ có thể nói bấy nhiêu, dù sao thời gian mười giây thật sự quá ngắn, cậu lại không thể dành nhiều sức lực để đi quan sát nội tâm suy nghĩ bản thân.

Tóm lại chờ cậu phục hồi tinh thần thì đã viết đáp án lên giấy rồi.

Mà lúc MC tuyên bố đáp án của cậu là chính xác, trong suy nghĩ của cậu không chỉ có liên tục đáp đúng mười câu, mà còn nghĩ mình đã thành công.

Cậu thật sự có thể bắt chước trạng thái tập trung chuyên sâu!

Tuy rằng trạng thái này rất không ổn định, trong lúc suy nghĩ cũng sẽ trộn lẫn một ít tạp chất, ví dụ như mười giây ngắn ngủi kia cậu nghĩ đến Lâm Kiến Lộc không chỉ một lần...

Nhưng ít ra cậu thành công!

Kỳ thật chuyện bắt chước trạng thái tập trung chuyên sâu Diêm Hàn đã bắt đầu nghiên cứu từ sau khi giao lưu với anh Lâm, đặc biệt là hai ngày nay thường xuyên phát động kỹ năng khiến cho trí nhớ của cậu được khai phá, thần kinh dai dẳng hơn, những điều đó thúc đẩy cậu tự hỏi liệu mình có thể sử dụng đại não bắt chước trạng thái như vậy hay không.

Nếu có thể bắt chước thành công, vậy cậu có thể như bây giờ, không cần vì tìm hiểu một câu hỏi mà lãng phí thời gian làm nguội.

Thế nhưng trước đó không phải chưa từng thử, nhưng có lẽ không giống như lần này tham gia thi đấu, là do bầu không khí khẩn trương hơn sao? Tóm lại trước đó cậu thử bao nhiêu lần đều không thành công.

Nhưng lần này lại chứng minh biện pháp này thật sự có thể!

Cho nên lúc MC tuyên bố đáp án của cậu chính xác, Diêm Hàn liền "yes" một tiếng, hưng phấn nắm tay.

Không giống người khác bị cậu làm chấn động, reo hò cổ vũ cho cậu, đối với Diêm Hàn mà nói bước tiến này có tầm quan trọng vượt xa trận đấu của các học bá, sao đại ca có thể không hưng phấn cho được?



Cho nên khuôn mặt thích ý hiện lên màn ảnh chưa kịp tắt, làm các fan biết cậu đều cách màn hình thét chói tai.

—— Xưa nay chỉ thấy bộ dáng bình tĩnh, thong dong, mặt không cảm xúc của streamer, thì ra streamer cũng biết cười xán lạn như vậy à?! ——

'Không xạo mọi người nhé, tui thấy tiên giáng trần.'

'Cười đẹp dã man! Thần tiên đến từ phương nào đây, hình như tui không có xem livestream đâu, tui đang xem tiên cảnh nhân gian đấy!'

'Dâng huyết thư xin streamer cười thêm phát nữa QAQ!'

"..."

Lúc làn đạn bay tán loạn Diêm Hàn nhanh tay đóng camera lại.

MC cũng bị nụ cười của cậu làm cho hú hồn, cộng thêm độ hưởng ứng cao, làn đạn bay ngang như muốn lấp kín cả màn hình, cho nên bọn họ cũng muốn phỏng vấn Diêm Hàn một chút, để cậu nói thêm hai câu.

Nhưng bây giờ người ta đã đóng cam rồi, suy xét đến việc mấy thí sinh phía trước cũng không bị phỏng vấn, phía sau còn có một nhóm trả lời câu hỏi, vì tính chất công bằng MC cũng chỉ có thể kiềm chế xúc động, bắt đầu tổ chức nhóm thi đấu cuối cùng.

Mà đóng cam rồi Diêm Hàn thoải mái duỗi eo, không thể trách cậu đắc chí, dù sao nháy mắt cậu trả lời câu hỏi kia ngay cả Tiểu Ngũ cũng phải "Í" một tiếng.

[Í i ì i...?!]

"Em hát tuồng à?"

[Không có, theo kiểm tra đo lường của bên phía hệ thống... Vậy nghĩa là... Ký chủ anh... Ban nãy thật sự bắt chước được trạng thái tập trung chuyên sâu à?!!]

Nghe ngữ khí nữa nghi ngờ nửa khẳng định này, chắc Tiểu Ngũ cũng không biết nó đang nói cái gì.

Thế nhưng Diêm Hàn thích nó giật mình như vậy đấy.

Thế là cậu "Ừ hứ" một tiếng, nói "Làm sao, sợ chưa? Thấy chưa? Anh cưng thiên tài thế đấy!"

Tiểu Ngũ [...]

Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng đây là lần đầu tiên nó thấy thao tác như vậy thật.

Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng lại không thể không thừa nhận... Ký chủ của nó vô cùng lập dị, phá vỡ lẽ thường.

Nếu nói một kỹ năng vốn được thiết kế để hỗ trợ học tập lại bị ký chủ lợi dụng, livestream hô mưa gọi gió đã đủ khiến Tiểu Ngũ kinh ngạc, thì lần này cậu dựa vào tính chất của tập trung chuyên sâu, điều khiển đại não bắt chước một trạng thái tương tự hoàn toàn làm hệ thống sợ ngây người!

Ngay cả Tiểu Ngũ còn khiếp sợ như vậy, khán giả xem stream không rõ nguyên do cũng bị Diêm Hàn làm cho hết hồn!

Ở trong mắt họ, mười giây kia streamer không hề khoa tay múa chân hay viết vẽ gì, có vài người thậm chí chỉ cảm giác như mới hai cái chớp mắt, streamer đã viết đáp án ra!

Bởi vì đáp án chính xác, cũng vì Diêm Hàn sau khi tiến vào trạng thái tạo thành hiệu quả quá kinh người, cho nên dù thi đấu hãy còn tiếp tục, nhưng lực chú ý của người xem vẫn đặt trên người cậu.

Không nói quá, ngay cả fan cứng của Diêm Hàn cũng bắt đầu hoài nghi chỉ số thông minh của streamer nhà mình.

—— Ngày thường bọn họ chỉ chú ý trạng thái học tập của streamer, fan của cậu hơn phân nữa không phải học sinh cao trung, cho nên không mấy chú ý đến nội dung hay tiến độ học tập của streamer.



Mà bình thường Diêm Hàn cũng chỉ về ký túc xá rồi mới stream, phần lớn nội dung học tập đều hoàn thành lúc đi học với tan học, cho nên nội dung livestream không liền mạch, thường xuyên phát sinh tình huống hôm nay còn chuẩn bị bài mới, ngày mai đã bắt đầu ôn tập môn tiếp theo.

Cho nên tiến độ cùng hiệu suất học tập của streamer cuối cùng ra làm sao, vẫn không ai chú ý.

Nhưng bây giờ nhớ lại, dường như trong một tháng rưỡi này, bọn họ không chỉ thấy việc học thường ngày của streamer, mà còn thấy streamer giải hết kho đề một lần.

... Thậm chí hình như không chỉ có một lần.

Không biết ban ngày streamer phải trả giá bao nhiêu để giải đề, tóm lại mỗi buổi tối bọn họ xem stream đều thấy góc sách của streamer cong thêm một ít.

Mà chương trình học trong trường cũng không hề chậm trễ, mỗi ngày xem streamer chuẩn bị bài mới, không có nội dung nào giống nhau cả.

Nhưng nói thế, người thường liệu có hiệu suất như vậy không?

'... Vậy là, thật ra streamer của chúng ta rất thông minh?'

Những lời này là do một fan cứng tâm tình phức tạp hỏi Diêm Hàn khi cậu về phòng stream.

Người nọ vừa hỏi, những người khác cũng rơi vào trầm tư.

Trước kia mình thích streamer vì cậu ấy chăm chỉ, cho nên không có chú ý đến vấn đề năng lực của streamer.

Nhưng bây giờ xem ra... Streamer của bọn họ hình như không chỉ chăm chỉ, mà còn vô cùng thông minh, vô cùng giỏi giang?!

'Không thi đấu không biết, vừa thi đấu đã bị dọa hú hồn, có phải không đến thời khắc mấu chốt là streamer định không bộc lộ tài năng luôn phải không?!'

'Hồi trước còn tưởng streamer dính vận cứt cho nên vào được bán kết, bây giờ xem ra hoàn toàn là nhờ thực lực hơn người!'

'Há há há tại bình thường streamer khiêm tốn với chăm chỉ quá, tui còn tưởng ẻm chăm chỉ như vậy là do học không giỏi... Bây giờ nghĩ lại thì ra là do tui bã đậu há há há!'

Cũng đang xem stream của mình, Diêm Hàn "..."

Cậu rất muốn nói là cậu gà thật, lúc trước người xem cảm thấy năng lực học tập của cậu không đủ cũng chẳng sai, bởi vì bản chất của cậu là một thằng học tra.

Thiệt muốn hỏi những fan già đó, chẳng lẽ họ đã quên cậu giải một đề bình bình thường thường cũng phải hóp bụng hết hai mươi phút hay sao?

Sở dĩ hiệu suất hiện tại của cậu cao như vậy, hoàn toàn là nhờ có từ điển bách khoa toàn thư biết đi Lâm Kiến Lộc cùng với bài giảng online của Vương Hậu Hùng Tiết đấy!

Tưởng tượng đến đây Diêm Hàn liền theo bản năng mà cầm điện thoại, đột nhiên cậu có một chút xúc động, muốn gọi điện thoại cho Lâm Kiến Lộc, nói cho hắn biết vòng này mình thắng rồi, còn thắng rất đẹp.

Thế nhưng ngẫm lại bây giờ mới chỉ là vòng đầu tiên, xong việc còn có vòng hai với vòng chung kết, bây giờ báo tin mừng hình như hơi sớm.

... Chờ thi đấu kết thúc, cậu lấy được tiền thưởng rồi nói tiếp.

Nghĩ như vậy, Diêm Hàn buông điện thoại xuống,

Thật ra cũng rất kỳ lạ, tuy rằng cậu cục súc, có đôi khi còn hấp tấp bộp chộp, nhưng trước chuyện lớn cậu luôn rất vững vàng trầm ổn.

Sao bây giờ lại xúc động như thế được nhỉ.

Diêm Hàn gãi tóc, cũng chẳng hiểu làm sao.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau