Bà Xã Ngoan Mềm, Nuôi Rắn Ở Mạt Thế

Chương 22:

Trước Sau
Có lẽ còn có công dụng khác, chẳng qua là cô còn chưa đào ra!

Tô Tô mở to hai mắt suy nghĩ hồi lâu, lâu đến mức chân trời dần hửng sáng, âm thanh xột xoạt vang lên một lần nữa.

Quay đầu nhìn lại, con rắn đen đi săn mồi đã trở về, chính giữa đoạn thân rắn kia phồng lên một cái túi lớn, nhìn hình dạng, giống như một quả trứng chim.

Con rắn đen vừa mới săn một tổ chim lười biếng bò trở về, nuốt trứng chim trong dạ dày lúc này còn chưa kịp tiêu hóa, chỉ vì đoàn xe vừa đến hừng đông sẽ xuất phát, cho nên nó ngoan ngoãn chạy về.

Tô Tô nhìn chằm chằm nó trong chốc lát, trong lòng vẫn còn sợ hãi, nhưng trong đầu lại dâng lên một suy nghĩ hoang đường.

Mắt thấy những người khác sắp tỉnh lại, tay cô run rẩy kéo ba lô của mình ra.

“Ấm áp" quen thuộc dụ dỗ con rắn đen đang thỏa mãn bò tới.

Tô Tô giữ vững hô hấp, mở ba lô ra, hướng lỗ hổng duy nhất đối diện với con rắn đen.

“Có muốn... vào không?”

Con rắn đen đứng ở trên bãi cỏ cách Tô Tô không xa, đôi đồng tử dựng thẳng cảnh giác lạnh lùng nhìn chằm chằm cô, tựa như là đang phân biệt ý đồ của cô.

Tô Tô không biết lựa chọn của mình có chính xác hay không, một trái tim bất ổn nhảy lên, nhưng cuối cùng vẫn ôm ba lô đi về phía trước, sáp lại gần nó.

Con rắn đen "bơi" tới trước ba lô, ngẩng đầu nhìn con người gần trong gang tấc thêm lần nữa.



Tô Tô cố gắng nặn ra một nụ cười, nhưng mặt mày vẫn khó nén nỗi sợ hãi.

Phản ứng mâu thuẫn như vậy, làm hài lòng con rắn đen.

Đầu của nó dẫn đầu chui vào lỗ hổng thăm dò ba lô, thân rắn một tấc lại một tấc bò vào, đợi đến khi cái đuôi hoàn toàn biến mất, Tô Tô mới kinh hồn bạt vía mà kéo khóa kéo ba lô, chỉ để lại một lỗ đủ để con rắn đen thò đầu ra hô hấp.

Những người khác lục tục tỉnh lại, Tô Tô một đêm không ngủ, lồng ngực rung động đập bình bịch, cô ôm ba lô đi rửa mặt, sau khi rửa xong thì bò lên xe tải.

Toàn bộ quá trình đều là phản ứng bản năng.

Cho đến khi ngồi ở ghế sau hồi lâu, đoàn xe đã chạy được hơn mười km, cô mới chậm rãi bình tĩnh lại.

Sợ rắn độc trong ba lô thò ra, Tô Tô ôm ba lô ở trước người.

Con rắn độc này... Mục đích quấn lấy cô còn chưa rõ ràng lắm, thường xuyên có tính công kích không thể đoán trước, nhưng dù cho là kiếp trước, hay là kiếp này, nó đều từng có ân cứu mạng đối với cô.

Nếu dị năng có thể trấn an áp chế nó, vậy cô có khả năng giống như dị năng giả hệ tinh thần trong căn cứ phía Nam, ông ta khống chế dị năng giả, vậy cô sẽ chăn nuôi một "con rắn đen"... Coi như, coi như nuôi một con thú cưng cực kỳ nguy hiểm.

“Phía trước lại có cương thi!”

Người phụ nữ đang lái xe cắt đứt suy nghĩ của Tô Tô, cô tạm thời gác lại con rắn đen trong túi một bên, tất cả lực chú ý đều rơi vào bầy cương thi phía trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau