Bà Xã Ngoan Mềm, Nuôi Rắn Ở Mạt Thế
Chương 44:
Tôn Uyển nghe hiểu: "Vậy nhỡ sau này cô ấy ầm ĩ muốn ở lại thị trấn…”
“Đám dị năng giả xuôi Nam sẽ không có cơ hội trở về, bọn họ chắc chắn còn ước gì cô ấy ở lại đây.”
"Huống chi..." Trấn trưởng nhớ lại khuôn mặt thanh thuần xinh đẹp kia, vẫn có chút động lòng, chẳng qua phần nhiều hơn vẫn là ngạo mạn chưa bao giờ biểu hiện ra trước mặt người ngoài, "Một người bình thường, giữ lại có thể làm gì?”
Tuy rằng anh ta đã ly dị, nhưng bên người chưa bao giờ thiếu bạn giường.
Có một số người phụ nữ xương cốt nhẹ, mới cho chút chỗ tốt sẽ bị mê muội, dễ dàng bắt đầu cũng dễ dàng mất trắng. Không có người này, luôn luôn không thiếu những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp khác lần lượt dán lên.
“Tôn Uyển, lát nữa khi đối đầu với mấy con cương thi cấp ba, phải thả một con bị thương nặng ra.”
Trấn trưởng rất nhanh đã ném một cô gái bình thường không quan trọng gì ra sau đầu, vỏ ngoài vốn dịu dàng trong nháy mắt biến mất không thấy, đáy mắt hiện lên một tia tham lam máu lạnh.
“Những người đó không biết trấn chúng ta tổng cộng có ba dị năng giả cấp hai, còn lại một người tôi đã sắp xếp cho cậu ta ẩn núp ở cuối cầu. Cương thi cấp ba trọng thương chỉ cần dẫn nó chạy về phía cuối cầu, cậu ta có thể chặt đầu nó.”
“Ba viên tinh thạch cấp ba, tôi nhất định phải lấy được hai viên!”
Một đám người từ bên ngoài đến, cho dù thực lực mạnh hơn nữa, anh ta cũng không có khả năng dâng ra hai phần ba thịt mỡ đã sắp đến miệng.
“Vâng! Tôi hiểu rồi!”
Mỗi một chiếc xe đều mang âm mưu và suy tính của riêng mình, duy chỉ có Tô Tô ngồi trên xe vô cùng yên lặng.
Hai dị năng giả cấp một phân biệt ngồi ở ghế lái phụ và chính, từ khi lên xe đã bắt đầu không mở miệng nói chuyện một câu nào.
Tô Tô cũng không thèm để ý.
Cô ba lần bốn lượt chọc giận Triệu Chấn Vũ, chính là vì đuổi kịp đội ngũ, nhân cơ hội đục nước béo cò.
Cô quá hiểu rõ người này, kiếp trước, anh ta mang đến cho cô đau khổ nhiều không đếm xuể, chỉ cần là chuyện có thể làm cho cô khổ sở, anh ta tuyệt đối sẽ tận hết sức lực thúc đẩy, cũng mặc cho nó phát triển.
Thật sự giống như, anh ta tìm được một người thích hợp, hoàn toàn có thể tích góp từng tí một oán giận ở tận thế, tất cả đều trút ở trên người của cô.
Quả nhiên, cô biểu hiện cũng không tệ lắm, thật sự "dụ dỗ" anh ta giúp cho cô được như ý nguyện.
Tô Tô thở ra một hơi, khóe miệng lén lút cong lên một nụ cười có chút đắc ý, rất nhạt, nhưng sẽ không khiến cho người khác xem nhẹ.
Cô nở nụ cười hai giây, lại đặt ba lô ở trước người, lén lút kéo một nửa khóa kéo ra. Con rắn đen buồn bực cả buổi sáng thò đầu ra, phẫn nộ bất mãn nhìn chằm chằm cô.
“Xì!”
“Âm thanh gì thế?!”
Dị năng giả cấp một ngồi ở ghế lái phụ vô cùng nhạy bén, trong nháy mắt quay đầu nhìn lại.
Dưới tình thế cấp bách, Tô Tô phản xạ có điều kiện mà mạnh tay ấn đầu con rắn đen trở lại ba lô, lưỡi rắn lạnh lẽo dính dính lướt qua lòng bàn tay của cô, kích thích từng đợt nổi da gà.
“Đám dị năng giả xuôi Nam sẽ không có cơ hội trở về, bọn họ chắc chắn còn ước gì cô ấy ở lại đây.”
"Huống chi..." Trấn trưởng nhớ lại khuôn mặt thanh thuần xinh đẹp kia, vẫn có chút động lòng, chẳng qua phần nhiều hơn vẫn là ngạo mạn chưa bao giờ biểu hiện ra trước mặt người ngoài, "Một người bình thường, giữ lại có thể làm gì?”
Tuy rằng anh ta đã ly dị, nhưng bên người chưa bao giờ thiếu bạn giường.
Có một số người phụ nữ xương cốt nhẹ, mới cho chút chỗ tốt sẽ bị mê muội, dễ dàng bắt đầu cũng dễ dàng mất trắng. Không có người này, luôn luôn không thiếu những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp khác lần lượt dán lên.
“Tôn Uyển, lát nữa khi đối đầu với mấy con cương thi cấp ba, phải thả một con bị thương nặng ra.”
Trấn trưởng rất nhanh đã ném một cô gái bình thường không quan trọng gì ra sau đầu, vỏ ngoài vốn dịu dàng trong nháy mắt biến mất không thấy, đáy mắt hiện lên một tia tham lam máu lạnh.
“Những người đó không biết trấn chúng ta tổng cộng có ba dị năng giả cấp hai, còn lại một người tôi đã sắp xếp cho cậu ta ẩn núp ở cuối cầu. Cương thi cấp ba trọng thương chỉ cần dẫn nó chạy về phía cuối cầu, cậu ta có thể chặt đầu nó.”
“Ba viên tinh thạch cấp ba, tôi nhất định phải lấy được hai viên!”
Một đám người từ bên ngoài đến, cho dù thực lực mạnh hơn nữa, anh ta cũng không có khả năng dâng ra hai phần ba thịt mỡ đã sắp đến miệng.
“Vâng! Tôi hiểu rồi!”
Mỗi một chiếc xe đều mang âm mưu và suy tính của riêng mình, duy chỉ có Tô Tô ngồi trên xe vô cùng yên lặng.
Hai dị năng giả cấp một phân biệt ngồi ở ghế lái phụ và chính, từ khi lên xe đã bắt đầu không mở miệng nói chuyện một câu nào.
Tô Tô cũng không thèm để ý.
Cô ba lần bốn lượt chọc giận Triệu Chấn Vũ, chính là vì đuổi kịp đội ngũ, nhân cơ hội đục nước béo cò.
Cô quá hiểu rõ người này, kiếp trước, anh ta mang đến cho cô đau khổ nhiều không đếm xuể, chỉ cần là chuyện có thể làm cho cô khổ sở, anh ta tuyệt đối sẽ tận hết sức lực thúc đẩy, cũng mặc cho nó phát triển.
Thật sự giống như, anh ta tìm được một người thích hợp, hoàn toàn có thể tích góp từng tí một oán giận ở tận thế, tất cả đều trút ở trên người của cô.
Quả nhiên, cô biểu hiện cũng không tệ lắm, thật sự "dụ dỗ" anh ta giúp cho cô được như ý nguyện.
Tô Tô thở ra một hơi, khóe miệng lén lút cong lên một nụ cười có chút đắc ý, rất nhạt, nhưng sẽ không khiến cho người khác xem nhẹ.
Cô nở nụ cười hai giây, lại đặt ba lô ở trước người, lén lút kéo một nửa khóa kéo ra. Con rắn đen buồn bực cả buổi sáng thò đầu ra, phẫn nộ bất mãn nhìn chằm chằm cô.
“Xì!”
“Âm thanh gì thế?!”
Dị năng giả cấp một ngồi ở ghế lái phụ vô cùng nhạy bén, trong nháy mắt quay đầu nhìn lại.
Dưới tình thế cấp bách, Tô Tô phản xạ có điều kiện mà mạnh tay ấn đầu con rắn đen trở lại ba lô, lưỡi rắn lạnh lẽo dính dính lướt qua lòng bàn tay của cô, kích thích từng đợt nổi da gà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất